Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 165 - Chương 165 CHỈ CÓ EM
Chương 165 CHỈ CÓ EM
Lục Chi Cửu mỉm cười nhìn vẻ mặt thẫn thờ của Thẩm Thiên Trường, anh nhìn xoáy sâu vào cô: “Cô Thẩm, cô có hài lòng với sự phục vụ của tôi không?”
Thẩm Thiên Trường cạn lời, người đàn ông này trông thì “cấm dục” nhưng sao lời nói ra lại khiến người ta dễ “liên tưởng” như thế chứ?
Thẩm Thiên Trường tiếp tục ăn hoa quả, vẻ mặt hiện rõ sự hài lòng: “Rất tốt, tiếp tục duy trì!”
Nụ cười của Lục Chi Cửu cứng đờ, cô gái này lại dám tiếp lời của anh thật.
“Vậy có phải bây giờ đến lượt em phục vụ anh không?”
Thẩm Thiên Trường nghĩ, Lục Chi Cửu lạnh nhạt ở phương diện X như thế thì phục vụ kiểu gì đây?
Thế là cô giơ một miếng hoa quả lên: “Qua đây, em đút cho anh ăn.”
Đáy mắt của Lục Chi Cửu như bị phủ bởi một tầng sương mù, anh bước đến bên cạnh Thẩm Thiên Trường, đặt đĩa hoa quả mà cô đang ôm trong lòng trở lại bàn.
Thẩm Thiên Trường còn chưa kịp kháng nghị thì đôi môi đã bị Lục Chi Cửu nhẹ nhàng chiếm lấy rồi. Anh dùng lưỡi đoạt lại chỗ hoa quả trong miệng cô mà cô chưa kịp nuốt xuống.
Nhưng cũng chỉ lướt qua như thế. Anh nhai kỹ chỗ hoa quả vừa đoạt lại được, hương vị thơm mát ngọt ngào rất khác so với bình thường.
Thẩm Thiên Trường kinh ngạc đến trợn mắt há miệng trước hành động của anh, mãi một lúc sau mới thốt ra được một câu: “Lục Chi Cửu, rốt cuộc trước đây anh có bao nhiêu cô bạn gái thế?”
Lục Chi Cửu không còn gì để nói, rốt cuộc cô gái này có biết câu nói này có tính sát thương cực lớn đối với quan hệ nam nữ hay không vậy?
Nhưng may mà người cô gặp là anh.
“Thẩm Thiên Trường, anh chỉ có em.”
Thẩm Thiên Trường tỏ rõ vẻ không tin: “Chỉ có em à, vậy sao anh lại biết những… kỹ thuật này thế?”
“Em phải biết rằng, có rất nhiều chuyện anh không cần học cũng có thể tự giỏi.” Sắc mặt của Lục Chi Cửu vẫn bình thản nhưng sao Thẩm Thiên Trường lại ngửi thấy mùi vị của sự… kiêu ngạo nhỉ?
“Nghe nói những người IQ cao thì EQ sẽ thấp.” Cho nên, Thẩm Thiên Trường cô còn lâu mới tin câu nói “không cần học cũng tự giỏi” này đâu.
***
Ngày hôm sau.
Vì là ngày Tài chính Thiên Nhiên chính thức đi vào hoạt động nên Thẩm Thiên Trường thức dậy rất sớm, tâm trạng mong đợi và kích động này khiến cô nhớ về cái ngày cô kéo va ly đến ga tàu hỏa để đến thành phố Noãn học.
Sau khi ngủ dậy đánh răng rửa mặt xong, cô bắt đầu trang điểm thật kỹ rồi mặc bộ váy hôm trước Lục Chi Cửu tặng cho cô. Tuy rằng có thể chiếc váy đã bị dính bẩn nhưng vẫn không che giấu được sự xinh đẹp.
Lúc cô ra khỏi phòng, vừa khéo bắt gặp Lục Chi Cửu cũng ra khỏi phòng, anh vẫn mặc bộ âu phục màu xám đậm như thường ngày, tuy đã nhìn rất nhiều lần nhưng Thẩm Thiên Trường vẫn bị khuôn mặt mê hoặc lòng người của Lục Chi Cửu làm điên đảo tâm trí.
Không ngờ Lục Chi Cửu lại cau mày khi nhìn thấy bộ váy Thẩm Thiên Trường đang mặc.
w●ebtruy●enonlin●e●com
“Không hợp.” Lục Chi Cửu lên tiếng.
“Không hợp chỗ nào?” Rõ ràng là bộ váy này rất vừa vặn với dáng người của cô mà.
Lục Chi Cửu đi đến trước mặt Thẩm Thiên Trường, anh đỡ tay vào sau lưng cô, đẩy cô vào phòng: “Không cần phải quá xinh đẹp trong những trường hợp tham gia hoạt động như thế này, em thay bộ khác đi.”
Đến khi bị đẩy vào phòng rồi Thẩm Thiên Trường mới phát hiện ra, vừa nãy Lục Chi Cửu khen cô xinh đẹp theo kiểu biến tướng sao?
Cô nhếch khóe miệng, vui vẻ thay sang một bộ quần áo công sở bình thường đến mức không thể nào bình thường hơn nữa.
Hai người cùng ra khỏi nhà, đầu tiên là vào quán trà sáng dưới chung cư ăn sáng, bởi vì xe của Thẩm Thiên Trường vẫn ở Cẩm Viên nên Lục Chi Cửu đưa cô đến cao ốc Thiên Diệp trước sau đó mới đến Tập đoàn Lục Đạt.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Chương 165 CHỈ CÓ EM
Lục Chi Cửu mỉm cười nhìn vẻ mặt thẫn thờ của Thẩm Thiên Trường, anh nhìn xoáy sâu vào cô: “Cô Thẩm, cô có hài lòng với sự phục vụ của tôi không?”
Thẩm Thiên Trường cạn lời, người đàn ông này trông thì “cấm dục” nhưng sao lời nói ra lại khiến người ta dễ “liên tưởng” như thế chứ?
Thẩm Thiên Trường tiếp tục ăn hoa quả, vẻ mặt hiện rõ sự hài lòng: “Rất tốt, tiếp tục duy trì!”
Nụ cười của Lục Chi Cửu cứng đờ, cô gái này lại dám tiếp lời của anh thật.
“Vậy có phải bây giờ đến lượt em phục vụ anh không?”
Thẩm Thiên Trường nghĩ, Lục Chi Cửu lạnh nhạt ở phương diện X như thế thì phục vụ kiểu gì đây?
Thế là cô giơ một miếng hoa quả lên: “Qua đây, em đút cho anh ăn.”
Đáy mắt của Lục Chi Cửu như bị phủ bởi một tầng sương mù, anh bước đến bên cạnh Thẩm Thiên Trường, đặt đĩa hoa quả mà cô đang ôm trong lòng trở lại bàn.
Thẩm Thiên Trường còn chưa kịp kháng nghị thì đôi môi đã bị Lục Chi Cửu nhẹ nhàng chiếm lấy rồi. Anh dùng lưỡi đoạt lại chỗ hoa quả trong miệng cô mà cô chưa kịp nuốt xuống.
Nhưng cũng chỉ lướt qua như thế. Anh nhai kỹ chỗ hoa quả vừa đoạt lại được, hương vị thơm mát ngọt ngào rất khác so với bình thường.
Thẩm Thiên Trường kinh ngạc đến trợn mắt há miệng trước hành động của anh, mãi một lúc sau mới thốt ra được một câu: “Lục Chi Cửu, rốt cuộc trước đây anh có bao nhiêu cô bạn gái thế?”
Lục Chi Cửu không còn gì để nói, rốt cuộc cô gái này có biết câu nói này có tính sát thương cực lớn đối với quan hệ nam nữ hay không vậy?
Nhưng may mà người cô gặp là anh.
“Thẩm Thiên Trường, anh chỉ có em.”
Thẩm Thiên Trường tỏ rõ vẻ không tin: “Chỉ có em à, vậy sao anh lại biết những… kỹ thuật này thế?”
“Em phải biết rằng, có rất nhiều chuyện anh không cần học cũng có thể tự giỏi.” Sắc mặt của Lục Chi Cửu vẫn bình thản nhưng sao Thẩm Thiên Trường lại ngửi thấy mùi vị của sự… kiêu ngạo nhỉ?
“Nghe nói những người IQ cao thì EQ sẽ thấp.” Cho nên, Thẩm Thiên Trường cô còn lâu mới tin câu nói “không cần học cũng tự giỏi” này đâu.
***
Ngày hôm sau.
Vì là ngày Tài chính Thiên Nhiên chính thức đi vào hoạt động nên Thẩm Thiên Trường thức dậy rất sớm, tâm trạng mong đợi và kích động này khiến cô nhớ về cái ngày cô kéo va ly đến ga tàu hỏa để đến thành phố Noãn học.
Sau khi ngủ dậy đánh răng rửa mặt xong, cô bắt đầu trang điểm thật kỹ rồi mặc bộ váy hôm trước Lục Chi Cửu tặng cho cô. Tuy rằng có thể chiếc váy đã bị dính bẩn nhưng vẫn không che giấu được sự xinh đẹp.
Lúc cô ra khỏi phòng, vừa khéo bắt gặp Lục Chi Cửu cũng ra khỏi phòng, anh vẫn mặc bộ âu phục màu xám đậm như thường ngày, tuy đã nhìn rất nhiều lần nhưng Thẩm Thiên Trường vẫn bị khuôn mặt mê hoặc lòng người của Lục Chi Cửu làm điên đảo tâm trí.
Không ngờ Lục Chi Cửu lại cau mày khi nhìn thấy bộ váy Thẩm Thiên Trường đang mặc.
w●ebtruy●enonlin●e●com
“Không hợp.” Lục Chi Cửu lên tiếng.
“Không hợp chỗ nào?” Rõ ràng là bộ váy này rất vừa vặn với dáng người của cô mà.
Lục Chi Cửu đi đến trước mặt Thẩm Thiên Trường, anh đỡ tay vào sau lưng cô, đẩy cô vào phòng: “Không cần phải quá xinh đẹp trong những trường hợp tham gia hoạt động như thế này, em thay bộ khác đi.”
Đến khi bị đẩy vào phòng rồi Thẩm Thiên Trường mới phát hiện ra, vừa nãy Lục Chi Cửu khen cô xinh đẹp theo kiểu biến tướng sao?
Cô nhếch khóe miệng, vui vẻ thay sang một bộ quần áo công sở bình thường đến mức không thể nào bình thường hơn nữa.
Hai người cùng ra khỏi nhà, đầu tiên là vào quán trà sáng dưới chung cư ăn sáng, bởi vì xe của Thẩm Thiên Trường vẫn ở Cẩm Viên nên Lục Chi Cửu đưa cô đến cao ốc Thiên Diệp trước sau đó mới đến Tập đoàn Lục Đạt.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Lục Chi Cửu mỉm cười nhìn vẻ mặt thẫn thờ của Thẩm Thiên Trường, anh nhìn xoáy sâu vào cô: “Cô Thẩm, cô có hài lòng với sự phục vụ của tôi không?”
Thẩm Thiên Trường cạn lời, người đàn ông này trông thì “cấm dục” nhưng sao lời nói ra lại khiến người ta dễ “liên tưởng” như thế chứ?
Thẩm Thiên Trường tiếp tục ăn hoa quả, vẻ mặt hiện rõ sự hài lòng: “Rất tốt, tiếp tục duy trì!”
Nụ cười của Lục Chi Cửu cứng đờ, cô gái này lại dám tiếp lời của anh thật.
“Vậy có phải bây giờ đến lượt em phục vụ anh không?”
Thẩm Thiên Trường nghĩ, Lục Chi Cửu lạnh nhạt ở phương diện X như thế thì phục vụ kiểu gì đây?
Thế là cô giơ một miếng hoa quả lên: “Qua đây, em đút cho anh ăn.”
Đáy mắt của Lục Chi Cửu như bị phủ bởi một tầng sương mù, anh bước đến bên cạnh Thẩm Thiên Trường, đặt đĩa hoa quả mà cô đang ôm trong lòng trở lại bàn.
Thẩm Thiên Trường còn chưa kịp kháng nghị thì đôi môi đã bị Lục Chi Cửu nhẹ nhàng chiếm lấy rồi. Anh dùng lưỡi đoạt lại chỗ hoa quả trong miệng cô mà cô chưa kịp nuốt xuống.
Nhưng cũng chỉ lướt qua như thế. Anh nhai kỹ chỗ hoa quả vừa đoạt lại được, hương vị thơm mát ngọt ngào rất khác so với bình thường.
Thẩm Thiên Trường kinh ngạc đến trợn mắt há miệng trước hành động của anh, mãi một lúc sau mới thốt ra được một câu: “Lục Chi Cửu, rốt cuộc trước đây anh có bao nhiêu cô bạn gái thế?”
Lục Chi Cửu không còn gì để nói, rốt cuộc cô gái này có biết câu nói này có tính sát thương cực lớn đối với quan hệ nam nữ hay không vậy?
Nhưng may mà người cô gặp là anh.
“Thẩm Thiên Trường, anh chỉ có em.”
Thẩm Thiên Trường tỏ rõ vẻ không tin: “Chỉ có em à, vậy sao anh lại biết những… kỹ thuật này thế?”
“Em phải biết rằng, có rất nhiều chuyện anh không cần học cũng có thể tự giỏi.” Sắc mặt của Lục Chi Cửu vẫn bình thản nhưng sao Thẩm Thiên Trường lại ngửi thấy mùi vị của sự… kiêu ngạo nhỉ?
“Nghe nói những người IQ cao thì EQ sẽ thấp.” Cho nên, Thẩm Thiên Trường cô còn lâu mới tin câu nói “không cần học cũng tự giỏi” này đâu.
***
Ngày hôm sau.
Vì là ngày Tài chính Thiên Nhiên chính thức đi vào hoạt động nên Thẩm Thiên Trường thức dậy rất sớm, tâm trạng mong đợi và kích động này khiến cô nhớ về cái ngày cô kéo va ly đến ga tàu hỏa để đến thành phố Noãn học.
Sau khi ngủ dậy đánh răng rửa mặt xong, cô bắt đầu trang điểm thật kỹ rồi mặc bộ váy hôm trước Lục Chi Cửu tặng cho cô. Tuy rằng có thể chiếc váy đã bị dính bẩn nhưng vẫn không che giấu được sự xinh đẹp.
Lúc cô ra khỏi phòng, vừa khéo bắt gặp Lục Chi Cửu cũng ra khỏi phòng, anh vẫn mặc bộ âu phục màu xám đậm như thường ngày, tuy đã nhìn rất nhiều lần nhưng Thẩm Thiên Trường vẫn bị khuôn mặt mê hoặc lòng người của Lục Chi Cửu làm điên đảo tâm trí.
Không ngờ Lục Chi Cửu lại cau mày khi nhìn thấy bộ váy Thẩm Thiên Trường đang mặc.
w●ebtruy●enonlin●e●com
“Không hợp.” Lục Chi Cửu lên tiếng.
“Không hợp chỗ nào?” Rõ ràng là bộ váy này rất vừa vặn với dáng người của cô mà.
Lục Chi Cửu đi đến trước mặt Thẩm Thiên Trường, anh đỡ tay vào sau lưng cô, đẩy cô vào phòng: “Không cần phải quá xinh đẹp trong những trường hợp tham gia hoạt động như thế này, em thay bộ khác đi.”
Đến khi bị đẩy vào phòng rồi Thẩm Thiên Trường mới phát hiện ra, vừa nãy Lục Chi Cửu khen cô xinh đẹp theo kiểu biến tướng sao?
Cô nhếch khóe miệng, vui vẻ thay sang một bộ quần áo công sở bình thường đến mức không thể nào bình thường hơn nữa.
Hai người cùng ra khỏi nhà, đầu tiên là vào quán trà sáng dưới chung cư ăn sáng, bởi vì xe của Thẩm Thiên Trường vẫn ở Cẩm Viên nên Lục Chi Cửu đưa cô đến cao ốc Thiên Diệp trước sau đó mới đến Tập đoàn Lục Đạt.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Chương 165 CHỈ CÓ EM
Lục Chi Cửu mỉm cười nhìn vẻ mặt thẫn thờ của Thẩm Thiên Trường, anh nhìn xoáy sâu vào cô: “Cô Thẩm, cô có hài lòng với sự phục vụ của tôi không?”
Thẩm Thiên Trường cạn lời, người đàn ông này trông thì “cấm dục” nhưng sao lời nói ra lại khiến người ta dễ “liên tưởng” như thế chứ?
Thẩm Thiên Trường tiếp tục ăn hoa quả, vẻ mặt hiện rõ sự hài lòng: “Rất tốt, tiếp tục duy trì!”
Nụ cười của Lục Chi Cửu cứng đờ, cô gái này lại dám tiếp lời của anh thật.
“Vậy có phải bây giờ đến lượt em phục vụ anh không?”
Thẩm Thiên Trường nghĩ, Lục Chi Cửu lạnh nhạt ở phương diện X như thế thì phục vụ kiểu gì đây?
Thế là cô giơ một miếng hoa quả lên: “Qua đây, em đút cho anh ăn.”
Đáy mắt của Lục Chi Cửu như bị phủ bởi một tầng sương mù, anh bước đến bên cạnh Thẩm Thiên Trường, đặt đĩa hoa quả mà cô đang ôm trong lòng trở lại bàn.
Thẩm Thiên Trường còn chưa kịp kháng nghị thì đôi môi đã bị Lục Chi Cửu nhẹ nhàng chiếm lấy rồi. Anh dùng lưỡi đoạt lại chỗ hoa quả trong miệng cô mà cô chưa kịp nuốt xuống.
Nhưng cũng chỉ lướt qua như thế. Anh nhai kỹ chỗ hoa quả vừa đoạt lại được, hương vị thơm mát ngọt ngào rất khác so với bình thường.
Thẩm Thiên Trường kinh ngạc đến trợn mắt há miệng trước hành động của anh, mãi một lúc sau mới thốt ra được một câu: “Lục Chi Cửu, rốt cuộc trước đây anh có bao nhiêu cô bạn gái thế?”
Lục Chi Cửu không còn gì để nói, rốt cuộc cô gái này có biết câu nói này có tính sát thương cực lớn đối với quan hệ nam nữ hay không vậy?
Nhưng may mà người cô gặp là anh.
“Thẩm Thiên Trường, anh chỉ có em.”
Thẩm Thiên Trường tỏ rõ vẻ không tin: “Chỉ có em à, vậy sao anh lại biết những… kỹ thuật này thế?”
“Em phải biết rằng, có rất nhiều chuyện anh không cần học cũng có thể tự giỏi.” Sắc mặt của Lục Chi Cửu vẫn bình thản nhưng sao Thẩm Thiên Trường lại ngửi thấy mùi vị của sự… kiêu ngạo nhỉ?
“Nghe nói những người IQ cao thì EQ sẽ thấp.” Cho nên, Thẩm Thiên Trường cô còn lâu mới tin câu nói “không cần học cũng tự giỏi” này đâu.
***
Ngày hôm sau.
Vì là ngày Tài chính Thiên Nhiên chính thức đi vào hoạt động nên Thẩm Thiên Trường thức dậy rất sớm, tâm trạng mong đợi và kích động này khiến cô nhớ về cái ngày cô kéo va ly đến ga tàu hỏa để đến thành phố Noãn học.
Sau khi ngủ dậy đánh răng rửa mặt xong, cô bắt đầu trang điểm thật kỹ rồi mặc bộ váy hôm trước Lục Chi Cửu tặng cho cô. Tuy rằng có thể chiếc váy đã bị dính bẩn nhưng vẫn không che giấu được sự xinh đẹp.
Lúc cô ra khỏi phòng, vừa khéo bắt gặp Lục Chi Cửu cũng ra khỏi phòng, anh vẫn mặc bộ âu phục màu xám đậm như thường ngày, tuy đã nhìn rất nhiều lần nhưng Thẩm Thiên Trường vẫn bị khuôn mặt mê hoặc lòng người của Lục Chi Cửu làm điên đảo tâm trí.
Không ngờ Lục Chi Cửu lại cau mày khi nhìn thấy bộ váy Thẩm Thiên Trường đang mặc.
w●ebtruy●enonlin●e●com
“Không hợp.” Lục Chi Cửu lên tiếng.
“Không hợp chỗ nào?” Rõ ràng là bộ váy này rất vừa vặn với dáng người của cô mà.
Lục Chi Cửu đi đến trước mặt Thẩm Thiên Trường, anh đỡ tay vào sau lưng cô, đẩy cô vào phòng: “Không cần phải quá xinh đẹp trong những trường hợp tham gia hoạt động như thế này, em thay bộ khác đi.”
Đến khi bị đẩy vào phòng rồi Thẩm Thiên Trường mới phát hiện ra, vừa nãy Lục Chi Cửu khen cô xinh đẹp theo kiểu biến tướng sao?
Cô nhếch khóe miệng, vui vẻ thay sang một bộ quần áo công sở bình thường đến mức không thể nào bình thường hơn nữa.
Hai người cùng ra khỏi nhà, đầu tiên là vào quán trà sáng dưới chung cư ăn sáng, bởi vì xe của Thẩm Thiên Trường vẫn ở Cẩm Viên nên Lục Chi Cửu đưa cô đến cao ốc Thiên Diệp trước sau đó mới đến Tập đoàn Lục Đạt.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Bình luận facebook