-
Chương 188-193
Chương 188 Phượng Tiên Kim Thang
"Trường Ca gặp qua chư vị trưởng lão cùng cung chủ."
Sau khi mặc vào trang phục của truyền nhân, Cố Trường Ca rốt cục xem như danh chính ngôn thuận trở thành truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung.
Hắn cũng lập tức thay đổi thái độ với các vị trưởng lão, thần sắc ôn hòa, kém chút khiến mấy người bọn hắn còn tưởng bản thân bị hoa mắt nhìn lầm.
Tên Cố Trường Ca không ngờ còn có thể có thần sắc ôn hòa như vậy.
Thật sự khiên bọn hắn có chút không thể tin được.
"Trường Ca từ hôm nay trở đi chính là truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung ta, hắn đương nhiên sẽ trở thành một tấm gương tốt dẫn dắt các vị sư đệ sư muội , có hắn ở đây chuyện Tiên Cổ đại lục mở ra lần này chúng ta cũng cảm thấy rất yên tâm."
Trên đài cao, cung chủ Đạo Thiên Tiên Cung mỉm cười nhìn tất cả mọi người, sau đó nói.
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên nói, " cung chủ xin hãy yên tâm, có ta ở đây, trên Đạo Thiên Tiên Cung địa bàn không có người nào dám làm loạn."
Lời nói này tuy có vẻ hời hợt, nhưng lại ẩn chứa sự đáng tin cậy không có gì sánh, khiến mấy vị trưởng lão cùng cung chủ cũng không khỏi gật đầu.
Đây cũng là mục đích chính bọn hắn lập Cố Trường Ca làm truyền nhân .
Mà tu vi của Cố Trường Ca bây giờ, vậy mà đã đột phá đến Phong Vương cảnh hậu kỳ, khiến bọn hắn không thể không cảm thán không hổ là Chân Tiên chi tư.
Nhớ năm đó khi bọn hắn ở cái tuổi này, cũng đang lọ mọ ở Thánh Chủ cảnh mà thôi.
Lúc này, ngay cả đại trưởng lão cũng không thể không gật đầu.
Chỉ nhìn từ bên ngoài mà nói, Cố Trường Ca thực sự có khả năng lừa gạt rất tốt, thần sắc bình tĩnh không màng danh lợi, ngũ quan tuấn tú, thậm chí có thể khiến rất nhiều nữ nhân đố kỵ.
Không thể không nói, tài năng ngày thường Cố Trường Ca thể hiện cộng thêm sau khi mặc lên trang phục truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung, bọn hắn thật sự rất hài lòng.
Đương nhiên tính cách thực sự của hắn, bọn người đại trưởng lão đương nhiên biết rõ, sẽ không bị vẻ bề ngoài của hắn mê hoặc.
Mà rất nhanh, ngay trước mặt các đệ tử cùng chư vị trưởng lão.
Cung chủ Đạo Thiên Tiên Cung cũng bắt đầu ban thưởng bảo vật cho Cố Trường Ca, thân là truyền nhân đương nhiên có được những trọng bảo xứng với thân phận này!
"Người đâu, ban thưởng cho truyền nhân cánh phượng tiên kim thang."
Cung chủ nói, một vị trưởng lão bưng một cái hộp đi tới.
Bên trong là một bộ Tiên Kim Thang, tỏa ra ánh sáng lung linh, xán lạn vô cùng, giống như được chế tạo từ các loại kim tiên, tràn ngập khí tức cường đại.
"Đây là binh khí một vị lão tổ Đạo Thiên Tiên Cung ta năm đó tùng sử dụng qua, thần uy của cánh phượng tiên kim thang không cần phải bàn cãi, một khi khôi phục Thánh Cảnh cường giả bình thường không tới gần được người ngươi."
"Bất quá trước khi bước tới Thần cảnh, ngươi không khởi động được nó."
Cung chủ cười nói, đem cánh phượng tiên kim thang ban cho Cố Trường Ca.
"Đa tạ cung chủ."
Cố Trường Ca tiếp nhận, đương nhiên không có lý do gì để cự tuyệt cả, mà hắn liếc mắt nhìn qua, phát hiện món đồ này thật sự không tệ.
Đương nhiên đối với hắn mà nói thật ra tác dụng cũng không lớn, bất quá nhìn khá là đẹp mắt, như là một đôi cánh phượng lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay.
Sau đó, cung chủ lại ban thưởng mấy món trọng bảo, mỗi bảo vật ẩn chứa thần uy kinh khủng khác nhau, tỉ như Âm Dương đạo Kiếm đồ, Phong Long Ấn vân vân...
Sắc phong đại điển lần này cũng đến lúc chuẩn bị kết thúc.
Ngoại trừ đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung ra còn có thiên kiêu trẻ tuổi từ các thế lực khác đến đây xem.
Tỉ như Diệp Lang Thiên truyền nhân Thái Cổ Diệp tộc, hắn ngồi ngay ngắn ở một chỗ , ngay cả sợi tóc cũng đang bay bay, bao phủ thần quang, giống như thần linh, khiến cho người ta không thể khinh thường.
Ngồi bên cạnh hắn là một thiếu nữ áo tím, chính là Diệp Lưu Ly.
Trừ hai người ra còn có tuổi trẻ Chí Tôn của các thế lực còn lại, tỉ như Bằng Phi truyền nhân, Thái Cổ Hoàng tộc, Kim Sí Đại Bằng tộc, hào quang của hắn so Diệp Lang Thiên còn chói mắt hơn, sợi tóc màu vàng óng ánh giống như dát vàng vậy.
Còn có Xích Linh thiên nữ của Chu Tước nhất tộc, là một nữ tuổi trẻ Chí Tôn dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, khuôn mặt đẹp đẽ mỹ lệ, nhìn dáng vẻ chỉ mới mười hai mười ba tuổi, nhưng thật ra tuổi tác chênh lệch cùng Cố Trường Ca không nhiều.
Nhân tộc bên này cũng không ít tuổi trẻ Chí Tôn lộ diện.
Trường Sinh Vương gia là một tuổi trẻ Chí Tôn thần bí tên là Vương Vô Song, toàn thân bao phủ trong sương mù, nhìn không rõ chân dung, vô cùng cường đại.
Những tuổi trẻ Chí Tôn này, đều đến từ khu vực phụ cận Vô Lượng Thiên.
Cho nên sớm đến, vừa vặn có thể tham dự sắc phong đại điện truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung.
Bọn hắn đều vô cùng cường đại, đồng thời cũng rất tự tin, luôn tin tưởng bản thân chính là vô địch thiên hạ, ở khu vực của mình có thể đánh bại tất cả thiên kiêu , chí tôn, không tìm được địch thủ.
Bây giờ xuất thế ngao du thiên hạ, trăm sông hợp thành biển, muốn cùng các thế hệ tranh phong, tranh đoạt thiên hạ đệ nhất thiên kiêu chi danh.
Đối với người danh tiếng truyền xa như Cố Trường Ca, bọn hắn cũng rất hiếu kì, bây giờ thấy được phát hiện quả thật hắn không đơn giản một chút nào, không nói tu vi thâm bất khả trắc, chỉ là đứng ở nơi đó, liền khiến bọn hắn cảm nhận được một loại cảm giác áp bách.
Đây tuyệt đối là cường địch, hơn nữa còn là loại cường địch không thể bỏ qua!
Một thời gian nữa, Đạo Thiên Tiên Cung sẽ càng thêm náo nhiệt, sẽ có càng ngày càng nhiều thiên kiêu chạy đến đây.
Đến lúc đó, giữa mọi người tuyệt đối không thể thiếu một trận tranh phong.
Chương 189 Cố Tiên Nhi bối rối
Lúc này, trên đài cao Cố Trường Ca cũng nhận được rất nhiều trọng bảo, trên mặt hắn mang nụ cười như có như không, ánh mắt đảo qua mắt không ít chân truyền đệ tử trước mặt.
Trong những vị chân truyền đệ tử này, Kim Trụ đã xuất quan.
Bên ngoài cơ thể hắn có không ít ánh sáng kim sắc hiển hiện, phá lệ kỳ dị.
Bây giờ hắn đã đột phá đến Phong Vương cảnh, thế nhưng tuyệt đối không nghĩ tới Cố Trường Ca đã vượt qua hắn lúc trước rất rất nhiều.
Hắn muốn báo thù cho đệ đệ là Kim Vũ, hiển nhiên đã không làm được rồi.
Giờ phút này, ánh mắt Cố Trường Ca quét tới, sắc mặt Kim Trụ không khỏi tái nhợt.
Trên trán hắn xuất hiện một tầng mồ hôi dày đặc, mắt nhìn ra chỗ khác, không dám đối mặt cùng Cố Trường Ca.
Một màn này đương nhiên bị không ít tuổi trẻ Chí Tôn ngồi trên ghế xem đại điển sắc phong bắt được, đôi mắt bọn hắn hơi nheo lại, sắc mặt không khỏi trở nên phức tạp, các loại ý nghĩ lướt qua ở trong lòng.
Kim Trụ thân là tuổi trẻ Chí Tôn của Đạo Thiên Tiên Cung cũng không dám đối mặt cùng Cố Trường Ca, điều này nói rõ cái gì?
Tuổi trẻ Chí Tôn ngay cả tranh phong chi tâm cũng đã mất đi.
Chuyện này quá đáng sợ.
Điểm này trong lòng bọn hắn biết rõ, sự kiêng kị đối với Cố Trường Ca càng ngày càng tăng, quả nhiên giống như những gì nghe đồn, không phải chuyện gì thật quan trọng, không nên đối đầu cùng Cố Trường Ca.
Ở trong Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca thật sự một tay che trời.
Sau đó, Cố Trường Ca lạnh nhạt hỏi , " các vị sư huynh sư đệ, có ai muốn lĩnh giáo không?"
Dù sao cũng là quy củ của Đạo Thiên Tiên Cung, ngày lập truyền nhân, những đệ tử còn lại đều có thể khiêu chiến, cho nên đối với Cố Trường Ca mà nói, tùy tiện đi ngang qua sân khấu một chút cũng không có gì.
Hắn thật không tin lúc này sẽ có kẻ đần độn nào dám đến đây khiêu chiến với hắn.
Lời này vừa ra, bốn phía lập tức im ắng.
Tất cả chân truyền đệ tử miệng kín như bưng, không nói một lời bao gồm cả Kim Trụ cũng như thế.
Cố Trường Ca phát ra một tiếng cười nhạt, cũng không nói gì thêm nữa.
Bây giờ Cố Tiên Nhi cũng đã trở thành chân truyền đệ tử.
Nàng cũng đang ngồi trong đám chân truyền đệ tử, vẫn là một thân váy áo màu xanh đơn bạc tinh tế.
Thanh lệ tuyệt luân , sắc mặt nàng vô cùng thanh lãnh, ngũ quan tinh tế tỉ mỉ không tì vết, lại lộ ra mấy phần cao ngạo.
Trên bờ vai, một hồng sắc đại điểu nhìn rất đáng yêu đang gục xuống nghỉ ngơi.
Không ít nam đệ tử tuổi trẻ cũng lặng lẽ nhìn nàng không giấu được thần sắc ngưỡng mộ.
Tuy biết nàng cùng Cố Trường Ca ẩn ẩn có mâu thuẫn, nhưng vẫn là không nhịn được sinh ra loại cảm xúc ngưỡng mộ.
Dù sao dung nhan của Cố Tiên Nhi thực sự sinh đẹp động lòng người, nếu như không phải vì tuổi tác của nàng, dáng người tương đối đơn bạc, cùng có chút mâu thuẫn với Cố Trường Ca. Đoán chừng người hâm mộ nàng đã nhiều hơn rất rất nhiều.
Giờ phút này, đôi mắt nàng lạnh lùng, nhìn không chớp mắt, nhìn lên trên đài cao, ánh mắt cố gắng không chạm phải ánh mắt của Cố Trường Ca.
Nhưng kỳ thật nàng vẫn đang len lén dò xét Cố Trường Ca.
Từ sau đoạn thời gian trước nàng lỡ tay đả thương Cố Trường Ca, liền trở về đỉnh núi lâm vào trong tu luyện, không đi tìm Cố Trường Ca.
Nàng đương nhiên cũng không nói cùng Cố Trường Ca một câu nào.
Mà Cố Trường Ca đương nhiên cũng không có thời gian rảnh rỗi đi tìm nàng.
Hôm nay là sắc phong đại điển, cũng có thể nói hôm nay là lần đầu tiên Cố Tiên Nhi nhìn thấy Cố Trường Ca kể từ ngày hôm đó.
Không thể không nói, Cố Trường Ca mặc dù rất ghê tởm, nhưng đích thật là dạng chó hình người, có sức hấp dẫn rất mạnh đối với nữ nhân.
Cố Tiên Nhi chú ý tới ánh mắt rất nhiều nữ đệ tử, chưa từng dời khỏi người Cố Trường Ca.
Đương nhiên khi nhìn thấy Cố Trường Ca thương thế đã tốt khiến nội tâm nàng thở phào một cái.
Bởi vì nàng biết thanh hắc đao kia uy lực đáng sợ như thế nào, trong đó có phá hư chi lực, cực kì ảo diệu, rất khó loại trừ.
Mà còn để lại vết thương rất khó khép lại, đối với tu sĩ thể chất cường đại mà nói, càng là tra tấn.
Cố Trường Ca lúc ấy tuy nói một đao kia coi như trả lại cho nàng.
Nhưng vẫn khiến trong lòng Cố Tiên Nhi có chút mơ hồ bất an cùng áy náy như cũ, dù sao lúc ấy xuất thủ thật ra là vì quá xấu hổ giận dữ, bị lửa giận làm choáng váng đầu óc.
Nếu như không cẩn thận một chút, Cố Trường Ca thậm chí có thể sẽ chết ở nơi đó.
Điều này khiến nàng không hiểu nổi Cố Trường Ca tại sao muốn làm như thế, đứng ở đó không nhúc nhích, cũng không ngăn cản dù chỉ một chút.
Bất quá muốn nàng đi hỏi thăm Cố Trường Ca, với tính cách của nàng không muốn hạ thấp tự tôn chạy đi hỏi han, nói đi nói lại hai người còn là sinh tử đại thù.
Năm đó khi nàng tuổi còn nhỏ, gặp phải chuyện Cố Trường Ca khoét xương, tuổi còn nhỏ lại phải tiếp nhận thống khổ to lớn kém chút nữa mất mạng.
Mà bây giờ, Cố Trường Ca tiếp của nàng một đao, cũng thiếu chút nữa mất mạng, lúc ấy nàng còn chứng kiến khối đại đạo chi cốt kia móc từ trong cơ thể nàng đã nứt ra.
Cho nên, Cố Tiên Nhi trong lòng rất phức tạp, nếu nói có còn hận ý với Cố Trường Ca hay không, khẳng định vẫn có.
Dù sao đây là động lực để nàng tu luyện mười mấy năm nay, làm sao dễ dàng hóa giải như vậy, mà cực khổ cùng khuất nhục mà tộc nhân của nàng đã phải chịu thì sao? Tìm ai để đòi đây?
Chương 190 Suy nghĩ của Cố Tiên Nhi
Mười mấy năm qua, mỗi một ngày cừu hận trong lòng nàng với Cố Trường Ca càng ngày càng tăng.
Hiện tại mặc dù không còn hận hắn như trước, nhưng niềm tin của nàng vẫn là đường đường chính chính đánh bại Cố Trường Ca báo mối thù năm đó, đem tất cả thống khổ mà nàng đã trải qua trả lại cho hắn.
Bây giờ Cố Trường Ca kém chút nữa bị nàng giết chết, cộng với hành động cùng lời nói trước đó của hắn, làm trong lòng Cố Tiên Nhi rất mờ mịt không hiểu.
Chuyện năm đó rốt cuộc ẩn giấu bí ẩn gì nàng không biết?
Cố Trường Ca năm đó vì sao muốn đào xương nàng , bây giờ lại muốn nàng cố gắng tu luyện để có thể báo thù hắn?
Thậm chí nàng từ đầu đến cuối không cảm nhận được sát ý của Cố Trường Ca.
Ngược lại bởi vì nàng ngày đó tràn đầy tự tin tiến đến khiêu chiến, kết quả bị hắn tuỳ tiện trấn áp, khiến Cố Trường Ca rất thất vọng.
Vì sao hắn lại thất vọng với mình? Là bởi vì mình không đủ mạnh, tu vi vẫn chưa đến nơi đến chốn sao?
Những ngày gần đây, những nghi hoặc này vẫn luôn quanh quẩn trong đầu Cố Tiên Nhi.
Nhưng hết lần này tới lần khác nàng không biết phải làm sao hỏi được Cố Trường Ca.
Dù sao hai người thế nhưng là sinh tử đại thù !
Mà gia hỏa Cố Trường Ca này, còn tuyên bố chỉ có hắn có thể ức hiếp mình, còn khi dễ nhiều lần.
Điều này khiến người có tính cách cao ngạo như Cố Tiên Nhi chịu không được, chớ nói chi là bỏ chút mặt mũi đến hỏi Cố Trường Ca.
"Xem ra các vị sư huynh sư đệ không định xuất thủ, vậy Trường Ca xin đa tạ."
Lúc này, thanh âm của Cố Trường Ca vang lên, kéo Cố Tiên Nhi ra khỏi suy nghĩ miên man.
Nàng bỗng nhiên có chút khẩn trương, bàn tay nhỏ xinh của nàng không khỏi xiết chặt mép váy.
Bởi vì Cố Trường Ca nhìn về phía nàng.
Nàng càng cảm thấy khẩn trương, tưởng rằng Cố Trường Ca muốn nói chuyện cùng nàng, cũng bởi vì nàng còn chưa nghĩ ra làm sao mở miệng nói chuyện với hắn sau chuyện ngày hôm đó.
Nhưng đáy lòng mơ hồ lại có chút chờ mong.
Dù sao dựa theo những hành động trước đó của Cố Trường Ca .
Chủ động nói chuyện với nàng, hẳn là mang ý nghĩa Cố Trường Ca thật ra đã không thèm để ý đến chuyện ngày hôm đó?
Thực ra khoảng thời gian này không gặp được bản mặt khiến nàng chán ghét của Cố Trường Ca, Cố Tiên Nhi vẫn cảm thấy không quen.
Nàng ẩn ẩn cảm thấy, mình cũng không còn hận Cố Trường Ca như trước nữa.
Đúng, cừu hận hơi phai nhạt một chút xíu.
Lúc này, nàng nhìn thấy Cố Trường Ca đi về hướng nàng ngồi, khuôn mặt mang theo nụ cười anh tuấn, khiến cho người ta khó tìm ra khuyết điểm.
Nhưng mà, Cố Tiên Nhi ngây ngẩn cả người.
Bởi vì Cố Trường Ca cũng không nhìn về phía nàng, ánh mắt chẳng qua là quét qua nàng ở trong tất cả đệ tử chân truyền mà thôi.
"" Cố Tiên Nhi há hốc miệng, sững sờ tại chỗ, trong lòng chẳng hiểu sao có chút thất vọng.
"Đã vậy, truyền nhân chi vị này, hôm nay Cố mỗ xin được nhận lấy vậy."
Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, dứt lời trực tiếp thu hồi ánh mắt từ trên người Cố Tiên Nhi đi, tựa hồ không chú ý tới nàng.
Mà giọng nói của các vị chân truyền đệ tử cũng từ sau lưng hắn cùng nhau cung kính vang lên, "Chúc mừng Trường Ca sư huynh."
Nhìn thấy một màn này, Cố Tiên Nhi sửng sốt tại chỗ, trong lòng không khỏi có chút ngỡ ngàng.
Cố Trường Ca vì sao không để ý tới nàng?
Trong đầu Cố Tiên Nhi không khỏi ong ong ong, tất cả chân truyền đệ tử cũng đang chúc mừng Cố Trường Ca.
Nhưng chỉ có một mình nàng, đứng ngẩn người ở đó giống như bức tượng vậy .
Sau khi kịp phản ứng lại, Cố Tiên Nhi đưa mắt nhìn về phía Cố Trường Ca thấy thân ảnh của hắn đã đi tới tít bên kia rồi.
Hắn ngay cả nhìn nàng một cái cũng không thèm nhìn, đừng nói là nói chuyện với nàng, đương nhiên không giống ngày thường tiến đến trước mặt nàng biểu lộ thần sắc khiến người khác chán ghét, làm nàng tức điên lên.
Hiện tại Cố Tiên Nhi có chút lo được lo mất.
Theo đạo lý mà nói, Cố Trường Ca chủ động chịu một đao kia của nàng, cũng chịu đựng đủ thống khổ, xương cốt cũng đứt gãy rất nhiều, thậm chí kém chút nữa mất mạng.
Hắn đã trả lại một phần thống khổ mà mình đã chịu.
Mình còn muốn hắn làm gì nữa?
Dù sao thế gian này vốn không có ai sẽ thật lòng đối tốt với ai, Cố Trường Ca muốn đền bù lại những chuyện ác ngày xưa đã làm, vì thế cũng đã bỏ ra một cái giá lớn.
Hai người mặc dù không thể nói là đã thanh toán xong, nhưng kỳ thật cũng đã hóa giải không ít cừu hận.
Tộc nhân nhất mạch kia của nàng, đã được Cố Trường Ca phái người đón trở về, ngay cả tộc nhân bị giam giữ trong tộc cũng đã được thả ra.
Cố Trường Ca ngay từ đầu liền biểu lộ thiện ý với nàng, chỉ là nàng lúc ấy cảm thấy hắn luôn cao cao tại thượng, mang theo ánh mắt nhìn xuống tất thảy, có dụng ý khác, cho nên không tiếp nhận chút nào.
Các vị sư tôn từng dạy nàng, khi ra ngoài phải thật cẩn thận, cho nên nàng luôn ôm thái độ hoài nghi với mọi chuyện xung quanh.
Chính vì vậy mới dẫn đến nàng vô tình làm tổn thương Cố Trường Ca.
Cho nên hiện tại, nàng chỉ là không cam tâm mà thôi.
Bản thân bỏ ra nhiều cố gắng như vậy, nhọc nhằn khổ sở tu luyện bấy lâu nay, giấu trong lòng cừu hận bao năm qua, sao có thể dễ dàng bị Cố Trường Ca hóa giải như vậy?
Nàng còn chưa đường đường chính chính chiến thắng Cố Trường Ca, hắn sao có thể ra vẻ ân oán đã giải quyết sạch sẽ rồi?
Còn coi nàng là người xa lạ, người qua đường, thậm chí ngay cả địch nhân cũng không bằng?
Nghĩ tới những điều này Cố Tiên Nhi không khỏi trầm mặc, trong lòng có chút lo được lo mất, vô cùng hoang mang.
Chương 191 Xích Linh
Rất nhanh sắc phong đại điển kết thúc một cách thuận lợi.
Cố Trường Ca rời khỏi đài cao, đi xuống bắt đầu đàm tiếu cùng những tuổi trẻ Chí Tôn của các thế lực khác, đại trưởng lão cùng các chư vị trưởng lão cũng nhao nhao biến mất không thấy bóng dáng, để lại không gian cho thế hệ trẻ tuổi.
Rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn cũng bắt đầu chạy đến chúc mừng Cố Trường Ca.
Dù sao truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung, cũng không phải muốn làm là có thể làm được.
Mà Cố Trường Ca còn một thân phận khác là thiếu chủ Trường Sinh Cố gia, không thể hề yếu hơn so với thân phận truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung này.
Có thể nói bây giờ trong cả Nội Vực thượng giới này, không có mấy tuổi trẻ Chí Tôn có nhiều thân phận khủng bố trên người giống như Cố Trường Ca.
Đơn giản chính là cao quý không tả nổi.
Mà vị hôn thê của hắn còn là Nữ Đế tương lai Vô Song tiên triều.
Với bối cảnh như thế, chỉ cần không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, không vẫn lạc, tương lai chắc chắn có thể đứng đầu thế gian này, chấp chưởng sự tồn vong của vô số sinh linh cùng những thế giới vị diện, quyền thế ngập trời không thể tưởng tượng nổi.
Điểm này tất cả mọi người đều rõ.
"Chúc mừng Cố huynh. Cố huynh thực lực thật sự là thâm bất khả trắc! Hôm nay gặp mặt, quả thật làm chúng ta mở rộng tầm mắt, bây giờ trên người Cố huynh mang thêm thân phận truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung, khiến chúng ta vô cùng ngưỡng mộ ."
Mở miệng nói chuyện chính là Bằng Phi - truyền nhân của Kim Sí Đại Bằng tộc, hắn có một mái tóc màu vàng óng, toàn thân tỏa ra kim quang, ngày thường mặc dù vô cùng kiêu ngạo, nghĩ mình là trung tâm của vũ trụ, coi thường tất cả, khinh thường người khác.
Nhưng ở trước mặt Cố Trường Ca vẫn thu liễm rất nhiều, những lời này của hắn đều là những lời thật lòng.
Lời này cũng làm cho không ít tuổi trẻ Chí Tôn bắt đầu phụ họa theo, nhao nhao cảm thán đúng vậy .
Ngay cả Bằng Phi người gần đây vô cùng kiêu ngạo, không coi ai ra gì, tự cho mình vô địch trong tuổi trẻ Chí Tôn cùng thế hệ , ở trước mặt Cố Trường Ca cũng phải thu liễm tính nết, nói ra những lời lấy lòng như vậy, có thể thấy Cố Trường Ca có tính uy hiếp đáng sợ như thế nào.
Đương nhiên lời này cũng không phải ý nói bọn hắn e ngại Cố Trường Ca.
Nếu thật sự tranh phong, phải đánh một trận chiến, bọn hắn khẳng định không sợ.
Nhưng tất cả mọi người không ngốc, mọi chuyện đang êm đẹp cần gì phải đắc tội hắn chứ? Hắn cũng không phải tiểu nhân vật không có bối cảnh, ai cũng có thể nhảy ra trào phúng đánh mặt.
Chuyện này không có khả năng.
Nghe đến mấy câu này, Cố Trường Ca cười nhạt một cái nói, "Chư vị đạo huynh ngược lại quá khách khí rồi."
Đây chính là chỗ tốt của thân phận, mọi người đều vì thân phận này của hắn mà càng nể mặt hắn hơn, càng sẽ không làm mấy chuyện ngu ngốc gì.
Mặc dù thiếu đi mấy chuyện khiêu khích, gây sự, bức bách có chút buồn tẻ.
Nhưng đối với Cố Trường Ca mà nói ngược lại là chuyện tốt, chí ít cho tới bây giờ, hắn cũng không gặp được kẻ ngốc nào chạy đến khiêu khích.
Mà nghĩ lại trước giờ đều luôn là hắn chủ động khiêu khích người khác.
Mấy tên củi mục nghịch tập càng ngày càng chán.
Củi mục ở trước mặt hắn, nếu như không có thế lực lớn, cũng chỉ có thể bị hắn giẫm dưới chân.
Nói đến đây, Cố Trường Ca liền nghĩ tới Diệp Lăng đang cõng nồi chịu oan thay hắn.
Đường đường là khí vận chi tử, trên người có truyền thừa Tiên Cổ thời kỳ Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, theo kịch bản ban đầu chắc chắn sẽ một đường thuận lợi, từ nhân vật nhỏ yếu quật khởi, đánh mặt một đám tuổi trẻ Chí Tôn, viết nên những chương huy hoàng, thành tựu chí cao.
Bây giờ lại biến thành con chuột trốn chui trốn lủi, người người kêu đánh kêu giết, giờ chỉ thiếu chứng cứ xác địch thân phận ma công thừa kế của hắn, hắn chắc chắn sẽ trở thành kẻ địch của cả thiên hạ.
Đối với chuyện này, Cố Trường Ca ngoại trừ lộ ra ý cười ý vị thâm trường ra, cũng căn bản không biết nói gì.
Sau đó, hắn bắt đầu cùng một đám tuổi trẻ Chí Tôn chuyện trò vui vẻ, thần sắc điềm tĩnh, ánh mắt ngẫu nhiên nhìn về Cố Tiên Nhi ở nơi xa thần sắc đang có chút sa sút, mờ mịt.
Trên mặt lơ đễnh, trong lòng thì cười nhạt.
Trong đầu Cố Tiên Nhi đang nghĩ gì hắn đương nhiên biết.
Dù sao đây hết thảy đều là kịch bản hắn đang vô tình hay cố ý dựng lên, dù Cố Tiên Nhi khí vận nghịch thiên như thế nào, hay sau lưng có những sư tôn thần bí cường đại chỉ dạy, nhưng nàng dù sao tính tình đơn thuần, cộng thêm là một tiểu nha đầu dễ mềm lòng.
Làm sao có thể trở thành đối thủ của loại người thủ đoạn đáng sợ như Cố Trường Ca, phải nói trình độ của hai người cách nhau hàng ngàn dặm.
Cho nên hiện tại Cố Trường Ca không vội chút nào, hết thảy đang theo tính toán của hắn.
Sau đó chính là tìm thời cơ thích hợp .
"Không biết Cố huynh đối với chuyện người thừa kế ma công gần đây, cảm thấy thế nào?"
Lúc này, một giọng nữ thanh lãnh dứt khoát bỗng nhiên vang lên.
Cố Trường Ca nghe vậy, ý cười không đổi ngẩng đầu nhìn lại.
Người mở miệng trước mặt hắn thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, nhìn chỉ như một nữ tử mới mười ba mười bốn, mặc trên người một chiếc áo lông vũ sặc sỡ.
Ngũ quan tinh tế trắng như tuyết, tóc đen như lụa, lấp lóe quang mang, khăn choàng thẳng tắp lộ ra vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo.
Người này là Xích Linh truyền nhân Chu Tước nhất tộc.
Nếu ở kiếp trước nàng có đủ tiêu chuẩn thể trở thành lolita.
“ Người thừa kế ma công, người người muốn tru diệt, Xích Linh thiên nữ có gì muốn hỏi?" Cố Trường Ca nhìn nàng mỉm cười nói.
Những tuổi trẻ Chí Tôn còn lại nghe thấy hắn nói thế, cũng nhao nhao lộ ra thần sắc khác thường.
Chuyện người thừa kế ma công gần đây, dẫn phát oanh động cực lớn, khiến thượng giới yên bình đã lâu một lần nữa rung chuyển.
Không ít tu sĩ thấp thỏm lo âu, ngay cả thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc cũng chết thê thảm dưới độc thủ của hắn, một đám tùy tùng bị liên luỵ, bị Bạch Hổ nhất tộc trả thù.
Chương 192 Hoài nghi Diệp Lăng?
Thái Cổ Hoàng tộc vô cùng cường đại, thế lực dính đến tất cả các khu vực ở Nội Vực, Trung Vực, Ngoại Vực thượng giới, từ nơi phồn hoa đô hội đến nơi hẻo lánh ít người.
Chi nhánh của Thái Cổ Hoàng tộc còn rất khổng lồ, dính đến rất nhiều cổ lão Thái Cổ nhất tộc, từng sinh ra cường giả Đế cấp, bất quá nơi đó bọn hắn gọi là Cổ Hoàng.
Ở bên trong Thái Cổ Hoàng tộc, cũng có những tộc giống Thái Cổ Diệp tộc, tổ tiên Cổ Hoàng trở thành chủng tộc của tiên, được tôn sùng là Thái Cổ Tiên tộc, so với Thái Cổ Hoàng tộc còn được tôn sùng hơn rất nhiều.
Đương nhiên chủ yếu là số lượng tộc nhân của Thái Cổ Hoàng tộc rất rất nhiều, một khi liên hợp lại.
Cỗ lực lượng kia vô cùng kinh người, tất cả thế lực đạo thống một khi đối mặt đều phải kính sợ.
Mà hai tộc Bạch Hổ, Chu Tước này, tổ tiên càng gần với tiên, địa vị không kém chút nào Thái Cổ Tiên tộc.
"Sự tình người thừa kế ma công bại lộ có phải quá qua loa ngoài không?"
Xích Linh nghe được Cố Trường Ca nói vậy, đại mi lại nhíu chặt nói, " Trong lịch sử, bất kể lần nào chuyện người thừa kế ma công bại lộ đều chấn động cả thiên hạ, dẫn phát tất cả đạo thống cùng nhau tru diệt, thực lực của người thừa kế cũng cường đại đến không thể tưởng tượng nổi."
"Nhưng lần này thực lực người thừa kế ma công, có phải quá yếu ớt rồi không ? Nghe nói còn chưa tới Phong Vương cảnh, hắn làm sao có thể có khả năng giết chết Bạch Liệt chứ?"
Đây là điểm đáng ngờ nàng phát hiện được, mặc dù tất cả mọi chuyện đều chỉ rõ người thừa kế ma công đích thật là Diệp Lăng.
Bạch Hổ nhất tộc cũng đã tuyên bố, muốn tìm ra tung tích của Diệp Lăng, vì thiếu chủ báo thù.
Gần đây bọn hắn còn phái ra vô số cường giả, đưa ra rất nhiều bảo vật thu hút các cường ra ra tay.
Nhưng nàng vẫn không tin, bởi vì nàng quen biết với Diệp Lăng.
Hai người từng gặp nhau trong một bí cảnh, ấn tượng của nàng với Diệp Lăng nàng không tệ, có một trái tim rực cháy muốn trở thành cường giả.
Hắn là một nam tử kiên nghị thông minh, thủ đoạn giành cơ duyên mặc dù không tính là quang minh, nhưng cũng không giống kiểu người tàn nhẫn lạnh lùng như người thừa kế ma công.
Mà theo nàng được biết, Diệp Lăng có thần bí truyền thừa giống như truyền thừa của một vị cổ lão Thiên Tôn nào đó.
Cho nên hắn làm sao có thể là người thừa kế ma công chứ?
"Đúng vậy ,Diệp Lăng kia chưa tới Phong Vương cảnh, vậy làm sao có thể giết chết Bạch Liệt huynh, kỳ thật điểm này cũng là điểm gần đây Cố mỗ hoài nghi."
"Bạch Liệt huynh thân là thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc, trên thân mang rất nhiều bảo mệnh chi vật , tự hỏi chư vị đạo huynh ẩn tàng át chủ bài tuyệt đối không ít, làm sao có thể vô thanh vô thức bị người khác đánh giết chứ?"
"Diệp Lăng này, mặc dù ta chưa thấy qua, nhưng từng nghe Diệp huynh đề cập qua, biết hắn có một chút thủ đoạn quỷ dị, rõ ràng không có bao nhiêu tài nguyên, tu vi lại tăng lên rất nhanh."
"Mà gần đây có không ít thiên kiêu thiên phú không tồi của các thế lực cũng không hiểu sao đột nhiên mất tích, người thừa kế ma công lại đột ngột xuất thế, hai chuyện này không khỏi khiến người ta liên hệ với nhau."
"Nói thật, đoạn thời gian trước khi ta cùng Diệp huynh ôn chuyện, ta cũng hoài nghi tới cái tên tộc nhân thứ hệ mà hắn nhắc tới."
Nghe vậy, Cố Trường Ca cũng lộ ra dáng vẻ suy tư, gật đầu nói, đem những "Nghi hoặc" trong lòng hắn nói ra.
Sau đó tinh tế phân tích một đợt.
Bất kể nói thế nào, lúc này hắn đương nhiên muốn đứng về phía Diệp Lăng.
Tuy nói Diệp Lăng tuyên bố muốn khiêu chiến hắn, nhưng lúc này biểu hiện của hắn vô cùng rộng lượng.
Ở trong mắt mọi người, đem hắn cùng Diệp Lăng ra so, hai người hoàn toàn không phải người của một thế giới.
Mà nghe nói như thế, sắc mặt Xích Linh hiện lên vẻ tán đồng, vẻ lãnh ngạo trên mặt lộ ra một chút ý cười nói, " xem ra Cố huynh có cách nhìn giống ta."
Nàng trước đó luôn nghe nói Cố Trường Ca là người lạnh lùng quái đản, khó mà tiếp xúc, nhưng hôm nay gặp mặt phát hiện nghe đồn hoàn toàn sai sự thật.
Chắc là không ít người vì ghen ghét hắn mới tung ra mất lời bôi đen mà thôi.
Khi nói chuyện cùng Cố Trường Ca khiến cho người ta cảm nhận được một trận gió xuân ấm áp, thần sắc ôn nhuận, phong thần như ngọc, siêu phàm thoát tục.
Nếu như bộ dạng này là ngụy trang, vậy Cố Trường Ca cũng thật sự đáng sợ đi.
Xích Linh tình nguyện tin tưởng tính cách Cố Trường Ca chính là như thế.
Nghe đồn ở Đạo Thiên Tiên Cung hắn một tay che trời, theo Xích Linh là do Cố Trường Ca có quyền lực lớn trong tay cùng thực lực kinh người , dẫn đến không có ai dám tuỳ tiện trêu chọc.
Mà lúc này, không ít tuổi trẻ Chí Tôn nghe được lời này của Cố Trường Ca, cũng gật gật đầu, lộ ra thần sắc chợt hiểu ra, cảm thấy có không ít đạo lý.
Bất quá lúc này.
Diệp Lang Thiên toàn thân thần hoàn bao phủ, thân hình sáng chói, thì đứng dậy liếc mắt nhìn Xích Linh, khuôn mặt âm trầm nói, " Chuyện người thừa kế ma công xuất hiện chúng ta phải thật coi trọng mới được, không phải chỉ ngồi đây hỏi nhau tin hay không tin để phán đoán. Mà đoạn thời gian trước khi ta cùng Cố huynh đàm luận cũng nhắc tới điểm ấy."
Hắn thấy mọi người nghi hoặc, nhân tiện nói ra những điểm nghi hoặc cùng phát hiện của hắn, cũng xác nhận những lời phân tích vừa rồi của Cố Trường Ca hoàn toàn chính xác .
Chương 193 Tất cả chỉ là suy đoán
Diệp Lăng thân là tộc nhân thứ hệ, sau lưng không có tài nguyên tu luyện dồi dào chèo chống, làm sao có thể vượt qua một truyền nhân như hắn chứ?
Nhưng mà đoạn thời gian trước, tu vi Diệp Lăng đột nhiên tăng mạnh, còn rời khỏi gia tộc một đoạn thời gian rất dài, không ai biết hắn đoạn thời gian đó đi lịch luyện cùng tu hành ở nơi nào.
Mà cũng không có nghe nói Diệp Lăng bái nhập đạo thống tông môn nào.
Rất nhiều điểm đáng ngờ, cũng không phải không có vấn đề.
"Diệp Lăng thân là tộc nhân Diệp tộc ta, làm ra việc như vậy, Diệp tộc ta nhất định sẽ cho tất cả đạo thống một cái công đạo."
Sau đó, Diệp Lang Thiên tiếp tục nói, việc này hắn đã cùng tông lão trong tộc nói qua, bây giờ giao cho hắn toàn quyền xử lý.
Hắn gần đây cũng đang không ngừng nghĩ biện pháp để tìm ra tung tích của Diệp Lăng .
Lúc đầu hắn định dùng tộc nhân nhất mạch của Diệp Lăng để bức bách, nhưng Diệp Lăng từ nhỏ đã bị chế giễu bài xích, chắc hẳn hắn cũng sẽ không để ý đến sự sống chết của tộc nhân.
Phương pháp này, hiển nhiên không dùng được .
Cha đẻ Diệp Lăng, đoạn thời gian trước cũng bệnh qua đời, mà mẫu thân Diệp Lăng đã mất từ khi hắn còn rất nhỏ.
Cho nên hắn mới cho rằng hoàn cảnh từ nhỏ, tạo ra tính cách của hắn bây giờ.
"Diệp huynh nói hoàn toàn chính xác, rất có đạo lý, thế nhưng chỉ bằng vào những điều này liền kết luận Diệp Lăng là người thừa kế ma công, có phải quá võ đoán rồi không?" Nghe vậy, Xích Linh nhíu mày nói.
Nàng không biết tại sao Diệp Lang Thiên có ác ý đối với Diệp Lăng như thế, cơ hồ kết luận Diệp Lăng là người thừa kế ma công.
Nhưng nàng cũng không thể nói ra truyền thừa của Diệp Lăng là tới từ một vị Cổ Thiên Tôn nào đó, vấn đề không phải đám người tin hay không tin.
Vì sao nàng lại hiểu rõ ràng như vậy?
Mà sức hấp dẫn của Cổ Thiên Tôn truyền thừa còn lớn hơn ma công truyền thừa rất nhiều.
Đến lúc đó còn có thể hấp dẫn càng nhiều tu sĩ đi tìm hành tung của Diệp Lăng.
Loại bí mật này một khi bạo lộ, tình hình của Diệp Lăng không có mảy may chuyển biến tốt đẹp, ngược lại hỏng càng thêm hỏng.
"Diệp Lăng nếu là người thừa kế ma công, vậy thực lực của hắn làm sao có thể để cho chúng ta biết được. Đối với hắn giết chết Bạch Liệt có khi rất dễ dàng." Mà lúc này, một vị tuổi trẻ Chí Tôn mở miệng, toàn thân giống như bị sương mù bao phủ, chỉ lộ ra một đôi mắt thâm thúy.
Trường Sinh Vương gia tuổi trẻ Chí Tôn, Vương Vô Song.
"Có ai chân chính nhìn thấy thực lực của Diệp Lăng đâu? Tất cả không phải đều chỉ là suy đoán sao, không thể oan uổng một người vô tội được" Xích Linh chau mày, khuôn mặt xinh đẹp toát lên vẻ lãnh lùng cao ngạo, bất mãn nói.
Nàng còn muốn giải thích cho Diệp Lăng, nhưng những tuổi trẻ Chí Tôn còn lại, lúc này lông mày cũng không khỏi nhíu lại.
Xích Linh ba lần bốn lượt giải thích giúp Diệp Lăng, rốt cuộc là muốn làm gì?
"Vô tội? Lời này Xích Linh ngươi đi nói với Bạch Hổ nhất tộc đi?" Bằng Phi truyền nhân Kim Sí Đại Bằng tộc không khỏi cười lạnh nói.
Sắc mặt Diệp Lang Thiên cũng không được tốt cho lắm, nói, "Khi ta điều tra Diệp Lăng , ngược lại phát hiện hắn đến một bí cảnh nào đó lịch luyện, lúc ấy Xích Linh thiên nữ cũng ở trong đó a? Hẳn là ngươi quen biết với Diệp Lăng, cho nên mới giải thích cho hắn như thế?"
Lời này vừa ra, bầu không khí lập tức trở nên có chút vi diệu.
Xích Linh sắc mặt cũng có chút khẽ biến, bây giờ Diệp Lăng trên danh nghĩa là người thừa kế ma công, có quan hệ với hắn, đương nhiên không phải chuyện tốt đẹp gì.
Cho dù nàng là truyền nhân Chu Tước nhất tộc , dính đến người thừa kế ma công, nói không chừng còn có thể ảnh hưởng đến gia tộc sau lưng.
Xích Linh trầm mặc.
"Diệp huynh, việc này trước tạm dừng không nói nữa, chắc hẳn Xích Linh thiên nữ cũng chỉ lo lắng chúng ta oan uổng người tốt, nếu không đến lúc đó tất cả tu sĩ cũng vây bắt Diệp Lăng, lại buông tha cho người thừa kế ma công chân chính."
"Kể từ đó tai hoạ ngập trời! Việc này cần phải thận trọng, chúng ta không thể khinh thị."
"Nàng cũng là vì toàn bộ sinh linh mà cân nhắc, cũng không có gì không đúng. Chuyện này cũng không cần quá để ý."
Mà lúc này, Cố Trường Ca lại khoát tay áo, mỉm cười nói.
Nụ cười của hắn lại có chút ý vị thâm trường.
Nghe được những lời này của Diệp Lang Thiên, nguyên lai Xích Linh này lại quen biết cùng Diệp Lăng, trách không được vì Diệp Lăng nói nhiều như vậy.
Lúc trước hắn thế mà hoàn toàn không biết a.
Những lời này của Cố Trường Ca, khiến Diệp Lang Thiên hơi sững sờ, bất quá thấy nụ cười trên mặt Cố Trường Ca, hắn cũng đã hiểu.
Nể mặt Cố Trường Ca không tranh cãi với Xích Linh nữa.
"Đa tạ Cố huynh giải vây."
Xích Linh cũng không nghĩ đến lúc này, Cố Trường Ca vậy mà lại đứng ra vì nàng giải vây, có chút cảm kích nhìn hắn một cái, Cố Trường Ca cũng mỉm cười đáp lại.
Xích Linh một lúc lâu không biết nói gì.
Bất quá ấn tượng với Cố Trường Ca đã tốt hơn rất nhiều.
Nếu như Cố Trường Ca không đứng ra, đoán chừng một hồi nàng sẽ bị tuổi trẻ Chí Tôn còn lại cùng nhau làm khó dễ.
Dù sao Diệp Lăng liên quan đến chuyện quá lớn, không phải một mình nàng nói vài câu liền có thể thay đổi.
Nàng coi như không tin cũng không có biện pháp, lực lượng một cá nhân quá mức nhỏ yếu.
Trừ phi lúc này, nàng có thể tìm ra thân phận thật sự của người thừa kế ma công.
Nhưng chuyện này quá khó khăn, Xích Linh cũng hiểu rõ bản thân khó có thể làm được, có chút bất đắc dĩ thở dài.
Thấy Cố Trường Ca đứng dậy, lúc này đông đảo tuổi trẻ Chí Tôn cũng không nói gì thêm nữa.
Nhưng trong lòng càng cảm thấy nghi ngờ chuyện này, Diệp Lăng khả năng vẫn là lớn nhất.
"Trường Ca gặp qua chư vị trưởng lão cùng cung chủ."
Sau khi mặc vào trang phục của truyền nhân, Cố Trường Ca rốt cục xem như danh chính ngôn thuận trở thành truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung.
Hắn cũng lập tức thay đổi thái độ với các vị trưởng lão, thần sắc ôn hòa, kém chút khiến mấy người bọn hắn còn tưởng bản thân bị hoa mắt nhìn lầm.
Tên Cố Trường Ca không ngờ còn có thể có thần sắc ôn hòa như vậy.
Thật sự khiên bọn hắn có chút không thể tin được.
"Trường Ca từ hôm nay trở đi chính là truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung ta, hắn đương nhiên sẽ trở thành một tấm gương tốt dẫn dắt các vị sư đệ sư muội , có hắn ở đây chuyện Tiên Cổ đại lục mở ra lần này chúng ta cũng cảm thấy rất yên tâm."
Trên đài cao, cung chủ Đạo Thiên Tiên Cung mỉm cười nhìn tất cả mọi người, sau đó nói.
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên nói, " cung chủ xin hãy yên tâm, có ta ở đây, trên Đạo Thiên Tiên Cung địa bàn không có người nào dám làm loạn."
Lời nói này tuy có vẻ hời hợt, nhưng lại ẩn chứa sự đáng tin cậy không có gì sánh, khiến mấy vị trưởng lão cùng cung chủ cũng không khỏi gật đầu.
Đây cũng là mục đích chính bọn hắn lập Cố Trường Ca làm truyền nhân .
Mà tu vi của Cố Trường Ca bây giờ, vậy mà đã đột phá đến Phong Vương cảnh hậu kỳ, khiến bọn hắn không thể không cảm thán không hổ là Chân Tiên chi tư.
Nhớ năm đó khi bọn hắn ở cái tuổi này, cũng đang lọ mọ ở Thánh Chủ cảnh mà thôi.
Lúc này, ngay cả đại trưởng lão cũng không thể không gật đầu.
Chỉ nhìn từ bên ngoài mà nói, Cố Trường Ca thực sự có khả năng lừa gạt rất tốt, thần sắc bình tĩnh không màng danh lợi, ngũ quan tuấn tú, thậm chí có thể khiến rất nhiều nữ nhân đố kỵ.
Không thể không nói, tài năng ngày thường Cố Trường Ca thể hiện cộng thêm sau khi mặc lên trang phục truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung, bọn hắn thật sự rất hài lòng.
Đương nhiên tính cách thực sự của hắn, bọn người đại trưởng lão đương nhiên biết rõ, sẽ không bị vẻ bề ngoài của hắn mê hoặc.
Mà rất nhanh, ngay trước mặt các đệ tử cùng chư vị trưởng lão.
Cung chủ Đạo Thiên Tiên Cung cũng bắt đầu ban thưởng bảo vật cho Cố Trường Ca, thân là truyền nhân đương nhiên có được những trọng bảo xứng với thân phận này!
"Người đâu, ban thưởng cho truyền nhân cánh phượng tiên kim thang."
Cung chủ nói, một vị trưởng lão bưng một cái hộp đi tới.
Bên trong là một bộ Tiên Kim Thang, tỏa ra ánh sáng lung linh, xán lạn vô cùng, giống như được chế tạo từ các loại kim tiên, tràn ngập khí tức cường đại.
"Đây là binh khí một vị lão tổ Đạo Thiên Tiên Cung ta năm đó tùng sử dụng qua, thần uy của cánh phượng tiên kim thang không cần phải bàn cãi, một khi khôi phục Thánh Cảnh cường giả bình thường không tới gần được người ngươi."
"Bất quá trước khi bước tới Thần cảnh, ngươi không khởi động được nó."
Cung chủ cười nói, đem cánh phượng tiên kim thang ban cho Cố Trường Ca.
"Đa tạ cung chủ."
Cố Trường Ca tiếp nhận, đương nhiên không có lý do gì để cự tuyệt cả, mà hắn liếc mắt nhìn qua, phát hiện món đồ này thật sự không tệ.
Đương nhiên đối với hắn mà nói thật ra tác dụng cũng không lớn, bất quá nhìn khá là đẹp mắt, như là một đôi cánh phượng lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay.
Sau đó, cung chủ lại ban thưởng mấy món trọng bảo, mỗi bảo vật ẩn chứa thần uy kinh khủng khác nhau, tỉ như Âm Dương đạo Kiếm đồ, Phong Long Ấn vân vân...
Sắc phong đại điển lần này cũng đến lúc chuẩn bị kết thúc.
Ngoại trừ đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung ra còn có thiên kiêu trẻ tuổi từ các thế lực khác đến đây xem.
Tỉ như Diệp Lang Thiên truyền nhân Thái Cổ Diệp tộc, hắn ngồi ngay ngắn ở một chỗ , ngay cả sợi tóc cũng đang bay bay, bao phủ thần quang, giống như thần linh, khiến cho người ta không thể khinh thường.
Ngồi bên cạnh hắn là một thiếu nữ áo tím, chính là Diệp Lưu Ly.
Trừ hai người ra còn có tuổi trẻ Chí Tôn của các thế lực còn lại, tỉ như Bằng Phi truyền nhân, Thái Cổ Hoàng tộc, Kim Sí Đại Bằng tộc, hào quang của hắn so Diệp Lang Thiên còn chói mắt hơn, sợi tóc màu vàng óng ánh giống như dát vàng vậy.
Còn có Xích Linh thiên nữ của Chu Tước nhất tộc, là một nữ tuổi trẻ Chí Tôn dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, khuôn mặt đẹp đẽ mỹ lệ, nhìn dáng vẻ chỉ mới mười hai mười ba tuổi, nhưng thật ra tuổi tác chênh lệch cùng Cố Trường Ca không nhiều.
Nhân tộc bên này cũng không ít tuổi trẻ Chí Tôn lộ diện.
Trường Sinh Vương gia là một tuổi trẻ Chí Tôn thần bí tên là Vương Vô Song, toàn thân bao phủ trong sương mù, nhìn không rõ chân dung, vô cùng cường đại.
Những tuổi trẻ Chí Tôn này, đều đến từ khu vực phụ cận Vô Lượng Thiên.
Cho nên sớm đến, vừa vặn có thể tham dự sắc phong đại điện truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung.
Bọn hắn đều vô cùng cường đại, đồng thời cũng rất tự tin, luôn tin tưởng bản thân chính là vô địch thiên hạ, ở khu vực của mình có thể đánh bại tất cả thiên kiêu , chí tôn, không tìm được địch thủ.
Bây giờ xuất thế ngao du thiên hạ, trăm sông hợp thành biển, muốn cùng các thế hệ tranh phong, tranh đoạt thiên hạ đệ nhất thiên kiêu chi danh.
Đối với người danh tiếng truyền xa như Cố Trường Ca, bọn hắn cũng rất hiếu kì, bây giờ thấy được phát hiện quả thật hắn không đơn giản một chút nào, không nói tu vi thâm bất khả trắc, chỉ là đứng ở nơi đó, liền khiến bọn hắn cảm nhận được một loại cảm giác áp bách.
Đây tuyệt đối là cường địch, hơn nữa còn là loại cường địch không thể bỏ qua!
Một thời gian nữa, Đạo Thiên Tiên Cung sẽ càng thêm náo nhiệt, sẽ có càng ngày càng nhiều thiên kiêu chạy đến đây.
Đến lúc đó, giữa mọi người tuyệt đối không thể thiếu một trận tranh phong.
Chương 189 Cố Tiên Nhi bối rối
Lúc này, trên đài cao Cố Trường Ca cũng nhận được rất nhiều trọng bảo, trên mặt hắn mang nụ cười như có như không, ánh mắt đảo qua mắt không ít chân truyền đệ tử trước mặt.
Trong những vị chân truyền đệ tử này, Kim Trụ đã xuất quan.
Bên ngoài cơ thể hắn có không ít ánh sáng kim sắc hiển hiện, phá lệ kỳ dị.
Bây giờ hắn đã đột phá đến Phong Vương cảnh, thế nhưng tuyệt đối không nghĩ tới Cố Trường Ca đã vượt qua hắn lúc trước rất rất nhiều.
Hắn muốn báo thù cho đệ đệ là Kim Vũ, hiển nhiên đã không làm được rồi.
Giờ phút này, ánh mắt Cố Trường Ca quét tới, sắc mặt Kim Trụ không khỏi tái nhợt.
Trên trán hắn xuất hiện một tầng mồ hôi dày đặc, mắt nhìn ra chỗ khác, không dám đối mặt cùng Cố Trường Ca.
Một màn này đương nhiên bị không ít tuổi trẻ Chí Tôn ngồi trên ghế xem đại điển sắc phong bắt được, đôi mắt bọn hắn hơi nheo lại, sắc mặt không khỏi trở nên phức tạp, các loại ý nghĩ lướt qua ở trong lòng.
Kim Trụ thân là tuổi trẻ Chí Tôn của Đạo Thiên Tiên Cung cũng không dám đối mặt cùng Cố Trường Ca, điều này nói rõ cái gì?
Tuổi trẻ Chí Tôn ngay cả tranh phong chi tâm cũng đã mất đi.
Chuyện này quá đáng sợ.
Điểm này trong lòng bọn hắn biết rõ, sự kiêng kị đối với Cố Trường Ca càng ngày càng tăng, quả nhiên giống như những gì nghe đồn, không phải chuyện gì thật quan trọng, không nên đối đầu cùng Cố Trường Ca.
Ở trong Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca thật sự một tay che trời.
Sau đó, Cố Trường Ca lạnh nhạt hỏi , " các vị sư huynh sư đệ, có ai muốn lĩnh giáo không?"
Dù sao cũng là quy củ của Đạo Thiên Tiên Cung, ngày lập truyền nhân, những đệ tử còn lại đều có thể khiêu chiến, cho nên đối với Cố Trường Ca mà nói, tùy tiện đi ngang qua sân khấu một chút cũng không có gì.
Hắn thật không tin lúc này sẽ có kẻ đần độn nào dám đến đây khiêu chiến với hắn.
Lời này vừa ra, bốn phía lập tức im ắng.
Tất cả chân truyền đệ tử miệng kín như bưng, không nói một lời bao gồm cả Kim Trụ cũng như thế.
Cố Trường Ca phát ra một tiếng cười nhạt, cũng không nói gì thêm nữa.
Bây giờ Cố Tiên Nhi cũng đã trở thành chân truyền đệ tử.
Nàng cũng đang ngồi trong đám chân truyền đệ tử, vẫn là một thân váy áo màu xanh đơn bạc tinh tế.
Thanh lệ tuyệt luân , sắc mặt nàng vô cùng thanh lãnh, ngũ quan tinh tế tỉ mỉ không tì vết, lại lộ ra mấy phần cao ngạo.
Trên bờ vai, một hồng sắc đại điểu nhìn rất đáng yêu đang gục xuống nghỉ ngơi.
Không ít nam đệ tử tuổi trẻ cũng lặng lẽ nhìn nàng không giấu được thần sắc ngưỡng mộ.
Tuy biết nàng cùng Cố Trường Ca ẩn ẩn có mâu thuẫn, nhưng vẫn là không nhịn được sinh ra loại cảm xúc ngưỡng mộ.
Dù sao dung nhan của Cố Tiên Nhi thực sự sinh đẹp động lòng người, nếu như không phải vì tuổi tác của nàng, dáng người tương đối đơn bạc, cùng có chút mâu thuẫn với Cố Trường Ca. Đoán chừng người hâm mộ nàng đã nhiều hơn rất rất nhiều.
Giờ phút này, đôi mắt nàng lạnh lùng, nhìn không chớp mắt, nhìn lên trên đài cao, ánh mắt cố gắng không chạm phải ánh mắt của Cố Trường Ca.
Nhưng kỳ thật nàng vẫn đang len lén dò xét Cố Trường Ca.
Từ sau đoạn thời gian trước nàng lỡ tay đả thương Cố Trường Ca, liền trở về đỉnh núi lâm vào trong tu luyện, không đi tìm Cố Trường Ca.
Nàng đương nhiên cũng không nói cùng Cố Trường Ca một câu nào.
Mà Cố Trường Ca đương nhiên cũng không có thời gian rảnh rỗi đi tìm nàng.
Hôm nay là sắc phong đại điển, cũng có thể nói hôm nay là lần đầu tiên Cố Tiên Nhi nhìn thấy Cố Trường Ca kể từ ngày hôm đó.
Không thể không nói, Cố Trường Ca mặc dù rất ghê tởm, nhưng đích thật là dạng chó hình người, có sức hấp dẫn rất mạnh đối với nữ nhân.
Cố Tiên Nhi chú ý tới ánh mắt rất nhiều nữ đệ tử, chưa từng dời khỏi người Cố Trường Ca.
Đương nhiên khi nhìn thấy Cố Trường Ca thương thế đã tốt khiến nội tâm nàng thở phào một cái.
Bởi vì nàng biết thanh hắc đao kia uy lực đáng sợ như thế nào, trong đó có phá hư chi lực, cực kì ảo diệu, rất khó loại trừ.
Mà còn để lại vết thương rất khó khép lại, đối với tu sĩ thể chất cường đại mà nói, càng là tra tấn.
Cố Trường Ca lúc ấy tuy nói một đao kia coi như trả lại cho nàng.
Nhưng vẫn khiến trong lòng Cố Tiên Nhi có chút mơ hồ bất an cùng áy náy như cũ, dù sao lúc ấy xuất thủ thật ra là vì quá xấu hổ giận dữ, bị lửa giận làm choáng váng đầu óc.
Nếu như không cẩn thận một chút, Cố Trường Ca thậm chí có thể sẽ chết ở nơi đó.
Điều này khiến nàng không hiểu nổi Cố Trường Ca tại sao muốn làm như thế, đứng ở đó không nhúc nhích, cũng không ngăn cản dù chỉ một chút.
Bất quá muốn nàng đi hỏi thăm Cố Trường Ca, với tính cách của nàng không muốn hạ thấp tự tôn chạy đi hỏi han, nói đi nói lại hai người còn là sinh tử đại thù.
Năm đó khi nàng tuổi còn nhỏ, gặp phải chuyện Cố Trường Ca khoét xương, tuổi còn nhỏ lại phải tiếp nhận thống khổ to lớn kém chút nữa mất mạng.
Mà bây giờ, Cố Trường Ca tiếp của nàng một đao, cũng thiếu chút nữa mất mạng, lúc ấy nàng còn chứng kiến khối đại đạo chi cốt kia móc từ trong cơ thể nàng đã nứt ra.
Cho nên, Cố Tiên Nhi trong lòng rất phức tạp, nếu nói có còn hận ý với Cố Trường Ca hay không, khẳng định vẫn có.
Dù sao đây là động lực để nàng tu luyện mười mấy năm nay, làm sao dễ dàng hóa giải như vậy, mà cực khổ cùng khuất nhục mà tộc nhân của nàng đã phải chịu thì sao? Tìm ai để đòi đây?
Chương 190 Suy nghĩ của Cố Tiên Nhi
Mười mấy năm qua, mỗi một ngày cừu hận trong lòng nàng với Cố Trường Ca càng ngày càng tăng.
Hiện tại mặc dù không còn hận hắn như trước, nhưng niềm tin của nàng vẫn là đường đường chính chính đánh bại Cố Trường Ca báo mối thù năm đó, đem tất cả thống khổ mà nàng đã trải qua trả lại cho hắn.
Bây giờ Cố Trường Ca kém chút nữa bị nàng giết chết, cộng với hành động cùng lời nói trước đó của hắn, làm trong lòng Cố Tiên Nhi rất mờ mịt không hiểu.
Chuyện năm đó rốt cuộc ẩn giấu bí ẩn gì nàng không biết?
Cố Trường Ca năm đó vì sao muốn đào xương nàng , bây giờ lại muốn nàng cố gắng tu luyện để có thể báo thù hắn?
Thậm chí nàng từ đầu đến cuối không cảm nhận được sát ý của Cố Trường Ca.
Ngược lại bởi vì nàng ngày đó tràn đầy tự tin tiến đến khiêu chiến, kết quả bị hắn tuỳ tiện trấn áp, khiến Cố Trường Ca rất thất vọng.
Vì sao hắn lại thất vọng với mình? Là bởi vì mình không đủ mạnh, tu vi vẫn chưa đến nơi đến chốn sao?
Những ngày gần đây, những nghi hoặc này vẫn luôn quanh quẩn trong đầu Cố Tiên Nhi.
Nhưng hết lần này tới lần khác nàng không biết phải làm sao hỏi được Cố Trường Ca.
Dù sao hai người thế nhưng là sinh tử đại thù !
Mà gia hỏa Cố Trường Ca này, còn tuyên bố chỉ có hắn có thể ức hiếp mình, còn khi dễ nhiều lần.
Điều này khiến người có tính cách cao ngạo như Cố Tiên Nhi chịu không được, chớ nói chi là bỏ chút mặt mũi đến hỏi Cố Trường Ca.
"Xem ra các vị sư huynh sư đệ không định xuất thủ, vậy Trường Ca xin đa tạ."
Lúc này, thanh âm của Cố Trường Ca vang lên, kéo Cố Tiên Nhi ra khỏi suy nghĩ miên man.
Nàng bỗng nhiên có chút khẩn trương, bàn tay nhỏ xinh của nàng không khỏi xiết chặt mép váy.
Bởi vì Cố Trường Ca nhìn về phía nàng.
Nàng càng cảm thấy khẩn trương, tưởng rằng Cố Trường Ca muốn nói chuyện cùng nàng, cũng bởi vì nàng còn chưa nghĩ ra làm sao mở miệng nói chuyện với hắn sau chuyện ngày hôm đó.
Nhưng đáy lòng mơ hồ lại có chút chờ mong.
Dù sao dựa theo những hành động trước đó của Cố Trường Ca .
Chủ động nói chuyện với nàng, hẳn là mang ý nghĩa Cố Trường Ca thật ra đã không thèm để ý đến chuyện ngày hôm đó?
Thực ra khoảng thời gian này không gặp được bản mặt khiến nàng chán ghét của Cố Trường Ca, Cố Tiên Nhi vẫn cảm thấy không quen.
Nàng ẩn ẩn cảm thấy, mình cũng không còn hận Cố Trường Ca như trước nữa.
Đúng, cừu hận hơi phai nhạt một chút xíu.
Lúc này, nàng nhìn thấy Cố Trường Ca đi về hướng nàng ngồi, khuôn mặt mang theo nụ cười anh tuấn, khiến cho người ta khó tìm ra khuyết điểm.
Nhưng mà, Cố Tiên Nhi ngây ngẩn cả người.
Bởi vì Cố Trường Ca cũng không nhìn về phía nàng, ánh mắt chẳng qua là quét qua nàng ở trong tất cả đệ tử chân truyền mà thôi.
"" Cố Tiên Nhi há hốc miệng, sững sờ tại chỗ, trong lòng chẳng hiểu sao có chút thất vọng.
"Đã vậy, truyền nhân chi vị này, hôm nay Cố mỗ xin được nhận lấy vậy."
Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, dứt lời trực tiếp thu hồi ánh mắt từ trên người Cố Tiên Nhi đi, tựa hồ không chú ý tới nàng.
Mà giọng nói của các vị chân truyền đệ tử cũng từ sau lưng hắn cùng nhau cung kính vang lên, "Chúc mừng Trường Ca sư huynh."
Nhìn thấy một màn này, Cố Tiên Nhi sửng sốt tại chỗ, trong lòng không khỏi có chút ngỡ ngàng.
Cố Trường Ca vì sao không để ý tới nàng?
Trong đầu Cố Tiên Nhi không khỏi ong ong ong, tất cả chân truyền đệ tử cũng đang chúc mừng Cố Trường Ca.
Nhưng chỉ có một mình nàng, đứng ngẩn người ở đó giống như bức tượng vậy .
Sau khi kịp phản ứng lại, Cố Tiên Nhi đưa mắt nhìn về phía Cố Trường Ca thấy thân ảnh của hắn đã đi tới tít bên kia rồi.
Hắn ngay cả nhìn nàng một cái cũng không thèm nhìn, đừng nói là nói chuyện với nàng, đương nhiên không giống ngày thường tiến đến trước mặt nàng biểu lộ thần sắc khiến người khác chán ghét, làm nàng tức điên lên.
Hiện tại Cố Tiên Nhi có chút lo được lo mất.
Theo đạo lý mà nói, Cố Trường Ca chủ động chịu một đao kia của nàng, cũng chịu đựng đủ thống khổ, xương cốt cũng đứt gãy rất nhiều, thậm chí kém chút nữa mất mạng.
Hắn đã trả lại một phần thống khổ mà mình đã chịu.
Mình còn muốn hắn làm gì nữa?
Dù sao thế gian này vốn không có ai sẽ thật lòng đối tốt với ai, Cố Trường Ca muốn đền bù lại những chuyện ác ngày xưa đã làm, vì thế cũng đã bỏ ra một cái giá lớn.
Hai người mặc dù không thể nói là đã thanh toán xong, nhưng kỳ thật cũng đã hóa giải không ít cừu hận.
Tộc nhân nhất mạch kia của nàng, đã được Cố Trường Ca phái người đón trở về, ngay cả tộc nhân bị giam giữ trong tộc cũng đã được thả ra.
Cố Trường Ca ngay từ đầu liền biểu lộ thiện ý với nàng, chỉ là nàng lúc ấy cảm thấy hắn luôn cao cao tại thượng, mang theo ánh mắt nhìn xuống tất thảy, có dụng ý khác, cho nên không tiếp nhận chút nào.
Các vị sư tôn từng dạy nàng, khi ra ngoài phải thật cẩn thận, cho nên nàng luôn ôm thái độ hoài nghi với mọi chuyện xung quanh.
Chính vì vậy mới dẫn đến nàng vô tình làm tổn thương Cố Trường Ca.
Cho nên hiện tại, nàng chỉ là không cam tâm mà thôi.
Bản thân bỏ ra nhiều cố gắng như vậy, nhọc nhằn khổ sở tu luyện bấy lâu nay, giấu trong lòng cừu hận bao năm qua, sao có thể dễ dàng bị Cố Trường Ca hóa giải như vậy?
Nàng còn chưa đường đường chính chính chiến thắng Cố Trường Ca, hắn sao có thể ra vẻ ân oán đã giải quyết sạch sẽ rồi?
Còn coi nàng là người xa lạ, người qua đường, thậm chí ngay cả địch nhân cũng không bằng?
Nghĩ tới những điều này Cố Tiên Nhi không khỏi trầm mặc, trong lòng có chút lo được lo mất, vô cùng hoang mang.
Chương 191 Xích Linh
Rất nhanh sắc phong đại điển kết thúc một cách thuận lợi.
Cố Trường Ca rời khỏi đài cao, đi xuống bắt đầu đàm tiếu cùng những tuổi trẻ Chí Tôn của các thế lực khác, đại trưởng lão cùng các chư vị trưởng lão cũng nhao nhao biến mất không thấy bóng dáng, để lại không gian cho thế hệ trẻ tuổi.
Rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn cũng bắt đầu chạy đến chúc mừng Cố Trường Ca.
Dù sao truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung, cũng không phải muốn làm là có thể làm được.
Mà Cố Trường Ca còn một thân phận khác là thiếu chủ Trường Sinh Cố gia, không thể hề yếu hơn so với thân phận truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung này.
Có thể nói bây giờ trong cả Nội Vực thượng giới này, không có mấy tuổi trẻ Chí Tôn có nhiều thân phận khủng bố trên người giống như Cố Trường Ca.
Đơn giản chính là cao quý không tả nổi.
Mà vị hôn thê của hắn còn là Nữ Đế tương lai Vô Song tiên triều.
Với bối cảnh như thế, chỉ cần không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, không vẫn lạc, tương lai chắc chắn có thể đứng đầu thế gian này, chấp chưởng sự tồn vong của vô số sinh linh cùng những thế giới vị diện, quyền thế ngập trời không thể tưởng tượng nổi.
Điểm này tất cả mọi người đều rõ.
"Chúc mừng Cố huynh. Cố huynh thực lực thật sự là thâm bất khả trắc! Hôm nay gặp mặt, quả thật làm chúng ta mở rộng tầm mắt, bây giờ trên người Cố huynh mang thêm thân phận truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung, khiến chúng ta vô cùng ngưỡng mộ ."
Mở miệng nói chuyện chính là Bằng Phi - truyền nhân của Kim Sí Đại Bằng tộc, hắn có một mái tóc màu vàng óng, toàn thân tỏa ra kim quang, ngày thường mặc dù vô cùng kiêu ngạo, nghĩ mình là trung tâm của vũ trụ, coi thường tất cả, khinh thường người khác.
Nhưng ở trước mặt Cố Trường Ca vẫn thu liễm rất nhiều, những lời này của hắn đều là những lời thật lòng.
Lời này cũng làm cho không ít tuổi trẻ Chí Tôn bắt đầu phụ họa theo, nhao nhao cảm thán đúng vậy .
Ngay cả Bằng Phi người gần đây vô cùng kiêu ngạo, không coi ai ra gì, tự cho mình vô địch trong tuổi trẻ Chí Tôn cùng thế hệ , ở trước mặt Cố Trường Ca cũng phải thu liễm tính nết, nói ra những lời lấy lòng như vậy, có thể thấy Cố Trường Ca có tính uy hiếp đáng sợ như thế nào.
Đương nhiên lời này cũng không phải ý nói bọn hắn e ngại Cố Trường Ca.
Nếu thật sự tranh phong, phải đánh một trận chiến, bọn hắn khẳng định không sợ.
Nhưng tất cả mọi người không ngốc, mọi chuyện đang êm đẹp cần gì phải đắc tội hắn chứ? Hắn cũng không phải tiểu nhân vật không có bối cảnh, ai cũng có thể nhảy ra trào phúng đánh mặt.
Chuyện này không có khả năng.
Nghe đến mấy câu này, Cố Trường Ca cười nhạt một cái nói, "Chư vị đạo huynh ngược lại quá khách khí rồi."
Đây chính là chỗ tốt của thân phận, mọi người đều vì thân phận này của hắn mà càng nể mặt hắn hơn, càng sẽ không làm mấy chuyện ngu ngốc gì.
Mặc dù thiếu đi mấy chuyện khiêu khích, gây sự, bức bách có chút buồn tẻ.
Nhưng đối với Cố Trường Ca mà nói ngược lại là chuyện tốt, chí ít cho tới bây giờ, hắn cũng không gặp được kẻ ngốc nào chạy đến khiêu khích.
Mà nghĩ lại trước giờ đều luôn là hắn chủ động khiêu khích người khác.
Mấy tên củi mục nghịch tập càng ngày càng chán.
Củi mục ở trước mặt hắn, nếu như không có thế lực lớn, cũng chỉ có thể bị hắn giẫm dưới chân.
Nói đến đây, Cố Trường Ca liền nghĩ tới Diệp Lăng đang cõng nồi chịu oan thay hắn.
Đường đường là khí vận chi tử, trên người có truyền thừa Tiên Cổ thời kỳ Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, theo kịch bản ban đầu chắc chắn sẽ một đường thuận lợi, từ nhân vật nhỏ yếu quật khởi, đánh mặt một đám tuổi trẻ Chí Tôn, viết nên những chương huy hoàng, thành tựu chí cao.
Bây giờ lại biến thành con chuột trốn chui trốn lủi, người người kêu đánh kêu giết, giờ chỉ thiếu chứng cứ xác địch thân phận ma công thừa kế của hắn, hắn chắc chắn sẽ trở thành kẻ địch của cả thiên hạ.
Đối với chuyện này, Cố Trường Ca ngoại trừ lộ ra ý cười ý vị thâm trường ra, cũng căn bản không biết nói gì.
Sau đó, hắn bắt đầu cùng một đám tuổi trẻ Chí Tôn chuyện trò vui vẻ, thần sắc điềm tĩnh, ánh mắt ngẫu nhiên nhìn về Cố Tiên Nhi ở nơi xa thần sắc đang có chút sa sút, mờ mịt.
Trên mặt lơ đễnh, trong lòng thì cười nhạt.
Trong đầu Cố Tiên Nhi đang nghĩ gì hắn đương nhiên biết.
Dù sao đây hết thảy đều là kịch bản hắn đang vô tình hay cố ý dựng lên, dù Cố Tiên Nhi khí vận nghịch thiên như thế nào, hay sau lưng có những sư tôn thần bí cường đại chỉ dạy, nhưng nàng dù sao tính tình đơn thuần, cộng thêm là một tiểu nha đầu dễ mềm lòng.
Làm sao có thể trở thành đối thủ của loại người thủ đoạn đáng sợ như Cố Trường Ca, phải nói trình độ của hai người cách nhau hàng ngàn dặm.
Cho nên hiện tại Cố Trường Ca không vội chút nào, hết thảy đang theo tính toán của hắn.
Sau đó chính là tìm thời cơ thích hợp .
"Không biết Cố huynh đối với chuyện người thừa kế ma công gần đây, cảm thấy thế nào?"
Lúc này, một giọng nữ thanh lãnh dứt khoát bỗng nhiên vang lên.
Cố Trường Ca nghe vậy, ý cười không đổi ngẩng đầu nhìn lại.
Người mở miệng trước mặt hắn thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, nhìn chỉ như một nữ tử mới mười ba mười bốn, mặc trên người một chiếc áo lông vũ sặc sỡ.
Ngũ quan tinh tế trắng như tuyết, tóc đen như lụa, lấp lóe quang mang, khăn choàng thẳng tắp lộ ra vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo.
Người này là Xích Linh truyền nhân Chu Tước nhất tộc.
Nếu ở kiếp trước nàng có đủ tiêu chuẩn thể trở thành lolita.
“ Người thừa kế ma công, người người muốn tru diệt, Xích Linh thiên nữ có gì muốn hỏi?" Cố Trường Ca nhìn nàng mỉm cười nói.
Những tuổi trẻ Chí Tôn còn lại nghe thấy hắn nói thế, cũng nhao nhao lộ ra thần sắc khác thường.
Chuyện người thừa kế ma công gần đây, dẫn phát oanh động cực lớn, khiến thượng giới yên bình đã lâu một lần nữa rung chuyển.
Không ít tu sĩ thấp thỏm lo âu, ngay cả thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc cũng chết thê thảm dưới độc thủ của hắn, một đám tùy tùng bị liên luỵ, bị Bạch Hổ nhất tộc trả thù.
Chương 192 Hoài nghi Diệp Lăng?
Thái Cổ Hoàng tộc vô cùng cường đại, thế lực dính đến tất cả các khu vực ở Nội Vực, Trung Vực, Ngoại Vực thượng giới, từ nơi phồn hoa đô hội đến nơi hẻo lánh ít người.
Chi nhánh của Thái Cổ Hoàng tộc còn rất khổng lồ, dính đến rất nhiều cổ lão Thái Cổ nhất tộc, từng sinh ra cường giả Đế cấp, bất quá nơi đó bọn hắn gọi là Cổ Hoàng.
Ở bên trong Thái Cổ Hoàng tộc, cũng có những tộc giống Thái Cổ Diệp tộc, tổ tiên Cổ Hoàng trở thành chủng tộc của tiên, được tôn sùng là Thái Cổ Tiên tộc, so với Thái Cổ Hoàng tộc còn được tôn sùng hơn rất nhiều.
Đương nhiên chủ yếu là số lượng tộc nhân của Thái Cổ Hoàng tộc rất rất nhiều, một khi liên hợp lại.
Cỗ lực lượng kia vô cùng kinh người, tất cả thế lực đạo thống một khi đối mặt đều phải kính sợ.
Mà hai tộc Bạch Hổ, Chu Tước này, tổ tiên càng gần với tiên, địa vị không kém chút nào Thái Cổ Tiên tộc.
"Sự tình người thừa kế ma công bại lộ có phải quá qua loa ngoài không?"
Xích Linh nghe được Cố Trường Ca nói vậy, đại mi lại nhíu chặt nói, " Trong lịch sử, bất kể lần nào chuyện người thừa kế ma công bại lộ đều chấn động cả thiên hạ, dẫn phát tất cả đạo thống cùng nhau tru diệt, thực lực của người thừa kế cũng cường đại đến không thể tưởng tượng nổi."
"Nhưng lần này thực lực người thừa kế ma công, có phải quá yếu ớt rồi không ? Nghe nói còn chưa tới Phong Vương cảnh, hắn làm sao có thể có khả năng giết chết Bạch Liệt chứ?"
Đây là điểm đáng ngờ nàng phát hiện được, mặc dù tất cả mọi chuyện đều chỉ rõ người thừa kế ma công đích thật là Diệp Lăng.
Bạch Hổ nhất tộc cũng đã tuyên bố, muốn tìm ra tung tích của Diệp Lăng, vì thiếu chủ báo thù.
Gần đây bọn hắn còn phái ra vô số cường giả, đưa ra rất nhiều bảo vật thu hút các cường ra ra tay.
Nhưng nàng vẫn không tin, bởi vì nàng quen biết với Diệp Lăng.
Hai người từng gặp nhau trong một bí cảnh, ấn tượng của nàng với Diệp Lăng nàng không tệ, có một trái tim rực cháy muốn trở thành cường giả.
Hắn là một nam tử kiên nghị thông minh, thủ đoạn giành cơ duyên mặc dù không tính là quang minh, nhưng cũng không giống kiểu người tàn nhẫn lạnh lùng như người thừa kế ma công.
Mà theo nàng được biết, Diệp Lăng có thần bí truyền thừa giống như truyền thừa của một vị cổ lão Thiên Tôn nào đó.
Cho nên hắn làm sao có thể là người thừa kế ma công chứ?
"Đúng vậy ,Diệp Lăng kia chưa tới Phong Vương cảnh, vậy làm sao có thể giết chết Bạch Liệt huynh, kỳ thật điểm này cũng là điểm gần đây Cố mỗ hoài nghi."
"Bạch Liệt huynh thân là thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc, trên thân mang rất nhiều bảo mệnh chi vật , tự hỏi chư vị đạo huynh ẩn tàng át chủ bài tuyệt đối không ít, làm sao có thể vô thanh vô thức bị người khác đánh giết chứ?"
"Diệp Lăng này, mặc dù ta chưa thấy qua, nhưng từng nghe Diệp huynh đề cập qua, biết hắn có một chút thủ đoạn quỷ dị, rõ ràng không có bao nhiêu tài nguyên, tu vi lại tăng lên rất nhanh."
"Mà gần đây có không ít thiên kiêu thiên phú không tồi của các thế lực cũng không hiểu sao đột nhiên mất tích, người thừa kế ma công lại đột ngột xuất thế, hai chuyện này không khỏi khiến người ta liên hệ với nhau."
"Nói thật, đoạn thời gian trước khi ta cùng Diệp huynh ôn chuyện, ta cũng hoài nghi tới cái tên tộc nhân thứ hệ mà hắn nhắc tới."
Nghe vậy, Cố Trường Ca cũng lộ ra dáng vẻ suy tư, gật đầu nói, đem những "Nghi hoặc" trong lòng hắn nói ra.
Sau đó tinh tế phân tích một đợt.
Bất kể nói thế nào, lúc này hắn đương nhiên muốn đứng về phía Diệp Lăng.
Tuy nói Diệp Lăng tuyên bố muốn khiêu chiến hắn, nhưng lúc này biểu hiện của hắn vô cùng rộng lượng.
Ở trong mắt mọi người, đem hắn cùng Diệp Lăng ra so, hai người hoàn toàn không phải người của một thế giới.
Mà nghe nói như thế, sắc mặt Xích Linh hiện lên vẻ tán đồng, vẻ lãnh ngạo trên mặt lộ ra một chút ý cười nói, " xem ra Cố huynh có cách nhìn giống ta."
Nàng trước đó luôn nghe nói Cố Trường Ca là người lạnh lùng quái đản, khó mà tiếp xúc, nhưng hôm nay gặp mặt phát hiện nghe đồn hoàn toàn sai sự thật.
Chắc là không ít người vì ghen ghét hắn mới tung ra mất lời bôi đen mà thôi.
Khi nói chuyện cùng Cố Trường Ca khiến cho người ta cảm nhận được một trận gió xuân ấm áp, thần sắc ôn nhuận, phong thần như ngọc, siêu phàm thoát tục.
Nếu như bộ dạng này là ngụy trang, vậy Cố Trường Ca cũng thật sự đáng sợ đi.
Xích Linh tình nguyện tin tưởng tính cách Cố Trường Ca chính là như thế.
Nghe đồn ở Đạo Thiên Tiên Cung hắn một tay che trời, theo Xích Linh là do Cố Trường Ca có quyền lực lớn trong tay cùng thực lực kinh người , dẫn đến không có ai dám tuỳ tiện trêu chọc.
Mà lúc này, không ít tuổi trẻ Chí Tôn nghe được lời này của Cố Trường Ca, cũng gật gật đầu, lộ ra thần sắc chợt hiểu ra, cảm thấy có không ít đạo lý.
Bất quá lúc này.
Diệp Lang Thiên toàn thân thần hoàn bao phủ, thân hình sáng chói, thì đứng dậy liếc mắt nhìn Xích Linh, khuôn mặt âm trầm nói, " Chuyện người thừa kế ma công xuất hiện chúng ta phải thật coi trọng mới được, không phải chỉ ngồi đây hỏi nhau tin hay không tin để phán đoán. Mà đoạn thời gian trước khi ta cùng Cố huynh đàm luận cũng nhắc tới điểm ấy."
Hắn thấy mọi người nghi hoặc, nhân tiện nói ra những điểm nghi hoặc cùng phát hiện của hắn, cũng xác nhận những lời phân tích vừa rồi của Cố Trường Ca hoàn toàn chính xác .
Chương 193 Tất cả chỉ là suy đoán
Diệp Lăng thân là tộc nhân thứ hệ, sau lưng không có tài nguyên tu luyện dồi dào chèo chống, làm sao có thể vượt qua một truyền nhân như hắn chứ?
Nhưng mà đoạn thời gian trước, tu vi Diệp Lăng đột nhiên tăng mạnh, còn rời khỏi gia tộc một đoạn thời gian rất dài, không ai biết hắn đoạn thời gian đó đi lịch luyện cùng tu hành ở nơi nào.
Mà cũng không có nghe nói Diệp Lăng bái nhập đạo thống tông môn nào.
Rất nhiều điểm đáng ngờ, cũng không phải không có vấn đề.
"Diệp Lăng thân là tộc nhân Diệp tộc ta, làm ra việc như vậy, Diệp tộc ta nhất định sẽ cho tất cả đạo thống một cái công đạo."
Sau đó, Diệp Lang Thiên tiếp tục nói, việc này hắn đã cùng tông lão trong tộc nói qua, bây giờ giao cho hắn toàn quyền xử lý.
Hắn gần đây cũng đang không ngừng nghĩ biện pháp để tìm ra tung tích của Diệp Lăng .
Lúc đầu hắn định dùng tộc nhân nhất mạch của Diệp Lăng để bức bách, nhưng Diệp Lăng từ nhỏ đã bị chế giễu bài xích, chắc hẳn hắn cũng sẽ không để ý đến sự sống chết của tộc nhân.
Phương pháp này, hiển nhiên không dùng được .
Cha đẻ Diệp Lăng, đoạn thời gian trước cũng bệnh qua đời, mà mẫu thân Diệp Lăng đã mất từ khi hắn còn rất nhỏ.
Cho nên hắn mới cho rằng hoàn cảnh từ nhỏ, tạo ra tính cách của hắn bây giờ.
"Diệp huynh nói hoàn toàn chính xác, rất có đạo lý, thế nhưng chỉ bằng vào những điều này liền kết luận Diệp Lăng là người thừa kế ma công, có phải quá võ đoán rồi không?" Nghe vậy, Xích Linh nhíu mày nói.
Nàng không biết tại sao Diệp Lang Thiên có ác ý đối với Diệp Lăng như thế, cơ hồ kết luận Diệp Lăng là người thừa kế ma công.
Nhưng nàng cũng không thể nói ra truyền thừa của Diệp Lăng là tới từ một vị Cổ Thiên Tôn nào đó, vấn đề không phải đám người tin hay không tin.
Vì sao nàng lại hiểu rõ ràng như vậy?
Mà sức hấp dẫn của Cổ Thiên Tôn truyền thừa còn lớn hơn ma công truyền thừa rất nhiều.
Đến lúc đó còn có thể hấp dẫn càng nhiều tu sĩ đi tìm hành tung của Diệp Lăng.
Loại bí mật này một khi bạo lộ, tình hình của Diệp Lăng không có mảy may chuyển biến tốt đẹp, ngược lại hỏng càng thêm hỏng.
"Diệp Lăng nếu là người thừa kế ma công, vậy thực lực của hắn làm sao có thể để cho chúng ta biết được. Đối với hắn giết chết Bạch Liệt có khi rất dễ dàng." Mà lúc này, một vị tuổi trẻ Chí Tôn mở miệng, toàn thân giống như bị sương mù bao phủ, chỉ lộ ra một đôi mắt thâm thúy.
Trường Sinh Vương gia tuổi trẻ Chí Tôn, Vương Vô Song.
"Có ai chân chính nhìn thấy thực lực của Diệp Lăng đâu? Tất cả không phải đều chỉ là suy đoán sao, không thể oan uổng một người vô tội được" Xích Linh chau mày, khuôn mặt xinh đẹp toát lên vẻ lãnh lùng cao ngạo, bất mãn nói.
Nàng còn muốn giải thích cho Diệp Lăng, nhưng những tuổi trẻ Chí Tôn còn lại, lúc này lông mày cũng không khỏi nhíu lại.
Xích Linh ba lần bốn lượt giải thích giúp Diệp Lăng, rốt cuộc là muốn làm gì?
"Vô tội? Lời này Xích Linh ngươi đi nói với Bạch Hổ nhất tộc đi?" Bằng Phi truyền nhân Kim Sí Đại Bằng tộc không khỏi cười lạnh nói.
Sắc mặt Diệp Lang Thiên cũng không được tốt cho lắm, nói, "Khi ta điều tra Diệp Lăng , ngược lại phát hiện hắn đến một bí cảnh nào đó lịch luyện, lúc ấy Xích Linh thiên nữ cũng ở trong đó a? Hẳn là ngươi quen biết với Diệp Lăng, cho nên mới giải thích cho hắn như thế?"
Lời này vừa ra, bầu không khí lập tức trở nên có chút vi diệu.
Xích Linh sắc mặt cũng có chút khẽ biến, bây giờ Diệp Lăng trên danh nghĩa là người thừa kế ma công, có quan hệ với hắn, đương nhiên không phải chuyện tốt đẹp gì.
Cho dù nàng là truyền nhân Chu Tước nhất tộc , dính đến người thừa kế ma công, nói không chừng còn có thể ảnh hưởng đến gia tộc sau lưng.
Xích Linh trầm mặc.
"Diệp huynh, việc này trước tạm dừng không nói nữa, chắc hẳn Xích Linh thiên nữ cũng chỉ lo lắng chúng ta oan uổng người tốt, nếu không đến lúc đó tất cả tu sĩ cũng vây bắt Diệp Lăng, lại buông tha cho người thừa kế ma công chân chính."
"Kể từ đó tai hoạ ngập trời! Việc này cần phải thận trọng, chúng ta không thể khinh thị."
"Nàng cũng là vì toàn bộ sinh linh mà cân nhắc, cũng không có gì không đúng. Chuyện này cũng không cần quá để ý."
Mà lúc này, Cố Trường Ca lại khoát tay áo, mỉm cười nói.
Nụ cười của hắn lại có chút ý vị thâm trường.
Nghe được những lời này của Diệp Lang Thiên, nguyên lai Xích Linh này lại quen biết cùng Diệp Lăng, trách không được vì Diệp Lăng nói nhiều như vậy.
Lúc trước hắn thế mà hoàn toàn không biết a.
Những lời này của Cố Trường Ca, khiến Diệp Lang Thiên hơi sững sờ, bất quá thấy nụ cười trên mặt Cố Trường Ca, hắn cũng đã hiểu.
Nể mặt Cố Trường Ca không tranh cãi với Xích Linh nữa.
"Đa tạ Cố huynh giải vây."
Xích Linh cũng không nghĩ đến lúc này, Cố Trường Ca vậy mà lại đứng ra vì nàng giải vây, có chút cảm kích nhìn hắn một cái, Cố Trường Ca cũng mỉm cười đáp lại.
Xích Linh một lúc lâu không biết nói gì.
Bất quá ấn tượng với Cố Trường Ca đã tốt hơn rất nhiều.
Nếu như Cố Trường Ca không đứng ra, đoán chừng một hồi nàng sẽ bị tuổi trẻ Chí Tôn còn lại cùng nhau làm khó dễ.
Dù sao Diệp Lăng liên quan đến chuyện quá lớn, không phải một mình nàng nói vài câu liền có thể thay đổi.
Nàng coi như không tin cũng không có biện pháp, lực lượng một cá nhân quá mức nhỏ yếu.
Trừ phi lúc này, nàng có thể tìm ra thân phận thật sự của người thừa kế ma công.
Nhưng chuyện này quá khó khăn, Xích Linh cũng hiểu rõ bản thân khó có thể làm được, có chút bất đắc dĩ thở dài.
Thấy Cố Trường Ca đứng dậy, lúc này đông đảo tuổi trẻ Chí Tôn cũng không nói gì thêm nữa.
Nhưng trong lòng càng cảm thấy nghi ngờ chuyện này, Diệp Lăng khả năng vẫn là lớn nhất.
Bình luận facebook