• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên (1 Viewer)

  • Chương 215

Nhóm dịch: Sói già


Tần Tiêu đứng dậy, nhìn chúng tướng chung quanh, trầm giọng nói ra:


- Các vị tướng quân kể từ hôm nay, người Tả Vệ Suất chúng ta cũng nên xuất ra chút ít khí tiết đàn ông. Lại bị những kẻ kia xem thường chúng ta, Tả Vệ Suất chúng ta không phải công tử quân, là một chi quân đội tinh nhuệ nhất Đại Chu!


Tần Tiêu tiếp tục nói:


- Ta đã được thái tử cùng Binh Bộ đồng ý, sẽ đem Tả Vệ Suất, toàn bộ điều đến ngoài thành Trường An sông Vị Thủy huấn luyện, trong khi tháng hai huấn luyện hằng ngày do Lý Tự Nghiệp Lý tướng quân thống lĩnh, cần phải đem những huynh đệ Tả Vệ Suất chúng ta thoát thai hoán cốt một lần, toàn bộ huấn thành thành dũng sĩ bưu hãn.


- Vâng!


Cho dù không thể tham gia ‘ huấn luyện đặc chủng ’, nhưng nhận được một phần trong đó thì Lý Tự Nghiệp cuối cùng cũng tìm được điểm cân đối, cam tâm tình nguyện nhận lời.


- Ân.


Tần Tiêu gật đầu, nói:


- Ta sẽ chọn cách phù hợp với các huynh đệ. Mặt khác phủ Kinh Châu Vạn Lôi Vạn tướng quân sắp tới Trường An. Hắn cũng là phó chủ suất Tả Vệ Suất chúng ta. Đến lúc đó trước hết nên cho hắn và Lý tướng quân cùng ngây ngốc thêm mấy ngày, quen thuộc Tả Vệ Suất chúng ta.


Điền Trân vội vàng hỏi:


- Đại suất, những người tham gia huấn luyện đặc chủng này sẽ chọn thế nào?


Tần Tiêu cười thần bí:


- Chuyện này ngươi không nên nóng lòng. Ngày mai Vệ Suất sẽ cho các ngươi mở mang tầm nhìn, bắt đầu huấn luyện hằng ngày. Trước tiên sẽ nói thô sơ giản lượt quá trình lựa chọn, nhưng đây chẳng qua là cửa thứ nhất. Ta sẽ chọn từ những người này một số hợp cách, nhân số sẽ không vượt qua ba trăm người. Sau đó trong khi huấn luyện cũng không bị người ta loại bỏ. Lần đầu tiên sau khi kêt thúc huấn luyện ta dự định kế hoạch sẽ chọn ba mươi người.


- Ba mươi người?


Điền Trân cả kinh nói:


- Trong ba ngàn người chọn ra ba mươi người? Đó không phải là trong trăm có một?


- Không sai!


Tần Tiêu nói:


- Kỳ thật nếu như theo tiêu chuẩn trong suy nghĩ của chúng ta chỉ sợ còn khó lựa ra ba người, đây đã là tiêu chuẩn phóng khoáng lắm rồi. Bộ đội đặc chủng tạm thời xưng hô quý mà tinh đi, không cần nhiều. Ta muốn đạt tới hiệu quả là mỗi một bộ đội đặc chủng đều có thể xem chiến trường huyết nhục nay tứ tung trở thành sân khấu biểu diễn, đem chiến tranh biến thành một môn nghệ thuật.


Chúng tướng ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhao nhao nghi hoặc dao động ngẩng đầu lên:


- Nghe không hiểu!


Tần Tiêu ho khan hai tiếng, hắn cũng có chút buồn cười bản thân, nói:


- Ân, nghe không hiểu không có vấn đề gì. Các ngươi chỉ cần biết rằng bộ đội đặc chủng ta đào tạo thành công, dù chỉ có một hai người thì có thực lực thay đổi chiến cục, vậy là đủ rồi, không cần phải nói một địch mười gì đó.


- Mẹ ơi!


Lý Tự Nghiệp kêu to lên.


- Ngươi không chọn người ta như ta! Hiện tại tốt rồi, có loại binh uy phong như thế ta rất thích!


Bọn người Điền Trân cười to:


-Là ‘ bộ đội đặc chủng ’, không phải loại binh gì đó đâu!


Trong nội tâm Tần Tiêu âm thầm buồn cười: các ngươi trước cứ cười đi. Không qua bao nhiêu ngày huấn luyện thì các ngươi sẽ cười không nổi đâu. Cũng không biết lúc này ta sẽ chọn được bao nhiêu người thích hợp tham gia bộ đội đặc chủng đây. Ân, thời đại khác nhau nên tiêu chuẩn và điều kiện cũng không nên nắm quá chắc. Đành phải sử dụng phương pháp ‘ so sánh ’, tại tương tự chọn ra một người có đủ tiêu chuẩn không thể quá mức tuyệt đối. Tạm thời cũng chỉ có thể như vậy...


- Các huynh đệ!


Tần Tiêu cao giọng rống lên, chúng tướng đứng thẳng.


- Từ ngày mai trở đi Tả Vệ Suất chúng ta sắp bắt đầu kế hoạch thay đổi. Hiện tại mọi người sẽ nghe ta tuân bố kế hoạch chuẩn bị, nghiêm lệnh cáo tri binh sĩ. Có ai sợ chịu khổ lo lắng không chịu nổi thì lãnh một tháng quân lương, sao đó bảo hắn xách chăn nệm xáo đi! Phàm là người tham gia huấn luyện hai tháng này Tần Tiêu hôm nay sẽ đồng ý, nói lý ra tiếp tế một vị tướng sĩ hai tháng quân lương. Mặt khác phàm là người được chọn tham gia bộ đội đặc chủng, mỗi ngày phụ cấp năm quan tiền, về sau ưu tiên thăng quan! Nhưng mọi người phải nhớ kỹ, chuyện này ai cũng không được tuyên dương ra ngoài! Kẻ trái lệnh quân pháp xử trí!


Chúng tướng nghe xong tất cả đều vui mừng quá đỗi, mỗi ngày phụ cấp năm quan tiền đó không phải là một tháng quân lương của binh sĩ Tả Vệ Suất bình thường sao? Phát đạt!


- Vâng, đại suất!


Tần Tiêu vung tay lên:


- Tán đi, đi thôi! Hảo hảo chuẩn bị, ngày mai giờ mẹo toàn bộ dẫn nhân mã tập hợp, mang đủ hai tháng lương thảo cùng đồ quân nhu, chuẩn bị huấn luyện, bắt đầu trại huấn luyện ma quỷ của chúng ta.


‘ trại huấn luyện ma quỷ ’? Chúng tướng nghe được trong nội tâm phát lạnh, nhưng trong lòng vẫn có hưng phấn không hiểu, ngay ngắn đáp:


- Vâng, đại suất!


Trong nội tâm Tần Tiêu vui mừng: lão tử cái khác không có, đang lo lắng kho bạc đang bốc mùi đây. Tám mươi bạc triệu, nếu có thể huấn luyện ra một chi quân đội Tả Vệ Suất thiện chiến thì bồi dưỡng được ba mươi tên bộ đội đặc chủng, tiêu hết cũng đáng!


- Cái gì, rời kinh hai tháng?


Ba gã nữ tử đồng thời cả kinh kêu lên. Thượng Quan Uyển Nhi càng hổn hển kéo Tần Tiêu từ đại đường vào hậu đường Tây Khóa Viện, nói:


- Tần Tiêu ngươi có ý gì, ta ở nơi của ngươi có năm ngày, năm ngày mà thôi! Ngươi không vui có thể nói, ta đi là được, đáng giá trốn tránh ta như vậy sao?


Tần Tiêu há hốc mồm, ngây ngốc một hồi, hắn thật sự không biết nên giải thích với Thượng Quan Uyển Nhi như thế nào. Chính mình lúc ấy ở Tả Vệ Suất phủ nhiệt hối sôi trào nên cái gì cũng quên cả, hoàn toàn quên việc của Thượng Quan Uyển Nhi ném lên chín tầng mây. Thẳng đến trước khi về nhà thì mới nói thầm trong lòng "Thảm!"


Thượng Quan Uyển Nhi tức giận nói ra:


- Không phản đối? Vậy ý của ngươi chính là muốn đuổi ta đi?


Dứt lời đứng dậy muốn đi ra ngoài.


- Ồ, khoan, Uyển Nhi!


Tần Tiêu chạy tới bắt lấy Thượng Quan Uyển Nhi, kéo nàng ngồi xuống ghế, ngơ ngác cười ngây ngô không nói ra lời.


Rốt cuộc Thượng Quan Uyển Nhi không thể làm gì lắc đầu, thở dài một hơi, u oán nói ra:


- Ngươi nha, đồ ngốc!


- Úc, Uyển Nhi, nhưng mà thật ra...


Tần Tiêu vắt hết óc, nhanh chóng nghĩ ra lý do.


- Kỳ thật ta cũng rất muốn ở nhà cùng ngươi năm ngày này. Nhưng mà ngươi cũng nói ta nên tránh Võ Ý Tông, Trương Dịch Chi kia xa xa, không nên thò đầu trong triều vào thời điểm hiện giờ? Mấy ngày gần đây danh tiếng của ta tăng lên, phải tránh đi mới được, rời khỏi kinh thành không phải tốt sao? Còn chuyện của ngươi sau này còn có cơ hội mà!


Thượng Quan Uyển Nhi giảo hoạt nháy mắt mấy cái, nhìn qua Tần Tiêu:


- Về sau, cơ hội gì?


Tần Tiêu cười:


- Đợi ta đủ mạnh và thật lợi hại. Sẽ đoạt ngươi từ chỗ của hoàng đế, mỗi ngày ở cùng với ta.


- Ngươi muốn chết à, loại lời nói đại nghịch bất đạo này cũng dám nói.


Thượng Quan Uyển Nhi điểm nhẹ lên trán của Tần Tiêu một cái, trầm thấp cười mắng, nhưng mà trong nội tâm thì như ăn được mật ong, vô cùng ngọt ngào.


- Ngươi đấy. Tuyệt đối không trung thực, nói chuyện thật trơn trượt. Cũng không biết câu nào của ngươi là thật là giả.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom