Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-345
Thiên hậu trở về - Chương 345: Từ chối hay không từ chối.
Mặc dù Lệ Lôi luôn nói chơi trò cải trang rất vui.
Nhưng cô biết những lời này chỉ là không muốn để cô áy náy lo lắng mà thôi.
Nghĩ vậy, Hạ Lăng ngẩng đầu, nói với Lâm Úc Nam: "Anh cảm ơn ý tốt của bọn họ rồi từ chối đi."
Lâm Úc Nam thật sự muốn xông tới bóp chết đôi cẩu nam nữ này, cái gì gọi là con gái hướng ngoại? Cái gì gọi là khác giới không nhân tính? Cái gì gọi là có bạn trai quên chị em... A, cái cuối cùng không tính. Tóm lại, Lâm Úc Nam rất tức giận, nóng nảy: "Em có biết đây là cơ hội tốt biết bao nhiêu không? Em và Dung Ảnh đế duy trì đề tài một năm, một năm này, chuyên môn âm nhạc của em cũng sẽ được phát triển, cón có thể tổ chức concert nữa, mời Dung Bình đến làm khách quý... Chờ hơn một năm thì hai người tuyên bố với bên ngoài chia tay trong hòa bình, em ít nhất sẽ tăng lên bốn năm cấp nữa! Vận may tốt chính là một đường rộng mở! Bỏ xa loại cấp bậc như Hạ Vũ và Lạc Lạc ở phía sau!"
"Anh Lâm, trà của anh." Lạc Lạc im lặng xuất hiện sau lưng anh ta.
Lâm Úc Nam: "..."
Hạ Lăng: "..."
Lệ Lôi: "..."
Này, Lâm Úc Nam, mày nói xấu người ta ngay trước mặt như vậy mà được hả?
Lâm Úc Nam không hổ là người lăn lộn làm tay chân ở quán rượu, ngay cả sắc mặt cũng không hề thay đổi, bình tĩnh nhận lấy ly trà, nói với Lạc Lạc: "Cảm ơn nhé."
Lạc Lạc nghiêm túc nhìn anh ta, nói: "Em sẽ không bị tiểu Lăng bỏ rơi lại phía sau đâu."
"Đúng vậy, em phải cố gắng, ra sức vượt mặt tiểu Lăng." Lâm Úc Nam trịnh trọng.
"Ừm! Em sẽ cố gắng!" Lạc Lạc vung vẩy quả đấm nhỏ: "Tiểu Lăng, tớ sẽ không thua cậu đâu!" Sau đó, cô bé dọn ly không trên bàn rồi xoay người đi ra ngoài.
"Đây là Lạc Lạc..." Hạ Lăng nhỏ giọng cảm khái: "Nếu đổi lại là người khác, có lẽ sẽ hạ độc anh đó."
"Đừng có nói sang chuyện khác!" Lâm Úc Nam hắng giọng một cái nói tiếp: "Tóm lại đây là cơ hội tốt, Lệ Lôi, cậu thật sự yêu tiểu Lăng thì đừng cản trở sự nghiệp của em ấy."
"Đừng nói nữa, em sẽ không quay đâu." Hạ Lăng không thích người khác nói Lệ Lôi như vậy, mặc dù tính tính Lệ Lôi trông rất tốt nhưng cũng không phải bị người khác gọi đến quát đi, răn dạy, quở mắng. Anh vì cô làm nhiều chuyện như vậy, nay cô chẳng qua chỉ hi sinh chút ít thôi mà, tính là gì chứ?
"Lâm Úc Nam." Cô nói: "Scandal với Dung Bình đã kéo dài rất lâu rồi, em không có cảm giác gì với anh ta cả, thậm chí ngay cả bạn bình thường cũng không làm được, mấy chuyện này anh cũng biết. Em không muốn tiếp tục mối quan hệ nhàm chán này nữa, hơn nữa: "Cô nhìn Lệ Lôi, nở nụ cười: "Em và Lệ Lôi định quay lại với nhau."
Quay lại sao?
Lệ Lôi không ngờ cô sẽ nói như vậy, ánh mắt hơi sáng lên.
Chân mày Lâm Úc Nam càng nhíu sâu: "Quay lại lúc này? Không phải ý kiến hay đâu."
"Thích một người nào có thể chọn thời gian chứ." Hạ Lăng nắm tay Lệ Lôi.
Nhìn vẻ mặt kiên quyết của cô, Lâm Úc Nam biết tình thế đã định. Tâm trạng của anh ta bây giờ nhất định là hối hận, sớm biết thế đã tìm lúc Lệ Lôi không có ở đây để nói chuyện với tiểu Lăng, trực tiếp lừa Hạ Lăng đi gặp Phiến Phương, chuyện quyết định nói sau. Nhưng bây giờ đã chậm rồi, anh ta đứng lên: "Chỉ lần này thôi đấy. Diệp Tinh Lăng, lần sau nếu em vì tình cảm từ chối công việc, anh sẽ... Chiên em lên."
Nói xong anh ta rời đi không quay đầu lại.
Nhìn bóng lưng đã đi xa, Lệ Lôi mới nhỏ giọng thầm thì: "Lôi kéo cái gì mà lôi kéo, sẵn lòng cho tiểu Lăng nhà tôi thêm quản lý nữa. Tiểu Lăng, nếu anh ta dám chiên em, em quay về Thiên Nghệ với anh đi."
Hạ Lăng không còn gì để nói, Boss đại nhân, hóa ra anh đang tính toán mặt tốt theo ý mình muốn đấy à?
Mấy ngày tiếp theo gió yên sóng lặng.
Chương trình Cuộc phiêu lưu tuyệt vời thuận lợi phát sóng, chiếu tập cuối cùng, lập được thứ hạng trước đó chưa từng có.
Bên chính thức đưa ra bỏ phiếu tổ hợp kết đôi, Hạ Lăng Dung Bình dẫn đầu bảng với số phiếu cao nhất, thứ hai là Hạ Lăng Trịnh Thần Hạo, thứ ba là Lạc Lạc và Bạch Mộ Dung... Còn Hạ Vũ? Bị bỏ lại xa phía sau.
Fan Hạ Vũ không cam lòng, gào khóc nói chương trình có mờ ám.
Nhưng biểu hiện của Hạ Lăng thật sự chói mắt, cảm giác ba cặp kết đôi trước mắt quả thật rất tốt, còn biểu hiện của Hạ Vũ? So với hai ngôi sao nữ khác, nhìn thế nào cũng thấy trong trò chơi với ba người phái nam cô ta không quan tâm mấy, không hề có chút nhiệt huyết nào, rơi vào kết quả như vậy là chuyện đương nhiên. Nên phần lớn người xem cũng không tin sự mờ ám được nhắc đến, trái lại nổi lên đồng tình với đám người Hạ Lăng vô tội bị bôi đen, không ít người đứng ra bảo vệ, dư luận nghiêng về một phía.
Hạ Vũ hận vô cùng, trong lòng nguyền rủa Hạ Lăng hết lần này đến lần khác nhưng vô dụng.
Hạ Lăng bên này dù chương trình đã kết thúc nhưng độ nóng của đề tài vẫn còn, cô thường phải gặp Dung Bình, chụp mấy tấm đường phố, đến lúc thích hợp sẽ dần dần chìm xuống.
Hôm nay, Dung Bình hẹn cô ở quán cà phê.
"Vẫn chưa chúc mừng em." Anh ta nói: "Nhận được vai công chúa yêu tinh trong phim của tôi, tôi rất mong chờ lần hợp tác sau đấy."
Hạ Lăng nghe anh ta nói mà sửng sốt: "Công chúa yêu tinh? Không phải em đã từ chối rồi sao?" Lời vừa nói ra lại cảm thấy hơi thất lễ: "Ý em không phải thế..."
Dung Bình chỉ mỉm cười ngăn cô tiếp tục giải thích: "Hóa ra em vẫn chưa biết à? Lệ Lôi đã đến tìm tôi nói rồi, mấy ngày nữa, tôi sẽ tiết lộ cho giới truyền thông, nói rõ chúng ta chỉ là quan hệ bạn bè đơn thuần. Bộ phim kia, em chỉ cần dùng thân phận 'bạn được mời' đến diễn là được."
Không phải chứ, sao Dung Bình lại dễ nói chuyện như vậy?
Hạ Lăng khó hiểu nhìn anh ta: "Làm vậy với anh có lợi ích gì?"
"Cứ cho là tôi mỗi ngày làm một việc thiện đi." Dung Bình mỉm cười, bưng ly cà phê lên uống. Làn khói mờ mịt che đậy thần sắc trong mắt anh ta, thật ra thì anh ta cũng không hiểu tại sao lại đối tốt với cô gái trước mắt như vậy? Dùng thân phận bạn bè... Cũng tốt, tránh cho anh ta càng lún càng sâu, không thể tự kiềm chế được.
Hạ Lăng nói: "Cảm ơn anh."
"Muốn cảm ơn thì cảm ơn Lệ Lôi ấy." Dung Bình là một người thông minh, biết đây là người phụ nữ mình không thể có được, không bằng thuận nước giong thuyền, lót đường vì bản thân: "Lệ Lôi không nỡ để em bỏ nhân vật này, dùng một quảng cáo rất được mua chuộc tôi, muốn tôi dùng thân phận bạn bè đề cử em với tổ làm phim." Thật ra thì nhân vật này là chọn lựa công khai, cho dù Lệ Lôi bỏ qua Dung Bình chào hỏi thẳng tổ làm phim cũng không có gì là không thể.
Nhưng Lệ Lôi lại đi tìm Dung Bình.
Bởi vì nhân này là Dung Bình giới thiệu cho cô trước.
Lệ Lôi làm vậy là tránh cho cô đắc tội với người khác.
Trong lòng Dung Bình cảm thán sự dụng tâm lương khổ của Boss lớn Lệ với cô gái trước mắt, uống thêm một ngụm cà phê: "Vậy nên không cần cảm thấy áy náy, lần trao đổi này, tôi không bị thiệt."
Lúc này mặt mày Hạ Lăng mới giãn ra.
Nhưng trong lòng lại thấy thiếu nợ Lệ Lôi, cô rời khỏi Thiên Nghệ là để độc lập, hôm nay lại phải dựa vào anh giúp đỡ sau lưng, thế thì tính là gì nữa? Dung Bình là người từng trải cỡ nào, ở chung với cô mấy ngày nay, đại khái biết được tính tình của cô, lúc này nhìn ra được cô đang nghĩ gì: "Nói đến thì nếu không phải bởi vì cậu ta, kế hoạch scandal của chúng ta cũng sẽ không kết thúc nhanh vậy, tôi vẫn sẽ đề cử nhân vật này cho em. Việc này cũng không được xem là leo lên nhờ cậu ta, đừng suy nghĩ nhiều."
Mặc dù Lệ Lôi luôn nói chơi trò cải trang rất vui.
Nhưng cô biết những lời này chỉ là không muốn để cô áy náy lo lắng mà thôi.
Nghĩ vậy, Hạ Lăng ngẩng đầu, nói với Lâm Úc Nam: "Anh cảm ơn ý tốt của bọn họ rồi từ chối đi."
Lâm Úc Nam thật sự muốn xông tới bóp chết đôi cẩu nam nữ này, cái gì gọi là con gái hướng ngoại? Cái gì gọi là khác giới không nhân tính? Cái gì gọi là có bạn trai quên chị em... A, cái cuối cùng không tính. Tóm lại, Lâm Úc Nam rất tức giận, nóng nảy: "Em có biết đây là cơ hội tốt biết bao nhiêu không? Em và Dung Ảnh đế duy trì đề tài một năm, một năm này, chuyên môn âm nhạc của em cũng sẽ được phát triển, cón có thể tổ chức concert nữa, mời Dung Bình đến làm khách quý... Chờ hơn một năm thì hai người tuyên bố với bên ngoài chia tay trong hòa bình, em ít nhất sẽ tăng lên bốn năm cấp nữa! Vận may tốt chính là một đường rộng mở! Bỏ xa loại cấp bậc như Hạ Vũ và Lạc Lạc ở phía sau!"
"Anh Lâm, trà của anh." Lạc Lạc im lặng xuất hiện sau lưng anh ta.
Lâm Úc Nam: "..."
Hạ Lăng: "..."
Lệ Lôi: "..."
Này, Lâm Úc Nam, mày nói xấu người ta ngay trước mặt như vậy mà được hả?
Lâm Úc Nam không hổ là người lăn lộn làm tay chân ở quán rượu, ngay cả sắc mặt cũng không hề thay đổi, bình tĩnh nhận lấy ly trà, nói với Lạc Lạc: "Cảm ơn nhé."
Lạc Lạc nghiêm túc nhìn anh ta, nói: "Em sẽ không bị tiểu Lăng bỏ rơi lại phía sau đâu."
"Đúng vậy, em phải cố gắng, ra sức vượt mặt tiểu Lăng." Lâm Úc Nam trịnh trọng.
"Ừm! Em sẽ cố gắng!" Lạc Lạc vung vẩy quả đấm nhỏ: "Tiểu Lăng, tớ sẽ không thua cậu đâu!" Sau đó, cô bé dọn ly không trên bàn rồi xoay người đi ra ngoài.
"Đây là Lạc Lạc..." Hạ Lăng nhỏ giọng cảm khái: "Nếu đổi lại là người khác, có lẽ sẽ hạ độc anh đó."
"Đừng có nói sang chuyện khác!" Lâm Úc Nam hắng giọng một cái nói tiếp: "Tóm lại đây là cơ hội tốt, Lệ Lôi, cậu thật sự yêu tiểu Lăng thì đừng cản trở sự nghiệp của em ấy."
"Đừng nói nữa, em sẽ không quay đâu." Hạ Lăng không thích người khác nói Lệ Lôi như vậy, mặc dù tính tính Lệ Lôi trông rất tốt nhưng cũng không phải bị người khác gọi đến quát đi, răn dạy, quở mắng. Anh vì cô làm nhiều chuyện như vậy, nay cô chẳng qua chỉ hi sinh chút ít thôi mà, tính là gì chứ?
"Lâm Úc Nam." Cô nói: "Scandal với Dung Bình đã kéo dài rất lâu rồi, em không có cảm giác gì với anh ta cả, thậm chí ngay cả bạn bình thường cũng không làm được, mấy chuyện này anh cũng biết. Em không muốn tiếp tục mối quan hệ nhàm chán này nữa, hơn nữa: "Cô nhìn Lệ Lôi, nở nụ cười: "Em và Lệ Lôi định quay lại với nhau."
Quay lại sao?
Lệ Lôi không ngờ cô sẽ nói như vậy, ánh mắt hơi sáng lên.
Chân mày Lâm Úc Nam càng nhíu sâu: "Quay lại lúc này? Không phải ý kiến hay đâu."
"Thích một người nào có thể chọn thời gian chứ." Hạ Lăng nắm tay Lệ Lôi.
Nhìn vẻ mặt kiên quyết của cô, Lâm Úc Nam biết tình thế đã định. Tâm trạng của anh ta bây giờ nhất định là hối hận, sớm biết thế đã tìm lúc Lệ Lôi không có ở đây để nói chuyện với tiểu Lăng, trực tiếp lừa Hạ Lăng đi gặp Phiến Phương, chuyện quyết định nói sau. Nhưng bây giờ đã chậm rồi, anh ta đứng lên: "Chỉ lần này thôi đấy. Diệp Tinh Lăng, lần sau nếu em vì tình cảm từ chối công việc, anh sẽ... Chiên em lên."
Nói xong anh ta rời đi không quay đầu lại.
Nhìn bóng lưng đã đi xa, Lệ Lôi mới nhỏ giọng thầm thì: "Lôi kéo cái gì mà lôi kéo, sẵn lòng cho tiểu Lăng nhà tôi thêm quản lý nữa. Tiểu Lăng, nếu anh ta dám chiên em, em quay về Thiên Nghệ với anh đi."
Hạ Lăng không còn gì để nói, Boss đại nhân, hóa ra anh đang tính toán mặt tốt theo ý mình muốn đấy à?
Mấy ngày tiếp theo gió yên sóng lặng.
Chương trình Cuộc phiêu lưu tuyệt vời thuận lợi phát sóng, chiếu tập cuối cùng, lập được thứ hạng trước đó chưa từng có.
Bên chính thức đưa ra bỏ phiếu tổ hợp kết đôi, Hạ Lăng Dung Bình dẫn đầu bảng với số phiếu cao nhất, thứ hai là Hạ Lăng Trịnh Thần Hạo, thứ ba là Lạc Lạc và Bạch Mộ Dung... Còn Hạ Vũ? Bị bỏ lại xa phía sau.
Fan Hạ Vũ không cam lòng, gào khóc nói chương trình có mờ ám.
Nhưng biểu hiện của Hạ Lăng thật sự chói mắt, cảm giác ba cặp kết đôi trước mắt quả thật rất tốt, còn biểu hiện của Hạ Vũ? So với hai ngôi sao nữ khác, nhìn thế nào cũng thấy trong trò chơi với ba người phái nam cô ta không quan tâm mấy, không hề có chút nhiệt huyết nào, rơi vào kết quả như vậy là chuyện đương nhiên. Nên phần lớn người xem cũng không tin sự mờ ám được nhắc đến, trái lại nổi lên đồng tình với đám người Hạ Lăng vô tội bị bôi đen, không ít người đứng ra bảo vệ, dư luận nghiêng về một phía.
Hạ Vũ hận vô cùng, trong lòng nguyền rủa Hạ Lăng hết lần này đến lần khác nhưng vô dụng.
Hạ Lăng bên này dù chương trình đã kết thúc nhưng độ nóng của đề tài vẫn còn, cô thường phải gặp Dung Bình, chụp mấy tấm đường phố, đến lúc thích hợp sẽ dần dần chìm xuống.
Hôm nay, Dung Bình hẹn cô ở quán cà phê.
"Vẫn chưa chúc mừng em." Anh ta nói: "Nhận được vai công chúa yêu tinh trong phim của tôi, tôi rất mong chờ lần hợp tác sau đấy."
Hạ Lăng nghe anh ta nói mà sửng sốt: "Công chúa yêu tinh? Không phải em đã từ chối rồi sao?" Lời vừa nói ra lại cảm thấy hơi thất lễ: "Ý em không phải thế..."
Dung Bình chỉ mỉm cười ngăn cô tiếp tục giải thích: "Hóa ra em vẫn chưa biết à? Lệ Lôi đã đến tìm tôi nói rồi, mấy ngày nữa, tôi sẽ tiết lộ cho giới truyền thông, nói rõ chúng ta chỉ là quan hệ bạn bè đơn thuần. Bộ phim kia, em chỉ cần dùng thân phận 'bạn được mời' đến diễn là được."
Không phải chứ, sao Dung Bình lại dễ nói chuyện như vậy?
Hạ Lăng khó hiểu nhìn anh ta: "Làm vậy với anh có lợi ích gì?"
"Cứ cho là tôi mỗi ngày làm một việc thiện đi." Dung Bình mỉm cười, bưng ly cà phê lên uống. Làn khói mờ mịt che đậy thần sắc trong mắt anh ta, thật ra thì anh ta cũng không hiểu tại sao lại đối tốt với cô gái trước mắt như vậy? Dùng thân phận bạn bè... Cũng tốt, tránh cho anh ta càng lún càng sâu, không thể tự kiềm chế được.
Hạ Lăng nói: "Cảm ơn anh."
"Muốn cảm ơn thì cảm ơn Lệ Lôi ấy." Dung Bình là một người thông minh, biết đây là người phụ nữ mình không thể có được, không bằng thuận nước giong thuyền, lót đường vì bản thân: "Lệ Lôi không nỡ để em bỏ nhân vật này, dùng một quảng cáo rất được mua chuộc tôi, muốn tôi dùng thân phận bạn bè đề cử em với tổ làm phim." Thật ra thì nhân vật này là chọn lựa công khai, cho dù Lệ Lôi bỏ qua Dung Bình chào hỏi thẳng tổ làm phim cũng không có gì là không thể.
Nhưng Lệ Lôi lại đi tìm Dung Bình.
Bởi vì nhân này là Dung Bình giới thiệu cho cô trước.
Lệ Lôi làm vậy là tránh cho cô đắc tội với người khác.
Trong lòng Dung Bình cảm thán sự dụng tâm lương khổ của Boss lớn Lệ với cô gái trước mắt, uống thêm một ngụm cà phê: "Vậy nên không cần cảm thấy áy náy, lần trao đổi này, tôi không bị thiệt."
Lúc này mặt mày Hạ Lăng mới giãn ra.
Nhưng trong lòng lại thấy thiếu nợ Lệ Lôi, cô rời khỏi Thiên Nghệ là để độc lập, hôm nay lại phải dựa vào anh giúp đỡ sau lưng, thế thì tính là gì nữa? Dung Bình là người từng trải cỡ nào, ở chung với cô mấy ngày nay, đại khái biết được tính tình của cô, lúc này nhìn ra được cô đang nghĩ gì: "Nói đến thì nếu không phải bởi vì cậu ta, kế hoạch scandal của chúng ta cũng sẽ không kết thúc nhanh vậy, tôi vẫn sẽ đề cử nhân vật này cho em. Việc này cũng không được xem là leo lên nhờ cậu ta, đừng suy nghĩ nhiều."
Bình luận facebook