Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-205
Chương 205: Mệnh ở sớm tối
Editor: Waveliterature Vietnam
Dạ Diễm đã biến mất, vừa mới tỉnh lại đã nghĩ cách đi đối phó Tiêu Hàn.
Lam Thiên Vũ nhìn theo bóng Dạ Diễm, cảm thấy không thể nói lý gì được….
Nếu lúc trước ở sân bay anh ta không cùng Cung Vũ Dao cố tình tạo ra một tai nạn ngoài ý muốn làm cho Kiều Tinh bị thương, Lam Thiên Vũ hoàn toàn không nghi ngờ anh ta;
Nếu anh ta để cho Kiều Tinh đi sớm hơn, sự việc cũng không đến mức này, Lam Thiên Vũ sẽ không bỏ trốn với Tiêu Hàn trong đám cưới, Tiêu Hàn và Thẩm Ngưng sẽ không bị biến dạng, đứa trẻ sẽ không biến mất….
Tất cả mọi chuyện, từ đầu đến cuối đều là lỗi của Dạ Diễm, bây giờ anh ta đổ tất cả tội lỗi lên người Tiêu Hàn, toàn lực trả thù Tiêu Hàn, thực là nực cười!!!
Thật nực cười…
Tận sâu trong lòng Lam Thiên Vũ cảm thấy áy náy với Tiêu Hàn, cô rất muốn can ngăn Dạ Diễm, nhưng cô biết chính mình không thể ngăn cản, cô cảm thấy mệt mỏi, kiệt sức, không biết phải làm gì.
"Thiêu phu nhân, lại dùng bữa sáng đi." Donna khuyên nhủ.
"Tôi muốn nghỉ ngơi một lúc, người đi ra ngoài trước đi." Lam Thiên Vũ nhẹ nhàng ngồi trên giường, cô cảm thấy rất mệt mỏi, cái cuộc sống đen tối này đến khi nào mới kết thúc đây?
"Được rồi." Donna biết tính khí của Lam Thiên Vũ, không miễn cưỡng cô ấy nữa, "Nếu cô muốn nghỉ ngơi hãy vào phòng mới, chiếc giường lớn nơi phòng khách này đã dính nhiều máu, tôi không có thời gian để thay ga mới."
Lam Thiên Vũ gật đầu, không nói gì.
"Tôi sẽ đi chăm sóc Kiều tiểu thư, cô có cần gì thì có thể tìm tôi."
Donna cố ý nói vậy là muốn nhắc nhở Lam Thiên Vũ, cô vẫn có trách nhiệm, sự sinh tử của Kiều Tinh là phụ thuộc vào cô, cô không thể từ bỏ như vậy….
Donna đã dùng cách này để ra ám thị hiệu quả, Lam Thiên Vũ từ từ ngẩng đầu lên, tự nhủ với mình rằng: "Vâng, Kiều Tinh vẫn còn ở Dạ gia, tôi không thể để cô ấy có chuyện gì được…"
**
Lam Thiên Vũ ngoan ngoãn dùng bữa sáng, rồi đi xuống lầu thăm Kiều Tinh, ngồi với Kiều Tinh một lúc, sau đó về phòng nghỉ ngơi.
Cô thật sự quá là mệt mỏi, cơ thể rất yếu, cả đêm qua gần như là không ngủ, hiện tại thể xác và tinh thần tiều tụy, trở lại phòng liền ngã trên giường ngủ một giấc.
Đến gần tối, có ai đó gõ cửa phòng cô, Lam Thiên Vũ mơ mơ màng màng tỉnh lại, mệt mỏi đáp: "Có chuyện gì không?"
"Thiếu phu nhân, dậy dùng bữa tối." Donna nói.
"Tôi không đói bụng." Lam Thiên Vũ trở mình tiếp tục ngủ.
"Cô nên dùng bữa tối rồi ngủ tiếp, cô vừa mới sẩy thai, không nên để bị đói." Donna cố gắng khuyên bảo.
Lam Thiên Vũ cảm thấy phiền phức quá, nhưng Donna vẫn là người đối xử tốt với cô, cô không từ chối nữa, ngồi dậy nói: "Vào đi."
"Vâng." Donna đẩy cửa tiến vào, trong tay bưng một khay đồ ăn nhỏ, giúp cô đặt bữa tối trên bàn trong, sau đó lại dìu Lam Thiên Vũ, "Thiếu phu nhân, cô ăn một chút gì rồi đi ngủ nhé, thiếu gia hôm nay không về, cô có thể yên tâm ngủ ngon."
"Không về?" Lam Thiên Vũ hơi bất ngờ, Dạ Diễm trên người còn bị thương nặng như vậy, tại sao tối nay lại không về? Hay là đối phó với Tiêu Hàn không kể ngày đêm?
"Vâng, Triệu Quân gọi điện thoại về thông báo, thiếu gia bảo rằng tôi phải chăm sóc cô." Donna lấy thêm áo khoác mặc cho Lam Thiên Vũ.
Lam Thiên Vũ không nói gì, trong lòng tự nhắc mình rằng, không cần để tâm tới chuyện của Dạ Diễm, anh ta không về càng tốt, cô có thể yên bình, nhưng lại nghĩ đến Dạ Diễm đang điên cuồng đối phó với Tiêu Hàn, cô lại cảm thấy lo lắng cho Tiêu Hàn.
"Mở TV cho tôi." Lam Thiên Vũ nghĩ đến việc nếu Tiêu Hàn có xảy ra chuyện gì, tin tức sẽ được phát tán.
"Cô vừa mới sẩy thai, không nên nhìn TV, sẽ không tốt cho mắt của cô." Donna nhẹ nhàng nói.
Lam Thiên Vũ tự mở TV, tin tức mới nhất phát lên: "Tin mới nhất, doanh nhân Trung Quốc Tiêu Hàn vừa xảy ra tai nạn, năm ngày trước, anh ta đã công khai cướp cô dâu ở đám cưới của Dạ Diễm, dẫn đến khuôn mặt bị biến dạng, hôm nay tại phố người Hoa bị ám sát, trúng ngay một phát súng vào ngực, hiện tại đang rất nguy kịch, thập tử nhất sinh….."
Editor: Waveliterature Vietnam
Dạ Diễm đã biến mất, vừa mới tỉnh lại đã nghĩ cách đi đối phó Tiêu Hàn.
Lam Thiên Vũ nhìn theo bóng Dạ Diễm, cảm thấy không thể nói lý gì được….
Nếu lúc trước ở sân bay anh ta không cùng Cung Vũ Dao cố tình tạo ra một tai nạn ngoài ý muốn làm cho Kiều Tinh bị thương, Lam Thiên Vũ hoàn toàn không nghi ngờ anh ta;
Nếu anh ta để cho Kiều Tinh đi sớm hơn, sự việc cũng không đến mức này, Lam Thiên Vũ sẽ không bỏ trốn với Tiêu Hàn trong đám cưới, Tiêu Hàn và Thẩm Ngưng sẽ không bị biến dạng, đứa trẻ sẽ không biến mất….
Tất cả mọi chuyện, từ đầu đến cuối đều là lỗi của Dạ Diễm, bây giờ anh ta đổ tất cả tội lỗi lên người Tiêu Hàn, toàn lực trả thù Tiêu Hàn, thực là nực cười!!!
Thật nực cười…
Tận sâu trong lòng Lam Thiên Vũ cảm thấy áy náy với Tiêu Hàn, cô rất muốn can ngăn Dạ Diễm, nhưng cô biết chính mình không thể ngăn cản, cô cảm thấy mệt mỏi, kiệt sức, không biết phải làm gì.
"Thiêu phu nhân, lại dùng bữa sáng đi." Donna khuyên nhủ.
"Tôi muốn nghỉ ngơi một lúc, người đi ra ngoài trước đi." Lam Thiên Vũ nhẹ nhàng ngồi trên giường, cô cảm thấy rất mệt mỏi, cái cuộc sống đen tối này đến khi nào mới kết thúc đây?
"Được rồi." Donna biết tính khí của Lam Thiên Vũ, không miễn cưỡng cô ấy nữa, "Nếu cô muốn nghỉ ngơi hãy vào phòng mới, chiếc giường lớn nơi phòng khách này đã dính nhiều máu, tôi không có thời gian để thay ga mới."
Lam Thiên Vũ gật đầu, không nói gì.
"Tôi sẽ đi chăm sóc Kiều tiểu thư, cô có cần gì thì có thể tìm tôi."
Donna cố ý nói vậy là muốn nhắc nhở Lam Thiên Vũ, cô vẫn có trách nhiệm, sự sinh tử của Kiều Tinh là phụ thuộc vào cô, cô không thể từ bỏ như vậy….
Donna đã dùng cách này để ra ám thị hiệu quả, Lam Thiên Vũ từ từ ngẩng đầu lên, tự nhủ với mình rằng: "Vâng, Kiều Tinh vẫn còn ở Dạ gia, tôi không thể để cô ấy có chuyện gì được…"
**
Lam Thiên Vũ ngoan ngoãn dùng bữa sáng, rồi đi xuống lầu thăm Kiều Tinh, ngồi với Kiều Tinh một lúc, sau đó về phòng nghỉ ngơi.
Cô thật sự quá là mệt mỏi, cơ thể rất yếu, cả đêm qua gần như là không ngủ, hiện tại thể xác và tinh thần tiều tụy, trở lại phòng liền ngã trên giường ngủ một giấc.
Đến gần tối, có ai đó gõ cửa phòng cô, Lam Thiên Vũ mơ mơ màng màng tỉnh lại, mệt mỏi đáp: "Có chuyện gì không?"
"Thiếu phu nhân, dậy dùng bữa tối." Donna nói.
"Tôi không đói bụng." Lam Thiên Vũ trở mình tiếp tục ngủ.
"Cô nên dùng bữa tối rồi ngủ tiếp, cô vừa mới sẩy thai, không nên để bị đói." Donna cố gắng khuyên bảo.
Lam Thiên Vũ cảm thấy phiền phức quá, nhưng Donna vẫn là người đối xử tốt với cô, cô không từ chối nữa, ngồi dậy nói: "Vào đi."
"Vâng." Donna đẩy cửa tiến vào, trong tay bưng một khay đồ ăn nhỏ, giúp cô đặt bữa tối trên bàn trong, sau đó lại dìu Lam Thiên Vũ, "Thiếu phu nhân, cô ăn một chút gì rồi đi ngủ nhé, thiếu gia hôm nay không về, cô có thể yên tâm ngủ ngon."
"Không về?" Lam Thiên Vũ hơi bất ngờ, Dạ Diễm trên người còn bị thương nặng như vậy, tại sao tối nay lại không về? Hay là đối phó với Tiêu Hàn không kể ngày đêm?
"Vâng, Triệu Quân gọi điện thoại về thông báo, thiếu gia bảo rằng tôi phải chăm sóc cô." Donna lấy thêm áo khoác mặc cho Lam Thiên Vũ.
Lam Thiên Vũ không nói gì, trong lòng tự nhắc mình rằng, không cần để tâm tới chuyện của Dạ Diễm, anh ta không về càng tốt, cô có thể yên bình, nhưng lại nghĩ đến Dạ Diễm đang điên cuồng đối phó với Tiêu Hàn, cô lại cảm thấy lo lắng cho Tiêu Hàn.
"Mở TV cho tôi." Lam Thiên Vũ nghĩ đến việc nếu Tiêu Hàn có xảy ra chuyện gì, tin tức sẽ được phát tán.
"Cô vừa mới sẩy thai, không nên nhìn TV, sẽ không tốt cho mắt của cô." Donna nhẹ nhàng nói.
Lam Thiên Vũ tự mở TV, tin tức mới nhất phát lên: "Tin mới nhất, doanh nhân Trung Quốc Tiêu Hàn vừa xảy ra tai nạn, năm ngày trước, anh ta đã công khai cướp cô dâu ở đám cưới của Dạ Diễm, dẫn đến khuôn mặt bị biến dạng, hôm nay tại phố người Hoa bị ám sát, trúng ngay một phát súng vào ngực, hiện tại đang rất nguy kịch, thập tử nhất sinh….."
Bình luận facebook