Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 444
Đã nói đến nước này, Âu Dương chỉ có thể hỏi:
"Ý của Công Công là?"
"Ít nhất là trước mắt hai người không thể công khai quan hệ. Nếu người thật sự có quyết tâm, vậy xong việc này Lương tướng quân sẽ từ chức, hai người lại có thể đến với nhau. Làm vậy thì ít ra cũng dễ ăn nói hơn."
Âu Dương hỏi:
"Ta cáo lão hồi hương có được không?"
"Đương nhiên là không được."
Cửu Công Công nói:
"Chúng ta nói trắng ra nhé. Ảnh hưởng của Âu đại nhân ở trong thương nghiệp, quân đội và dân chúng đều rất lớn. Cho dù Âu đại nhân cáo lão hồi hương thì ảnh hưởng của người vẫn còn. Nếu Lương tướng quân còn nắm binh quyền, đừng nói là Hoàng Thượng, đến Lý Cương cũng sẽ dâng sớ nói là danh không chính ngôn không thuận. Vả lại, sau khi hai người thành thân, một người phụ nữ mà tối ngày ở trên thuyền với một đám đàn ông, người mất mặt không chỉ có đại nhân mà còn có các sĩ tộc nữa. Tốt xấu gì đại nhân cũng đã từng là một Trạng Nguyên, không thể muốn làm gì thì làm được."
Âu Dương gật đầu và nói:
"Ta hiểu rồi, ta sẽ không khiến Hoàng Thượng khó xử."
Cũng có tổ hợp phu thê võ tướng, nhưng tuyệt đối không có ví dụ về nam văn nữ võ. Sĩ tộc là cái gì? Chính là xã hội thượng lưu. Hàn Thế Trung có tài năng, lại là võ tướng, có quyền chỉ huy quân đội, nhưng binh quyền từ đầu đến cuối đều tập trung trong tay các quan Văn. Cửu Công Công thấy Âu Dương đã nghe lọt những gì mình nói thì khá vui mừng:
"Có thể Âu đại nhân không biết, tính khí nóng nảy của Bệ hạ mấy năm gần đây đang càng nghiêm trọng hơn, chỉ có lúc đại nhân thượng kinh, tính khí của người mới dễ chịu một chút."
Âu Dương ngạc nhiên hỏi:
"Sao từ trước tới giờ ta chưa từng được nghe qua?"
"Tất nhiên là phải kiềm chế trước mặt văn võ bá quan rồi. Nhưng chuyện của nội cung, nội cung rõ nhất."
Cửu Công Công nói:
"Âu đại nhân nên biết sẽ có chuyện gì."
Sẽ có chuyện gì? Cô đơn, lẽ loi trong đêm hiu quạnh, khiến nội tiết bị mất cân bằng. Còn có khả năng có tình cảm nam nữ đối với mình. Hiểu thì hiểu đấy nhưng không thể nói. Âu Dương gật đầu:
"Công Công yên tâm, không có chuyện gì thì ta sẽ lên kinh một chuyến."
Tuy Chu Hi vẫn chưa làm chuyện gì xấu, nhưng lễ nghi nho giáo mọi người đều biết cả. Sau Chu Hi có một câu thế này: Nam không lộ đầu gối, nữ không lộ da, nam kề da nữ, nữ không thể gả đi. Trước đó người ta rất xem trọng trinh tiết của người con gái. Sau đêm hôm ấy, bản thân mình tự có cách nghĩ, cũng có thể tự lí giải được.
Từ chỗ của Cửu Công Công đi ra, Âu Dương còn phải đi lo chút việc, phải hội kiến thương nhân của các quốc gia. Có vài môn ngữ phải cần đến bên phiên dịch. Thăm hỏi sử giả rất quan trọng mấy câu hỏi sau, sức khỏe thế nào?
Muốn ngồi xe ngựa hay là cưỡi ngựa? Ngươi cho rằng nên xây dựng cảng khẩu giao thương ở đâu là phù hợp? Tương đương với một bản khảo sát.
Thương nhân các quốc gia thêm phần bái phục Âu Dương, có lễ nghĩa, lịch sự, rất có phong thái và trình độ. Có người hỏi Âu Dương có phải quý tộc hay không. Âu Dương tận tình giảng gải, hắn chỉ là sĩ tộc.
Tương đương với kỵ sĩ chịu sự quản lý của quốc cương ở đất nước của họ. Có một thái ấp(ruộng) to bằng cái rắm, cũng có thuộc hạ của mình.
Theo hạm đội đến đây không chỉ có nam giới mà còn có không ít nữ giới trẻ tuổi, tướng mạo đoan trang. Sau một hồi thăm hỏi, Âu Dương phì cười, do thân phận giai cấp mà có hai người trốn nhà theo trai.
Có người đi theo phụ thân đến đây. Cũng có mấy người có lý tưởng của một kỹ nữ, muốn đến Đại Tống tìm cơ hội phát triển, sau đó biết được còn có người dính vào án mạng nữa. Âu Dương nhìn thành phần nữ nhân loạn như cào cào liền bắt đầu tiến hành sàng lọc ở chỗ nam nhân.
Phàm là người có tiền sử, tiền án sẽ được ghi cung vào một cuốn sổ. Trong số các thương thuyền ngoại quốc, người từng có tiền án phạm tội đều là thủy thủ. Còn chủ thuyền đều là những người khá trong sạch, có người thậm chí còn có cả tước vị nữa.
Theo yêu cầu của Âu Dương, các thủy thủ có ý làm thủy thủ đơn thuần thì có thể đi theo về Đông Kinh, những người có tiền án phạm tội, hoặc là do Âu Dương cảm thấy trình độ, tu dưỡng không đáp ứng yêu cầu sẽ được cho nghỉ ngơi tại chỗ, không được tự tiện ra khỏi đại doanh, kẻ nào vi phạm lập tức xử trảm.
Cửu Công Công nghi ngờ nên hỏi là có chuyện gì thế.
Âu Dương giải thích:
"Không ít người trong số họ là tội phạm bị treo cổ, giả mạo thủy thủ chạy trốn. Mà ở đất nước của họ, người được chia làm ba mươi sáu bậc. Tuy địa vị của thương nhân không cao, nhưng có không ít người có chức tước. Lao công thì không có địa vị gì rồi. Nếu Hoàng Thượng bạ ai cũng gặp, vậy không phải là đánh mất thân phận của mình sao?"
Cửu Công Công gật đầu:
"Người làm chủ là tốt rồi."
........
Hai ngày sau, Lưu Kỵ dẫn theo năm nghìn cấm vệ quân đến và hộ tống những người liên quan lên đường. Đây là yêu cầu của Âu Dương, không thể chỉ để cho bọn họ thấy sự giàu có và hiếu khách của Đại Tống, mà còn phải chọ họ thấy Đại Tống có đội quân thép.
Dọc đường đi, đám bách tính chưa từng nhìn thấy nhiều người có tướng mạo quái dị như vậy nên vây xem rối rít. Lưu Kỵ rất khách sáo, bảo đám binh sĩ dẹp loạn mở đường.
Có một thương nhân ngoại quốc nói:
"Âu Dương, quân đội của các ngươi rất lương thiện, hiền lành."
"Đừng để vẻ bề ngoài lừa gạt. Hắn tên là Lưu Kỵ. Nếu ngươi nghe nói đến chuyện hiểu nhầm giữa quân sĩ Thản Đinh Bảo và Thập Tự Quân thì sẽ không còn nghĩ như vậy nữa."
"Ý của Công Công là?"
"Ít nhất là trước mắt hai người không thể công khai quan hệ. Nếu người thật sự có quyết tâm, vậy xong việc này Lương tướng quân sẽ từ chức, hai người lại có thể đến với nhau. Làm vậy thì ít ra cũng dễ ăn nói hơn."
Âu Dương hỏi:
"Ta cáo lão hồi hương có được không?"
"Đương nhiên là không được."
Cửu Công Công nói:
"Chúng ta nói trắng ra nhé. Ảnh hưởng của Âu đại nhân ở trong thương nghiệp, quân đội và dân chúng đều rất lớn. Cho dù Âu đại nhân cáo lão hồi hương thì ảnh hưởng của người vẫn còn. Nếu Lương tướng quân còn nắm binh quyền, đừng nói là Hoàng Thượng, đến Lý Cương cũng sẽ dâng sớ nói là danh không chính ngôn không thuận. Vả lại, sau khi hai người thành thân, một người phụ nữ mà tối ngày ở trên thuyền với một đám đàn ông, người mất mặt không chỉ có đại nhân mà còn có các sĩ tộc nữa. Tốt xấu gì đại nhân cũng đã từng là một Trạng Nguyên, không thể muốn làm gì thì làm được."
Âu Dương gật đầu và nói:
"Ta hiểu rồi, ta sẽ không khiến Hoàng Thượng khó xử."
Cũng có tổ hợp phu thê võ tướng, nhưng tuyệt đối không có ví dụ về nam văn nữ võ. Sĩ tộc là cái gì? Chính là xã hội thượng lưu. Hàn Thế Trung có tài năng, lại là võ tướng, có quyền chỉ huy quân đội, nhưng binh quyền từ đầu đến cuối đều tập trung trong tay các quan Văn. Cửu Công Công thấy Âu Dương đã nghe lọt những gì mình nói thì khá vui mừng:
"Có thể Âu đại nhân không biết, tính khí nóng nảy của Bệ hạ mấy năm gần đây đang càng nghiêm trọng hơn, chỉ có lúc đại nhân thượng kinh, tính khí của người mới dễ chịu một chút."
Âu Dương ngạc nhiên hỏi:
"Sao từ trước tới giờ ta chưa từng được nghe qua?"
"Tất nhiên là phải kiềm chế trước mặt văn võ bá quan rồi. Nhưng chuyện của nội cung, nội cung rõ nhất."
Cửu Công Công nói:
"Âu đại nhân nên biết sẽ có chuyện gì."
Sẽ có chuyện gì? Cô đơn, lẽ loi trong đêm hiu quạnh, khiến nội tiết bị mất cân bằng. Còn có khả năng có tình cảm nam nữ đối với mình. Hiểu thì hiểu đấy nhưng không thể nói. Âu Dương gật đầu:
"Công Công yên tâm, không có chuyện gì thì ta sẽ lên kinh một chuyến."
Tuy Chu Hi vẫn chưa làm chuyện gì xấu, nhưng lễ nghi nho giáo mọi người đều biết cả. Sau Chu Hi có một câu thế này: Nam không lộ đầu gối, nữ không lộ da, nam kề da nữ, nữ không thể gả đi. Trước đó người ta rất xem trọng trinh tiết của người con gái. Sau đêm hôm ấy, bản thân mình tự có cách nghĩ, cũng có thể tự lí giải được.
Từ chỗ của Cửu Công Công đi ra, Âu Dương còn phải đi lo chút việc, phải hội kiến thương nhân của các quốc gia. Có vài môn ngữ phải cần đến bên phiên dịch. Thăm hỏi sử giả rất quan trọng mấy câu hỏi sau, sức khỏe thế nào?
Muốn ngồi xe ngựa hay là cưỡi ngựa? Ngươi cho rằng nên xây dựng cảng khẩu giao thương ở đâu là phù hợp? Tương đương với một bản khảo sát.
Thương nhân các quốc gia thêm phần bái phục Âu Dương, có lễ nghĩa, lịch sự, rất có phong thái và trình độ. Có người hỏi Âu Dương có phải quý tộc hay không. Âu Dương tận tình giảng gải, hắn chỉ là sĩ tộc.
Tương đương với kỵ sĩ chịu sự quản lý của quốc cương ở đất nước của họ. Có một thái ấp(ruộng) to bằng cái rắm, cũng có thuộc hạ của mình.
Theo hạm đội đến đây không chỉ có nam giới mà còn có không ít nữ giới trẻ tuổi, tướng mạo đoan trang. Sau một hồi thăm hỏi, Âu Dương phì cười, do thân phận giai cấp mà có hai người trốn nhà theo trai.
Có người đi theo phụ thân đến đây. Cũng có mấy người có lý tưởng của một kỹ nữ, muốn đến Đại Tống tìm cơ hội phát triển, sau đó biết được còn có người dính vào án mạng nữa. Âu Dương nhìn thành phần nữ nhân loạn như cào cào liền bắt đầu tiến hành sàng lọc ở chỗ nam nhân.
Phàm là người có tiền sử, tiền án sẽ được ghi cung vào một cuốn sổ. Trong số các thương thuyền ngoại quốc, người từng có tiền án phạm tội đều là thủy thủ. Còn chủ thuyền đều là những người khá trong sạch, có người thậm chí còn có cả tước vị nữa.
Theo yêu cầu của Âu Dương, các thủy thủ có ý làm thủy thủ đơn thuần thì có thể đi theo về Đông Kinh, những người có tiền án phạm tội, hoặc là do Âu Dương cảm thấy trình độ, tu dưỡng không đáp ứng yêu cầu sẽ được cho nghỉ ngơi tại chỗ, không được tự tiện ra khỏi đại doanh, kẻ nào vi phạm lập tức xử trảm.
Cửu Công Công nghi ngờ nên hỏi là có chuyện gì thế.
Âu Dương giải thích:
"Không ít người trong số họ là tội phạm bị treo cổ, giả mạo thủy thủ chạy trốn. Mà ở đất nước của họ, người được chia làm ba mươi sáu bậc. Tuy địa vị của thương nhân không cao, nhưng có không ít người có chức tước. Lao công thì không có địa vị gì rồi. Nếu Hoàng Thượng bạ ai cũng gặp, vậy không phải là đánh mất thân phận của mình sao?"
Cửu Công Công gật đầu:
"Người làm chủ là tốt rồi."
........
Hai ngày sau, Lưu Kỵ dẫn theo năm nghìn cấm vệ quân đến và hộ tống những người liên quan lên đường. Đây là yêu cầu của Âu Dương, không thể chỉ để cho bọn họ thấy sự giàu có và hiếu khách của Đại Tống, mà còn phải chọ họ thấy Đại Tống có đội quân thép.
Dọc đường đi, đám bách tính chưa từng nhìn thấy nhiều người có tướng mạo quái dị như vậy nên vây xem rối rít. Lưu Kỵ rất khách sáo, bảo đám binh sĩ dẹp loạn mở đường.
Có một thương nhân ngoại quốc nói:
"Âu Dương, quân đội của các ngươi rất lương thiện, hiền lành."
"Đừng để vẻ bề ngoài lừa gạt. Hắn tên là Lưu Kỵ. Nếu ngươi nghe nói đến chuyện hiểu nhầm giữa quân sĩ Thản Đinh Bảo và Thập Tự Quân thì sẽ không còn nghĩ như vậy nữa."
Bình luận facebook