Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 165
Vèo! Từ mặt đất, La Phong phóng lên cao, nhanh chóng bay lên, phảng phất như chim bay lượn thoải mái. Cú nhảy ước chừng tám chín mươi mét, đương nhiên là có Tinh Thần Niệm Lực phụ trợ. Tại cao ốc Cực Hạn, phần đông Võ giả đứng lại, ngây người ra.
La Phong nhảy cao tám mươi chín mươi mét, trực tiếp tiến vào cửa khoang máy bay, khi đó đã tự động mở ra.
Rầm! Cửa khoang đóng lại.
La Phong thoải mái ngồi trong khoang máy bay. Bên trong khoang máy bay lắp rất nhiều ngọn đèn làm khung cảnh có vẻ rất huyền ảo.
"Trước tiên về nhà đã!" La Phong nói.
Lúc trước, La Phong đã nói cho hệ thống trí năng biết, nhà hắn ở Tiểu khu Minh Nguyệt, một trong tám Đại vệ thành của thành Dương Châu, căn cứ Giang Nam, nước Hoa Hạ.
"Hình chiếu phong cảnh, mở ra!" La Phong nói thêm.
Vù! Tức khắc trước mặt La Phong xuất hiện một hình chiếu ảo Tam Duy, đúng là phong cảnh bầu trời bên ngoài. Thông qua hình chiếu ảo Tam Duy, La Phong có thể xem cảnh sắc bên ngoài, có hay không đàn phi cầm quái thú đang chờ.
Tiểu khu Minh Nguyệt, thành Dương Châu, căn cứ Giang Nam.
Vào buổi sáng sớm này, tiểu khu Minh Nguyệt đã rất náo nhiệt. Rất nhiều người tụ tập xung quanh cửa võ quán Cực Hạn.
"Lão La à, hôm nay con trai ngươi về nhà thật à?"
"Lão La, con trai ngươi không phải đi tổng bộ Võ quán, đến Tết mới về cơ mà?"
"Ta lừa các ngươi làm gì. Lúc trước con trai ta gọi điện cho ta, nói khoảng chừng nửa giờ sau, có thể về đến nhà." La Hồng Quốc cười ha hả nói. Hôm nay, La Hồng Quốc mặt mày rạng rỡ, khí chất so với trước tốt hơn rất nhiều. Trong quá khứ bởi vì làm khổ sống mệt, trước mặt mọi người luôn cúi đầu. Hiện tại, so với quá khứ tốt hơn rất nhiều, cũng nhàn nhã hơn nhiều.
"Không đúng à, La Phong thời gian này đang đi Sinh tử mạo hiểm." Ô Thông bên cạnh nghi hoặc nói. "Có hay không nghĩ sai rồi?"
"Không biết, con trai ta chưa bao giờ nói dối." La Hồng Quốc tự hào đáp.
Cung Tâm Lan bên cạnh cũng cùng một đám con gái luận đàm.
Tại tiểu khu Minh Nguyệt, nhà ai có Võ giả trở về, bình thường có rất nhiều người nghênh đón. Bởi vì.... đường đường Võ giả, chính là đem đầu đặt tại lưng quần, trên con đường hung hiểm, nói không chừng một ngày nào đó vứt bỏ tính mạng. Tỷ như La Phong, tại đại lục Châu Úc, nếu không may, có thể đã bị Lý Diệu dùng pháo Laser bắn cho tan xác.
Cho nên mỗi lần Võ giả trở về, mọi người trong cả tiểu khu đều rất vui vẻ. La Phong trở về, ba mẹ La Phong sớm nói cho các huynh đệ lão tỷ muội có quan hệ biết.
"Không đúng!" Ô Thông trong lòng nghi hoặc.
Hắn là Tổng huấn luyện viên ở dây, biết không ít về lịch tập của huấn luyện doanh. Hắn biết tháng tám là tháng sinh tử mạo hiểm, theo lý thuyết học viên không thể về nhà. Chỉ có lý do thứ nhất là học viên bị đào thải. Thứ hai, học viên tốt nghiệp trước. Nhưng là La Phong mới đi nửa năm a. Như thế nào trở về ?
"A!" La Hồng Quốc cầm lấy điện thoại, lộ ra sắc mặt vui mừng. "Lập tức đi ra, năm phút nữa à? Tốt, tốt, không để mọi người ở đây chờ. Trong tiểu khu cũng có không ít thúc bá a di của ngươi đâu."
"La Phong này cũng thật là, về nhà không nói trước một tiếng." Một phụ nữ cười nói. " Lão Trần nhà ta thường xuyên nhắc tới La Phong. Nếu sáng nay biết tin La Phong trở về, lão Trần nhà ta cùng Trương ca cũng không đi học." Trong tiểu khu, Trần Cốc, Trương Khoa là huynh đệ sinh tử của La Phong, cùng nhau xông pha sinh tử.
"Nhìn lối ra vào kia, phỏng chừng đã tới rồi." Cung Tâm Lan cười nói.
"La Phong này lập tức quay về, phỏng chừng ban đêm đi máy bay đến nội thành." Một đám người bàn luận. Tất cả mọi người đều nghĩ La Phong đi máy bay đến nội thành, sau đó đi xe lửa tới Dương Châu, cuối cùng đi ô tô về nhà...
Đột nhiên..
"Mọi người xem!"
"Là trên bầu trời sao?"
Vốn đang yên lặng chờ La Phong, trong tiểu khu không ít người nhìn lên bầu trời. Một đạo ánh sáng màu lam sẫm xé rách bầu trời sau cơn mưa, đứng trên không trung tiểu khu Minh Nguyệt. Bởi vì độ cao lớn, mắt thường chỉ có thể nhìn vật rất nhỏ, mơ mơ hồ hồ có thể phân biệt ra đây là một máy bay chiến đấu hình tam giác màu lam sẫm.
Hạ xuống! máy bay chiến đấu hình tam giác màu lam sẫm chậm rãi hạ xuống. Càng xuống gần, thể tích tự nhiên càng lúc càng lớn, mắt thường nhìn càng thêm rõ ràng.
"Máy bay chiến đấu sao lại đến đây thế này?"
"Lần trước tại nội thành ta đã xem qua máy bay, là hình dạng đĩa bay, chiếc này thật sự rất quái lạ."
Các Võ giả cùng đám người nhà Võ giả trong tiểu khu cũng nghị luận, mà ở bên cạnh, người có địa vị cao nhất là Quán chủ Ô Thông cũng cẩn thận nhìn chằm chằm, lúc sau biến sắc:" Là máy bay chiến đấu của tổng bộ."
Vù! Máy bay chiến đấu hình tam giác màu lam sẫm chậm rãi đáp xuống trên bãi cỏ ở sâu trong tiểu khu. Máy bay dài vượt quá hai mươi mét, chỉ có nhìn gần mới có thể cảm giác được chiếc máy bay này tuyệt đẹp, đường cong kia, ánh sáng màu kia...Tuyệt đối không phải là máy bay chiến đấu hình đĩa bay có thể so sánh.
Rầm! Cửa khoang mở ra. Một thanh niên đeo ba lô to, mặc áo rộng, quần bò bước ra cửa khoang.
"La Phong!"
"Là La Phong."
"Thật đúng là hắn."
Vừa nhìn chằm chằm vào máy bay chiến đấu thần bí này, đám đông người nhà Võ giả trong tiểu khu lập tức đi tới. La Phong liếc mắt nhìn cha mẹ trong đám người, không khỏi cười bước tới.
Mọi người nhiệt tình chào hỏi hắn.
"Ba!" La Phong bước tới.
"Tiểu Phong a!" La Hồng Quốc nắm chặt tay, cũng lập tức nhìn về máy bay chiến đấu bên cạnh.
"Nhanh! Người ta đi thật xa tới, lại dùng chuyên cơ. Còn không mời người ta xuống, nhiệt tình cảm ơn người ta chứ."
Quán chủ Ô Thông cũng cười đi tới, hạ giọng nói:" La Phong, người ta vất vả đưa ngươi tới, đừng để người ta tùy tiện đi ra. Chạy nhanh tới kêu phi công ra đây ngồi, cho dù không ngồi cũng phải cảm tạ người ta một phen." Ô Thông chắc mẩm, có khả năng chuyên môn điều khiển máy bay của tổng bộ Võ quán, không phải người bình thường..
"Cảm tạ người ta?" La Phong rùng mình.
Sao phải cảm tạ? Chẳng lẽ nói cho Ô thúc, ba mẹ, rằng nơi này không có ai? Máy bay chiến đấu trí năng tồn tại, trên Trái Đất này rất nhiều người đều là không biết.
"Đây là máy bay chiến đấu ta mua." La Phong nói.
"Mua?"
Đám người xung quanh sợ tới mức nhảy dựng. Ba mẹ La Phong, còn có đệ đệ La Hoa cũng bị hù dọa. Hiện tại, ở thời đại này, mua một chiếc máy bay chiến đấu khó khăn gấp trăm lần thời kỳ trước Đại Niết Bàn. Rất nhiều phú ông, cũng chỉ dám thèm khát ngồi máy bay một lần.
Có thể tưởng tượng, mua một máy bay chiến đấu, trong số Chiến Thần cũng chỉ có số ít mới làm được, mà cơ hồ chỉ là máy bay chiến đấu hình đĩa bay bình thường mà thôi.
"Ô thúc, mời các vị lại nhà uống rượu." La Phong cười chào hỏi mọi người xung quanh, lập tức ba mẹ, đệ dệ cùng nhau quay về nhà. Dù sao tin tức trở thành Giám sát sứ cũng rất nhanh truyền tới... Một khi đã vậy, nói máy bay này mình mua, cũng không có việc gì.
Phần đông người nhà Võ giả trong tiểu khu Minh Nguyệt, kể cả Ô Thông đều đã bị dọa từ lâu. Thử nghĩ xem! La Phong, một tiểu gia hỏa, mua một chiếc máy bay chiến đấu? Hơn nữa thoạt nhìn còn không phải máy bay chiến đấu hình đĩa bay bình thường? Tất cả mọi người bị tin tức này hù từ lâu.
"Không đúng a, máy bay chiến đấu này đứng ở đây, như thế nào không có người điều khiển đi ra?" Qua hồi lâu, mới có người phản ứng. Mà lúc này La Phong đã về nhà.
Bên trong tổng hội võ quán Cực Hạn, nội thành căn cứ Giang Nam.
Hội trưởng Chu Chính Vĩnh đang ở trong phòng, ngồi trên sô pha, trước mặt bày một ly trà.
"Lưu giám sát sứ." Chu Chính Vĩnh cầm di động, cười nói. "Ngươi ở căn cứ Giang Nam mấy năm nay, huynh đệ cũng cho ngươi thêm phiền toái. Cảm tạ Lưu Giám sát sứ mấy năm qua hỗ trợ. Nếu không có ngươi, tại căn cứ Giang Nam này, võ quán Cực Hạn chúng ta chỉ sợ cũng bị võ quán Lôi Điện đè đầu cưỡi cổ."
"Ngươi nói Tân Giám sát sứ?" Chu Chính Vĩnh cười khổ nói. "Ta nào biết Tân Giám sát sứ thực lực thế nào? Có thể hay không theo kịp võ quán Lôi Điện kia?"
"Thông tri còn chưa tới, phỏng chừng đợi lát nữa đi."
Chu Chính Vĩnh cười nói:" Ta ở văn phòng, thông tri tổng bộ mà tới, ta sẽ lập tức biết. Được! Chờ sau khi có thông tri tổng bộ, nhất định sẽ tìm Lưu Giám sát sứ tụ tập."
Lập tức Chu Chính Vĩnh treo điện thoại.
Ngày hôm qua, hắn đã biết Lưu Giám sát sứ bị thuyên chuyển, quay về tổng bộ toàn cầu. Chính là thông tri về Tân Giám sát sứ chưa xuống tới... Mà vừa rồi, mới sáng sớm hôm nay, Lưu Giám sát sứ mới nhận được thông tri chính thức. Bản thân Lưu Giám sát sứ hôm qua đã đáp may bay rời đi.
"Lưu Giám sát sứ đi, không biết Giám sát sứ mới là ai." Chu Chính Vĩnh thầm nghĩ.
Cộc! Cộc! Cộc! Tiếng gõ cửa vang lên.
"Vào đi!" Chu Chính Vĩnh nói.
Cánh cửa mở ra, ở bên ngoài đi vào ba người. Đúng là ba vị chủ quản tổng hội võ quán Cực Hạn căn cứ Giang Nam, ba người Gia Cát Thao.
"Hội trưởng, chúng ta vừa mới nhận được thông tri Lưu Giám sát sứ chính thức bị triệu hồi. Không biết Giám sát sứ mới về là ai?" Trong ba vị chủ quản, nam tử rất lùn, gầy gò, mặc sơ mi trắng nhíu mày nói.
"Ta cũng không biết, thông tri còn chưa tới."
Chu Chính Vĩnh lắc đầu. "Lưu Giám sát sứ ở chỗ chúng ta, chúng ta còn rất thoải mái. Lưu Giám sát sứ căn bản không quản chuyện chúng ta, chính là một lòng tiềm tu, mọi người ở chung cũng rất khoái trá. Hơn nữa, Lưu Giám sát sứ thực lực cũng rất mạnh, gặp vấn đề gì, hắn ra tay đều giải quyết dễ dàng. Chính phủ bên kia cũng cho hắn mặt mũi. Vị Tân Giám sát sứ này..."
"Tân Giám sát sứ, có thể hay không giống Thiết Diện Bao Công?" Gia Cát Diễm nhịn không được hỏi. Thiết Diện Bao Công là danh hiệu mà chủ quản, hội trưởng năm đó phong cho Giám sát sứ cùng thời.
Trong nhiệm kỳ của mình, Thiết Diện Bao Công bãi miễn sáu vị chủ quản, thậm chí còn buộc tội đánh rớt một vị hội trưởng. Làm cho mọi người trong lòng run sợ.
"Không biết." Chu Chính Vĩnh lắc đầu.
Ba vị chủ quản cũng lo lắng không yên.
Dù sao luận chức quyền, Giám sát sứ trong tay có quyền giám sát, thậm chí không cần cấp trên phê chuẩn, trực tiếp bãi miễn chủ quản cùng chức vị dưới chủ quản. Thật sự khi tranh đấu, ngay cả hội trưởng cũng phải nhún nhường.
"Tích!" Chu Chính Vĩnh lập tức hướng về phía laptop bên cạnh.
"Thông tri tới!"
Chu Chính Vĩnh lập tức hô, ba vị chủ quản kia cũng lập tức chạy tới, hồi hộp nhìn về phía màn hình laptop. Bấm một cái, thông tri hiện ra.
"La Phong?"
"Quê quán là thành Dương Châu, căn cứ Giang Nam?"
"Thực lực đánh giá là ... vô địch Chiến Thần?"
Hội trưởng cùng ba vị chủ quản nhìn nhau cùng nhớ.
"Đúng, đúng.. là tiểu gia hỏa lúc trước chúng ta đưa đến võ quán Cực Hạn?" Chu Chính Vĩnh nhịn không được hỏi, vẫn không thể tin được "Vô địch Chiến Thần?"
--------------------------------
La Phong nhảy cao tám mươi chín mươi mét, trực tiếp tiến vào cửa khoang máy bay, khi đó đã tự động mở ra.
Rầm! Cửa khoang đóng lại.
La Phong thoải mái ngồi trong khoang máy bay. Bên trong khoang máy bay lắp rất nhiều ngọn đèn làm khung cảnh có vẻ rất huyền ảo.
"Trước tiên về nhà đã!" La Phong nói.
Lúc trước, La Phong đã nói cho hệ thống trí năng biết, nhà hắn ở Tiểu khu Minh Nguyệt, một trong tám Đại vệ thành của thành Dương Châu, căn cứ Giang Nam, nước Hoa Hạ.
"Hình chiếu phong cảnh, mở ra!" La Phong nói thêm.
Vù! Tức khắc trước mặt La Phong xuất hiện một hình chiếu ảo Tam Duy, đúng là phong cảnh bầu trời bên ngoài. Thông qua hình chiếu ảo Tam Duy, La Phong có thể xem cảnh sắc bên ngoài, có hay không đàn phi cầm quái thú đang chờ.
Tiểu khu Minh Nguyệt, thành Dương Châu, căn cứ Giang Nam.
Vào buổi sáng sớm này, tiểu khu Minh Nguyệt đã rất náo nhiệt. Rất nhiều người tụ tập xung quanh cửa võ quán Cực Hạn.
"Lão La à, hôm nay con trai ngươi về nhà thật à?"
"Lão La, con trai ngươi không phải đi tổng bộ Võ quán, đến Tết mới về cơ mà?"
"Ta lừa các ngươi làm gì. Lúc trước con trai ta gọi điện cho ta, nói khoảng chừng nửa giờ sau, có thể về đến nhà." La Hồng Quốc cười ha hả nói. Hôm nay, La Hồng Quốc mặt mày rạng rỡ, khí chất so với trước tốt hơn rất nhiều. Trong quá khứ bởi vì làm khổ sống mệt, trước mặt mọi người luôn cúi đầu. Hiện tại, so với quá khứ tốt hơn rất nhiều, cũng nhàn nhã hơn nhiều.
"Không đúng à, La Phong thời gian này đang đi Sinh tử mạo hiểm." Ô Thông bên cạnh nghi hoặc nói. "Có hay không nghĩ sai rồi?"
"Không biết, con trai ta chưa bao giờ nói dối." La Hồng Quốc tự hào đáp.
Cung Tâm Lan bên cạnh cũng cùng một đám con gái luận đàm.
Tại tiểu khu Minh Nguyệt, nhà ai có Võ giả trở về, bình thường có rất nhiều người nghênh đón. Bởi vì.... đường đường Võ giả, chính là đem đầu đặt tại lưng quần, trên con đường hung hiểm, nói không chừng một ngày nào đó vứt bỏ tính mạng. Tỷ như La Phong, tại đại lục Châu Úc, nếu không may, có thể đã bị Lý Diệu dùng pháo Laser bắn cho tan xác.
Cho nên mỗi lần Võ giả trở về, mọi người trong cả tiểu khu đều rất vui vẻ. La Phong trở về, ba mẹ La Phong sớm nói cho các huynh đệ lão tỷ muội có quan hệ biết.
"Không đúng!" Ô Thông trong lòng nghi hoặc.
Hắn là Tổng huấn luyện viên ở dây, biết không ít về lịch tập của huấn luyện doanh. Hắn biết tháng tám là tháng sinh tử mạo hiểm, theo lý thuyết học viên không thể về nhà. Chỉ có lý do thứ nhất là học viên bị đào thải. Thứ hai, học viên tốt nghiệp trước. Nhưng là La Phong mới đi nửa năm a. Như thế nào trở về ?
"A!" La Hồng Quốc cầm lấy điện thoại, lộ ra sắc mặt vui mừng. "Lập tức đi ra, năm phút nữa à? Tốt, tốt, không để mọi người ở đây chờ. Trong tiểu khu cũng có không ít thúc bá a di của ngươi đâu."
"La Phong này cũng thật là, về nhà không nói trước một tiếng." Một phụ nữ cười nói. " Lão Trần nhà ta thường xuyên nhắc tới La Phong. Nếu sáng nay biết tin La Phong trở về, lão Trần nhà ta cùng Trương ca cũng không đi học." Trong tiểu khu, Trần Cốc, Trương Khoa là huynh đệ sinh tử của La Phong, cùng nhau xông pha sinh tử.
"Nhìn lối ra vào kia, phỏng chừng đã tới rồi." Cung Tâm Lan cười nói.
"La Phong này lập tức quay về, phỏng chừng ban đêm đi máy bay đến nội thành." Một đám người bàn luận. Tất cả mọi người đều nghĩ La Phong đi máy bay đến nội thành, sau đó đi xe lửa tới Dương Châu, cuối cùng đi ô tô về nhà...
Đột nhiên..
"Mọi người xem!"
"Là trên bầu trời sao?"
Vốn đang yên lặng chờ La Phong, trong tiểu khu không ít người nhìn lên bầu trời. Một đạo ánh sáng màu lam sẫm xé rách bầu trời sau cơn mưa, đứng trên không trung tiểu khu Minh Nguyệt. Bởi vì độ cao lớn, mắt thường chỉ có thể nhìn vật rất nhỏ, mơ mơ hồ hồ có thể phân biệt ra đây là một máy bay chiến đấu hình tam giác màu lam sẫm.
Hạ xuống! máy bay chiến đấu hình tam giác màu lam sẫm chậm rãi hạ xuống. Càng xuống gần, thể tích tự nhiên càng lúc càng lớn, mắt thường nhìn càng thêm rõ ràng.
"Máy bay chiến đấu sao lại đến đây thế này?"
"Lần trước tại nội thành ta đã xem qua máy bay, là hình dạng đĩa bay, chiếc này thật sự rất quái lạ."
Các Võ giả cùng đám người nhà Võ giả trong tiểu khu cũng nghị luận, mà ở bên cạnh, người có địa vị cao nhất là Quán chủ Ô Thông cũng cẩn thận nhìn chằm chằm, lúc sau biến sắc:" Là máy bay chiến đấu của tổng bộ."
Vù! Máy bay chiến đấu hình tam giác màu lam sẫm chậm rãi đáp xuống trên bãi cỏ ở sâu trong tiểu khu. Máy bay dài vượt quá hai mươi mét, chỉ có nhìn gần mới có thể cảm giác được chiếc máy bay này tuyệt đẹp, đường cong kia, ánh sáng màu kia...Tuyệt đối không phải là máy bay chiến đấu hình đĩa bay có thể so sánh.
Rầm! Cửa khoang mở ra. Một thanh niên đeo ba lô to, mặc áo rộng, quần bò bước ra cửa khoang.
"La Phong!"
"Là La Phong."
"Thật đúng là hắn."
Vừa nhìn chằm chằm vào máy bay chiến đấu thần bí này, đám đông người nhà Võ giả trong tiểu khu lập tức đi tới. La Phong liếc mắt nhìn cha mẹ trong đám người, không khỏi cười bước tới.
Mọi người nhiệt tình chào hỏi hắn.
"Ba!" La Phong bước tới.
"Tiểu Phong a!" La Hồng Quốc nắm chặt tay, cũng lập tức nhìn về máy bay chiến đấu bên cạnh.
"Nhanh! Người ta đi thật xa tới, lại dùng chuyên cơ. Còn không mời người ta xuống, nhiệt tình cảm ơn người ta chứ."
Quán chủ Ô Thông cũng cười đi tới, hạ giọng nói:" La Phong, người ta vất vả đưa ngươi tới, đừng để người ta tùy tiện đi ra. Chạy nhanh tới kêu phi công ra đây ngồi, cho dù không ngồi cũng phải cảm tạ người ta một phen." Ô Thông chắc mẩm, có khả năng chuyên môn điều khiển máy bay của tổng bộ Võ quán, không phải người bình thường..
"Cảm tạ người ta?" La Phong rùng mình.
Sao phải cảm tạ? Chẳng lẽ nói cho Ô thúc, ba mẹ, rằng nơi này không có ai? Máy bay chiến đấu trí năng tồn tại, trên Trái Đất này rất nhiều người đều là không biết.
"Đây là máy bay chiến đấu ta mua." La Phong nói.
"Mua?"
Đám người xung quanh sợ tới mức nhảy dựng. Ba mẹ La Phong, còn có đệ đệ La Hoa cũng bị hù dọa. Hiện tại, ở thời đại này, mua một chiếc máy bay chiến đấu khó khăn gấp trăm lần thời kỳ trước Đại Niết Bàn. Rất nhiều phú ông, cũng chỉ dám thèm khát ngồi máy bay một lần.
Có thể tưởng tượng, mua một máy bay chiến đấu, trong số Chiến Thần cũng chỉ có số ít mới làm được, mà cơ hồ chỉ là máy bay chiến đấu hình đĩa bay bình thường mà thôi.
"Ô thúc, mời các vị lại nhà uống rượu." La Phong cười chào hỏi mọi người xung quanh, lập tức ba mẹ, đệ dệ cùng nhau quay về nhà. Dù sao tin tức trở thành Giám sát sứ cũng rất nhanh truyền tới... Một khi đã vậy, nói máy bay này mình mua, cũng không có việc gì.
Phần đông người nhà Võ giả trong tiểu khu Minh Nguyệt, kể cả Ô Thông đều đã bị dọa từ lâu. Thử nghĩ xem! La Phong, một tiểu gia hỏa, mua một chiếc máy bay chiến đấu? Hơn nữa thoạt nhìn còn không phải máy bay chiến đấu hình đĩa bay bình thường? Tất cả mọi người bị tin tức này hù từ lâu.
"Không đúng a, máy bay chiến đấu này đứng ở đây, như thế nào không có người điều khiển đi ra?" Qua hồi lâu, mới có người phản ứng. Mà lúc này La Phong đã về nhà.
Bên trong tổng hội võ quán Cực Hạn, nội thành căn cứ Giang Nam.
Hội trưởng Chu Chính Vĩnh đang ở trong phòng, ngồi trên sô pha, trước mặt bày một ly trà.
"Lưu giám sát sứ." Chu Chính Vĩnh cầm di động, cười nói. "Ngươi ở căn cứ Giang Nam mấy năm nay, huynh đệ cũng cho ngươi thêm phiền toái. Cảm tạ Lưu Giám sát sứ mấy năm qua hỗ trợ. Nếu không có ngươi, tại căn cứ Giang Nam này, võ quán Cực Hạn chúng ta chỉ sợ cũng bị võ quán Lôi Điện đè đầu cưỡi cổ."
"Ngươi nói Tân Giám sát sứ?" Chu Chính Vĩnh cười khổ nói. "Ta nào biết Tân Giám sát sứ thực lực thế nào? Có thể hay không theo kịp võ quán Lôi Điện kia?"
"Thông tri còn chưa tới, phỏng chừng đợi lát nữa đi."
Chu Chính Vĩnh cười nói:" Ta ở văn phòng, thông tri tổng bộ mà tới, ta sẽ lập tức biết. Được! Chờ sau khi có thông tri tổng bộ, nhất định sẽ tìm Lưu Giám sát sứ tụ tập."
Lập tức Chu Chính Vĩnh treo điện thoại.
Ngày hôm qua, hắn đã biết Lưu Giám sát sứ bị thuyên chuyển, quay về tổng bộ toàn cầu. Chính là thông tri về Tân Giám sát sứ chưa xuống tới... Mà vừa rồi, mới sáng sớm hôm nay, Lưu Giám sát sứ mới nhận được thông tri chính thức. Bản thân Lưu Giám sát sứ hôm qua đã đáp may bay rời đi.
"Lưu Giám sát sứ đi, không biết Giám sát sứ mới là ai." Chu Chính Vĩnh thầm nghĩ.
Cộc! Cộc! Cộc! Tiếng gõ cửa vang lên.
"Vào đi!" Chu Chính Vĩnh nói.
Cánh cửa mở ra, ở bên ngoài đi vào ba người. Đúng là ba vị chủ quản tổng hội võ quán Cực Hạn căn cứ Giang Nam, ba người Gia Cát Thao.
"Hội trưởng, chúng ta vừa mới nhận được thông tri Lưu Giám sát sứ chính thức bị triệu hồi. Không biết Giám sát sứ mới về là ai?" Trong ba vị chủ quản, nam tử rất lùn, gầy gò, mặc sơ mi trắng nhíu mày nói.
"Ta cũng không biết, thông tri còn chưa tới."
Chu Chính Vĩnh lắc đầu. "Lưu Giám sát sứ ở chỗ chúng ta, chúng ta còn rất thoải mái. Lưu Giám sát sứ căn bản không quản chuyện chúng ta, chính là một lòng tiềm tu, mọi người ở chung cũng rất khoái trá. Hơn nữa, Lưu Giám sát sứ thực lực cũng rất mạnh, gặp vấn đề gì, hắn ra tay đều giải quyết dễ dàng. Chính phủ bên kia cũng cho hắn mặt mũi. Vị Tân Giám sát sứ này..."
"Tân Giám sát sứ, có thể hay không giống Thiết Diện Bao Công?" Gia Cát Diễm nhịn không được hỏi. Thiết Diện Bao Công là danh hiệu mà chủ quản, hội trưởng năm đó phong cho Giám sát sứ cùng thời.
Trong nhiệm kỳ của mình, Thiết Diện Bao Công bãi miễn sáu vị chủ quản, thậm chí còn buộc tội đánh rớt một vị hội trưởng. Làm cho mọi người trong lòng run sợ.
"Không biết." Chu Chính Vĩnh lắc đầu.
Ba vị chủ quản cũng lo lắng không yên.
Dù sao luận chức quyền, Giám sát sứ trong tay có quyền giám sát, thậm chí không cần cấp trên phê chuẩn, trực tiếp bãi miễn chủ quản cùng chức vị dưới chủ quản. Thật sự khi tranh đấu, ngay cả hội trưởng cũng phải nhún nhường.
"Tích!" Chu Chính Vĩnh lập tức hướng về phía laptop bên cạnh.
"Thông tri tới!"
Chu Chính Vĩnh lập tức hô, ba vị chủ quản kia cũng lập tức chạy tới, hồi hộp nhìn về phía màn hình laptop. Bấm một cái, thông tri hiện ra.
"La Phong?"
"Quê quán là thành Dương Châu, căn cứ Giang Nam?"
"Thực lực đánh giá là ... vô địch Chiến Thần?"
Hội trưởng cùng ba vị chủ quản nhìn nhau cùng nhớ.
"Đúng, đúng.. là tiểu gia hỏa lúc trước chúng ta đưa đến võ quán Cực Hạn?" Chu Chính Vĩnh nhịn không được hỏi, vẫn không thể tin được "Vô địch Chiến Thần?"
--------------------------------
Bình luận facebook