• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thừa Tướng Lạnh Lùng Là Kẻ Yêu Đến Mất Não (6 Viewers)

  • Chương 5

Cố Thời Tự cúi người, ôm ta vào lòng, cằm của hắn nhẹ nhàng chạm vào bên tai ta.

Ta sững sờ, khoảng cách này có phải quá gần rồi không…

Hắn hít sâu bên tai ta, giọng nói đầy uất ức: "Nhưng ngài đã tuyển phi nạp thiếp, vậy ta là gì chứ?"

Ta chớp mắt, thì ra hắn lo sợ mất đi vị trí của mình.

Ta vỗ vỗ lưng hắn, an ủi: "Ngươi không giống họ, trong lòng ta, ngươi luôn là người quan trọng nhất."

Hắn không nói gì, ta liền lục tìm trong người và lấy ra một tấm lệnh bài.

"Đây, lệnh bài vào cung, từ nay ngươi có thể vào cung mà không cần đợi triệu tập."

Không khí lắng lại trong giây lát.

Cố Thời Tự khẽ cứng người, nhận lấy lệnh bài, nhìn ta với vẻ ngạc nhiên: "Ta muốn gặp ngài bất cứ lúc nào cũng được sao?"

Ta nghiêm túc gật đầu: "Bất cứ lúc nào cũng được."

Thấy ánh mắt hắn dần dịu lại, ta tiến gần hơn, khẽ chọc vào ngực hắn: "Vậy ái khanh có thể đừng giận trẫm nữa được không?"

Đôi tai của Cố Thời Tự hơi ửng đỏ, giọng điệu có phần ngượng ngùng: "Được."

Sau khi dỗ dành xong Cố Thời Tự, ngày hôm sau, cuối cùng ta cũng không còn nhận được tờ đơn xin nghỉ của hắn nữa.

Thật là thoải mái!

Chỉ là ta ngủ không ngon lắm, sau khi uống rượu, Cố Thời Tự cứ nắm chặt tay áo của ta không buông, còn lẩm bẩm muốn ta ở lại với hắn nhiều hơn.

Là một minh quân, đương nhiên ta rất hào phóng mà ở lại dỗ hắn ngủ.

Kết quả là trong buổi triều sớm, ta ngáp mãi không ngừng.

Cố Thời Tự mặc quan bào màu xanh đậm, khóe môi mỉm cười: "Hoàng thượng nếu thấy mệt mỏi, chi bằng hôm nay hạ triều sớm để nghỉ ngơi đi."

Ôi, thật chu đáo quá đi!

Ta đang chuẩn bị bước xuống theo đề nghị của hắn thì Hộ Bộ Thượng thư đã trừng mắt nhìn ta: "Hoàng thượng còn chưa ngồi nóng ghế rồng đã muốn hạ triều rồi sao?"

Ta: "..."

Cố Thời Tự khẽ nhíu mày: "Tôn Thượng thư có việc gì muốn tấu?"

"Tất nhiên là về việc chung thân đại sự của Hoàng thượng!" Tôn Thượng thư hừ một tiếng đầy kiêu ngạo, trình lên một quyển sổ: "Thần đã tuyển chọn xong các nam tử trong độ tuổi thích hợp ở kinh thành, tất cả đã được ghi chép trong sổ này. Ba ngày nữa, tuyển chọn sẽ diễn ra như kế hoạch."

Ta mở sổ ra, thấy một danh sách dài dằng dặc.

Rồi nghe Tôn Thượng thư nói thêm với giọng điệu mỉa mai: "Cố Thừa tướng, ngươi cũng nên chuẩn bị sẵn sàng."

Cố Thời Tự vẫn giữ nguyên vẻ mặt không thay đổi: "Bản quan cần chuẩn bị gì?"

"Tất nhiên là để tham gia tuyển chọn rồi!" Tôn Thượng thư ngẩng cao đầu: "Hoàng thượng đã đích thân nói, sẽ đưa ngươi vào danh sách tuyển chọn.”

"Dù sao Cố Thừa tướng cũng chưa kết hôn, lại là một mỹ nam tử vô cùng xuất chúng."

Các quan viên khác: "???"

Ta suýt chút nữa ngã khỏi ghế rồng: "???"

Tiểu Thông Tử đứng bên cạnh đưa cho ta một ánh mắt khẳng định, ta lập tức nhớ lại lời cậu ta nói đêm qua trước khi ta đi tìm Cố Thời Tự, rằng tấu chương của Hộ Bộ Thượng thư nhất định phải xem kỹ. Hóa ra là việc này!!!

Tôn Thượng thư hoàn toàn không để ý đến sự hoang mang của mọi người, tiếp tục thao thao bất tuyệt.

"Thực ra triều đình cũng có những nam tử chưa kết hôn và còn trong độ tuổi thích hợp, thần còn đang nghĩ liệu có nên miễn cho họ khỏi việc tuyển chọn này hay không.”

"Nhưng nay Hoàng thượng đã lệnh cho Thừa tướng tham gia, thì đặc cách này không cần nữa.”

"Thần thấy quyết định của Hoàng thượng thật anh minh, làm bề tôi thì nên tận trung phục vụ quân chủ."

Ta phải bám chặt vào ghế rồng mới ngồi vững, không phải phục vụ kiểu này, không phải kiểu này đâu!!!

Vừa mới dỗ dành hắn xong, đừng làm rối tung mọi chuyện lên chứ!!!

Cố Thời Tự đứng yên, đôi mày hơi cau lại, không biết đang suy nghĩ gì.

Tôn Thượng thư cười đắc ý, lấn tới: "Sao? Cố Thừa tướng cảm thấy ủy khuất sao?"

Sau buổi triều sớm, ta vội vã đi đi lại lại trong Ngự thư phòng, tâm trạng lo lắng không thôi.

"Tiêu rồi, Cố Thời Tự chắc chắn nghĩ rằng ta đang sỉ nhục hắn!"

Ta cuống cuồng lục tìm tấu chương của ngày hôm qua.

Trong tấu chương, Tôn Thượng thư đã hỏi liệu có nên để Cố Thừa tướng tham gia tuyển chọn hay không, còn liệt kê ra hàng loạt lợi ích của việc này.

Ta vỗ trán, muốn khóc mà không có nước mắt: "Ta làm sao mà ngồi vững trên ngai vàng này được nữa!!!"

Tiểu Thông Tử cũng lo lắng không kém: "Cố Thừa tướng quyền thế bao trùm cả triều đình, lần này Hoàng thượng chẳng khác nào công khai thách thức ngài ấy…"

Lòng bàn tay ta đổ mồ hôi: "Thật sự không thể nào bắt hắn tham gia tuyển chọn cùng với những người khác được, điều đó sẽ hạ thấp thân phận của hắn quá."

"Hay là Hoàng thượng thử tìm Cố Thừa tướng để giải thích một lần nữa, nếu không được thì đến ngày tuyển chọn, ta sẽ diễn một vở kịch để loại ngài ấy ra." Tiểu Thông Tử đề xuất. "Chắc ngài ấy cũng sẽ hiểu và phối hợp thôi."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom