• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thiên Hậu Trở Về Full dịch (99 Viewers)

  • Chương 460: Kỳ chuyển dạ

Vô thức, ngày dự kiến sinh con đã đến. Cô đã nhập viện trước.



Tình trạng cơ thể của cô vẫn không tốt, bác sĩ đề nghị cô chọn sinh mổ.



Tuy nhiên, Hạ Lăng từ chối việc này. Cô nghe nói rằng sinh tự nhiên sẽ tốt hơn cho đứa bé. Bùi Tử Hoành ban đầu phản đối việc cô sinh tự nhiên, anh không quan tâm liệu đứa trẻ có khỏe mạnh hay không, nhưng cô tuyệt đối không được có tổn hại gì.



Lúc sau, Sở Sâm lại nói với anh: "Thực tế, việc phu nhân sinh con tự nhiên không phải là điều xấu. Sau khi sinh tự nhiên, tình trạng thể chất sẽ hồi phục nhanh chóng, ngài sẽ sớm có thêm một đứa con mới."



Câu này chạm vào đúng trọng tâm trong suy nghĩ của Bùi Tử Hoành.



Vì vậy, anh đã đồng ý yêu cầu sinh con tự nhiên của Hạ Lăng.



Đêm đó, Hạ Lăng trong phòng bệnh cảm thấy đau ở vùng bụng dưới, khiến cô không thoải mái. Đoán rằng sắp chuyển dạ, cô lập tức đẩy nhẹ y tá đang ở bên cạnh, yêu cầu cô ta tìm người đến.



Cô y tá vội vàng tìm bác sĩ và báo cáo với Bùi Tử Hoành.



Bác sĩ kiểm tra Hạ Lăng và nói: "Cô phải đợi trong phòng bệnh trước khi kênh sinh mở ra. Vẫn còn sớm để sinh con." Anh cũng hướng dẫn cô đừng la hét và cố gắng tiết kiệm sức lực cho đến khi đến lúc sinh thực sự.



Hạ Lăng lắng nghe bác sĩ rất nghiêm túc, chịu đựng cơn đau.



Các bác đi ra ngoài.



Trong phòng VIP, chỉ còn cô và y tá ở bên cạnh cô.



Bùi Tử Hoành đã không đến. Đây không phải là con anh. nên anh không quan tâm. Trên thực tế, anh hy vọng rằng đứa trẻ này đã chết trong quá trình sinh nở. Thật tốt nếu anh ta không đến, nếu không, Hạ Lăng hẳn sẽ rất lo lắng về việc Bùi Tử Hoành giết con mình khi cô đang chuyển dạ đau đớn.



Nỗi đau đớn ập đến hết lần này đến lần khác, cô dần mất đi khả năng suy nghĩ như thể cô bị bỏ lại một mình trong thế giới này với một gánh nặng đau đớn vô cùng. Cô đang cố ý cầm bùa hộ mệnh mà cô bí mật mang theo trong tay. Chiếc bùa được làm từ cây ngô đồng trở nên có hơi ấm vì sự kìm kẹp của cô, biểu đồ sinh được viết bằng một ngôn ngữ cổ đang mang lại sức mạnh cho cô.



Như thể Lệ Lôi ở bên cạnh cô.



Hoàng hôn từ từ đến gần.



Bùi Tử Hoành nhận được một cuộc gọi từ y tá vào ban đêm. Ban đầu, anh không có ý định đến bệnh viện để gặp Hạ Lăng. Tuy nhiên, sau khi cúp điện thoại, anh không thể ngủ ngon giấc cả đêm. Khi anh nhắm mắt lại, cô dường như ngốn hết tâm trí anh.



Anh bực mình, thức dậy rất sớm vào sáng sớm và ra lệnh tài xế đưa anh đến bệnh viện.



Anh nhìn Hạ Lăng qua một cửa sổ bệnh viện ở xa và hỏi bác sĩ: "Tình trạng của cô ấy thế nào?"



Bác sĩ nói: "Nhìn vào tình hình của cô ấy, trong thời gian ngắn tạm chưa thể sinh được. Tôi sợ chúng ta chưa thể vào phòng sinh cho đến tối nay hay sáng mai được." Phụ nữ sinh con chính là vậy, nói nhẹ nhàng thì nhẹ nhàng, không thì rất phức tạp.



Bùi Tử Hoành nhìn vẻ mặt đau đớn của cô qua kính. Lạ thật. Đứa trẻ không phải là của anh, và rõ ràng đây là sự bất ổn của chính cô, nhưng tại sao trái tim anh lại đau đớn đến vậy?



Bác sĩ nhìn anh ta và hỏi một cách cẩn thận: "Ông Bùi, ông có muốn vào gặp bà Bùi không?" Những người chồng khác đã rất lo lắng khi vợ của họ sắp sinh con, đặc biệt là trước khi họ chuyển dạ. Họ thực sự không thể chờ đợi để đi cùng vợ và tiếp thêm cho người phụ nữ sức mạnh. Tuy nhiên, ông Bùi có vẻ quá bình tĩnh. Mặc dù anh ta đã đến đây, nhưng thậm chí vẫn không để nói điều gì đó khích lệ vợ mình.



Bùi Tử Hoành nghe câu hỏi của bác sĩ, do dự một lúc.



Anh không biết mình nên dùng thái độ nào để đối mặt với cô trong phòng bệnh. Anh có nên đi vào và khuyến khích cô sinh con một cách an toàn mặc dù đây không phải là con của anh? Anh cũng thừa nhận bản thân mình không cởi mở như vậy.



Cái nhìn của Hạ Lăng trong phòng bệnh ngày càng đau đớn, từng cơn đau dữ dội cứ ập đến. Cô cảm thấy cơ thể mình liên tục bị mọi người kéo và xé thành nhiều mảnh sống. Cô ngày càng mất tỉnh táo, chỉ cố gắng nắm chặt bùa hộ mệnh.



Cô sẽ chết ở đây sao...?



Cô mơ hồ nghĩ, Không, với bùa hộ mệnh của Lệ Lôi, cô sẽ không chết. Cô chắc chắn sẽ sống để sinh con và bảo vệ nó.



"Ông Bùi, đi vào xem đi." Bác sĩ nói, "Tại thời điểm này, phụ nữ rất dễ bị tổn thương. Họ thực sự cần sự thoải mái và hỗ trợ của chồng. Tôi đã thấy nhiều mối quan hệ vợ chồng thay đổi vì sinh con. Nhiều người vợ phẫn nộ với chồng khi anh không quan tâm đến cô ấy vào lúc này. Cũng có nhiều người chồng tỉ mỉ, chu đáo với vợ trong thời gian này, khiến cho người thậm chí còn tận tâm hơn với anh ta."



Những gì anh nói đã khiến Bùi Tử Hoành có chút cảm động.



Mặc dù anh không quan tâm đến đứa trẻ, anh không quan tâm liệu Hạ Lăng có theo dõi anh không. Thấy nỗi đau của cô trở nên tái nhợt, anh đẩy cửa phòng bệnh và đi vào.



"Ông Bùi." Cô y tá nhìn thấy anh, nhanh chóng đứng dậy, kính cẩn nhường chỗ cho đầu giường.



"Phu nhân, ông Bùi ở đây để gặp cô." cô nói với Hạ Lăng, người đã hôn mê trên giường.



Hạ Lăng mơ hồ biết rằng Bùi Tử Hoành đang ở đây, nhưng cô không có chút năng lượng nào để quan tâm cả. Toàn bộ sự chú ý của cô tập trung vào nỗi đau từ cuộc tấn công dữ dội. Cô rất sợ đau, lúc trước chỉ vì bị một cành gai của bông hồng đâm vào tay mà cô đã khóc lóc và giận dỗi trước mặt anh.



Tuy nhiên, bây giờ, cô chỉ có thể chịu đựng nỗi đau cho dù nó tệ đến mức nào.



Cô không quan tâm đến Bùi Tử Hoành, tiếp tục tập trung vào việc chịu đựng nỗi đau.



"Phần dưới... mở rộng như thế nào rồi..." Cô hỏi.



Cô y tá nhìn cô và nói," Vẫn còn sớm. Tôi không nghĩ rằng nó đã giãn được 1cm. " Cô y tá này đã sinh con trước đó và biết rằng cô chỉ có thể được gửi đến phòng sinh khi cổ tử cung của cô đã giãn ra 10cm. Cô nói với Hạ Lăng, " Phu nhân, cô phải chịu đựng thêm chút nữa. Tất cả phụ nữ phải trải qua điều này."



Hạ Lăng không đủ sức để trả lời. Những hạt mồ hôi đang rỉ ra từ trán cô.



Bùi Tử Hoành lấy một chiếc khăn trắng để lau mồ hôi. Anh nhẹ nhàng nói với cô, " Đừng lo lắng. Anh ở đây."



Hạ Lăng co rúm lại một chút.



Khi cô thấy anh ta đến, cô thậm chí còn khó chịu hơn. Bây giờ cô không thể di chuyển, nếu anh ta muốn ám sát đứa bé, mọi chuyện sẽ rất dễ dàng. Cô không dám nói những lo lắng này, sợ rằng điều đó sẽ khiến anh tức giận. Khuôn mặt cô trở nên hờ hững.



Bùi Tử Hoành chỉ nghĩ rằng cô đau đớn, nên anh nắm tay cô.



"Nếu đang đau như vậy, cứ hét lên đi." Anh nói, "Không sao đâu." Vì không quan tâm đến đứa trẻ, anh cũng không nghiên cứu gì về việc sinh con, cũng không biết rằng bác sĩ đã dặn cô đừng hét lên vì điều đó sẽ lãng phí năng lượng của cô.



Nghe những gì anh nói, Hạ Lăng thậm chí còn tin chắc rằng anh muốn giết con cô. Cô trở nên căng thẳng hơn, nắm bùa chặt, cầu nguyện cho bùa hộ mệnh sẽ tiếp thêm sức mạnh để vượt qua rào cản này một cách suôn sẻ và an toàn.



Bùi Tử Hoành nghi ngờ rằng cô đang cầm thứ gì đó khi cô siết chặt tay. Anh nắm lấy tay cô, muốn mở bàn tay ra, sức lực của anh mạnh hơn cô, không phí bao nhiêu sức cũng đã mở được. Ngay lập tức, khuôn mặt anh đổi màu. Thì ra là bùa hộ mệnh mà Lệ Lôi đã tặng cô!



- -----------------------------



27-2-2020



Của Lochine



——————————
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom