Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1391
Bốn vị thống lĩnh đang chờ đợi trên đại lâu.
Sau khi Thần Vương bệ hạ lưu lại Ô Khải Lâu, sứ mạng chính thức của bốn vị thống lĩnh chính là tìm cho được nhân vật tuyệt thế, việc này quan trọng hơn cả sinh mạng họ.
- Biến mất rồi!
- Nhiệm vụ Phong Hào biến mất rồi!
- Nhiệm vụ Phong Hào của Pháp Tắc Chi Chủ đã biến mất rồi. Thành công rồi. Quân sĩ Ngân Hà nhất định đã đăng đỉnh Ô Khải Lâu rồi.
Bốn vị thống lĩnh trong đại điện thời khắc nào cũng chú ý. Một vài nhiệm vụ của tứ đại quân đoàn, Thần Vương Cốc, họ đồng thời có thể thấy hết. Nhưng sau khi La Phong tiến vào Ô Khải Lâu tầng thứ tám, bốn người họ cũng không biết tình huống bên trong nữa. Mà hắn đã ở lại đó rất lâu mà không ra ngoài.
Tự nhiên bốn vị thống lĩnh này vô cùng chờ mong. Ai nấy đều dán mắt nhìn danh sách nhiệm vụ. Bốn người cơ hồ đồng thời kêu lên.
Xoát! Xoát! Xoát! Xoát!
Bốn bóng người đồng thời biến mất khỏi đại điện, đi tới dưới lầu Ô Khải Lâu nguy nga.
- Thống lĩnh!
- Là thống lĩnh, bốn vị thống lĩnh đều tới.
Một vài thủ vệ Chân Thần thủ hộ chung quanh Ô Khải Lâu sợ tới mức giật bắn người. Tứ Đại Thống Lĩnh đồng thời tới, quá hiếm thấy.
Bốn vị thống lĩnh đều nhìn cửa chính Ô Khải Lâu.
- Sao còn không ra?
- Nên ra rồi chứ.
Bốn vị thống lĩnh lẳng lặng truyền âm với nhau, cùng chờ đợi. Họ ai cũng biết, khi La Phong vượt qua tầng thứ tám, thì nhiệm vụ tự động bị huỷ bỏ. Nhưng lúc này La Phong vẫn còn ở tầng thứ chín trò chuyện với Thần Vương bệ hạ.
Hồi lâu sau
- Ầm ầm!
Cửa chính sừng sững ầm ầm mở ra. Một thân ảnh quân sĩ từ trong đi ra.
- Ra rồi?
- Ô Khải Lâu rất lâu rồi, các quân sĩ còn sống đều trực tiếp bị truyền tống ra, chứ chưa có một ai có thể từ cửa chính đi ra. Hơn nữa những quân sĩ khác lúc trước ai nấy đều đã sớm ra rồi. Quân sĩ này ở lại lâu như vậy, chẳng lẽ hắn đã đăng đỉnh Ô Khải Lâu?
- Không thấy bốn vị thống lĩnh đều ở đây nghênh đón à? Nhất định là thành công rồi.
Đám thủ vệ Chân Thần không biết đã thấy bao nhiêu đợt quân sĩ đi vào, tự nhiên cũng biết nội tình. Lúc này ai cũng khiếp sợ vạn phần.
La Phong vừa ra, liền kinh ngạc nhìn bốn bóng người xuất hiện trước mắt. Một đoàn hắc vụ mơ hồ, một cường giả nam giới lực lưỡng, một cường giả phụ nữ giáp bạc, một cường giả dị thú. Tứ đại cường giả đứng trước ngoài cửa Ô Khải Lâu, đều khó nén vẻ kích động nhìn mình.
- Ách...
La Phong nhìn bốn người, nhất thời không biết nên nói gì.
Hắn chẳng biết ai cả.
- Chúng ta là bốn thống lĩnh Thần Vương Cốc, phụng lệnh Thần Vương bệ hạ, một mạch thủ hộ Thần Vương Cốc.
Thống lĩnh lực lưỡng mặc áo giáp huyết sắc cất tiếng hùng hồn
- Đồng thời chúng ta cũng một mạch đợi nhân vật tuyệt thế đăng đỉnh Ô Khải Lâu. Ngân Hà, ngươi có thể thành công, bốn người chúng ta rất vui.
- Ngân Hà Tấn, xin mời vào trong điện nói chuyện.
Nữ tử giáp bạc bên cạnh cũng nói.
La Phong lúc này gật đầu, theo bốn vị thống lĩnh qua cung điện màu xám bạc gần đó. Lúc trước họ nói chuyện với nhau, các thủ vệ Chân Thần chung quanh chẳng ai nghe được.
Thống lĩnh lực lưỡng quét mục quang nhìn các thủ vệ chung quanh:
- Việc hôm nay, không được ngoại truyền.
- Dạ, thống lĩnh.
Trên mười thủ vệ tất cả đều cung kính đáp.
Tầng thứ nhất cung điện màu xám bạc.
- Họ cũng quá kích động.
La Phong khi nói chuyện với bốn thống lĩnh, cũng thầm cảm khái. Bốn vị thống lĩnh kích động nhiệt tình vượt xa tưởng tượng của mình.
- Chúng ta luôn chờ đợi có ai đó có thể đăng đỉnh Ô Khải Lâu. Việc này chúng ta chờ đợi thời gian vô tận rồi, như một gánh nặng, luôn đè xuống vai chúng ta. Chúng ta một hồi tưởng lại, cũng cảm thấy thẹn với Thần Vương bệ hạ.
Hắc vụ lúc này đã ngưng tụ thành một bóng người mơ hồ ngồi đó:
- Bây giờ Ngân Hà thành công rồi, chúng ta cũng thoải mái lắm.
- Lâu lắm rồi.
Nữ thống lĩnh giáp bạc ngồi đó, đôi mắt rơm rớm.
- Ngân Hà, ngươi đơi ở đây một chút. Chúng ta vừa mới báo tin ngươi đăng đỉnh Ô Khải Lâu cho bốn vị tướng quân. Với thực lực bốn vị tướng quân, nhất định trong thời gian ngắn sẽ chạy tới nơi này.
Thống lĩnh lực lưỡng giải thích:
- Bốn vị tướng quân cũng giống chúng ta. Thời gian đằng đẵng, chúng ta nghĩ mọi biện pháp bồi dưỡng sàng lọc ra thiên tài tuyệt thế có thể đăng đỉnh Ô Khải Lâu. Biết ngươi thành công, bốn vị tướng quân sẽ vô cùng kích động vui vẻ, họ cũng nhất định sẽ muốn gặp ngươi.
La Phong gật đầu cười:
- Ta sớm nghe qua về uy danh bốn vị tướng quân, sớm cũng rất muốn gặp. Chỉ là lúc trước luôn không cơ hội.
Là một cường giả phong hào, lại đăng đỉnh Ô Khải Lâu mà đạt được phong hào, nên địa vị cũng bằng với tướng quân. Nhưng đây cũng chỉ là bề ngoài. Đúng ra, địa vị thực tế, thì cả bốn vị tướng quân, Tứ Đại Thống Lĩnh đều thấp hơn một chút.
La Phong nói chuyện với bốn vị thống lĩnh một lát, không bao lâu sau.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bốn bóng người liên tiếp tiến vào trong đại điện, rồi lập tức … ngưng tụ.
La Phong liếc mắt nhìn quanh.
Bốn bóng người vừa đến có hai cường giả bộ lạc, hai cường giả dị thú. Ai nấy đều thu liễm uy áp, mặc dù bốn người đã thu liễm uy áp, nhưng loại khí thế vô hình như vậy vẫn làm La Phong thầm cảm khái.
- Ngân Hà, đây là Đông Quân tướng quân Tuyết Ung!
Thống lĩnh lực lưỡng giới thiệu.
Tuyết Ung, hẳn là người hiền lành nhất bốn vị thống lĩnh, có làn da trắng bệch, bên tai có hoa văn màu xanh lá, có vẻ ung dung cao quý. Hắn mặc khải giáp màu trắng bạc, giữa ấn đường còn có một đồng tử, lúc này có vẻ rất kích động. Ba con mắt đều lóe sáng nhìn La Phong:
- Chúng ta … chúng ta đã đợi lâu lắm rồi. Tới hôm nay, chúng ta mới có thể xem như không thẹn với Thần Vương bệ hạ.
- Mau giới thiệu ta.
Bên cạnh một dị thú cao lớn có sáu đầu gầm lên, rồi lập tức nở nụ cười với La Phong. Sáu cái đầu xấu xí dữ tợn đồng thời cười:
- Ta là Bắc …
- Gấp cái gì.
La Phong cuối cùng cũng thấy rõ sự nhiệt tình của bốn vị tướng quân. Bốn vị tướng quân và bốn vị thống lĩnh, qua những năm tháng dài đằng đẵng vô tận, mục tiêu phấn đấu của họ chỉ có một. Giúp Thần Vương bệ hạ bồi dưỡng ra một thiên tài tuyệt thế có thể đăng đỉnh Ô Khải Lâu, việc này còn trên cả việc họ tu luyện bản thân, trên cả sinh mạng họ.
Khi La Phong xuất hiện, họ kích động như thế nào chứ.
- Ngân Hà, ngươi có thể mạo hiểm tôi luyện, nhưng Tấn Chi Thế Giới rộng lớn vô cùng, còn bây giờ thực lực ngươi quá... Có lẽ có nguy hiểm đó. Ta an bài cho ngươi vài tên Hư Không Chân Thần hộ vệ, âm thầm bảo vệ ngươi.
- Ngân Hà...
Bốn vị tướng quân đều nói liên tục.
Họ quả thực xem La Phong trở thành một trân bảo quí giá, chỉ sợ sẽ bị sứt mẻ.
Cả buổi sau.
La Phong cuối cùng cũng ly khai Thần Vương Cốc.
“Bốn vị thống lĩnh và bốn vị tướng quân, cũng quá …” La Phong cảm thán rồi thở phào một hơi “ Thậm chí đến cả việc ta phản hồi Đông Quân cũng phải đưa. Quả thực như cha mẹ với tiểu hài tử, hơn nữa gần như ta nói gì là nghe nấy.”
Trong cuộc trò chuyện, La Phong cũng cảm giác được, bốn vị tướng quân và thống lĩnh quả thực đã xem La Phong trở thành người thừa kế Thần Vương rồi.
“Về quân doanh Đông Quân.”
La Phong lúc này ngồi trên con thuyền màu bạc, xé gió bay đi.
Khi vừa luyện thành Nạp Dẫn bí thuật của Liệt Nguyên Thuật, phân thân U Hải Vô Tận, phân thân Ma Sát Tộc đều đình chỉ công kích ý chí, khôi phục thanh tỉnh. Do đó Hỗn Độn Thành Chủ, Chân Diễn Tôn Giả không ít lần liên lạc với La Phong. La Phong cũng cẩn thận nói lại, để mọi người hiểu rõ.
“Chân Diễn sư phụ, có truyền thừa văn minh viễn cổ chỉ dẫn tu luyện, bây giờ đã đến Tôn Giả cực hạn. Chỉ thiếu một bước sẽ là Vũ Trụ Chi Chủ. “ La Phong thầm nói: “ Đợi đến khi sư phụ thành Vũ Trụ Chi Chủ, nhất định phải chuẩn bị một phần đại lễ.”
Dưới hệ thống chỉ dẫn tu luyện của văn minh viễn cổ, mà Chân Diễn Tôn Giả lại còn là sư phụ của La Phong, tự nhiên được rất nhiều tài nguyên, do đó tu luyện mới nhanh như vậy.
Trong số ba sư phụ Chân Diễn, Hỗn Độn, Tọa Sơn Khách, La Phong thân cận nhất với Chân Diễn.
Tiếp theo là Hỗn Độn, cuối cùng mới là Tọa Sơn Khách.
Chân Diễn Tôn Giả xem như thân nhân, đối xử với đệ tử bất kể hồi báo. Hỗn Độn thì coi trọng La Phong vì tiền đồ Nhân Loại. Còn Tọa Sơn Khách lại có kế hoạch và ý nghĩ riêng mình.
Đương nhiên.
Cả ba đều là sư phụ, nội tâm La Phong cũng đều cảm kích. Có thể hồi báo sư phụ là hồi báo ngay. Chỉ là Tọa Sơn Khách vẫn luôn không cầu gì cả.
“Chân Diễn, đại ca Hồng đều là Tôn Giả. Nhị ca Lôi Thần vẫn là Bất Hủ. “ La Phong tính toán: “ Mấy năm nay tộc Nhân Loại liên tục đấu tranh với phe đối địch. Tất cả chủ yếu là vấn đề tộc quần. Nhưng cũng cần giúp cho Địa Cầu nhất mạch, và cả gia tộc ta nữa.”
Ly khai Thần Vương Cốc, chạy thẳng tới quân doanh Đông Quân. Trên đường đi, La Phong cũng tiếp tục nghiên cứu Ô Khải Thần.
Ô Khải Thần phân ba cấp độ. Mặc dù tầng thứ nhất thứ đã vượt xa Kim Trảo Thần, Hài Điểu. Như tầng thứ ba, thì còn mạnh hơn cả bảo vật cơ giới cấp Hư Không Chân Thần rất nhiều. Như thế, mới được xem là vương giả của máy móc cấp Chân Thần chứ.
“Dựa vào thời gian gia tốc vạn lần, ta lại phải mất cả một ngày mới hiểu được phương pháp khu sử tầng thứ nhất Ô Khải Thần. “ La Phong mặc Ô Khải Thần, thì thầm trong miệng. Nói là một ngày, trên thực tế dưới vạn lần, cũng gần mười năm rồi.
Mặc Ô Khải Thần, làm thân thể La Phong như mặc một khải giáp viên hầu, gương mặt vẫn là La Phong, chỉ là biến thành mặt đen. Một cái đuôi linh hoạt cuốn vòng.
“Thiêu đốt!”
“Thiêu đốt!”
La Phong trong nháy mắt thiêu đốt thần thể, đồng thời thi triển Đoạn Diệt quyển thứ hai. Nhất thời năng lượng bộc phát tới cấp độ cực cao, đồng thời nhanh chóng kéo dài ra cả Ô Khải Thần, nhanh chóng cùng lúc tiến hành chuyển hóa ở bốn chỗ trên Ô Khải Thần. Bốn đầu mối đều hình thành đồ hình hoa văn kì bí rất lớn. Rất nhiều đồ hình hoa văn kì bí giao hội, cấu thành một đầu mối giả định trong hạch tâm nội bộ Ô Khải Lâu.
- Ầm!
Chuyển hóa chói mắt hình thành kim quang, trong nháy mắt tràn ngập cả Ô Khải Thần.
Vèo! Vèo! Vèo!
Trong sảnh điện Mộ Lăng Chi Chu trong nháy mắt lưu lại trăm vạn La Phong ảo ảnh, rồi rất nhanh dừng lại.
“Rõ là cường đại. “ La Phong cũng sợ hãi không nói nên lời.
“Có cái này, Kim Trảo Thần, Phiền Điểu tất cả đều có thể bỏ qua. Có thứ này, trong số các Vũ Trụ Tối Cường Giả ở Vũ Trụ Hải, mặc dù họ vận khí tốt tìm được bảo vật dòng cơ giới, cũng nhất định không phải là đối thủ của ta. “ La Phong tràn ngập tự tin tuyệt đối. Lập tức không kìm được thầm nghĩ: “ Chỉ là Ô Khải Thần, thần lực tiêu hao rất nhanh.”
Vì vốn phải bảo trì thiêu đốt Đoạn Diệt quyển thứ hai tốc độ cao, khi thôi phát Ô Khải Thần, vô tận thần lực thiêu đốt điên cuồng tiêu hao, tựa như bị nuốt trôi. Nếu lúc trước thần thể vẻn vẹn chỉ mười vạn km, e rằng trong chớp mắt thần thể sẽ không còn nữa. May mà bây giờ thần thể rất to, nhưng cũng không dám tùy ý chiến đấu như vậy quá lâu Dlắm.
“Chẳng trách Thần Vương bệ hạ biết thần thể ta lớn, vẫn nói là tiêu hao quá ghê gớm. “ La Phong cảm khái, cũng hiểu có được thì cũng có mất.
Rốt cục, sau ba tháng, La Phong một đường thong dong phi hành, rốt cục cũng đến quân doanh Đông Quân.
Sau khi Thần Vương bệ hạ lưu lại Ô Khải Lâu, sứ mạng chính thức của bốn vị thống lĩnh chính là tìm cho được nhân vật tuyệt thế, việc này quan trọng hơn cả sinh mạng họ.
- Biến mất rồi!
- Nhiệm vụ Phong Hào biến mất rồi!
- Nhiệm vụ Phong Hào của Pháp Tắc Chi Chủ đã biến mất rồi. Thành công rồi. Quân sĩ Ngân Hà nhất định đã đăng đỉnh Ô Khải Lâu rồi.
Bốn vị thống lĩnh trong đại điện thời khắc nào cũng chú ý. Một vài nhiệm vụ của tứ đại quân đoàn, Thần Vương Cốc, họ đồng thời có thể thấy hết. Nhưng sau khi La Phong tiến vào Ô Khải Lâu tầng thứ tám, bốn người họ cũng không biết tình huống bên trong nữa. Mà hắn đã ở lại đó rất lâu mà không ra ngoài.
Tự nhiên bốn vị thống lĩnh này vô cùng chờ mong. Ai nấy đều dán mắt nhìn danh sách nhiệm vụ. Bốn người cơ hồ đồng thời kêu lên.
Xoát! Xoát! Xoát! Xoát!
Bốn bóng người đồng thời biến mất khỏi đại điện, đi tới dưới lầu Ô Khải Lâu nguy nga.
- Thống lĩnh!
- Là thống lĩnh, bốn vị thống lĩnh đều tới.
Một vài thủ vệ Chân Thần thủ hộ chung quanh Ô Khải Lâu sợ tới mức giật bắn người. Tứ Đại Thống Lĩnh đồng thời tới, quá hiếm thấy.
Bốn vị thống lĩnh đều nhìn cửa chính Ô Khải Lâu.
- Sao còn không ra?
- Nên ra rồi chứ.
Bốn vị thống lĩnh lẳng lặng truyền âm với nhau, cùng chờ đợi. Họ ai cũng biết, khi La Phong vượt qua tầng thứ tám, thì nhiệm vụ tự động bị huỷ bỏ. Nhưng lúc này La Phong vẫn còn ở tầng thứ chín trò chuyện với Thần Vương bệ hạ.
Hồi lâu sau
- Ầm ầm!
Cửa chính sừng sững ầm ầm mở ra. Một thân ảnh quân sĩ từ trong đi ra.
- Ra rồi?
- Ô Khải Lâu rất lâu rồi, các quân sĩ còn sống đều trực tiếp bị truyền tống ra, chứ chưa có một ai có thể từ cửa chính đi ra. Hơn nữa những quân sĩ khác lúc trước ai nấy đều đã sớm ra rồi. Quân sĩ này ở lại lâu như vậy, chẳng lẽ hắn đã đăng đỉnh Ô Khải Lâu?
- Không thấy bốn vị thống lĩnh đều ở đây nghênh đón à? Nhất định là thành công rồi.
Đám thủ vệ Chân Thần không biết đã thấy bao nhiêu đợt quân sĩ đi vào, tự nhiên cũng biết nội tình. Lúc này ai cũng khiếp sợ vạn phần.
La Phong vừa ra, liền kinh ngạc nhìn bốn bóng người xuất hiện trước mắt. Một đoàn hắc vụ mơ hồ, một cường giả nam giới lực lưỡng, một cường giả phụ nữ giáp bạc, một cường giả dị thú. Tứ đại cường giả đứng trước ngoài cửa Ô Khải Lâu, đều khó nén vẻ kích động nhìn mình.
- Ách...
La Phong nhìn bốn người, nhất thời không biết nên nói gì.
Hắn chẳng biết ai cả.
- Chúng ta là bốn thống lĩnh Thần Vương Cốc, phụng lệnh Thần Vương bệ hạ, một mạch thủ hộ Thần Vương Cốc.
Thống lĩnh lực lưỡng mặc áo giáp huyết sắc cất tiếng hùng hồn
- Đồng thời chúng ta cũng một mạch đợi nhân vật tuyệt thế đăng đỉnh Ô Khải Lâu. Ngân Hà, ngươi có thể thành công, bốn người chúng ta rất vui.
- Ngân Hà Tấn, xin mời vào trong điện nói chuyện.
Nữ tử giáp bạc bên cạnh cũng nói.
La Phong lúc này gật đầu, theo bốn vị thống lĩnh qua cung điện màu xám bạc gần đó. Lúc trước họ nói chuyện với nhau, các thủ vệ Chân Thần chung quanh chẳng ai nghe được.
Thống lĩnh lực lưỡng quét mục quang nhìn các thủ vệ chung quanh:
- Việc hôm nay, không được ngoại truyền.
- Dạ, thống lĩnh.
Trên mười thủ vệ tất cả đều cung kính đáp.
Tầng thứ nhất cung điện màu xám bạc.
- Họ cũng quá kích động.
La Phong khi nói chuyện với bốn thống lĩnh, cũng thầm cảm khái. Bốn vị thống lĩnh kích động nhiệt tình vượt xa tưởng tượng của mình.
- Chúng ta luôn chờ đợi có ai đó có thể đăng đỉnh Ô Khải Lâu. Việc này chúng ta chờ đợi thời gian vô tận rồi, như một gánh nặng, luôn đè xuống vai chúng ta. Chúng ta một hồi tưởng lại, cũng cảm thấy thẹn với Thần Vương bệ hạ.
Hắc vụ lúc này đã ngưng tụ thành một bóng người mơ hồ ngồi đó:
- Bây giờ Ngân Hà thành công rồi, chúng ta cũng thoải mái lắm.
- Lâu lắm rồi.
Nữ thống lĩnh giáp bạc ngồi đó, đôi mắt rơm rớm.
- Ngân Hà, ngươi đơi ở đây một chút. Chúng ta vừa mới báo tin ngươi đăng đỉnh Ô Khải Lâu cho bốn vị tướng quân. Với thực lực bốn vị tướng quân, nhất định trong thời gian ngắn sẽ chạy tới nơi này.
Thống lĩnh lực lưỡng giải thích:
- Bốn vị tướng quân cũng giống chúng ta. Thời gian đằng đẵng, chúng ta nghĩ mọi biện pháp bồi dưỡng sàng lọc ra thiên tài tuyệt thế có thể đăng đỉnh Ô Khải Lâu. Biết ngươi thành công, bốn vị tướng quân sẽ vô cùng kích động vui vẻ, họ cũng nhất định sẽ muốn gặp ngươi.
La Phong gật đầu cười:
- Ta sớm nghe qua về uy danh bốn vị tướng quân, sớm cũng rất muốn gặp. Chỉ là lúc trước luôn không cơ hội.
Là một cường giả phong hào, lại đăng đỉnh Ô Khải Lâu mà đạt được phong hào, nên địa vị cũng bằng với tướng quân. Nhưng đây cũng chỉ là bề ngoài. Đúng ra, địa vị thực tế, thì cả bốn vị tướng quân, Tứ Đại Thống Lĩnh đều thấp hơn một chút.
La Phong nói chuyện với bốn vị thống lĩnh một lát, không bao lâu sau.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bốn bóng người liên tiếp tiến vào trong đại điện, rồi lập tức … ngưng tụ.
La Phong liếc mắt nhìn quanh.
Bốn bóng người vừa đến có hai cường giả bộ lạc, hai cường giả dị thú. Ai nấy đều thu liễm uy áp, mặc dù bốn người đã thu liễm uy áp, nhưng loại khí thế vô hình như vậy vẫn làm La Phong thầm cảm khái.
- Ngân Hà, đây là Đông Quân tướng quân Tuyết Ung!
Thống lĩnh lực lưỡng giới thiệu.
Tuyết Ung, hẳn là người hiền lành nhất bốn vị thống lĩnh, có làn da trắng bệch, bên tai có hoa văn màu xanh lá, có vẻ ung dung cao quý. Hắn mặc khải giáp màu trắng bạc, giữa ấn đường còn có một đồng tử, lúc này có vẻ rất kích động. Ba con mắt đều lóe sáng nhìn La Phong:
- Chúng ta … chúng ta đã đợi lâu lắm rồi. Tới hôm nay, chúng ta mới có thể xem như không thẹn với Thần Vương bệ hạ.
- Mau giới thiệu ta.
Bên cạnh một dị thú cao lớn có sáu đầu gầm lên, rồi lập tức nở nụ cười với La Phong. Sáu cái đầu xấu xí dữ tợn đồng thời cười:
- Ta là Bắc …
- Gấp cái gì.
La Phong cuối cùng cũng thấy rõ sự nhiệt tình của bốn vị tướng quân. Bốn vị tướng quân và bốn vị thống lĩnh, qua những năm tháng dài đằng đẵng vô tận, mục tiêu phấn đấu của họ chỉ có một. Giúp Thần Vương bệ hạ bồi dưỡng ra một thiên tài tuyệt thế có thể đăng đỉnh Ô Khải Lâu, việc này còn trên cả việc họ tu luyện bản thân, trên cả sinh mạng họ.
Khi La Phong xuất hiện, họ kích động như thế nào chứ.
- Ngân Hà, ngươi có thể mạo hiểm tôi luyện, nhưng Tấn Chi Thế Giới rộng lớn vô cùng, còn bây giờ thực lực ngươi quá... Có lẽ có nguy hiểm đó. Ta an bài cho ngươi vài tên Hư Không Chân Thần hộ vệ, âm thầm bảo vệ ngươi.
- Ngân Hà...
Bốn vị tướng quân đều nói liên tục.
Họ quả thực xem La Phong trở thành một trân bảo quí giá, chỉ sợ sẽ bị sứt mẻ.
Cả buổi sau.
La Phong cuối cùng cũng ly khai Thần Vương Cốc.
“Bốn vị thống lĩnh và bốn vị tướng quân, cũng quá …” La Phong cảm thán rồi thở phào một hơi “ Thậm chí đến cả việc ta phản hồi Đông Quân cũng phải đưa. Quả thực như cha mẹ với tiểu hài tử, hơn nữa gần như ta nói gì là nghe nấy.”
Trong cuộc trò chuyện, La Phong cũng cảm giác được, bốn vị tướng quân và thống lĩnh quả thực đã xem La Phong trở thành người thừa kế Thần Vương rồi.
“Về quân doanh Đông Quân.”
La Phong lúc này ngồi trên con thuyền màu bạc, xé gió bay đi.
Khi vừa luyện thành Nạp Dẫn bí thuật của Liệt Nguyên Thuật, phân thân U Hải Vô Tận, phân thân Ma Sát Tộc đều đình chỉ công kích ý chí, khôi phục thanh tỉnh. Do đó Hỗn Độn Thành Chủ, Chân Diễn Tôn Giả không ít lần liên lạc với La Phong. La Phong cũng cẩn thận nói lại, để mọi người hiểu rõ.
“Chân Diễn sư phụ, có truyền thừa văn minh viễn cổ chỉ dẫn tu luyện, bây giờ đã đến Tôn Giả cực hạn. Chỉ thiếu một bước sẽ là Vũ Trụ Chi Chủ. “ La Phong thầm nói: “ Đợi đến khi sư phụ thành Vũ Trụ Chi Chủ, nhất định phải chuẩn bị một phần đại lễ.”
Dưới hệ thống chỉ dẫn tu luyện của văn minh viễn cổ, mà Chân Diễn Tôn Giả lại còn là sư phụ của La Phong, tự nhiên được rất nhiều tài nguyên, do đó tu luyện mới nhanh như vậy.
Trong số ba sư phụ Chân Diễn, Hỗn Độn, Tọa Sơn Khách, La Phong thân cận nhất với Chân Diễn.
Tiếp theo là Hỗn Độn, cuối cùng mới là Tọa Sơn Khách.
Chân Diễn Tôn Giả xem như thân nhân, đối xử với đệ tử bất kể hồi báo. Hỗn Độn thì coi trọng La Phong vì tiền đồ Nhân Loại. Còn Tọa Sơn Khách lại có kế hoạch và ý nghĩ riêng mình.
Đương nhiên.
Cả ba đều là sư phụ, nội tâm La Phong cũng đều cảm kích. Có thể hồi báo sư phụ là hồi báo ngay. Chỉ là Tọa Sơn Khách vẫn luôn không cầu gì cả.
“Chân Diễn, đại ca Hồng đều là Tôn Giả. Nhị ca Lôi Thần vẫn là Bất Hủ. “ La Phong tính toán: “ Mấy năm nay tộc Nhân Loại liên tục đấu tranh với phe đối địch. Tất cả chủ yếu là vấn đề tộc quần. Nhưng cũng cần giúp cho Địa Cầu nhất mạch, và cả gia tộc ta nữa.”
Ly khai Thần Vương Cốc, chạy thẳng tới quân doanh Đông Quân. Trên đường đi, La Phong cũng tiếp tục nghiên cứu Ô Khải Thần.
Ô Khải Thần phân ba cấp độ. Mặc dù tầng thứ nhất thứ đã vượt xa Kim Trảo Thần, Hài Điểu. Như tầng thứ ba, thì còn mạnh hơn cả bảo vật cơ giới cấp Hư Không Chân Thần rất nhiều. Như thế, mới được xem là vương giả của máy móc cấp Chân Thần chứ.
“Dựa vào thời gian gia tốc vạn lần, ta lại phải mất cả một ngày mới hiểu được phương pháp khu sử tầng thứ nhất Ô Khải Thần. “ La Phong mặc Ô Khải Thần, thì thầm trong miệng. Nói là một ngày, trên thực tế dưới vạn lần, cũng gần mười năm rồi.
Mặc Ô Khải Thần, làm thân thể La Phong như mặc một khải giáp viên hầu, gương mặt vẫn là La Phong, chỉ là biến thành mặt đen. Một cái đuôi linh hoạt cuốn vòng.
“Thiêu đốt!”
“Thiêu đốt!”
La Phong trong nháy mắt thiêu đốt thần thể, đồng thời thi triển Đoạn Diệt quyển thứ hai. Nhất thời năng lượng bộc phát tới cấp độ cực cao, đồng thời nhanh chóng kéo dài ra cả Ô Khải Thần, nhanh chóng cùng lúc tiến hành chuyển hóa ở bốn chỗ trên Ô Khải Thần. Bốn đầu mối đều hình thành đồ hình hoa văn kì bí rất lớn. Rất nhiều đồ hình hoa văn kì bí giao hội, cấu thành một đầu mối giả định trong hạch tâm nội bộ Ô Khải Lâu.
- Ầm!
Chuyển hóa chói mắt hình thành kim quang, trong nháy mắt tràn ngập cả Ô Khải Thần.
Vèo! Vèo! Vèo!
Trong sảnh điện Mộ Lăng Chi Chu trong nháy mắt lưu lại trăm vạn La Phong ảo ảnh, rồi rất nhanh dừng lại.
“Rõ là cường đại. “ La Phong cũng sợ hãi không nói nên lời.
“Có cái này, Kim Trảo Thần, Phiền Điểu tất cả đều có thể bỏ qua. Có thứ này, trong số các Vũ Trụ Tối Cường Giả ở Vũ Trụ Hải, mặc dù họ vận khí tốt tìm được bảo vật dòng cơ giới, cũng nhất định không phải là đối thủ của ta. “ La Phong tràn ngập tự tin tuyệt đối. Lập tức không kìm được thầm nghĩ: “ Chỉ là Ô Khải Thần, thần lực tiêu hao rất nhanh.”
Vì vốn phải bảo trì thiêu đốt Đoạn Diệt quyển thứ hai tốc độ cao, khi thôi phát Ô Khải Thần, vô tận thần lực thiêu đốt điên cuồng tiêu hao, tựa như bị nuốt trôi. Nếu lúc trước thần thể vẻn vẹn chỉ mười vạn km, e rằng trong chớp mắt thần thể sẽ không còn nữa. May mà bây giờ thần thể rất to, nhưng cũng không dám tùy ý chiến đấu như vậy quá lâu Dlắm.
“Chẳng trách Thần Vương bệ hạ biết thần thể ta lớn, vẫn nói là tiêu hao quá ghê gớm. “ La Phong cảm khái, cũng hiểu có được thì cũng có mất.
Rốt cục, sau ba tháng, La Phong một đường thong dong phi hành, rốt cục cũng đến quân doanh Đông Quân.
Bình luận facebook