• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Thiên Tôn Bất Bại - Quân Tường (1 Viewer)

  • Thiên Tôn Bất Bại (Full) - Chương 161

Nơi đây lập tức yên tĩnh lạ thường, chỉ cỏ tiếng nhạc du dương.
Tất cả khách quý nơi đây đều với vẻ mặt nghi hoặc nhưng không ai dám lên tiếng.
Ngay cả Chu Xuyên cũng toát hết mồ hôi, định lên tiếng hỏi nhưng nhìn người đàn ông trung niên bị kéo ra ngoài thì lúc này Chu Xuyên cũng không có dũng khí nữa
Hắn ta lúng túng đứng trên sân khấu, không biết nên làm thế nào. Thậm chí còn không có dũng khí lấy điện thoại ra gọi.
Rầm!
cửa lớn mở ra, Quân Tường đi vào.
Tất cả mọi ánh mắt đều nhìn về phía anh.
Người thanh niên mặc vest, khoác thêm chiếc áo ngoài, khí thế ngút ngàn, còn thêm phần bá đạo.
Hai mằt đằng đằng sát khí, khiến người khác khiếp sợ.
Quân Tường ngẩng đầu lên nhìn về phía Chu Xuyên đứng giữa sân khấu rồi đi lại đó.
Chu Xuyên nhìn Quân Tường, đầu như úng nước mà không nghĩ ra mình và người này có quen không, hoặc là có thù oán gì không.
Quân Tường đi đến trước mặt hắn ta.
Chu Xuyên cố kìm chế, cố cười gượng giơ tay ra: “Chào… Chào anh!”
Sắc mặt Quân Tường nghiêm nghị, trong đôi mắt toát ra vẻ phẫn nộ.
“Anh có quen Khương Hân không?”, Quân Tường hỏi với giọng lạnh băng, dáng vẻ uy nghiêm.
Chu Xuyên ngẫm nghĩ một chút rồi lắc đầu nói: “Tôi không biết!”
Sau đó Quân Tường từ trong ngực lấy ra một tấm ảnh đưa cho Chu Xuyên nhìn.
“Có quen cô ấy không?”
Nhìn thấy hình ảnh Khương Hân trên bức ảnh, Chu Xuyên lập tức chau mày ngẩng đầu nhìn Quân Tường: “Cũng coi như quen”.
“Nói đi!”, Quân Tường nheo mắt, nói.
Chu Xuyên nói tiếp: “Rất nhiều năm về trước, tôi và em trai đi trên đường phố thì nhìn thấy cô gái này. Vì cô ấy quá đẹp nên tôi có ấn tượng rất sâu sắc”.
Sau đó hắn ta chau mày rồi lắc đầu nói: “Còn lại thì tôi không biết gì cả”.
“Rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt”.
Quân Tường quay đầu lại nhìn Trần Nộ nói: “Trói lại!”
“Không… Tôi không biết thật mà”, Chu Xuyên vội lắc đầu nói.
Nhưng Trần Nộ không để ý đến thái độ của hắn ta mà tìm một sợi dây thừng, sau đó trói Chu Xuyên lại.
“Cắt đứt ngón tay, từng ngón một, đến khi nào nói thật mới thôi!”, Quân Tường hai tay đút túi, nói với vẻ mặt lạnh lùng, trong ánh mắt đều là sự khinh bỉ.
Tất cả quan khách ở đây đều ngây người ra.
Bởi vì, nói cắt ngón tay là cắt ngay…
Đây rốt cuộc là ai?
Vợ của Chu Xuyên đứng ở bên cạnh, vội nói: “Rốt cuộc các người là ai? Sao lại đánh người thế?”
Quân Tường trừng mắt nhìn lại, nói: “Cô còn nhiều lời, có tin, cô cũng không thoát được không?”
Vợ Chu Xuyên nhìn ánh mắt của Quân Tường nên lập tức lùi về sau nửa bước.
Ánh mắt này hung dữ quá đi!
Thậm chí nhìn một cái mà cảm giác như mình rơi vào hầm băng, toàn thân cứng đờ.
Trần Nộ đã ra tay.
“A…”, một ngón tay bị cắt đứt, máu chảy đầm đìa.
Sắc mặt Quân Tường không có gì biến đổi, hỏi lại: “Có nói không?”
Chu Xuyên lắc đầu nói: “Tôi thật sự không biết!”
“Tiếp tục!”, Quân Tường cúi đầu, nói.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thần Võ Thiên Tôn
Chương 1-5
Thần Đạo Thiên Tôn
  • Sương Sương
Thần Đạo Thiên Tôn
  • Sương Sương
Thiên Mệnh Chí Tôn
Thần Đạo Thiên Tôn
  • Sương Sương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom