Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 659
CHƯƠNG 659
“Tôi muốn anh lập tức giải thôi miên cho tôi!” Phó Kình Hiên không quan tâm người đàn ông này đang suy nghĩ gì, giọng nặng nề ra lệnh.
“Tôi không thể, tôi đã đồng ý với cậu ấy”
Người đàn ông nhanh chóng bình tĩnh lại, thu lại vẻ mờ mịt, lắc đầu từ chối.
Lửa giận trong lòng Phó Kình Hiên lại bùng lên, nắm chặt tay gầm nhẹ: “Không thể? Đây là chuyện của mấy người và Cố Tử Yên, không liên quan đến tôi, nếu người quan trọng nhất của anh yêu Cố Tử Yên như thế, vì sao anh không thôi miên Cố Tử Yên, để hai người bọn họ yêu nhau, vì sao tôi phải trả giá cho tình cảm của anh ta chứ!”
Người đàn ông cụp mắt, trong con ngươi không hề thay đổi cảm xúc lại hiện lên vẻ bi thương: “Quá muộn rồi… “
“Anh có ý gì?”
Người đàn ông không trả lời, mà là đi tới một bước giơ tay lên, dưới sự đề phòng của Phó Kình Hiên và trợ lý Trương, anh ta búng tay một cái.
Tách!
Phó Kình Hiên nghe thấy âm thanh búng tay này thì con ngươi lập tức mơ màng, trong đầu cũng bắt đầu dừng hoạt động.
Ngay cả trợ lý Trương ngồi trong xe phía sau, sắc mặt cũng mờ mịt.
Khi bọn họ khôi phục lại bình thường, người đàn ông kia đã không còn ở đó, không biết đã rời đi từ lúc nào.
“Tổng giám đốc PhóI” Trợ lý Trương vội vàng cầm dù xuống xe, chạy đến bên cạnh Phó Kình Hiên: “Vừa rồi chuyện gì xảy ra?
Người đàn ông kia là ai?”
Phó Kình Hiên không trả lời, ánh mắt mờ mịt quay lên xe.
Trợ lý Trương lấy khăn mặt trong hộp tủ dự trữ trên xe ra: “Tổng giám đốc Phó, anh lau nước trên người đi.”
Phó Kình Hiên cầm lấy khăn mặt lau đầu, giọng khàn khàn nói: “Người kia là người thôi miên chúng ta.”
“Cái gì?” Trợ lý Trương đụng đầu vào †mui xe, đau đớn rên lên một tiếng.
Nhưng anh ta không để ý tới chuyện này, nắm chặt tay lái hỏi: “Tổng giám đốc Phó, chúng ta thật sự bị thôi miên sao?”
“Phải.” Phó Kình Hiên cầm khăn mặt che mặt, không nhìn rõ biểu cảm trên mặt.
Trợ lý Trương chỉ cảm thấy run rẩy: “Nhưng chúng ta bị thôi miên từ lúc nào?”
Lông mi Phó Kình Hiên khẽ run lên.
Anh cũng muốn biết vấn đề này.
Anh chưa bao giờ nhìn thấy người đàn ông này, lại bị người đàn ông này thôi miên.
Có thể biết được người đàn ông này đáng sợ thế nào.
“Tổng giám đốc Phó, tại sao anh ta phải thôi miên chúng ta?” Trợ lý Trương thở dồn dập hỏi.
Phó Kình Hiên lấy khăn mặt xuống: “Đừng hỏi nữa, cậu điều tra thân phận của người đàn ông kia một chút, các mối quan hệ của anh ta nữa”
Anh muốn biết rốt cuộc người đàn ông kia là ai.
Người đàn ông yêu Cố Tử Yên là ai!
“Vâng.” Sắc mặt trợ lý Trương nghiêm túc gật đầu.
“Tôi muốn anh lập tức giải thôi miên cho tôi!” Phó Kình Hiên không quan tâm người đàn ông này đang suy nghĩ gì, giọng nặng nề ra lệnh.
“Tôi không thể, tôi đã đồng ý với cậu ấy”
Người đàn ông nhanh chóng bình tĩnh lại, thu lại vẻ mờ mịt, lắc đầu từ chối.
Lửa giận trong lòng Phó Kình Hiên lại bùng lên, nắm chặt tay gầm nhẹ: “Không thể? Đây là chuyện của mấy người và Cố Tử Yên, không liên quan đến tôi, nếu người quan trọng nhất của anh yêu Cố Tử Yên như thế, vì sao anh không thôi miên Cố Tử Yên, để hai người bọn họ yêu nhau, vì sao tôi phải trả giá cho tình cảm của anh ta chứ!”
Người đàn ông cụp mắt, trong con ngươi không hề thay đổi cảm xúc lại hiện lên vẻ bi thương: “Quá muộn rồi… “
“Anh có ý gì?”
Người đàn ông không trả lời, mà là đi tới một bước giơ tay lên, dưới sự đề phòng của Phó Kình Hiên và trợ lý Trương, anh ta búng tay một cái.
Tách!
Phó Kình Hiên nghe thấy âm thanh búng tay này thì con ngươi lập tức mơ màng, trong đầu cũng bắt đầu dừng hoạt động.
Ngay cả trợ lý Trương ngồi trong xe phía sau, sắc mặt cũng mờ mịt.
Khi bọn họ khôi phục lại bình thường, người đàn ông kia đã không còn ở đó, không biết đã rời đi từ lúc nào.
“Tổng giám đốc PhóI” Trợ lý Trương vội vàng cầm dù xuống xe, chạy đến bên cạnh Phó Kình Hiên: “Vừa rồi chuyện gì xảy ra?
Người đàn ông kia là ai?”
Phó Kình Hiên không trả lời, ánh mắt mờ mịt quay lên xe.
Trợ lý Trương lấy khăn mặt trong hộp tủ dự trữ trên xe ra: “Tổng giám đốc Phó, anh lau nước trên người đi.”
Phó Kình Hiên cầm lấy khăn mặt lau đầu, giọng khàn khàn nói: “Người kia là người thôi miên chúng ta.”
“Cái gì?” Trợ lý Trương đụng đầu vào †mui xe, đau đớn rên lên một tiếng.
Nhưng anh ta không để ý tới chuyện này, nắm chặt tay lái hỏi: “Tổng giám đốc Phó, chúng ta thật sự bị thôi miên sao?”
“Phải.” Phó Kình Hiên cầm khăn mặt che mặt, không nhìn rõ biểu cảm trên mặt.
Trợ lý Trương chỉ cảm thấy run rẩy: “Nhưng chúng ta bị thôi miên từ lúc nào?”
Lông mi Phó Kình Hiên khẽ run lên.
Anh cũng muốn biết vấn đề này.
Anh chưa bao giờ nhìn thấy người đàn ông này, lại bị người đàn ông này thôi miên.
Có thể biết được người đàn ông này đáng sợ thế nào.
“Tổng giám đốc Phó, tại sao anh ta phải thôi miên chúng ta?” Trợ lý Trương thở dồn dập hỏi.
Phó Kình Hiên lấy khăn mặt xuống: “Đừng hỏi nữa, cậu điều tra thân phận của người đàn ông kia một chút, các mối quan hệ của anh ta nữa”
Anh muốn biết rốt cuộc người đàn ông kia là ai.
Người đàn ông yêu Cố Tử Yên là ai!
“Vâng.” Sắc mặt trợ lý Trương nghiêm túc gật đầu.
Bình luận facebook