Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 518: Hát nhép bị lộ
Đối mặt với một kẻ thù mạnh, Hạ Vũ đã đưa ra bài hát nổi tiếng nhất của mình.
Đó là bài hát đầu tiên cô ta biểu diễn trong cuộc thi ngày hôm nay " Đoá sen úa tàn dưới cơn mưa".
Cô khẽ mở đôi môi mỏng với giọng hát dịu dàng và dễ chịu: "Vào mùa hè tàn khốc của năm đó, một nỗi buồn thầm lặng xâm lấn lấy em...
Những con đom đóm của mùa hạ đó khắc hoạ lên một bức tranh tuyệt đẹp về anh.."
Hạ Lăng lắng nghe cẩn thận ở phía đầu kia của sân khấu. Trí nhớ về âm nhạc của cô cực kỳ tốt, cô có thể nói chắc chắn rằng giọng hát của Hạ Vũ hoàn toàn giống với phiên buổi sáng, cũng như phiên bản thu âm.
Cô chắc chắn rằng Hạ Vũ đang hát nhép.
Một biểu hiện khinh bỉ xuất hiện trên khuôn mặt của Hạ Lăng đơn giản vì hát nhép chính là điều mà cô coi thường nhất. Cô nghĩ rằng bất cứ ai hát nhép đều không xứng đáng được gọi là ca sĩ vì họ không có sự chân thành cơ bản nhất.
Cô bắt đầu mong chờ khoảnh khắc việc hát nhép của Hạ Vũ được tiết lộ.
Hạ Vũ tiếp tục giả vờ hát với tất cả sức lực trên sân khấu, không biết suy nghĩ của Hạ Lăng. Mặc dù cô không cần hát bài hát trực tiếp, nhưng vẫn cần nhiều nỗ lực để đảm bảo rằng biểu cảm, chuyển động của cô trông giống như vậy. Cô cười rạng rỡ, cử động cũng duyên dáng hơn.Tuy nhiên, khán giả trên sân khấu hơi thiếu kiên nhẫn.
"Thật nhàm chán..." một khán giả nói.
Một người khác ngáp, "Chính xác thì chúng ta đã nghe Hạ Vũ cả ngày."
"Cô ấy hát rất tốt."
"Ừ? Tốt đến nhàm chán. Không hát sai lỗi nào, nhưng cũng không có gì thực sự nổi bật, thực sự ổn định. Cô ấy nên giống như Diệp Tinh Lăng trước đó - người đã thu hút hết sự chú ý của mọi người khi cô ấy cất tiếng hát. "
"Đúng vậy..."
"Ngoài ra, giọng hát của cô ấy không hay bằng Diệp Tinh Lăng", một người khán giả nói: "Khi nghe Diệp Tinh Lăng hát, tôi quên rằng mình đang ở đây. Chính là cảm giác hoàn toàn bị mê hoặc, giống như tôi đã ở ngay trong khung cảnh mà cô ấy hát... Ử, gần giống như vậy. Nhưng nghe Hạ Vũ hát thì... anh thấy đấy, còn có thời gian để trò chuyện. "
Nhiều người xung quanh gật đầu, "Ừm, đúng vậy."
Nếu Hạ Vũ có thể nghe các cuộc thảo luận của họ chắc chắn sẽ rất thất vọng. Mặc dù bây giờ cô ấy đã cố thể hiện tốt hơn so với buổi sáng nhưng khán giả đã bị cuốn theo bài hát của Hạ Lăng trước đó, đến nỗi họ thấy bài hát của Hạ Vũ rất nhàm chán. Nhận xét về khả năng của cô bây giờ không giống với lúc buổi sáng.
Những tiếng xì xào trong khán giả ngày càng lan rộng. Nhiều người bắt đầu bị phân tâm bởi đồ ăn nhẹ và nước. Một số thậm chí đã đi vệ sinh, chờ cho đến lúc có két quả.
Hạ Vũ bắt đầu trở nên bối rối khi chứng kiến cảnh hỗn loạn.
Bên lề đám đông, Lệ Lôi thấy rằng đã đến lúc phải sắp đặt mọi thứ. Anh bấm số trên di động: "Bắt đầu đi".
Phượng Côn bất ngờ xuất hiện bên cạnh Lệ Lôi, "Anh thực sự làm mọi thứ này cho Tiểu Lăng. Cô ấy không cần phải làm gì để đổi lấy việc tiết lộ việc hát nhép này chứ?"
Lệ Lôi đã từ bỏ sự nghiêm túc khi vừa ra lệnh và mỉm cười với Phượng Côn: "Anh Phượng này, trước mặt cô ấy nói tốt về tôi nhiều một chút. Có thể tôi sẽ mời anh đến dự đám cưới trong tương lai đấy."
Phượng Côn cười lớn.
Người đàn ông này biết chính xác làm thế nào để khiến những người xung quanh ủng hộ anh ta, tâm trí cũng luôn hướng về bạn gái. Chiều nay, khi Phượng Côn đang bận rộn soạn sửa cho "Con bướm không thể bay ra biển" thì Lệ Lôi cũng bận rộn tổ chức cho cấp dưới của mình thực hiện nhiều nhiệm vụ khác nhau....
Trên sân khấu.
Hạ Vũ hoàn toàn mải mê với màn trình diễn của chính mình.
Giai điệu nhẹ nhàng kết hợp với những bước nhảy duyên dáng của cô khiến cô trông thật xinh đẹp.
Một lúc sau, có một fan nữ mang theo một bó hoa lục bình khổng lồ, lên sân khấu để tặng cô những bông hoa. Hạ Vũ đón tiếp cô ấy một cách ân cần và cảm ơn fan nữ với nụ cười rạng rỡ. Tuy nhiên, fan nữ đó dường như quá xúc động, vô tình bước lên chiếc váy voan dài của Hạ Vũ. Cô fan này dường như mất kiểm soát mà xô ngả cả Hạ Vũ trước mặt
Khán giả dưới sân khấu ai ai cũng giật mình vì sự việc này.
Sau một thời gian ngắn, bất ngờ lớn hơn nữa đã đến - bài hát "Đoá sen úa tàn dưới cơn mưa" không chỉ vang lên nhạc, ngay cả tiếng hát cũng không dừng lại! " Nếu anh buông bỏ ý chí của bản thân...Có thật là đoá sen tàn úa dưới cơn mưa trông giống như khung cảnh ở nơi kết thúc tình yêu?.." Giọng hát buồn bã và trầm thấp vang lên trong không khí. Ban đầu nó là một bản nhạc tuyệt vời. Lúc này, lại cảm thấy vô cùng mỉa mai.
"Hát nhép!"
"Hát nhép!"
"Hạ Vũ hát nhép!"
Đám đông gầm lên và phát ra nhiều tiếng vang. Tất cả đều bị sốc khi nghĩ đến màn trình diễn tuyệt vời trong ngày của Hạ Vũ được tiết lộ bây giờ chỉ là một trò hề. Chẳng có một lần nào là do chính miệng cô ta hát cả.
Nói dối!
Điều này là đã lừa dối người hâm mộ một cách trắng trợn, trêu đùa với tình cảm của họ!
Mọi người đều tức giận, chửi rủa, nhiều người còn xúc động hơn - ném chai nước khoáng trên tay lên luôn sân khấu.
Hạ Vũ bối rối, cố gắng ngượng ngùng đứng dậy và mắng fan nữ đã khiến cho việc hát nhép của cô bị lộ: "Dậy đi! Đừng ấn người vào tôi nữa!"
Mặc dù fan nữ này thân hình nhỏ con, nhưng cơ thể khá mạnh mẽ. Cô ấy gượng người đứng lên nhưng cơ thể lại lần nữa ngã xuống váy của Hạ Vũ, cô gái trong hoảng loạn: "Xin lỗi, xin lỗi, cô Hạ Vũ... xin đừng đánh mắng tôi, tôi... tôi không hề biết cô đã hát nhép... "
Do bị vướng vào sân khấu nên cô ấy rất gần với micro trong tay Hạ Vũ. Do đó, giọng nói lo lắng của cô đã bị bắt và truyền đến khán giả. Mọi người đều nghe rõ những lời mà cô ấy nói.
Vì hát nhép bị lộ nên Hạ Vũ xấu hổ rồi nổi giận với fan sao?
Đám đông lại sôi sục, "Hạ Vũ không biết xấu hổ!"
"Hạ Vũ xuống khỏi sân khấu!"
"Xuống đi!"
"Xuống đi!"
"Xuống đi!"
Tiếng la hét đồng loạt ở nơi này với những tiếng la ó và những tiếng huýt sáo giận dữ.
Hạ Lăng lặng lẽ quan sát từ phía bên kia sân khấu, cảm thấy vui sướng nhẹ nhàng trước cảnh ngộ của cô em gái độc ác. Cô lẩm bẩm với chính mình: "Con yêu, con có thấy người làm hại con đang bị trừng phạt không? Đây mới chỉ là khởi đầu... Trong tương lai, mẹ sẽ cho cô ta từng bước một cảm nhận nỗi tuyệt vọng, nỗi đau thấu tận tủy xương..."
Dưới sân khấu, Phượng Côn đang xem một màn diễn xuất tuyệt vời của cô gái fan hâm mộ tỏ ra yếu đuối làm như thể đang bị Hạ Vũ bắt nạt kia, anh cười lớn và hỏi Lệ Lôi: "Anh tìm đâu ra cô gái này vậy? Diễn xuất của rất tuyệt! "
Lệ Lôi cũng cười: "Dễ thôi, trong công ty có rất nhiều thực tập sinh. Đã có rất nhiều cô gái khác phải đấu tranh để giành cơ hội này. Tất nhiên là tôi sẽ chọn cô gái có điểm số cao nhất trong lớp diễn xuất." Anh dừng lại và nói tiếp: "Tôi đã bảo là sẽ nhìn biểu hiện của cô ta mà lấy điểm cho kì thi sắp tới."
Phượng Côn không nói nên lời. Boss lớn này thực sự biết sử dụng tài nguyên, rất tài năng. Anh thực sự không thể không thương hại Hạ Vũ. Rất có thể Lệ Lôi sẽ tìm cách tiếp tục gấy rối cho cô ta. Khiến cô bị ép đến chết? Đây có thể xem như hậu quả khi động chạm đến Lệ Lôi và Hạ Lăng...
Âm nhạc trên sân khấu cuối cùng đã dừng. Dường như các nhân viên ở hậu trường nhận ra rằng có điều gì đó không ổn, ngay lập tức tắt nhạc. Nhưng đã quá muộn, việc hát nhép đã bị lộ. Không có cách nào để che giấu sự thật đó bây giờ.
- ----------------------------
16-3-2020
Đó là bài hát đầu tiên cô ta biểu diễn trong cuộc thi ngày hôm nay " Đoá sen úa tàn dưới cơn mưa".
Cô khẽ mở đôi môi mỏng với giọng hát dịu dàng và dễ chịu: "Vào mùa hè tàn khốc của năm đó, một nỗi buồn thầm lặng xâm lấn lấy em...
Những con đom đóm của mùa hạ đó khắc hoạ lên một bức tranh tuyệt đẹp về anh.."
Hạ Lăng lắng nghe cẩn thận ở phía đầu kia của sân khấu. Trí nhớ về âm nhạc của cô cực kỳ tốt, cô có thể nói chắc chắn rằng giọng hát của Hạ Vũ hoàn toàn giống với phiên buổi sáng, cũng như phiên bản thu âm.
Cô chắc chắn rằng Hạ Vũ đang hát nhép.
Một biểu hiện khinh bỉ xuất hiện trên khuôn mặt của Hạ Lăng đơn giản vì hát nhép chính là điều mà cô coi thường nhất. Cô nghĩ rằng bất cứ ai hát nhép đều không xứng đáng được gọi là ca sĩ vì họ không có sự chân thành cơ bản nhất.
Cô bắt đầu mong chờ khoảnh khắc việc hát nhép của Hạ Vũ được tiết lộ.
Hạ Vũ tiếp tục giả vờ hát với tất cả sức lực trên sân khấu, không biết suy nghĩ của Hạ Lăng. Mặc dù cô không cần hát bài hát trực tiếp, nhưng vẫn cần nhiều nỗ lực để đảm bảo rằng biểu cảm, chuyển động của cô trông giống như vậy. Cô cười rạng rỡ, cử động cũng duyên dáng hơn.Tuy nhiên, khán giả trên sân khấu hơi thiếu kiên nhẫn.
"Thật nhàm chán..." một khán giả nói.
Một người khác ngáp, "Chính xác thì chúng ta đã nghe Hạ Vũ cả ngày."
"Cô ấy hát rất tốt."
"Ừ? Tốt đến nhàm chán. Không hát sai lỗi nào, nhưng cũng không có gì thực sự nổi bật, thực sự ổn định. Cô ấy nên giống như Diệp Tinh Lăng trước đó - người đã thu hút hết sự chú ý của mọi người khi cô ấy cất tiếng hát. "
"Đúng vậy..."
"Ngoài ra, giọng hát của cô ấy không hay bằng Diệp Tinh Lăng", một người khán giả nói: "Khi nghe Diệp Tinh Lăng hát, tôi quên rằng mình đang ở đây. Chính là cảm giác hoàn toàn bị mê hoặc, giống như tôi đã ở ngay trong khung cảnh mà cô ấy hát... Ử, gần giống như vậy. Nhưng nghe Hạ Vũ hát thì... anh thấy đấy, còn có thời gian để trò chuyện. "
Nhiều người xung quanh gật đầu, "Ừm, đúng vậy."
Nếu Hạ Vũ có thể nghe các cuộc thảo luận của họ chắc chắn sẽ rất thất vọng. Mặc dù bây giờ cô ấy đã cố thể hiện tốt hơn so với buổi sáng nhưng khán giả đã bị cuốn theo bài hát của Hạ Lăng trước đó, đến nỗi họ thấy bài hát của Hạ Vũ rất nhàm chán. Nhận xét về khả năng của cô bây giờ không giống với lúc buổi sáng.
Những tiếng xì xào trong khán giả ngày càng lan rộng. Nhiều người bắt đầu bị phân tâm bởi đồ ăn nhẹ và nước. Một số thậm chí đã đi vệ sinh, chờ cho đến lúc có két quả.
Hạ Vũ bắt đầu trở nên bối rối khi chứng kiến cảnh hỗn loạn.
Bên lề đám đông, Lệ Lôi thấy rằng đã đến lúc phải sắp đặt mọi thứ. Anh bấm số trên di động: "Bắt đầu đi".
Phượng Côn bất ngờ xuất hiện bên cạnh Lệ Lôi, "Anh thực sự làm mọi thứ này cho Tiểu Lăng. Cô ấy không cần phải làm gì để đổi lấy việc tiết lộ việc hát nhép này chứ?"
Lệ Lôi đã từ bỏ sự nghiêm túc khi vừa ra lệnh và mỉm cười với Phượng Côn: "Anh Phượng này, trước mặt cô ấy nói tốt về tôi nhiều một chút. Có thể tôi sẽ mời anh đến dự đám cưới trong tương lai đấy."
Phượng Côn cười lớn.
Người đàn ông này biết chính xác làm thế nào để khiến những người xung quanh ủng hộ anh ta, tâm trí cũng luôn hướng về bạn gái. Chiều nay, khi Phượng Côn đang bận rộn soạn sửa cho "Con bướm không thể bay ra biển" thì Lệ Lôi cũng bận rộn tổ chức cho cấp dưới của mình thực hiện nhiều nhiệm vụ khác nhau....
Trên sân khấu.
Hạ Vũ hoàn toàn mải mê với màn trình diễn của chính mình.
Giai điệu nhẹ nhàng kết hợp với những bước nhảy duyên dáng của cô khiến cô trông thật xinh đẹp.
Một lúc sau, có một fan nữ mang theo một bó hoa lục bình khổng lồ, lên sân khấu để tặng cô những bông hoa. Hạ Vũ đón tiếp cô ấy một cách ân cần và cảm ơn fan nữ với nụ cười rạng rỡ. Tuy nhiên, fan nữ đó dường như quá xúc động, vô tình bước lên chiếc váy voan dài của Hạ Vũ. Cô fan này dường như mất kiểm soát mà xô ngả cả Hạ Vũ trước mặt
Khán giả dưới sân khấu ai ai cũng giật mình vì sự việc này.
Sau một thời gian ngắn, bất ngờ lớn hơn nữa đã đến - bài hát "Đoá sen úa tàn dưới cơn mưa" không chỉ vang lên nhạc, ngay cả tiếng hát cũng không dừng lại! " Nếu anh buông bỏ ý chí của bản thân...Có thật là đoá sen tàn úa dưới cơn mưa trông giống như khung cảnh ở nơi kết thúc tình yêu?.." Giọng hát buồn bã và trầm thấp vang lên trong không khí. Ban đầu nó là một bản nhạc tuyệt vời. Lúc này, lại cảm thấy vô cùng mỉa mai.
"Hát nhép!"
"Hát nhép!"
"Hạ Vũ hát nhép!"
Đám đông gầm lên và phát ra nhiều tiếng vang. Tất cả đều bị sốc khi nghĩ đến màn trình diễn tuyệt vời trong ngày của Hạ Vũ được tiết lộ bây giờ chỉ là một trò hề. Chẳng có một lần nào là do chính miệng cô ta hát cả.
Nói dối!
Điều này là đã lừa dối người hâm mộ một cách trắng trợn, trêu đùa với tình cảm của họ!
Mọi người đều tức giận, chửi rủa, nhiều người còn xúc động hơn - ném chai nước khoáng trên tay lên luôn sân khấu.
Hạ Vũ bối rối, cố gắng ngượng ngùng đứng dậy và mắng fan nữ đã khiến cho việc hát nhép của cô bị lộ: "Dậy đi! Đừng ấn người vào tôi nữa!"
Mặc dù fan nữ này thân hình nhỏ con, nhưng cơ thể khá mạnh mẽ. Cô ấy gượng người đứng lên nhưng cơ thể lại lần nữa ngã xuống váy của Hạ Vũ, cô gái trong hoảng loạn: "Xin lỗi, xin lỗi, cô Hạ Vũ... xin đừng đánh mắng tôi, tôi... tôi không hề biết cô đã hát nhép... "
Do bị vướng vào sân khấu nên cô ấy rất gần với micro trong tay Hạ Vũ. Do đó, giọng nói lo lắng của cô đã bị bắt và truyền đến khán giả. Mọi người đều nghe rõ những lời mà cô ấy nói.
Vì hát nhép bị lộ nên Hạ Vũ xấu hổ rồi nổi giận với fan sao?
Đám đông lại sôi sục, "Hạ Vũ không biết xấu hổ!"
"Hạ Vũ xuống khỏi sân khấu!"
"Xuống đi!"
"Xuống đi!"
"Xuống đi!"
Tiếng la hét đồng loạt ở nơi này với những tiếng la ó và những tiếng huýt sáo giận dữ.
Hạ Lăng lặng lẽ quan sát từ phía bên kia sân khấu, cảm thấy vui sướng nhẹ nhàng trước cảnh ngộ của cô em gái độc ác. Cô lẩm bẩm với chính mình: "Con yêu, con có thấy người làm hại con đang bị trừng phạt không? Đây mới chỉ là khởi đầu... Trong tương lai, mẹ sẽ cho cô ta từng bước một cảm nhận nỗi tuyệt vọng, nỗi đau thấu tận tủy xương..."
Dưới sân khấu, Phượng Côn đang xem một màn diễn xuất tuyệt vời của cô gái fan hâm mộ tỏ ra yếu đuối làm như thể đang bị Hạ Vũ bắt nạt kia, anh cười lớn và hỏi Lệ Lôi: "Anh tìm đâu ra cô gái này vậy? Diễn xuất của rất tuyệt! "
Lệ Lôi cũng cười: "Dễ thôi, trong công ty có rất nhiều thực tập sinh. Đã có rất nhiều cô gái khác phải đấu tranh để giành cơ hội này. Tất nhiên là tôi sẽ chọn cô gái có điểm số cao nhất trong lớp diễn xuất." Anh dừng lại và nói tiếp: "Tôi đã bảo là sẽ nhìn biểu hiện của cô ta mà lấy điểm cho kì thi sắp tới."
Phượng Côn không nói nên lời. Boss lớn này thực sự biết sử dụng tài nguyên, rất tài năng. Anh thực sự không thể không thương hại Hạ Vũ. Rất có thể Lệ Lôi sẽ tìm cách tiếp tục gấy rối cho cô ta. Khiến cô bị ép đến chết? Đây có thể xem như hậu quả khi động chạm đến Lệ Lôi và Hạ Lăng...
Âm nhạc trên sân khấu cuối cùng đã dừng. Dường như các nhân viên ở hậu trường nhận ra rằng có điều gì đó không ổn, ngay lập tức tắt nhạc. Nhưng đã quá muộn, việc hát nhép đã bị lộ. Không có cách nào để che giấu sự thật đó bây giờ.
- ----------------------------
16-3-2020
Bình luận facebook