Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 525 Anh ta gặp phải đối thủ mạnh rồi!
*Chương có nội dung hình ảnh
Nhìn thấy Lâm Bán Thanh hơi cáu giận, lúc này Lâm Hùng nhẹ nhàng cắt ngang những lời Lâm Diên vừa định nói tiếp, sau đó bước lên trước một bước, hòa giải nói với Lâm Bán Thanh.
Đối với Lâm Hùng mà nói, Lâm Bản Thanh học Võ chỉ là múa rìu qua mắt thợ, đương nhiên không đáng nhắc đến, không thể so với đám người bọn họ ngày ngày đánh nhau, lăn lộn trong bang phái được.
Nói cách khác, tại sao tất cả mọi người chưa từng nhìn thấy Lâm Bán Thanh đánh nhau?
Không chỉ như vậy, bên cạnh Lâm Bán Thanh, quanh năm dẫn theo hai vệ sĩ là Long Ngũ và Long Thất, có thể thấy được, thực lực của Lâm Bán Thanh cũng chỉ chọc cười mà thôi.
Lúc nghe thấy những lời này của Lâm Hùng, Lâm Bản Thanh tức giận đến mức bật cười.
“Được, nếu đã như vậy, vậy thì các người ra tay đi, xem xem thực lực của Tiêu Sách như thế nào.” Khuôn mặt Lâm Bán Thanh nở nụ cười quái dị, có chút cảm thông nhìn Lâm Hùng.
Ý tứ trong lời nói vừa rồi của Lâm Hùng, sao Lâm Bán Thanh có thể không nghe hiểu được chứ?
Lâm Hùng dựa vào Tiêu Sách để trả hình trào phúng thực lực của cô, căn bản không thể nào so sánh với đám người bọn họ...
Nhưng mà Lâm Bán Thanh cũng không giải thích, mà trực tiếp đồng ý với ý kiến của Lâm
Hùng.
“Anh Hùng, anh nghỉ ngơi trước đi, loại người này em có thể gánh vác được, tối đa một phút, em có thể kết thúc trận đấu.”
Nghe thấy câu trả lời của Lâm Bán Thanh, Lâm Diên tiến lên phía trước, nhìn Lâm Hùng nói.
Lâm Hùng khẽ gật gật đầu, vui vẻ đồng ý.
Có Lâm Diện ra tay, đường nhiên là có thể đánh bại thanh niên trẻ tuổi này rồi.
Mặc dù không thể đánh bại người được gọi là cao thủ võ lâm này nhưng vẫn có thể thử trình độ của người này.
Trong sân, Lâm Diên rất nhanh đứng trước mặt Tiêu Sách.
Anh ta nhìn Tiêu Sách khẽ ngoắc ngón tay, lộ ra ánh mắt khinh thường.
Vô cùng khí thế.
Nhất thời mấy đệ tử nhà họ Lâm đứng sau Lâm Diên, cười rộ lên.
Tiêu Sách không nói gì.
Nhưng mà thói kiêu ngạo trên người mấy đệ tử trẻ tuổi của nhà họ Lâm thực sự quá nặng, tính cách như vậy, nếu như gặp phải cao thủ chân chính, chắc chắn phải chịu thiệt thòi lớn.
Nhìn thấy Lâm Bản Thanh cũng có ý mượn tay anh dạy dỗ mấy người trẻ tuổi này một bài học.
Nhưng mà điều này đối với Tiêu Sách mà nói cũng chẳng là gì cả, anh căn bản không thèm để tâm đến mấy người trẻ tuổi này, căn bản không khiến anh có chút hứng thú nào cả.
Nhìn thấy Tiêu Sách không nói gì, Lâm Diên kiêu ngạo nói: “Anh ra tay trước đi, nếu tôi ra tay trước, chỉ sợ anh sẽ không có cơ hội đánh trả đâu.”
“Nếu đã như vậy, vậy thì tôi phải đánh anh rồi...”
Tiêu Sách nhìn thanh niên trẻ tuổi kia, mỉm cười, từng bước một đi đến trước mặt người thanh niên này, một quyền đấm vào mặt người này...
Mặc dù anh chỉ dùng ít sức nhưng cả người vẫn nhanh như một cơn gió, trong nháy mắt đi đến trước mặt Lâm Diên.
“Cũng được đấy, xem ra anh cũng có bản lĩnh đấy, nhưng mà anh cho rằng dựa vào chút bản lĩnh ấy mà có thể thắng tôi được sao?”
Lâm Diên đứng trước mặt Tiêu Sách, khoảnh khắc nhìn thấy Tiêu Sách tung một quyền kia, toàn thân phát ra một khí thể kinh khủng, cả người choáng váng.
Anh ta không thể ngờ, Tiêu Sách lại thực sự có bản lĩnh như vậy.
Anh ta gặp phải đối thủ mạnh rồi!
Nhưng mà, Lâm Diên cũng đã gặp qua cao thủ rồi, hơn nữa, sức mạnh mà Tiêu Sách xuất ra chỉ là một phần vô cùng nhỏ, điều này khiến cho Lâm Diên có thời cơ phản ứng lại.
Lúc nắm đấm của Tiêu Sách đánh vào mặt mình, Lâm Diên dùng nắm đấm của mình nghênh đón nắm đấm của Tiêu Sách, mà tay còn lại thì tấn công vào xương sườn của Tiêu Sách.
Một đòn này vừa nhanh vừa mạnh, ngay cả những đệ tử nhà họ Lâm đứng bên cạnh cũng âm thầm gật đầu.
Thân là đệ tử của nhà họ Lâm, hoàn cảnh trưởng thành của bọn họ có thể nói là tốt hơn người bình thường rất nhiều.
Không chỉ được học các bí kíp võ thuật Taekwondo, mà các tuyệt kỹ võ thuật trong võ lâm, nhà họ Lâm cũng tiêu tiền để mời thầy về dạy cho bọn họ.
Cho nên mấy thanh niên trẻ tuổi ở nhà họ Lâm, nếu so sánh với các cao thủ Taekwondo thì bọn họ vẫn lợi hại hơn một chút.
Hơn nữa, nhà họ Lâm cũng thường để cho người trẻ tuổi trong dòng tộc tham gia vào các bang phái ngầm ở thành phố Giang Lăng hô mưa gọi gió, mà bản lĩnh của mấy người trẻ tuổi này cũng là những người hạng nhất rồi.
Long Thất trước kia, nếu như hơi sơ suất một chút để mấy người thanh niên này bao vây tấn công, chỉ sợ cũng sẽ bị tổn thất lớn...
Lúc này, thực lực mà thanh niên này phát huy ra, nhất thời khiến cho mấy thanh niên khác của nhà họ Lâm khẽ gật đầu.
ỖCó thể kết hợp võ công của mình cùng với kỹ năng chiến đấu để tấn công vào điểm yếu của kẻ địch, điều này khiến cho Lâm Diên ra tay mạnh mẽ như gió.
Lúc này, Lâm Hùng đang đứng ở méo sân, phía sau là bốn đệ tử nhà họ Lâm, khóe miệng họ đều nở nụ cười tươi tắn.
Trong mắt mấy người này, trận so tài này bọn họ chắc chắn giành được chiến thắng.
Trong sân.
Tiêu Sách không thực sự dùng nắm đấm tấn công trên mặt của người thanh niên, mà tung ra một quyền hư ảo, khiến đệ tử nhà họ Lâm phải tung ra một quyền tương ứng, sau đó để lộ ra chỗ sơ hở lớn.
Đến lúc này, Tiêu Sách mới thực sự tung nắm đấm ra, hung hăng đánh vào đùi của thanh niên trẻ tuổi này, sức lực dũng mãnh, trực tiếp đánh vào ***** ** của Lâm Diên.
"A."
Khuôn mặt Lâm Diên cau lại.
Thân thể Lâm Diên không thể chịu nổi một đòn của Tiêu Sách, cơn đau dữ dội khiến anh ta không thể đứng thẳng được.
Nhưng mà Tiêu Sách cũng không bởi vì Lâm Diên chau mày mà dừng tay.
“Vụt vụt vụt..”
Nhìn thấy Lâm Bán Thanh hơi cáu giận, lúc này Lâm Hùng nhẹ nhàng cắt ngang những lời Lâm Diên vừa định nói tiếp, sau đó bước lên trước một bước, hòa giải nói với Lâm Bán Thanh.
Đối với Lâm Hùng mà nói, Lâm Bản Thanh học Võ chỉ là múa rìu qua mắt thợ, đương nhiên không đáng nhắc đến, không thể so với đám người bọn họ ngày ngày đánh nhau, lăn lộn trong bang phái được.
Nói cách khác, tại sao tất cả mọi người chưa từng nhìn thấy Lâm Bán Thanh đánh nhau?
Không chỉ như vậy, bên cạnh Lâm Bán Thanh, quanh năm dẫn theo hai vệ sĩ là Long Ngũ và Long Thất, có thể thấy được, thực lực của Lâm Bán Thanh cũng chỉ chọc cười mà thôi.
Lúc nghe thấy những lời này của Lâm Hùng, Lâm Bản Thanh tức giận đến mức bật cười.
“Được, nếu đã như vậy, vậy thì các người ra tay đi, xem xem thực lực của Tiêu Sách như thế nào.” Khuôn mặt Lâm Bán Thanh nở nụ cười quái dị, có chút cảm thông nhìn Lâm Hùng.
Ý tứ trong lời nói vừa rồi của Lâm Hùng, sao Lâm Bán Thanh có thể không nghe hiểu được chứ?
Lâm Hùng dựa vào Tiêu Sách để trả hình trào phúng thực lực của cô, căn bản không thể nào so sánh với đám người bọn họ...
Nhưng mà Lâm Bán Thanh cũng không giải thích, mà trực tiếp đồng ý với ý kiến của Lâm
Hùng.
“Anh Hùng, anh nghỉ ngơi trước đi, loại người này em có thể gánh vác được, tối đa một phút, em có thể kết thúc trận đấu.”
Nghe thấy câu trả lời của Lâm Bán Thanh, Lâm Diên tiến lên phía trước, nhìn Lâm Hùng nói.
Lâm Hùng khẽ gật gật đầu, vui vẻ đồng ý.
Có Lâm Diện ra tay, đường nhiên là có thể đánh bại thanh niên trẻ tuổi này rồi.
Mặc dù không thể đánh bại người được gọi là cao thủ võ lâm này nhưng vẫn có thể thử trình độ của người này.
Trong sân, Lâm Diên rất nhanh đứng trước mặt Tiêu Sách.
Anh ta nhìn Tiêu Sách khẽ ngoắc ngón tay, lộ ra ánh mắt khinh thường.
Vô cùng khí thế.
Nhất thời mấy đệ tử nhà họ Lâm đứng sau Lâm Diên, cười rộ lên.
Tiêu Sách không nói gì.
Nhưng mà thói kiêu ngạo trên người mấy đệ tử trẻ tuổi của nhà họ Lâm thực sự quá nặng, tính cách như vậy, nếu như gặp phải cao thủ chân chính, chắc chắn phải chịu thiệt thòi lớn.
Nhìn thấy Lâm Bản Thanh cũng có ý mượn tay anh dạy dỗ mấy người trẻ tuổi này một bài học.
Nhưng mà điều này đối với Tiêu Sách mà nói cũng chẳng là gì cả, anh căn bản không thèm để tâm đến mấy người trẻ tuổi này, căn bản không khiến anh có chút hứng thú nào cả.
Nhìn thấy Tiêu Sách không nói gì, Lâm Diên kiêu ngạo nói: “Anh ra tay trước đi, nếu tôi ra tay trước, chỉ sợ anh sẽ không có cơ hội đánh trả đâu.”
“Nếu đã như vậy, vậy thì tôi phải đánh anh rồi...”
Tiêu Sách nhìn thanh niên trẻ tuổi kia, mỉm cười, từng bước một đi đến trước mặt người thanh niên này, một quyền đấm vào mặt người này...
Mặc dù anh chỉ dùng ít sức nhưng cả người vẫn nhanh như một cơn gió, trong nháy mắt đi đến trước mặt Lâm Diên.
“Cũng được đấy, xem ra anh cũng có bản lĩnh đấy, nhưng mà anh cho rằng dựa vào chút bản lĩnh ấy mà có thể thắng tôi được sao?”
Lâm Diên đứng trước mặt Tiêu Sách, khoảnh khắc nhìn thấy Tiêu Sách tung một quyền kia, toàn thân phát ra một khí thể kinh khủng, cả người choáng váng.
Anh ta không thể ngờ, Tiêu Sách lại thực sự có bản lĩnh như vậy.
Anh ta gặp phải đối thủ mạnh rồi!
Nhưng mà, Lâm Diên cũng đã gặp qua cao thủ rồi, hơn nữa, sức mạnh mà Tiêu Sách xuất ra chỉ là một phần vô cùng nhỏ, điều này khiến cho Lâm Diên có thời cơ phản ứng lại.
Lúc nắm đấm của Tiêu Sách đánh vào mặt mình, Lâm Diên dùng nắm đấm của mình nghênh đón nắm đấm của Tiêu Sách, mà tay còn lại thì tấn công vào xương sườn của Tiêu Sách.
Một đòn này vừa nhanh vừa mạnh, ngay cả những đệ tử nhà họ Lâm đứng bên cạnh cũng âm thầm gật đầu.
Thân là đệ tử của nhà họ Lâm, hoàn cảnh trưởng thành của bọn họ có thể nói là tốt hơn người bình thường rất nhiều.
Không chỉ được học các bí kíp võ thuật Taekwondo, mà các tuyệt kỹ võ thuật trong võ lâm, nhà họ Lâm cũng tiêu tiền để mời thầy về dạy cho bọn họ.
Cho nên mấy thanh niên trẻ tuổi ở nhà họ Lâm, nếu so sánh với các cao thủ Taekwondo thì bọn họ vẫn lợi hại hơn một chút.
Hơn nữa, nhà họ Lâm cũng thường để cho người trẻ tuổi trong dòng tộc tham gia vào các bang phái ngầm ở thành phố Giang Lăng hô mưa gọi gió, mà bản lĩnh của mấy người trẻ tuổi này cũng là những người hạng nhất rồi.
Long Thất trước kia, nếu như hơi sơ suất một chút để mấy người thanh niên này bao vây tấn công, chỉ sợ cũng sẽ bị tổn thất lớn...
Lúc này, thực lực mà thanh niên này phát huy ra, nhất thời khiến cho mấy thanh niên khác của nhà họ Lâm khẽ gật đầu.
ỖCó thể kết hợp võ công của mình cùng với kỹ năng chiến đấu để tấn công vào điểm yếu của kẻ địch, điều này khiến cho Lâm Diên ra tay mạnh mẽ như gió.
Lúc này, Lâm Hùng đang đứng ở méo sân, phía sau là bốn đệ tử nhà họ Lâm, khóe miệng họ đều nở nụ cười tươi tắn.
Trong mắt mấy người này, trận so tài này bọn họ chắc chắn giành được chiến thắng.
Trong sân.
Tiêu Sách không thực sự dùng nắm đấm tấn công trên mặt của người thanh niên, mà tung ra một quyền hư ảo, khiến đệ tử nhà họ Lâm phải tung ra một quyền tương ứng, sau đó để lộ ra chỗ sơ hở lớn.
Đến lúc này, Tiêu Sách mới thực sự tung nắm đấm ra, hung hăng đánh vào đùi của thanh niên trẻ tuổi này, sức lực dũng mãnh, trực tiếp đánh vào ***** ** của Lâm Diên.
"A."
Khuôn mặt Lâm Diên cau lại.
Thân thể Lâm Diên không thể chịu nổi một đòn của Tiêu Sách, cơn đau dữ dội khiến anh ta không thể đứng thẳng được.
Nhưng mà Tiêu Sách cũng không bởi vì Lâm Diên chau mày mà dừng tay.
“Vụt vụt vụt..”
Bình luận facebook