Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-7
Chương 6: Vào một dự án cũ
Translator: Nguyetmai
Quản lý Tống cực kì bất ngờ, đề bài 100% không thể trả lời được, chàng trai trẻ này lại có thể trả lời được!
Không chỉ là trả lời được, mà câu trả lời còn cực kì hoàn hảo, kêu anh ta lại nghĩ thêm đề bài mới? Thật sự không nghĩ ra được!
Hơn nữa nhìn dáng vẻ này, có ra đề mới nữa cũng quá nửa sẽ tự rước lấy nhục, hôm nay đã mất mặt nhiều lắm rồi, bị quản lý để râu ngắn kia chê cười, có gây hấn nữa cũng không có ý nghĩa gì cả.
"Được rồi, phỏng vấn kết thúc, về đợi thông báo đi."
Quản lý Tống phất phất tay, ý bảo Chung Minh có thể đi được rồi.
Chung Minh biết lần phỏng vấn này không có nhiều hy vọng, đám người kia vẫn có cái nhìn rất phiến diện với mình, căn bản không mang theo tâm lý tìm người tài để tuyển dụng.
Có điều quản lý để râu ngắn kia nhìn mình với vẻ rất thưởng thức, không biết anh ta có thể giúp mình một tay không.
Chung Minh xoay người rời khỏi phòng họp.
Chung Minh vừa đi, quản lý để râu ngắn kia lập tức nói: "Trước hết đừng gọi người tiếp theo vội, thảo luận về người này chút đi."
Những người khác đều nhìn về phía quản lý Tống, sắc mặt quản lý Tống rất khó coi, hừ một tiếng nói rằng: "Thằng nhóc này không biết tí lễ phép nào, tính tình còn quá ngang bướng, rõ ràng am hiểu vẽ tranh, lại cứ đòi phỏng vấn mảng thiết kế... Sao nào, quản lý Lưu, anh muốn kéo cậu ta vào dự án của anh à? Tôi nhớ là trong dự án của anh, không thiếu người phát triển ý tưởng game mà."
Quản lý Lưu vuốt vuốt bộ râu của mình: "Tôi cảm thấy năng lực của cậu ta hoàn toàn có thể đảm nhiệm được, tuyển dụng nhân tài thì không được rập khuôn mà."
Sắc mặt của quản lý Tống hơi khó coi, nghĩ thầm: "Anh biết rõ vị trí người phát triển ý tưởng game này đã được nội bộ quyết định rồi, còn muốn tuyển dụng thằng nhóc kia? Vậy không phải quyết sống mái với tôi sao?"
Quản lý Lưu cũng hiểu điều này, cười cười: "Người phát triển ý tưởng game thì không được, nếu tôi đã muốn người này thì chắc chắn sẽ kéo tới dự án của tôi, nhưng dự án của tôi cũng không thiếu người phát triển ý tưởng game. Chi bằng như vậy, gửi cho cậu ta một đề nghị làm thực tập sinh, để cậu ta làm việc lặt vặt trong dự án trước đã, về sau lại xem xét tình hình rồi đề bạt."
Quản lý Tống vừa nghe vậy thì thấy yên tâm.
Nếu chỉ là một vị trí thực tập sinh, vậy cũng không có gì, huống chi quản lý Lưu đưa người vào dự án của mình, anh ta cũng không tiện ngăn cản nữa.
"Vậy cứ thế đi, nếu quản lý Lưu đã muốn, thì chừa cho cậu ta một vị trí thực tập sinh đi. Có điều, nhìn cái vẻ tự cao tự đại của tên nhóc này, có khi sẽ không đến đâu." Quản lý Tống nói.
Quản lý Lưu sao ra một bản CV của Chung Minh để lưu trữ: "Không đâu, các công ty lớn khác ở thành phố Minh An cũng giống như chúng ta, năm nay cũng không có nhiều kế hoạch tuyển dụng, cậu ta chưa chắc đã có thể tìm được cơ hội tốt hơn."
...
"Alo, chào anh, anh là Chung Minh phải không? Tôi là HR của Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực, rất vui được thông báo cho anh, anh đã thành công vượt qua cuộc phỏng vấn của công ty chúng tôi, chúng tôi cung cấp cho anh vị trí thực tập sinh... Tiền lương là 4000/tháng, có điều anh đừng lo, nếu anh có biểu hiện tốt có thể chuyển sang làm chính thức, con số này sẽ có thể tăng gấp nhiều lần..."
"Nếu như không có vấn đề gì, đề nghị anh đến nhận việc trong vòng một tuần, địa điểm làm việc là tòa nhà trụ sở Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực..."
"Được rồi, vậy tôi chúc anh làm việc vui vẻ trước nhé!"
Cúp điện thoại, Chung Minh cũng hơi bất ngờ.
Anh vốn tưởng cuộc phỏng vấn lần này không có cửa rồi, đã chuẩn bị sẵn sàng để tìm công ty tiếp theo, nhưng không ngờ lại vẫn đỗ, chỉ có điều vị trí không phải là người phát triển ý tưởng game, mà là thực tập sinh.
Chung Minh rất rõ ràng, biểu hiện của mình lúc phỏng vấn không có vấn đề gì, còn chuyện quản lý Tống kia cố ý làm khó chỉ có thể nói rõ một điều, đó là vị trí người phát triển ý tưởng game này quá nửa đã có chủ rồi, nội bộ chốt sẵn rồi.
Nhưng vì sao mình lại trúng tuyển?
Chắc chắn không phải do quản lý Tống tuyển, mình chống đối thẳng mặt anh ta lúc phỏng vấn như vậy, anh ta còn tuyển mình, vậy chẳng phải tự tìm phiền phức sao?
Quá nửa là người phỏng vấn khác thấy mình rất ổn, nên mới gửi thông báo trúng tuyển này, muốn kéo mình tới dự án của người đó.
Chung Minh suy nghĩ một lát, quyết định nhận đề nghị này.
Thứ nhất, người tuyển anh không phải quản lý Tống cố ý làm khó người ta, anh cũng chắc chắn sẽ không đến dự án của quản lý Tống, cũng có thể nói là dù vào công ty, thì sau này khả năng chạm mặt quản lý Tống cũng gần như bằng 0.
Quản lý Tống này quả thực khiến người ta ghét, nhưng công việc sau này về cơ bản không phải đụng mặt nhau.
Thứ hai, vị trí thực tập sinh Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực, mặc dù không phải chức vụ tốt nhất mà Chung Minh có thể lấy được, nhưng cũng tạm chấp nhận.
Trong toàn bộ thành phố Minh An, cùng đẳng cấp với Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực cũng chỉ có hai công ty khác, một trong số đó đã hoàn thành kế hoạch tuyển dụng, công ty còn lại tuyển mảng thiết kế rất ít, hơn nữa toàn bộ quá trình tuyển dụng phải đến tháng sau mới có thể kết thúc được.
Có công ty nhỏ có tiềm lực không? Đương nhiên là có, nhưng Chung Minh không có sức đi tìm như vậy.
Công ty nhỏ có tiềm lực đó, nhưng Chung Minh không thể phân biệt được công ty nhỏ có tiềm lực hay không trước khi vào công ty, về mặt xác suất, tỷ lệ dính phải công ty nhỏ yếu kém còn lớn hơn.
Ví dụ có những công ty ít vốn, cũng không có tiền quảng bá, game sản xuất ra, tổng cộng chỉ có mấy nghìn người chơi, vừa ra mắt đã chìm nghỉm; đồng nghiệp của bạn cũng không phải nhân tài hàng đầu trong ngành, rất dễ bị cản trở, cuối cùng chẳng làm được gì cả.
Offer thực tập sinh của Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực này tuy vẫn không thể đáp ứng yêu cầu của Chung Minh, nhưng đã thực sự là offer tốt nhất bây giờ anh có thể có được rồi.
...
Ngày hôm sau, Chung Minh mang theo các loại tài liệu cần để nhận việc đến tòa nhà trụ sở Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực đúng giờ.
Cô gái ở quầy lễ tân chỉ dẫn anh đi tìm HR để làm thủ tục, xong thì chỉ dẫn Chung Minh tới chỗ anh làm việc, tầng thứ năm tòa nhà trụ sở.
Đến tầng thứ năm, đầu tiên phải tới phòng làm việc của quản lý chào hỏi quản lý dự án này của mình.
Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực là một công ty lớn, nhân viên mới đi làm như Chung Minh chắc chắn không có cơ hội gặp những lãnh đạo cao cấp như tổng giám đốc rồi, một thời gian rất dài sắp tới, quản lý dự án này chính là lãnh đạo có cấp bậc cao nhất mà anh có thể gặp được.
"Tiểu Chung hả, cậu đã đến rồi, ngồi đi."
Quản lý Lưu vui vẻ nói.
Chung Minh nhận ra, quản lý này chính là người phỏng vấn lúc trước đã vỗ tay cho mình, quả nhiên là anh ta kéo mình vào đây.
Quản lý Lưu vươn tay: "Cậu chắc vẫn chưa biết tên tôi, tôi là Lưu Vũ Tân, là quản lý dự án này. Dự án này của chúng tôi chắc cậu cũng đã nghe nói rồi, tên là 'Kỷ nguyên người máy'."
"Đã nghe nói." Chung Minh gật đầu.
Lưu Vũ Tân cười cười: "Trước tôi còn sợ cậu vừa nghe thấy tên dự án này thì sẽ không tới cơ, yên tâm đi, tuy đây là một dự án cũ, nhưng dự án cũ có cái tốt của dự án cũ, về sau cậu sẽ hiểu."
"Chờ chút, tôi gọi người phát triển ý tưởng game của dự án này tới, để cậu ta dẫn cậu đi tham quan, làm quen với những đồng nghiệp mới của cậu một chút. Vừa hay chẳng phải cậu có hứng với vị trí người phát triển ý tưởng game sao, về sau có thể học hỏi cậu ta đấy."
Chung Minh không nói gì, có điều anh cũng thực sự không ngờ mình lại tới một dự án cũ.
Cái gọi là dự án cũ là chỉ... Đây là một dự án game đã ra mắt và đang vận hành rồi.
Nói chung, hầu hết mọi người đều muốn tới dự án mới hơn, có rất ít người bằng lòng đến dự án cũ.
Nguyên nhân rất đơn giản, dự án cũ cũng có nghĩa là game này đã hoàn thành khâu nghiên cứu chế tác, thường thì, dự án cũ có thành tích bình thường mới có thể tuyển người, bởi vì tuyển người có nghĩa là thiếu người, thiếu người có nghĩa là nhân viên cũ chạy mất rồi, mà hiệu quả dự án không tốt thì nhân viên mới chạy chứ.
Đến dự án mới mặc dù hơi mệt, nhưng có thể có được kinh nghiệm nghiên cứu chế tác hoàn chỉnh, lúc thiết kế cũng không cần suy nghĩ quá nhiều, khá là tự do.
Nhưng dự án cũ đã định hình sẵn, tất cả mọi người đều không thích thay đổi, ôm tâm lý cố sống cho qua ngày thôi, hơn nữa cho dù có lăn lộn ở dự án cũ một thời gian cũng không thể làm cho CV của mình đẹp hơn được.
Cái gọi là "Dự án cũ có cái tốt của dự án cũ", đây căn bản có thể coi như một lời nói dối, lừa dối người mới.
Nhưng Chung Minh cũng không còn lựa chọn khác, dự án mà Lưu Vũ Tân nắm chính là một dự án cũ, Chung Minh không đến thì cũng không có offer khác nữa.
Translator: Nguyetmai
Quản lý Tống cực kì bất ngờ, đề bài 100% không thể trả lời được, chàng trai trẻ này lại có thể trả lời được!
Không chỉ là trả lời được, mà câu trả lời còn cực kì hoàn hảo, kêu anh ta lại nghĩ thêm đề bài mới? Thật sự không nghĩ ra được!
Hơn nữa nhìn dáng vẻ này, có ra đề mới nữa cũng quá nửa sẽ tự rước lấy nhục, hôm nay đã mất mặt nhiều lắm rồi, bị quản lý để râu ngắn kia chê cười, có gây hấn nữa cũng không có ý nghĩa gì cả.
"Được rồi, phỏng vấn kết thúc, về đợi thông báo đi."
Quản lý Tống phất phất tay, ý bảo Chung Minh có thể đi được rồi.
Chung Minh biết lần phỏng vấn này không có nhiều hy vọng, đám người kia vẫn có cái nhìn rất phiến diện với mình, căn bản không mang theo tâm lý tìm người tài để tuyển dụng.
Có điều quản lý để râu ngắn kia nhìn mình với vẻ rất thưởng thức, không biết anh ta có thể giúp mình một tay không.
Chung Minh xoay người rời khỏi phòng họp.
Chung Minh vừa đi, quản lý để râu ngắn kia lập tức nói: "Trước hết đừng gọi người tiếp theo vội, thảo luận về người này chút đi."
Những người khác đều nhìn về phía quản lý Tống, sắc mặt quản lý Tống rất khó coi, hừ một tiếng nói rằng: "Thằng nhóc này không biết tí lễ phép nào, tính tình còn quá ngang bướng, rõ ràng am hiểu vẽ tranh, lại cứ đòi phỏng vấn mảng thiết kế... Sao nào, quản lý Lưu, anh muốn kéo cậu ta vào dự án của anh à? Tôi nhớ là trong dự án của anh, không thiếu người phát triển ý tưởng game mà."
Quản lý Lưu vuốt vuốt bộ râu của mình: "Tôi cảm thấy năng lực của cậu ta hoàn toàn có thể đảm nhiệm được, tuyển dụng nhân tài thì không được rập khuôn mà."
Sắc mặt của quản lý Tống hơi khó coi, nghĩ thầm: "Anh biết rõ vị trí người phát triển ý tưởng game này đã được nội bộ quyết định rồi, còn muốn tuyển dụng thằng nhóc kia? Vậy không phải quyết sống mái với tôi sao?"
Quản lý Lưu cũng hiểu điều này, cười cười: "Người phát triển ý tưởng game thì không được, nếu tôi đã muốn người này thì chắc chắn sẽ kéo tới dự án của tôi, nhưng dự án của tôi cũng không thiếu người phát triển ý tưởng game. Chi bằng như vậy, gửi cho cậu ta một đề nghị làm thực tập sinh, để cậu ta làm việc lặt vặt trong dự án trước đã, về sau lại xem xét tình hình rồi đề bạt."
Quản lý Tống vừa nghe vậy thì thấy yên tâm.
Nếu chỉ là một vị trí thực tập sinh, vậy cũng không có gì, huống chi quản lý Lưu đưa người vào dự án của mình, anh ta cũng không tiện ngăn cản nữa.
"Vậy cứ thế đi, nếu quản lý Lưu đã muốn, thì chừa cho cậu ta một vị trí thực tập sinh đi. Có điều, nhìn cái vẻ tự cao tự đại của tên nhóc này, có khi sẽ không đến đâu." Quản lý Tống nói.
Quản lý Lưu sao ra một bản CV của Chung Minh để lưu trữ: "Không đâu, các công ty lớn khác ở thành phố Minh An cũng giống như chúng ta, năm nay cũng không có nhiều kế hoạch tuyển dụng, cậu ta chưa chắc đã có thể tìm được cơ hội tốt hơn."
...
"Alo, chào anh, anh là Chung Minh phải không? Tôi là HR của Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực, rất vui được thông báo cho anh, anh đã thành công vượt qua cuộc phỏng vấn của công ty chúng tôi, chúng tôi cung cấp cho anh vị trí thực tập sinh... Tiền lương là 4000/tháng, có điều anh đừng lo, nếu anh có biểu hiện tốt có thể chuyển sang làm chính thức, con số này sẽ có thể tăng gấp nhiều lần..."
"Nếu như không có vấn đề gì, đề nghị anh đến nhận việc trong vòng một tuần, địa điểm làm việc là tòa nhà trụ sở Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực..."
"Được rồi, vậy tôi chúc anh làm việc vui vẻ trước nhé!"
Cúp điện thoại, Chung Minh cũng hơi bất ngờ.
Anh vốn tưởng cuộc phỏng vấn lần này không có cửa rồi, đã chuẩn bị sẵn sàng để tìm công ty tiếp theo, nhưng không ngờ lại vẫn đỗ, chỉ có điều vị trí không phải là người phát triển ý tưởng game, mà là thực tập sinh.
Chung Minh rất rõ ràng, biểu hiện của mình lúc phỏng vấn không có vấn đề gì, còn chuyện quản lý Tống kia cố ý làm khó chỉ có thể nói rõ một điều, đó là vị trí người phát triển ý tưởng game này quá nửa đã có chủ rồi, nội bộ chốt sẵn rồi.
Nhưng vì sao mình lại trúng tuyển?
Chắc chắn không phải do quản lý Tống tuyển, mình chống đối thẳng mặt anh ta lúc phỏng vấn như vậy, anh ta còn tuyển mình, vậy chẳng phải tự tìm phiền phức sao?
Quá nửa là người phỏng vấn khác thấy mình rất ổn, nên mới gửi thông báo trúng tuyển này, muốn kéo mình tới dự án của người đó.
Chung Minh suy nghĩ một lát, quyết định nhận đề nghị này.
Thứ nhất, người tuyển anh không phải quản lý Tống cố ý làm khó người ta, anh cũng chắc chắn sẽ không đến dự án của quản lý Tống, cũng có thể nói là dù vào công ty, thì sau này khả năng chạm mặt quản lý Tống cũng gần như bằng 0.
Quản lý Tống này quả thực khiến người ta ghét, nhưng công việc sau này về cơ bản không phải đụng mặt nhau.
Thứ hai, vị trí thực tập sinh Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực, mặc dù không phải chức vụ tốt nhất mà Chung Minh có thể lấy được, nhưng cũng tạm chấp nhận.
Trong toàn bộ thành phố Minh An, cùng đẳng cấp với Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực cũng chỉ có hai công ty khác, một trong số đó đã hoàn thành kế hoạch tuyển dụng, công ty còn lại tuyển mảng thiết kế rất ít, hơn nữa toàn bộ quá trình tuyển dụng phải đến tháng sau mới có thể kết thúc được.
Có công ty nhỏ có tiềm lực không? Đương nhiên là có, nhưng Chung Minh không có sức đi tìm như vậy.
Công ty nhỏ có tiềm lực đó, nhưng Chung Minh không thể phân biệt được công ty nhỏ có tiềm lực hay không trước khi vào công ty, về mặt xác suất, tỷ lệ dính phải công ty nhỏ yếu kém còn lớn hơn.
Ví dụ có những công ty ít vốn, cũng không có tiền quảng bá, game sản xuất ra, tổng cộng chỉ có mấy nghìn người chơi, vừa ra mắt đã chìm nghỉm; đồng nghiệp của bạn cũng không phải nhân tài hàng đầu trong ngành, rất dễ bị cản trở, cuối cùng chẳng làm được gì cả.
Offer thực tập sinh của Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực này tuy vẫn không thể đáp ứng yêu cầu của Chung Minh, nhưng đã thực sự là offer tốt nhất bây giờ anh có thể có được rồi.
...
Ngày hôm sau, Chung Minh mang theo các loại tài liệu cần để nhận việc đến tòa nhà trụ sở Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực đúng giờ.
Cô gái ở quầy lễ tân chỉ dẫn anh đi tìm HR để làm thủ tục, xong thì chỉ dẫn Chung Minh tới chỗ anh làm việc, tầng thứ năm tòa nhà trụ sở.
Đến tầng thứ năm, đầu tiên phải tới phòng làm việc của quản lý chào hỏi quản lý dự án này của mình.
Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực là một công ty lớn, nhân viên mới đi làm như Chung Minh chắc chắn không có cơ hội gặp những lãnh đạo cao cấp như tổng giám đốc rồi, một thời gian rất dài sắp tới, quản lý dự án này chính là lãnh đạo có cấp bậc cao nhất mà anh có thể gặp được.
"Tiểu Chung hả, cậu đã đến rồi, ngồi đi."
Quản lý Lưu vui vẻ nói.
Chung Minh nhận ra, quản lý này chính là người phỏng vấn lúc trước đã vỗ tay cho mình, quả nhiên là anh ta kéo mình vào đây.
Quản lý Lưu vươn tay: "Cậu chắc vẫn chưa biết tên tôi, tôi là Lưu Vũ Tân, là quản lý dự án này. Dự án này của chúng tôi chắc cậu cũng đã nghe nói rồi, tên là 'Kỷ nguyên người máy'."
"Đã nghe nói." Chung Minh gật đầu.
Lưu Vũ Tân cười cười: "Trước tôi còn sợ cậu vừa nghe thấy tên dự án này thì sẽ không tới cơ, yên tâm đi, tuy đây là một dự án cũ, nhưng dự án cũ có cái tốt của dự án cũ, về sau cậu sẽ hiểu."
"Chờ chút, tôi gọi người phát triển ý tưởng game của dự án này tới, để cậu ta dẫn cậu đi tham quan, làm quen với những đồng nghiệp mới của cậu một chút. Vừa hay chẳng phải cậu có hứng với vị trí người phát triển ý tưởng game sao, về sau có thể học hỏi cậu ta đấy."
Chung Minh không nói gì, có điều anh cũng thực sự không ngờ mình lại tới một dự án cũ.
Cái gọi là dự án cũ là chỉ... Đây là một dự án game đã ra mắt và đang vận hành rồi.
Nói chung, hầu hết mọi người đều muốn tới dự án mới hơn, có rất ít người bằng lòng đến dự án cũ.
Nguyên nhân rất đơn giản, dự án cũ cũng có nghĩa là game này đã hoàn thành khâu nghiên cứu chế tác, thường thì, dự án cũ có thành tích bình thường mới có thể tuyển người, bởi vì tuyển người có nghĩa là thiếu người, thiếu người có nghĩa là nhân viên cũ chạy mất rồi, mà hiệu quả dự án không tốt thì nhân viên mới chạy chứ.
Đến dự án mới mặc dù hơi mệt, nhưng có thể có được kinh nghiệm nghiên cứu chế tác hoàn chỉnh, lúc thiết kế cũng không cần suy nghĩ quá nhiều, khá là tự do.
Nhưng dự án cũ đã định hình sẵn, tất cả mọi người đều không thích thay đổi, ôm tâm lý cố sống cho qua ngày thôi, hơn nữa cho dù có lăn lộn ở dự án cũ một thời gian cũng không thể làm cho CV của mình đẹp hơn được.
Cái gọi là "Dự án cũ có cái tốt của dự án cũ", đây căn bản có thể coi như một lời nói dối, lừa dối người mới.
Nhưng Chung Minh cũng không còn lựa chọn khác, dự án mà Lưu Vũ Tân nắm chính là một dự án cũ, Chung Minh không đến thì cũng không có offer khác nữa.
Bình luận facebook