Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 24
Di chuyển ngón tay xuống đứa bé gái, cậu ta nói tiếp.
"Còn đây là chị tôi."
Không đợi cậu ta nói tiếp, tôi lấy tay chỉ vào đứa bé trai.
"Tôi biết rồi, đây là cậu."
Cậu ta gật đầu nhẹ một cái.
"Tôi kể bà nghe chuyện này mong rằng bà đừng chê cười nha!"
"Kể đi, tôi không cười đâu!"
Cậu ta nở một nụ cười, không lạnh cũng không ấm nhưng lại khiến người ta không thể nào quên.
"Ngày xưa, gia đình tôi từng rất hạnh phúc, mẹ tôi là một người nội trợ, ba tôi là một nhân viên trong một công ty nổi tiếng, chị tôi thì năm nào cũng học sinh giỏi, tôi thì luôn nghe lời, tất cả mọi thứ tôi muốn thì ba mẹ đều mua cho tôi, gia đình tôi lúc đó thật hạnh phúc biết bao."
"Vậy thì sướng quá rồi, hồi nhỏ tôi còn chẳng được mua đồ chơi cho ý."
Cậu ta cười nhẹ.
"Những tưởng cuộc sống sẽ cứ như vậy cho đến một ngày, ba tôi dắt về một cô gái và nói là muốn ly dị với mẹ tôi, mẹ tôi lúc đầu không đồng ý nhưng vì ba tôi cứ ép buộc nên mẹ tôi đồng ý, tôi thì theo mẹ tôi còn chị thì theo ba, bà có tin vào luật nhân quả không? Ba tôi đang trên đường chở chị tôi về nhà mới thì.... một vụ tai nạn đã xảy ra.... vụ tai nạn ấy đã cướp đi chị tôi và ba tôi... haha... ông ta chết là đúng... nhưng chị tôi, chị tôi có tội gì chứ."
Thấy được sự nghẹn ngào trong lời nói ấy, tôi lấy tay vỗ nhẹ lên vai cậu ta.
"Đừng xúc động quá."
"Mẹ tôi từ hôm đấy thì bắt đầu điên điên khùng khùng, đi bác sĩ thì ông ta nói mẹ tôi bị rất nặng, cần rất nhiều thời gian để trở lại bình thường... lúc sự điên khùng đã lấn chiếm toàn bộ trí óc bà thì bà ta đánh đập tôi không thương tiết, còn khi trở lại bình thường thì bà ta xin lỗi tôi ríu rít, bà ta là mẹ tôi mà... làm sao tôi có thể hận bà ta được chứ."
"Có vẻ cậu có nhiều tâm sự nhỉ, đừng lo, từ bây giờ đã có tôi tâm sự cùng cậu rồi, tuy rằng tôi học dở nhưng mà mảng này thì tôi chắc chắn không thua người khác đâu. Cậu nhất định, nhất định phải tiêu cực lên.... hình như có gì sai sai ý nhỉ, à đúng rồi, cậu phải tích cực lên."
Tự nhiên trong tình thế này tôi cũng nói lộn mới ghê chứ, ngượng muốn chết, cậu ta nghe vậy thì cười cười.
"Ừ thì tiêu cực."
Ngay lúc này mặt tôi đỏ chót luôn, cái tên này vậy mà dám chọc quê tôi, tôi lấy tay đánh nhè nhẹ vào vai và tay cậu ta, cậu ta thấy vậy cũng không chịu thua mà đánh lại tôi. Cả hai vừa đánh vừa cười như vậy đấy, được một lúc là không đánh nữa mà ngồi nói chuyện với nhau, người lên tiếng trước là cậu ta.
"Mà này, sau khi tiếp xúc với bà thì tôi cảm thấy bà tốt thật ấy, lúc trước tôi cứ thấy có ác cảm với bà không à."
"Gì á? Tôi sống tốt thế mà ông lại có ác cảm với tôi ư?"
"Ai biểu bà có nhiều vụ scandal quá chi?"
"Vụ nào?"
"Thì cái vụ ở cầu thang rồi cái vụ bà làm Huyền Anh bị thương."
"Cái vụ ở cầu thang thì do mấy người kia thêm mắm vô thôi, còn vụ của con kia thì do nó kiếm chuyện trước."
"Ai cho bà nói cờ-rút của tôi là con kia hả?"
Cái tên này tự nhiên cù lét tôi làm tôi cười muốn chết, tôi thì cố gắng phản công lại nhưng lại không được. Tôi và tên kia cứ vậy, được một lúc là không giỡn nữa, tôi cố gắng thuyết phục cậu ta ra ngoài gặp dì Trương, may là cậu ta là người có não chứ không là có khi tôi khuyên đứt hơi cũng không ra.
Cậu ta vừa mở cửa phòng bước ra là dì Trương chồm tới ôm cậu ta khóc tới tấp. Tôi như là đã giải quyết xong chuyện cậu ta thì cũng ra về, hôm nay làm được một chuyện tốt thấy vui sao sao ý, đã vậy còn giải quyết được vụ của tôi và tên kia nữa, chắc về nhà phải thưởng cho mình một nồi lẩu thôi, nghĩ vậy thôi chứ về nhà tôi vẫn ăn mì gói, tôi như vậy làm gì có tiền đi ăn lẩu chứ.. huhu...
------------
Cuối năm là lúc các gia đình bận rộn nhất, ai ai cũng phải lo sắm áo mới, lau dọn nhà cửa. Khu chung cư của tôi mới đây đã sắm về hai chậu cây mai để trước cửa, mỗi nhà đều náo nhiệt đón chờ ngày tết âm lịch, còn tôi thì cô đơn ngồi trong phòng. Năm nay tôi không về nhà thăm ba mẹ được vì tiền vé rất mắc, đã vậy tiền ba mẹ cho tôi cũng sắp hết, chắc tết năm nay tôi phải mặc lại quần áo cũ rồi. Trong trường thì tổ chức rất nhiều phong trào, phong trào phải làm đầu tiên đó là trang trí lớp, Tấn Phong đã phân công hết công việc cho mọi người, việc của tôi cũng khá đơn giản, đó là dán các đồ các bạn đã mua lên lớp. Huyền Anh được phân công là mua đồ trang trí, nhờ dịp đó mà cô nàng được khoe khoang gia thế nhà mình, cô mua cho lớp một thùng sơn để sơn lại lớp, còn mua thêm những chậu cây mai, đặc biệt là còn mua lại cái bảng mới cho lớp, cả lớp ai cũng trầm trồ khen ngợi Huyền Anh, riêng tôi thì cảm thấy con đó thật giả tạo.
Hết chương 24
"Còn đây là chị tôi."
Không đợi cậu ta nói tiếp, tôi lấy tay chỉ vào đứa bé trai.
"Tôi biết rồi, đây là cậu."
Cậu ta gật đầu nhẹ một cái.
"Tôi kể bà nghe chuyện này mong rằng bà đừng chê cười nha!"
"Kể đi, tôi không cười đâu!"
Cậu ta nở một nụ cười, không lạnh cũng không ấm nhưng lại khiến người ta không thể nào quên.
"Ngày xưa, gia đình tôi từng rất hạnh phúc, mẹ tôi là một người nội trợ, ba tôi là một nhân viên trong một công ty nổi tiếng, chị tôi thì năm nào cũng học sinh giỏi, tôi thì luôn nghe lời, tất cả mọi thứ tôi muốn thì ba mẹ đều mua cho tôi, gia đình tôi lúc đó thật hạnh phúc biết bao."
"Vậy thì sướng quá rồi, hồi nhỏ tôi còn chẳng được mua đồ chơi cho ý."
Cậu ta cười nhẹ.
"Những tưởng cuộc sống sẽ cứ như vậy cho đến một ngày, ba tôi dắt về một cô gái và nói là muốn ly dị với mẹ tôi, mẹ tôi lúc đầu không đồng ý nhưng vì ba tôi cứ ép buộc nên mẹ tôi đồng ý, tôi thì theo mẹ tôi còn chị thì theo ba, bà có tin vào luật nhân quả không? Ba tôi đang trên đường chở chị tôi về nhà mới thì.... một vụ tai nạn đã xảy ra.... vụ tai nạn ấy đã cướp đi chị tôi và ba tôi... haha... ông ta chết là đúng... nhưng chị tôi, chị tôi có tội gì chứ."
Thấy được sự nghẹn ngào trong lời nói ấy, tôi lấy tay vỗ nhẹ lên vai cậu ta.
"Đừng xúc động quá."
"Mẹ tôi từ hôm đấy thì bắt đầu điên điên khùng khùng, đi bác sĩ thì ông ta nói mẹ tôi bị rất nặng, cần rất nhiều thời gian để trở lại bình thường... lúc sự điên khùng đã lấn chiếm toàn bộ trí óc bà thì bà ta đánh đập tôi không thương tiết, còn khi trở lại bình thường thì bà ta xin lỗi tôi ríu rít, bà ta là mẹ tôi mà... làm sao tôi có thể hận bà ta được chứ."
"Có vẻ cậu có nhiều tâm sự nhỉ, đừng lo, từ bây giờ đã có tôi tâm sự cùng cậu rồi, tuy rằng tôi học dở nhưng mà mảng này thì tôi chắc chắn không thua người khác đâu. Cậu nhất định, nhất định phải tiêu cực lên.... hình như có gì sai sai ý nhỉ, à đúng rồi, cậu phải tích cực lên."
Tự nhiên trong tình thế này tôi cũng nói lộn mới ghê chứ, ngượng muốn chết, cậu ta nghe vậy thì cười cười.
"Ừ thì tiêu cực."
Ngay lúc này mặt tôi đỏ chót luôn, cái tên này vậy mà dám chọc quê tôi, tôi lấy tay đánh nhè nhẹ vào vai và tay cậu ta, cậu ta thấy vậy cũng không chịu thua mà đánh lại tôi. Cả hai vừa đánh vừa cười như vậy đấy, được một lúc là không đánh nữa mà ngồi nói chuyện với nhau, người lên tiếng trước là cậu ta.
"Mà này, sau khi tiếp xúc với bà thì tôi cảm thấy bà tốt thật ấy, lúc trước tôi cứ thấy có ác cảm với bà không à."
"Gì á? Tôi sống tốt thế mà ông lại có ác cảm với tôi ư?"
"Ai biểu bà có nhiều vụ scandal quá chi?"
"Vụ nào?"
"Thì cái vụ ở cầu thang rồi cái vụ bà làm Huyền Anh bị thương."
"Cái vụ ở cầu thang thì do mấy người kia thêm mắm vô thôi, còn vụ của con kia thì do nó kiếm chuyện trước."
"Ai cho bà nói cờ-rút của tôi là con kia hả?"
Cái tên này tự nhiên cù lét tôi làm tôi cười muốn chết, tôi thì cố gắng phản công lại nhưng lại không được. Tôi và tên kia cứ vậy, được một lúc là không giỡn nữa, tôi cố gắng thuyết phục cậu ta ra ngoài gặp dì Trương, may là cậu ta là người có não chứ không là có khi tôi khuyên đứt hơi cũng không ra.
Cậu ta vừa mở cửa phòng bước ra là dì Trương chồm tới ôm cậu ta khóc tới tấp. Tôi như là đã giải quyết xong chuyện cậu ta thì cũng ra về, hôm nay làm được một chuyện tốt thấy vui sao sao ý, đã vậy còn giải quyết được vụ của tôi và tên kia nữa, chắc về nhà phải thưởng cho mình một nồi lẩu thôi, nghĩ vậy thôi chứ về nhà tôi vẫn ăn mì gói, tôi như vậy làm gì có tiền đi ăn lẩu chứ.. huhu...
------------
Cuối năm là lúc các gia đình bận rộn nhất, ai ai cũng phải lo sắm áo mới, lau dọn nhà cửa. Khu chung cư của tôi mới đây đã sắm về hai chậu cây mai để trước cửa, mỗi nhà đều náo nhiệt đón chờ ngày tết âm lịch, còn tôi thì cô đơn ngồi trong phòng. Năm nay tôi không về nhà thăm ba mẹ được vì tiền vé rất mắc, đã vậy tiền ba mẹ cho tôi cũng sắp hết, chắc tết năm nay tôi phải mặc lại quần áo cũ rồi. Trong trường thì tổ chức rất nhiều phong trào, phong trào phải làm đầu tiên đó là trang trí lớp, Tấn Phong đã phân công hết công việc cho mọi người, việc của tôi cũng khá đơn giản, đó là dán các đồ các bạn đã mua lên lớp. Huyền Anh được phân công là mua đồ trang trí, nhờ dịp đó mà cô nàng được khoe khoang gia thế nhà mình, cô mua cho lớp một thùng sơn để sơn lại lớp, còn mua thêm những chậu cây mai, đặc biệt là còn mua lại cái bảng mới cho lớp, cả lớp ai cũng trầm trồ khen ngợi Huyền Anh, riêng tôi thì cảm thấy con đó thật giả tạo.
Hết chương 24
Bình luận facebook