• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thiên Tài Cuồng Phi- Phế Vật Tam Tiểu Thư (1 Viewer)

  • chap-185

Thiên Tài Cuồng Phi- Phế Vật Tam Tiểu Thư - Chương 185: Chương 179








Quân Lan Phong mở mắt ra, chớp mắt nhìn Thế Nhiệm, ánh mắt sâu thẳm.





Sau lưng Thế Nhiệm tê rần, cứ cảm thấy hàm ý trong ánh mắt này quá mức phức tạp, theo bản năng cúi thấp đầu.





"Nàng đã cắt đứt quan hệ với Lạc phủ, dù làm gì đi nữa, cũng không hề liên quan đến Lạc phủ, nàng cũng không phải là thứ nữ của Lạc gia." Giọng nói của Quân Lan Phong lạnh nhạt nhưng kiên định.





Thế Nhiệm cúi thấp đầu xuống, khóe miệng giật giật mấy cái ở chỗ Quân Lan Phong không thấy được, trong lòng dâng lên cảm giác quỷ dị, Trung Sơn Vương sao lại hỏi chuyện của Lạc Vân Hi đây?





Một lúc lâu sau, đỉnh đầu cũng không có âm thanh gì, Thế Nhiệm có chút tức giận không nhịn được, hơi liếc mắt nhìn nghiêng, liền trông thấy Quân Lan Phong nâng chén trà, nhẹ nhàng nhấp một phần nước trà.





"Vương gia, sinh nhật Hi nhi vào tháng ba, theo như ngài nói, vậy ta nhất định sẽ tổ chức lễ cập kê cho nàng." Thế Nhiệm nói xong, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.





Mấy hôm nay hắn một mực suy nghĩ chuyện này, nữ nhi mình so với Lạc Vân Hi còn nhỏ hơn mấy tháng, năm nay cũng phải làm lễ cập kê, nhưng thân thế của Hi nhi làm hắn do dự không biết lên làm thế nào, vào lúc này, rốt cục cũn yên tâm.





"Ừm, Đại đại nhân dự định làm sao bây giờ?" Quân Lan Phong dường như cũng không tính cứ buông tha hắn như vậy.





Thế Nhiệm lại khó hiểu hơi nhíu mày, nghiêm túc trả lời: "Sinh nhật Hi nhi là 22, ta trở về liền phát thiếp mời cho mấy nhà bằng hữu, đến ngày đó, mời một người đức cao vọng trọng tới để chủ trì."





Hắn một mặt nói, một mặt lặng lẽ đánh giá sắc mặt Quân Lan Phong.





Trong lòng rất căng thẳng, đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với Trung Sơn Vương, nói trong lòng không lo sắng là nói dối, nhưng hắn rất khó hiểu, sao Trung Sơn Vương lại hỏi hắn những việc này? Lẽ nào, Trung Sơn Vương có quen biết gì với Hi nhi sao?





Môi mỏng của Quân Lan Phong khẽ nhếch, nói: "Nói rất đơn giản. Bổn vương muốn người của toàn bộ kinh thành đều biết chuyện này, muốn tất cả mọi người nhìn nàng cập kê, mỗi người đều phải biết là tuy nàng bị đuổi ra khỏi Lạc phủ, nhưng thực ra còn sống tốt hơn lúc trước!"





Thế Nhiệm sợ ngây người, nhất thời quên ngậm miệng, ngơ ngác nhìn Quân Lan Phong.





Quân Lan Phong tự phụ cong môi lên, nở nụ cười tao nhã dễ nhìn: "Đại đại nhân, người của bổn vương sẽ tới Đại phủ ở tạm, hoàn toàn phụ trách việc này, ngươi cũng không cần quản cái gì, chăm sóc tốt cho nàng là được."





Ánh mắt Đại đại nhân khẽ động, cái gì? Lễ cập kê này của Hi nhi, Trung Sơn Vương muốn đích thân xử lý sao? Đây là tình hình gì vậy?





Hắn nhất thời sững sờ, trong lòng Quân Lan Phong thoải mái, trên dung mạo tuấn dật nở nụ cười ôn nhu, lập lại một lần: "Hiểu chưa?"





"Dạ đã hiểu! Thuộc hạ đã hiểu rõ ràng!" Thế Nhiệm phản ứng kịp, luôn miệng trả lời.





Đến khi từ Lại bộ đi ra, về đến nhà, hắn vẫn là không thể nào tin được tất cả những chuyện phát sinh tại Lại bộ.





Đầu tiên: Bị người cao cao tại thượng, đang nắm đại quyền là Trung Sơn Vương triệu kiến, hắn vậy mà phái mình ám vệ thân cận đi theo mình về Đại phủ, bảo là muốn tự tay sắp xếp lễ cập kê của Hi nhi. . . Nghĩ vậy, đột nhiên khuôn mặt hắn hơi ngừng lại, quay đầu nhìn về phía Vô Tràng đi theo sau lưng: "Đại nhân, ta . . . "





Nhìn hắn muốn nói lại thôi, mặt Vô Tràng nụ cười đầy ý tốt: "Chuyện gì vậy?"





Từ cách thức ăn mặc, Thế Nhiệm liền có thể phán đoán ra thân phận của hắn không thấp, tôn trọng gấp đôi hỏi: "Ta muốn biết, hành động lần này của Trung Sơn Vương là có ý gì."





Vô Tràng cảm giác lòng bàn tay mình nhiều hơn một vật cứng,

Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom