Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 75
Mạc Thiên Ngôn lại càng hoảng sợ, vội vã hét lớn:
- Vũ La. Ngươi làm gì vậy, tên tiểu tử ngu ngốc ngươi mau trở lại!
Mộc Dịch Trạc mặc dù nhìn có chút hả hê, thế nhưng cũng không vui mừng nổi, nhiều lắm mình cũng chỉ sống lâu hơn Vũ La một chút mà thôi, Thần Hỏa Phượng Hoàng này quá hùng mạnh, mọi người ở dưới tay của nó giống như hài đồng đối mặt với vũ phu. Không có chút lực hoàn thủ nào.
Vũ La ngẩng đầu nhìn Thần Hỏa Phượng Hoàng từ trên trời lao xuống, tâm thần khẽ động, một sợi xích thô to gây ra tiếng loảng xoảng từ phía sau lung bay lên. Trên sợi xích, phù văn linh quang lưu chuyển không ngừng. Xa xa nhìn lại giống như ngân hà đổi chiều!
Sợi xích dễ dàng xuyên qua mười ba đạo hỏa diễm long quyển, chuẩn xác bắn trúng Thần Hỏa Phượng Hoàng.
Vẫn chưa dừng lại, không ngờ nó tiếp tục bay thẳng, bắn trúng bản thể Thần Hỏa Phượng Hoàng, keng một tiếng đánh lên chiếc vòng kia. Lập tức, sợi xích bay nhanh tới co rút. Móc ở trên chiếc vòng, trở thành đạo hỏa diễm hoàng vĩ thứ tám của Thần Hỏa Phượng Hoàng!
Vũ La cũng không biết mình làm như vậy rốt cuộc là đúng hay sai, hoàn toàn là hành động dựa vào trực giác, chỉ là trước mắt đã là một tử cục, còn có thể xảy ra chuyện gì khác?
Cho nên Vũ La phóng tay liều một lần!
Hắn cũng không biết phù văn Quang Mang Thái Dương kỳ lạ kia rốt cuộc có ý nghĩa gì, chỉ có thể bằng ấn tượng mơ hồ của mình, nhớ lại những phù văn xung quanh phù văn Quang Mang Thái Dương ở sâu trong Ly Nhân Uyên.
May nhờ nguyên hồn của Vũ La vô cùng hùng mạnh, dù không phải là nhìn qua không quên nhưng cũng không kém quá nhiều, liên tục nhớ lại mười hai đạo phù văn liên quan, tay phải của hắn vừa nhấc, vận công chấn phá huyết quản đầu ngón tay, rất nhiều tiên huyết vẩy ra, Vũ La lấy tinh huyết của mình làm dung môi, nhanh chóng vẽ ra mười hai đạo phù văn.
Sợi xích đã dung nhập bản thể của Thần Hỏa Phượng Hoàng, thế nhưng lại có liên hệ kỳ diệu với Vũ La.
Mười hai đạo phù văn này vừa thành liền theo mối liên hệ kỳ diệu này nhanh chóng chui vào bản thể của Thần Hỏa Phượng Hoàng, dưới hỏa diễm hừng hực bao vây, quay xung quanh chiếc vòng kia không ngừng bay lượn.
Thần Hỏa Phượng Hoàng vô cùng thống khổ, kêu lớn một tiếng thê lương, mười ba đạo hỏa diễm long quyển đồng thời vỡ nát. Nó bỗng nhiên ngẩng đầu xông lên trên trời, tầng mây trên vạn trượng bởi vì Thần Hỏa Phượng Hoàng va phải, trong nháy mắt hóa khí vô tung vô ảnh.
Mười hai đạo phù văn kia giống như giòi trong xương, bất kể Thần Hỏa Phượng Hoàng bay cao cỡ nào nhanh thế nào cũng không thoát được.
Một tiếng kêu thảm thiết, trên bầu trời không ngừng phun ra hỏa diễm dài đến mấy vạn trượng, trong Vân Thượng Ngọc Cung mọi người đều mắt chữ a mồm chữ 0 nhìn tất cả.
Vũ La lại có thể cảm giác được, lực lượng của Thần Hỏa Phượng Hoàng dường như càng lớn mạnh hơn. Phù văn của mình đã khó có thể áp chế nổi nó!
Hắn giơ ngón tay lên không chút do dự đâm vào ngực, tinh huyết trong tim vô cùng trân quý phun ra. Vũ La lần thứ hai lấy tinh huyết làm dung môi, vẽ ra mười hai đạo phù văn. Chỉ khẽ điểm một cái, mười hai đạo phù văn kia theo liên hệ giữa hắn và sợi xích cuốn lấy bản thể của Thần Hỏa Phượng Hoàng.
Thần Hỏa Phượng Hoàng vốn đã chiếm thượng phong, lại không ngờ lần thứ hai bị mười hai phù văn cuốn lấy, lần này, tinh huyết trong tim vô cùng trân quý có lực lượng còn lớn hơn nữa. Thần Hỏa Phượng Hoàng ở trên chín tầng trời cuồng bạo tàn sát bữa bãi chừng ăn xong bữa cơm. Nhưng chỉ tốn công vô ích.
Nó lại kêu to một tiếng, bỗng nhiên uốn lượn thân thể hung hãn nhắm bản thể của mình lao xuống!
Mục tiêu chính là sợi xích.
Vũ La gần như không cần suy nghĩ. Lần thứ hai dùng tinh huyết trong tim vẽ ra mười hai đạo phù văn. Truyền tống qua.
Thần Hỏa Phượng Hoàng lại kêu thảm một tiếng, bị thương không nhẹ. Chẳng qua lúc này nó dường như đột nhiên phát hiện kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này, đột nhiên lao xuống, từ trên cao vạn trượng lao thẳng về phía Vũ La.
Đang ở ngoài mấy ngàn trượng, Thần Hỏa Phượng Hoàng liền cao to một tiếng, bụng phồng lên không ngừng, liên tiếp phun ra chín đạo nguyên khí hỏa chủng!
Nguyên khí hỏa chủng hùng mạnh, ngay cả Sơn Hà Ấn cũng khó thể kháng cự.
Vũ La híp mắt lại, âm thầm lặng lẽ triệu hồi ra Kỳ Lân Tý, cánh tay trái giấu trong ống tay nhất thời trở nên trong suốt. Chín đạo nguyên khí hỏa chủng lao tới, Vũ La không thể tránh, chỉ có thể liều mạng!
Hắn cũng không tránh, một quyền lăng không đánh ra.
Một đạo hư ảnh màu đỏ sẫm từ đầu quyền của Vũ La lao ra, ở ngoài ba mươi trượng hóa thành một con Nộ Hỏa Kỳ Lân. Nghênh đón chín đạo nguyên khí hỏa chủng từ trên trời giáng xuống, nuốt chửng tất cả vào.
Kỳ Lân cũng là Thần Thú hệ Hỏa, luận đẳng cấp cũng không kém hơn chút nào so với thần điêu Phượng Hoàng. Nguyên khí hỏa chủng này đối với Kỳ Lân Tý tuyệt đối là vật đại bổ.
Chỉ là Kỳ Lân Tý dù sao cũng quá yếu, một tia huyết mạch Kỳ Lân ẩn chứa trong đó biến thành Nộ Hỏa Kỳ Lân. Nuốt vào ba đạo nguyên khí hỏa chủng đã coi như là ăn no, nuốt vào sáu đạo đã có chút ăn không tiêu, nuốt cả chín đạo, cả cánh tay trái của Vũ La đã là một mảnh nóng bỏng, quần áo nhất thời hóa thành tro bụi!
Nộ Hỏa Kỳ Lân gào thét một tiếng tránh lui về cánh tay của Vũ La điều dưỡng, chín đạo nguyên khí hỏa chủng đã làm nó có thu hoạch lớn. Thế nhưng ăn một lần quá nhiều, hậu quả chính là trước khi tiêu hóa hết chín đạo nguyên khí hỏa chủng, Nộ Hỏa Kỳ Lân sẽ không thể đi ra nữa.
Mạc Thiên Ngôn nhìn giật mình không ngớt, trừng mắt líu lưỡi, một hồi lâu mới ngậm miệng lại, líu lưỡi ước ao nói:
- Xem ra là một tấm Thiên Mệnh Thần Phù. Ôi, quả nhiên Trường Giang sóng sau đè sóng trước, lão Mạc ta không có phúc duyên bậc này...
Sau chín đạo nguyên khí hỏa chủng, Thần Hỏa Phượng Hoàng đã vọt tới trước mắt, trên cái mỏ sắc bén phun ra hỏa diễm kim sắc không ngừng, mổ một cái về phía Vũ La.
Mọi người phía sau cả kinh kêu to:
- Vũ La. Mau tránh ra!
Mạc Thiên Ngôn không để ý bản thân trọng thương, ngón tay điểm ra, Đế Vương Đoạt đằng không bay lên đập về phía Thần Hỏa Phượng Hoàng.
Vũ La dường như không nghe thấy, hai mắt lấp lánh hữu thần, nhìn thẳng Thần Hỏa Phượng Hoàng, nhiệt lực hùng mạnh làm cho hai mắt hắn vô cùng đau nhức, nước mắt chảy ra như nước suối, lại nhanh chóng bị bốc hơi.
Hắn nhìn rõ ràng tất cả, nhắm chuẩn thời cơ, đột nhiên đánh ra một quyền.
Lực lượng lớn nhất của Kỳ Lân Tý bạo phát, cánh tay trái trong suốt chuẩn xác nện ở trên mỏ của Thần Hỏa Phượng Hoàng.
Binh...
Vũ La hét thảm một tiếng, cả cánh tay trái khớp xương nổ nát bấy!
Cùng lúc đó, cánh tay phải của Vũ La nhanh chóng giơ lên. Đánh ra một vật.
Vật kia theo liên hệ giữa Vũ La và sợi xích, nhanh chóng tới trên chiếc vòng của bản thể Thần Hỏa Phượng Hoàng, năng lượng hùng mạnh mà quỷ dị tràn ra. Vô số tổ hợp mười hai phù văn bay lượn, hoàn toàn bao vây Thần Hỏa Phượng Hoàng lại.
Mười hai phù văn hết tổ này tới tổ khác ấn vào bản thể Thần Hỏa Phượng Hoàng, món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này cuối cùng cũng không còn lực đối kháng nữa. Gào thét một tiếng, hỏa diễm trên người nhanh chóng tắt ngóm, ảm đạm vô quang rơi vào trong tay Vũ La.
Trận đại chiến này kinh tâm động phách, hồi hộp vô cùng, mọi người xem đến mắt chữ a mồm chữ 0, hồi lâu mới thở hổn hển một hơi, như thoát khỏi gánh nặng trong lòng, biết ít nhất tạm thời đã an toàn.
Cốc Mục Thanh đã nhanh chóng bay ra ngoài, lăng không đón lấy Vũ La đã thoát lực rơi xuống.
Vũ La đêm qua đem linh năng Thập Phương Quỷ Độn mà hắn cắn nuốt trước kia. Dùng pháp quyết Thực Phù luyện thành một tấm linh phù. Mặc dù bởi vì tổng lượng linh năng có chút không đủ, tấm linh phù này có vẻ có chút đơn bạc yếu ớt, thế nhưng đây dù sao cũng là đoạt từ linh năng kỳ lạ của Thiên Mệnh Thần Phù. Lực lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong đó tuyệt đối không phải linh phù Thủy Ngọc Đạo trước đây có thể so sánh.
Trong đại chiến vừa rồi, Vũ La cấp tốc đem mười hai phù văn đánh vào trong tấm linh phù này, đến phút cuối cùng lợi dụng tấm linh phù này khống chế được Thần Hỏa Phượng Hoàng.
- Vũ La. Ngươi làm gì vậy, tên tiểu tử ngu ngốc ngươi mau trở lại!
Mộc Dịch Trạc mặc dù nhìn có chút hả hê, thế nhưng cũng không vui mừng nổi, nhiều lắm mình cũng chỉ sống lâu hơn Vũ La một chút mà thôi, Thần Hỏa Phượng Hoàng này quá hùng mạnh, mọi người ở dưới tay của nó giống như hài đồng đối mặt với vũ phu. Không có chút lực hoàn thủ nào.
Vũ La ngẩng đầu nhìn Thần Hỏa Phượng Hoàng từ trên trời lao xuống, tâm thần khẽ động, một sợi xích thô to gây ra tiếng loảng xoảng từ phía sau lung bay lên. Trên sợi xích, phù văn linh quang lưu chuyển không ngừng. Xa xa nhìn lại giống như ngân hà đổi chiều!
Sợi xích dễ dàng xuyên qua mười ba đạo hỏa diễm long quyển, chuẩn xác bắn trúng Thần Hỏa Phượng Hoàng.
Vẫn chưa dừng lại, không ngờ nó tiếp tục bay thẳng, bắn trúng bản thể Thần Hỏa Phượng Hoàng, keng một tiếng đánh lên chiếc vòng kia. Lập tức, sợi xích bay nhanh tới co rút. Móc ở trên chiếc vòng, trở thành đạo hỏa diễm hoàng vĩ thứ tám của Thần Hỏa Phượng Hoàng!
Vũ La cũng không biết mình làm như vậy rốt cuộc là đúng hay sai, hoàn toàn là hành động dựa vào trực giác, chỉ là trước mắt đã là một tử cục, còn có thể xảy ra chuyện gì khác?
Cho nên Vũ La phóng tay liều một lần!
Hắn cũng không biết phù văn Quang Mang Thái Dương kỳ lạ kia rốt cuộc có ý nghĩa gì, chỉ có thể bằng ấn tượng mơ hồ của mình, nhớ lại những phù văn xung quanh phù văn Quang Mang Thái Dương ở sâu trong Ly Nhân Uyên.
May nhờ nguyên hồn của Vũ La vô cùng hùng mạnh, dù không phải là nhìn qua không quên nhưng cũng không kém quá nhiều, liên tục nhớ lại mười hai đạo phù văn liên quan, tay phải của hắn vừa nhấc, vận công chấn phá huyết quản đầu ngón tay, rất nhiều tiên huyết vẩy ra, Vũ La lấy tinh huyết của mình làm dung môi, nhanh chóng vẽ ra mười hai đạo phù văn.
Sợi xích đã dung nhập bản thể của Thần Hỏa Phượng Hoàng, thế nhưng lại có liên hệ kỳ diệu với Vũ La.
Mười hai đạo phù văn này vừa thành liền theo mối liên hệ kỳ diệu này nhanh chóng chui vào bản thể của Thần Hỏa Phượng Hoàng, dưới hỏa diễm hừng hực bao vây, quay xung quanh chiếc vòng kia không ngừng bay lượn.
Thần Hỏa Phượng Hoàng vô cùng thống khổ, kêu lớn một tiếng thê lương, mười ba đạo hỏa diễm long quyển đồng thời vỡ nát. Nó bỗng nhiên ngẩng đầu xông lên trên trời, tầng mây trên vạn trượng bởi vì Thần Hỏa Phượng Hoàng va phải, trong nháy mắt hóa khí vô tung vô ảnh.
Mười hai đạo phù văn kia giống như giòi trong xương, bất kể Thần Hỏa Phượng Hoàng bay cao cỡ nào nhanh thế nào cũng không thoát được.
Một tiếng kêu thảm thiết, trên bầu trời không ngừng phun ra hỏa diễm dài đến mấy vạn trượng, trong Vân Thượng Ngọc Cung mọi người đều mắt chữ a mồm chữ 0 nhìn tất cả.
Vũ La lại có thể cảm giác được, lực lượng của Thần Hỏa Phượng Hoàng dường như càng lớn mạnh hơn. Phù văn của mình đã khó có thể áp chế nổi nó!
Hắn giơ ngón tay lên không chút do dự đâm vào ngực, tinh huyết trong tim vô cùng trân quý phun ra. Vũ La lần thứ hai lấy tinh huyết làm dung môi, vẽ ra mười hai đạo phù văn. Chỉ khẽ điểm một cái, mười hai đạo phù văn kia theo liên hệ giữa hắn và sợi xích cuốn lấy bản thể của Thần Hỏa Phượng Hoàng.
Thần Hỏa Phượng Hoàng vốn đã chiếm thượng phong, lại không ngờ lần thứ hai bị mười hai phù văn cuốn lấy, lần này, tinh huyết trong tim vô cùng trân quý có lực lượng còn lớn hơn nữa. Thần Hỏa Phượng Hoàng ở trên chín tầng trời cuồng bạo tàn sát bữa bãi chừng ăn xong bữa cơm. Nhưng chỉ tốn công vô ích.
Nó lại kêu to một tiếng, bỗng nhiên uốn lượn thân thể hung hãn nhắm bản thể của mình lao xuống!
Mục tiêu chính là sợi xích.
Vũ La gần như không cần suy nghĩ. Lần thứ hai dùng tinh huyết trong tim vẽ ra mười hai đạo phù văn. Truyền tống qua.
Thần Hỏa Phượng Hoàng lại kêu thảm một tiếng, bị thương không nhẹ. Chẳng qua lúc này nó dường như đột nhiên phát hiện kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này, đột nhiên lao xuống, từ trên cao vạn trượng lao thẳng về phía Vũ La.
Đang ở ngoài mấy ngàn trượng, Thần Hỏa Phượng Hoàng liền cao to một tiếng, bụng phồng lên không ngừng, liên tiếp phun ra chín đạo nguyên khí hỏa chủng!
Nguyên khí hỏa chủng hùng mạnh, ngay cả Sơn Hà Ấn cũng khó thể kháng cự.
Vũ La híp mắt lại, âm thầm lặng lẽ triệu hồi ra Kỳ Lân Tý, cánh tay trái giấu trong ống tay nhất thời trở nên trong suốt. Chín đạo nguyên khí hỏa chủng lao tới, Vũ La không thể tránh, chỉ có thể liều mạng!
Hắn cũng không tránh, một quyền lăng không đánh ra.
Một đạo hư ảnh màu đỏ sẫm từ đầu quyền của Vũ La lao ra, ở ngoài ba mươi trượng hóa thành một con Nộ Hỏa Kỳ Lân. Nghênh đón chín đạo nguyên khí hỏa chủng từ trên trời giáng xuống, nuốt chửng tất cả vào.
Kỳ Lân cũng là Thần Thú hệ Hỏa, luận đẳng cấp cũng không kém hơn chút nào so với thần điêu Phượng Hoàng. Nguyên khí hỏa chủng này đối với Kỳ Lân Tý tuyệt đối là vật đại bổ.
Chỉ là Kỳ Lân Tý dù sao cũng quá yếu, một tia huyết mạch Kỳ Lân ẩn chứa trong đó biến thành Nộ Hỏa Kỳ Lân. Nuốt vào ba đạo nguyên khí hỏa chủng đã coi như là ăn no, nuốt vào sáu đạo đã có chút ăn không tiêu, nuốt cả chín đạo, cả cánh tay trái của Vũ La đã là một mảnh nóng bỏng, quần áo nhất thời hóa thành tro bụi!
Nộ Hỏa Kỳ Lân gào thét một tiếng tránh lui về cánh tay của Vũ La điều dưỡng, chín đạo nguyên khí hỏa chủng đã làm nó có thu hoạch lớn. Thế nhưng ăn một lần quá nhiều, hậu quả chính là trước khi tiêu hóa hết chín đạo nguyên khí hỏa chủng, Nộ Hỏa Kỳ Lân sẽ không thể đi ra nữa.
Mạc Thiên Ngôn nhìn giật mình không ngớt, trừng mắt líu lưỡi, một hồi lâu mới ngậm miệng lại, líu lưỡi ước ao nói:
- Xem ra là một tấm Thiên Mệnh Thần Phù. Ôi, quả nhiên Trường Giang sóng sau đè sóng trước, lão Mạc ta không có phúc duyên bậc này...
Sau chín đạo nguyên khí hỏa chủng, Thần Hỏa Phượng Hoàng đã vọt tới trước mắt, trên cái mỏ sắc bén phun ra hỏa diễm kim sắc không ngừng, mổ một cái về phía Vũ La.
Mọi người phía sau cả kinh kêu to:
- Vũ La. Mau tránh ra!
Mạc Thiên Ngôn không để ý bản thân trọng thương, ngón tay điểm ra, Đế Vương Đoạt đằng không bay lên đập về phía Thần Hỏa Phượng Hoàng.
Vũ La dường như không nghe thấy, hai mắt lấp lánh hữu thần, nhìn thẳng Thần Hỏa Phượng Hoàng, nhiệt lực hùng mạnh làm cho hai mắt hắn vô cùng đau nhức, nước mắt chảy ra như nước suối, lại nhanh chóng bị bốc hơi.
Hắn nhìn rõ ràng tất cả, nhắm chuẩn thời cơ, đột nhiên đánh ra một quyền.
Lực lượng lớn nhất của Kỳ Lân Tý bạo phát, cánh tay trái trong suốt chuẩn xác nện ở trên mỏ của Thần Hỏa Phượng Hoàng.
Binh...
Vũ La hét thảm một tiếng, cả cánh tay trái khớp xương nổ nát bấy!
Cùng lúc đó, cánh tay phải của Vũ La nhanh chóng giơ lên. Đánh ra một vật.
Vật kia theo liên hệ giữa Vũ La và sợi xích, nhanh chóng tới trên chiếc vòng của bản thể Thần Hỏa Phượng Hoàng, năng lượng hùng mạnh mà quỷ dị tràn ra. Vô số tổ hợp mười hai phù văn bay lượn, hoàn toàn bao vây Thần Hỏa Phượng Hoàng lại.
Mười hai phù văn hết tổ này tới tổ khác ấn vào bản thể Thần Hỏa Phượng Hoàng, món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này cuối cùng cũng không còn lực đối kháng nữa. Gào thét một tiếng, hỏa diễm trên người nhanh chóng tắt ngóm, ảm đạm vô quang rơi vào trong tay Vũ La.
Trận đại chiến này kinh tâm động phách, hồi hộp vô cùng, mọi người xem đến mắt chữ a mồm chữ 0, hồi lâu mới thở hổn hển một hơi, như thoát khỏi gánh nặng trong lòng, biết ít nhất tạm thời đã an toàn.
Cốc Mục Thanh đã nhanh chóng bay ra ngoài, lăng không đón lấy Vũ La đã thoát lực rơi xuống.
Vũ La đêm qua đem linh năng Thập Phương Quỷ Độn mà hắn cắn nuốt trước kia. Dùng pháp quyết Thực Phù luyện thành một tấm linh phù. Mặc dù bởi vì tổng lượng linh năng có chút không đủ, tấm linh phù này có vẻ có chút đơn bạc yếu ớt, thế nhưng đây dù sao cũng là đoạt từ linh năng kỳ lạ của Thiên Mệnh Thần Phù. Lực lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong đó tuyệt đối không phải linh phù Thủy Ngọc Đạo trước đây có thể so sánh.
Trong đại chiến vừa rồi, Vũ La cấp tốc đem mười hai phù văn đánh vào trong tấm linh phù này, đến phút cuối cùng lợi dụng tấm linh phù này khống chế được Thần Hỏa Phượng Hoàng.
Bình luận facebook