• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thiên Hậu Trở Về Full dịch (15 Viewers)

  • Chương 619

Chương 619: Sự cố bất ngờ do anti-fan



Trên sân khấu, pháo hoa và khói tỏa khắp nơi tạo thành một khung cảnh thơ mộng.



Hạ Lăng mặc một chiếc váy voan dài với các phụ kiện màu bạc và hát những bài hát du dương cảm động.



Ở ngoài sân khấu, có một mảng tối lớn, với những chiếc lightstick (gậy sáng) lẻ tẻ vẫy vẫy, tạo ra một khung cảnh yên tĩnh và bí ẩn, giống như những ngôi sao lấp lánh trải dài bất tận. Có những tấm bảng laze được khắc nổi với những câu “Hạ Lăng, bạn có thể làm được”, và, “Tiểu Lăng, chúng em yêu chị”, được nâng lên trong đám đông, lắc lư theo điệu nhạc.



Đột nhiên, biển lightstick phía bên dưới trở thành một mớ hỗn độn.



Ban đầu, nó chỉ là một phần nhỏ ở phía đông bắc của phòng hòa nhạc, nơi những chiếc lightstick dường như bị trục trặc và bắt đầu nhấp nháy và tắt, không còn lắc lư theo nhịp. Tuy nhiên, điều đó sớm lan rộng và, rất nhanh, hầu hết các lightstick dường như đều gặp chung một sự cố giống nhau.



Có tiếng ồn từ xa.



Hệ thống âm thanh vòm trên sân khấu khiến Hạ Lăng không thể nghe thấy rõ đám đông phía dưới đang nháo nhào vì chuyện gì. Nhưng hiện tại cô cảm thấy hơi khó chịu với những chiếc lightstick nhấp nháy do có nhiều sự cố xảy ra trong những ngày gần đây. Nên cô cực kì không muốn có bất kì sự cố ngoài ý muốn xảy ra tại buổi biểu diễn này chút nào. Tuy nhiên, hình như hiện tại mọi thứ đã không diễn ra giống như cô hy vọng. Cô nhìn thấy các bảo an đang chạy về phía trung tâm-nơi xảy ra vụ hỗn loạn, dường như mọi sự hỗn loạn kia đều bắt nguồn từ chỗ đó mà ra, và tiếng tạp âm ồn ào ngoài sân khấu dần trở nên to và rõ hơn nữa.



Cô cảm thấy lo lắng, tâm trí cũng bị xao lãng vì chuyện này, giọng hát Hạ Lăng dần lạc điệu.



Một fan nữ đã lên sân khấu để tặng hoa cho cô, hạ thấp giọng nói với cô “Cô Diệp, tôi là một trong những nhân viên ở đây. Đám đông hỗn loạn chỉ vì do có người đột nhiên bị ngất đi do bị hạ đường huyết thôi. Việc này không có gì nghiêm trọng cả. Cô chỉ cần lo tập trung hát tốt là được rồi.”



Vì vậy, cô ngừng chú ý về chuyện này và giữ cho tâm trí ổn định và tiếp tục tập trung hát.



Buổi biểu diễn kết thúc.



Khi Hạ Lăng vào hậu trường, cô nhìn thấy chị Mạch Na có sắc mặt không tốt lắm, chị đang điên cuồng gọi điện thoại di động và tuôn một tràng chỉ dẫn dài cho mọi người ở đầu dây bên kia. Thấy cô tới đây, chị Mạch Na đột ngột cúp máy, vội vàng nói với cô, “Tiểu Lăng, có chuyện không hay xảy ra rồi. Khi em đang hát, một nhóm bao gồm có fan cuồng của em đã đánh hai anti-fans khác. Giờ đây, hai tên anti-fans kia bị thương nặng và bị gãy xương, họ được đưa đến trong bệnh viện, cả hai đều đang trong tình trạng nguy kịch, sợ là không thể cứu được.”



Trái tim Hạ Lăng chùng xuống khi cô nhớ lại vụ hỗn loạn và nhận ra điều bất thường trong chuyện này.



“Người phụ nữ xuất hiện trên sân khấu trước cầm hoa nói với em rằng ai đó bị ngất do lượng đường trong máu thấp cơ mà?”Cô làm rõ với chị Mạch Na.



Chị Mạch Na thắc mắc hỏi lại, “Người phụ nữ cầm hoa, ai vậy?”



“Cô ấy nói rằng mình là nhân viên ở đây và em thấy cô ta có đeo một cái thẻ nhân viên ngay cổ nữa. “ Tiểu Lăng nói với chị.



Chị Mạch Na đáp, “Chị không hề gọi ai lên sân khấu để đưa lời nhắn cho em mà. Có thể cô gái đó được ban tổ chức gọi đến cũng nên.” Chị ấy đang cố gắng giải quyết đống hỗn độn hiện tại nên tất nhiên là không có khả năng rảnh rỗi để nhớ đến những chuyện lặt vặt như vậy. Chị nói cô, “Chị sẽ nhờ ai đó đưa em về khách sạn. Em đừng đi ra ngoài vào hôm nay hay lên mạng để đăng bài thanh minh hay gì đó trên Weibo của em. Chúng ta làm vậy ngăn chặn việc cư dân mạng phản ứng thái quá hay kích động lên vì chuyện này.”



Hạ Lăng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.



“Chị sẽ thông báo cho em khi có bất kỳ tin tức nào.”Nói xong, chị Mạch Na vỗ vai cô và ra hiệu cho cô đi theo trợ lý về khách sạn.



Hạ Lăng vẫn cảm thấy khó chịu khi quay lại khách sạn. Hai anti-fans kia thế nào rồi? Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy? Cô không thể cưỡng lại được sự tò mò của bản thân, nên đã lên mạng để xem có bất kỳ cập nhật tin tức nào mới về vụ việc này không.



Đúng như dự đoán, đã có bài báo về cuộc ẩu đả tại buổi biểu diễn của cô.



Theo như các bài báo này viết thì, cuộc ẩu đả đã nảy sinh vì hai kẻ anti-fans đã có một cuộc trò chuyện riêng và nhạo báng, nguyền rủa cô bằng cách nói những câu như: Cô ta vẫn hát như không có chuyện gì xảy ra mặc dù ả đã khiến cho hai đứa bé kia chết.”,” Cô ta không xứng được ở lại trong giới giải trí này, ả ta cần phải trả giá cho cái chết của hai đứa trẻ ấy.” cũng như mắng chửi cô. Những fan hâm mộ cuồng nhiệt của Hạ Lăng đã vô tình nghe được cuộc trò chuyện này nên đã tức giận vì những lời lẽ xúc phạm cô của hai tên anti kia thốt ra.



Hai bên bắt đầu tranh cãi, và những lời nguyền rủa bởi hai kẻ anti-fans kia ban đầu đã khó nghe càng về sau lời lẽ lại trở nên ác độc, tồi tệ hơn nữa.



Một số fan cuồng của cô không thể nén giận nổi nữa nên từ đấu võ mồm đã dần phát triển thành một trận ẩu đả nhau. Do tình huống khiến lượng adrenaline tăng cao này* đã đẩy mọi thứ vượt quá tầm kiểm soát nên nhóm fan cuồng kia bắt đầu nhào vô đánh nhau với hai tên anti-fans hết sức mình. Nếu các nhân viên an ninh không có mặt kịp thời để ngăn cản và kéo họ đi, có khi hai tên anti-fans đã có thể bị đánh đến chết tại chỗ.



*Khi mất kiểm soát tức giận thì hệ thần kinh trung ương sẽ kích hoạt một số thay đổi về mặt sinh học như sau- Tăng một số hormone, chẳng hạn adrenaline và noradrenaline (do tủy thượng thận tiết ra) hay hormone cortisol.



Hạ Lăng bị sốc nặng khi đọc những nội dung trong bài báo viết về cuộc ẩu đả này. Nỗi sợ hãi lớn nhất bây giờ của cô đó là có một ai đó chết và cái chết của người đó lại có liên quan đến cô.



Hai đứa trẻ đã mất mạng vì sự cố tẩy giun đã ám ảnh tâm trí cô, thậm chí đeo bám theo cô đến tận trong những giấc mơ. Nếu bây giờ lại có thêm hai người chết nữa, cô chắc chắn sẽ phát điên mất.



Cô vùi đầu vào vòng tay khi ôm lấy mình, cố gắng kiềm chế nỗi sợ hãi đang bao trùm lấy cô lúc này và cả sự run rẩy của bản thân.



Điện thoại di động của cô reo lên và cô nhấc máy lên nghe. Người ở đầu dây bên kia nói với giọng cao vút và lo lắng. “Cô Diệp, cô nghĩ gì về cuộc ẩu đả tại buổi biểu diễn của cô vào hôm nay không? Nhiều fan hâm mộ của cô đã nói rằng hai nạn nhân kia đáng bị đánh và đáng lẽ phải bị đánh đến chết. Cô có suy nghĩ gì về vấn đề này không? Cô có thể trả lời những câu hỏi này của tôi chứ…"



Cô cúp máy.



Cô ấy không biết ai đã rò rỉ số điện thoại di động cá nhân của mình để các phóng viên có thể gọi trực tiếp cho cô như thế này.



Cô nhìn chằm chằm vào căn phòng khách sạn trống rỗng với một trái tim nặng trĩu, cô bấm số gọi cho Lệ Lôi. Điện thoại reo lên rất lâu nhưng đầu dây bên kia không ai nhấc máy cả.



Cô ném chiếc điện thoại của mình sang một bên, ôm lấy đầu gối trong sự bàng hoàng.



Chị Mạch Na đang cố gắng giải quyết cuộc khủng hoảng này, trong khi cô chỉ có thể ngồi đợi ở đây không thể giúp ích được gì cả? Cô khó có thể ngồi yên ở đây. Tại sao mọi người làm việc rất chăm chỉ cho cô ấy và tất cả những gì cô ấy có thể làm là đứng nhìn một cách bất lực? Cô gọi cho chị Mạch Na và xin phép chị, sau đó đăng nhập vào Weibo của mình và tải lên một bài đăng, có nội dung là: Làm ơn xin hãy hâm mộ, thần tượng ai đó một cách khôn ngoan và đầy lý trí, tỉnh táo nhất có thể.



Một số người thích bài đăng của cô, trong khi có những người khác nói rằng cô là một kẻ đạo đức giả và hành động chả khác gì bạch liên hoa, tỏ ra bản thân vô tội trong khi lại là kẻ đầu sỏ.



Cô tắt máy tính.



Cảm xúc của cô trở nên hỗn loạn, và cô lại bắt đầu cảm thấy nhớ Lệ Lôi.



Có người gõ cửa.



Cô nhìn ra khỏi lỗ nhìn trộm và thấy Bùi Tử Hoành đang đứng đó.



- --------------------



Dịch: @Như ý



Chỉnh sửa: @Trần Duyên



- --------------------



Hiện tại dịch đang bùng lên trở lại, mong mng giữ gìn sức khỏe nhé!! Ra đường nhớ đeo khẩu trang nhe bà con!!!!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom