• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thiên Hậu Trở Về Full dịch (21 Viewers)

  • Chương 560: Tạt rượu

"Không chỉ biết, mà còn rất quen thuộc." Hạ Lăng nói.



"Nhảm nhí! Cô đừng có thấy sang bắt quàng làm họ, anh Lôi hoàn toàn không quen cô!" Cố Lâm như muốn nhảy dựng lên, cô trừng mắt giận dữ nhìn Hạ Lăng, "Anh Lôi là của tôi!"



Nam Cung đứng bên cạnh xem cảnh tượng này, tự nghĩ: "Sợ rằng cô ca sĩ thấp kém này thực sự là quen biết Lệ Lôi. Nếu không, tại sao Cố Lâm lại lo lắng đến mức này được?" Cô đưa mắt về phía Hạ Lăng dò xét: "Chỉ là một người phụ nữ bình thường. Các bộ phận trên khuôn mặt chỉ có thể được coi là vừa mắt. Nhị thiếu gia họ Lệ này lại ngây thơ và đơn giản như vậy sao?" Suy nghĩ một hồi, cô hỏi: "Mối quan hệ của cô với nhị Lệ thiếu gia là gì?"



Câu hỏi này thực sự hơi khó khăn đối với Hạ Lăng. Cô không biết liệu giờ cô có thể nói rằng mình là người yêu của anh không?



Họ chưa từng chính thức tuyên bố tái hợp, ông Lệ cũng không chấp thuận. Ngoài ra, nếu cô ở đây tuyên bố mình là bạn gái của anh trong bữa tiệc này thì chẳng khác nào là đang làm trò cười cả.



Hạ Lăng cảm thấy buồn bã, lặng lẽ không nói gì.



Sự im lặng của cô khiến Nam Cung thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ như mối quan hệ giữa họ không nghiêm trọng như cô tưởng tượng. Mối quan hệ giữa cô ca sĩ này và nhị Lệ thiếu gia trước mắt không tiến triển quá nhiều. Cùng lắm... chỉ là một tình nhân nhỏ. Chỉ cần đợi đến khi bản thân cô đính hôn với Lệ Lôi, cô sẽ tìm cách đuổi cô ca sĩ này đi.



Nghĩ như thế, Nam Cung không tiếp tục ở đây nữa, cô phủi nhẹ chiếc váy rồi đi vòng qua Hạ Lăng. Hạ Lăng tất nhiên không chịu được họ tiếp cận Lệ Lôi nên đã đi theo.



Cố Lâm đưa tay ra ngăn cô lại: "Diệp Tinh Lăng, cô có biết xấu hổ không vậy? Lại còn dám đi theo chúng tôi."



Hạ Lăng tức giận lên, muốn lên tiếng đáp trả lại.



Trước khi cô trả lời thì đã có giọng nói của một người đàn ông phát ra từ bên cạnh: "Cô Cố, xin hãy tự trọng thái độ của mình. Cô xuất thân từ nhà quý tộc, xin hãy duy trì hành xử đúng mức được dạy trong nhà."



Ai? Đây không phải là đang nói rằng cô không được giáo dưỡng sao?



Cố Lâm tức giận đến mức muốn tung phổi, cô quay đầu lại và nhìn người đàn ông đứng sau Hạ Lăng - là Vương Đào. Lúc này, Vương Đào bước tới bảo vệ Hạ Lăng với vẻ mặt nghiêm túc giống như một người hiệp sĩ bảo vệ công chúa.



Anh không thể chịu được cảnh cô gái anh thích bị hai người phụ nữ giàu có bắt nạt.



Hạ Lăng đưa mắt qua nhìn anh, trong lòng có chút cảm động. Kể từ giây phút đầu tiên khi cô bước vào đây, không phải chỉ có những ánh mắt khinh thường thì cũng toàn là người muốn sinh sự với cô. Ngoài Lệ Lôi ra, Vương Đào này là người đầu tiên nói tốt cho cô.



Mặc dù cô cũng không biết lí do tại sao anh ta lại làm như vậy.



"Ai nói với anh là tôi không có giáo dưỡng?" Cố Lâm cười khẩy: "Vương Đào, nghe nói rằng mẹ của anh là một tình nhân không được công khai. Bác Vương chỉ là thương hại nên mới nuôi anh lớn lên. Chứ vẫn còn một số "chuyện" mà con thứ như anh không thể với tới được. Quen biết anh đến lúc này, hình như anh vẫn chưa có cô vợ nào hết nhỉ? Chỉ toàn lảng vảng bên các cô gái không ra gì ngoài kia. Anh cùng với họ rất hợp nhau* a." *( 什么锅配什么盖: dịch là rất hợp nhau, từ này bên Trung có thể dùng để xúc phạm, có thể dùng để khen người khác. Ý ở đây chắc là "cẩu nam cẩu nữ rất hợp nhau" - đang ám chỉ Vương Đào cũng là người không ra gì, dịch theo zhidao baidu bên Trung chứ không biết đúng không)



Khuôn mặt của Vương Đào trở nên vô cùng khó chịu. Gia cảnh của anh như là một căn bệnh nan ý vĩnh viễn không thể thoát khỏi, anh rất không thích người khác nhắc đến điều này. Cố Lâm rất được Cố gia chiều chuộng, anh không thể bộc phát sự tức giận của mình.



Hạ Lăng nhìn tay người bên cạnh đang siết lại, cô vươn tay đến nắm chặt tay của anh, anh bị đối xử như vậy tất cả âu cũng đều là do cô. Nếu đã vậy, cô cũng sẽ cố gắng để giúp lại anh. Cô cầm nửa ly cocktail trên bàn và tạt vào mặt Cố Lâm.



"Diệp Tinh Lăng! Cô!" Cố Lâm hét lên.



Nam Cung ở một bên nhanh chóng lùi lại. Dù vậy, cocktail vẫn làm bẩn một bên má và hắt một ít vào chiếc váy bạc của cô. Trong khoảng khắc, khuôn mặt của hai người phụ nữ dần trở nên xấu xí vì tức giận.



"Diệp Tinh Lăng, cô còn dám hất rượu lên người tôi?!" Cố Lâm nổi điên, cô đã dành biết bao nhiêu thời gian để trang điểm, chuẩn bị mà chỉ trong một khắc đã bị cô ta làm trôi hết đi. Váy cũng bị ướt. Nước từ trên đầu nhỏ rơi xuống váy. Từ trước đến này không một ai dám đối xử với cô như thế này. Cô nghiến răng, bước về phía Hạ Lăng như muốn xé xác cô ra.



Vương Đào vội vàng ngăn cô lại. Hạ Lăng lặng lẽ đứng một bên và đặt ly rượu rỗng trong tay lên bàn. Biểu cảm trên khuôn mặt cô rất nhẹ nhàng: "Tại sao tôi lại không dám hất rượu lên cô? Chính cô là người đầu tiên hủy hoại danh tiếng của tôi. Ngay từ đầu, tôi và Lệ... "



"Cô Diệp, cô quá đáng lắm rồi!" Nam Cung ngắt lời cô.



Nam Cung nghe thấy từ "Lệ", đã biết rằng sắp có chuyện không ổn. Trong bữa tiệc như vậy mà người phụ nữ thấp kém này dám làm loạn. Cô sợ rằng đây là người Lệ Lôi nuôi dưỡng bên ngoài. Đối với những người đàn ông ở những gia đình giàu có, loại chuyện này không phải là hiếm gặp gì nên cô ta cũng không quá ngạc nhiên.



Mẹ cô đã từng dạy cô một loạt các biện pháp đối phó.



Trong trường hợp xảy ra mâu thuẫn, cô không thể để Hạ Lăng nói ra mối quan hệ của cô ta với Lệ Lôi. Nếu không chính cô sẽ khiến bản thân rơi vào tình huống khó xử - như là phải xin lỗi? Cách tốt nhất là đuổi người ra ngoài mà không để lộ danh tính. Điều này thậm chí còn có thể khẳng định việc bản thân là người vợ tương lai hợp pháp của Lệ Lôi. Nếu sau này anh có hỏi thì cô vẫn có thể nói là bản thân không biết gì cả.



Bất kỳ người đàn ông có đầu óc suy nghĩ nào đều sẽ không hỏi gì, trong kịch bản thường như vậy.



Nam Cung thấy kế hoạch rất ổn, khẽ lên tiếng: "Bảo vệ!"



Nhân viên bảo vệ nhanh chóng đến.



Nam Cung hỏi: "Những người làm xáo trộn trật tự của bữa tiệc có nên bị đưa ra ngoài không?"



Nhân viên bảo vệ trả lời: "Có, thưa cô." Họ cũng rất lo khi nhìn thấy mớ lộn xộn từ chỗ Diệp Tinh Lăng, người vô tình được Lệ Lôi đưa vào bữa tiệc này. Vừa nãy, Lệ lão gia khi biết rằng họ cho cô vào thì cả người rất tức giận, ông ra lệnh cho họ đừng để cô ấy gây ra bất kì chuyện nào.



Bữa tiệc này được tổ chức để tuyển vợ cho Lệ thiếu gia. Đây là một chuyện lớn. Không ai có thể chịu trách nhiệm nếu có gì xảy ra sai sót. Các nhân viên bảo vệ từ lâu đã muốn đưa Hạ Lăng ra ngoài nhưng không có lý do. Rất may mắn, một cuộc xung đột nhỏ đã xảy ra ở đây, trong lòng họ âm thầm vui mừng.



"Cô Diệp," nhân viên bảo vệ đứng đầu nói với Hạ Lăng, "Rất không đúng khi làm xáo trộn trật tự, xin hãy cùng chúng tôi đi ra ngoài."



Hạ Lăng cười khẩy, "Tại sao chứ, anh còn chưa điều tra gì, nhìn vậy đã đủ kết luận tôi là người gây rối sao? Tại sao không nói rằng hai người đang bắt nạt tôi?"



Nhân viên bảo vệ bị cô chặn họng. Cho dù họ đúng hay sai, hai người phụ nữ này đều là ứng cử viên trở thành vợ của Lệ thiếu gia. Còn cô Diệp này là người đã bị lão gia phản đối. Chỉ riêng điều này đã đủ để họ đưa cô ra ngoài. Tuy nhiên, sau khi bị Hạ Lăng đặt câu hỏi theo cách này, họ thực sự không biết nên nói điều gì, sao cô ấy lại phải phản ứng lại như vậy chứ?



"Là cô Diệp, người đã tạt Lâm Lâm bằng ly cocktail kia." Ở bên cạnh, giọng của Nam Cung nói một cách tao nhã, cô tất nhiên sẽ giúp nhân viên bảo vệ. "Ban đầu, hai người đùa giỡn với nhau trong khi trò chuyện. Ai ngờ rằng cô Diệp lại phản ứng ác ý như vậy với trò đùa nhỏ này."



Nhân viên bảo vệ nhanh chóng làm theo lời của Nam Cung, liên tục gật đầu: "Vâng. Chỉ đùa một chút mà đã tạt rượu lên người khác thì đúng là không đúng rồi. Cô Diệp, xin hãy theo chúng tôi ra ngoài."



- ---------------------------



Dịch: @Ân Vĩnh



Chỉnh sửa: @nguyễn Quynh Anh



- ----------------------



Chap sau lát nữa sẽ đăng ( nếu được kịp thì có thêm 1 chap), hãy thật bềnh tễnh chờ đợi. CHỜ ĐỢI LÀ HẠNH PHÚC
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom