• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Thanh xuân vội vã! (3 Viewers)

  • Chương 6

Vì đi từ sớm nên ai nấy đều mệt mỏi, mẹ của Lâm đã thiếp đi. Đến nơi An giúp bác trai dìu mẹ Lâm vào ngồi ở ghế chờ
- Hai bác mệt nhiều rồi, hai bác ngồi nghỉ một lát đi ạ. Cháu sẽ đi hỏi xem Lâm đang nằm ở phòng nào.
Cô lấy ra hai chai nước khoáng trong balo đưa cho hai bác rồi đi tới quầy lễ tân.
- Xin chào!
- Xin chào! Tôi có thể giúp gì cho bạn?
- Cho tôi hỏi bệnh nhân Phạm Ngọc Lâm nằm ở phòng bệnh nào vậy?
- Cô có quan hệ gì với bệnh nhân ạ?
Câu hỏi này khiến cô khá bị động, nhưng sau đó cô mỉm cười trả lời rất tự tin
- Tôi là bạn gái anh ấy
- Cô đợi một chút
Nghe được câu trả lời, cô y tá cũng vui vẻ đáp lại
- Bệnh nhân Phạm Ngọc Lâm hiện nay đang nằm ở phòng theo dõi số 25 tầng 8.
- Cảm ơn cô!
- Không có gì.
Biết được phòng bệnh của Lâm cô cùng ba mẹ anh đi lên phòng bệnh.
Tin tức Lâm phải nhập viện hôm ấy đã trở thành thông tin bàn tán của mọi nữ sinh trong trường. Cơ bản bởi vì từ khi nhập học Lâm đã trở thành học sinh có sức ảnh hưởng lớn với thành tích học tập khủng, ngoài ra nhan sắc cũng không phải dạng vừa đâu. Mỗi ngày đều có nữ sinh trong trường tới bệnh viện thăm anh, ai đến cũng cầm theo túi lớn túi nhỏ khiến Lâm rất ngại anh cũng từ chối mấy lần nhưng đều vô dụng. Sau khi nhím nữ sinh kia ra về, đến giáo sư cũng phải trêu cậu
- Cậu là người có số hưởng lắm đấy, đi viện rồi mà vẫn có người theo tới tận giường bệnh. Cậu xem quà nhiều đến nỗi tôi còn phải đi cho bớt các bệnh nhân phòng bên đây này
- Em cũng đâu có muốn thế đâu thầy, nhưng tại học trò của thầy đẹp trai quá nên thầy vất vả rồi
Hai thầy trò trêu nhau một lúc giáo sư mới sực nhớ ra một chuyện
- À đúng rồi, hôm cậu nhập viện tôi có gọi báo về cho gia đình của cậu rồi đấy. Nhưng sao danh bạ của cậu không có lưu tên ai vậy?
- Tại không có thói quen lưu tên, em nhìn số là nhớ rồi.
- Đúng là tuổi trẻ tài cao mà, không hổ danh là thủ khoa đầu vào của trường
- Mà thầy gọi vào số nào vậy?
- Cái số mà cậu để trái tim, số của mẹ cậu à?
Nghe thấy vậy Lâm thừ người ra trầm mặc
Thấy anh không nói gì, giáo sư mới lay lay.
- Dạ không, đó là số của bạn gái em.
- Cô ấy học chuyên ngành gì?
- Cô ấy học đại học Ngoại Thương khoa tiếng Hàn ạ
- Thảo nào cô ấy nghe hiểu được và đối đáp lại rất trôi chảy, chắc chắn cũng là một nhân tài. Tôi cũng rất tò mò cô gái này là ai mà khiến cho thủ khoa đại học Seuol từ chối cháu gái tôi.
- Nhưng bọn em đã dừng lại được hơn 2 năm rồi.
Nói đến đây giọng Lâm càng ngày càng nhỏ xuống, mang nhiều tâm sự và buồn rầu
Thấy vậy giáo sư vỗ vai Lâm cười nói
- Lần này thời cơ tốt, tranh thủ nối lại tình xưa thôi chàng trai.
- Cô ấy sẽ không qua bên này đâu, 2 năm rồi cô ấy chắc đã quên em rồi.
- Tôi thấy lúc nghe tin cậu bị bệnh cô ấy rất lo lắng, tin tôi đi cô ấy chắc chắn sẽ tới đây. Nằm đó đi tôi đi mua cháo cho cậu.
- Vất vả cho thầy rồi
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom