Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 147
- Kim sư huynh, xe này trống không.
Một người vừa vạch nhánh cây ra, lập tức khó thở nói.
- Cái gì trống không?
Kim Nam Thanh biến sắc, tiến lên xem xét, quả nhiên là không.
- Sư huynh, nơi này có phát hiện.
Có một người tháo cây khô ra khỏi xe, lập tức khó thở nói ra.
- Sư huynh, nơi có phát hiện.
Tên này vừa kêu lên, mọi người tiến lên xem xét, sắc mặt trở nên cổ quái.
Nguyên lai, xe có phát hiện không phải là hàng của ô gia, mà là dược thảo, có nhiều xe có dược thảo, tổng cộng mười xe.
- Đây không phải là dược thảo dùng để luyện chế Đoán Cốt Thang hay sao?
Sau khi trầm mặc nửa ngày, rốt cuộc có người mở miệng.
Hào khí lập tức dị thường.
Mười xe dược liệu dùng để luyện chế Đoán Cốt Thang, đây có nghĩa là gì?
Điều này có ý nghĩa là sẽ tạo ra được một cao thủ đoán cốt giới.
Dùng Đoán Cốt Thang để tẩy luyện cơ thể là một chuyện rất tốn thời gian, hơn nữa cần kiên trì bền bỉ, ngươi không thể trông cậy vào việc chỉ tẩy luyện vài lần là có thể chính thức đại công cáo thành, nhưng đệ tử đích truyền của thế gia hào môn, sau khi tròn năm tuổi, đã bắt đầu tẩy luyện thân thể, một mực tẩy luyện cho tới hai mươi tuổi, vài năm vừa bắt đầu, một năm chỉ cần tẩy luyện ba lượt, nhưng sau khi mười tuổi, mỗi tháng đều phải tẩy luyện, chỉ có như vậy, mới có thể trước khi bọn họ hai mươi tuổi, đột phá đoán cốt giới.
Đương nhiên, nếu như hai mươi tuổi vẫn chưa đột phá đoán cốt giới, đã nói lên ngươi không trọng yếu, tư chất quá kém, những phú hào ngàn năm này sẽ không tiếp tục cho ngươi dùng nữa.
Từ năm tuổi đến hai mươi tuổi, suốt năm năm, số dược liệu cần thiết dùng để tẩy luyện đều bằng tổng số dược liệu trên mười xe ngựa này thôi.
Mười xe dược liệu, nhìn thì không nhiều lắm, nhưng mà, phải biết rằng, linh dược khó tìm a, đừng nói là mười xe, chỉ cần một xe dược liệu này, đã đủ vượt qua giá trị hàng hóa của ô gia gấp mấy lần rồi a.
Chính vì như thế, đã làm cho những đệ tử nội môn ô gia ở đây, Kim Nam Thanh, Tiểu Báo Tử và những đệ tử nội môn hạch tâm khác, bọn họ vẫn chưa từng hưởng thụ chỗ tốt của Đoán Cốt thang, tại ô gia, có thể hưởng thụ Đoán Cốt Thang chỉ có ba người, mà ba người này chính là công tử dòng chính của ô gia.
- Mẹ kiếp, ta nói vì sao mà tên ô Vân Thiên kia lại lạ như vậy, thì ra hắn đang âm thầm làm trò.
Trong mắt Kim Nam Thanh phún ra lửa, nhiều dược liệu như vậy, nếu cho hắn thì thật tốt, có những dược liệu này, hắn có thể nắm chắc tiến vào đoán cốt giới.
Tiến vào đoán cốt giới, chính là trưởng lão ô gia, địa vị như vậy, chính là ngồi hỏa tiễn phi thăng a.
Không chỉ có hắn, trong mắt của những người ở đây cũng phún lửa, kể cả Tiểu Báo Tử cũng như vậy.
- Kim sư huynh, chia thế nào?
Chu Chính Minh thở hổn hển, quay đầu nhìn Kim Chính Minh, vẻ mặt hi vọng.
- Các ngươi thấy thế nào?
Kim Nam Thanh lung lay tay, ý bảo Chu Chính Minh không nên nói, quét mắt nhìn mọi người, biểu lộ trong lòng của mọi người, trong nội tâm hắn đã biết vài phần.
Mọi người vẻ mặt tham ý, ánh mắt của Kim Nam Thanh đăm chiêu, đều có chút sợ hãi, ánh mắt nhìn chăm chằm vào xe dược liệu, không nói một lời.
Cuối cùng, ánh mắt Kim Nam Thanh nhìn lên người Tiểu Báo Tử, mỉm cười nói:
- Tiểu sư đệ, vừa rồi là ngươi đánh chết người, ngươi xem chuyện này nên xử lý thế nào?
Trong nội tâm thầm mắng:
- Xem ra thằng này muốn khi dễ ta, xem ta tuổi trẻ không hiểu chuyện sao?
Tâm niệm vừa động, nhân tiện nói:
- Không bằng sư huynh cứ làm chủ đi!
- ân!
Kim Nam Thanh gật gật đầu, nói:
- Đã như vầy, ta cũng không nói nhảm, ta biết rõ mọi người muốn gì, ta thấy chuyến đi này, những dược liệu này, cũng không phải hàng hóa của ô gia, là tên ô đại tổng quản kia mượn tên tuổi để chuyển hàng, sau đó chở đến đây, cho nên, dù rơi vào trong tay chúng ta, cũng không tổn hại lợi ích của ô gia, nhưng mà, các ngươi cũng nhìn thấy, món dược liệu này thập phần trân quý, đối với chúng ta, cũng thập phần trọng yếu, có những dược liệu này, luyện chế Đoán Cốt Thang, ta tin tưởng, chúng ta đều có nắm chắc sẽ tiến vào đoán cốt giới, trở thành trưởng lão.
Nếu tiến vào đoán cốt giới sẽ trở thành trưởng lão, ánh mắt của mọi người sáng lên.
- Nhưng mà, tuy những dược liệu này không phải của ô gia, nhưng do đại tổng quản vận chuyển, nghĩ đến đây, chắc chắn có liên quan rất lớn đến đại tổng quản, có thể là sử dụng rất nhiều tiền tài để mua được, nếu chúng ta cứ lấy như vậy, tương lai sẽ rất phiền toái.
- Của trời không lấy, sẽ bị trời đánh a!
Chu Chính Minh đã sớm kềm nén không được, nhảy dựng lên, nói:
- ô Vân Thiên phế vật kia, tra nhiều ngày như vậy, cũng không tra ra cái gì, chỉ cần chúng ta xử lý sạch sẽ không ai biết thì không sao, các ngươi nói xem có đúng hay không!
- Tên ngu xuẩn này cũng biết châm ngòi thổi gió đây!
Tiểu Báo Tử nghe thấy Chu Chính Minh nói thế, trong nội tâm cười cười.
Mà lời nói của Chu Chính Minh, lại cũng nhận được tán thành của mọi người, người trong võ lâm, ai không muốn võ công của mình cao chứ, ai không muốn sớm đột phát bình cảnh, hãnh diện chứ?
Cho nên, nghe Chu Chính Minh nói như thế, cũng hò reo phụ họa.
- Vậy thì tốt, nếu ý của tất cả đã như vậy, ta không còn gì để nói, nhưng mà, lời khó nghe vẫn phải nói trước, chuyện hôm nay, chỉ có tám người chúng ta biết rõ, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài!
Khi hắn nói chuyện, hắn sải bước đi đến gốc cây trói đám người kia, giơ tay chém xuống, chém chết những người còn lại, quay người lại, trên mặt còn lưu lại vết máu mà bọn người kia phun ra, lộ ra chút dữ tợn.
- Ở đâu tổng cộng có mười xe, ta và Tiểu Báo Tử lấy hai xe, những người khác lấy một xe, không có gì chứ?
- Không có, không có!
Sáu người còn lại đồng loạt lắc đầu.
- Ta lấy một xe là đủ rồi!
Tiểu Báo Tử nói, đúng thế, hắn lấy một xe không chỉ đủ, hơn nữa còn dư rất nhiều, hắn có đan phương Đoán Cốt Đan, đừng nói là một xe, dù là nửa xe, đã đủ cho hắn luyện chế Đoán Cốt Đan, dược liệu nhiều cũng vô dụng, cũng không thể làm cơm ăn.
- Tiểu sư đệ, chúng ta lớn tuổi, một xe dược liệu đã dùng không hết, dùng nhiều lại có hại, ngươi không giống, ngươi tuổi còn nhỏ, tư chất cũng không tệ, hai xe dược liệu này, đối với ngươi tác dụng rất lớn, ngươi cũng đừng có chối từ!
Kim Nam Thanh khoát khoát tay nói:
- Nhưng mà, sư đệ a, ngươi phải nhớ kỹ, chuyện hôm nay, tuyệt đối không thể nói cho người khác biết, cho dù là Từ trưởng lão, cũng không thể nói, ngươi hiểu chưa?
Một người vừa vạch nhánh cây ra, lập tức khó thở nói.
- Cái gì trống không?
Kim Nam Thanh biến sắc, tiến lên xem xét, quả nhiên là không.
- Sư huynh, nơi này có phát hiện.
Có một người tháo cây khô ra khỏi xe, lập tức khó thở nói ra.
- Sư huynh, nơi có phát hiện.
Tên này vừa kêu lên, mọi người tiến lên xem xét, sắc mặt trở nên cổ quái.
Nguyên lai, xe có phát hiện không phải là hàng của ô gia, mà là dược thảo, có nhiều xe có dược thảo, tổng cộng mười xe.
- Đây không phải là dược thảo dùng để luyện chế Đoán Cốt Thang hay sao?
Sau khi trầm mặc nửa ngày, rốt cuộc có người mở miệng.
Hào khí lập tức dị thường.
Mười xe dược liệu dùng để luyện chế Đoán Cốt Thang, đây có nghĩa là gì?
Điều này có ý nghĩa là sẽ tạo ra được một cao thủ đoán cốt giới.
Dùng Đoán Cốt Thang để tẩy luyện cơ thể là một chuyện rất tốn thời gian, hơn nữa cần kiên trì bền bỉ, ngươi không thể trông cậy vào việc chỉ tẩy luyện vài lần là có thể chính thức đại công cáo thành, nhưng đệ tử đích truyền của thế gia hào môn, sau khi tròn năm tuổi, đã bắt đầu tẩy luyện thân thể, một mực tẩy luyện cho tới hai mươi tuổi, vài năm vừa bắt đầu, một năm chỉ cần tẩy luyện ba lượt, nhưng sau khi mười tuổi, mỗi tháng đều phải tẩy luyện, chỉ có như vậy, mới có thể trước khi bọn họ hai mươi tuổi, đột phá đoán cốt giới.
Đương nhiên, nếu như hai mươi tuổi vẫn chưa đột phá đoán cốt giới, đã nói lên ngươi không trọng yếu, tư chất quá kém, những phú hào ngàn năm này sẽ không tiếp tục cho ngươi dùng nữa.
Từ năm tuổi đến hai mươi tuổi, suốt năm năm, số dược liệu cần thiết dùng để tẩy luyện đều bằng tổng số dược liệu trên mười xe ngựa này thôi.
Mười xe dược liệu, nhìn thì không nhiều lắm, nhưng mà, phải biết rằng, linh dược khó tìm a, đừng nói là mười xe, chỉ cần một xe dược liệu này, đã đủ vượt qua giá trị hàng hóa của ô gia gấp mấy lần rồi a.
Chính vì như thế, đã làm cho những đệ tử nội môn ô gia ở đây, Kim Nam Thanh, Tiểu Báo Tử và những đệ tử nội môn hạch tâm khác, bọn họ vẫn chưa từng hưởng thụ chỗ tốt của Đoán Cốt thang, tại ô gia, có thể hưởng thụ Đoán Cốt Thang chỉ có ba người, mà ba người này chính là công tử dòng chính của ô gia.
- Mẹ kiếp, ta nói vì sao mà tên ô Vân Thiên kia lại lạ như vậy, thì ra hắn đang âm thầm làm trò.
Trong mắt Kim Nam Thanh phún ra lửa, nhiều dược liệu như vậy, nếu cho hắn thì thật tốt, có những dược liệu này, hắn có thể nắm chắc tiến vào đoán cốt giới.
Tiến vào đoán cốt giới, chính là trưởng lão ô gia, địa vị như vậy, chính là ngồi hỏa tiễn phi thăng a.
Không chỉ có hắn, trong mắt của những người ở đây cũng phún lửa, kể cả Tiểu Báo Tử cũng như vậy.
- Kim sư huynh, chia thế nào?
Chu Chính Minh thở hổn hển, quay đầu nhìn Kim Chính Minh, vẻ mặt hi vọng.
- Các ngươi thấy thế nào?
Kim Nam Thanh lung lay tay, ý bảo Chu Chính Minh không nên nói, quét mắt nhìn mọi người, biểu lộ trong lòng của mọi người, trong nội tâm hắn đã biết vài phần.
Mọi người vẻ mặt tham ý, ánh mắt của Kim Nam Thanh đăm chiêu, đều có chút sợ hãi, ánh mắt nhìn chăm chằm vào xe dược liệu, không nói một lời.
Cuối cùng, ánh mắt Kim Nam Thanh nhìn lên người Tiểu Báo Tử, mỉm cười nói:
- Tiểu sư đệ, vừa rồi là ngươi đánh chết người, ngươi xem chuyện này nên xử lý thế nào?
Trong nội tâm thầm mắng:
- Xem ra thằng này muốn khi dễ ta, xem ta tuổi trẻ không hiểu chuyện sao?
Tâm niệm vừa động, nhân tiện nói:
- Không bằng sư huynh cứ làm chủ đi!
- ân!
Kim Nam Thanh gật gật đầu, nói:
- Đã như vầy, ta cũng không nói nhảm, ta biết rõ mọi người muốn gì, ta thấy chuyến đi này, những dược liệu này, cũng không phải hàng hóa của ô gia, là tên ô đại tổng quản kia mượn tên tuổi để chuyển hàng, sau đó chở đến đây, cho nên, dù rơi vào trong tay chúng ta, cũng không tổn hại lợi ích của ô gia, nhưng mà, các ngươi cũng nhìn thấy, món dược liệu này thập phần trân quý, đối với chúng ta, cũng thập phần trọng yếu, có những dược liệu này, luyện chế Đoán Cốt Thang, ta tin tưởng, chúng ta đều có nắm chắc sẽ tiến vào đoán cốt giới, trở thành trưởng lão.
Nếu tiến vào đoán cốt giới sẽ trở thành trưởng lão, ánh mắt của mọi người sáng lên.
- Nhưng mà, tuy những dược liệu này không phải của ô gia, nhưng do đại tổng quản vận chuyển, nghĩ đến đây, chắc chắn có liên quan rất lớn đến đại tổng quản, có thể là sử dụng rất nhiều tiền tài để mua được, nếu chúng ta cứ lấy như vậy, tương lai sẽ rất phiền toái.
- Của trời không lấy, sẽ bị trời đánh a!
Chu Chính Minh đã sớm kềm nén không được, nhảy dựng lên, nói:
- ô Vân Thiên phế vật kia, tra nhiều ngày như vậy, cũng không tra ra cái gì, chỉ cần chúng ta xử lý sạch sẽ không ai biết thì không sao, các ngươi nói xem có đúng hay không!
- Tên ngu xuẩn này cũng biết châm ngòi thổi gió đây!
Tiểu Báo Tử nghe thấy Chu Chính Minh nói thế, trong nội tâm cười cười.
Mà lời nói của Chu Chính Minh, lại cũng nhận được tán thành của mọi người, người trong võ lâm, ai không muốn võ công của mình cao chứ, ai không muốn sớm đột phát bình cảnh, hãnh diện chứ?
Cho nên, nghe Chu Chính Minh nói như thế, cũng hò reo phụ họa.
- Vậy thì tốt, nếu ý của tất cả đã như vậy, ta không còn gì để nói, nhưng mà, lời khó nghe vẫn phải nói trước, chuyện hôm nay, chỉ có tám người chúng ta biết rõ, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài!
Khi hắn nói chuyện, hắn sải bước đi đến gốc cây trói đám người kia, giơ tay chém xuống, chém chết những người còn lại, quay người lại, trên mặt còn lưu lại vết máu mà bọn người kia phun ra, lộ ra chút dữ tợn.
- Ở đâu tổng cộng có mười xe, ta và Tiểu Báo Tử lấy hai xe, những người khác lấy một xe, không có gì chứ?
- Không có, không có!
Sáu người còn lại đồng loạt lắc đầu.
- Ta lấy một xe là đủ rồi!
Tiểu Báo Tử nói, đúng thế, hắn lấy một xe không chỉ đủ, hơn nữa còn dư rất nhiều, hắn có đan phương Đoán Cốt Đan, đừng nói là một xe, dù là nửa xe, đã đủ cho hắn luyện chế Đoán Cốt Đan, dược liệu nhiều cũng vô dụng, cũng không thể làm cơm ăn.
- Tiểu sư đệ, chúng ta lớn tuổi, một xe dược liệu đã dùng không hết, dùng nhiều lại có hại, ngươi không giống, ngươi tuổi còn nhỏ, tư chất cũng không tệ, hai xe dược liệu này, đối với ngươi tác dụng rất lớn, ngươi cũng đừng có chối từ!
Kim Nam Thanh khoát khoát tay nói:
- Nhưng mà, sư đệ a, ngươi phải nhớ kỹ, chuyện hôm nay, tuyệt đối không thể nói cho người khác biết, cho dù là Từ trưởng lão, cũng không thể nói, ngươi hiểu chưa?
Bình luận facebook