Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 166
Ba vị chủ quán bên cạnh cũng không thể tin được.
"Xem dữ liệu cá nhân của hắn đi" Nam nhân gầy gò lập tức nhắc, bốn vị đứng đầu Tổng hội quán Cực Hạn cũng nhìn chằm chằm.
"Số chứng minh thư là 4261123203806083211" Một vị chủ quán khôi ngô cao lớn liền nói "Hắn sinh ngày 8 tháng 6 năm 2038, nói cách khác hắn năm nay mới tròn 19 tuổi! Tròn 19 tuổi làm Giám Sát sứ?" "Tròn 19 tuổi?" Hội trưởng Chu Chính Vĩnh và đám ba vị quán chủ Gia Cát Thao nhìn nhau, lập tức cũng im lặng.
Nếu nói khi thấy dòng 'La Phong ' và 'thành Dương châu căn cứ Giang Nam', còn có thể hoài nghi là trùng tên trùng họ nào đó với tiền bối. Nhưng một khi nhìn thấy số chứng minnh thư là quá khẳng định ! Dù sao mỗi một người đều có số chứng minnh thư, Tổng bộ Toàn cầu võ quán Cực Hạn đưa ra loại bổ nhiệm, khẳng định là trải qua rất nhiều trình tự, không có khả năng là nhầm người!
"Đúng là La Phong."
"Thật sự là hắn."
Hội trưởng cùng ba vị chủ quán tâm tình khác nhau, trong đó Gia Cát Thao trong lòng cũng có một chút mừng thầm. Vào lúc vừa mới bắt đầu phát hiện tài năng của La Phong, Gia Cát Thao đã từng giúp La Phong. Vốn chỉ là tùy ý quăng lưới, không nghĩ rằng vẻn vẹn mới một năm mà La Phong đã vọt lên trở thành người lãnh đạo trực tiếp của lão!
"Hắn mới đủ tuổi trưởng thành, như thế nào đã thành Chiến Thần, hơn nữa còn là 'Vô địch Chiến Thần?" Nam nhân gầy gò rất nghi hoặc."Du Sâm" Gia Cát Thao cười nói "Đừng nghĩ nữa, thông tri này viết thì tuyệt đối không nhầm"
"Leo lên quá nhanh" Lão trông khôi ngô nhíu mày nói: "Giám Sát sứ mới vừa đủ tuổi trưởng thành. Còn ít tuổi thì e là không phải người lão luyện thành thục, người còn trẻ dễ nóng giận! Nói không chừng trong chúng ta ai vô ý đắc tội hắn đúng lúc hắn giận dữ liền bãi miễn chúng ta cái rụp. Người còn trẻ thì cơn nóng giận đích thật là so với người cao tuổi hơn một chút sẽ lớn rất nhiều." "Uh" Mấy người khác gồm cả Gia Cát Thao cũng đều gật đầu.
"Cũng đừng quá lo lắng." Chu Chính Vĩnh cười nói "Người trẻ tuổi cơn giận lớn, đối với chúng ta là bất lợi. Nhưng mà ... người còn trẻ thì phong thái làm người làm việc lại non nớt nhiều hơn. Chúng ta dỗ dành một chút thì hắn sẽ tương đối thoải mái. Mà so với một lão cáo già gian xảo, rất khó khiến cho kẻ đó vui vẻ." Ba vị chủ quán khác gật đầu.
"Cho nên tất cả mọi người chú ý điểm này, La Phong là người chính gốc Giang Nam chúng ta" Điệu bộ Chu Chính Vĩnh nghiêm túc hẳn lên, trịnh trọng nói: "Dựa theo quy củ thì việc bổ nhiệm chức vụ này đều là ưu tiên người địa phương! Mà hiện giờ La Phong chính là 'Vô địch Chiến Thần", lại là người địa phương. Sau khi thành Giám Sát sứ, có lẽ hắn ngồi mãi ở vị trí này"
Ba vị chủ quản cũng hiểu được, cho dù tổng bộ bên kia có Giám Sát sứ mới ... Nhưng cũng tuyệt đối sẽ không sắp xếp đến căn cứ Giang Nam. Bởi vì, ở căn cứ Giang Nam này thì 'La Phong' là người địa phương, lại là vô địch Chiến Thần, ai có tư cách cướp vị trí của hắn?
"La Phong này, nếu không đột phá, chỉ sợ sẽ ở vị trí này vài thập niên. Mà một khi hắn đột phá, trở thành siêu việt Chiến Thần, làm tuần sát sứ! Địa vị rất cao, một câu lập tức đến cả hội trưởng đều có thể bãi miễn, chúng ta càng phải dỗ dành hắn." Chu Chính Vĩnh trịnh trọng nói.
Cho dù La Phong có đột phá hay không thì cũng vĩnh viễn ở trên đầu bọn họ. Vì La Phong là người địa phương, phỏng chừng sẽ thường xuyên ở lại căn cứ Giang Nam. Ngay cả khi La Phong không khéo xử thì bốn người bọn họ đương nhiên biết cách làm cho La Phong thoải mái
"Yên tâm đi, hội trưởng"
"Chúng ta hiểu được."
"Không ai là kẻ ngốc đâu" Ba vị chủ quán liền nói." Được rồi" Chu Chính Vĩnh gật gật đầu "Ta gọi điện sang tiểu khu Minh Nguyệt thành Dương Châu đây" "Vâng" Chu Chính Vĩnh cầm máy di động gọi điện thoại "Ô Thông, các ngươi ở tiểu khu biết La Phong ..."
"Cái gì?" Chu Chính Vĩnh nghe Ô Thông nói lại trong điện thoại mà vẻ mặt thay đổi liên tục. Đám ba người Gia Cát Thao, Du Sâm ở bên cạnh cũng đều cẩn thận nghe, miễn cưỡng nghe được mấy từ 'Máy bay chiến đấu' 'La Phong' gì đó. Một lát rồi điện thoại ngắt "Sao vậy, hội trưởng?" Ba người cũng lập tức nhìn Chu Chính Vĩnh.
Hội trưởng Chu Chính Vĩnh tươi cười: "La Phong vừa rồi cưỡi một chiếc máy bay chiến đấu hình tam giác đến tiểu khu Minh Nguyệt. Hơn nữa La Phong còn nói ... cái máy bay chiến đấu đó là do hắn mua!"
"Hắn mua sao, hắn mới được bổ nhiệm, như thế nào mua được thứ đó?" Người trông khôi ngô nhịn không được nói.
"Đừng hỏi người ta làm sao mua được" Chu Chính Vĩnh sa sầm nhắc nhắc nhở: "Lão Vương, ngươi phải nhớ kỹ, bắt đầu từ bây giờ La Phong đã là Giám Sát sứ. Là người có thẩm quyền cao nhất ở võ quán Cực Hạn chúng ta tại căn cứ Giang Nam! Cho nên nói chuyện chú ý một chút, đừng hắn làm người ta mất hứng, một câu của ngươi dễ đánh mất vị trí." Người trông khôi ngô cả kinh, lập tức hắc hắc cười nói: "Hội trưởng, ta cũng không muốn chuyển chỗ đâu"
"Tính tình của La Phong, chúng ta hoàn toàn chưa rõ, cũng nên chú ý một chút." Chu Chính Vĩnh hạ giọng nói "Mọi người chuẩn bị một chút, 20 phút sau chúng ta xuất phát trên chiến đấu cơ đi thành Dương Châu gặp Giám Sát sứ" "Vâng" Ba vị chủ quán cũng đáp.
Thành Dương Châu, tiểu khu Minh Nguyệt, nhà La Phong.
Năm người nhà La gia đang ngồi vây quanh bàn ăn cơm vui vẻ bữa ăn điểm tâm. Thật là trường hợp vốn vô cùng náo nhiệt, lại bởi vì một câu hỏi thêm của cậu em La Hoa: "Anh, anh nói lần này trở về rồi sẽ không phải đi nữa? Vì sao vậy?" La Hoa hỏi.
"Anh được bên Tổng bộ Toàn cầu bổ nhiệm làm Giám Sát sứ Tổng hội quán Cực Hạn ở căn cứ Giang Nam" La Phong nói một câu khiến cho cậu em lẫn bố mẹ đều im lặng. Ông bố La Hồng Quốc nhịn không được nói: "Tiểu Phong, nghe ra chức Giám Sát sứ này là quan chức lớn, liệu lớn cỡ nào?" Bà mẹ Cung Tâm Lan cũng hiểu rất rõ. Trong tiểu khu, bình thường nhắc đến nhiều nhất chính là hội trưởng và ba vị chủ quán. Cho nên chức Giám Sát sứ cũng như thần long thấy đầu không thấy đuôi nên rất ít nói tới.
"Ba, mẹ." La Hoa bên cạnh ngồi trên xe lăn vừa tỉnh lại từ trong khiếp sợ, lập tức kích động nói: "Đó là chức vụ rất lớn, so với hội trưởng còn lớn hơn! Cả căn cứ Giang Nam, ở võ quán Cực Hạn chính là số một" "So với hội trưởng còn lớn hơn?" La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan cũng ngỡ ngàng.
Bọn họ cũng từ dân thường đi lên, mặc dù có con trai làm Võ giả, nhưng mà ở căn cứ Giang Nam thì coi Hội trưởng của 'Tổng hội quán Cực Hạn ' tuyệt đối là nhân vật cao cao tại thượng. Cũng hiểu hơi rõ là làm Hội trưởng thì đầu tiên phải là Chiến Thần! Nhưng lại phải có đủ quan hệ quen thuộc mới có thể tranh thủ làm đến vị trí này. Con trai bọn họ? So với hội trưởng còn lớn hơn? "Tiểu Phong?" La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan hai người nhìn La Phong. "Vâng" La Phong gật gật đầu.
"Con lần này trở về cưỡi máy bay chiến đâu kia" La Phong nói: "Giá cả vượt qua 1000 ức, hơn nữa là có muốn cũng không mua được." Vì để cha mẹ hiểu rõ vị trí của mình bây giờ, La Phong nói thẳng ra giá cả của máy bay chiến đấu này. Quả là một chiếc máy bay thông minh cấp Vương, đích thật là có tiền cũng không mua được!
So với ngôi nhà Cực Hạn, Thương thành Liên minh HR cũng chưa có máy bay thông minh mà bán! Cho dù là thành viên cấp cao của võ quán Cực Hạn, như các Giám Sát sứ, Tuần Sát sứ được mua với giá ưu đãi thì cũng đạt tới 1800 ức.
Nếu là những quốc gia, thế lực khác muốn mua, có đến hai ngàn ức, võ quán Cực Hạn cũng không bán! Phải biết rằng món đồ 'Máy bay thông minh' này ... hiện nay trên toàn bộ thế giới cũng chỉ có võ quán Cực Hạn làm ra "Còn hơn 1000 ức?" La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan lại rụng rời. Trời ạ!
Đến như đại phú Hoa Hạ quốc mới có bao nhiêu tài sản? Phải biết rằng lần trước Duy Ny Na treo giải thưởng trên trời '1000 ức', cũng đã làm cho vô số cường giả toàn cầu đỏ mắt thèm. Có thể tưởng tượng 1000 ức, đối với giới giàu có nhất trên khắp thế giới, cũng là món tiền làm cho người ta phải nín thở! Đối với những người ngày trước thuần túy ở tại phòng cho thuê như La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan mà nói ... đó là con số động trời!
Kỳ thật cho dù là 'Vô địch Chiến Thần', bình thường cũng mua không nổi! La Phong nhờ có vận khí tốt, mà dạt đến đảo có Thảo Mộc chi linh mà giàu trong khoảnh khắc! Nếu không cũng không biết khi nào mới mua được nổi, mới bỏ đủ tiền mua được loại máy bay thông minh. Nghe "Ồ" một cái, hai người Cung Tâm Lan, La Hồng Quốc hồi lâu mới chớp chớp hai mắt mà khôi phục lại "Tiểu Phong, con rốt cuộc có quyền lớn thế nào, bao nhiêu tiền?" La Hồng Quốc hỏi một câu rất ngốc về quyền và tiền?
"Quyền? Nói như thế nào đây ..." La Phong cũng không biết như thế nào mà nói. Vô địch Chiến Thần là ngoại trừ siêu việt Chiến Thần ra thì là cường giả mạnh nhất! Quyền lực có được đích thật là rất kinh người. Cho nên hiện tại ... Đối với La Phong mà nói thì có được Độn Thiên Toa nên giết Lĩnh chủ quái thú thật sự rất đơn giản. Lĩnh chủ quái thú chính là kho tiền của hắn.
Vấn đề duy nhất chính là ... Không thể ở cùng khu vực giết quá nhiều quái thú cấp Lãnh chủ, nếu không sẽ trêu chọc Vương cấp quái thú cả khu vực "Đừng hỏi nữa, con ông liệu có bản lĩnh cướp được 1000 ức sao?" Cung Tâm Lan ở bên cạnh cười mắng."Tiểu Phong" Cung Tâm Lan nhịn không được nói: "Mẹ có một việc muốn con hỗ trợ, xem ra .... ."
"Mẹ, có việc cứ nói thẳng ra." La Phong liền nói.
Cung Tâm Lan thở dài một tiếng: "Năm đó mẹ và bố con đều trải qua thời kì Đại Niết Bàn. Khi đó, cả mẹ và bố con đều còn nhỏ! Trong thời kì Đại Niết Bàn, xã hội loài người biến động, chết chóc vô số. Mẹ và bố con khi đó đều thành cô nhi" La Hồng Quốc ở bên cạnh cũng nhớ lại những năm tháng đó. Thời kì Đại Niết Bàn!
Đó là những năm tháng thảm khốc nhất của nhân loại! Tất cả thành phố của con người đều phải chịu công kích, thậm chí còn có quốc gia cũng bị diệt quốc!
"Mẹ có chị em họ bên nội, anh chị họ bên ngoại ..." Cung Tâm Lan nói. Cung Tâm Lan và La Hồng Quốc đều là con ở trong gia đình kế hoạch hoá, đều là con một! Nhưng mà cha mẹ họ lại có rất nhiều anh chị em, cho nên bọn họ có rất nhiều anh em bà con họ hàng nội ngoại.
"Vào thời điểm chạy nạn, ốc còn không mang nổi mình ốc, ai còn đi tìm họ hàng thân thích" Cung Tâm Lan lắc đầu thở dài "Hơn nữa thời kì Đại Niết Bàn vô cùng hỗn loạn, hộ tịch bị mất, thân phận không rõ chỗ nào cũng có. Trở thành cô nhi, mồ côi gia đình, cùng bị lạc với cha mẹ nhiều lắm, nhiều lắm. Mẹ và bố con đều phải tự mình khai báo lí lịch"
"Những năm tháng đó rất loạn, rất loạn" "Xây dựng căn cứ, phục hồi quốc gia, làm lại nền móng tất cả phải mất đến mười năm. Mẹ và bố con cũng chỉ ở phòng cho thuê. Nào có thời gian, nào có tiền tài đi tìm thân nhân thất lạc năm đó" Sau khi trở thành cô nhi, đối với anh em bà con thân thích lại càng thêm quý trọng.
La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan đến giờ cũng rất muốn tìm kiếm thân nhân năm đó. Năm đó nhiều thân nhân như vậy, khẳng định sẽ còn có người sống sót ... Chỉ là không đủ quyền lực, không có biện pháp đi tìm! Cho dù là người nhà Võ giả, cũng không đủ năng lực.
"Bố mẹ."
La Phong trịnh trọng gật đầu "Bố mẹ yên tâm, tất cả thân nhân năm đó của nhà chúng ta, con đều sẽ đi thăm dò." Đây là điều đầu tiên sau khi mình trở thành Giám Sát sứ phải làm, cũng là vì một chuyện cho bố mẹ.
--------------------------------
"Xem dữ liệu cá nhân của hắn đi" Nam nhân gầy gò lập tức nhắc, bốn vị đứng đầu Tổng hội quán Cực Hạn cũng nhìn chằm chằm.
"Số chứng minh thư là 4261123203806083211" Một vị chủ quán khôi ngô cao lớn liền nói "Hắn sinh ngày 8 tháng 6 năm 2038, nói cách khác hắn năm nay mới tròn 19 tuổi! Tròn 19 tuổi làm Giám Sát sứ?" "Tròn 19 tuổi?" Hội trưởng Chu Chính Vĩnh và đám ba vị quán chủ Gia Cát Thao nhìn nhau, lập tức cũng im lặng.
Nếu nói khi thấy dòng 'La Phong ' và 'thành Dương châu căn cứ Giang Nam', còn có thể hoài nghi là trùng tên trùng họ nào đó với tiền bối. Nhưng một khi nhìn thấy số chứng minnh thư là quá khẳng định ! Dù sao mỗi một người đều có số chứng minnh thư, Tổng bộ Toàn cầu võ quán Cực Hạn đưa ra loại bổ nhiệm, khẳng định là trải qua rất nhiều trình tự, không có khả năng là nhầm người!
"Đúng là La Phong."
"Thật sự là hắn."
Hội trưởng cùng ba vị chủ quán tâm tình khác nhau, trong đó Gia Cát Thao trong lòng cũng có một chút mừng thầm. Vào lúc vừa mới bắt đầu phát hiện tài năng của La Phong, Gia Cát Thao đã từng giúp La Phong. Vốn chỉ là tùy ý quăng lưới, không nghĩ rằng vẻn vẹn mới một năm mà La Phong đã vọt lên trở thành người lãnh đạo trực tiếp của lão!
"Hắn mới đủ tuổi trưởng thành, như thế nào đã thành Chiến Thần, hơn nữa còn là 'Vô địch Chiến Thần?" Nam nhân gầy gò rất nghi hoặc."Du Sâm" Gia Cát Thao cười nói "Đừng nghĩ nữa, thông tri này viết thì tuyệt đối không nhầm"
"Leo lên quá nhanh" Lão trông khôi ngô nhíu mày nói: "Giám Sát sứ mới vừa đủ tuổi trưởng thành. Còn ít tuổi thì e là không phải người lão luyện thành thục, người còn trẻ dễ nóng giận! Nói không chừng trong chúng ta ai vô ý đắc tội hắn đúng lúc hắn giận dữ liền bãi miễn chúng ta cái rụp. Người còn trẻ thì cơn nóng giận đích thật là so với người cao tuổi hơn một chút sẽ lớn rất nhiều." "Uh" Mấy người khác gồm cả Gia Cát Thao cũng đều gật đầu.
"Cũng đừng quá lo lắng." Chu Chính Vĩnh cười nói "Người trẻ tuổi cơn giận lớn, đối với chúng ta là bất lợi. Nhưng mà ... người còn trẻ thì phong thái làm người làm việc lại non nớt nhiều hơn. Chúng ta dỗ dành một chút thì hắn sẽ tương đối thoải mái. Mà so với một lão cáo già gian xảo, rất khó khiến cho kẻ đó vui vẻ." Ba vị chủ quán khác gật đầu.
"Cho nên tất cả mọi người chú ý điểm này, La Phong là người chính gốc Giang Nam chúng ta" Điệu bộ Chu Chính Vĩnh nghiêm túc hẳn lên, trịnh trọng nói: "Dựa theo quy củ thì việc bổ nhiệm chức vụ này đều là ưu tiên người địa phương! Mà hiện giờ La Phong chính là 'Vô địch Chiến Thần", lại là người địa phương. Sau khi thành Giám Sát sứ, có lẽ hắn ngồi mãi ở vị trí này"
Ba vị chủ quản cũng hiểu được, cho dù tổng bộ bên kia có Giám Sát sứ mới ... Nhưng cũng tuyệt đối sẽ không sắp xếp đến căn cứ Giang Nam. Bởi vì, ở căn cứ Giang Nam này thì 'La Phong' là người địa phương, lại là vô địch Chiến Thần, ai có tư cách cướp vị trí của hắn?
"La Phong này, nếu không đột phá, chỉ sợ sẽ ở vị trí này vài thập niên. Mà một khi hắn đột phá, trở thành siêu việt Chiến Thần, làm tuần sát sứ! Địa vị rất cao, một câu lập tức đến cả hội trưởng đều có thể bãi miễn, chúng ta càng phải dỗ dành hắn." Chu Chính Vĩnh trịnh trọng nói.
Cho dù La Phong có đột phá hay không thì cũng vĩnh viễn ở trên đầu bọn họ. Vì La Phong là người địa phương, phỏng chừng sẽ thường xuyên ở lại căn cứ Giang Nam. Ngay cả khi La Phong không khéo xử thì bốn người bọn họ đương nhiên biết cách làm cho La Phong thoải mái
"Yên tâm đi, hội trưởng"
"Chúng ta hiểu được."
"Không ai là kẻ ngốc đâu" Ba vị chủ quán liền nói." Được rồi" Chu Chính Vĩnh gật gật đầu "Ta gọi điện sang tiểu khu Minh Nguyệt thành Dương Châu đây" "Vâng" Chu Chính Vĩnh cầm máy di động gọi điện thoại "Ô Thông, các ngươi ở tiểu khu biết La Phong ..."
"Cái gì?" Chu Chính Vĩnh nghe Ô Thông nói lại trong điện thoại mà vẻ mặt thay đổi liên tục. Đám ba người Gia Cát Thao, Du Sâm ở bên cạnh cũng đều cẩn thận nghe, miễn cưỡng nghe được mấy từ 'Máy bay chiến đấu' 'La Phong' gì đó. Một lát rồi điện thoại ngắt "Sao vậy, hội trưởng?" Ba người cũng lập tức nhìn Chu Chính Vĩnh.
Hội trưởng Chu Chính Vĩnh tươi cười: "La Phong vừa rồi cưỡi một chiếc máy bay chiến đấu hình tam giác đến tiểu khu Minh Nguyệt. Hơn nữa La Phong còn nói ... cái máy bay chiến đấu đó là do hắn mua!"
"Hắn mua sao, hắn mới được bổ nhiệm, như thế nào mua được thứ đó?" Người trông khôi ngô nhịn không được nói.
"Đừng hỏi người ta làm sao mua được" Chu Chính Vĩnh sa sầm nhắc nhắc nhở: "Lão Vương, ngươi phải nhớ kỹ, bắt đầu từ bây giờ La Phong đã là Giám Sát sứ. Là người có thẩm quyền cao nhất ở võ quán Cực Hạn chúng ta tại căn cứ Giang Nam! Cho nên nói chuyện chú ý một chút, đừng hắn làm người ta mất hứng, một câu của ngươi dễ đánh mất vị trí." Người trông khôi ngô cả kinh, lập tức hắc hắc cười nói: "Hội trưởng, ta cũng không muốn chuyển chỗ đâu"
"Tính tình của La Phong, chúng ta hoàn toàn chưa rõ, cũng nên chú ý một chút." Chu Chính Vĩnh hạ giọng nói "Mọi người chuẩn bị một chút, 20 phút sau chúng ta xuất phát trên chiến đấu cơ đi thành Dương Châu gặp Giám Sát sứ" "Vâng" Ba vị chủ quán cũng đáp.
Thành Dương Châu, tiểu khu Minh Nguyệt, nhà La Phong.
Năm người nhà La gia đang ngồi vây quanh bàn ăn cơm vui vẻ bữa ăn điểm tâm. Thật là trường hợp vốn vô cùng náo nhiệt, lại bởi vì một câu hỏi thêm của cậu em La Hoa: "Anh, anh nói lần này trở về rồi sẽ không phải đi nữa? Vì sao vậy?" La Hoa hỏi.
"Anh được bên Tổng bộ Toàn cầu bổ nhiệm làm Giám Sát sứ Tổng hội quán Cực Hạn ở căn cứ Giang Nam" La Phong nói một câu khiến cho cậu em lẫn bố mẹ đều im lặng. Ông bố La Hồng Quốc nhịn không được nói: "Tiểu Phong, nghe ra chức Giám Sát sứ này là quan chức lớn, liệu lớn cỡ nào?" Bà mẹ Cung Tâm Lan cũng hiểu rất rõ. Trong tiểu khu, bình thường nhắc đến nhiều nhất chính là hội trưởng và ba vị chủ quán. Cho nên chức Giám Sát sứ cũng như thần long thấy đầu không thấy đuôi nên rất ít nói tới.
"Ba, mẹ." La Hoa bên cạnh ngồi trên xe lăn vừa tỉnh lại từ trong khiếp sợ, lập tức kích động nói: "Đó là chức vụ rất lớn, so với hội trưởng còn lớn hơn! Cả căn cứ Giang Nam, ở võ quán Cực Hạn chính là số một" "So với hội trưởng còn lớn hơn?" La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan cũng ngỡ ngàng.
Bọn họ cũng từ dân thường đi lên, mặc dù có con trai làm Võ giả, nhưng mà ở căn cứ Giang Nam thì coi Hội trưởng của 'Tổng hội quán Cực Hạn ' tuyệt đối là nhân vật cao cao tại thượng. Cũng hiểu hơi rõ là làm Hội trưởng thì đầu tiên phải là Chiến Thần! Nhưng lại phải có đủ quan hệ quen thuộc mới có thể tranh thủ làm đến vị trí này. Con trai bọn họ? So với hội trưởng còn lớn hơn? "Tiểu Phong?" La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan hai người nhìn La Phong. "Vâng" La Phong gật gật đầu.
"Con lần này trở về cưỡi máy bay chiến đâu kia" La Phong nói: "Giá cả vượt qua 1000 ức, hơn nữa là có muốn cũng không mua được." Vì để cha mẹ hiểu rõ vị trí của mình bây giờ, La Phong nói thẳng ra giá cả của máy bay chiến đấu này. Quả là một chiếc máy bay thông minh cấp Vương, đích thật là có tiền cũng không mua được!
So với ngôi nhà Cực Hạn, Thương thành Liên minh HR cũng chưa có máy bay thông minh mà bán! Cho dù là thành viên cấp cao của võ quán Cực Hạn, như các Giám Sát sứ, Tuần Sát sứ được mua với giá ưu đãi thì cũng đạt tới 1800 ức.
Nếu là những quốc gia, thế lực khác muốn mua, có đến hai ngàn ức, võ quán Cực Hạn cũng không bán! Phải biết rằng món đồ 'Máy bay thông minh' này ... hiện nay trên toàn bộ thế giới cũng chỉ có võ quán Cực Hạn làm ra "Còn hơn 1000 ức?" La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan lại rụng rời. Trời ạ!
Đến như đại phú Hoa Hạ quốc mới có bao nhiêu tài sản? Phải biết rằng lần trước Duy Ny Na treo giải thưởng trên trời '1000 ức', cũng đã làm cho vô số cường giả toàn cầu đỏ mắt thèm. Có thể tưởng tượng 1000 ức, đối với giới giàu có nhất trên khắp thế giới, cũng là món tiền làm cho người ta phải nín thở! Đối với những người ngày trước thuần túy ở tại phòng cho thuê như La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan mà nói ... đó là con số động trời!
Kỳ thật cho dù là 'Vô địch Chiến Thần', bình thường cũng mua không nổi! La Phong nhờ có vận khí tốt, mà dạt đến đảo có Thảo Mộc chi linh mà giàu trong khoảnh khắc! Nếu không cũng không biết khi nào mới mua được nổi, mới bỏ đủ tiền mua được loại máy bay thông minh. Nghe "Ồ" một cái, hai người Cung Tâm Lan, La Hồng Quốc hồi lâu mới chớp chớp hai mắt mà khôi phục lại "Tiểu Phong, con rốt cuộc có quyền lớn thế nào, bao nhiêu tiền?" La Hồng Quốc hỏi một câu rất ngốc về quyền và tiền?
"Quyền? Nói như thế nào đây ..." La Phong cũng không biết như thế nào mà nói. Vô địch Chiến Thần là ngoại trừ siêu việt Chiến Thần ra thì là cường giả mạnh nhất! Quyền lực có được đích thật là rất kinh người. Cho nên hiện tại ... Đối với La Phong mà nói thì có được Độn Thiên Toa nên giết Lĩnh chủ quái thú thật sự rất đơn giản. Lĩnh chủ quái thú chính là kho tiền của hắn.
Vấn đề duy nhất chính là ... Không thể ở cùng khu vực giết quá nhiều quái thú cấp Lãnh chủ, nếu không sẽ trêu chọc Vương cấp quái thú cả khu vực "Đừng hỏi nữa, con ông liệu có bản lĩnh cướp được 1000 ức sao?" Cung Tâm Lan ở bên cạnh cười mắng."Tiểu Phong" Cung Tâm Lan nhịn không được nói: "Mẹ có một việc muốn con hỗ trợ, xem ra .... ."
"Mẹ, có việc cứ nói thẳng ra." La Phong liền nói.
Cung Tâm Lan thở dài một tiếng: "Năm đó mẹ và bố con đều trải qua thời kì Đại Niết Bàn. Khi đó, cả mẹ và bố con đều còn nhỏ! Trong thời kì Đại Niết Bàn, xã hội loài người biến động, chết chóc vô số. Mẹ và bố con khi đó đều thành cô nhi" La Hồng Quốc ở bên cạnh cũng nhớ lại những năm tháng đó. Thời kì Đại Niết Bàn!
Đó là những năm tháng thảm khốc nhất của nhân loại! Tất cả thành phố của con người đều phải chịu công kích, thậm chí còn có quốc gia cũng bị diệt quốc!
"Mẹ có chị em họ bên nội, anh chị họ bên ngoại ..." Cung Tâm Lan nói. Cung Tâm Lan và La Hồng Quốc đều là con ở trong gia đình kế hoạch hoá, đều là con một! Nhưng mà cha mẹ họ lại có rất nhiều anh chị em, cho nên bọn họ có rất nhiều anh em bà con họ hàng nội ngoại.
"Vào thời điểm chạy nạn, ốc còn không mang nổi mình ốc, ai còn đi tìm họ hàng thân thích" Cung Tâm Lan lắc đầu thở dài "Hơn nữa thời kì Đại Niết Bàn vô cùng hỗn loạn, hộ tịch bị mất, thân phận không rõ chỗ nào cũng có. Trở thành cô nhi, mồ côi gia đình, cùng bị lạc với cha mẹ nhiều lắm, nhiều lắm. Mẹ và bố con đều phải tự mình khai báo lí lịch"
"Những năm tháng đó rất loạn, rất loạn" "Xây dựng căn cứ, phục hồi quốc gia, làm lại nền móng tất cả phải mất đến mười năm. Mẹ và bố con cũng chỉ ở phòng cho thuê. Nào có thời gian, nào có tiền tài đi tìm thân nhân thất lạc năm đó" Sau khi trở thành cô nhi, đối với anh em bà con thân thích lại càng thêm quý trọng.
La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan đến giờ cũng rất muốn tìm kiếm thân nhân năm đó. Năm đó nhiều thân nhân như vậy, khẳng định sẽ còn có người sống sót ... Chỉ là không đủ quyền lực, không có biện pháp đi tìm! Cho dù là người nhà Võ giả, cũng không đủ năng lực.
"Bố mẹ."
La Phong trịnh trọng gật đầu "Bố mẹ yên tâm, tất cả thân nhân năm đó của nhà chúng ta, con đều sẽ đi thăm dò." Đây là điều đầu tiên sau khi mình trở thành Giám Sát sứ phải làm, cũng là vì một chuyện cho bố mẹ.
--------------------------------
Bình luận facebook