• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thiên Hậu Trở Về Full dịch (94 Viewers)

  • Chương 595: Những bằng chứng xác thực

Nam Cung Bác Hải cũng tức giận. “Lệ nhị thiếu gia! Cậu nên hiểu rõ, Cậu thực sự đã hứa hôn với Diệp Tinh Lăng sao?”



"Đúng." Lệ Lôi nói trống không. "Có vấn đề gì không?"



Có vấn đề gì à, cậu ta lại dám hỏi như thế?! Đầu Nam Cung Bác Hải như muốn nổ tung. “Thế sao cậu lại đi đến hẹn hò với con gái tôi?”



“Buổi tiệc hôm đấy được tổ chức bởi ông nội tôi. Tôi chắc chắn ngài nên biết về điều đó.” Lệ Lôi trả lời một cách lãnh đạm. Những người này đều là những kẻ đầy tham vọng muốn trèo cao dựa dẫm vào Lệ gia. Dù đã biết rằng người yêu của anh là Tiểu Lăng nhưng vẫn cố đuổi Tiểu Lăng đi và cố gắng tạo áp lực cho anh.



Đây đúng là thời điểm thích hợp để dạy cho họ một bài học.



“Tôi chỉ làm theo yêu cầu của ông nội và đến buổi tiệc. Tôi có nói tôi chắc chắn phải kết hôn với cô Nam Cung? Bên cạnh đó, một cô gái như cô Nam Cung không đủ điều kiện để kết hôn với Lệ gia.”



“L...Lệ Lôi anh đang nói gì vậy?” Nam Cung Thanh Nhã run rẩy trong giận dữ và mất đi dáng vẻ tao nhã, lịch sự thường ngày. “Anh đang xem thường Nam Cung gia sao? Nếu tôi không đủ tư cách, vậy thì kẻ thường dân ti tiện này thì có đủ tư cách à?”



“Tất nhiên là Tiểu Lăng có đủ rồi.” Lệ Lôi hơi nghiêng đầu nhìn cô gái nhỏ đang nằm trên người anh và nhẹ nhàng nói.



Tiểu Lăng nghĩ rằng cô không được sinh ra trong một gia đình tốt nên cô không bao giờ cố gắng để nịnh bợ những kẻ có quyền thế cả. Sau khi cô biết mình xuất thân từ một gia đình có địa vị cao là Hạ gia, cô vẫn luôn khiêm tốn và bình tĩnh.



Khi cô trở thành một thực tập sinh vô danh ngay sau khi cô đã là một thiên hậu kiếp trước, nhưng cô rất biết thân biết phận mà không đi quá giới hạn. Cô cũng không hề kiêu ngạo sau khi trở thành em gái của Hạ Quốc sư.



Cách cô thể hiện sự bình tĩnh đã tốt hơn hầu hết các cô gái trên thế giới.



Bất kể là cô giàu hay nghèo.



Khi lần đầu tiên nhìn thấy cô, anh đã rất thích Hạ Lăng rồi. Sau khi ở bên cạnh và trải qua tất cả những khó khăn với cô anh lại cảm thấy yêu cô hơn.



Cô xinh đẹp, cao quý như một viên ngọc.



Chỉ những người có mắt nhìn mới thấy được nó.



Đôi mắt Hạ Lăng nhìn Lệ Lôi đầy ấm áp. Cô có thể yêu cầu gì nữa sau khi người cô yêu đã bảo vệ cô đến mức này đây? Cô thực sự cũng rất hạnh phúc. Lệ Lôi thực sự rất yêu cô. Chỉ với một câu, anh có thể khiến người phụ nữ có ý đồ với anh câm nín.



Nam Cung Thanh Nhã tức giận đến nỗi suýt khóc. Cô ta không hề biết rằng Hạ Lăng sinh ra trong một gia đình có địa vị tôn quý như một nữ hoàng. Hơn nữa, Hạ Lăng cũng là con Phượng hoàng cao quý nhất trong gia đình. Kể cả mỗi một sợi tóc của cô đều được cẩn thận nâng niu, bảo vệ trong tay.



Nam Cung Thanh Nhã chỉ cảm thấy rằng cô ta không thể nào lại thua thảm hại trước một kẻ tầm thường như cô được. "Không. Lệ lão gia sẽ không cho phép anh kết hôn với Diệp Tinh Lăng". Dựa vào logic, Nam Cung Thanh Nhã nói với Lệ Lôi, “Anh không cần phải tâng bốc cô ta và dùng điều này này để chê bai, hạ thấp tôi.”



"Đúng vậy." Nam Cung Bác Hải cũng cho biết. “Lệ nhị thiếu gia, người cậu thích là một chuyện khác. Làm ơn đừng dùng đứa con gái thấp hèn này để chê bai Thanh Nhã của chúng tôi. Thanh Nhã hoàn toàn đủ tư cách để kết hôn với cậu, nhưng Diệp Tinh Lăng thì không!”



"Có thật không?" Lệ Lôi nói, “Tôi lại không nghĩ rằng Nam Cung tiểu thư là người như ông nói đâu.”



Cách cư xử kiên định của anh khiến Nam Cung Bác Hải đột nhiên mất tự tin. "Ý cậu là gì?" Ông hỏi nhỏ.



“Nam Cung tiểu thư, cô có còn nhớ chuyện gì đã xảy ra ở cửa hàng đồ lót hôm trước chứ?” Lệ Lôi hỏi.



Đột nhiên, Nam Cung Thanh Nhã trở nên lo lắng. Làm thế nào mà Lệ Lôi biết về điều này? Chắc chắn là con điếm Diệp Tinh Lăng kia đã nói với anh ấy! Chắc chắn! Mặt cô tái nhợt. Cô hoảng hốt nhìn Lệ Lôi rồi lại nhìn cha mình. “Tôi không biết anh đang nói về điều gì cả.” Giọng nói cô đầy yếu ớt.



Mặt khác, Nam Cung Bác Hải đã bị sốc. “Thanh Nhã, cửa hàng đồ lót gì cơ? Lệ nhị thiếu gia đang muốn nói về điều gì?”



“ Nó chỉ là một cửa hàng đồ lót thôi.” Tiểu Lăng đầy hoạt bát đáp lại. Bây giờ cô ấy đã rất sung sướng khi cuối cùng họ cũng nói về chủ đề chính. Cô muốn nhanh chóng hoàn thành việc này để có thể đi ăn nhẹ với Lệ Lôi. “Một thời gian trước khi tôi đang đi mua sắm, tôi vô tình bước vào một cửa hàng đồ lót. Thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên khi tôi thấy cô Nam Cung lại đang thử quần áo ở đó. Cô Nam Cung khiêu khích tôi bằng cách nói rằng tôi không có đủ tiền để mua quần áo ở đó, vì vậy chúng tôi đã đặt cược. Cuối cùng, cô ấy đã mất 30 tỷ cho tôi và cô ta phải bồi thường tổn thất về mặt tinh thần cho tôi.”



Cô nói thẳng với giọng rõ ràng và mô tả chính xác tình huống diễn ra lúc đó.



"Cái gì?! 30 tỉ?!" Nam Cung Bác Hải bị bất ngờ và quay lại nhìn con gái mình. “Nam Cung Thanh Nhã, con có điên không vậy?” Nếu không có người xung quanh, ông suýt nữa là đã tát cô ta rồi. Có khi ông ta còn không thể kiếm được 30 tỷ đồng từ việc “bán” cô nữa, nhưng cô lại dám đánh cược với số tiền này!



Đúng là đứa con gái vô dụng mà!



Nhìn khuôn mặt kinh hoàng của cha cô, Nam Cung Thanh Nhã hốt hoảng và không dám thừa nhận điều đó. “Diệp Tinh Lăng, cô đừng có mà nói dối! Đời nào tôi lại vào cửa hàng đồ lót? Từ khi nào tôi đặt cược với cô đến mức tôi phải nợ cô 30 tỷ?!”Cô ta nhìn cô một cách đầy đáng thương, cha cô và Lệ Lôi. “Tôi đâu phải là người như thế?”. Đọc truyện hay, truy cập ngay == trumt ruyen. net ==



Lệ Lôi vẫn ôn tồn “thưởng thức” màn trình diễn của cô ta.



Hạ Lăng yếu ớt nói. "Tất nhiên rồi. Tại sao lại không chứ?



Tuy nhiên, bây giờ Nam Cung Bác Hải đã hơi thoải mái sau khi nổi giận ngay từ đầu. Càng nghĩ về nó, ông càng cảm thấy điều đó là không thể. Làm thế nào con gái ông có thể đi đến một nơi như một cửa hàng đồ lót được chứ? Cô thậm chí còn đánh bạc với ai đó và thua 30 tỷ nhân dân tệ? Đúng là nực cười!



“Cô Diệp, nếu cô muốn bịa chuyện, thì nên bịa ra một chuyện nghe thuyết phục hơn.” Nam Cung Bác Hải nhìn Hạ Lăng một cách khinh bỉ. “Đầu tiên, Thanh Nhã của chúng tôi sẽ không bao giờ đi đến một nơi như thế, và ngay cả khi con bé đánh cược với cô, thì cô cũng phải có một số tiền để đặt cược. Nếu Thanh Nhã của chúng tôi có thể đặt cược 30 tỷ, còn cô thì sao? Cô không có tiền để đặt cược. Làm thế nào Thanh Nhã có thể đặt cược với cô? Đừng cố gắng bôi nhọ người khác nữa. Nếu không, tôi sẽ kiện cô vì tội tống tiền và vu khống đấy.”



Hạ Lăng cảm thấy rất oan uổng. Cô khẽ lẩm bẩm, “Cô ta thực sự đã đi tới đó mà.”



Lệ Lôi không thể chịu đựng được điều đó và cảm thấy rằng đã đến lúc phải đứng lên bảo vệ cô và không để người khác bắt nạt người phụ nữ của mình. Anh nói "Bây giờ rất dễ để chứng minh liệu cô Nam Cung có đến cửa hàng đồ lót hay không." Anh rút điện thoại ra, tìm kiếm một đoạn video và đặt nó trước mặt cha con nhà Nam Cung.



Đoạn video là cảnh quay của cửa hàng. Nam Cung Thanh Nhã đang chọn đồ lót. Ngay sau đó, Hạ Lăng bước vào và cả hai bắt đầu nói chuyện.



“Đây là bằng chứng thiết thực nhất. Các nhân viên cũng là nhân chứng. Nếu ngài Nam Cung đây có bất kỳ nghi ngờ nào, ông cũng có thể tới xác nhận lại vấn đề này với các nhân viên ở đó.” Lệ Lôi nói.



“Làm thế nào mày lại có thể đi đến một nơi đáng xấu hổ như vậy?” Nam Cung Bác Hải cảm thấy rằng mình đã bị đứa con gái làm cho mất hết mặt mũi, ông ta tức giận quát Nam Cung Thanh Nhã.



___________________________



Dịch giả: Như Ý Võ



Chỉnh sửa: Hương Vũ



__________________________



Sắp có biến
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom