Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-2
Chương 1-2: Một thế giới khác
Translator: Nguyetmai
Chung Minh day day hai mắt của mình, nhìn bức tranh đồ họa trước mặt với vẻ không thể tin nổi.
Trong tranh là đại quân máy móc trải khắp đất trời, binh sĩ bằng sắt thép, xe tăng, máy bay ném bom... Đây là dòng lũ sắt thép không có chút tình cảm nào, làm cho Chung Minh nhớ lại bối cảnh trong phim "Terminator"*.
(*) Terminator: tên tiếng Việt được dịch ra là "Kẻ hủy diệt", đây là loạt phim điện ảnh thể loại hành động, khoa học viễn tưởng về cuộc chiến giữa người máy có trí thông minh nhân tạo và con người.
Góc bức tranh là một thành phố đã trở thành phế tích, trong thành phố vẫn còn đang xảy ra những cuộc bạo loạn và các vụ nổ.
Đây là một bức tranh đồ họa có trình độ rất cao, nhưng cũng chính vì vậy mà nó có thể truyền tải một thứ cảm giác tuyệt vọng cho người xem, rất lâu cũng không xua tan được.
Chỉ có điều, ở chính giữa trung tâm của bức tranh, khu vực trước mặt đội quân máy móc và sắt thép kia có chừa ra một khoảng trống, nơi đó chỉ vẽ đường nét hư ảo của một nhân vật.
Rõ ràng, đây hẳn phải là bóng dáng của một người, người đó mới là nhân vật chính của bức tranh, đơn độc đối mặt với đội quân máy móc tưởng chừng không thể ngăn trở kia.
"Không phải mình đang nằm trên giường bệnh sao? Hơn nữa, mình không nhớ mình đã từng vẽ bức tranh này mà!"
Chung Minh hoàn toàn ngơ ngẩn, không chỉ vì bức tranh trước mặt này rất xa lạ, mà hoàn cảnh chung quanh cũng rất xa lạ!
Anh phát hiện đây không phải là phòng bệnh, mà biến thành một căn phòng rất hẹp, một ngôi nhà nhỏ bé!
Hơn nữa anh cũng chưa bao giờ thấy những thứ bày biện trong phòng, ví dụ như chiếc tivi LCD siêu mỏng chiếm nguyên cả bức tường, đồ dùng sinh hoạt đơn giản có thể gấp gọn được, còn cả tấm bảng vẽ công nghệ cao chưa từng thấy đang đặt trước mặt này nữa...
Tất cả đều hoàn toàn xa lạ với Chung Minh!
Cảnh tượng cuối cùng mà Chung Minh có thể nhớ lại được là cảnh anh đang nằm trên giường bệnh. Vừa vẽ xong một bức tranh đã cảm thấy rất mệt và buồn ngủ, anh bèn nhắm mắt lại muốn thiếp đi một lát, kết quả sau khi tỉnh lại mọi thứ đều thay đổi!
"Chẳng lẽ... mình đã chết?"
Đúng lúc này, một lượng lớn ký ức đột nhiên tràn vào đầu óc của anh, Chung Minh thoáng chốc nhớ lại rất nhiều chuyện, nhớ lại rất nhiều ký ức vốn không thuộc về anh!
Khi nhìn lại bức tranh này, anh đột nhiên cảm thấy không còn xa lạ nữa, hoàn cảnh xung quanh cũng trở nên rất quen thuộc!
...
Nơi đây có thể coi như một thế giới song song, khá giống với thế giới kiếp trước của Chung Minh, nhưng khác biệt lớn nhất là ở khoa học kỹ thuật.
Thế giới này đã từng bùng nổ chiến tranh thế giới lần thứ ba. Trong trận chiến lần thứ ba đó, trình độ khoa học kỹ thuật đã có bước nhảy vọt khủng khiếp, các quốc gia lũ lượt sử dụng trí tuệ nhân tạo (AI) và đội quân máy móc để bổ sung lực lượng quân đội, tăng cường khả năng chiến đấu.
Nhưng vào một ngày nào đó, khủng hoảng máy móc công nghệ cao đột nhiên bùng phát, vốn là chiến tranh giữa các nước, cuối cùng lại biến thành chiến tranh giữa con người và máy móc.
Trận chiến tranh này diễn ra rất lâu, kéo dài suốt vài chục năm liền. Trong quãng thời gian dài đằng đẵng này, các cuộc chiến dồn dập xảy ra, dân số giảm mạnh, những thành phố phồn hoa trở thành đống phế tích, con người đối mặt với nguy cơ tuyệt chủng.
Cũng may cuối cùng con người đã sống sót một cách ngoan cường, tiêu diệt được hoàn toàn đại quân máy móc công nghệ cao, bắt đầu cuộc trùng tu từ đống phế tích.
Đã trôi qua 15 năm kể từ khi trận chiến đó kết thúc.
Trong chiến tranh máy móc công nghệ cao, các quốc gia độc lập vốn có đã bị phá hủy một cách triệt để. Sau chiến tranh, đoàn quân kháng chiến của con người thành lập một chính phủ liên hiệp, một lần nữa chia toàn bộ thế giới ra thành 16 khu vực, những người may mắn còn sống sót bắt đầu một cuộc sống no đủ, xã hội loài người một lần nữa bước tới giai đoạn phồn vinh.
Chung Minh của thế giới song song này năm nay 20 tuổi, sinh ra vào thời kỳ cuối của cuộc chiến tranh kia. Cha mẹ cậu đã chết do chiến tranh. Vì khi còn nhỏ cậu đã phải sống lưu lạc bôn ba, chịu cảnh đói khổ lạnh lẽo nên sức khỏe vẫn luôn không tốt. Về sau, tuy cũng đã thử điều trị nhưng bệnh vẫn chưa trị được tận gốc, mấy ngày nay lại luôn làm việc với cường độ cao, nên mới dẫn tới đột quỵ.
Trước đó, cậu vốn định hoàn thành bức tranh này, rồi đến một công ty văn hóa giải trí tìm việc.
Những ký ức này chắc hẳn đã có sẵn trong cơ thể này rồi, nên Chung Minh cũng nhớ lại rất nhanh.
"Ý gì đây, mình chuyển kiếp rồi sao?"
"Hơn nữa sức khỏe của mình... căn bệnh ung thư của mình, đều khỏi hết rồi ư?"
Giờ Chung Minh mới chú ý tới cơ thể này của mình, rất trẻ tuổi, mặc dù không được tính là khỏe mạnh, nhưng chỉ là cơ thể suy yếu, không bị bệnh nan y như kiếp trước.
Chung Minh hưng phấn đứng dậy, hoạt động cơ thể một chút.
Tuy cơ thể này rất yếu, nhưng vẫn coi như khỏe mạnh!
Anh hưng phấn mà đi tới bên cửa sổ chật hẹp để nhìn ra ngoài, đó là cảnh thành phố mà anh chưa từng được thấy.
Phồn hoa một cách đáng ngạc nhiên.
Những ký ức khác về thế giới này cũng bắt đầu ùa vào trong đầu.
Mặc dù trận đại chiến làm cho toàn bộ thế giới biến thành một đống hoang tàn, nhưng dù sao trình độ khoa học kỹ thuật của loài người cũng vẫn còn đó. Công tác xây dựng lại sau chiến tranh diễn ra rất nhanh chóng. Chỉ trong 15 năm ngắn ngủi, rất nhiều thành phố lớn đã tái hiện lại vẻ phồn hoa trước cuộc chiến, thậm chí còn có phần hơn thế.
Đương nhiên, ở khu vực hoang vu thưa thớt dấu chân của con người và những phế tích hoang vắng vẫn đang nhắc nhở mọi người rất nhiều về cuộc chiến tranh trong quá khứ kia.
Các ngành nghề đều đang phát triển nhanh chóng, nhất là ngành văn hóa và giải trí.
Chiến tranh kéo dài không chỉ ngăn cản hoàn toàn sự phát triển của nền công nghiệp văn hóa và giải trí, mà thậm chí những thành tựu văn hóa vốn có cũng bị phá hoại. Rất nhiều tác phẩm nghệ thuật và văn vật bị phá hủy, một lượng lớn dữ liệu cất chứa trong đám mây lưu trữ cũng bị trí tuệ nhân tạo đối nghịch với loài người xóa sạch.
Thậm chí có học giả còn nói với vẻ bi quan: Trình độ nghệ thuật của loài người chí ít đã lùi lại hơn trăm năm, hơn nữa, chỉ e những truyền thừa bị đứt đoạn kia đã không còn khả năng khôi phục nữa!
Có điều, hoàn cảnh như vậy cũng làm cho nền văn hóa giải trí của cả thế giới phát triển rất nhanh, thỏa mãn nhu cầu về văn hóa tinh thần của mọi người.
Trong 15 năm sau chiến tranh, nền văn hóa giải trí bao gồm tiểu thuyết, điện ảnh, chương trình tivi, trò chơi v.v.. đã nhanh chóng phát triển, nghênh đón một thời đại hoàng kim chân chính, trở thành một nền công nghiệp cực kì hấp dẫn.
Có thể nói, đây là thời phục hưng văn hoá của thế giới mới. Đối với một số người thì nó có thể là thời đại tối tăm nhất, nhưng đối với những người khác mà nói, đây chắc chắn là thời đại rực rỡ nhất!
Hiểu rõ tất cả những điều này, Chung Minh đột nhiên cảm thấy rất thoả mãn.
Tâm nguyện không thể hoàn thành của kiếp trước, bây giờ vẫn có thể hoàn thành được!
Hơn nữa lần này, mục tiêu của Chung Minh không chỉ là làm một họa sĩ nổi tiếng thế giới nữa, anh muốn lập nên một đế chế giải trí tương tác khổng lồ, để tên tuổi của mình truyền đi khắp thế giới!
...
"Tâm nguyện của cậu, cứ để tôi giúp cậu hoàn thành đi."
Chung Minh ngồi xuống trước bàn làm việc, cầm tấm bảng vẽ lên chuẩn bị hoàn thành bức tranh này.
Trước đó, anh đã lôi từ trong phòng ra một ít lương khô để lấp bụng, tuy nói cơ thể này về cơ bản là khỏe mạnh, nhưng lại rất suy yếu, anh cũng không muốn đột quỵ thêm lần nữa.
Về việc tại sao lại ăn lương khô thì...
Tuy nói việc xây dựng lại sau chiến tranh chứa đầy cơ hội và hy vọng, nhưng chênh lệch giàu nghèo mãi mãi cũng không thể loại bỏ được.
Ví dụ như Chung Minh, là một chàng trai vừa tốt nghiệp không có việc làm, hiện tại cậu chỉ có thể thuê một căn nhà nhỏ bé bên rìa thành phố, đây là kiểu nhà ở xã hội do chính phủ liên hiệp đề ra, diện tích nhỏ hẹp, môi trường cũng không tốt, nhưng giá cực kì rẻ.
Nguyên chủ vốn chỉ là một chàng trai tốt nghiệp bình thường, muốn dựa vào bức tranh này để đến Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực xin việc, ứng tuyển vị trí họa sĩ tạo hình.
Đối với cậu ấy mà nói, đây là một cơ hội cực kì quý giá, bởi vì số tiền còn lại trong tài khoản khó mà giúp cậu duy trì cuộc sống đến đợt phỏng vấn, rồi nhận việc, phát lương của công ty tiếp theo.
Có điều, đối với Chung Minh mà nói, hoàn thành bức tranh này không hề khó, thậm chí có thể nói là rất đơn giản.
Bởi vì... đây chính là lĩnh vực anh am hiểu nhất trong kiếp trước!
Translator: Nguyetmai
Chung Minh day day hai mắt của mình, nhìn bức tranh đồ họa trước mặt với vẻ không thể tin nổi.
Trong tranh là đại quân máy móc trải khắp đất trời, binh sĩ bằng sắt thép, xe tăng, máy bay ném bom... Đây là dòng lũ sắt thép không có chút tình cảm nào, làm cho Chung Minh nhớ lại bối cảnh trong phim "Terminator"*.
(*) Terminator: tên tiếng Việt được dịch ra là "Kẻ hủy diệt", đây là loạt phim điện ảnh thể loại hành động, khoa học viễn tưởng về cuộc chiến giữa người máy có trí thông minh nhân tạo và con người.
Góc bức tranh là một thành phố đã trở thành phế tích, trong thành phố vẫn còn đang xảy ra những cuộc bạo loạn và các vụ nổ.
Đây là một bức tranh đồ họa có trình độ rất cao, nhưng cũng chính vì vậy mà nó có thể truyền tải một thứ cảm giác tuyệt vọng cho người xem, rất lâu cũng không xua tan được.
Chỉ có điều, ở chính giữa trung tâm của bức tranh, khu vực trước mặt đội quân máy móc và sắt thép kia có chừa ra một khoảng trống, nơi đó chỉ vẽ đường nét hư ảo của một nhân vật.
Rõ ràng, đây hẳn phải là bóng dáng của một người, người đó mới là nhân vật chính của bức tranh, đơn độc đối mặt với đội quân máy móc tưởng chừng không thể ngăn trở kia.
"Không phải mình đang nằm trên giường bệnh sao? Hơn nữa, mình không nhớ mình đã từng vẽ bức tranh này mà!"
Chung Minh hoàn toàn ngơ ngẩn, không chỉ vì bức tranh trước mặt này rất xa lạ, mà hoàn cảnh chung quanh cũng rất xa lạ!
Anh phát hiện đây không phải là phòng bệnh, mà biến thành một căn phòng rất hẹp, một ngôi nhà nhỏ bé!
Hơn nữa anh cũng chưa bao giờ thấy những thứ bày biện trong phòng, ví dụ như chiếc tivi LCD siêu mỏng chiếm nguyên cả bức tường, đồ dùng sinh hoạt đơn giản có thể gấp gọn được, còn cả tấm bảng vẽ công nghệ cao chưa từng thấy đang đặt trước mặt này nữa...
Tất cả đều hoàn toàn xa lạ với Chung Minh!
Cảnh tượng cuối cùng mà Chung Minh có thể nhớ lại được là cảnh anh đang nằm trên giường bệnh. Vừa vẽ xong một bức tranh đã cảm thấy rất mệt và buồn ngủ, anh bèn nhắm mắt lại muốn thiếp đi một lát, kết quả sau khi tỉnh lại mọi thứ đều thay đổi!
"Chẳng lẽ... mình đã chết?"
Đúng lúc này, một lượng lớn ký ức đột nhiên tràn vào đầu óc của anh, Chung Minh thoáng chốc nhớ lại rất nhiều chuyện, nhớ lại rất nhiều ký ức vốn không thuộc về anh!
Khi nhìn lại bức tranh này, anh đột nhiên cảm thấy không còn xa lạ nữa, hoàn cảnh xung quanh cũng trở nên rất quen thuộc!
...
Nơi đây có thể coi như một thế giới song song, khá giống với thế giới kiếp trước của Chung Minh, nhưng khác biệt lớn nhất là ở khoa học kỹ thuật.
Thế giới này đã từng bùng nổ chiến tranh thế giới lần thứ ba. Trong trận chiến lần thứ ba đó, trình độ khoa học kỹ thuật đã có bước nhảy vọt khủng khiếp, các quốc gia lũ lượt sử dụng trí tuệ nhân tạo (AI) và đội quân máy móc để bổ sung lực lượng quân đội, tăng cường khả năng chiến đấu.
Nhưng vào một ngày nào đó, khủng hoảng máy móc công nghệ cao đột nhiên bùng phát, vốn là chiến tranh giữa các nước, cuối cùng lại biến thành chiến tranh giữa con người và máy móc.
Trận chiến tranh này diễn ra rất lâu, kéo dài suốt vài chục năm liền. Trong quãng thời gian dài đằng đẵng này, các cuộc chiến dồn dập xảy ra, dân số giảm mạnh, những thành phố phồn hoa trở thành đống phế tích, con người đối mặt với nguy cơ tuyệt chủng.
Cũng may cuối cùng con người đã sống sót một cách ngoan cường, tiêu diệt được hoàn toàn đại quân máy móc công nghệ cao, bắt đầu cuộc trùng tu từ đống phế tích.
Đã trôi qua 15 năm kể từ khi trận chiến đó kết thúc.
Trong chiến tranh máy móc công nghệ cao, các quốc gia độc lập vốn có đã bị phá hủy một cách triệt để. Sau chiến tranh, đoàn quân kháng chiến của con người thành lập một chính phủ liên hiệp, một lần nữa chia toàn bộ thế giới ra thành 16 khu vực, những người may mắn còn sống sót bắt đầu một cuộc sống no đủ, xã hội loài người một lần nữa bước tới giai đoạn phồn vinh.
Chung Minh của thế giới song song này năm nay 20 tuổi, sinh ra vào thời kỳ cuối của cuộc chiến tranh kia. Cha mẹ cậu đã chết do chiến tranh. Vì khi còn nhỏ cậu đã phải sống lưu lạc bôn ba, chịu cảnh đói khổ lạnh lẽo nên sức khỏe vẫn luôn không tốt. Về sau, tuy cũng đã thử điều trị nhưng bệnh vẫn chưa trị được tận gốc, mấy ngày nay lại luôn làm việc với cường độ cao, nên mới dẫn tới đột quỵ.
Trước đó, cậu vốn định hoàn thành bức tranh này, rồi đến một công ty văn hóa giải trí tìm việc.
Những ký ức này chắc hẳn đã có sẵn trong cơ thể này rồi, nên Chung Minh cũng nhớ lại rất nhanh.
"Ý gì đây, mình chuyển kiếp rồi sao?"
"Hơn nữa sức khỏe của mình... căn bệnh ung thư của mình, đều khỏi hết rồi ư?"
Giờ Chung Minh mới chú ý tới cơ thể này của mình, rất trẻ tuổi, mặc dù không được tính là khỏe mạnh, nhưng chỉ là cơ thể suy yếu, không bị bệnh nan y như kiếp trước.
Chung Minh hưng phấn đứng dậy, hoạt động cơ thể một chút.
Tuy cơ thể này rất yếu, nhưng vẫn coi như khỏe mạnh!
Anh hưng phấn mà đi tới bên cửa sổ chật hẹp để nhìn ra ngoài, đó là cảnh thành phố mà anh chưa từng được thấy.
Phồn hoa một cách đáng ngạc nhiên.
Những ký ức khác về thế giới này cũng bắt đầu ùa vào trong đầu.
Mặc dù trận đại chiến làm cho toàn bộ thế giới biến thành một đống hoang tàn, nhưng dù sao trình độ khoa học kỹ thuật của loài người cũng vẫn còn đó. Công tác xây dựng lại sau chiến tranh diễn ra rất nhanh chóng. Chỉ trong 15 năm ngắn ngủi, rất nhiều thành phố lớn đã tái hiện lại vẻ phồn hoa trước cuộc chiến, thậm chí còn có phần hơn thế.
Đương nhiên, ở khu vực hoang vu thưa thớt dấu chân của con người và những phế tích hoang vắng vẫn đang nhắc nhở mọi người rất nhiều về cuộc chiến tranh trong quá khứ kia.
Các ngành nghề đều đang phát triển nhanh chóng, nhất là ngành văn hóa và giải trí.
Chiến tranh kéo dài không chỉ ngăn cản hoàn toàn sự phát triển của nền công nghiệp văn hóa và giải trí, mà thậm chí những thành tựu văn hóa vốn có cũng bị phá hoại. Rất nhiều tác phẩm nghệ thuật và văn vật bị phá hủy, một lượng lớn dữ liệu cất chứa trong đám mây lưu trữ cũng bị trí tuệ nhân tạo đối nghịch với loài người xóa sạch.
Thậm chí có học giả còn nói với vẻ bi quan: Trình độ nghệ thuật của loài người chí ít đã lùi lại hơn trăm năm, hơn nữa, chỉ e những truyền thừa bị đứt đoạn kia đã không còn khả năng khôi phục nữa!
Có điều, hoàn cảnh như vậy cũng làm cho nền văn hóa giải trí của cả thế giới phát triển rất nhanh, thỏa mãn nhu cầu về văn hóa tinh thần của mọi người.
Trong 15 năm sau chiến tranh, nền văn hóa giải trí bao gồm tiểu thuyết, điện ảnh, chương trình tivi, trò chơi v.v.. đã nhanh chóng phát triển, nghênh đón một thời đại hoàng kim chân chính, trở thành một nền công nghiệp cực kì hấp dẫn.
Có thể nói, đây là thời phục hưng văn hoá của thế giới mới. Đối với một số người thì nó có thể là thời đại tối tăm nhất, nhưng đối với những người khác mà nói, đây chắc chắn là thời đại rực rỡ nhất!
Hiểu rõ tất cả những điều này, Chung Minh đột nhiên cảm thấy rất thoả mãn.
Tâm nguyện không thể hoàn thành của kiếp trước, bây giờ vẫn có thể hoàn thành được!
Hơn nữa lần này, mục tiêu của Chung Minh không chỉ là làm một họa sĩ nổi tiếng thế giới nữa, anh muốn lập nên một đế chế giải trí tương tác khổng lồ, để tên tuổi của mình truyền đi khắp thế giới!
...
"Tâm nguyện của cậu, cứ để tôi giúp cậu hoàn thành đi."
Chung Minh ngồi xuống trước bàn làm việc, cầm tấm bảng vẽ lên chuẩn bị hoàn thành bức tranh này.
Trước đó, anh đã lôi từ trong phòng ra một ít lương khô để lấp bụng, tuy nói cơ thể này về cơ bản là khỏe mạnh, nhưng lại rất suy yếu, anh cũng không muốn đột quỵ thêm lần nữa.
Về việc tại sao lại ăn lương khô thì...
Tuy nói việc xây dựng lại sau chiến tranh chứa đầy cơ hội và hy vọng, nhưng chênh lệch giàu nghèo mãi mãi cũng không thể loại bỏ được.
Ví dụ như Chung Minh, là một chàng trai vừa tốt nghiệp không có việc làm, hiện tại cậu chỉ có thể thuê một căn nhà nhỏ bé bên rìa thành phố, đây là kiểu nhà ở xã hội do chính phủ liên hiệp đề ra, diện tích nhỏ hẹp, môi trường cũng không tốt, nhưng giá cực kì rẻ.
Nguyên chủ vốn chỉ là một chàng trai tốt nghiệp bình thường, muốn dựa vào bức tranh này để đến Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực xin việc, ứng tuyển vị trí họa sĩ tạo hình.
Đối với cậu ấy mà nói, đây là một cơ hội cực kì quý giá, bởi vì số tiền còn lại trong tài khoản khó mà giúp cậu duy trì cuộc sống đến đợt phỏng vấn, rồi nhận việc, phát lương của công ty tiếp theo.
Có điều, đối với Chung Minh mà nói, hoàn thành bức tranh này không hề khó, thậm chí có thể nói là rất đơn giản.
Bởi vì... đây chính là lĩnh vực anh am hiểu nhất trong kiếp trước!
Bình luận facebook