Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 532 Những người này là ai?
Bọn họ không ngờ rằng, chuyện này vậy mà lại kinh động đến Tô lão đại của băng nhóm Triệu Quân, ba thanh niên trẻ tuổi ở trong này, chắc chắn khó tránh khỏi số mệnh thân tàn ma dại rồi...
Thậm chí, nếu như ba người trẻ tuổi này biểu hiện không tốt, cũng có thể bị người của Tô lão đại dìm xuống đáy vực...
Nhất thời đám côn đồ đều nhìn về phía phòng làm việc trong khu nhà ở chuột, trong mắt họ tràn đầy vẻ xem trò hay.
Ngược lại bọn họ muốn xem xem, có thân vệ của Tô Mạnh ở đây, hôm nay bọn họ làm sao có thể chạy thoát khỏi khu nhà ổ chuột.
Bạn họ còn có thể kiêu ngạo như lúc ở quán bar Đế Hào hay không...
Bởi vì mệnh lệnh của Tô Mạnh mà hơn hai mươi thân vệ, cùng xuất hiện bên ngoài phòng làm việc của khu nhà ổ chuột, cùng đợi Tô Mạnh truyền đạt chỉ thi.
Chỉ cần Tô Mạnh ra lệnh đánh cho ba người trong phòng tàn phế thì hai mươi thân vệ này tuyệt đối sẽ không chút do dự.
Chỉ là, không đợi cho đám người đó tiến vào trong phòng.
Phương Bác và Cố Minh đang làm việc cũng cảm nhận được bầu không khí có chút nguy hiểm ở bên ngoài.
“Sao thế, là người nào dám ở cửa phòng làm việc của chúng ta gây rối.” Cố mình có chút nghi hoặc nhìn Phương Bác nói.
“Tôi đi xem xem.” Phương Bác cũng cảm nhận được điều khác thường, trực tiếp đi mấy bước đến cửa phòng làm việc, sau đó kéo cửa ra xem xét.
Khoảnh khắc Phương Bác đẩy cửa ra thì lập tức nhìn thấy bên ngoài phòng làm việc, có hơn hai mươi người đàn ông khỏe mạnh cường tráng, trông vô cùng khí thế, vẻ mặt tràn đầy sát khí nhìn Phương Bác.
“Vãi? Những người này là ai? Vậy mà lại trắng trợn chặn trước cửa phòng làm việc thế này..” Phương Bác có chút ngây người nói.
“Cái gì? Vậy mà có người dám làm như vậy sao, mẹ nó, chắc chắn là người của băng nhóm Triệu Quân rồi.”
Vốn dĩ, Cố Minh cũng không tin tưởng nhưng mãi đến lúc cậu ấy nhìn thấy sau sân có hơn hai mươi người, hóa ra là mấy tên côn đồ của băng nhóm Triệu Quân cậu đã từng gặp qua, trong nháy mắt đã hiểu ra đầu đuôi sự việc.
Vào lúc Phương Bác và Cố Minh còn đang ngây người, một thanh niên trẻ tuổi ung dung bước tới, từ phía sau hơn hai mươi người đàn ông khỏe mạnh kia bước đến.
Anh ta có chút chế nhạo nhìn Phương Bác và Cố Minh nói: “Hai người chính là người đánh bại Lộ Bá sao? Xem ra hai người các cậu cũng rất lợi hại đấy... nhưng mà các cậu có lợi hại hơn, e rằng cũng không thể lợi hại bằng hai mươi thân vệ của Tô lão đại đâu.”
Thanh niên trẻ tuổi kia có chút đắc ý nói với Phương Bác và Cố Minh.
Người này chính là tên thân cận vẫn luôn đi theo bên cạnh Tô Mạnh, lúc này nhìn thấy đám người Phương Bác đi ra, anh ta lập tức tiến lên chế ngạo hai người.
Lúc này anh ta cho rằng có thể hăm dọa được Cố Minh và Phương Bác, khiến cho hai người tự nguyện chịu thua.
Nhưng mà, còn chưa đợi anh ta phản ứng lại, Phương Bác đã giơ một chân lên, trong nháy mắt đá vào hạ bộ của thanh niên trẻ tuổi này.
“Mẹ nó, dám ra vẻ với ông đây hả, mày tìm lộn chỗ rồi đấy.”
Phương Bác nghe thấy giọng nói quái gở của thanh niên trẻ tuổi này, cuối cùng không nên được cơn giận của mình.
Lúc Phương Bác giẫm xuống, sắc mặt của thanh niên này tái xanh, hai tay ôm lấy hạ bộ của mình, có chút khó tin.
Anh ta thực sự không thể ngờ rằng, hai người này thực sự dám động thủ, không thèm quan tâm đến chuyện anh ta là thân cận bên cạnh Tô Mạnh...
“Lên...”
Khi thanh niên này bị đá, Phương Bác dẫn đầu xông vào trong đám hai mươi người khỏe mạnh cường tráng kia, tung nắm đấm đánh vào mặt của những tên đàn ông khỏe mạnh này.
Mà Cổ Minh theo sát phía sau Phương Bác, cũng đồng thời đá vào hạ bộ của tên đàn ông to lớn bên trái mình.
Trong nháy mắt, hiện trường lúc này đã loạn thành một đoàn.
Lúc này Tiêu Sách mới chậm rãi từ trong cửa phòng làm việc đi ra ngoài, khóe miệng nở nụ cười mỉm.
Xem ra, người của băng nhóm Triệu Quân lần này, đã phải ra hơn hai mươi cao thủ đến bắt lấy bọn họ, có thể nói cũng xem như là nể mặt bọn họ rồi.
Nhưng mà, hơn hai mươi tên cao thủ này đối với Cố Minh và Phương Bác lúc này mà nói, quả thực có thể để cho hai người họ luyện tập, tin rằng chỉ cần Cố Minh và Phương Bác đánh bại được hơn hai mươi tên cao thủ này thực lực sẽ tiến bộ lên rất nhiều.
Nhất thời, Tiêu Sách lấy một chiếc ghế ngồi ở cửa phòng làm việc, thích thú quan sát hai người Cố Minh và Phương Bác ra tay.
Lúc này trước cửa phòng làm việc, tình hình đã rất hỗn loạn.
Lần này, mặc dù Phương Bác và Cổ Minh cùng sánh vai xông ra ngoài nhưng hai người lúc này phải đối mặt với hai mươi người cũng cảm thấy rất áp lực.
Thậm chí, nếu như ba người trẻ tuổi này biểu hiện không tốt, cũng có thể bị người của Tô lão đại dìm xuống đáy vực...
Nhất thời đám côn đồ đều nhìn về phía phòng làm việc trong khu nhà ở chuột, trong mắt họ tràn đầy vẻ xem trò hay.
Ngược lại bọn họ muốn xem xem, có thân vệ của Tô Mạnh ở đây, hôm nay bọn họ làm sao có thể chạy thoát khỏi khu nhà ổ chuột.
Bạn họ còn có thể kiêu ngạo như lúc ở quán bar Đế Hào hay không...
Bởi vì mệnh lệnh của Tô Mạnh mà hơn hai mươi thân vệ, cùng xuất hiện bên ngoài phòng làm việc của khu nhà ổ chuột, cùng đợi Tô Mạnh truyền đạt chỉ thi.
Chỉ cần Tô Mạnh ra lệnh đánh cho ba người trong phòng tàn phế thì hai mươi thân vệ này tuyệt đối sẽ không chút do dự.
Chỉ là, không đợi cho đám người đó tiến vào trong phòng.
Phương Bác và Cố Minh đang làm việc cũng cảm nhận được bầu không khí có chút nguy hiểm ở bên ngoài.
“Sao thế, là người nào dám ở cửa phòng làm việc của chúng ta gây rối.” Cố mình có chút nghi hoặc nhìn Phương Bác nói.
“Tôi đi xem xem.” Phương Bác cũng cảm nhận được điều khác thường, trực tiếp đi mấy bước đến cửa phòng làm việc, sau đó kéo cửa ra xem xét.
Khoảnh khắc Phương Bác đẩy cửa ra thì lập tức nhìn thấy bên ngoài phòng làm việc, có hơn hai mươi người đàn ông khỏe mạnh cường tráng, trông vô cùng khí thế, vẻ mặt tràn đầy sát khí nhìn Phương Bác.
“Vãi? Những người này là ai? Vậy mà lại trắng trợn chặn trước cửa phòng làm việc thế này..” Phương Bác có chút ngây người nói.
“Cái gì? Vậy mà có người dám làm như vậy sao, mẹ nó, chắc chắn là người của băng nhóm Triệu Quân rồi.”
Vốn dĩ, Cố Minh cũng không tin tưởng nhưng mãi đến lúc cậu ấy nhìn thấy sau sân có hơn hai mươi người, hóa ra là mấy tên côn đồ của băng nhóm Triệu Quân cậu đã từng gặp qua, trong nháy mắt đã hiểu ra đầu đuôi sự việc.
Vào lúc Phương Bác và Cố Minh còn đang ngây người, một thanh niên trẻ tuổi ung dung bước tới, từ phía sau hơn hai mươi người đàn ông khỏe mạnh kia bước đến.
Anh ta có chút chế nhạo nhìn Phương Bác và Cố Minh nói: “Hai người chính là người đánh bại Lộ Bá sao? Xem ra hai người các cậu cũng rất lợi hại đấy... nhưng mà các cậu có lợi hại hơn, e rằng cũng không thể lợi hại bằng hai mươi thân vệ của Tô lão đại đâu.”
Thanh niên trẻ tuổi kia có chút đắc ý nói với Phương Bác và Cố Minh.
Người này chính là tên thân cận vẫn luôn đi theo bên cạnh Tô Mạnh, lúc này nhìn thấy đám người Phương Bác đi ra, anh ta lập tức tiến lên chế ngạo hai người.
Lúc này anh ta cho rằng có thể hăm dọa được Cố Minh và Phương Bác, khiến cho hai người tự nguyện chịu thua.
Nhưng mà, còn chưa đợi anh ta phản ứng lại, Phương Bác đã giơ một chân lên, trong nháy mắt đá vào hạ bộ của thanh niên trẻ tuổi này.
“Mẹ nó, dám ra vẻ với ông đây hả, mày tìm lộn chỗ rồi đấy.”
Phương Bác nghe thấy giọng nói quái gở của thanh niên trẻ tuổi này, cuối cùng không nên được cơn giận của mình.
Lúc Phương Bác giẫm xuống, sắc mặt của thanh niên này tái xanh, hai tay ôm lấy hạ bộ của mình, có chút khó tin.
Anh ta thực sự không thể ngờ rằng, hai người này thực sự dám động thủ, không thèm quan tâm đến chuyện anh ta là thân cận bên cạnh Tô Mạnh...
“Lên...”
Khi thanh niên này bị đá, Phương Bác dẫn đầu xông vào trong đám hai mươi người khỏe mạnh cường tráng kia, tung nắm đấm đánh vào mặt của những tên đàn ông khỏe mạnh này.
Mà Cổ Minh theo sát phía sau Phương Bác, cũng đồng thời đá vào hạ bộ của tên đàn ông to lớn bên trái mình.
Trong nháy mắt, hiện trường lúc này đã loạn thành một đoàn.
Lúc này Tiêu Sách mới chậm rãi từ trong cửa phòng làm việc đi ra ngoài, khóe miệng nở nụ cười mỉm.
Xem ra, người của băng nhóm Triệu Quân lần này, đã phải ra hơn hai mươi cao thủ đến bắt lấy bọn họ, có thể nói cũng xem như là nể mặt bọn họ rồi.
Nhưng mà, hơn hai mươi tên cao thủ này đối với Cố Minh và Phương Bác lúc này mà nói, quả thực có thể để cho hai người họ luyện tập, tin rằng chỉ cần Cố Minh và Phương Bác đánh bại được hơn hai mươi tên cao thủ này thực lực sẽ tiến bộ lên rất nhiều.
Nhất thời, Tiêu Sách lấy một chiếc ghế ngồi ở cửa phòng làm việc, thích thú quan sát hai người Cố Minh và Phương Bác ra tay.
Lúc này trước cửa phòng làm việc, tình hình đã rất hỗn loạn.
Lần này, mặc dù Phương Bác và Cổ Minh cùng sánh vai xông ra ngoài nhưng hai người lúc này phải đối mặt với hai mươi người cũng cảm thấy rất áp lực.
Bình luận facebook