Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 717: Gặp lại Cố Lâm
Cô thực sự ngoan ngoãn ngồi xuống và chờ đợi.
Tiệm kem này rất gần khu sinh vui chơi, cách đó không xa văng vẳng tiếng trẻ con nô đùa.
Hạ Lăng đã lâu không cưỡi ngựa, lúc nghỉ ngơi cô cảm thấy có chút mệt mỏi, nằm trên bàn gỗ, một tay chống cằm, mắt khép hờ nhìn vài chiếc lá rơi.
Gió thổi xào xạc.
Cô nghe thấy một giọng nói bên tai, âm thanh có chút kinh ngạc và biến sắc: "Diệp Tinh Lăng?"
Cô lười biếng quay đầu lại, nhìn thấy một cô gái ăn mặc đẹp đẽ đang đứng bên cạnh cô từ lúc nào không biết. Bộ trang phục cưỡi ngựa ôm sát tôn lên vóc dáng cực kỳ nóng bỏng của cô ta, mái tóc dài nhuộm đỏ rực đang tung bay trong gió, đôi mắt được kẻ rất đậm và sắc sảo, ánh mắt nhìn cô không rời.
Đó là Cố Lâm.
Vài năm trở lại đây, khí chất của Hạ Lăng đã trở nên tốt hơn trước rất nhiều, không phải là cô ấy đã tiến bộ hơn trong việc chăm sóc bản thân, mà là thực sự không có nhiều thứ đáng để cô phải tranh đấu. Bây giờ nhìn thấy Cố Lâm, cô cũng không có phản ứng gì nhiều, thậm chí còn không buồn quan tâm đến cô ta, cô thay đổi tư thế thật thoải mái, tiếp tục nhìn lá rơi trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh.
Cố Lâm đã rất tức giận khi bị làm lơ như thế: "Diệp Tinh Lăng, thái độ của cô là gì? Trở thành Thiên Hậu thì hay lắm sao? Tại sao cô lại đến Câu lạc bộ Nam Sơn này?!"
Hạ Lăng cảm thấy cô ta quá ồn ào nên bịt tai lại.
Cố Lâm tức giận không thôi, vươn tay kéo cô: "Cô nói chuyện với tôi! Cô có con rồi, sao lại dây dưa với anh Lệ Lôi? Cô lại để anh ấy đứng ra bênh vực con cô, cô thật không biết xấu hổ sao?"
Hạ Lăng lúc này mới tỉnh táo hơn một chút, khẽ nheo mắt lại.
Điều gì làm xáo trộn Lệ Lôi ở đây? Giúp đỡ con của cô thì sao?
Xem ra Cố Lâm này thật sự biết rất nhiều, rõ ràng đến đây là có sự chuẩn bị từ trước, cô ta quyết tâm đến đây để hỏi tội cô.
Cô từ dưới gốc cây ngồi thẳng dậy, kéo tấm khăn choàng bằng vải tuyn trên người lên, hỏi Cố Lâm: “Chuyện của Lệ Lôi có liên quan gì đến cô?” Giọng nói có chút lười biếng, không có chút khó chịu nào.
"Không liên quan gì đến tôi?" Cố Lâm giống như một con mèo bị giẫm phải đuôi, và đang nổi điên. "Làm sao có thể không liên quan đến tôi? Anh Lôi đã có một đứa con trai. Cô, một người phụ nữ xấu xa, cô đã đi xa đến mức phá hủy gia đình của Anh Lôi. Kể từ khi tôi nhìn thấy tin tức đó, tôi không thể để yên được! "
Hạ Lăng không nói nên lời, nghĩ thầm, có phải cô không tỉnh táo, hay là cô cố tình không tỉnh táo? Đằng sau những điều cô ta nói có ý nghĩa gì? Nếu gia đình của Lệ Lôi có chuyện gì thì cô có quyền gì để can thiệp?
Sao đã nhiều năm trôi qua, cô Cố này vẫn không có chút tiến bộ nào sao?
Nhìn Cố Lâm vẫn ngu ngốc như cũ, Hạ Lăng như bị ảo giác, như thể thời gian bốn năm qua không hề tồn tại. Cô cười nhạt nói: "Cô Cố thật sự rất quan tâm và thích can thiệp vào việc nhà của người khác nhỉ. Tôi không thể ngờ rằng đây là cách mà cô bênh vực Tô Đường, khi cô thấy “gia đình” của Tô Đường và Lệ Lôi bị trục trặc thì cô sốt ruột nhảy ra."
Sắc mặt của Cố Lâm thay đổi từ xanh mét sang trắng bệch, cô ta có bênh vực Tô Đường đâu?
Hạ Lăng nói: "Con trai của Lệ Lôi?, là Lệ Duệ, nó không phải con của tôi, mà cũng không phải con của cô. Nếu cô đuổi được tôi đi thì sao? Cậu ấy vẫn còn mẹ ruột của mình. Cô sẽ giành được vị trí nào? Tôi nghĩ, thay vì tốn sức ở đây và tốn nước bọt với tôi, tốt hơn hết là cô nên đi tìm mẹ của đứa trẻ đó và đối phó với cô ấy theo đúng cách của cô. "
“Cô!” Mặt Cố Lâm đỏ bừng, Hạ Lăng tưởng rằng cô ta không muốn điều đó sao? Nếu có thể đấu với Tô Đường, cô ta đã xé xác người đàn bà đê tiện vô liêm sỉ đó rồi, nhưng Tô Đường lại mưu mô xảo quyệt như vậy, còn sinh một đứa con trai cho Anh Lôi, lại được Lão Lệ chấp thuận, cô ta hoàn toàn không phải là đối thủ của Tô Đường.!
Vốn dĩ, cô đã từ bỏ anh Lôi, và khi nghe tin con trai anh chào đời, cô đã đóng cửa trong phòng và khóc. Nhưng trong những năm qua, cô đã để cho rất nhiều chàng trai giàu có làm bạn trai mà không hề có chút đam mê nào, tất cả những gì cô nghĩ đến là người đàn ông hay cười trong trí nhớ của mình.
Cuối cùng, cô rất mong anh Lôi có thể trở về Trung Quốc.
Cố Lâm đã bày mưu tính kế, cho dù sẽ là một phá gia chi tử, cho dù chỉ là tình nhân, cô ta cũng sẽ không do dự.
Tuy nhiên, anh Lôi thậm chí còn không cho cô cơ hội làm tình nhân, anh luôn tỏ ra rất tử tế và luôn lịch sự giữ khoảng cách với cô, hơn nữa, anh đã cố ý trong vô thức ủng hộ Tô Đường để anh tạo khoảng cách với cô.
||||| Truyện đề cử:
Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé |||||
Cố Lâm đã rất buồn, rất tức giận, nhưng hoàn toàn bất lực.
Tô Đường quá nham hiểm và đáng sợ, cô đã chịu một vài tổn thất trong những âm mưu đen tối của Tô Đường, và gần như bị hủy hoại, vì thế cô cũng không bao giờ dám khiêu khích cô ta.
Cô đang tuyệt vọng từng ngày, nhưng không ngờ mọi chuyện lại xoay chuyển, anh Lôi đã ly thân với Tô Đường và quay lại với người phụ nữ tên là Diệp Tinh Lăng. Cố Lâm rất vui mừng, Tô Đường cô không đối phó được, Diệp Tinh Lăng thì cô không thể đối phó sao? Theo quan điểm của cô ấy, Diệp Tinh Lăng chẳng qua chỉ là cặn bã, chỉ cần cô Cố là cô đây di chuyển một ngón tay, cô ta sẽ bị xóa sổ chỉ trong vài phút.
Cô Cố, cả người đang cực kỳ phấn khích nên đã bỏ qua một điều--
Một người phụ nữ bình thường mà có thể cướp được Lệ Lôi từ Tô Đường sao?
Làm sao cô ta có thể nghĩ rằng người đó sẽ không mạnh bằng Tô Đường?
Cô ta hít một hơi thật sâu, nghĩ rằng sẽ đấu với Hạ Lăng một cách kiêu ngạo: "Cô còn chưa đưa con mình ra khỏi câu lạc bộ Nam Sơn sao? Thật buồn cười, cô mua một con ngựa lai mà còn dám khoe khoang ở đây. Cô đừng tự làm bản thân xấu hổ nữa?!."
Tiệm kem này rất gần khu sinh vui chơi, cách đó không xa văng vẳng tiếng trẻ con nô đùa.
Hạ Lăng đã lâu không cưỡi ngựa, lúc nghỉ ngơi cô cảm thấy có chút mệt mỏi, nằm trên bàn gỗ, một tay chống cằm, mắt khép hờ nhìn vài chiếc lá rơi.
Gió thổi xào xạc.
Cô nghe thấy một giọng nói bên tai, âm thanh có chút kinh ngạc và biến sắc: "Diệp Tinh Lăng?"
Cô lười biếng quay đầu lại, nhìn thấy một cô gái ăn mặc đẹp đẽ đang đứng bên cạnh cô từ lúc nào không biết. Bộ trang phục cưỡi ngựa ôm sát tôn lên vóc dáng cực kỳ nóng bỏng của cô ta, mái tóc dài nhuộm đỏ rực đang tung bay trong gió, đôi mắt được kẻ rất đậm và sắc sảo, ánh mắt nhìn cô không rời.
Đó là Cố Lâm.
Vài năm trở lại đây, khí chất của Hạ Lăng đã trở nên tốt hơn trước rất nhiều, không phải là cô ấy đã tiến bộ hơn trong việc chăm sóc bản thân, mà là thực sự không có nhiều thứ đáng để cô phải tranh đấu. Bây giờ nhìn thấy Cố Lâm, cô cũng không có phản ứng gì nhiều, thậm chí còn không buồn quan tâm đến cô ta, cô thay đổi tư thế thật thoải mái, tiếp tục nhìn lá rơi trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh.
Cố Lâm đã rất tức giận khi bị làm lơ như thế: "Diệp Tinh Lăng, thái độ của cô là gì? Trở thành Thiên Hậu thì hay lắm sao? Tại sao cô lại đến Câu lạc bộ Nam Sơn này?!"
Hạ Lăng cảm thấy cô ta quá ồn ào nên bịt tai lại.
Cố Lâm tức giận không thôi, vươn tay kéo cô: "Cô nói chuyện với tôi! Cô có con rồi, sao lại dây dưa với anh Lệ Lôi? Cô lại để anh ấy đứng ra bênh vực con cô, cô thật không biết xấu hổ sao?"
Hạ Lăng lúc này mới tỉnh táo hơn một chút, khẽ nheo mắt lại.
Điều gì làm xáo trộn Lệ Lôi ở đây? Giúp đỡ con của cô thì sao?
Xem ra Cố Lâm này thật sự biết rất nhiều, rõ ràng đến đây là có sự chuẩn bị từ trước, cô ta quyết tâm đến đây để hỏi tội cô.
Cô từ dưới gốc cây ngồi thẳng dậy, kéo tấm khăn choàng bằng vải tuyn trên người lên, hỏi Cố Lâm: “Chuyện của Lệ Lôi có liên quan gì đến cô?” Giọng nói có chút lười biếng, không có chút khó chịu nào.
"Không liên quan gì đến tôi?" Cố Lâm giống như một con mèo bị giẫm phải đuôi, và đang nổi điên. "Làm sao có thể không liên quan đến tôi? Anh Lôi đã có một đứa con trai. Cô, một người phụ nữ xấu xa, cô đã đi xa đến mức phá hủy gia đình của Anh Lôi. Kể từ khi tôi nhìn thấy tin tức đó, tôi không thể để yên được! "
Hạ Lăng không nói nên lời, nghĩ thầm, có phải cô không tỉnh táo, hay là cô cố tình không tỉnh táo? Đằng sau những điều cô ta nói có ý nghĩa gì? Nếu gia đình của Lệ Lôi có chuyện gì thì cô có quyền gì để can thiệp?
Sao đã nhiều năm trôi qua, cô Cố này vẫn không có chút tiến bộ nào sao?
Nhìn Cố Lâm vẫn ngu ngốc như cũ, Hạ Lăng như bị ảo giác, như thể thời gian bốn năm qua không hề tồn tại. Cô cười nhạt nói: "Cô Cố thật sự rất quan tâm và thích can thiệp vào việc nhà của người khác nhỉ. Tôi không thể ngờ rằng đây là cách mà cô bênh vực Tô Đường, khi cô thấy “gia đình” của Tô Đường và Lệ Lôi bị trục trặc thì cô sốt ruột nhảy ra."
Sắc mặt của Cố Lâm thay đổi từ xanh mét sang trắng bệch, cô ta có bênh vực Tô Đường đâu?
Hạ Lăng nói: "Con trai của Lệ Lôi?, là Lệ Duệ, nó không phải con của tôi, mà cũng không phải con của cô. Nếu cô đuổi được tôi đi thì sao? Cậu ấy vẫn còn mẹ ruột của mình. Cô sẽ giành được vị trí nào? Tôi nghĩ, thay vì tốn sức ở đây và tốn nước bọt với tôi, tốt hơn hết là cô nên đi tìm mẹ của đứa trẻ đó và đối phó với cô ấy theo đúng cách của cô. "
“Cô!” Mặt Cố Lâm đỏ bừng, Hạ Lăng tưởng rằng cô ta không muốn điều đó sao? Nếu có thể đấu với Tô Đường, cô ta đã xé xác người đàn bà đê tiện vô liêm sỉ đó rồi, nhưng Tô Đường lại mưu mô xảo quyệt như vậy, còn sinh một đứa con trai cho Anh Lôi, lại được Lão Lệ chấp thuận, cô ta hoàn toàn không phải là đối thủ của Tô Đường.!
Vốn dĩ, cô đã từ bỏ anh Lôi, và khi nghe tin con trai anh chào đời, cô đã đóng cửa trong phòng và khóc. Nhưng trong những năm qua, cô đã để cho rất nhiều chàng trai giàu có làm bạn trai mà không hề có chút đam mê nào, tất cả những gì cô nghĩ đến là người đàn ông hay cười trong trí nhớ của mình.
Cuối cùng, cô rất mong anh Lôi có thể trở về Trung Quốc.
Cố Lâm đã bày mưu tính kế, cho dù sẽ là một phá gia chi tử, cho dù chỉ là tình nhân, cô ta cũng sẽ không do dự.
Tuy nhiên, anh Lôi thậm chí còn không cho cô cơ hội làm tình nhân, anh luôn tỏ ra rất tử tế và luôn lịch sự giữ khoảng cách với cô, hơn nữa, anh đã cố ý trong vô thức ủng hộ Tô Đường để anh tạo khoảng cách với cô.
||||| Truyện đề cử:
Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé |||||
Cố Lâm đã rất buồn, rất tức giận, nhưng hoàn toàn bất lực.
Tô Đường quá nham hiểm và đáng sợ, cô đã chịu một vài tổn thất trong những âm mưu đen tối của Tô Đường, và gần như bị hủy hoại, vì thế cô cũng không bao giờ dám khiêu khích cô ta.
Cô đang tuyệt vọng từng ngày, nhưng không ngờ mọi chuyện lại xoay chuyển, anh Lôi đã ly thân với Tô Đường và quay lại với người phụ nữ tên là Diệp Tinh Lăng. Cố Lâm rất vui mừng, Tô Đường cô không đối phó được, Diệp Tinh Lăng thì cô không thể đối phó sao? Theo quan điểm của cô ấy, Diệp Tinh Lăng chẳng qua chỉ là cặn bã, chỉ cần cô Cố là cô đây di chuyển một ngón tay, cô ta sẽ bị xóa sổ chỉ trong vài phút.
Cô Cố, cả người đang cực kỳ phấn khích nên đã bỏ qua một điều--
Một người phụ nữ bình thường mà có thể cướp được Lệ Lôi từ Tô Đường sao?
Làm sao cô ta có thể nghĩ rằng người đó sẽ không mạnh bằng Tô Đường?
Cô ta hít một hơi thật sâu, nghĩ rằng sẽ đấu với Hạ Lăng một cách kiêu ngạo: "Cô còn chưa đưa con mình ra khỏi câu lạc bộ Nam Sơn sao? Thật buồn cười, cô mua một con ngựa lai mà còn dám khoe khoang ở đây. Cô đừng tự làm bản thân xấu hổ nữa?!."
Bình luận facebook