Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-139
THIÊN KIM BẠC TỈ (H+) - (IV) Bỏ Lỡ (4)
“Minh Minh, em đã mang thai rồi sao? Thật là tốt quá đi!” - Từ hành lang bệnh viện, người đàn ông trẻ cầm trên tay tờ giấy kiểm tra mà bác sĩ phụ sản vừa đưa. Hắn vui vẻ đến mức miệng cứ cười không ngớt. Hạnh phúc đến mức bế bổng người phụ nữ trên đôi cánh tay rắn chắc của mình. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
“Thiên Bình, thả em xuống.” - Người phụ nữ trẻ được gọi là Minh Minh cũng vui vẻ không kém nhưng trước hành động thái quá của người đàn ông thì nàng chỉ có thể đưa tay đấm vào ngực hắn liên tục. Người đàn ông không biết đau. Vui sướng vì sắp được làm cha khiến hắn quên hết thẩy mọi việc. Cho đến khi hắn bình tĩnh lại một chút thì mới cẩn thận đặt nàng xuống ghế.
Hắn trìu mến nhìn nàng, bàn tay nhẹ vuốt ve tay nàng: “Minh Minh, cám ơn em!”
Người phụ nữ ngồi trước mặt hắn là một người có gương mặt cực kỳ xinh đẹp, đôi mắt cuốn hút, làn da trắng mịn hồng hào, toàn thân toát lên vẻ quý phái kiêu sa. Nàng nhìn người đàn ông trẻ này một lúc rồi mỉm cười hạnh phúc đáp lại: “Cám ơn chuyện gì đây? Thiên Bình ngốc, sao lúc nào anh cũng ngốc như vậy chứ?”(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Người đàn ông lấy tay gải gải đầu, không hiểu vì sao lại bị bạn gái gọi là “ngốc” nhưng anh nghĩ Minh Minh của anh nói cái gì cũng đều đúng hết. Cô ấy nói anh ngốc thì anh thật sự ngốc rồi. Không sai đâu.(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Minh Minh nhìn động tác “gải đầu bức tai” của Thiên Bình, không nhịn được phì cười nói: “Anh đó, cũnng đến lúc đối diện với chuyện này rồi. Mau đến nhà thưa chuyện với ba.”(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Người đàn ông liên tục gật đầu đồng ý, dù trong ánh mắt có chút e ngại nhưng anh không muốn trốn tránh chuyện đối mặt với người nhà Minh Minh. Anh yêu cô ấy, yêu hơn bất kỳ thứ gì anh có. Cô ấy là tất cả của anh. Giờ đây cô ấy đã mang thai con anh, khao khát muốn cưới cô ấy càng thêm lớn hơn nữa. Anh cầm tay cô đưa lên môi hôn nhẹ, tay trái vuốt ve cánh tay của cô, khẳnng định: “Minh Minh, em yên tâm. Anh nhất định sẽ đến gặp chủ tịch. Dù anh biết gia cảnh của anh không xứng với thiên kim nhà họ Hoàng nhưng anh nhất định sẽ cố gắng làm việc để đảm bảo cho em có được cuộc sống tốt nhất.”- Dừng lại một lúc, nhìn sâu vào mắt nàng, hắn trìu mến nói: “Minh Minh, anh yêu em. Anh nhất định sẽ cưới em làm vợ.”
“Nhất định.”
“Nhất định.”
“Nhất định.”
...
Lời nói của người đàn ông vọng lớn, vang xa rồi từ từ tắt hẳn trong giấc mơ của người phụ nữ. Bà giật mình thức giấc giữa căn phòng quen thuộc rộng lớn trong biệt thự sa hoa của gia đình. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Ánh nắng ngày mới chưa sáng hẳn, chỉ lờ nhờ trên bầu trời nhàn nhạt. Tình yêu thuở ban đầu y như rạng đông, lâu dần sẽ khuất trong ánh chiều tà. Lời hứa năm ấy chỉ còn là dĩ vãng, người ta đã quay lưng, chỉ có bà ngu ngốc si mê mà tin tưởng.
------
...
(C) Các tác phẩm được đăng tải trên website này có bản quyền thuộc về Hạc Giấy. Mọi hành vi sao chép, chỉnh sửa, in ấn đều là vi phạm pháp luật của nước CHXHCN Việt Nam và Luật Bản Quyền Thế Giới.
Works published on this website are copyrighted by the Cranes. All acts of copying, modifying and printing are in violation of the laws of the Socialist Republic of Vietnam and the World Copyright Law.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
“Minh Minh, em đã mang thai rồi sao? Thật là tốt quá đi!” - Từ hành lang bệnh viện, người đàn ông trẻ cầm trên tay tờ giấy kiểm tra mà bác sĩ phụ sản vừa đưa. Hắn vui vẻ đến mức miệng cứ cười không ngớt. Hạnh phúc đến mức bế bổng người phụ nữ trên đôi cánh tay rắn chắc của mình. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
“Thiên Bình, thả em xuống.” - Người phụ nữ trẻ được gọi là Minh Minh cũng vui vẻ không kém nhưng trước hành động thái quá của người đàn ông thì nàng chỉ có thể đưa tay đấm vào ngực hắn liên tục. Người đàn ông không biết đau. Vui sướng vì sắp được làm cha khiến hắn quên hết thẩy mọi việc. Cho đến khi hắn bình tĩnh lại một chút thì mới cẩn thận đặt nàng xuống ghế.
Hắn trìu mến nhìn nàng, bàn tay nhẹ vuốt ve tay nàng: “Minh Minh, cám ơn em!”
Người phụ nữ ngồi trước mặt hắn là một người có gương mặt cực kỳ xinh đẹp, đôi mắt cuốn hút, làn da trắng mịn hồng hào, toàn thân toát lên vẻ quý phái kiêu sa. Nàng nhìn người đàn ông trẻ này một lúc rồi mỉm cười hạnh phúc đáp lại: “Cám ơn chuyện gì đây? Thiên Bình ngốc, sao lúc nào anh cũng ngốc như vậy chứ?”(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Người đàn ông lấy tay gải gải đầu, không hiểu vì sao lại bị bạn gái gọi là “ngốc” nhưng anh nghĩ Minh Minh của anh nói cái gì cũng đều đúng hết. Cô ấy nói anh ngốc thì anh thật sự ngốc rồi. Không sai đâu.(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Minh Minh nhìn động tác “gải đầu bức tai” của Thiên Bình, không nhịn được phì cười nói: “Anh đó, cũnng đến lúc đối diện với chuyện này rồi. Mau đến nhà thưa chuyện với ba.”(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Người đàn ông liên tục gật đầu đồng ý, dù trong ánh mắt có chút e ngại nhưng anh không muốn trốn tránh chuyện đối mặt với người nhà Minh Minh. Anh yêu cô ấy, yêu hơn bất kỳ thứ gì anh có. Cô ấy là tất cả của anh. Giờ đây cô ấy đã mang thai con anh, khao khát muốn cưới cô ấy càng thêm lớn hơn nữa. Anh cầm tay cô đưa lên môi hôn nhẹ, tay trái vuốt ve cánh tay của cô, khẳnng định: “Minh Minh, em yên tâm. Anh nhất định sẽ đến gặp chủ tịch. Dù anh biết gia cảnh của anh không xứng với thiên kim nhà họ Hoàng nhưng anh nhất định sẽ cố gắng làm việc để đảm bảo cho em có được cuộc sống tốt nhất.”- Dừng lại một lúc, nhìn sâu vào mắt nàng, hắn trìu mến nói: “Minh Minh, anh yêu em. Anh nhất định sẽ cưới em làm vợ.”
“Nhất định.”
“Nhất định.”
“Nhất định.”
...
Lời nói của người đàn ông vọng lớn, vang xa rồi từ từ tắt hẳn trong giấc mơ của người phụ nữ. Bà giật mình thức giấc giữa căn phòng quen thuộc rộng lớn trong biệt thự sa hoa của gia đình. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Ánh nắng ngày mới chưa sáng hẳn, chỉ lờ nhờ trên bầu trời nhàn nhạt. Tình yêu thuở ban đầu y như rạng đông, lâu dần sẽ khuất trong ánh chiều tà. Lời hứa năm ấy chỉ còn là dĩ vãng, người ta đã quay lưng, chỉ có bà ngu ngốc si mê mà tin tưởng.
------
...
(C) Các tác phẩm được đăng tải trên website này có bản quyền thuộc về Hạc Giấy. Mọi hành vi sao chép, chỉnh sửa, in ấn đều là vi phạm pháp luật của nước CHXHCN Việt Nam và Luật Bản Quyền Thế Giới.
Works published on this website are copyrighted by the Cranes. All acts of copying, modifying and printing are in violation of the laws of the Socialist Republic of Vietnam and the World Copyright Law.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook