Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 15
"Cả lớp trật tự, đứng lên chào thầy"
Lớp trưởng vừa quát, cả lớp đang nói chuyện liền rơi vào im lặng. Đứng lên chào thầy, nhưng người bước vào lớp không ai khác chính là phó hiệu trưởng Bạc Diêu Minh. Cả lớp bắt đầu là những tiếng xì xào có những người cảm thấy tò mò, có những tiếng hò reo vui mừng, có lẽ từ lúc hắn làm phó hiệu trưởng ở đây thì là lần đầu tiên hắn đứng tiết ở một lớp nào đó. Điều này chắc chỉ có Bảo Ngọc và Đình Đình biết lý do tại sao
Hắn bước trên bục giảng, ánh mắt hướng xuống bên dưới vô cùng ngạo mạn nhưng cô lại cảm thấy ánh mắt đó là đang hướng chằm chằm đến mình
"Chào các em, thấy là Bạc Diêu Minh sẽ đứng tiết dạy các em môn Toán. Hôm nay sẽ là buổi đầu tiên chúng ta học với nhau, hy vọng các em sẽ thật chăm chỉ"
Những tiếng vỗ tay vang lên kéo dài không ngớt. Suốt cả tiết học không biết là vô tình hay cố ý nhưng ánh mắt hắn cứ hướng đến phía Bảo Ngọc khiến cô như muốn ngộp thở toàn phải cố tình tránh ánh mắt hắn nhìn mình đầy thèm khát
"Bạn nào lên bảng giải bài tập này ra giúp thầy có được không"
Bên dưới bắt đầu dơ tay, vì là lớp đua top nên ai cũng học giỏi nhưng dạo gần đây cô thường xuyên bỏ tiết dĩ nhiên bài giảng cũng chưa kịp tiếp thu liền nhăn mày .
"Lưu Bảo Ngọc"
"Dạ" hắn gọi lớn khiến cô giật thốt mình "Lên bảng làm bài này cho tôi"
Cô nhăn mày, hắn có phải đang muốn làm khó cô hay không, rõ ràng biết thừa dạo gần đây cô hay bỏ tiết cơ mà
"Ể, Bảo Ngọc đừng có nói bài này mày không biết làm đó nha"
Cô liền gật gật đầu khiến Đình Đình lè lưỡi "Tao chịu mày rồi con ranh này"
Cô mím môi cúi gằm mặt bước chậm rãi lên bảng lúc đi qua còn không quên liếc xéo hắn. Nhìn đống chữ số trên bảng đã khiến cô rất áp lực rồi lại cộng thêm cả việc hắn cứ đứng trân trân từ đằng sau dò xét cô khiến viên phấn trên tay cô đã run rẩy, gương mặt áp lực đã rịn mồ hôi, một tay cô nắm chặt. Đình Đình từ bên dưới cũng lo lắng thay cho cô cũng chẳng hiểu tại sao hắn lại nhận dạy môn Toán ở lớp cô
"Bảo Ngọc, em áp dụng sai công thức rồi. Có cần thầy giúp em không"
Hắn đúng là muốn làm khó cô đây mà, đúng thật tức chết mà. Rõ ràng biết cô không biết làm còn cố tình gọi lên
"Dạ có"
Bạc Diêu Minh mỉm cười, cũng chẳng kiêng dè liền tiến lại gần cô, cầm lấy tay của Bảo Ngọc hướng dẫn vô cùng tỉ mỉ tuy nhiên dáng vẻ của cả hai lại rất mập mờ và lấp lửng khiến cô lúng túng và có chút ngượng ngùng
"Em hiểu chưa"
"Dạ"
"Thầy mời một bạn nữa lên làm nào. Diệu Thu em lên làm đi. Còn Bảo Ngọc lại đây thầy sẽ hướng dẫn lại cho em"
Hành động ngọt ngào và nhẹ nhàng khiến cả lớp cứ ngỡ hắn rất thoải mái chỉ đến khi ánh mắt đầy sự lạnh lùng và quyết liệt hướng đến từng người không khí trong lớp liền rơi vào im lặng
*bộp*
Bảo Ngọc cúi xuống nhặt bút bi thật tình cờ hắn lại cố tình cúi xuống lau mũi giày thế là va phải nhau, cô vội vàng liền đẩy hắn ra nhưng Bạc Diêu Minh đã nhanh hơn một bước hôn lên môi cô khiến cô tròn mắt khi hắn lại dám lộ liễu ngay trong lớp học như vậy. Tuy chỉ là nụ hôn thoáng qua nhưng cũng khiến cô giật mình đơ mất vài giây, khi cô ngẩng mặt lên Đình Đình vẫn quan sát tất thảy tuy bị bàn giáo viên che lấp nhưng nàng thừa biết hành động vô cùng bỉ ổi của hắn, hai tay nắm chặt "Bảo Ngọc"
"Thầy ơi, câu này em cũng không biết làm. Hình như em quên công thức rồi thầy có thể nào hướng dẫn em giống bạn Bảo Ngọc có được không"
Trái với sự ân cần và dịu dàng hắn dành cho cô, với Diệu Thu gương mặt hắn đã lạnh đi, giọng nói đầy chán ghét "Mang tiếng em đứng đầu lớp mà bài căn bản cũng không làm được sao. Học hành như vậy à, có muốn tôi cho điểm F không"
Diệu Thu có chút hụt hẫng mim môi rõ là không công bằng mà. Xét về lực học thật sự có khi nàng ta còn kém xa Bảo Ngọc nữa kìa
Nhận ra sự bất thường bên dưới đã có những người bàn tán, đặc biệt là Viên Ninh Nguyệt từ đầu đến cuối vốn đã không thể nhịn được một màn gai mắt như vậy
Bảo Ngọc vội vàng đá chân hắn một cái, gương mặt ủ rũ không vui, hắn cũng không muốn để cô phật lòng, biết là phải giấu diếm nhưng có nhất thiết cô phải đẩy hắn ra xa như vậy không cơ chứ
"Diệu Thu em có ý kiến gì sao"
"Thầy, rõ ràng là không công bằng mà"
"Điểm khảo sát đợt một em nhìn Bảo Ngọc đã khiến cả lớp rớt hạng thê thảm như thế nào chưa. Nên tôi mới phải kèm cặp em ấy như thế. Không biết em có ý kiến gì"
"Dạ em không dám"
"Câu của em áp dụng công thức định lý số 2"
"Dạ"
…
"Thầy buông ra, đừng có động vào em mà"
Cuối hành lang một người là học sinh còn một người là thầy giáo lại có những hành động thân mật quá mức động chạm vào những chỗ nhạy cảm của nhau, nữ sinh kia đang không ngừng né tránh và có phần bài xích
"Thầy làm cái gì vậy hả, sao thầy lại dây lớp em"
"Còn không phải vì nhớ em sao, biết là mối quan hệ này phải giấu kín nhưng em có nhất thiết phải né tránh tôi quá mức như vậy không cơ chứ"
"Thầy thật là,"
Hắn ôm lấy ngang eo Bảo Ngọc, bàn tay nắn bóp cặp mông mềm mại cong vút khiến hắn lại có chút thoải mái và hưởng thụ
Lớp trưởng vừa quát, cả lớp đang nói chuyện liền rơi vào im lặng. Đứng lên chào thầy, nhưng người bước vào lớp không ai khác chính là phó hiệu trưởng Bạc Diêu Minh. Cả lớp bắt đầu là những tiếng xì xào có những người cảm thấy tò mò, có những tiếng hò reo vui mừng, có lẽ từ lúc hắn làm phó hiệu trưởng ở đây thì là lần đầu tiên hắn đứng tiết ở một lớp nào đó. Điều này chắc chỉ có Bảo Ngọc và Đình Đình biết lý do tại sao
Hắn bước trên bục giảng, ánh mắt hướng xuống bên dưới vô cùng ngạo mạn nhưng cô lại cảm thấy ánh mắt đó là đang hướng chằm chằm đến mình
"Chào các em, thấy là Bạc Diêu Minh sẽ đứng tiết dạy các em môn Toán. Hôm nay sẽ là buổi đầu tiên chúng ta học với nhau, hy vọng các em sẽ thật chăm chỉ"
Những tiếng vỗ tay vang lên kéo dài không ngớt. Suốt cả tiết học không biết là vô tình hay cố ý nhưng ánh mắt hắn cứ hướng đến phía Bảo Ngọc khiến cô như muốn ngộp thở toàn phải cố tình tránh ánh mắt hắn nhìn mình đầy thèm khát
"Bạn nào lên bảng giải bài tập này ra giúp thầy có được không"
Bên dưới bắt đầu dơ tay, vì là lớp đua top nên ai cũng học giỏi nhưng dạo gần đây cô thường xuyên bỏ tiết dĩ nhiên bài giảng cũng chưa kịp tiếp thu liền nhăn mày .
"Lưu Bảo Ngọc"
"Dạ" hắn gọi lớn khiến cô giật thốt mình "Lên bảng làm bài này cho tôi"
Cô nhăn mày, hắn có phải đang muốn làm khó cô hay không, rõ ràng biết thừa dạo gần đây cô hay bỏ tiết cơ mà
"Ể, Bảo Ngọc đừng có nói bài này mày không biết làm đó nha"
Cô liền gật gật đầu khiến Đình Đình lè lưỡi "Tao chịu mày rồi con ranh này"
Cô mím môi cúi gằm mặt bước chậm rãi lên bảng lúc đi qua còn không quên liếc xéo hắn. Nhìn đống chữ số trên bảng đã khiến cô rất áp lực rồi lại cộng thêm cả việc hắn cứ đứng trân trân từ đằng sau dò xét cô khiến viên phấn trên tay cô đã run rẩy, gương mặt áp lực đã rịn mồ hôi, một tay cô nắm chặt. Đình Đình từ bên dưới cũng lo lắng thay cho cô cũng chẳng hiểu tại sao hắn lại nhận dạy môn Toán ở lớp cô
"Bảo Ngọc, em áp dụng sai công thức rồi. Có cần thầy giúp em không"
Hắn đúng là muốn làm khó cô đây mà, đúng thật tức chết mà. Rõ ràng biết cô không biết làm còn cố tình gọi lên
"Dạ có"
Bạc Diêu Minh mỉm cười, cũng chẳng kiêng dè liền tiến lại gần cô, cầm lấy tay của Bảo Ngọc hướng dẫn vô cùng tỉ mỉ tuy nhiên dáng vẻ của cả hai lại rất mập mờ và lấp lửng khiến cô lúng túng và có chút ngượng ngùng
"Em hiểu chưa"
"Dạ"
"Thầy mời một bạn nữa lên làm nào. Diệu Thu em lên làm đi. Còn Bảo Ngọc lại đây thầy sẽ hướng dẫn lại cho em"
Hành động ngọt ngào và nhẹ nhàng khiến cả lớp cứ ngỡ hắn rất thoải mái chỉ đến khi ánh mắt đầy sự lạnh lùng và quyết liệt hướng đến từng người không khí trong lớp liền rơi vào im lặng
*bộp*
Bảo Ngọc cúi xuống nhặt bút bi thật tình cờ hắn lại cố tình cúi xuống lau mũi giày thế là va phải nhau, cô vội vàng liền đẩy hắn ra nhưng Bạc Diêu Minh đã nhanh hơn một bước hôn lên môi cô khiến cô tròn mắt khi hắn lại dám lộ liễu ngay trong lớp học như vậy. Tuy chỉ là nụ hôn thoáng qua nhưng cũng khiến cô giật mình đơ mất vài giây, khi cô ngẩng mặt lên Đình Đình vẫn quan sát tất thảy tuy bị bàn giáo viên che lấp nhưng nàng thừa biết hành động vô cùng bỉ ổi của hắn, hai tay nắm chặt "Bảo Ngọc"
"Thầy ơi, câu này em cũng không biết làm. Hình như em quên công thức rồi thầy có thể nào hướng dẫn em giống bạn Bảo Ngọc có được không"
Trái với sự ân cần và dịu dàng hắn dành cho cô, với Diệu Thu gương mặt hắn đã lạnh đi, giọng nói đầy chán ghét "Mang tiếng em đứng đầu lớp mà bài căn bản cũng không làm được sao. Học hành như vậy à, có muốn tôi cho điểm F không"
Diệu Thu có chút hụt hẫng mim môi rõ là không công bằng mà. Xét về lực học thật sự có khi nàng ta còn kém xa Bảo Ngọc nữa kìa
Nhận ra sự bất thường bên dưới đã có những người bàn tán, đặc biệt là Viên Ninh Nguyệt từ đầu đến cuối vốn đã không thể nhịn được một màn gai mắt như vậy
Bảo Ngọc vội vàng đá chân hắn một cái, gương mặt ủ rũ không vui, hắn cũng không muốn để cô phật lòng, biết là phải giấu diếm nhưng có nhất thiết cô phải đẩy hắn ra xa như vậy không cơ chứ
"Diệu Thu em có ý kiến gì sao"
"Thầy, rõ ràng là không công bằng mà"
"Điểm khảo sát đợt một em nhìn Bảo Ngọc đã khiến cả lớp rớt hạng thê thảm như thế nào chưa. Nên tôi mới phải kèm cặp em ấy như thế. Không biết em có ý kiến gì"
"Dạ em không dám"
"Câu của em áp dụng công thức định lý số 2"
"Dạ"
…
"Thầy buông ra, đừng có động vào em mà"
Cuối hành lang một người là học sinh còn một người là thầy giáo lại có những hành động thân mật quá mức động chạm vào những chỗ nhạy cảm của nhau, nữ sinh kia đang không ngừng né tránh và có phần bài xích
"Thầy làm cái gì vậy hả, sao thầy lại dây lớp em"
"Còn không phải vì nhớ em sao, biết là mối quan hệ này phải giấu kín nhưng em có nhất thiết phải né tránh tôi quá mức như vậy không cơ chứ"
"Thầy thật là,"
Hắn ôm lấy ngang eo Bảo Ngọc, bàn tay nắn bóp cặp mông mềm mại cong vút khiến hắn lại có chút thoải mái và hưởng thụ
Bình luận facebook