Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1389
La Phong theo con đường trang trọng u tĩnh cổ xưa mà đi. Con đường này là do những khối đá phiến khổng lồ hình vuông tạo thành. Mỗi một khối đá phiến đều có những điêu khắc khác nhau, tuyệt không có hai khối điêu khắc nào giống nhau. Mỗi một cái đều có thể nói là hoàn mỹ. Nếu La Phong cúi đầu nhìn cũng không chống được sự hấp dẫn của nó.
Con đường, tường viện, nhìn như bình thường kì thực ẩn tàng sự xa xỉ vô tận.
Qua mấy lần rẽ, hắn thấy một cánh cửa. Cánh cửa đang mở.
- Hả?
La Phong liếc mắt nhìn xuyên qua cửa. Thấy bên trong có những bộ phận máy móc, một vài bộ phận binh khí tùy ý để rất mất trật tự. La Phong đi qua cửa, lập tức thấy một nam tử mặc vương bào hoa lệ, đang ngưng thần nhìn những bộ phận máy móc cạnh hắn.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ quay đầu lại, nhìn về phía La Phong, không khỏi cười:
- Đã đến rồi,ngồi trước đi.
Trước mặt hắn đích xác có một vương tọa đen tinh xảo.
La Phong cũng không nói gì nhiều, ngoan ngoãn tiến lên ngồi xuống. Thần Vương bệ hạ đã lập nên Ô Khải Lâu, thiết hạ nhiều cửa ải khó như vậy, thả làm vô số quân sĩ tinh anh Tấn Chi Thế Giới xông lên, khẳng định là có mục đích.
- Nam tử này...
La Phong nhìn kỹ:
“Rất cổ quái. Cho dù là ý thức giả định của Đoạn Đông Hà, cũng có uy áp. Sao hắn lại chẳng có uy áp gì cả? “
Cũng như mình lúc còn nhỏ, trên đường đi gặp được một ông cụ nhà láng giềng.
Đối mặt với nam tử trước mắt, hắn không khỏi cảm thấy thân thiết, không có chút kiêng kỵ gì, chỉ có cảm giác dễ chịu.
“Lợi hại.
La Phong thầm kinh hãi:
“Với ý chí của ta, cũng không khống chế được mà phải sinh ra hảo cảm với hắn như thế. “
- Chắc hẳn ngươi rất tò mò.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhìn về phía La Phong:
- Rốt cuộc vì sao Thần Vương lập ra Ô Khải Lâu, đưa ra nhiều cửa ải khó như vậy. Bây giờ ta nói cho ngươi biết. Đầu tiên, nói cho ngươi về thân phận ta. Ta, là Thần Vương của Tấn Chi Thế Giới.
La Phong cả kinh.
Thần Vương bệ hạ?
Tuy cũng đã đoán, nhưng vẫn không dám tin. Trông như một cụ già thân thiết trên Địa, mà lại là Thần Vương bệ hạ ư?
- Nói đúng ra, ta là ý thức giả định còn lưu lại của Thần Vương sau khi chết.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhìn La Phong.
Ý thức giả định?
La Phong trong lòng thầm kinh hãi. Đúng như mình đoán, Thần Vương bệ hạ thật sự đã chết.
- Ngươi tựa hồ không giật mình chút nào.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhìn La Phong:
- Tất cả không ngoài dự liệu của ngươi à? Lúc trước ta tuy chỉ từ xa quan sát ngươi, cũng không phát hiện ra có gì khác. Nhưng bây giờ ta biết, ngươi tuyệt không phải là sinh mạng Tấn Chi Thế Giới ta.
La Phong trong lòng kinh hãi, thiếu chút nữa là lập tức tự bạo.
Nhưng bề ngoài La Phong vẫn tỉnh táo:
- Ta tuyệt không phải không giật mình. Chỉ là tất cả những gì ngươi nói quá khó tin. Do đó ta luôn có thái độ hoài nghi. Ngươi nói ngươi là Thần Vương, ngươi nói ngươi là ý thức giả định của Thần Vương sau khi chết lưu lại. Thần Vương bệ hạ vĩ đại cách ta rất xa, nhưng Thần Vương bệ hạ vĩ đại làm sao mà chết được? Còn nữa, ngươi nói ta không phải sinh mạng Tấn Chi Thế Giới, ngươi có ý gì đây?
- Ha ha...
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nở nụ cười, cười rất vui.
- Bất tất phải cảnh giác, bất tất lo lắng.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cười nói:
- Ta nói rõ cho ngươi, ngươi sẽ hiểu ngay
La Phong lắng nghe cẩn thận.
- Lúc trước...
Nam tử mặc vương bào hoa lệ có vẻ hồi ức:
- Thật lâu thật lâu trước kia, ta lựa chọn một tuyệt lộ, gần như nhất định sẽ chết. Do đó trước khi ta xuất phát, ta sáng tạo ra Ô Khải Lâu ở Tấn Chi Thế Giới, cũng lưu lại một nhiệm vụ Phong Hào. Một khi ta thất bại, vậy có lẽ ta còn có cơ hội nghịch chuyển.
- Ta ly khai.
- Nhưng lưu lại một ý thức giả định tại đây. Ý thức giả định có ký ức, có tư duy của ta. Chỉ là nó không tính là sinh mạng chính thức.
- Đương nhiên, ta, chính là ý thức giả định, trong tiềm thức ta vẫn còn cho rằng mình chính là Thần Vương.
La Phong gật đầu tỏ vẻ hiểu.
Dù sao ý thức giả định cũng có tất cả các ký ức và tư tưởng của Tấn Chi Thần Vương.
- Thần Vương sau khi ly khai rốt cuộc đã trải qua nguy hiểm như thế nào, thì ta cũng không biết. Dù sao ta không thể liên lạc với hắn.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cảm khái:
- Chỉ là thông qua những gì ta hiểu về Tấn Chi Thế Giới, ta cũng có một ngày biết được Thần Vương đã chết.
- Ô Khải Lâu tổng cộng có chín tầng. Tầng thứ chín có thể nối liền với hạch tâm bản nguyên Vũ Trụ của cả Tấn Chi Thế Giới.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nói:
- Ta thường xuyên đi tới hạch tâm bản nguyên của Tấn Chi Thế Giới. Thần Vương chết đi, hạch tâm bản nguyên của Tấn Chi Thế Giới tự nhiên phát sinh thay đổi rất lớn.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhìn La Phong:
- Còn nữa, ta sở dĩ nhận định, ngươi không phải sinh mạng của Tấn Chi Thế Giới ta, chính là vì …
- Lúc ngươi tiến vào tầng thứ chín, tầng thứ chín vốn nối liền với hạch tâm bản nguyên Vũ Trụ, cũng không nhận ra ngươi.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nói:
- Nếu ngươi là sinh mạng bên trong Tấn Chi Thế Giới, sẽ là hài tử của Tấn Chi Thế Giới, tự nhiên được công nhận. Lúc đó ngươi sẽ vô cùng trung thành với Thần Vương, nguyện chết vì Thần Vương.
La Phong hiểu.
Như Cửu U Chi Chủ. Cửu U Chi Chủ sáng tạo ra sinh mạng, họ cũng tuyệt đối trung thành với Cửu U Chi Chủ.
Cùng một đạo lý.
Sinh mạng bên trong Tấn Chi Thế Giới cũng tuyệt đối trung thành với Thần Vương bệ hạ. Như Tứ Đại Thống Lĩnh đều như thế cả. Thần Vương ra lệnh một tiếng, để bảo họ chết, họ cũng sẽ không chần chờ.
- À... Ngươi đã biết, vậy ngươi muốn làm gì.
La Phong cảnh giác.
Muốn giết mình, với kĩ năng của đối phương thật quá dễ dàng, bất tất phải nói nhiều.
Đường đường một vị Thần Vương, nói nhiều với mình như vậy, nhất định phải có mục đích.
- Ngươi chỉ cần lập lời thề.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhẹ giọng cười nói:
- Tương lai khi trở thành nhất đẳng cường giả như Thần Vương, phải đem hết toàn lực đi giết ba tồn tại đỉnh cao khác.
- Hả?
La Phong giật mình.
Lời thề?
Văn minh viễn cổ tự nhiên có rất nhiều lời thề xâm nhập linh hồn. Một khi vi phạm, sẽ hồn phi phách tán, chết đến không thể chết lại.
- Chờ ta trở thành nhất đẳng cường giả Thần Vương?
La Phong kinh ngạc.
- Ta … ta bây giờ mới là một Pháp Tắc Chi Chủ thôi.
- Do đó ngươi cũng đừng lo.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ lắc đầu nói:
- Đối với ngươi bây giờ thì quá xa xôi. Ngươi cũng căn bản không giúp được Tấn Chi Thế Giới ta. Chỉ một lời hứa hẹn của ngươi, lời hứa khi trở thành Thần Vương thôi. Yên tâm... Một khi ngươi đáp ứng, tự nhiên sẽ có chỗ tốt cho ngươi. Nếu ngươi cự tuyệt, mặc dù ngươi lựa chọn tự bạo, ngay khi ngươi tự bạo, ta vẫn có thể tiêu diệt linh hồn ngươi. Ta biết, những sinh mạng đến từ ngoài Tấn Chi Thế Giới, không ít người có khả năng phân thân.
La Phong kinh ngạc.
Tựa hồ...
Thần Vương bệ hạ hiểu rất nhiều.
- Ta biết nhiều hơn ngươi nhiều.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhìn La Phong.
- Lựa chọn đi. Đáp ứng ta, hay cự tuyệt ta.
La Phong bất lực cười:
- Ta còn có lựa chọn sao?
Đùa à.
Một thủ đoạn của một Thần Vương, La Phong cũng tin rằng, mặc dù mình tự bạo, ngay khi vừa tự bạo, linh hồn mình e rằng sẽ bị tiêu diệt luôn. Rất nhiều phân thân mình tự nhiên sẽ đồng thời chết cả. Vậy thì thật là chết không thể chết lại. Huống chi lời thề đó chỉ đến khi trở thành Thần Vương với có tác dụng.
Thần Vương.
Xa xôi biết bao. Đó là nhân vật còn cao hơn cả Vĩnh Hằng Chân Thần. La Phong cũng không biết mình có thể tu luyện tới đó không.
Dù sao mình chỉ đoán, Thần Vương hẳn là tương đương với tổ sư đời thứ ba.
...
- Ta phải xác nhận lời thề của ngươi. Dù sao ta chỉ là ý thức giả định. Nếu bị ngươi lừa gạt...
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cười nói, rồi lập tức đưa một ngón tay chỉ chung quanh. Nhất thời giữa không trung chung quanh bắt đầu hiện lên những hoa văn qui luật. Trong nháy mắt, chung quanh đều rơi vào một cái cũi khổng lồ hoa văn qui luật.
- Ầm!
Thanh quang lất phất, bao phủ La Phong.
- Như thế, ta mới có thể biết được tất cả biến hóa của linh hồn ngươi.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cười nói:
- Nếu ngươi giả vờ, ta cũng … a!
Nam tử mặc vương bào hoa lệ đứng bật lên, vẻ mặt khiếp sợ.
La Phong kinh ngạc.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ khiếp sợ nhìn về phía La Phong, rất giật mình:
- Ngươi, ngươi...
- Ta làm sao?
La Phong nghi hoặc.
- Ha ha ha, ha ha ha ha...
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cười ha ha, thập phần thoải mái, cười vô cùng thống khoái.
La Phong lại càng thêm nghi hoặc. Chuyện gì thế?
- Tán.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ chỉ lên trời. Vốn những hoa văn qui luật lơ lửng trong hư không tất cả đều tiêu tán.
- Thần Vương bệ hạ, ngươi không phải muốn ta phát lời thề sao?
La Phong kinh ngạc.
- Bất tất.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ mỉm cười nhìn La Phong.
- Bởi vì ngươi từng tu luyện Cửu Kiếp Bí Điển, tất nhiên bất tất phải phát lời thề.
- Cửu Kiếp Bí Điển?
La Phong kinh hãi, cả kinh, hoàn toàn thất thố.
Cửu Kiếp Bí Điển?
Việc này...
Đây là một bộ bí điển chính thức thay đổi vận mệnh mình. Nguyên nhân chính là nhờ có Cửu Kiếp Bí Điển, mà con đường cường giả của mình mới có thể đạt trình độ bây giờ. Nếu không có Cửu Kiếp Bí Điển, có lẽ mình cũng có thể trở thành cường giả, nhưng e rằng không đạt đến trình độ cao như vậy. Cửu Kiếp Bí Điển, theo như lời Tọa Sơn Khách sư phụ, chính là do Tọa Sơn Khách sư phụ sáng chế, mà vẻn vẹn chỉ có thể truyền cho một người tu luyện, mà phải là sinh mạng Địa Cầu nhất mạch mới có thể tu luyện.
- Sao, chuyện gì thế...
Đầu La Phong như muốn nổ tung ra, hiện lên vô số ý nghĩ.
Vẻn vẹn chỉ có thể là người Địa Cầu nhất mạch mới có thể tu luyện Cửu Kiếp Bí Điển.
Vẻn vẹn chỉ có thể một người tu luyện tu luyện bí điển này.
Thậm chí bí điển do Tọa Sơn Khách sáng chế.
Vì sao... Thần Vương bệ hạ này biết được?
Đúng vậy.
Mình sớm đã hoài nghi. Cửu Kiếp Bí Điển thật sự quá nghịch thiên. Tất cả các Chân Thần khác đều không làm được, đừng nói là Chân Thần, ngay cả Tử Nguyệt Thủy Tổ, Đông Đế Thủy Tổ cũng không nghe nói ai có thể sáng chế ra bí điển nghịch thiên cùng cấp. Còn Tọa Sơn Khách lại âm thầm sáng chế ra bí điển như vậy.
- Cửu Kiếp Bí Điển thì sao?
La Phong truy vấn.
- Ha ha, Cửu Kiếp Bí Điển...
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cười ha ha nói:
- Chính là tuyệt học không truyền ra ngoài của Tấn Chi Thế Giới ta. Tu luyện nó, chẳng những thần thể nhanh chóng lột xác, hơn nữa còn có ích rất lớn cho linh hồn, là một bộ siêu tuyệt học tuyệt đối thay đổi nhận thức thiên phú, phàm là ai tu luyện Cửu Kiếp Bí Điển, đều là những hạch tâm chính thức của Tấn Quốc ta. Ngươi tu luyện Cửu Kiếp Bí Điển, tự nhiên là nhất mạch Tấn của ta. Tương lai khi ngươi quật khởi, ngươi không giết ba người đó, ba người đó cũng sẽ giết ngươi, tự nhiên bất tất phải phát lời thề.
Con đường, tường viện, nhìn như bình thường kì thực ẩn tàng sự xa xỉ vô tận.
Qua mấy lần rẽ, hắn thấy một cánh cửa. Cánh cửa đang mở.
- Hả?
La Phong liếc mắt nhìn xuyên qua cửa. Thấy bên trong có những bộ phận máy móc, một vài bộ phận binh khí tùy ý để rất mất trật tự. La Phong đi qua cửa, lập tức thấy một nam tử mặc vương bào hoa lệ, đang ngưng thần nhìn những bộ phận máy móc cạnh hắn.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ quay đầu lại, nhìn về phía La Phong, không khỏi cười:
- Đã đến rồi,ngồi trước đi.
Trước mặt hắn đích xác có một vương tọa đen tinh xảo.
La Phong cũng không nói gì nhiều, ngoan ngoãn tiến lên ngồi xuống. Thần Vương bệ hạ đã lập nên Ô Khải Lâu, thiết hạ nhiều cửa ải khó như vậy, thả làm vô số quân sĩ tinh anh Tấn Chi Thế Giới xông lên, khẳng định là có mục đích.
- Nam tử này...
La Phong nhìn kỹ:
“Rất cổ quái. Cho dù là ý thức giả định của Đoạn Đông Hà, cũng có uy áp. Sao hắn lại chẳng có uy áp gì cả? “
Cũng như mình lúc còn nhỏ, trên đường đi gặp được một ông cụ nhà láng giềng.
Đối mặt với nam tử trước mắt, hắn không khỏi cảm thấy thân thiết, không có chút kiêng kỵ gì, chỉ có cảm giác dễ chịu.
“Lợi hại.
La Phong thầm kinh hãi:
“Với ý chí của ta, cũng không khống chế được mà phải sinh ra hảo cảm với hắn như thế. “
- Chắc hẳn ngươi rất tò mò.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhìn về phía La Phong:
- Rốt cuộc vì sao Thần Vương lập ra Ô Khải Lâu, đưa ra nhiều cửa ải khó như vậy. Bây giờ ta nói cho ngươi biết. Đầu tiên, nói cho ngươi về thân phận ta. Ta, là Thần Vương của Tấn Chi Thế Giới.
La Phong cả kinh.
Thần Vương bệ hạ?
Tuy cũng đã đoán, nhưng vẫn không dám tin. Trông như một cụ già thân thiết trên Địa, mà lại là Thần Vương bệ hạ ư?
- Nói đúng ra, ta là ý thức giả định còn lưu lại của Thần Vương sau khi chết.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhìn La Phong.
Ý thức giả định?
La Phong trong lòng thầm kinh hãi. Đúng như mình đoán, Thần Vương bệ hạ thật sự đã chết.
- Ngươi tựa hồ không giật mình chút nào.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhìn La Phong:
- Tất cả không ngoài dự liệu của ngươi à? Lúc trước ta tuy chỉ từ xa quan sát ngươi, cũng không phát hiện ra có gì khác. Nhưng bây giờ ta biết, ngươi tuyệt không phải là sinh mạng Tấn Chi Thế Giới ta.
La Phong trong lòng kinh hãi, thiếu chút nữa là lập tức tự bạo.
Nhưng bề ngoài La Phong vẫn tỉnh táo:
- Ta tuyệt không phải không giật mình. Chỉ là tất cả những gì ngươi nói quá khó tin. Do đó ta luôn có thái độ hoài nghi. Ngươi nói ngươi là Thần Vương, ngươi nói ngươi là ý thức giả định của Thần Vương sau khi chết lưu lại. Thần Vương bệ hạ vĩ đại cách ta rất xa, nhưng Thần Vương bệ hạ vĩ đại làm sao mà chết được? Còn nữa, ngươi nói ta không phải sinh mạng Tấn Chi Thế Giới, ngươi có ý gì đây?
- Ha ha...
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nở nụ cười, cười rất vui.
- Bất tất phải cảnh giác, bất tất lo lắng.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cười nói:
- Ta nói rõ cho ngươi, ngươi sẽ hiểu ngay
La Phong lắng nghe cẩn thận.
- Lúc trước...
Nam tử mặc vương bào hoa lệ có vẻ hồi ức:
- Thật lâu thật lâu trước kia, ta lựa chọn một tuyệt lộ, gần như nhất định sẽ chết. Do đó trước khi ta xuất phát, ta sáng tạo ra Ô Khải Lâu ở Tấn Chi Thế Giới, cũng lưu lại một nhiệm vụ Phong Hào. Một khi ta thất bại, vậy có lẽ ta còn có cơ hội nghịch chuyển.
- Ta ly khai.
- Nhưng lưu lại một ý thức giả định tại đây. Ý thức giả định có ký ức, có tư duy của ta. Chỉ là nó không tính là sinh mạng chính thức.
- Đương nhiên, ta, chính là ý thức giả định, trong tiềm thức ta vẫn còn cho rằng mình chính là Thần Vương.
La Phong gật đầu tỏ vẻ hiểu.
Dù sao ý thức giả định cũng có tất cả các ký ức và tư tưởng của Tấn Chi Thần Vương.
- Thần Vương sau khi ly khai rốt cuộc đã trải qua nguy hiểm như thế nào, thì ta cũng không biết. Dù sao ta không thể liên lạc với hắn.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cảm khái:
- Chỉ là thông qua những gì ta hiểu về Tấn Chi Thế Giới, ta cũng có một ngày biết được Thần Vương đã chết.
- Ô Khải Lâu tổng cộng có chín tầng. Tầng thứ chín có thể nối liền với hạch tâm bản nguyên Vũ Trụ của cả Tấn Chi Thế Giới.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nói:
- Ta thường xuyên đi tới hạch tâm bản nguyên của Tấn Chi Thế Giới. Thần Vương chết đi, hạch tâm bản nguyên của Tấn Chi Thế Giới tự nhiên phát sinh thay đổi rất lớn.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhìn La Phong:
- Còn nữa, ta sở dĩ nhận định, ngươi không phải sinh mạng của Tấn Chi Thế Giới ta, chính là vì …
- Lúc ngươi tiến vào tầng thứ chín, tầng thứ chín vốn nối liền với hạch tâm bản nguyên Vũ Trụ, cũng không nhận ra ngươi.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nói:
- Nếu ngươi là sinh mạng bên trong Tấn Chi Thế Giới, sẽ là hài tử của Tấn Chi Thế Giới, tự nhiên được công nhận. Lúc đó ngươi sẽ vô cùng trung thành với Thần Vương, nguyện chết vì Thần Vương.
La Phong hiểu.
Như Cửu U Chi Chủ. Cửu U Chi Chủ sáng tạo ra sinh mạng, họ cũng tuyệt đối trung thành với Cửu U Chi Chủ.
Cùng một đạo lý.
Sinh mạng bên trong Tấn Chi Thế Giới cũng tuyệt đối trung thành với Thần Vương bệ hạ. Như Tứ Đại Thống Lĩnh đều như thế cả. Thần Vương ra lệnh một tiếng, để bảo họ chết, họ cũng sẽ không chần chờ.
- À... Ngươi đã biết, vậy ngươi muốn làm gì.
La Phong cảnh giác.
Muốn giết mình, với kĩ năng của đối phương thật quá dễ dàng, bất tất phải nói nhiều.
Đường đường một vị Thần Vương, nói nhiều với mình như vậy, nhất định phải có mục đích.
- Ngươi chỉ cần lập lời thề.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhẹ giọng cười nói:
- Tương lai khi trở thành nhất đẳng cường giả như Thần Vương, phải đem hết toàn lực đi giết ba tồn tại đỉnh cao khác.
- Hả?
La Phong giật mình.
Lời thề?
Văn minh viễn cổ tự nhiên có rất nhiều lời thề xâm nhập linh hồn. Một khi vi phạm, sẽ hồn phi phách tán, chết đến không thể chết lại.
- Chờ ta trở thành nhất đẳng cường giả Thần Vương?
La Phong kinh ngạc.
- Ta … ta bây giờ mới là một Pháp Tắc Chi Chủ thôi.
- Do đó ngươi cũng đừng lo.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ lắc đầu nói:
- Đối với ngươi bây giờ thì quá xa xôi. Ngươi cũng căn bản không giúp được Tấn Chi Thế Giới ta. Chỉ một lời hứa hẹn của ngươi, lời hứa khi trở thành Thần Vương thôi. Yên tâm... Một khi ngươi đáp ứng, tự nhiên sẽ có chỗ tốt cho ngươi. Nếu ngươi cự tuyệt, mặc dù ngươi lựa chọn tự bạo, ngay khi ngươi tự bạo, ta vẫn có thể tiêu diệt linh hồn ngươi. Ta biết, những sinh mạng đến từ ngoài Tấn Chi Thế Giới, không ít người có khả năng phân thân.
La Phong kinh ngạc.
Tựa hồ...
Thần Vương bệ hạ hiểu rất nhiều.
- Ta biết nhiều hơn ngươi nhiều.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ nhìn La Phong.
- Lựa chọn đi. Đáp ứng ta, hay cự tuyệt ta.
La Phong bất lực cười:
- Ta còn có lựa chọn sao?
Đùa à.
Một thủ đoạn của một Thần Vương, La Phong cũng tin rằng, mặc dù mình tự bạo, ngay khi vừa tự bạo, linh hồn mình e rằng sẽ bị tiêu diệt luôn. Rất nhiều phân thân mình tự nhiên sẽ đồng thời chết cả. Vậy thì thật là chết không thể chết lại. Huống chi lời thề đó chỉ đến khi trở thành Thần Vương với có tác dụng.
Thần Vương.
Xa xôi biết bao. Đó là nhân vật còn cao hơn cả Vĩnh Hằng Chân Thần. La Phong cũng không biết mình có thể tu luyện tới đó không.
Dù sao mình chỉ đoán, Thần Vương hẳn là tương đương với tổ sư đời thứ ba.
...
- Ta phải xác nhận lời thề của ngươi. Dù sao ta chỉ là ý thức giả định. Nếu bị ngươi lừa gạt...
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cười nói, rồi lập tức đưa một ngón tay chỉ chung quanh. Nhất thời giữa không trung chung quanh bắt đầu hiện lên những hoa văn qui luật. Trong nháy mắt, chung quanh đều rơi vào một cái cũi khổng lồ hoa văn qui luật.
- Ầm!
Thanh quang lất phất, bao phủ La Phong.
- Như thế, ta mới có thể biết được tất cả biến hóa của linh hồn ngươi.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cười nói:
- Nếu ngươi giả vờ, ta cũng … a!
Nam tử mặc vương bào hoa lệ đứng bật lên, vẻ mặt khiếp sợ.
La Phong kinh ngạc.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ khiếp sợ nhìn về phía La Phong, rất giật mình:
- Ngươi, ngươi...
- Ta làm sao?
La Phong nghi hoặc.
- Ha ha ha, ha ha ha ha...
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cười ha ha, thập phần thoải mái, cười vô cùng thống khoái.
La Phong lại càng thêm nghi hoặc. Chuyện gì thế?
- Tán.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ chỉ lên trời. Vốn những hoa văn qui luật lơ lửng trong hư không tất cả đều tiêu tán.
- Thần Vương bệ hạ, ngươi không phải muốn ta phát lời thề sao?
La Phong kinh ngạc.
- Bất tất.
Nam tử mặc vương bào hoa lệ mỉm cười nhìn La Phong.
- Bởi vì ngươi từng tu luyện Cửu Kiếp Bí Điển, tất nhiên bất tất phải phát lời thề.
- Cửu Kiếp Bí Điển?
La Phong kinh hãi, cả kinh, hoàn toàn thất thố.
Cửu Kiếp Bí Điển?
Việc này...
Đây là một bộ bí điển chính thức thay đổi vận mệnh mình. Nguyên nhân chính là nhờ có Cửu Kiếp Bí Điển, mà con đường cường giả của mình mới có thể đạt trình độ bây giờ. Nếu không có Cửu Kiếp Bí Điển, có lẽ mình cũng có thể trở thành cường giả, nhưng e rằng không đạt đến trình độ cao như vậy. Cửu Kiếp Bí Điển, theo như lời Tọa Sơn Khách sư phụ, chính là do Tọa Sơn Khách sư phụ sáng chế, mà vẻn vẹn chỉ có thể truyền cho một người tu luyện, mà phải là sinh mạng Địa Cầu nhất mạch mới có thể tu luyện.
- Sao, chuyện gì thế...
Đầu La Phong như muốn nổ tung ra, hiện lên vô số ý nghĩ.
Vẻn vẹn chỉ có thể là người Địa Cầu nhất mạch mới có thể tu luyện Cửu Kiếp Bí Điển.
Vẻn vẹn chỉ có thể một người tu luyện tu luyện bí điển này.
Thậm chí bí điển do Tọa Sơn Khách sáng chế.
Vì sao... Thần Vương bệ hạ này biết được?
Đúng vậy.
Mình sớm đã hoài nghi. Cửu Kiếp Bí Điển thật sự quá nghịch thiên. Tất cả các Chân Thần khác đều không làm được, đừng nói là Chân Thần, ngay cả Tử Nguyệt Thủy Tổ, Đông Đế Thủy Tổ cũng không nghe nói ai có thể sáng chế ra bí điển nghịch thiên cùng cấp. Còn Tọa Sơn Khách lại âm thầm sáng chế ra bí điển như vậy.
- Cửu Kiếp Bí Điển thì sao?
La Phong truy vấn.
- Ha ha, Cửu Kiếp Bí Điển...
Nam tử mặc vương bào hoa lệ cười ha ha nói:
- Chính là tuyệt học không truyền ra ngoài của Tấn Chi Thế Giới ta. Tu luyện nó, chẳng những thần thể nhanh chóng lột xác, hơn nữa còn có ích rất lớn cho linh hồn, là một bộ siêu tuyệt học tuyệt đối thay đổi nhận thức thiên phú, phàm là ai tu luyện Cửu Kiếp Bí Điển, đều là những hạch tâm chính thức của Tấn Quốc ta. Ngươi tu luyện Cửu Kiếp Bí Điển, tự nhiên là nhất mạch Tấn của ta. Tương lai khi ngươi quật khởi, ngươi không giết ba người đó, ba người đó cũng sẽ giết ngươi, tự nhiên bất tất phải phát lời thề.
Bình luận facebook