Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 26: Thuốc giải
Năm phút sau, Lý Ngộ Tranh bước ra với vẻ mặt chẳng khá khẩm lên là bao. Anh khẽ chửi thề một tiếng. Rốt cuộc là bao nhiêu thế hả? Chắc chắn không ít. Đinh Khánh Lam nuốt một miếng nước bọt, xuống giường lại gần Lý Ngộ Tranh.
"Mày, cái này... Hình như phải có thuốc giải."
"Mẹ kiếp, thuốc giải ở đâu chứ?" Giọng nói anh khản đặc đầy dâm đãng.
"Tao gọi Thanh Hy nhé?" Đinh Khánh Lam chần chừ một hồi, vẫn quyết định cắn chặt môi mà nói ra câu này.
"Thanh Hy? Tại sao?" Lý Ngộ Tranh thật sự không còn cưỡng cãi nổi bao lâu nữa rồi.
"Chẳng phải hai người..."
"Tao từ chối rồi, không hề thích cô ta." Lý Ngộ Tranh khó khăn lết xác tới giường nằm uỵch xuống.
"Từ chối?"
"Ừ, mày rõ ràng là chưa thấy hết. Tao... đã đẩy cô ta ra rồi." Đến việc nói cũng ngày một khó khăn, người anh hiện giờ cứ như lửa đốt vậy. Mồ hôi cứ thi nhau lăn dài trên trán. Lồng ngực Đinh Khánh Lam khẽ quặn lại, cô đưa tay cởi chiếc áo sơ mi ra, nhấc chân lại gần ngồi xuống bên Lý Ngộ Tranh.
"Tránh xa tao ra!"
"Tại sao?"
"Nguy... Hiểm.." Lý Ngộ Tranh nhắm chặt mắt, tuyệt đối không dám nhìn vào mắt cô, anh sợ mình sẽ không kiềm chế nổi mất.
"Mày sẽ chết mất..." Đinh Khánh Lam đã không thể để mặc được nữa, cô cúi xuống hôn lên môi anh. Chậm chạp gặm lấy phiến môi mỏng. Lý Ngộ Tranh mở bừng mắt, kinh ngạc nhìn khuôn mặt phóng đại của cô gái nhỏ. Đinh Khánh Lam lần mò tới bàn tay thon dài của Lý Ngộ Tranh, dẫn dắt bàn tay ấy đặt lên vùng eo thon gọn không một mảnh vải che đậy. Kĩ thuật hôn của cô quả thực rất kém, cô chỉ biết liếm liếm gặm gặm mà thôi. Lý Ngộ Tranh giờ đây đã không thể chịu nổi được nữa, anh muốn giữ anh toàn cho cô mà cô không chịu, vậy thì đừng trách anh. Lý Ngộ Tranh siết chặt lấy eo Đinh Khánh Lam, hung hãn mút lấy đôi môi đỏ mọng. Lật người đè cô xuống dưới, nụ hôn bắt đầu bị anh điều khiển mà dời khỏi môi cô, trườn xuống chiếc xương quai xanh khiêu gợi. Lý Ngộ Tranh xé toạc chiếc áo vướng víu kia, chỉ còn lại một chiếc áo lót che chắn bầu ngực phập phồng. Đinh Khánh Lam nhắm tịt mắt, mặc cho anh phiêu du khắp cơ thể xử nữ nuột nà. Lý Ngộ Tranh như bộc lộ thú tính, cứ như vậy mà in lên tấm thân trắng nõn ấy những dấu hôn mờ ám. Một đêm ân ái, trong phòng rõ ràng rất lạnh, nhưng lại được hai thân thể đang quấn quýt nhau hâm nóng đến lạ thường.
Đinh Khánh Lam từ từ mở mắt, ánh sáng len lỏi qua khe cửa sổ chiếu thẳng vào căn phòng bừa bộn. Những mảnh vải vụn bị vương vãi khắp nơi, có thể thấy rõ ràng là đêm qua vô cùng kịch liệt. Hai má Đinh Khánh Lam đỏ bừng, nhưng lại không hề cảm thấy tức giận hay ghê tởm.
"Mày, cái này... Hình như phải có thuốc giải."
"Mẹ kiếp, thuốc giải ở đâu chứ?" Giọng nói anh khản đặc đầy dâm đãng.
"Tao gọi Thanh Hy nhé?" Đinh Khánh Lam chần chừ một hồi, vẫn quyết định cắn chặt môi mà nói ra câu này.
"Thanh Hy? Tại sao?" Lý Ngộ Tranh thật sự không còn cưỡng cãi nổi bao lâu nữa rồi.
"Chẳng phải hai người..."
"Tao từ chối rồi, không hề thích cô ta." Lý Ngộ Tranh khó khăn lết xác tới giường nằm uỵch xuống.
"Từ chối?"
"Ừ, mày rõ ràng là chưa thấy hết. Tao... đã đẩy cô ta ra rồi." Đến việc nói cũng ngày một khó khăn, người anh hiện giờ cứ như lửa đốt vậy. Mồ hôi cứ thi nhau lăn dài trên trán. Lồng ngực Đinh Khánh Lam khẽ quặn lại, cô đưa tay cởi chiếc áo sơ mi ra, nhấc chân lại gần ngồi xuống bên Lý Ngộ Tranh.
"Tránh xa tao ra!"
"Tại sao?"
"Nguy... Hiểm.." Lý Ngộ Tranh nhắm chặt mắt, tuyệt đối không dám nhìn vào mắt cô, anh sợ mình sẽ không kiềm chế nổi mất.
"Mày sẽ chết mất..." Đinh Khánh Lam đã không thể để mặc được nữa, cô cúi xuống hôn lên môi anh. Chậm chạp gặm lấy phiến môi mỏng. Lý Ngộ Tranh mở bừng mắt, kinh ngạc nhìn khuôn mặt phóng đại của cô gái nhỏ. Đinh Khánh Lam lần mò tới bàn tay thon dài của Lý Ngộ Tranh, dẫn dắt bàn tay ấy đặt lên vùng eo thon gọn không một mảnh vải che đậy. Kĩ thuật hôn của cô quả thực rất kém, cô chỉ biết liếm liếm gặm gặm mà thôi. Lý Ngộ Tranh giờ đây đã không thể chịu nổi được nữa, anh muốn giữ anh toàn cho cô mà cô không chịu, vậy thì đừng trách anh. Lý Ngộ Tranh siết chặt lấy eo Đinh Khánh Lam, hung hãn mút lấy đôi môi đỏ mọng. Lật người đè cô xuống dưới, nụ hôn bắt đầu bị anh điều khiển mà dời khỏi môi cô, trườn xuống chiếc xương quai xanh khiêu gợi. Lý Ngộ Tranh xé toạc chiếc áo vướng víu kia, chỉ còn lại một chiếc áo lót che chắn bầu ngực phập phồng. Đinh Khánh Lam nhắm tịt mắt, mặc cho anh phiêu du khắp cơ thể xử nữ nuột nà. Lý Ngộ Tranh như bộc lộ thú tính, cứ như vậy mà in lên tấm thân trắng nõn ấy những dấu hôn mờ ám. Một đêm ân ái, trong phòng rõ ràng rất lạnh, nhưng lại được hai thân thể đang quấn quýt nhau hâm nóng đến lạ thường.
Đinh Khánh Lam từ từ mở mắt, ánh sáng len lỏi qua khe cửa sổ chiếu thẳng vào căn phòng bừa bộn. Những mảnh vải vụn bị vương vãi khắp nơi, có thể thấy rõ ràng là đêm qua vô cùng kịch liệt. Hai má Đinh Khánh Lam đỏ bừng, nhưng lại không hề cảm thấy tức giận hay ghê tởm.
Bình luận facebook