Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 278: Lòng dạ thâm trầm 2
Editor:Waveliterature Vietnam
Lam Thiên Vũ nghe mấy lời này, tâm tình lại trở nên lo lắng không yên, ngày đó cô thấy Tiêu Kỳ ở phố tình nhân, dáng vẻ của anh ta lúc đó khắc sâu trong lòng cô, chỉ sợ anh ta thật sự trở về tìm cô, nếu cô chuyển đến chỗ Thẩm Hân, liệu có thể liên lụy đến cô ấy không??
Hơn nữa lúc trước cô chuyển đi, Tiêu Hàn còn sai mấy vệ sĩ đi theo, nhiều như vậy sợ không được tự nhiên. So với không chuyển có gì khác nhau?
Tiêu Hàn liếc Lam Thiên Vũ một cái, tiếp tục khuyên nhủ: "Thiên Vũ, nghe lời anh, em vẫn nên ở nhà anh một thời gian, qua mười lăm hai mươi ngày, Tiêu Kỳ bị bắt, em chuyển ra ngoài ở cũng không muộn. Hơn nữa sáng nay Thẩm Hân cũng nhắn tin cho anh, nói muốn đến nhà anh thăm em, để anh mời cô ấy ở lại với em, như vậy hai người có thể chăm sóc lẫn nhau, cũng sẽ không xấu hổ vì anh ở đây."
"Thẩm Hân đồng ý rồi?" Lam Thiên Vũ cảm thấy rất ngoài ý muốn, không nghĩ còn có chuyện như vậy.
"Đương nhiên, cô ấy còn rất vui mừng, nói có thể ở cùng em." Tiêu Hàn cười nói, "Vừa nãy lúc ăn cơm anh định nói với em chuyện này, nếu không phải quản lí kia khiến anh khó chịu, sau đó lại gặp Lôi Liệt, thì đã nói được."
"Em gọi hỏi Thẩm Hân một chút." Lam Thiên Vũ gọi vào số Thẩm Hân, điện thoại rất nhanh được kết nối ------
"Thẩm Hân, cậu đang làm gì?"
"Đang ăn bún cay ở ven đường, cậu ở đâu? Ăn trưa chưa?"
"Sao lại ăn thứ không có dinh dưỡng như vậy?"
"Hết cách rồi, nghèo mà. Ha ha, đúng rồi, Thiên Vũ, thật ngại quá, sáng nay chủ trọ tới tìm tớ, nói muốn thu hồi phòng, muốn tớ trong ba ngày phải chuyển đi, tớ lại phải tìm phòng nữa, nên bây giờ cậu tạm thời không thể chuyển đến ở cùng tớ rồi."
"Ờ... có phải Tiêu Hàn mời cậu sang ở tạm nhà anh ấy không?"
Thời điểm nói câu này, Lam Thiên Vũ liếc Tiêu Hàn một cái, Tiêu Hàn cười khẽ, tỏ vẻ bất đắc dĩ khi bị Lam Thiên Vũ thử, cô thế mà lại nghĩ anh ta nói dối?
"À...." Thẩm Hân hơi sửng sốt, có chút ngượng ngùng nói, "Anh ấy muốn tớ chuyển đến với cậu, để cậu không phải ngại ngùng, lại sợ cậu không vui nên cũng không dám đồng ý."
"Thì ra là như vậy." Lam Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi cô thật sự đã nghĩ Tiêu Hàn đang lừa gạt mình, bây giờ mới biết là sự thật, xem ra do mình quá lo lắng.
"Thiên Vũ, cậu........Cậu không chào đón tớ sao?" Thẩm Hân dè dặt hỏi.
"Đương nhiên là chào đón rồi, có cậu ở cùng, tớ cũng không thấy xấu hổ." Lam Thiên Vũ cười nói, "Nhưng tớ chỉ ở đây nhiều nhất một tháng, chờ sau khi mọi chuyện xong xuôi thì chuyển đi."
"Tốt quá!" Thẩm Hân vô cùng vui vẻ, "Dù sao hơn mười ngày nữa bọn mình cũng tốt nghiệp, đến lúc đó tớ sẽ tìm một căn phòng xinh đẹp ở ngoài, chờ Kiều Tinh về, ba chúng ta lại ở cùng một chỗ như trước."
"Được! Tớ cũng nghĩ như vậy, cậu nhanh chóng thu xếp hành lý đi, bây giờ tớ qua đón cậu." Lam Thiên Vũ nghĩ tới việc có thể ở cùng hai bạn tốt, tâm trạng thoải mái hẳn lên.
"Được được được, tớ lập tức về thu dọn."
......
Cúp điện thoại, Lam Thiên Vũ cười với Tiêu Hàn: "Buổi chiều không phải anh có việc bận sao? Để em tự mình lái xe tới đón Thẩm Hân."
"Anh để Ti Tuệ chở em đi." Tiêu Hàn tâm trạng rất tốt, Thiên Vũ luôn luôn ngây thơ như vậy, Thẩm Hân cũng thật thông minh, giúp anh ta dàn xếp mọi chuyện ở thời khắc quan trọng nhất.......
Lam Thiên Vũ nghe mấy lời này, tâm tình lại trở nên lo lắng không yên, ngày đó cô thấy Tiêu Kỳ ở phố tình nhân, dáng vẻ của anh ta lúc đó khắc sâu trong lòng cô, chỉ sợ anh ta thật sự trở về tìm cô, nếu cô chuyển đến chỗ Thẩm Hân, liệu có thể liên lụy đến cô ấy không??
Hơn nữa lúc trước cô chuyển đi, Tiêu Hàn còn sai mấy vệ sĩ đi theo, nhiều như vậy sợ không được tự nhiên. So với không chuyển có gì khác nhau?
Tiêu Hàn liếc Lam Thiên Vũ một cái, tiếp tục khuyên nhủ: "Thiên Vũ, nghe lời anh, em vẫn nên ở nhà anh một thời gian, qua mười lăm hai mươi ngày, Tiêu Kỳ bị bắt, em chuyển ra ngoài ở cũng không muộn. Hơn nữa sáng nay Thẩm Hân cũng nhắn tin cho anh, nói muốn đến nhà anh thăm em, để anh mời cô ấy ở lại với em, như vậy hai người có thể chăm sóc lẫn nhau, cũng sẽ không xấu hổ vì anh ở đây."
"Thẩm Hân đồng ý rồi?" Lam Thiên Vũ cảm thấy rất ngoài ý muốn, không nghĩ còn có chuyện như vậy.
"Đương nhiên, cô ấy còn rất vui mừng, nói có thể ở cùng em." Tiêu Hàn cười nói, "Vừa nãy lúc ăn cơm anh định nói với em chuyện này, nếu không phải quản lí kia khiến anh khó chịu, sau đó lại gặp Lôi Liệt, thì đã nói được."
"Em gọi hỏi Thẩm Hân một chút." Lam Thiên Vũ gọi vào số Thẩm Hân, điện thoại rất nhanh được kết nối ------
"Thẩm Hân, cậu đang làm gì?"
"Đang ăn bún cay ở ven đường, cậu ở đâu? Ăn trưa chưa?"
"Sao lại ăn thứ không có dinh dưỡng như vậy?"
"Hết cách rồi, nghèo mà. Ha ha, đúng rồi, Thiên Vũ, thật ngại quá, sáng nay chủ trọ tới tìm tớ, nói muốn thu hồi phòng, muốn tớ trong ba ngày phải chuyển đi, tớ lại phải tìm phòng nữa, nên bây giờ cậu tạm thời không thể chuyển đến ở cùng tớ rồi."
"Ờ... có phải Tiêu Hàn mời cậu sang ở tạm nhà anh ấy không?"
Thời điểm nói câu này, Lam Thiên Vũ liếc Tiêu Hàn một cái, Tiêu Hàn cười khẽ, tỏ vẻ bất đắc dĩ khi bị Lam Thiên Vũ thử, cô thế mà lại nghĩ anh ta nói dối?
"À...." Thẩm Hân hơi sửng sốt, có chút ngượng ngùng nói, "Anh ấy muốn tớ chuyển đến với cậu, để cậu không phải ngại ngùng, lại sợ cậu không vui nên cũng không dám đồng ý."
"Thì ra là như vậy." Lam Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi cô thật sự đã nghĩ Tiêu Hàn đang lừa gạt mình, bây giờ mới biết là sự thật, xem ra do mình quá lo lắng.
"Thiên Vũ, cậu........Cậu không chào đón tớ sao?" Thẩm Hân dè dặt hỏi.
"Đương nhiên là chào đón rồi, có cậu ở cùng, tớ cũng không thấy xấu hổ." Lam Thiên Vũ cười nói, "Nhưng tớ chỉ ở đây nhiều nhất một tháng, chờ sau khi mọi chuyện xong xuôi thì chuyển đi."
"Tốt quá!" Thẩm Hân vô cùng vui vẻ, "Dù sao hơn mười ngày nữa bọn mình cũng tốt nghiệp, đến lúc đó tớ sẽ tìm một căn phòng xinh đẹp ở ngoài, chờ Kiều Tinh về, ba chúng ta lại ở cùng một chỗ như trước."
"Được! Tớ cũng nghĩ như vậy, cậu nhanh chóng thu xếp hành lý đi, bây giờ tớ qua đón cậu." Lam Thiên Vũ nghĩ tới việc có thể ở cùng hai bạn tốt, tâm trạng thoải mái hẳn lên.
"Được được được, tớ lập tức về thu dọn."
......
Cúp điện thoại, Lam Thiên Vũ cười với Tiêu Hàn: "Buổi chiều không phải anh có việc bận sao? Để em tự mình lái xe tới đón Thẩm Hân."
"Anh để Ti Tuệ chở em đi." Tiêu Hàn tâm trạng rất tốt, Thiên Vũ luôn luôn ngây thơ như vậy, Thẩm Hân cũng thật thông minh, giúp anh ta dàn xếp mọi chuyện ở thời khắc quan trọng nhất.......
Bình luận facebook