Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1
-"" Ahhhhhhhhhhhh.""
Thẫn thờ hồi lâu, Đào Trạch quyết sẽ nói với mẹ chuyện cậu có thai. Sáng nay mua que về thử xui xẻo thế nào lại ra hai vạch...haiz
Mẹ Đào thì rất dễ tính. Từ khi cha của cậu mất, một tay bà tiếp quản Đào Thị. Bà đã chấp nhận cậu là omega thì khả năng có thai là sớm muộn. Dù có là con ai, chỉ cần trong bụng cậu bà đều cưng chiều.
Điều Đào Trạch lo sợ nhất chính là người chịu trách nhiệm cho cái thai này. Người nổi tiếng băng lãnh,con trai thứ của Ưng gia - Ưng Dụê. Hỏi sao cậu có cốt nhục của hắn là do lăn giường ở quán bar đi.Chẳng qua lúc đó cả hai đều say quên trời đất. Nhà cậu chẳng thiếu tiền nên chẳng cần hắn bao nuôi. Nhưng hắn có quyền được biết về điều hắn đã tạo ra.
Thẫn thờ một lúc thì chuông điện thoại của Đào Trạch vang lên.
- Mẹ.
- Ừ, Tiểu Trạch này, thứ bảy này ta chuẩn bị cho con một buổi xem mắt. Đối tượng là nhị thiếu gia của Ưng thị. 18h tối thứ bảy ở nhà hàng XXX.
- À, Mẹ...
- Tút...tút...tút
Đào Trạch a, Đào Trạch. Chắc phải tìm cách từ chối mới được.
-[ Ting ] Tin nhắn từ mẹ.
-[ Nếu còn không đi, ta sẽ cắt toàn bộ tiền trợ cấp ]
Biết là không thể từ chối nữa rồi, thôi thì chỉ một lần chạm mặt hắn sẽ không biết đâu. Vừa cài nút áo Đào Trạch vừa vuốt lên cái bụng mình nói.
- "" Mong là cha của mi không nhận ra.""
Tại nhà hàng XXX. Hai người đàn ông ngồi đối diện bốn mắt nhìn nhau ,không ai nói một câu nào. Lẳng lặng chờ món ăn ra. Món cuối cùng vừa được nhân viên đặt xuống thì Đào Trạch đã bụm miệng chạy thẳng vào vệ sinh. Nôn mửa một hồi khiến đầu óc tối sầm lại. Vừa bước ra đã thấy người kia tựa lưng vào bồn rửa tay, nét mặt không xê dịch mà quăng cho cậu một câu đứng hồn.
- "" Nhanh lên, tôi đưa cậu đi khám thai.""
« Chào »
« cmt cho toi biết ý kiến của các pạn về chuyện của toi »
Thẫn thờ hồi lâu, Đào Trạch quyết sẽ nói với mẹ chuyện cậu có thai. Sáng nay mua que về thử xui xẻo thế nào lại ra hai vạch...haiz
Mẹ Đào thì rất dễ tính. Từ khi cha của cậu mất, một tay bà tiếp quản Đào Thị. Bà đã chấp nhận cậu là omega thì khả năng có thai là sớm muộn. Dù có là con ai, chỉ cần trong bụng cậu bà đều cưng chiều.
Điều Đào Trạch lo sợ nhất chính là người chịu trách nhiệm cho cái thai này. Người nổi tiếng băng lãnh,con trai thứ của Ưng gia - Ưng Dụê. Hỏi sao cậu có cốt nhục của hắn là do lăn giường ở quán bar đi.Chẳng qua lúc đó cả hai đều say quên trời đất. Nhà cậu chẳng thiếu tiền nên chẳng cần hắn bao nuôi. Nhưng hắn có quyền được biết về điều hắn đã tạo ra.
Thẫn thờ một lúc thì chuông điện thoại của Đào Trạch vang lên.
- Mẹ.
- Ừ, Tiểu Trạch này, thứ bảy này ta chuẩn bị cho con một buổi xem mắt. Đối tượng là nhị thiếu gia của Ưng thị. 18h tối thứ bảy ở nhà hàng XXX.
- À, Mẹ...
- Tút...tút...tút
Đào Trạch a, Đào Trạch. Chắc phải tìm cách từ chối mới được.
-[ Ting ] Tin nhắn từ mẹ.
-[ Nếu còn không đi, ta sẽ cắt toàn bộ tiền trợ cấp ]
Biết là không thể từ chối nữa rồi, thôi thì chỉ một lần chạm mặt hắn sẽ không biết đâu. Vừa cài nút áo Đào Trạch vừa vuốt lên cái bụng mình nói.
- "" Mong là cha của mi không nhận ra.""
Tại nhà hàng XXX. Hai người đàn ông ngồi đối diện bốn mắt nhìn nhau ,không ai nói một câu nào. Lẳng lặng chờ món ăn ra. Món cuối cùng vừa được nhân viên đặt xuống thì Đào Trạch đã bụm miệng chạy thẳng vào vệ sinh. Nôn mửa một hồi khiến đầu óc tối sầm lại. Vừa bước ra đã thấy người kia tựa lưng vào bồn rửa tay, nét mặt không xê dịch mà quăng cho cậu một câu đứng hồn.
- "" Nhanh lên, tôi đưa cậu đi khám thai.""
« Chào »
« cmt cho toi biết ý kiến của các pạn về chuyện của toi »
Bình luận facebook