Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 602: Buông tha
Hạ Lăng hơi sững sờ.
Trong ấn tượng của cô, xã hội đen đều là những kẻ xấu, nhưng cô không ngờ Lệ gia lại có một lịch sử như vậy.
Lệ Lôi tiếp tục nói: "Sau hai hoặc ba thế hệ đấu tranh, điều kiện sống của những người lao động này đã dần được cải thiện. Nhiều người không muốn tiếp tục làm việc chăm chỉ, vì vậy họ bắt đầu kinh doanh nhỏ hoặc đi ra ngoài để thử vận may. Hy vọng sẽ tìm được một công việc tốt."
"Nhưng chẳng bao lâu, mọi người đều phát hiện ra người Trung Quốc lang thang ra nước ngoài muốn hòa nhập với địa phương khó khăn như thế nào. Sau khi chịu đủ sự phân biệt đối xử, loại trừ và áp bức, những khó khăn này thật khó tưởng tượng..."
"Vì thế, Lệ gia dẫn dắt, một lần nữa bảo vệ mọi người."
"Sử dụng bóng tối chống lại bóng tối, sử dụng bạo lực để kiểm soát bạo lực, cố hết sức duy trì các cửa hàng Trung Quốc này, giúp đỡ những phụ nữ và trẻ em yếu ớt bị bắt nạt để có được công lý...
"Lực lượng của Lệ gia đã phát triển và trở thành lực lượng lớn nhất ở Trung Quốc và nước ngoài. Lệ Lôi nhẹ nhàng nói với Hạ Lăng: "Tiểu Lăng, mặc dù gia đình anh là một băng đảng xã hội đen, nhưng là với ý định tốt, khác với các băng đảng khác. Những băng đảng đó, chẳng hạn như Nam Cung gia, hoàn toàn vì lợi nhuận, buôn lậu ma túy và bán dâm, làm mọi thứ họ có thể. Với lại một gia đình như vậy, em không cần khách khí."
Hạ Lăng bị sốc đến nỗi cô không thể tưởng tượng được rằng một người phụ nữ như Nam Cung Thanh Nhã với khí chất thanh lịch lại xuất thân từ một gia đình như vậy. "Vậy thì, những điều này," Cô khó khăn hỏi. "Nam Cung Thanh Nhã có liên quan không?"
Lệ Lôi cười lạnh nói, "Trong nhà đó chẳng có gì sạch sẽ cả." Sơ yếu lý lịch của Nam Cung Thanh Nhã, anh đã điều tra rất rõ ràng - Cô ta từng ném cô gái xúc phạm cô ta vào băng đảng, để cô gái đó bị hiếp đến chết, sau khi chết còn lột da ra để làm chao đèn.
Lệ Lôi từng phản đối với Lệ lão gia, nói rằng anh không nên cưới một người phụ nữ tàn nhẫn như vậy.
Nhưng ông lại nói: "Tiểu Lôi, cháu quá nguyên tắc, là người quản lý buôn bán chưa hẳn tốt. Cháu cần một người vợ có chút khả năng, Nam Cung Thanh nhã là một lựa chọn rất tốt."
Lệ Lôi: "Cháu không cần sự giúp đỡ của phụ nữ."
Lệ lão gia: "Nếu không có người vợ trong tối giúp đỡ, cháu thậm chí không thể chiến đấu với Lệ Phong."
"Đấu không qua? Không thử thì sao biết được."
"Hồ đồ!"
Cuộc trò chuyện giữa ông nội và cháu trai cũng ngừng tại đây.
Trên thực tế, Lệ Lôi đã rất rõ ràng trong lòng rằng bất kỳ cái lý do phát triển kinh doanh hay để hỗ trợ anh gì đó chỉ là nói dối qua loa. Ông nội là muốn anh nhanh chóng kết hôn, bất kể đó là ai, miễn người phụ nữ đó không phải Hạ Lăng là được.
Anh hôn lên trán Hạ Lăng nói: "Cách xa Nam Cung Thanh Nhã một chút."
"Ừm." Giọng nói của Hạ Lăng hơi buồn bực.
Lệ Lôi tiếp tục giúp cô đòi về 75 tỷ nhân dân tệ. Nam Cung Thanh Nhã không có tiền, vì vậy anh đã trực tiếp kéo Nam Cung gia vào. Trong vài ngày, toàn bộ Nam Cung gia bị giày vò đến thảm thương, và trong cả xã hội Trung Quốc hay ở nước ngoài, bây giờ đều biết: nhị thiếu gia của Lệ gia vì một minh tinh nữ mà liên tục áp bức Nam Cung gia. Không chỉ huỷ dung tiểu thư nhà Nam Cung, mà còn thu hồi số tiền khổng lồ 75 tỷ nhân dân tệ.
Có một quy tắc bất thành văn.
Phụ khoản nợ tử thường, tử khoản nợ phụ thường. (Cha nợ con trả, con nợ cha trả.)
Một người thiếu nợ đương nhiên sẽ liên luỵ cả gia tộc.
Lệ Lôi đã chặn hoàn toàn hoạt động kinh doanh trong nước của Nam Cung gia. Anh nhìn Nam Cung Bác Hải cười lạnh nói: "Khi nào trả lại 75 tỷ thì khi đấy có thể đi."
Nam Cung Bác Hải cũng cười khẩy: "Cùng lắm thì tôi không kinh doanh ở Trung Quốc!"
Ông vung tay áo, đưa cả gia đình trở về Đông Nam Á.
Nam Cung Thanh Nhã đã khóc lóc cầu xin cha cứu và chữa trị cho cô. Tuy nhiên, số tiền khổng lồ 75 tỷ nhân dân tệ đủ để phá sản toàn bộ Nam Cung gia. Sao Nam Cung Bác Hải có thể từ bỏ nền tảng 100 năm của gia đình cho một cô con gái? "Còn ồn ào nữa thì cút ra khỏi nhà này!" Ông nói dữ dội với Nam Cung Thanh Nhã.
Nhìn thấy vậy, các cô em của Nam Cung Thanh Nhã cười rất hả hê.
Ha, trong nhà này, không phải Nam Cung Thanh Nhã luôn cho là mình xinh đẹp nhất sao? Dựa vào cái gì luôn được ưu tiên và sủng ái hơn. Lần nào cũng gây sự với các em của mình. Giờ thì tốt rồi, bị huỷ dung, về sau sẽ không thể gả đi nữa.
Họ liên tục chế nhạo Nam Cung Thanh Nhã.
Nam Cung Thanh Nhã ngại ngùng, tức giận và hoảng loạn, lo lắng như một con kiến trên nồi lẩu, ngày ngày đều lấy nước mắt đi rửa mặt.
Trong vườn Bác Cổ.
Lệ Lôi đang chơi cờ với Đỗ Vân Phong, giám đốc điều hành trẻ của Tập đoàn Đỗ Thị.
Các quân cờ đen trắng được trải dài trên bàn cờ trầm hương, từng bước như một nhịp mây và nước chảy.
"Tâm trạng cậu dường như rất tốt." Đỗ Vân Phong thả một quân cờ trắng, tiếp tục trò chuyện với Lệ Lôi.
Lệ Lôi cũng đặt quân đen lên để theo kịp, anh mỉm cười uể oải, đáp lại: "Ai đó đã giúp tôi đối phó với Nam Cung gia, làm sao tâm trạng tồi tệ được". Anh không có quyền hành gì ở bên nước ngoài, Nam Cung Bác Hải cũng tự tin anh không tuỳ tiện động đến họ được.
Tuy nhiên, ông ta đã quên, còn có Đỗ Vân Phong.
Đỗ Vẫn Phong là bạn thân của Lệ Lôi. Quan trọng hơn, anh ta từng là chồng sắp cưới của Nam Cung Thanh Nhã. Nhưng Nam Cung gia lại phá vỡ hợp đồng hôn nhân với Đỗ gia để leo lên nhánh cao là Lệ gia, hung hăn đắc tội với họ.
"Mặc dù Đỗ gia không lớn bằng Lệ gia, nhưng vẫn có lợi thế hơn so với một Nam Cung gia này. Lệ Lôi, cậu đừng quên rằng cậu đã sử dụng bàn tay của Đỗ gia để đàn áp Nam Cung gia. Những cái lợi chiếm được kia, Đỗ gia cũng phải có phần."
"Sao có thể quên được?" Lệ Lôi vô cùng thoải mái, đáp: "Tôi thấy rất nhẹ nhõm khi làm kinh doanh với cậu."
Trên thực tế, cả hai đều biết rằng ngay cả khi Lệ Lôi không nhờ Đỗ gia giúp đỡ, Đỗ gia cũng muốn đàn áp Nam Cung gia vì chuyện từ hôn. Chuyện này là nỗi ô nhục làm mất mặt cả gia tộc.
Chẳng qua là có thêm Lệ Lôi, cuộc trả thù sẽ trở nên mạnh mẽ và nguy hiểm hơn.
Một tháng sau.
Nam Cung gia bị buộc phải phá sản.
Cuối cùng, Nam Cung Bác Hải vẫn đến cầu xin Lệ Lôi: "Lệ nhị thiếu gia, hãy để tôi đi, cầu xin cậu!" Ông hiểu rằng rất vô ích khi cầu xin Đỗ gia, sau lưng không có Lệ gia chống lưng giúp đỡ thì Đỗ gia làm gì có cái sức mạnh này.
Lệ Lôi trả lời, "Thực nực cười. Ông còn biết yêu cầu giúp đỡ vào lúc này?"
"Tôi sẽ đưa cậu mọi thứ cậu muốn!"
"75 tỷ?"
"... Được, là 75 tỷ!" Nam Cung Bác Hải cười nghiến răng. Với khoản lỗ 75 tỷ đồng, Nam Cung gia vẫn có thể giành được vài triệu để sống. Nếu bị phá sản, chỉ sợ là vài trăm cũng không có được.
"Ngoài ra, trục xuất Nam Cung Thanh Nhã khỏi gia tộc."
"Cái gì?"
"Sau những chuyện này, con gái chỉ gặp chút rắc rối mà Nam Cung gia chủ vẫn còn đau lòng sao?" Lệ Lôi lười biếng nở nụ cười, như một cơn gió xuân ấm áp. "Cô ấy đã khiêu khích người phụ nữ của tôi mà còn muốn thoát?" Anh muốn mọi người nhìn thấy hậu quả khi dám chọc người yêu của anh. Nếu như vọng tưởng có Lệ lão gia chống lưng nên muốn làm gì thì làm. Đều sẽ có kết cục như Nam Cung Thanh Nhã.
Trong tương lai, bất cứ ai dám đánh chủ ý vào anh đều sẽ phải cân nhắc một chút.
_______________________________________________________________________
Dịch giả: Ân Vĩnh
Chỉnh sửa: Nguyễn Minh Châu
Trong ấn tượng của cô, xã hội đen đều là những kẻ xấu, nhưng cô không ngờ Lệ gia lại có một lịch sử như vậy.
Lệ Lôi tiếp tục nói: "Sau hai hoặc ba thế hệ đấu tranh, điều kiện sống của những người lao động này đã dần được cải thiện. Nhiều người không muốn tiếp tục làm việc chăm chỉ, vì vậy họ bắt đầu kinh doanh nhỏ hoặc đi ra ngoài để thử vận may. Hy vọng sẽ tìm được một công việc tốt."
"Nhưng chẳng bao lâu, mọi người đều phát hiện ra người Trung Quốc lang thang ra nước ngoài muốn hòa nhập với địa phương khó khăn như thế nào. Sau khi chịu đủ sự phân biệt đối xử, loại trừ và áp bức, những khó khăn này thật khó tưởng tượng..."
"Vì thế, Lệ gia dẫn dắt, một lần nữa bảo vệ mọi người."
"Sử dụng bóng tối chống lại bóng tối, sử dụng bạo lực để kiểm soát bạo lực, cố hết sức duy trì các cửa hàng Trung Quốc này, giúp đỡ những phụ nữ và trẻ em yếu ớt bị bắt nạt để có được công lý...
"Lực lượng của Lệ gia đã phát triển và trở thành lực lượng lớn nhất ở Trung Quốc và nước ngoài. Lệ Lôi nhẹ nhàng nói với Hạ Lăng: "Tiểu Lăng, mặc dù gia đình anh là một băng đảng xã hội đen, nhưng là với ý định tốt, khác với các băng đảng khác. Những băng đảng đó, chẳng hạn như Nam Cung gia, hoàn toàn vì lợi nhuận, buôn lậu ma túy và bán dâm, làm mọi thứ họ có thể. Với lại một gia đình như vậy, em không cần khách khí."
Hạ Lăng bị sốc đến nỗi cô không thể tưởng tượng được rằng một người phụ nữ như Nam Cung Thanh Nhã với khí chất thanh lịch lại xuất thân từ một gia đình như vậy. "Vậy thì, những điều này," Cô khó khăn hỏi. "Nam Cung Thanh Nhã có liên quan không?"
Lệ Lôi cười lạnh nói, "Trong nhà đó chẳng có gì sạch sẽ cả." Sơ yếu lý lịch của Nam Cung Thanh Nhã, anh đã điều tra rất rõ ràng - Cô ta từng ném cô gái xúc phạm cô ta vào băng đảng, để cô gái đó bị hiếp đến chết, sau khi chết còn lột da ra để làm chao đèn.
Lệ Lôi từng phản đối với Lệ lão gia, nói rằng anh không nên cưới một người phụ nữ tàn nhẫn như vậy.
Nhưng ông lại nói: "Tiểu Lôi, cháu quá nguyên tắc, là người quản lý buôn bán chưa hẳn tốt. Cháu cần một người vợ có chút khả năng, Nam Cung Thanh nhã là một lựa chọn rất tốt."
Lệ Lôi: "Cháu không cần sự giúp đỡ của phụ nữ."
Lệ lão gia: "Nếu không có người vợ trong tối giúp đỡ, cháu thậm chí không thể chiến đấu với Lệ Phong."
"Đấu không qua? Không thử thì sao biết được."
"Hồ đồ!"
Cuộc trò chuyện giữa ông nội và cháu trai cũng ngừng tại đây.
Trên thực tế, Lệ Lôi đã rất rõ ràng trong lòng rằng bất kỳ cái lý do phát triển kinh doanh hay để hỗ trợ anh gì đó chỉ là nói dối qua loa. Ông nội là muốn anh nhanh chóng kết hôn, bất kể đó là ai, miễn người phụ nữ đó không phải Hạ Lăng là được.
Anh hôn lên trán Hạ Lăng nói: "Cách xa Nam Cung Thanh Nhã một chút."
"Ừm." Giọng nói của Hạ Lăng hơi buồn bực.
Lệ Lôi tiếp tục giúp cô đòi về 75 tỷ nhân dân tệ. Nam Cung Thanh Nhã không có tiền, vì vậy anh đã trực tiếp kéo Nam Cung gia vào. Trong vài ngày, toàn bộ Nam Cung gia bị giày vò đến thảm thương, và trong cả xã hội Trung Quốc hay ở nước ngoài, bây giờ đều biết: nhị thiếu gia của Lệ gia vì một minh tinh nữ mà liên tục áp bức Nam Cung gia. Không chỉ huỷ dung tiểu thư nhà Nam Cung, mà còn thu hồi số tiền khổng lồ 75 tỷ nhân dân tệ.
Có một quy tắc bất thành văn.
Phụ khoản nợ tử thường, tử khoản nợ phụ thường. (Cha nợ con trả, con nợ cha trả.)
Một người thiếu nợ đương nhiên sẽ liên luỵ cả gia tộc.
Lệ Lôi đã chặn hoàn toàn hoạt động kinh doanh trong nước của Nam Cung gia. Anh nhìn Nam Cung Bác Hải cười lạnh nói: "Khi nào trả lại 75 tỷ thì khi đấy có thể đi."
Nam Cung Bác Hải cũng cười khẩy: "Cùng lắm thì tôi không kinh doanh ở Trung Quốc!"
Ông vung tay áo, đưa cả gia đình trở về Đông Nam Á.
Nam Cung Thanh Nhã đã khóc lóc cầu xin cha cứu và chữa trị cho cô. Tuy nhiên, số tiền khổng lồ 75 tỷ nhân dân tệ đủ để phá sản toàn bộ Nam Cung gia. Sao Nam Cung Bác Hải có thể từ bỏ nền tảng 100 năm của gia đình cho một cô con gái? "Còn ồn ào nữa thì cút ra khỏi nhà này!" Ông nói dữ dội với Nam Cung Thanh Nhã.
Nhìn thấy vậy, các cô em của Nam Cung Thanh Nhã cười rất hả hê.
Ha, trong nhà này, không phải Nam Cung Thanh Nhã luôn cho là mình xinh đẹp nhất sao? Dựa vào cái gì luôn được ưu tiên và sủng ái hơn. Lần nào cũng gây sự với các em của mình. Giờ thì tốt rồi, bị huỷ dung, về sau sẽ không thể gả đi nữa.
Họ liên tục chế nhạo Nam Cung Thanh Nhã.
Nam Cung Thanh Nhã ngại ngùng, tức giận và hoảng loạn, lo lắng như một con kiến trên nồi lẩu, ngày ngày đều lấy nước mắt đi rửa mặt.
Trong vườn Bác Cổ.
Lệ Lôi đang chơi cờ với Đỗ Vân Phong, giám đốc điều hành trẻ của Tập đoàn Đỗ Thị.
Các quân cờ đen trắng được trải dài trên bàn cờ trầm hương, từng bước như một nhịp mây và nước chảy.
"Tâm trạng cậu dường như rất tốt." Đỗ Vân Phong thả một quân cờ trắng, tiếp tục trò chuyện với Lệ Lôi.
Lệ Lôi cũng đặt quân đen lên để theo kịp, anh mỉm cười uể oải, đáp lại: "Ai đó đã giúp tôi đối phó với Nam Cung gia, làm sao tâm trạng tồi tệ được". Anh không có quyền hành gì ở bên nước ngoài, Nam Cung Bác Hải cũng tự tin anh không tuỳ tiện động đến họ được.
Tuy nhiên, ông ta đã quên, còn có Đỗ Vân Phong.
Đỗ Vẫn Phong là bạn thân của Lệ Lôi. Quan trọng hơn, anh ta từng là chồng sắp cưới của Nam Cung Thanh Nhã. Nhưng Nam Cung gia lại phá vỡ hợp đồng hôn nhân với Đỗ gia để leo lên nhánh cao là Lệ gia, hung hăn đắc tội với họ.
"Mặc dù Đỗ gia không lớn bằng Lệ gia, nhưng vẫn có lợi thế hơn so với một Nam Cung gia này. Lệ Lôi, cậu đừng quên rằng cậu đã sử dụng bàn tay của Đỗ gia để đàn áp Nam Cung gia. Những cái lợi chiếm được kia, Đỗ gia cũng phải có phần."
"Sao có thể quên được?" Lệ Lôi vô cùng thoải mái, đáp: "Tôi thấy rất nhẹ nhõm khi làm kinh doanh với cậu."
Trên thực tế, cả hai đều biết rằng ngay cả khi Lệ Lôi không nhờ Đỗ gia giúp đỡ, Đỗ gia cũng muốn đàn áp Nam Cung gia vì chuyện từ hôn. Chuyện này là nỗi ô nhục làm mất mặt cả gia tộc.
Chẳng qua là có thêm Lệ Lôi, cuộc trả thù sẽ trở nên mạnh mẽ và nguy hiểm hơn.
Một tháng sau.
Nam Cung gia bị buộc phải phá sản.
Cuối cùng, Nam Cung Bác Hải vẫn đến cầu xin Lệ Lôi: "Lệ nhị thiếu gia, hãy để tôi đi, cầu xin cậu!" Ông hiểu rằng rất vô ích khi cầu xin Đỗ gia, sau lưng không có Lệ gia chống lưng giúp đỡ thì Đỗ gia làm gì có cái sức mạnh này.
Lệ Lôi trả lời, "Thực nực cười. Ông còn biết yêu cầu giúp đỡ vào lúc này?"
"Tôi sẽ đưa cậu mọi thứ cậu muốn!"
"75 tỷ?"
"... Được, là 75 tỷ!" Nam Cung Bác Hải cười nghiến răng. Với khoản lỗ 75 tỷ đồng, Nam Cung gia vẫn có thể giành được vài triệu để sống. Nếu bị phá sản, chỉ sợ là vài trăm cũng không có được.
"Ngoài ra, trục xuất Nam Cung Thanh Nhã khỏi gia tộc."
"Cái gì?"
"Sau những chuyện này, con gái chỉ gặp chút rắc rối mà Nam Cung gia chủ vẫn còn đau lòng sao?" Lệ Lôi lười biếng nở nụ cười, như một cơn gió xuân ấm áp. "Cô ấy đã khiêu khích người phụ nữ của tôi mà còn muốn thoát?" Anh muốn mọi người nhìn thấy hậu quả khi dám chọc người yêu của anh. Nếu như vọng tưởng có Lệ lão gia chống lưng nên muốn làm gì thì làm. Đều sẽ có kết cục như Nam Cung Thanh Nhã.
Trong tương lai, bất cứ ai dám đánh chủ ý vào anh đều sẽ phải cân nhắc một chút.
_______________________________________________________________________
Dịch giả: Ân Vĩnh
Chỉnh sửa: Nguyễn Minh Châu
Bình luận facebook