Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 234 Phải mang số liệu an toàn trở về
"Cô xác định cô chủ có thể thành công?"
"Tôi không biết, nhưng cô chủ rất có lòng tin, hơn nữa rất nhiều ông lớn trong nội bộ ngành sản xuất cũng đều rõ ràng tin tưởng, nếu không chỉ biết cho rằng cô chủ là kẻ điên, chẳng qua là đang nhìn trò cười, nên căn bản sẽ không đối phó cô chủ."
Tiêu Sách gật đầu, đúng thật là đạo lý này, anh và Thiên Diệp cũng không phải là người trong ngành, cho nên mới sẽ có hoài nghi như vậy, mà phản ứng của người trong nội bộ ngành, đã đủ chứng minh, Cao Cấn Bằng có thể đã đến gần thành công.
"Nếu cô chủ thật sự có thể thành công, điều này đối với nhân loại mà nói, cũng sẽ có lợi ích to lớn, tất cả mọi người thoát khỏi ốm đau, tuổi thọ sẽ được tăng cao rất nhiều, và con người sẽ ngày càng cường tráng, khỏe mạnh hơn.”
Thiên Diệp tiếp tục nói: "Nhưng mà nghiên cứu khoa học không phải nói qua là có thể hoàn thành, cần rất nhiều dụng cụ cao cấp, thiết bị hỗ trợ tuy rằng cô chủ đã nghiên cứu rất thầm lặng, trước đó dùng hết khả năng mua về dụng cụ cần thiết, nhưng cuối cùng vẫn để lộ tin tức."
"Từ sau lần đó, không chỉ có rất nhiều người của ngành sản xuất y dược muốn cô chủ ngừng nghiên cứu, thậm chí muốn cô chủ chết, trong khi đó mấy xí nghiệp cung cấp thiết bị nghiên cứu y dược này, cũng từ chối bản thêm cho Dược phẩm Tinh Quang dụng cụ nghiên cứu gì, không có mấy dụng cụ này, nghiên cứu của cô chủ sẽ rất chậm chạp, thậm chí dậm chân tại chỗ.."
"Mà lúc này đây, trong nghiên cứu của cô chủ xuất hiện nút thắt, nhu cầu cấp bách là cần
một dụng cụ đặc biệt, bản ghi chép một ít vài số liệu, nhưng mấy dụng cụ này công ty không có, chỉ có Xí nghiệp mới có thể sản xuất dụng cụ này, lại không chịu bán cho chúng ta, cho nên cô chủ cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác..."
"Mà biện pháp cuối cùng chính là đi thành phố Thâm Hải mượn dụng cụ ở một công ty có loại dụng cụ này!"
"Nhưng mà tin tức nhất định không thể để lộ, nếu không không chỉ có trên đường đi sẽ gặp nguy hiểm, rất có khả năng chuyện mượn dụng cụ cũng thất bại... Cho nên, chuyện này cô chủ chỉ nói cho tôi và anh, ngay cả Hoàng Mạnh cũng không biết."
Tiêu Sách nghe vậy rốt cục đã hiểu rõ, khó trách lúc bọn họ trao đổi Hoàng Mãnh sẽ lựa chọn rời đi.
Thì ra anh ta đã mất đi lòng tin của Cao Cấn Băng, chuyện quan trọng như vậy, đã bắt đầu né tránh anh ta.
Tiêu Sách cuối cùng đã biết sơ lược nhiệm vụ, nhất thời trầm tư suy ngẫm, nhiệm vụ lần này nói đơn giản cũng đơn giản, nói phức tạp cũng phức tạp.
Đơn giản là bảo vệ Cao Cẩn Băng đến thành phố Thâm Hải, đưa cô ta đi tới một công ty mượn dụng cụ làm thí nghiệm.
Nhưng phức tạp ở chỗ, chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật, nhưng mà tin tức Cao Cấn Băng rời khỏi thành phố Giang Lăng nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ dẫn tới rất nhiều người không có ý tốt.
Làm sao để dẫn theo Cao Cấn Băng an toàn đi ra ngoài, lại phải mang số liệu an toàn trở về, là vấn đề lớn nhất.
"Mặc kệ nói như thế nào, nếu Cao Cấn Bằng đã quyết định làm như vậy, khẳng định có kế hoạch chu đáo chặt chẽ, tôi chỉ cần bảo vệ tốt cô ta không để xảy ra vấn đề là được..."
Trong lòng Tiêu Sách nghĩ ngợi, sau đó nhìn đến Thiên Diệp.
Trong mắt Thiên Diệp lúc này cũng mang theo chờ mong, Tiêu Sách biết cô ta chờ mong cái gì, lập tức cười nói: "Nếu ngày mai mới xuất phát, vậy buổi tối hôm nay, thử bôi dược lần đầu cho cô đi, có điều cô phải cố chịu đựng!"
"Tôi không biết, nhưng cô chủ rất có lòng tin, hơn nữa rất nhiều ông lớn trong nội bộ ngành sản xuất cũng đều rõ ràng tin tưởng, nếu không chỉ biết cho rằng cô chủ là kẻ điên, chẳng qua là đang nhìn trò cười, nên căn bản sẽ không đối phó cô chủ."
Tiêu Sách gật đầu, đúng thật là đạo lý này, anh và Thiên Diệp cũng không phải là người trong ngành, cho nên mới sẽ có hoài nghi như vậy, mà phản ứng của người trong nội bộ ngành, đã đủ chứng minh, Cao Cấn Bằng có thể đã đến gần thành công.
"Nếu cô chủ thật sự có thể thành công, điều này đối với nhân loại mà nói, cũng sẽ có lợi ích to lớn, tất cả mọi người thoát khỏi ốm đau, tuổi thọ sẽ được tăng cao rất nhiều, và con người sẽ ngày càng cường tráng, khỏe mạnh hơn.”
Thiên Diệp tiếp tục nói: "Nhưng mà nghiên cứu khoa học không phải nói qua là có thể hoàn thành, cần rất nhiều dụng cụ cao cấp, thiết bị hỗ trợ tuy rằng cô chủ đã nghiên cứu rất thầm lặng, trước đó dùng hết khả năng mua về dụng cụ cần thiết, nhưng cuối cùng vẫn để lộ tin tức."
"Từ sau lần đó, không chỉ có rất nhiều người của ngành sản xuất y dược muốn cô chủ ngừng nghiên cứu, thậm chí muốn cô chủ chết, trong khi đó mấy xí nghiệp cung cấp thiết bị nghiên cứu y dược này, cũng từ chối bản thêm cho Dược phẩm Tinh Quang dụng cụ nghiên cứu gì, không có mấy dụng cụ này, nghiên cứu của cô chủ sẽ rất chậm chạp, thậm chí dậm chân tại chỗ.."
"Mà lúc này đây, trong nghiên cứu của cô chủ xuất hiện nút thắt, nhu cầu cấp bách là cần
một dụng cụ đặc biệt, bản ghi chép một ít vài số liệu, nhưng mấy dụng cụ này công ty không có, chỉ có Xí nghiệp mới có thể sản xuất dụng cụ này, lại không chịu bán cho chúng ta, cho nên cô chủ cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác..."
"Mà biện pháp cuối cùng chính là đi thành phố Thâm Hải mượn dụng cụ ở một công ty có loại dụng cụ này!"
"Nhưng mà tin tức nhất định không thể để lộ, nếu không không chỉ có trên đường đi sẽ gặp nguy hiểm, rất có khả năng chuyện mượn dụng cụ cũng thất bại... Cho nên, chuyện này cô chủ chỉ nói cho tôi và anh, ngay cả Hoàng Mạnh cũng không biết."
Tiêu Sách nghe vậy rốt cục đã hiểu rõ, khó trách lúc bọn họ trao đổi Hoàng Mãnh sẽ lựa chọn rời đi.
Thì ra anh ta đã mất đi lòng tin của Cao Cấn Băng, chuyện quan trọng như vậy, đã bắt đầu né tránh anh ta.
Tiêu Sách cuối cùng đã biết sơ lược nhiệm vụ, nhất thời trầm tư suy ngẫm, nhiệm vụ lần này nói đơn giản cũng đơn giản, nói phức tạp cũng phức tạp.
Đơn giản là bảo vệ Cao Cẩn Băng đến thành phố Thâm Hải, đưa cô ta đi tới một công ty mượn dụng cụ làm thí nghiệm.
Nhưng phức tạp ở chỗ, chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật, nhưng mà tin tức Cao Cấn Băng rời khỏi thành phố Giang Lăng nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ dẫn tới rất nhiều người không có ý tốt.
Làm sao để dẫn theo Cao Cấn Băng an toàn đi ra ngoài, lại phải mang số liệu an toàn trở về, là vấn đề lớn nhất.
"Mặc kệ nói như thế nào, nếu Cao Cấn Bằng đã quyết định làm như vậy, khẳng định có kế hoạch chu đáo chặt chẽ, tôi chỉ cần bảo vệ tốt cô ta không để xảy ra vấn đề là được..."
Trong lòng Tiêu Sách nghĩ ngợi, sau đó nhìn đến Thiên Diệp.
Trong mắt Thiên Diệp lúc này cũng mang theo chờ mong, Tiêu Sách biết cô ta chờ mong cái gì, lập tức cười nói: "Nếu ngày mai mới xuất phát, vậy buổi tối hôm nay, thử bôi dược lần đầu cho cô đi, có điều cô phải cố chịu đựng!"
Bình luận facebook