Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 440
Beta: Tiểu Mộng“Các ngươi không nên đối đãi với Tiêu ca ca như vậy, Tiêu ca ca là người mình.” Bách Lí Song có chút bất mãn với thái độ hai người Bạch Sở Mục cùng Long Thiên Thần đối với Tiêu Mạc Sanh, nói cho cùng Tiêu ca ca là vì dược liệu của sư phụ mà bôn ba, bọn họ hẳn nên cảm kích hắn mới phải
“Cái gì người mình? Hắn mà là người mình sao?” Long Thiên Thần bật thốt lên, trong lòng tức giận.
Bách Lí song nhíu mày nói: “Các ngươi rốt cuộc làm sao? Tiêu ca ca vừa rồi không có đắc tội với các ngươi, các ngươi tại sao vẫn nhằm vào hắn?”
“Song nhi muội muội, không cần gấp gáp, bọn họ đối với ta vẫn có chỗ hiểu lầm.” Tiêu Mạc Sanh cười nhạt, lịch sự tao nhã, cũng lộ ra vẻ hai người Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục vô cớ gây rối.
“Dối trá!”
“Dối trá!”
Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người nhất tề cho hắn một ánh mắt khinh bỉ, quay đầu, không hề nhìn đến phản ứng của hắn.
Giả bộ, ngươi tiếp tục giả vờ!
Sớm muộn gì vạch trần diện mục dối trá gian thương đích thực của ngươi!
“Tất cả im miệng cho ta!” Long Thiên Tuyệt mày kiếm nhăn lại, ánh mắt đông lạnh nhanh chóng ở trên mặt mấy người xẹt qua, mấy phần cảnh cáo cùng uy hiếp, “Thiên Thần, Sở Mục, Song nhi, mấy người các ngươi chia ra tìm người Đan minh đi hỏi một chút chuyện lò luyện đan, nếu có tốt nhất, không có… Tin tưởng Khê Nhi cũng nhất định có thể thắng!”
Con ngươi hẹp dài khẽ híp mắt, đợi lần nữa mở ra, như màu ánh sáng lưu ly tán bật ra liễu diêm dúa lẳng lơ sặc sỡ.
Hắn tin tưởng Khê Nhi, nàng nhất định có thể làm được.
Mặc dù không cách nào lấy được, như vậy hắn liền vận dụng võ lực, Thất Diệp Tang Hoa… Hắn là tình thế bắt buộc!
“Tốt, chúng ta lập tức đi!”
Ba người Long Thiên Thần, Bạch Sở Mục cùng Bách Lí Song rối rít rời ghế, hướng đài chủ tịch chạy tới.
Tiểu Mặc nhìn chung quanh một chút, cúi đầu sờ sờ đỉnh đầu Tiểu Bạch nói: “Tiểu Bạch, nhanh lên một chút đi giúp mẫu thân đi, nhất định phải cố gắng lên nga!”
“Tiểu Mặc Mặc, ngươi cứ yên tâm đi! Có ta ở đây, nữ ma đầu nhất định sẽ thắng!” Tiểu Bạch kiêu ngao mềm mại giương đầu, tràn đầy tự tin, sau đó sưu một tiếng, vạch lên một đạo bạch quang, xông về hội trường tranh tài.
Tiểu Mặc liếc mắt cười cười, ngửng đầu lên, nhìn về phía phụ thân: “Đúng rồi, phụ thân, lò luyện đan có phải hay không đối với mẫu thân rất trọng yếu đây?”
Long Thiên Tuyệt gật đầu, kiên nhẫn giải thích: “Đúng vậy a, Tiểu Bạch phun ra ngọn lửa nhiệt lượng quá cao, một loại lò luyện đan thì không cách nào thừa nhận. Nếu ở trong quá trình luyện chế, xuất hiện một chút ngoài ý muốn, phẩm chất đan dược liền có khả năng giảm xuống, mẫu thân con chưa có biện pháp thắng được tỷ thí.”
“Nguyên lai là như vậy…” Tiểu Mặc cúi đầu, chân mày nhỏ vắt xuống, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một đạo linh quang, “Nha” một tiếng, bắt đầu chui đầu vào chơi đùa chiếc nhẫn trữ vật trong tay mình.
“Tiểu Mặc, con bận rộn cái gì đây?” Long Thiên Tuyệt ánh mắt thâm thuý quái lạ nhìn nhi tử, không biết hắn đang bận những thứ gì.
“Ừ, con nhớ được con thật giống như nhìn thấy một cái vạc trong đống bảo vật, thoạt nhìn bộ dạng cũng không tệ lắm…” Tiểu Mặc lao lực móc hồi lâu, không có biện pháp, thật sự là bảo vật của hắn nhiều lắm, mà cái vạc kia không giống cái vạc tầm thường, thể tích còn hơi nhỏ, có thể đã bị mai một ở trong đống bảo vật, không thể tìm ra.
“Hmm, tìm được rồi!” nét mặt Tiểu Mặc giống như ánh mặt trời rực rỡ khuôn mặt tươi cười, sáng ngời. tay nhỏ bé xách ra một cái vạc, cao một thước, hai miệng chén lớn nhỏ, thoạt nhìn, không có gì rõ rệt, song nếu nhìn kỹ trong đó phiếm điểm một cái u quang, có thể đem tâm hồn người đều thu nạp trong đó!
Long Thiên Tuyệt nhíu mi, nhìn kỹ Bảo đỉnh một phen, bỗng nhiên nhướng mày cười một tiếng: “Có lẽ, nó thật đúng là có thể xử dụng được đây.”
Đứng dậy, đem Bảo đỉnh để trong tay, dùng khinh công, mấy bước đã đi tới trước mặt Vân Khê.
“Thiên Tuyệt?” Vân Khê đang trấn an Tiểu Bạch đến đây hỗ trợ, chợt thấy Long Thiên Tuyệt cũng tới đến trước mặt, hơi kinh ngạc.
“Vi phu tới cho nàng đưa Bảo đỉnh.” Long Thiên Tuyệt nghiêng thân, khóe miệng phác cao, đưa tay vuốt vuốt tóc mai của nàng, trong ánh mắt tràn đầy tình ý cùng sủng nịch.
“Bảo đỉnh?”
“Nhìn cái này!” Hắn hướng nàng vươn ra, một cáo bảo đỉnh liền xuất hiện ở trước mặt của nàng, “Đây là Tiểu Mặc cất dấu, nàng xem một chút có thể sử dụng hay không?”
“Cái vạc này…” Vân Khê đáy mắt sâu thẳm quang mang chợt lóe, vui vẻ nở nụ cười, “Ta làm sao quên mất, Tiểu Mặc của chúng ta còn có bảo bối này? Tiểu Bạch, nhanh lên một chút thử một chút Bảo đỉnh này, xem một chút có thể sử dụng hay không?.”
Nàng cơ hồ quên mất, khi còn đang ở Ngạo Thiên đại lục, từng thấy nhi tử phơi qua bảo bối này. Bọn họ còn dùng nó nấu súp nấm để uống, cũng bởi vì nàng cảm giác cái vạc kia chất liệu tương đối đặc thù, chịu nhiệt, không dễ hỏng, giống như nồi inox hiện đại.
Mặc dù không quá rõ ràng Bảo đỉnh này cấp bậc đến tột cùng như thế nào, nàng cũng không tự phán đoán, nhưng nàng mơ hồ có loại cảm giác, phẩm chất của nó hẳn là so sánh với lò luyện đan trong tay nàng hiện tại muốn mạnh hơn nhiều.
Không có biện pháp rồi, trận chung kết lửa sém lông mày, chỉ có thể tạm thời chấp nhận.
“Hử?” Hồng Liên đại nhân lực chú ý bị hấp dẫn tới đây, mắt lạnh bổ nhào về phía trước, Bảo đỉnh này thoạt nhìn không có gì đặc biệt, bọn họ không phải là cố làm ra vẻ huyền bí đấy chứ?
“Tiểu Bạch!” Vân Khê thúc giục, vô số đạo ánh mắt soi mói nhìn, Tiểu Bạch đã đến lúc thể hiện rồi, bộ lông thuần trắng nhẵn nhụi chuẩn bị trong suốt.
“Phốc!” Màu vàng ngọn lửa, khí thế kinh người!
Hiện trường cũng hút không khí, vang thành một mảnh.
Đây là vật nhỏ gì? Lại có thể phóng hỏa?
Là như thế kim sắc hỏa diễm thuần khiết?
“Ngọn lửa này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Ta cảm giác được năng lượng của nó vô cùng to lớn, không cách nào lường được cùng tưởng tượng, thật sự là quá thần kỳ.”
“Trời, ngọn lửa này so sánh cùng thập đại dị hỏa mồi lửa trong truyền thuyết, chỉ sợ cũng không bằng đâu.”
“Chẳng lẽ vật nhỏ này là một loại thần thú biết phun lửa?”
“Ly kỳ! Quá ly kỳ rồi!”
Tiếp thu đến ánh mắt sợ hãi than của những người chung quanh cùng các loại tiếng than thở, Tiểu Bạch hãnh diện, bộ lông lay động.
“Tiểu, Bạch!”
Thanh âm nghiến răng nghiến lợi từ trên đỉnh đầu nó truyền lại mà đến, Tiểu Bạch lập tức thu ngọn lửa, đột nhiên nuốt ngụm nước miếng, nháy mắt mấy cái, chẳng lẽ nó làm sai cái gì sao?
Con ngươi chớp động vô tội, nó yếu ớt nhìn lửa giận thiêu đốt trong mắt Vân Khê, muốn bao nhiêu thuần lương có bấy nhiêu thuần lương, muốn bao nhiêu vô tội có bấy nhiêu vô tội.
“Tiểu Bạch, ta muốn đốt Bảo đỉnh, không phải là để biểu diễn tạp kỹ phóng hỏa.”
Vân Khê rất im lặng nhìn nó, nó mới vừa phun ra ngọn lửa, đã đủ để đem trọn Bảo đỉnh nuốt mất.như vậy thì nàng còn luyện đan thế nào?
“Người ta… Người ta thật lâu không có phun lửa, nhất thời không có thích ứng, không cẩn thận sẩy tay chứ sao.” Tiểu Bạch yếu ớt nói, trên thực tế bình thường nó có thể tùy ý chỉnh độ mạnh yếu, nhưng sau khi ngâm người ở suối Long Nhãn, thực lực bản thân tăng lên không ít, chỉ là không có cơ hội thi triển, cho nên chính nó cũng không rõ thực lực của mình đến tột cùng tăng trưởng bao nhiêu. Nó hiện tại dùng lực như trước kia để phóng lửa, kết quả lại là lửa phun quá mạnh, nói thật, nó thật sự là rất vô tội, ai bảo thực lực của nó trong lúc vô tình lại vụt vụt vụt đi lên đây?
Lại còn là một con thú cưng có thể nói, biết phun lửa!
Có muốn hay không đáng yêu như thế?
Phần lớn người bị Tiểu Bạch bộ dáng khả ái làm cho nảy sinh khuynh đảo rồi, thú cưng vừa đáng yêu, lại có thực lực và vân vân, ai nhìn chẳng yêu chứ.
So sánh mà nói, đối với Tiểu Bạch bất hạnh bám lấy Vân Khê, lại lộ ra vẻ không đáng yêu như thế.
Người ta cũng không phải là cố ý, ngươi muốn người ta phóng hỏa, đây là đang nhờ cậy người ta, thái độ bản thân nên tốt hơn một chút, ai như nàng, nhờ cậy người còn hung hăng như thế chứ? Huống chi đây lại là một thú sủng siêu cấp đáng yêu chứ?
Tiếng tăm của Tiểu Bạch hôm nay không biết làm sao, vụt vụt vụt dâng lên, trong mắt mọi người thành đại minh tinh, khuynh đảo một mảng lớn lòng người.
Thử nghĩ xem, hôm nay ở hiện trường đại hội luyện đan, mọi người hoặc là Luyện đan sư, hoặc là chính là nhân sĩ đam mê luyện đan. Khi bọn hắn thấy một con thú cưng có thể phun ra kim sắc hỏa diễm tinh thuần như thế, ánh mắt mọi người sao có thể không sáng lên chứ?
Cho nên, Tiểu Bạch mới có một đống người hâm mộ, nhất cử nhất động cũng đều bị chú ý.
Song, đang ở lúc mọi người chú ý Tiểu Bạch, Mộ lão vẫn nhìn chằm chằm vào kia Bảo đỉnh nghiên cứu đột nhiên thấp giọng hô lên: “Khê Nhi nha đầu mau nhìn! Kỳ tích a!”
Kỳ tích?
Vân Khê không có lĩnh hội được ý tứ của hắn, liền nhìn chăm chú nhìn lên, lại thấy trên mặt nước sơn u ám của Bảo đỉnh kia bởi vì mới vừa ngọn lửa bị xâm nhập, một chút xíu tróc ra, lộ ra bên trong càng sâu một tầng thành trong.
Điện, quang, hỏa, thạch!
Phía ngoài một tầng nước sơn mặt tróc ra trong nháy mắt một luồng sáng trắng thánh khiến tỏa sáng, như ánh sao trên trời, ánh sáng ngọc đẹp mắt!
Mặt nước sơn bên ngoài tróc ra, đến cuối cùng, vách trong vách ngoài toàn bộ triển lộ ở trong mắt mọi người.
Xôn xao ——
Thanh âm hút không khí nối tiếp một mảnh.
Ánh sáng trắng thánh khiết như yên hoa mùa hè trong bầu trời nở rộ!
Mọi ngườichứng kiến một khắc kỳ tích này!
Tâm khiếp sợ, thật lâu không cách nào thở bình thường.
“Thần, thần, thần… Thần cấp lò luyện đan?!”
Trong đám người, không biết là người nào cà lăm nói ra một câu như vậy, sau đó cái thanh âm này tựa như hồng thủy mãnh thú một loại, trong nháy mắt lan khắp toàn trường, người người trợn mắt hốc mồm.
Thần cấp lò luyện đan!
Lại có thể ngoài ý muốn thấy truyền kì xuất thế như vậy.
Này này này này này…
Tại chỗ phần lớn mọi người hết chỗ nói rồi, mở rộng tầm mắt, không cách nào dùng ngôn ngữ để biểu đạt tâm tình giờ phút này.
Mới vừa nhân tài Vân tộc lấy ra một Vương cấp lò luyện đan, trong nháy mắt người học viện Vạn Hoàng liền mang ra một thần cấp lò luyện đan, này… Chẳng lẽ thiên hạ hiện nay Vương cấp lò luyện đan, thần cấp lò luyện đan đều rơi đầy trên mặt đất, tùy tùy tiện tiện là có thể làm ra tới một bảo đỉnh? Hơn nữa mỗi cái so sánh với một cái càng muốn trâu bò hơn!
Vân Khê từ trước đến giờ vẫn luôn bình tĩnh cũng nhịn không được tại chỗ ngớ ngẩn.
Đây chính là thần cấp lò luyện đan bọn họ một mực tìm kiếm sao? Nó lại cứ như vậy thần kỳ xuất hiện?
Nhưng nếu muốn đem nguyên nhân nó thần kỳ xuất hiện vẫn là từ trước suy ra mà nói…, đó chính là nhi tử khả ái của nàng không cẩn thận gây sự với Thánh Đảo, càng không cẩn thận vào Thánh cung, càng không cẩn thận cướp bóc bảo khố Thánh cung, sau đó nữa…
Bởi vì nàng luyện đan cần một lò luyện đan tốt, dưới tình thế cấp bách, nhi tử đột nhiên nhớ tới mình từng không cẩn thận cướp bóc qua bảo khố của Thánh cung, rồi không cẩn thận cất chứa một Bảo đỉnh không biết tên…
Vì có thể trợ giúp mẫu thân thủ thắng, với tinh thần “có còn hơn không”, bé hào phóng cống hiến bảo đỉnh không biết tên này, sau đó…
Bởi vì Tiểu Bạch nhất thời sẩy tay, kích thích tiềm năng của thần cấp lò luyện đan, khiến nó lộ ra hình dáng thật sự, nữa nữa nữa sau đó…
Thần cấp lò luyện đan trong truyền thuyết thuộc loại trâu bò, cứ như vậy mà thần kỳ xuất thế!
Ông trời, mau cho khối đậu hủ đè chết nàng sao!
Chỉ bằng vận cứt chó (ta thề là nguyên văn) của cả nhà bọn họ, nàng tin tưởng nàng tuyệt đối là đập không chết.
“Ha ha ha ha ha…” Vân Khê đột nhiên trong lúc ngửa mặt lên trời cười dài lên, thật là trời cũng giúp ta!
Có thần cấp lò luyện đan cùng ngọn lửa của Tiểu Bạch, nàng nếu là vẫn không thể thắng đầu khôi (giải nhất), thì chắc chắn là đầu óc có vấn đề.
Tiểu Bạch yếu ớt co rúc ở một bên, hai mắt lấp lánh.
Hôm nay nữ ma đầu có chút không bình thường, nó hay là ngoan ngoãn một chút, không nên tùy tiện chọc giận nàng.
Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục mừng rỡ, kích động ôm nhau, vui vẻ cười to.
Thật tốt quá! Bóng ma trên người hắn có biện pháp giải trừ! Long Thiên Thần không khỏi cảm thán thế sự vô thường.
Bạch Sở Mục cũng không biết mình đến tột cùng là kích động cái gì, dù sao nhìn huynh đệ cao hứng, hắn cũng thấy cao hứng.
Tiểu Mặc vóc dáng thấp, bị đám người phía trước kích động đứng lên ngăn cản tầm mắt, còn không có hiểu rõ đến tột cùng xảy ra chuyện gì. Hắn mới vừa đứng lên, rướn cổ lên muốn xem đến tột cùng, sau đó đã bị hai người cao cao quăng đi, cả kinh hắn thất thanh kêu to: “Mưu sát a! Phụ thân cứu mạng a ——”
“Tiểu Mặc, cháu thật đúng là đại công thần chúng ta a!” Long Thiên Thần ôm lấy cháu nhỏ, mãnh liệt hôn.
“Ngươi tiểu tử thúi này, lại cất chứa một thần cấp lò luyện đan, ngươi có thể hay không quá kín đáo, giấu được quá sâu? Mau cho chúng ta nhìn một cái chiếc nhẫn trữ vật của ngươi, bên trong rốt cuộc còn cất chứa bao nhiêu thứ tốt?” Bạch Sở Mục đưa tay, đoạt lấy chiếc nhẫn trong tay Tiểu Mặc, Tiểu Mặc tay mắt lanh lẹ, thân ảnh nho nhỏ chợt lóe, bỏ chạy hướng nơi so tài có phụ thân cùng mẫu thân.
Ai cũng không thể động đến bảo bối của hắn, nếu không hắn liền cùng người đó xác định!
Bách Lí Song, Long Thiên Tầm, Hoa Sở Sở, Triệu gia tỷ muội cũng rối rít kích động nắm tay nhau, các nàng đã sớm cùng người một nhà Vân Khê hòa hợp nhất thể, cùng vui cùng buồn, phúc họa cùng hưởng.
Ba vị hộ pháp, Dung Thiếu Hoa, Độc Cô mưu, Mộ Vãn Tình, Mộ Cảnh Huy cùng đám người thầy trò Côn Luân lão giả cũng rối rít tâm tình kích động, trong đó biểu đạt kém nhất, vẫn là Độc Cô Mưu, hắn ôm bảo kiếm trong tay, đổi qua đổi lại, đây cũng là phương thức biểu hiện hắn đang kích động nhất.
Hiện trường tranh tài, bởi vì thần cấp lò luyện đan xuất thế, loạn thành một mảnh.
Chủ tịch trên đài Đan minh Minh chủ cùng các luyện đan đại sư trước đây một lòng, cùng chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở nơi so tài, vây lấy Bảo đỉnh tinh tế xem xét, một đôi ánh mắt đều sáng lên, lộ ra vẻ mặt si mê.
Còn lại những Luyện đan sư khác, cũng rối rít xúm lại, tới nhìn Bảo đỉnh thần kỳ này.
Hiên Viên gia chủ đối với Bảo đỉnh không có gì hứng thú, bất quá vẫn cùng đến tham gia náo nhiệt, đang lúc quay đầu thấy gương mặt đen giống như hột gà thúi của Hồng Liên đại nhân, lão nhân gia hắn tâm tình có thể gọi là một ánh nắng tươi sáng.
“Ha ha ha, Vương cấp lò luyện đan đã là cái gì? Chúng ta chỉ nhìn thôi không nguyện ý liếc mắt nhìn! Thần cấp lò luyện đan, đó mới chính là lò luyện đan cao nhất, về phần những thứ lò luyện đan chó và mèo khác, hay là sớm một chút lui qua một bên, không nên ở chỗ này quá mất mặt xấu hổ!” Hiên Viên gia chủ đem câu nói lúc trước của Hồng Liên đại nhân ném trở về cho nàng, thuận tiện chế nhạo một phen, trong lòng vô cùng thống khoái a.
“Lão thất phu ——” Hồng Liên đại nhân giận đến sắc mặt một trận xanh tím cùng tắc kè hoa không có gì khác biệt, cuối cùng chỉ có thể nghẹn ra ba chữ kia.
“Hồng Liên đại nhân, hai chúng ta mặc dù đối với nhau không vừa mắt, nhưng đều là những đại nhân vật. Đại nhân vật mà cứ như vậy mắng chửi người cũng không hay a, mất phong độ, mất phong độ, ha ha ha…” Hiên Viên gia chủ vừa lắc đầu, vừa cười to.
“Rốt cuộc đại hội luyện đan có thể tiếp tục hay không? Bổn tọa tới nơi này, là để xem đại hội tỷ thí luyện đan, không phải là tới để xem đám các người biểu diễn tạp kỹ. Nếu như các ngươi không có ý định tiếp tục tiến hành đại hội luyện đan, bổn tọa liền mang tất cả Luyện đan sư của Vân tộc rời đi Đan minh, hơn nữa Vân tộc chúng ta từ giờ trở đi không bao giờ … tới Đan minh các ngươi nữa!” Hồng Liên đại nhân hổn hển gào thét, nơi nào còn có nửa điểm phong phạm của đại nhân vật?
Một tiếng hét của nàng, khiến Đan minh Minh chủ cùng các luyện đan đại sư không thể không quay lại nhìn nàng, tuy nói nữ nhân này đúng là đáng ghét, nhưng dù sao người ta ở xa tới chính là khách, hơn nữa lại chính là người Vân tộc. Đan minh cũng không có tính toán muốn cùng Vân tộc chính diện đối kháng quyết liệt, cho nên Minh chủ rất nhanh hạ lệnh, tuyên bố mọi người trở lại chỗ ngồi riêng của mình, trận chung kết chính thức bắt đầu.
Đám người vây xem cũng lục tục tản đi, Long Thiên Tuyệt nắm tay của con trai, lưu luyến không rời nhìn Vân Khê, cho đến khi chỉ còn lại có phụ tử bọn họ là người cuối cùng, hắn ôn nhu ở trên gương mặt Vân Khê lưu lại một nụ hôn, lúc này mới dẫn nhi tử trở lại thính phòng.
Trên gương mặt còn lưu lại ấm áp, Vân Khê một trận tâm thần nhộn nhạo.
Vì Thiên Tuyệt, nàng nhất định phải thắng được trận chung kết cuối cùng, hạnh phúc đều dựa vào hai tay của mình đạt được!
Vân Khê lấy lại bình tĩnh, tâm tình từ từ lắng đọng, đợi Minh chủ tuyên bố trận chung kết chính thức bắt đầu, nàng toàn tâm toàn ý chuyên tâm vùi đầu vào luyện đan.
Cách nàng một gian cách chính là Vân Phiên Phiên, giờ phút này nàng tâm tình vô cùng thấp thỏm. Nàng vốn có lò luyện đan đến gần cấp Vương cấp, xem như cũng không kém hơn Vương cấp chân chính, thế nhưng Vân Khê lại có được lò luyện đan thần cấp, hai người lúc trước vốn còn ngang ngửa nhau. Thế nhưng Vân Khê còn có một con thú cưng biết phun lửa, nàng cơ hồ đã chiếm hết thiên thời địa lợi, nắm chắc phần thắng.
Trước nghịch cảnh như vậy, nàng như thế nào có thể thắng đây?
Nhưng nếu như nàng thua, chắc chắn sẽ không có cách nào làm cho Hồng Liên đại nhân đối với nàng hài lòng, đến lúc đó Hồng Liên đại nhân có thể hay không sẽ giận lây sang nàng, không còn ủng hộ nàng tranh cử vào chức Thánh nữ kế tiếp của Vân tộc nữa?
Lòng nàng rối loạn đến cực điểm, đủ loại sầu lo, đủ loại phỏng đoán lung tung…
“Phiên Phiên, ngươi còn ngây ngốc làm gì? Ngươi cần phải cố gắng toàn bộ phát huy ra tài nghệ tốt nhất của ngươi, mặc dù không thể thắng, cũng sẽ không làm mất mặt mũi Vân tộc ta.” tiếng quát cuả Hồng Liên đại nhân truyền vào trong tai của nàng, làm cả người nàng chấn động, trong nháy mắt tỉnh ngộ lại.
Không sai, coi như là không thể thắng được, cũng không thể làm mất trình độ luyện đan bình thường của nàng sẽ không làm cho Vân tộc ở trước mặt mọi người mất hết mặt mũi. Chỉ cần nàng tận lực, làm được tốt nhất, cũng không hổ thẹn với lương tâm.
Sau khi nghĩ thông suốt, cả người nàng thả lỏng hơn rất nhiều, giống như là buông xuống một trọng trách nặng nề, chuyên tâm vùi đầu vào luyện đan.
Hiện trường trận chung kết, khí thế hừng hực, tiến độ luyện đan dần dần bước vào cao trào.
Mấy ngàn ánh mắt đều chú ý tới năm Luyện đan sư ở nơi so tài này, trong miệng thỉnh thoảng phát ra các loại tiếng thán phục, dĩ nhiên, lực chú ý của mọi người phần lớn là tập trung ở trên người Vân Khê, từng bước luyện đan của nàng, từng chi tiết, bọn họ cũng không bỏ qua.
Trong miệng Tiểu Bạch phun ra kim sắc hỏa diễm, thần cấp lò luyện đan hiệu dụng, vẫn như lúc trước là tiêu điểm chú ý của bọn họ.
Có điều kiện luyện đan hoàn mỹ như thế, Vân Khê đến tột cùng có thể luyện chế ra đan dược phẩm cấp như thế nào đây?
Tất cả mọi người đều mong đợi.
Thời gian luyện chế đan dược bước vào giai đoạn cuối cùng, Vân Khê cầm một chiếc gốm sứ làm vật chứa, để đan dược lên trên.
Ngọn lửa từ từ dập tắt…
Lò luyện đan nguội dần…
Tất cả quay về sự yên lặng.
Keng keng keng ——
Trận chung kết kết thúc tiếng chuông rốt cục gõ vang, tại nơi so tài mỗi vị Luyện đan sư đều ngừng tay, chờ đợi kết quả cuối cùng được công bố.
Ba người Mộ lão, Lam Mộ Hiên cùng Tần Tú đan dược luyện chế xong chia ra bầy ở trước mặt của bọn hắn, vừa xem liền hiểu ngay, mà Vân Khê cùngVân Phiên Phiên đan dược luyện chế của hai người thì ngoại lệ đều dùng một hộp nhỏ đem đan dược che lại, dù ai cũng không cách nào phán đoán ra đến tột cùng là các nàng luyện chế đan dược phẩm chất như thế nào, hơi có chút cố ý làm ra vẻ thần bí.
Bất quá, thế thì sao nào? Dù sao kết quả cũng sẽ lập tức được công bố, sớm một khắc biết hay trễ một khắc biết, có khác biệt gì đâu?
Minh chủ cùng mấy vị luyện đan đại sư lục tục đi vào sân trận chung kết, kết quả của một vòng cuối cùng trong trận chung kết này vẫn phải do mấy vị luyện đan tông sư quan trọng này đánh giá cuối cùng. Đầu tiên bọn họ lục đục đi tới trước mặt ba người Mộ lão, Lam Mộ Hiên cùng Tần Tú, kiểm tra phẩm chất đan dược luyện chế của bọn họ, đúng lúc này, Vân Khê quay đầu lại, cùng Vân Phiên Phiên ánh mắt chống lại nhau.
Bốn mắt chạm vào nhau, tia lửa bắn nhanh.
Ở trong mắt Vân Phiên Phiên, Vân Khê không chỉ có là đối thủ cạnh tranh của nàng, đồng thời cũng là tình địch, lửa giận cùng hận ý trong mắt càng sâu; mà Vân Khê nhìn Vân Phiên Phiên, càng thêm miệt thị và chán ghét, người như vậy không thể nào xứng đôi với ca ca của nàng, trở thành chị dâu của nàng? Cho dù ca ca miễn cưỡng đồng ý, nàng cũng sẽ không đồng ý!
Sau khi Minh chủ cùng mấy vị Luyện Đan Tông Sư bàn bạc đánh giá kết quả, bắt đầu nhất nhất tuyên bố.
“Lam Mộ Hiên, cấp chín!”
“Tần Tú, cấp chín!”
“Mộ Tông Minh, gần đến cấp vương phẩm, không tệ, không tệ!”
Gần đến cấp vương phẩm? Vậy cũng thật không được.
Mộ lão không có ngọn lửa cao cấp cùng lò luyện đan cao cấp tương trợ, toàn bộ bằng chính là tài nghệ luyện đan mấy chục năm qua của hắn cùng kinh nghiệm, luyện chế được đan dược đến gần cấp vương phẩm, đó chính là thực lực chân chính của hắn, rất tốt.
Mọi người rối rít hướng hắn thán phục.
Rốt cục, đến phiên hai người Vân Khê cùng Vân Phiên Phiên.
Đan dược trước hai người đều đã lấy hộp đựng che đậy, lộ vẻ thần bí.
“Các vị hay là trước công bố nàng đi, viên này của ta tuyệt đối nếu so với nàng phẩm chất tốt hơn, đồ tốt luôn là muốn ra mắt sau cùng.”
Vân Khê tự tin phác môi cười nói, chỉ chỉ vào Vân Phiên Phiên, ý bảo bọn họ vạch trần hộp đậy của Vân Phiên Phiên trước.
Minh chủ gật đầu, trong nội tâm cũng có ý nghĩ giống nàng, điều mong chờ nhất, luôn là muốn lưu đến cuối cùng.
Vân Phiên Phiên trong mũi hừ lạnh một tiếng, trừng Vân Khê một cái, sau đó tự mình mở ra bao trùm của hộp đựng đan dược.
Kèm theo động tác mở của nàng, có một chút xíu tia sáng thánh khiết yếu ớt thong dong bên trong bay ra ngoài, trên mặt Vân Phiên Phiên lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Là vương phẩm đan dược! Tuyệt đối là vương phẩm đan dược!
Lúc trước vào giai đoạn luyện chế đan dược cuối cùng xong, nàng còn không rõ ràng được chính xác phẩm cấp của đan dược, bởi vì tâm tình vô cùng khẩn trương, nên nàng dùng hộp che lại đan dược của mình, mà giờ nhìn thấy chút ít tia sáng thánh khiết, suy ra đây chắc chắn chính là đan dược vương phẩm, căng thẳng trong lòng nàng nhất thời thả lỏng ra.
Tiếng than dài phát ra.
Đầu ngón tay giương lên đem hộp đựng mang ra khỏi đan dược, một viên đan dược vương phẩm hiện ra ngay trước mặt mọi người.
Minh chủ cùng mấy vị luyện đan đại sư sợ hãi than nhỏ, quả nhiên chỉ cần phối hợp với lò luyện đan đẳng cấp cao cùng ngọn lửa đẳng cấp cao, tiềm lực của Luyện đan sư là hoàn toàn có thể nhảy lên một cấp bậc.
“Vân Phiên Phiên, vương phẩm! Rất tốt, rất tốt!” Minh chủ không tiếc lời khen tặng Vân Phiên Phiên.
Vân Phiên Phiên liếc mắt, mừng rỡ nở nụ cười, ngửng đầu lên, chống lại ánh mắt tỏ ra hài lòng của Hồng Liên đại nhân, tâm tình của nàng lúc này càng thêm vui vẻ. Đây là lần đầu tiên nàng luyện chế ra vương phẩm đan dược, là một sự đột phá của mình, sự thật chứng minh ở phương diện luyện đan nàng rất có thiên phú, nàng đối với mình càng thêm có lòng tin tăng lên gấp bội.
Kế tiếp muốn công bố, chính là phẩm cấp đan dược luyện chế của Vân Khê.
Hiện trường không khí lần nữa căng thẳng, ánh mắt của mọi người trong nháy mắt đều tụ tập ở một chỗ.
Vân Khê giơ tay lên, từ từ mở hộp đựng ra…
Hộp đựng mới vừa nhấc lên chút ít, một ánh sáng chói mắt liền từ khe hẹp ở giữa chui ra, giống như một hài tử nghịch ngợm nháy ánh mắt của hắn, sáng lạng chói mắt.
Thanh âm hút khí từ từ tấu vang, giống như bản nhạc kỳ lạ.
Tay của Vân Khê cứ như vậy dừng lại ở giữa không trung, ánh mắt nàng lóe lên, tâm tình cũng cực kỳ khẩn trương.
Giờ khắc này, nàng giống như là một tên cờ bạc, sau khi đặt cược, ngó nhìn xúc xắc trong đầu chén, một chút xíu đếm thời gian mở miệng chén.
Xôn xao ——
Khi hộp đậy trong tay nàng đột nhiên mở ra toàn bộ, toàn trường nháy mắt dậy sấm.
Tất cả mọi người đứng lên, bị phương hướng chói mắt chói mắt quang mang làm cho kinh ngạc!
Sau đó là một tiếng sợ hãi than, đều nhịp.
Ánh sáng chói mắt!
Mới vừa rồi Vân Phiên Phiên đã luyện chế ra vương phẩm đan dược phát ra ánh sáng nhạt, so sánh với ánh sáng mà đan dược của Vân Khê phóng thích đi ra, thật giống với ánh sáng mặt trời, mà Vân Phiên Phiên là bất quá chỉ là ánh sáng đom đóm thôi, căn bản không thể so sánh cùng.
Đây nên xem đan dược phẩm cấp gì?
Tất cả mọi người mắt đều choáng váng, bởi vì không có ai biết được đan dược vương phẩm trở lên, đến tột cùng là hình dáng ra sao.
Viên đan dược trước mắt kia, tuyệt đối là vương phẩm đan dược trở lên, không nghi ngờ chút nào. Như vậy nó có thể coi là tuyệt phẩm đan dược hay không?
“Lão phu nhớ được, sách cổ từng ghi lại, phàm là tuyệt phẩm đan dược xuất thế, thì bản thân đan dược đó sẽ xuất hiện đan linh, nảy mầm ý thức độc lập, bất quá lão phu xem viên đan dược kia nảy sinh đan linh tựa hồ còn kém một khoảng cách, cho nên…”
Đang ở thời điểm Minh chủ sắp tuyên bố kết quả, Hiên Viên gia chủ đầu tiên thứ nhất bất mãn hô lên: “Ta nói Minh chủ, ngươi cũng nói đó là sách cổ từng ghi lại, trên thực tế ai cũng không có chân chính nhìn thấy tuyệt phẩm đan dược, làm sao ngươi có thể phán định nó không phải là tuyệt phẩm đan dược đây? Có lẽ đan linh kia đã bắt đầu nảy sinh, hiện tại đang ở trạng thái ngủ say, còn chưa có thức tỉnh?”
Ách… Như vậy giải thích cũng được?
Mọi người không khỏi địa cảm thán, Hiên Viên gia chủ, lão nhân gia ngài dầu gì cũng là một vị đại nhân vật, sao có thể vô sỉ bá đạo như vậy?
Minh chủ cười tủm tỉm nói: “Hiên Viên gia chủ, ngươi cần gì phải gấp gáp như vậy? Cho dù nó không phải là tuyệt phẩm đan dược, Vân Khê cô nương cũng đã thắng được, trở thành người thắng cuộc ở đại hội luyện đan lần này, đây là chuyện chân thật đáng tin, ai cũng không có cách nào lật đổ nó! Chỉ bất quá…”
Ngữ khí của hắn vừa chuyển, lại nói: “Tuyệt phẩm đan dược dù sao vô cùng hiếm thấy, thiên thời địa lợi nhân hoà, thiếu một thứ cũng không được, mặc dù có lò luyện đan thần cấp, nhưng nếu không có mồi lửa thần cấp cùng với tài nghệ luyện đan tuyệt phẩm tương xứng, cũng không thể nào đem tuyệt phẩm đan dược luyện chế thành công. Cũng không phải là lão phu khinh thường Vân Khê cô nương, chẳng qua là đây là chuyện khách quan, cho dù là bản thân lão phu cũng không cách nào làm được.”
Hiên Viên gia chủ còn muốn nói cái gì đó, Vân Khê ngăn trở hắn, nói: “Minh chủ nói không sai, muốn luyện chế ra chân chính tuyệt phẩm đan dược, nói dễ vậy sao? Hôm nay có thể thắng được tỷ thí, đoạt được vị trí đầu bảng, ta cũng đã rất thỏa mãn.”
Nàng cũng tinh tường biết được rồi, muốn luyện chế ra tuyệt phẩm đan dược, chỉ dựa vào năng lượng từ ngọn lửa của Tiểu Bạch cùng lò luyện đan thần cấp còn chưa đủ, nàng còn cần mồi lửa thần cấp. Ngoài ra còn cần tài nghệ luyện đan của bản thân nàng, khoảng cách luyện chế ra tuyệt phẩm đan dược chân chính, còn cách một đoạn, còn chờ gia.
Cho nên, Minh chủ phán đoán là chính xác.
Bất quá, lần này luyện đan đại hội, thu hoạch là thật lớn.
Nàng rõ ràng biết được muốn luyện chế Tru tiên đan, mình còn nhiều nhân tố thiếu sót, hơn nữa có một lần kinh nghiệm luyện ra tuyệt phẩm đan dược, lần luyện chế tiếp theo sẽ nắm chắc hơn nữa.
Minh chủ hài lòng gật đầu, lúc này liền tuyên bố kết quả cuối cùng của đại hội luyện đan lần này, Vân Khê không nghi ngờ chút nào đoạt được vị trí đầu, Vân Phiên Phiên thứ hai, Mộ lão thứ ba, đối với kết quả như vậy, mấy nhà vui mừng mấy nhà lo.
Dĩ nhiên, lần này sau khi cuộc tranh tài kết thúc đan dược luyện chế ra hết thảy đều bị người Đan minh thu đi, Vân Khê không có biện pháp đem nó nuốt riêng. Không nên chọc giận người Đan minh, làm bọn họ không đem Thất Diệp Tang Hoa cho nàng, nàng cũng đành ngoan ngoãn chịu đựng.
Kể từ khi Minh chủ công bố kết quả tỷ thí xong, khuôn mặt của Hồng Liên đại nhân giống như nhà xí, vừa thối lại vừa cứng, nàng tức giận vù vù hướng Vân Khê cùng Hiên Viên gia chủ bên này ngoan trừng mắt liếc, sau đó liền dẫn Vân Phiên Phiên cùng đám người Vân tộc… vội vã rời đi khỏi hiện trường tranh tài.
Vân Khê đưa mắt nhìn đoàn người bọn họ rời đi, trong lòng mơ hồ sinh ra dự cảm xấu, không biết bọn họ sẽ đối phó ca ca như thế nào, ca ca có thể thuận lợi chạy trốn ma trảo của bọn hắn không?
“Vân cô nương, về chuyện gia nhập học viện Vạn Hoàng…”
Ở chung quanh nàng, rất nhanh liền tụ lại một đống Luyện đan sư, mọi người trong tay cầm truyền đơn, rối rít tỏ vẻ nguyện ý đến học viện Vạn Hoàng Đan học viện nhận chức, có ít người muốn kiêm chức, có ít người hạ quyết tâm, trực tiếp gia nhập toàn bộ chức đạo sư, ai bảo bọn họ in và phát hành truyền đơn cách điều chế đan dược cổ xưa hấp dẫn người như thế đâu?
Nhưng nếu là những người khác truyền đơn như vậy, bọn họ có lẽ sẽ cho là chỉ là lừa dối hoặc cạm bấy thiết kế, lấy cách điều chế đan dược cổ xưa để làm mồi, chờ toàn bộ bọn hắn mắc câu xong còn không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Bất quá Vân Khê sẽ giống như vậy, nàng dùng thực lực chân chính của mình, chứng minh hết thảy, để cho bọn họ có đầy đủ lòng tin mà lựa chọn tin tưởng nàng.
“Chư vị, đúng như lúc trước ta có nói, phàm là những ai nguyện ý gia nhập học viện Vạn Hoàng Đan học viện của chúng ta, chúng ta đều vô cùng hoan nghênh, nội dung trên giấy viết cũng sẽ nhất nhất thực hiện, quyết không nuốt lời.” Nàng hướng Lam Mộ Hiên phất tay một cái, đưa chiêu đến bên cạnh của mình, đối với chúng nhân nói, “Các vị nếu muốn ghi danh tham gia,hãy tới chỗ hắn ghi danh, cùng nhau lấy giấy ghi danh từ chỗ đồ đệ của ta.
Tiếng nói vừa ra, rất nhiều người liền ngay lập tức đem Lam Mộ Hiên bao vây, đáng thương Lam Mộ Hiên phải giao cho rất nhiều người, luống cuống tay chân, không thể làm gì khác hơn là đem nương tử của mình cùng anh vợ cùng gọi vào, người một nhà cùng nhau hỗ trợ.
Vân Khê thu Bảo đỉnh, rồi cho Tiểu Bạch mấy viên linh quả, làm phần thưởng ngợi khen.
Tiểu Bạch rất dễ dàng thỏa mãn, có ăn ngon, liền hấp tấp trở lại về chỗ tiểu chủ nhân.
Vân Khê bên này, rất nhanh bị người của gia tộc Hiên Viên cùng các bằng hữu của nàng vây quanh, mọi người cùng nhau chúc mừng thắng lợi.
Trong lúc vui sướng, có chút tiếc nuối, nhưng nếu có thể đem viên viêm linh châu trong tay Vân Phiên Phiên thu vào tay, vậy thì càng hoàn mỹ hơn. Bất quá lần này thời gian gấp rút, lại có cao thủ Vân tộc cùng đi bên người nàng, rất khó có cơ hội hạ thủ. Nếu lần sau gặp lại Vân Phiên Phiên, nàng nhất định sẽ không khách khí.
Phía sau có người ôm nàng, thanh âm mừng rỡ ở nàng bên tai truyền lại: “Khê Nhi, nàng thành công! Chúng ta đưa mục tiêu luyện Tru tiên đan tiến gần thêm một bước dài.”
Long Thiên Tuyệt thật lòng vui mừng, cũng vì biểu hiện nàng xuất chúng mà kiêu ngạo tự hào, bên trong ánh mắt là tia sáng kinh người. Hắn cúi đầu, hung hăng ở mặt trên má nàng hôn vài cái, thẳng tới khi cả người Vân Khê một mảnh tê dại, say mê bởi nhiệt tình của hắn.
Ở giữa hai người, một cái đầu nho nhỏ dò xét tới, khuôn mặt nhỏ nhắn trên bàn nở nụ cười rực rỡ. Tiểu Mặc cười ngọt ngào nói: “Mẫu thân, con giúp người tìm được Bảo đỉnh, cũng phải có phần thưởng to lớn hay không?”
Vân Khê mỉm cười, hôm nay hắn thật sự biểu hiện rất tốt, gật đầu nói: “Được rồi! Con muốn phần thưởng như thế nào?”
Tiểu Mặc suy tư, tươi cười ngẩng lên nói: “con muốn mỗi tối đều cùng mẫu thân cùng nhau ngủ…”
Chợt lại duỗi thân ra ba ngón tay: “Ba buổi tối!”
Tiếng nói vừa dứt, hắn liền lập tức cảm giác được sau gáy lạnh lẽo, có nồng đậm sát khí đột kích…
Quay đầu, thấy gương mặt tuấn tú bình tĩnh của phụ thân, con ngươi không chuyển động chăm chú nhìn hắn, thật giống như có người thiếu nợ hắn.
Tiểu Mặc vô tội xoa lỗ mũi, ủy khuất đi tới mẫu thân tố cáo: “Mẫu thân, phụ thân hắn trừng ta!”
“Phải không?” Vân Khê liếc mắt về người nào đó, trên thực tế, nàng không cần nhìn cũng biết người này có cái vẻ mặt gì rồi, bất quá vì chiếu cố đến tâm tình của nhi tử, nàng rất công chính nghiêm minh đem ánh mắt xem kỹ liếc qua lại.
Người nào đó biến sắc mặt thật nhanh: “Có sao? Tiểu Mặc, con nhất định là nhìn lầm rồi, nhìn người không thể chỉ nhìn mặt ngoài.”
“Kia vậy phải nhìn cái gì ạ?” Tiểu Mặc khiêm tốn lãnh giáo.
“Nhìn nội tâm.” Long Thiên Tuyệt thâm trầm nói.
“Nga, con biết rồi.” Tiểu Mặc gật gật đầu, sau đó đột nhiên gương lên khuôn mặt nhỏ nhắn, hung hăng hướng về phía phụ thân trừng mắt, trong miệng vẫn không quên nói, “Phụ thân, con hiện tại nội tâm là rất tôn kính người, người không nên bị của mặt ngoài của con mê hoặc nga.”
Long Thiên Tuyệt khóe miệng hung hăng co rút, này có tính là hắn đang tự chui đầu vào rọ hay không? Tiểu tử thúi, dám trừng phụ thân của ngươi? Lá gan thật lớn? Quay về sẽ hảo hảo thu thập ngươi!
Vân Khê qua lại nhìn phụ tử hai người trừng tới trừng lui, không khỏi có chút buồn cười.
“Cái gì người mình? Hắn mà là người mình sao?” Long Thiên Thần bật thốt lên, trong lòng tức giận.
Bách Lí song nhíu mày nói: “Các ngươi rốt cuộc làm sao? Tiêu ca ca vừa rồi không có đắc tội với các ngươi, các ngươi tại sao vẫn nhằm vào hắn?”
“Song nhi muội muội, không cần gấp gáp, bọn họ đối với ta vẫn có chỗ hiểu lầm.” Tiêu Mạc Sanh cười nhạt, lịch sự tao nhã, cũng lộ ra vẻ hai người Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục vô cớ gây rối.
“Dối trá!”
“Dối trá!”
Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người nhất tề cho hắn một ánh mắt khinh bỉ, quay đầu, không hề nhìn đến phản ứng của hắn.
Giả bộ, ngươi tiếp tục giả vờ!
Sớm muộn gì vạch trần diện mục dối trá gian thương đích thực của ngươi!
“Tất cả im miệng cho ta!” Long Thiên Tuyệt mày kiếm nhăn lại, ánh mắt đông lạnh nhanh chóng ở trên mặt mấy người xẹt qua, mấy phần cảnh cáo cùng uy hiếp, “Thiên Thần, Sở Mục, Song nhi, mấy người các ngươi chia ra tìm người Đan minh đi hỏi một chút chuyện lò luyện đan, nếu có tốt nhất, không có… Tin tưởng Khê Nhi cũng nhất định có thể thắng!”
Con ngươi hẹp dài khẽ híp mắt, đợi lần nữa mở ra, như màu ánh sáng lưu ly tán bật ra liễu diêm dúa lẳng lơ sặc sỡ.
Hắn tin tưởng Khê Nhi, nàng nhất định có thể làm được.
Mặc dù không cách nào lấy được, như vậy hắn liền vận dụng võ lực, Thất Diệp Tang Hoa… Hắn là tình thế bắt buộc!
“Tốt, chúng ta lập tức đi!”
Ba người Long Thiên Thần, Bạch Sở Mục cùng Bách Lí Song rối rít rời ghế, hướng đài chủ tịch chạy tới.
Tiểu Mặc nhìn chung quanh một chút, cúi đầu sờ sờ đỉnh đầu Tiểu Bạch nói: “Tiểu Bạch, nhanh lên một chút đi giúp mẫu thân đi, nhất định phải cố gắng lên nga!”
“Tiểu Mặc Mặc, ngươi cứ yên tâm đi! Có ta ở đây, nữ ma đầu nhất định sẽ thắng!” Tiểu Bạch kiêu ngao mềm mại giương đầu, tràn đầy tự tin, sau đó sưu một tiếng, vạch lên một đạo bạch quang, xông về hội trường tranh tài.
Tiểu Mặc liếc mắt cười cười, ngửng đầu lên, nhìn về phía phụ thân: “Đúng rồi, phụ thân, lò luyện đan có phải hay không đối với mẫu thân rất trọng yếu đây?”
Long Thiên Tuyệt gật đầu, kiên nhẫn giải thích: “Đúng vậy a, Tiểu Bạch phun ra ngọn lửa nhiệt lượng quá cao, một loại lò luyện đan thì không cách nào thừa nhận. Nếu ở trong quá trình luyện chế, xuất hiện một chút ngoài ý muốn, phẩm chất đan dược liền có khả năng giảm xuống, mẫu thân con chưa có biện pháp thắng được tỷ thí.”
“Nguyên lai là như vậy…” Tiểu Mặc cúi đầu, chân mày nhỏ vắt xuống, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một đạo linh quang, “Nha” một tiếng, bắt đầu chui đầu vào chơi đùa chiếc nhẫn trữ vật trong tay mình.
“Tiểu Mặc, con bận rộn cái gì đây?” Long Thiên Tuyệt ánh mắt thâm thuý quái lạ nhìn nhi tử, không biết hắn đang bận những thứ gì.
“Ừ, con nhớ được con thật giống như nhìn thấy một cái vạc trong đống bảo vật, thoạt nhìn bộ dạng cũng không tệ lắm…” Tiểu Mặc lao lực móc hồi lâu, không có biện pháp, thật sự là bảo vật của hắn nhiều lắm, mà cái vạc kia không giống cái vạc tầm thường, thể tích còn hơi nhỏ, có thể đã bị mai một ở trong đống bảo vật, không thể tìm ra.
“Hmm, tìm được rồi!” nét mặt Tiểu Mặc giống như ánh mặt trời rực rỡ khuôn mặt tươi cười, sáng ngời. tay nhỏ bé xách ra một cái vạc, cao một thước, hai miệng chén lớn nhỏ, thoạt nhìn, không có gì rõ rệt, song nếu nhìn kỹ trong đó phiếm điểm một cái u quang, có thể đem tâm hồn người đều thu nạp trong đó!
Long Thiên Tuyệt nhíu mi, nhìn kỹ Bảo đỉnh một phen, bỗng nhiên nhướng mày cười một tiếng: “Có lẽ, nó thật đúng là có thể xử dụng được đây.”
Đứng dậy, đem Bảo đỉnh để trong tay, dùng khinh công, mấy bước đã đi tới trước mặt Vân Khê.
“Thiên Tuyệt?” Vân Khê đang trấn an Tiểu Bạch đến đây hỗ trợ, chợt thấy Long Thiên Tuyệt cũng tới đến trước mặt, hơi kinh ngạc.
“Vi phu tới cho nàng đưa Bảo đỉnh.” Long Thiên Tuyệt nghiêng thân, khóe miệng phác cao, đưa tay vuốt vuốt tóc mai của nàng, trong ánh mắt tràn đầy tình ý cùng sủng nịch.
“Bảo đỉnh?”
“Nhìn cái này!” Hắn hướng nàng vươn ra, một cáo bảo đỉnh liền xuất hiện ở trước mặt của nàng, “Đây là Tiểu Mặc cất dấu, nàng xem một chút có thể sử dụng hay không?”
“Cái vạc này…” Vân Khê đáy mắt sâu thẳm quang mang chợt lóe, vui vẻ nở nụ cười, “Ta làm sao quên mất, Tiểu Mặc của chúng ta còn có bảo bối này? Tiểu Bạch, nhanh lên một chút thử một chút Bảo đỉnh này, xem một chút có thể sử dụng hay không?.”
Nàng cơ hồ quên mất, khi còn đang ở Ngạo Thiên đại lục, từng thấy nhi tử phơi qua bảo bối này. Bọn họ còn dùng nó nấu súp nấm để uống, cũng bởi vì nàng cảm giác cái vạc kia chất liệu tương đối đặc thù, chịu nhiệt, không dễ hỏng, giống như nồi inox hiện đại.
Mặc dù không quá rõ ràng Bảo đỉnh này cấp bậc đến tột cùng như thế nào, nàng cũng không tự phán đoán, nhưng nàng mơ hồ có loại cảm giác, phẩm chất của nó hẳn là so sánh với lò luyện đan trong tay nàng hiện tại muốn mạnh hơn nhiều.
Không có biện pháp rồi, trận chung kết lửa sém lông mày, chỉ có thể tạm thời chấp nhận.
“Hử?” Hồng Liên đại nhân lực chú ý bị hấp dẫn tới đây, mắt lạnh bổ nhào về phía trước, Bảo đỉnh này thoạt nhìn không có gì đặc biệt, bọn họ không phải là cố làm ra vẻ huyền bí đấy chứ?
“Tiểu Bạch!” Vân Khê thúc giục, vô số đạo ánh mắt soi mói nhìn, Tiểu Bạch đã đến lúc thể hiện rồi, bộ lông thuần trắng nhẵn nhụi chuẩn bị trong suốt.
“Phốc!” Màu vàng ngọn lửa, khí thế kinh người!
Hiện trường cũng hút không khí, vang thành một mảnh.
Đây là vật nhỏ gì? Lại có thể phóng hỏa?
Là như thế kim sắc hỏa diễm thuần khiết?
“Ngọn lửa này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Ta cảm giác được năng lượng của nó vô cùng to lớn, không cách nào lường được cùng tưởng tượng, thật sự là quá thần kỳ.”
“Trời, ngọn lửa này so sánh cùng thập đại dị hỏa mồi lửa trong truyền thuyết, chỉ sợ cũng không bằng đâu.”
“Chẳng lẽ vật nhỏ này là một loại thần thú biết phun lửa?”
“Ly kỳ! Quá ly kỳ rồi!”
Tiếp thu đến ánh mắt sợ hãi than của những người chung quanh cùng các loại tiếng than thở, Tiểu Bạch hãnh diện, bộ lông lay động.
“Tiểu, Bạch!”
Thanh âm nghiến răng nghiến lợi từ trên đỉnh đầu nó truyền lại mà đến, Tiểu Bạch lập tức thu ngọn lửa, đột nhiên nuốt ngụm nước miếng, nháy mắt mấy cái, chẳng lẽ nó làm sai cái gì sao?
Con ngươi chớp động vô tội, nó yếu ớt nhìn lửa giận thiêu đốt trong mắt Vân Khê, muốn bao nhiêu thuần lương có bấy nhiêu thuần lương, muốn bao nhiêu vô tội có bấy nhiêu vô tội.
“Tiểu Bạch, ta muốn đốt Bảo đỉnh, không phải là để biểu diễn tạp kỹ phóng hỏa.”
Vân Khê rất im lặng nhìn nó, nó mới vừa phun ra ngọn lửa, đã đủ để đem trọn Bảo đỉnh nuốt mất.như vậy thì nàng còn luyện đan thế nào?
“Người ta… Người ta thật lâu không có phun lửa, nhất thời không có thích ứng, không cẩn thận sẩy tay chứ sao.” Tiểu Bạch yếu ớt nói, trên thực tế bình thường nó có thể tùy ý chỉnh độ mạnh yếu, nhưng sau khi ngâm người ở suối Long Nhãn, thực lực bản thân tăng lên không ít, chỉ là không có cơ hội thi triển, cho nên chính nó cũng không rõ thực lực của mình đến tột cùng tăng trưởng bao nhiêu. Nó hiện tại dùng lực như trước kia để phóng lửa, kết quả lại là lửa phun quá mạnh, nói thật, nó thật sự là rất vô tội, ai bảo thực lực của nó trong lúc vô tình lại vụt vụt vụt đi lên đây?
Lại còn là một con thú cưng có thể nói, biết phun lửa!
Có muốn hay không đáng yêu như thế?
Phần lớn người bị Tiểu Bạch bộ dáng khả ái làm cho nảy sinh khuynh đảo rồi, thú cưng vừa đáng yêu, lại có thực lực và vân vân, ai nhìn chẳng yêu chứ.
So sánh mà nói, đối với Tiểu Bạch bất hạnh bám lấy Vân Khê, lại lộ ra vẻ không đáng yêu như thế.
Người ta cũng không phải là cố ý, ngươi muốn người ta phóng hỏa, đây là đang nhờ cậy người ta, thái độ bản thân nên tốt hơn một chút, ai như nàng, nhờ cậy người còn hung hăng như thế chứ? Huống chi đây lại là một thú sủng siêu cấp đáng yêu chứ?
Tiếng tăm của Tiểu Bạch hôm nay không biết làm sao, vụt vụt vụt dâng lên, trong mắt mọi người thành đại minh tinh, khuynh đảo một mảng lớn lòng người.
Thử nghĩ xem, hôm nay ở hiện trường đại hội luyện đan, mọi người hoặc là Luyện đan sư, hoặc là chính là nhân sĩ đam mê luyện đan. Khi bọn hắn thấy một con thú cưng có thể phun ra kim sắc hỏa diễm tinh thuần như thế, ánh mắt mọi người sao có thể không sáng lên chứ?
Cho nên, Tiểu Bạch mới có một đống người hâm mộ, nhất cử nhất động cũng đều bị chú ý.
Song, đang ở lúc mọi người chú ý Tiểu Bạch, Mộ lão vẫn nhìn chằm chằm vào kia Bảo đỉnh nghiên cứu đột nhiên thấp giọng hô lên: “Khê Nhi nha đầu mau nhìn! Kỳ tích a!”
Kỳ tích?
Vân Khê không có lĩnh hội được ý tứ của hắn, liền nhìn chăm chú nhìn lên, lại thấy trên mặt nước sơn u ám của Bảo đỉnh kia bởi vì mới vừa ngọn lửa bị xâm nhập, một chút xíu tróc ra, lộ ra bên trong càng sâu một tầng thành trong.
Điện, quang, hỏa, thạch!
Phía ngoài một tầng nước sơn mặt tróc ra trong nháy mắt một luồng sáng trắng thánh khiến tỏa sáng, như ánh sao trên trời, ánh sáng ngọc đẹp mắt!
Mặt nước sơn bên ngoài tróc ra, đến cuối cùng, vách trong vách ngoài toàn bộ triển lộ ở trong mắt mọi người.
Xôn xao ——
Thanh âm hút không khí nối tiếp một mảnh.
Ánh sáng trắng thánh khiết như yên hoa mùa hè trong bầu trời nở rộ!
Mọi ngườichứng kiến một khắc kỳ tích này!
Tâm khiếp sợ, thật lâu không cách nào thở bình thường.
“Thần, thần, thần… Thần cấp lò luyện đan?!”
Trong đám người, không biết là người nào cà lăm nói ra một câu như vậy, sau đó cái thanh âm này tựa như hồng thủy mãnh thú một loại, trong nháy mắt lan khắp toàn trường, người người trợn mắt hốc mồm.
Thần cấp lò luyện đan!
Lại có thể ngoài ý muốn thấy truyền kì xuất thế như vậy.
Này này này này này…
Tại chỗ phần lớn mọi người hết chỗ nói rồi, mở rộng tầm mắt, không cách nào dùng ngôn ngữ để biểu đạt tâm tình giờ phút này.
Mới vừa nhân tài Vân tộc lấy ra một Vương cấp lò luyện đan, trong nháy mắt người học viện Vạn Hoàng liền mang ra một thần cấp lò luyện đan, này… Chẳng lẽ thiên hạ hiện nay Vương cấp lò luyện đan, thần cấp lò luyện đan đều rơi đầy trên mặt đất, tùy tùy tiện tiện là có thể làm ra tới một bảo đỉnh? Hơn nữa mỗi cái so sánh với một cái càng muốn trâu bò hơn!
Vân Khê từ trước đến giờ vẫn luôn bình tĩnh cũng nhịn không được tại chỗ ngớ ngẩn.
Đây chính là thần cấp lò luyện đan bọn họ một mực tìm kiếm sao? Nó lại cứ như vậy thần kỳ xuất hiện?
Nhưng nếu muốn đem nguyên nhân nó thần kỳ xuất hiện vẫn là từ trước suy ra mà nói…, đó chính là nhi tử khả ái của nàng không cẩn thận gây sự với Thánh Đảo, càng không cẩn thận vào Thánh cung, càng không cẩn thận cướp bóc bảo khố Thánh cung, sau đó nữa…
Bởi vì nàng luyện đan cần một lò luyện đan tốt, dưới tình thế cấp bách, nhi tử đột nhiên nhớ tới mình từng không cẩn thận cướp bóc qua bảo khố của Thánh cung, rồi không cẩn thận cất chứa một Bảo đỉnh không biết tên…
Vì có thể trợ giúp mẫu thân thủ thắng, với tinh thần “có còn hơn không”, bé hào phóng cống hiến bảo đỉnh không biết tên này, sau đó…
Bởi vì Tiểu Bạch nhất thời sẩy tay, kích thích tiềm năng của thần cấp lò luyện đan, khiến nó lộ ra hình dáng thật sự, nữa nữa nữa sau đó…
Thần cấp lò luyện đan trong truyền thuyết thuộc loại trâu bò, cứ như vậy mà thần kỳ xuất thế!
Ông trời, mau cho khối đậu hủ đè chết nàng sao!
Chỉ bằng vận cứt chó (ta thề là nguyên văn) của cả nhà bọn họ, nàng tin tưởng nàng tuyệt đối là đập không chết.
“Ha ha ha ha ha…” Vân Khê đột nhiên trong lúc ngửa mặt lên trời cười dài lên, thật là trời cũng giúp ta!
Có thần cấp lò luyện đan cùng ngọn lửa của Tiểu Bạch, nàng nếu là vẫn không thể thắng đầu khôi (giải nhất), thì chắc chắn là đầu óc có vấn đề.
Tiểu Bạch yếu ớt co rúc ở một bên, hai mắt lấp lánh.
Hôm nay nữ ma đầu có chút không bình thường, nó hay là ngoan ngoãn một chút, không nên tùy tiện chọc giận nàng.
Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục mừng rỡ, kích động ôm nhau, vui vẻ cười to.
Thật tốt quá! Bóng ma trên người hắn có biện pháp giải trừ! Long Thiên Thần không khỏi cảm thán thế sự vô thường.
Bạch Sở Mục cũng không biết mình đến tột cùng là kích động cái gì, dù sao nhìn huynh đệ cao hứng, hắn cũng thấy cao hứng.
Tiểu Mặc vóc dáng thấp, bị đám người phía trước kích động đứng lên ngăn cản tầm mắt, còn không có hiểu rõ đến tột cùng xảy ra chuyện gì. Hắn mới vừa đứng lên, rướn cổ lên muốn xem đến tột cùng, sau đó đã bị hai người cao cao quăng đi, cả kinh hắn thất thanh kêu to: “Mưu sát a! Phụ thân cứu mạng a ——”
“Tiểu Mặc, cháu thật đúng là đại công thần chúng ta a!” Long Thiên Thần ôm lấy cháu nhỏ, mãnh liệt hôn.
“Ngươi tiểu tử thúi này, lại cất chứa một thần cấp lò luyện đan, ngươi có thể hay không quá kín đáo, giấu được quá sâu? Mau cho chúng ta nhìn một cái chiếc nhẫn trữ vật của ngươi, bên trong rốt cuộc còn cất chứa bao nhiêu thứ tốt?” Bạch Sở Mục đưa tay, đoạt lấy chiếc nhẫn trong tay Tiểu Mặc, Tiểu Mặc tay mắt lanh lẹ, thân ảnh nho nhỏ chợt lóe, bỏ chạy hướng nơi so tài có phụ thân cùng mẫu thân.
Ai cũng không thể động đến bảo bối của hắn, nếu không hắn liền cùng người đó xác định!
Bách Lí Song, Long Thiên Tầm, Hoa Sở Sở, Triệu gia tỷ muội cũng rối rít kích động nắm tay nhau, các nàng đã sớm cùng người một nhà Vân Khê hòa hợp nhất thể, cùng vui cùng buồn, phúc họa cùng hưởng.
Ba vị hộ pháp, Dung Thiếu Hoa, Độc Cô mưu, Mộ Vãn Tình, Mộ Cảnh Huy cùng đám người thầy trò Côn Luân lão giả cũng rối rít tâm tình kích động, trong đó biểu đạt kém nhất, vẫn là Độc Cô Mưu, hắn ôm bảo kiếm trong tay, đổi qua đổi lại, đây cũng là phương thức biểu hiện hắn đang kích động nhất.
Hiện trường tranh tài, bởi vì thần cấp lò luyện đan xuất thế, loạn thành một mảnh.
Chủ tịch trên đài Đan minh Minh chủ cùng các luyện đan đại sư trước đây một lòng, cùng chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở nơi so tài, vây lấy Bảo đỉnh tinh tế xem xét, một đôi ánh mắt đều sáng lên, lộ ra vẻ mặt si mê.
Còn lại những Luyện đan sư khác, cũng rối rít xúm lại, tới nhìn Bảo đỉnh thần kỳ này.
Hiên Viên gia chủ đối với Bảo đỉnh không có gì hứng thú, bất quá vẫn cùng đến tham gia náo nhiệt, đang lúc quay đầu thấy gương mặt đen giống như hột gà thúi của Hồng Liên đại nhân, lão nhân gia hắn tâm tình có thể gọi là một ánh nắng tươi sáng.
“Ha ha ha, Vương cấp lò luyện đan đã là cái gì? Chúng ta chỉ nhìn thôi không nguyện ý liếc mắt nhìn! Thần cấp lò luyện đan, đó mới chính là lò luyện đan cao nhất, về phần những thứ lò luyện đan chó và mèo khác, hay là sớm một chút lui qua một bên, không nên ở chỗ này quá mất mặt xấu hổ!” Hiên Viên gia chủ đem câu nói lúc trước của Hồng Liên đại nhân ném trở về cho nàng, thuận tiện chế nhạo một phen, trong lòng vô cùng thống khoái a.
“Lão thất phu ——” Hồng Liên đại nhân giận đến sắc mặt một trận xanh tím cùng tắc kè hoa không có gì khác biệt, cuối cùng chỉ có thể nghẹn ra ba chữ kia.
“Hồng Liên đại nhân, hai chúng ta mặc dù đối với nhau không vừa mắt, nhưng đều là những đại nhân vật. Đại nhân vật mà cứ như vậy mắng chửi người cũng không hay a, mất phong độ, mất phong độ, ha ha ha…” Hiên Viên gia chủ vừa lắc đầu, vừa cười to.
“Rốt cuộc đại hội luyện đan có thể tiếp tục hay không? Bổn tọa tới nơi này, là để xem đại hội tỷ thí luyện đan, không phải là tới để xem đám các người biểu diễn tạp kỹ. Nếu như các ngươi không có ý định tiếp tục tiến hành đại hội luyện đan, bổn tọa liền mang tất cả Luyện đan sư của Vân tộc rời đi Đan minh, hơn nữa Vân tộc chúng ta từ giờ trở đi không bao giờ … tới Đan minh các ngươi nữa!” Hồng Liên đại nhân hổn hển gào thét, nơi nào còn có nửa điểm phong phạm của đại nhân vật?
Một tiếng hét của nàng, khiến Đan minh Minh chủ cùng các luyện đan đại sư không thể không quay lại nhìn nàng, tuy nói nữ nhân này đúng là đáng ghét, nhưng dù sao người ta ở xa tới chính là khách, hơn nữa lại chính là người Vân tộc. Đan minh cũng không có tính toán muốn cùng Vân tộc chính diện đối kháng quyết liệt, cho nên Minh chủ rất nhanh hạ lệnh, tuyên bố mọi người trở lại chỗ ngồi riêng của mình, trận chung kết chính thức bắt đầu.
Đám người vây xem cũng lục tục tản đi, Long Thiên Tuyệt nắm tay của con trai, lưu luyến không rời nhìn Vân Khê, cho đến khi chỉ còn lại có phụ tử bọn họ là người cuối cùng, hắn ôn nhu ở trên gương mặt Vân Khê lưu lại một nụ hôn, lúc này mới dẫn nhi tử trở lại thính phòng.
Trên gương mặt còn lưu lại ấm áp, Vân Khê một trận tâm thần nhộn nhạo.
Vì Thiên Tuyệt, nàng nhất định phải thắng được trận chung kết cuối cùng, hạnh phúc đều dựa vào hai tay của mình đạt được!
Vân Khê lấy lại bình tĩnh, tâm tình từ từ lắng đọng, đợi Minh chủ tuyên bố trận chung kết chính thức bắt đầu, nàng toàn tâm toàn ý chuyên tâm vùi đầu vào luyện đan.
Cách nàng một gian cách chính là Vân Phiên Phiên, giờ phút này nàng tâm tình vô cùng thấp thỏm. Nàng vốn có lò luyện đan đến gần cấp Vương cấp, xem như cũng không kém hơn Vương cấp chân chính, thế nhưng Vân Khê lại có được lò luyện đan thần cấp, hai người lúc trước vốn còn ngang ngửa nhau. Thế nhưng Vân Khê còn có một con thú cưng biết phun lửa, nàng cơ hồ đã chiếm hết thiên thời địa lợi, nắm chắc phần thắng.
Trước nghịch cảnh như vậy, nàng như thế nào có thể thắng đây?
Nhưng nếu như nàng thua, chắc chắn sẽ không có cách nào làm cho Hồng Liên đại nhân đối với nàng hài lòng, đến lúc đó Hồng Liên đại nhân có thể hay không sẽ giận lây sang nàng, không còn ủng hộ nàng tranh cử vào chức Thánh nữ kế tiếp của Vân tộc nữa?
Lòng nàng rối loạn đến cực điểm, đủ loại sầu lo, đủ loại phỏng đoán lung tung…
“Phiên Phiên, ngươi còn ngây ngốc làm gì? Ngươi cần phải cố gắng toàn bộ phát huy ra tài nghệ tốt nhất của ngươi, mặc dù không thể thắng, cũng sẽ không làm mất mặt mũi Vân tộc ta.” tiếng quát cuả Hồng Liên đại nhân truyền vào trong tai của nàng, làm cả người nàng chấn động, trong nháy mắt tỉnh ngộ lại.
Không sai, coi như là không thể thắng được, cũng không thể làm mất trình độ luyện đan bình thường của nàng sẽ không làm cho Vân tộc ở trước mặt mọi người mất hết mặt mũi. Chỉ cần nàng tận lực, làm được tốt nhất, cũng không hổ thẹn với lương tâm.
Sau khi nghĩ thông suốt, cả người nàng thả lỏng hơn rất nhiều, giống như là buông xuống một trọng trách nặng nề, chuyên tâm vùi đầu vào luyện đan.
Hiện trường trận chung kết, khí thế hừng hực, tiến độ luyện đan dần dần bước vào cao trào.
Mấy ngàn ánh mắt đều chú ý tới năm Luyện đan sư ở nơi so tài này, trong miệng thỉnh thoảng phát ra các loại tiếng thán phục, dĩ nhiên, lực chú ý của mọi người phần lớn là tập trung ở trên người Vân Khê, từng bước luyện đan của nàng, từng chi tiết, bọn họ cũng không bỏ qua.
Trong miệng Tiểu Bạch phun ra kim sắc hỏa diễm, thần cấp lò luyện đan hiệu dụng, vẫn như lúc trước là tiêu điểm chú ý của bọn họ.
Có điều kiện luyện đan hoàn mỹ như thế, Vân Khê đến tột cùng có thể luyện chế ra đan dược phẩm cấp như thế nào đây?
Tất cả mọi người đều mong đợi.
Thời gian luyện chế đan dược bước vào giai đoạn cuối cùng, Vân Khê cầm một chiếc gốm sứ làm vật chứa, để đan dược lên trên.
Ngọn lửa từ từ dập tắt…
Lò luyện đan nguội dần…
Tất cả quay về sự yên lặng.
Keng keng keng ——
Trận chung kết kết thúc tiếng chuông rốt cục gõ vang, tại nơi so tài mỗi vị Luyện đan sư đều ngừng tay, chờ đợi kết quả cuối cùng được công bố.
Ba người Mộ lão, Lam Mộ Hiên cùng Tần Tú đan dược luyện chế xong chia ra bầy ở trước mặt của bọn hắn, vừa xem liền hiểu ngay, mà Vân Khê cùngVân Phiên Phiên đan dược luyện chế của hai người thì ngoại lệ đều dùng một hộp nhỏ đem đan dược che lại, dù ai cũng không cách nào phán đoán ra đến tột cùng là các nàng luyện chế đan dược phẩm chất như thế nào, hơi có chút cố ý làm ra vẻ thần bí.
Bất quá, thế thì sao nào? Dù sao kết quả cũng sẽ lập tức được công bố, sớm một khắc biết hay trễ một khắc biết, có khác biệt gì đâu?
Minh chủ cùng mấy vị luyện đan đại sư lục tục đi vào sân trận chung kết, kết quả của một vòng cuối cùng trong trận chung kết này vẫn phải do mấy vị luyện đan tông sư quan trọng này đánh giá cuối cùng. Đầu tiên bọn họ lục đục đi tới trước mặt ba người Mộ lão, Lam Mộ Hiên cùng Tần Tú, kiểm tra phẩm chất đan dược luyện chế của bọn họ, đúng lúc này, Vân Khê quay đầu lại, cùng Vân Phiên Phiên ánh mắt chống lại nhau.
Bốn mắt chạm vào nhau, tia lửa bắn nhanh.
Ở trong mắt Vân Phiên Phiên, Vân Khê không chỉ có là đối thủ cạnh tranh của nàng, đồng thời cũng là tình địch, lửa giận cùng hận ý trong mắt càng sâu; mà Vân Khê nhìn Vân Phiên Phiên, càng thêm miệt thị và chán ghét, người như vậy không thể nào xứng đôi với ca ca của nàng, trở thành chị dâu của nàng? Cho dù ca ca miễn cưỡng đồng ý, nàng cũng sẽ không đồng ý!
Sau khi Minh chủ cùng mấy vị Luyện Đan Tông Sư bàn bạc đánh giá kết quả, bắt đầu nhất nhất tuyên bố.
“Lam Mộ Hiên, cấp chín!”
“Tần Tú, cấp chín!”
“Mộ Tông Minh, gần đến cấp vương phẩm, không tệ, không tệ!”
Gần đến cấp vương phẩm? Vậy cũng thật không được.
Mộ lão không có ngọn lửa cao cấp cùng lò luyện đan cao cấp tương trợ, toàn bộ bằng chính là tài nghệ luyện đan mấy chục năm qua của hắn cùng kinh nghiệm, luyện chế được đan dược đến gần cấp vương phẩm, đó chính là thực lực chân chính của hắn, rất tốt.
Mọi người rối rít hướng hắn thán phục.
Rốt cục, đến phiên hai người Vân Khê cùng Vân Phiên Phiên.
Đan dược trước hai người đều đã lấy hộp đựng che đậy, lộ vẻ thần bí.
“Các vị hay là trước công bố nàng đi, viên này của ta tuyệt đối nếu so với nàng phẩm chất tốt hơn, đồ tốt luôn là muốn ra mắt sau cùng.”
Vân Khê tự tin phác môi cười nói, chỉ chỉ vào Vân Phiên Phiên, ý bảo bọn họ vạch trần hộp đậy của Vân Phiên Phiên trước.
Minh chủ gật đầu, trong nội tâm cũng có ý nghĩ giống nàng, điều mong chờ nhất, luôn là muốn lưu đến cuối cùng.
Vân Phiên Phiên trong mũi hừ lạnh một tiếng, trừng Vân Khê một cái, sau đó tự mình mở ra bao trùm của hộp đựng đan dược.
Kèm theo động tác mở của nàng, có một chút xíu tia sáng thánh khiết yếu ớt thong dong bên trong bay ra ngoài, trên mặt Vân Phiên Phiên lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Là vương phẩm đan dược! Tuyệt đối là vương phẩm đan dược!
Lúc trước vào giai đoạn luyện chế đan dược cuối cùng xong, nàng còn không rõ ràng được chính xác phẩm cấp của đan dược, bởi vì tâm tình vô cùng khẩn trương, nên nàng dùng hộp che lại đan dược của mình, mà giờ nhìn thấy chút ít tia sáng thánh khiết, suy ra đây chắc chắn chính là đan dược vương phẩm, căng thẳng trong lòng nàng nhất thời thả lỏng ra.
Tiếng than dài phát ra.
Đầu ngón tay giương lên đem hộp đựng mang ra khỏi đan dược, một viên đan dược vương phẩm hiện ra ngay trước mặt mọi người.
Minh chủ cùng mấy vị luyện đan đại sư sợ hãi than nhỏ, quả nhiên chỉ cần phối hợp với lò luyện đan đẳng cấp cao cùng ngọn lửa đẳng cấp cao, tiềm lực của Luyện đan sư là hoàn toàn có thể nhảy lên một cấp bậc.
“Vân Phiên Phiên, vương phẩm! Rất tốt, rất tốt!” Minh chủ không tiếc lời khen tặng Vân Phiên Phiên.
Vân Phiên Phiên liếc mắt, mừng rỡ nở nụ cười, ngửng đầu lên, chống lại ánh mắt tỏ ra hài lòng của Hồng Liên đại nhân, tâm tình của nàng lúc này càng thêm vui vẻ. Đây là lần đầu tiên nàng luyện chế ra vương phẩm đan dược, là một sự đột phá của mình, sự thật chứng minh ở phương diện luyện đan nàng rất có thiên phú, nàng đối với mình càng thêm có lòng tin tăng lên gấp bội.
Kế tiếp muốn công bố, chính là phẩm cấp đan dược luyện chế của Vân Khê.
Hiện trường không khí lần nữa căng thẳng, ánh mắt của mọi người trong nháy mắt đều tụ tập ở một chỗ.
Vân Khê giơ tay lên, từ từ mở hộp đựng ra…
Hộp đựng mới vừa nhấc lên chút ít, một ánh sáng chói mắt liền từ khe hẹp ở giữa chui ra, giống như một hài tử nghịch ngợm nháy ánh mắt của hắn, sáng lạng chói mắt.
Thanh âm hút khí từ từ tấu vang, giống như bản nhạc kỳ lạ.
Tay của Vân Khê cứ như vậy dừng lại ở giữa không trung, ánh mắt nàng lóe lên, tâm tình cũng cực kỳ khẩn trương.
Giờ khắc này, nàng giống như là một tên cờ bạc, sau khi đặt cược, ngó nhìn xúc xắc trong đầu chén, một chút xíu đếm thời gian mở miệng chén.
Xôn xao ——
Khi hộp đậy trong tay nàng đột nhiên mở ra toàn bộ, toàn trường nháy mắt dậy sấm.
Tất cả mọi người đứng lên, bị phương hướng chói mắt chói mắt quang mang làm cho kinh ngạc!
Sau đó là một tiếng sợ hãi than, đều nhịp.
Ánh sáng chói mắt!
Mới vừa rồi Vân Phiên Phiên đã luyện chế ra vương phẩm đan dược phát ra ánh sáng nhạt, so sánh với ánh sáng mà đan dược của Vân Khê phóng thích đi ra, thật giống với ánh sáng mặt trời, mà Vân Phiên Phiên là bất quá chỉ là ánh sáng đom đóm thôi, căn bản không thể so sánh cùng.
Đây nên xem đan dược phẩm cấp gì?
Tất cả mọi người mắt đều choáng váng, bởi vì không có ai biết được đan dược vương phẩm trở lên, đến tột cùng là hình dáng ra sao.
Viên đan dược trước mắt kia, tuyệt đối là vương phẩm đan dược trở lên, không nghi ngờ chút nào. Như vậy nó có thể coi là tuyệt phẩm đan dược hay không?
“Lão phu nhớ được, sách cổ từng ghi lại, phàm là tuyệt phẩm đan dược xuất thế, thì bản thân đan dược đó sẽ xuất hiện đan linh, nảy mầm ý thức độc lập, bất quá lão phu xem viên đan dược kia nảy sinh đan linh tựa hồ còn kém một khoảng cách, cho nên…”
Đang ở thời điểm Minh chủ sắp tuyên bố kết quả, Hiên Viên gia chủ đầu tiên thứ nhất bất mãn hô lên: “Ta nói Minh chủ, ngươi cũng nói đó là sách cổ từng ghi lại, trên thực tế ai cũng không có chân chính nhìn thấy tuyệt phẩm đan dược, làm sao ngươi có thể phán định nó không phải là tuyệt phẩm đan dược đây? Có lẽ đan linh kia đã bắt đầu nảy sinh, hiện tại đang ở trạng thái ngủ say, còn chưa có thức tỉnh?”
Ách… Như vậy giải thích cũng được?
Mọi người không khỏi địa cảm thán, Hiên Viên gia chủ, lão nhân gia ngài dầu gì cũng là một vị đại nhân vật, sao có thể vô sỉ bá đạo như vậy?
Minh chủ cười tủm tỉm nói: “Hiên Viên gia chủ, ngươi cần gì phải gấp gáp như vậy? Cho dù nó không phải là tuyệt phẩm đan dược, Vân Khê cô nương cũng đã thắng được, trở thành người thắng cuộc ở đại hội luyện đan lần này, đây là chuyện chân thật đáng tin, ai cũng không có cách nào lật đổ nó! Chỉ bất quá…”
Ngữ khí của hắn vừa chuyển, lại nói: “Tuyệt phẩm đan dược dù sao vô cùng hiếm thấy, thiên thời địa lợi nhân hoà, thiếu một thứ cũng không được, mặc dù có lò luyện đan thần cấp, nhưng nếu không có mồi lửa thần cấp cùng với tài nghệ luyện đan tuyệt phẩm tương xứng, cũng không thể nào đem tuyệt phẩm đan dược luyện chế thành công. Cũng không phải là lão phu khinh thường Vân Khê cô nương, chẳng qua là đây là chuyện khách quan, cho dù là bản thân lão phu cũng không cách nào làm được.”
Hiên Viên gia chủ còn muốn nói cái gì đó, Vân Khê ngăn trở hắn, nói: “Minh chủ nói không sai, muốn luyện chế ra chân chính tuyệt phẩm đan dược, nói dễ vậy sao? Hôm nay có thể thắng được tỷ thí, đoạt được vị trí đầu bảng, ta cũng đã rất thỏa mãn.”
Nàng cũng tinh tường biết được rồi, muốn luyện chế ra tuyệt phẩm đan dược, chỉ dựa vào năng lượng từ ngọn lửa của Tiểu Bạch cùng lò luyện đan thần cấp còn chưa đủ, nàng còn cần mồi lửa thần cấp. Ngoài ra còn cần tài nghệ luyện đan của bản thân nàng, khoảng cách luyện chế ra tuyệt phẩm đan dược chân chính, còn cách một đoạn, còn chờ gia.
Cho nên, Minh chủ phán đoán là chính xác.
Bất quá, lần này luyện đan đại hội, thu hoạch là thật lớn.
Nàng rõ ràng biết được muốn luyện chế Tru tiên đan, mình còn nhiều nhân tố thiếu sót, hơn nữa có một lần kinh nghiệm luyện ra tuyệt phẩm đan dược, lần luyện chế tiếp theo sẽ nắm chắc hơn nữa.
Minh chủ hài lòng gật đầu, lúc này liền tuyên bố kết quả cuối cùng của đại hội luyện đan lần này, Vân Khê không nghi ngờ chút nào đoạt được vị trí đầu, Vân Phiên Phiên thứ hai, Mộ lão thứ ba, đối với kết quả như vậy, mấy nhà vui mừng mấy nhà lo.
Dĩ nhiên, lần này sau khi cuộc tranh tài kết thúc đan dược luyện chế ra hết thảy đều bị người Đan minh thu đi, Vân Khê không có biện pháp đem nó nuốt riêng. Không nên chọc giận người Đan minh, làm bọn họ không đem Thất Diệp Tang Hoa cho nàng, nàng cũng đành ngoan ngoãn chịu đựng.
Kể từ khi Minh chủ công bố kết quả tỷ thí xong, khuôn mặt của Hồng Liên đại nhân giống như nhà xí, vừa thối lại vừa cứng, nàng tức giận vù vù hướng Vân Khê cùng Hiên Viên gia chủ bên này ngoan trừng mắt liếc, sau đó liền dẫn Vân Phiên Phiên cùng đám người Vân tộc… vội vã rời đi khỏi hiện trường tranh tài.
Vân Khê đưa mắt nhìn đoàn người bọn họ rời đi, trong lòng mơ hồ sinh ra dự cảm xấu, không biết bọn họ sẽ đối phó ca ca như thế nào, ca ca có thể thuận lợi chạy trốn ma trảo của bọn hắn không?
“Vân cô nương, về chuyện gia nhập học viện Vạn Hoàng…”
Ở chung quanh nàng, rất nhanh liền tụ lại một đống Luyện đan sư, mọi người trong tay cầm truyền đơn, rối rít tỏ vẻ nguyện ý đến học viện Vạn Hoàng Đan học viện nhận chức, có ít người muốn kiêm chức, có ít người hạ quyết tâm, trực tiếp gia nhập toàn bộ chức đạo sư, ai bảo bọn họ in và phát hành truyền đơn cách điều chế đan dược cổ xưa hấp dẫn người như thế đâu?
Nhưng nếu là những người khác truyền đơn như vậy, bọn họ có lẽ sẽ cho là chỉ là lừa dối hoặc cạm bấy thiết kế, lấy cách điều chế đan dược cổ xưa để làm mồi, chờ toàn bộ bọn hắn mắc câu xong còn không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Bất quá Vân Khê sẽ giống như vậy, nàng dùng thực lực chân chính của mình, chứng minh hết thảy, để cho bọn họ có đầy đủ lòng tin mà lựa chọn tin tưởng nàng.
“Chư vị, đúng như lúc trước ta có nói, phàm là những ai nguyện ý gia nhập học viện Vạn Hoàng Đan học viện của chúng ta, chúng ta đều vô cùng hoan nghênh, nội dung trên giấy viết cũng sẽ nhất nhất thực hiện, quyết không nuốt lời.” Nàng hướng Lam Mộ Hiên phất tay một cái, đưa chiêu đến bên cạnh của mình, đối với chúng nhân nói, “Các vị nếu muốn ghi danh tham gia,hãy tới chỗ hắn ghi danh, cùng nhau lấy giấy ghi danh từ chỗ đồ đệ của ta.
Tiếng nói vừa ra, rất nhiều người liền ngay lập tức đem Lam Mộ Hiên bao vây, đáng thương Lam Mộ Hiên phải giao cho rất nhiều người, luống cuống tay chân, không thể làm gì khác hơn là đem nương tử của mình cùng anh vợ cùng gọi vào, người một nhà cùng nhau hỗ trợ.
Vân Khê thu Bảo đỉnh, rồi cho Tiểu Bạch mấy viên linh quả, làm phần thưởng ngợi khen.
Tiểu Bạch rất dễ dàng thỏa mãn, có ăn ngon, liền hấp tấp trở lại về chỗ tiểu chủ nhân.
Vân Khê bên này, rất nhanh bị người của gia tộc Hiên Viên cùng các bằng hữu của nàng vây quanh, mọi người cùng nhau chúc mừng thắng lợi.
Trong lúc vui sướng, có chút tiếc nuối, nhưng nếu có thể đem viên viêm linh châu trong tay Vân Phiên Phiên thu vào tay, vậy thì càng hoàn mỹ hơn. Bất quá lần này thời gian gấp rút, lại có cao thủ Vân tộc cùng đi bên người nàng, rất khó có cơ hội hạ thủ. Nếu lần sau gặp lại Vân Phiên Phiên, nàng nhất định sẽ không khách khí.
Phía sau có người ôm nàng, thanh âm mừng rỡ ở nàng bên tai truyền lại: “Khê Nhi, nàng thành công! Chúng ta đưa mục tiêu luyện Tru tiên đan tiến gần thêm một bước dài.”
Long Thiên Tuyệt thật lòng vui mừng, cũng vì biểu hiện nàng xuất chúng mà kiêu ngạo tự hào, bên trong ánh mắt là tia sáng kinh người. Hắn cúi đầu, hung hăng ở mặt trên má nàng hôn vài cái, thẳng tới khi cả người Vân Khê một mảnh tê dại, say mê bởi nhiệt tình của hắn.
Ở giữa hai người, một cái đầu nho nhỏ dò xét tới, khuôn mặt nhỏ nhắn trên bàn nở nụ cười rực rỡ. Tiểu Mặc cười ngọt ngào nói: “Mẫu thân, con giúp người tìm được Bảo đỉnh, cũng phải có phần thưởng to lớn hay không?”
Vân Khê mỉm cười, hôm nay hắn thật sự biểu hiện rất tốt, gật đầu nói: “Được rồi! Con muốn phần thưởng như thế nào?”
Tiểu Mặc suy tư, tươi cười ngẩng lên nói: “con muốn mỗi tối đều cùng mẫu thân cùng nhau ngủ…”
Chợt lại duỗi thân ra ba ngón tay: “Ba buổi tối!”
Tiếng nói vừa dứt, hắn liền lập tức cảm giác được sau gáy lạnh lẽo, có nồng đậm sát khí đột kích…
Quay đầu, thấy gương mặt tuấn tú bình tĩnh của phụ thân, con ngươi không chuyển động chăm chú nhìn hắn, thật giống như có người thiếu nợ hắn.
Tiểu Mặc vô tội xoa lỗ mũi, ủy khuất đi tới mẫu thân tố cáo: “Mẫu thân, phụ thân hắn trừng ta!”
“Phải không?” Vân Khê liếc mắt về người nào đó, trên thực tế, nàng không cần nhìn cũng biết người này có cái vẻ mặt gì rồi, bất quá vì chiếu cố đến tâm tình của nhi tử, nàng rất công chính nghiêm minh đem ánh mắt xem kỹ liếc qua lại.
Người nào đó biến sắc mặt thật nhanh: “Có sao? Tiểu Mặc, con nhất định là nhìn lầm rồi, nhìn người không thể chỉ nhìn mặt ngoài.”
“Kia vậy phải nhìn cái gì ạ?” Tiểu Mặc khiêm tốn lãnh giáo.
“Nhìn nội tâm.” Long Thiên Tuyệt thâm trầm nói.
“Nga, con biết rồi.” Tiểu Mặc gật gật đầu, sau đó đột nhiên gương lên khuôn mặt nhỏ nhắn, hung hăng hướng về phía phụ thân trừng mắt, trong miệng vẫn không quên nói, “Phụ thân, con hiện tại nội tâm là rất tôn kính người, người không nên bị của mặt ngoài của con mê hoặc nga.”
Long Thiên Tuyệt khóe miệng hung hăng co rút, này có tính là hắn đang tự chui đầu vào rọ hay không? Tiểu tử thúi, dám trừng phụ thân của ngươi? Lá gan thật lớn? Quay về sẽ hảo hảo thu thập ngươi!
Vân Khê qua lại nhìn phụ tử hai người trừng tới trừng lui, không khỏi có chút buồn cười.
Bình luận facebook