Ba ngày trôi qua nhanh tựa thoáng chốc.
Lần này gặp lại Cửu Nhan, dáng vẻ chàng vẫn tuấn mỹ, vân đạm phong khinh như trước, nhưng lòng ta lại chẳng thể dậy sóng. Ta sờ sờ lồng ngực mình, thì ra tình xương bị loại bỏ chính là như vậy! Ta bắt đầu cảm thấy bản thân trước kia thực nực cười, vì tình cảm mà khóc sướt mướt như thế đúng là chuốc phiền vào thân!
- Sư phụ. - Ta đưa viên Hồ châu vừa kết thành không lâu trước đó cho chàng. Viên Hồ châu được ta đặt cẩn thận trong một cái bình màu tím khảm hoa, quang ảnh đỏ tươi như màu lông của ta bao quanh mình nó.
Nghe cách xưng hô như thế, gương mặt Cửu Nhan thoáng hiện vẻ kinh ngạc. Chàng tự tay nhận lấy chiếc bình, thản nhiên nhìn ta:
- Chuyện đã đáp ứng con, ta chắc chắn sẽ làm.
Chuyện đã đáp ứng ta? Lúc này, ta mới giật mình nhớ tới mong muốn của A Ly ngốc nghếch trước kia. Ta khoát tay lia lịa:
- Sư phụ nói đùa gì vậy, đó chẳng qua là A Ly tiện miệng nói đùa mà thôi. Dù sao Tuyết Lạc cũng là tỷ tỷ của ta, ta cứu nàng là chuyện nên làm. Khoảng thời gian này phải phiền sư phụ rồi.
Nghe được lời này của ta, chân mày Cửu Nhan nhíu chặt lại.
- Thân thể sư muội không
==>Click để đọc tiếp
Bình luận facebook