-
Chương 132
Núi Targon là nơi cao nhất ở Runeterra, một dãy núi hùng vĩ bằng đá nung đầy những đỉnh núi sừng sững mà không nơi nào khác trên thế giới này có thể so bì. Nằm cách xa chốn văn minh, Núi Targon là một vùng hẻo lánh mà chỉ có những người kiên định nhất mới có thể đặt chân tới.
Có nhiều truyền thuyết gắn liền với Núi Targon, từ những truyện kể về các chiến binh rực lửa mang trong mình sức mạnh phi thường từ trên trời hạ xuống để chiến đấu với lũ quái vật, đến những thần thoại về thần linh và chốn thượng giới của họ tan vỡ hình thành nên dãy núi. Một số truyền thuyết còn đi quá xa đến mức quả quyết rằng bản thân dãy núi là một vị thần khổng lồ cổ xưa đang ngủ.
Như mọi chốn thần bí khác, Núi Targon là nơi thu hút những kẻ mơ mộng, điên khùng hoặc ưa mạo hiểm. Bất kỳ ai sống sót qua hành trình gian khổ đến dưới chân dãy núi đồ sộ đều được chào đón như những người hành hương bởi các bộ tộc nhỏ lẻ thiết lập trại du mục của họ quanh đó.
Và những người lữ hành mệt mỏi được biết đến các bộ tộc như Rakkor. Họ đã sống trong khí hậu khắc nghiệt và vùng đất khô cằn quanh dãy núi nhiều thiên niên kỷ. Cư dân ở đây có một tín ngưỡng chung rằng sống dưới bóng của tòa kiến trúc kỳ vĩ của thần linh này sẽ ban cho họ những quyền năng bí ẩn. Nguồn gốc và mục đích của nó – nếu thực sự từng có một thứ như thế – vẫn còn là một bí ẩn, bởi người phàm chẳng thể nào hiểu nổi suy nghĩ của những người kiến tạo đã biến mất từ lâu. Nhiều giáo phái bắt rễ quanh dãy núi, nhưng tất cả đều quy phục trước Hội Solari, một tôn giáo thờ mặt trời thống trị vùng đất này. Đại điện của Hội Solari nằm ở sườn đông dãy núi, nơi người ta chỉ có thể đến bằng cách băng qua những cây cầu treo vắt qua vực thẳm, trèo lên những bậc thang do gió khoét vào đá núi và bước trên những gờ đá mỏng manh trên vách núi thẳng đứng được khắc những ký hiệu cổ xưa và những hình nổi to lớn.
Một vài linh hồn can đảm đã cố chiến thắng dãy núi, có lẽ để tìm kiếm trí tuệ hoặc giác ngộ, hoặc để theo đuổi vinh quanh hay khao khát được chiêm ngưỡng đỉnh cao của nó. Những người sống dưới chân núi vẫn cổ vũ cho những con người dũng cảm bắt đầu cuộc hành trình, dù biết rằng phần lớn họ đều sẽ bị dãy núi coi là không xứng đáng. Và như thế đồng nghĩa với cái chết.
Những sườn núi dốc đứng và địa hình xảo trá tại đây đã khiến dãy núi cực kỳ khó chinh phục. Đâu đó, ta lại bắt gặp thi thể không lành lặn của những kẻ xấu số đã thất bại. Leo lên Núi Targon là một thử thách sẽ vắt kiệt mọi thứ của người chấp nhận nó: sức mạnh, nghị lực, quyết tâm và ý chí. Có những người đã leo hàng tuần hoặc tháng, có người thì chỉ một ngày, bởi dãy núi luôn biến đổi. Và ngay cả với những ai đã sống sót lên được đến đỉnh núi, thử thách vẫn chưa kết thúc. Một số người tìm đường lên đến nơi cao nhất, và chỉ thấy nó gần như trống rỗng, một mớ tàn tích bị bỏ hoang cùng những hình khắc mờ nhạt nằm ngoài tầm hiểu biết của con người. Không biết vì lý do gì, ngọn núi thấy họ thiếu đi phần nào đó trong tâm hồn.
Tuy nhiên, với rất ít người khác, nghe nói dãy núi bị che phủ trong một dòng thác ánh sáng mờ ảo, qua đó ta có thể thoáng thấy những kỳ quan và những viễn cảnh xa vời, khung cảnh ẩn hiện của một vùng đất thần bí ở phía trên. Dù đạt được mục tiêu là leo lên đến đỉnh, hầu hết đều thất bại trong thử thách cuối cùng này, họ quay lưng bỏ chạy trong hoảng sợ trước thế giới phi nhân loại. Hiếm người dám tiến bước, và đa số đều không bao giờ quay về, chỉ có một phần nhỏ tái xuất sau đó vài phút, vài năm, hoặc thậm chí vài thế kỷ.
Duy nhất có một điều chắc chắn – những ai quay về đều đã có những sự thay đổi ngoài tầm nhận thức của chúng ta.
Có nhiều truyền thuyết gắn liền với Núi Targon, từ những truyện kể về các chiến binh rực lửa mang trong mình sức mạnh phi thường từ trên trời hạ xuống để chiến đấu với lũ quái vật, đến những thần thoại về thần linh và chốn thượng giới của họ tan vỡ hình thành nên dãy núi. Một số truyền thuyết còn đi quá xa đến mức quả quyết rằng bản thân dãy núi là một vị thần khổng lồ cổ xưa đang ngủ.
Như mọi chốn thần bí khác, Núi Targon là nơi thu hút những kẻ mơ mộng, điên khùng hoặc ưa mạo hiểm. Bất kỳ ai sống sót qua hành trình gian khổ đến dưới chân dãy núi đồ sộ đều được chào đón như những người hành hương bởi các bộ tộc nhỏ lẻ thiết lập trại du mục của họ quanh đó.
Và những người lữ hành mệt mỏi được biết đến các bộ tộc như Rakkor. Họ đã sống trong khí hậu khắc nghiệt và vùng đất khô cằn quanh dãy núi nhiều thiên niên kỷ. Cư dân ở đây có một tín ngưỡng chung rằng sống dưới bóng của tòa kiến trúc kỳ vĩ của thần linh này sẽ ban cho họ những quyền năng bí ẩn. Nguồn gốc và mục đích của nó – nếu thực sự từng có một thứ như thế – vẫn còn là một bí ẩn, bởi người phàm chẳng thể nào hiểu nổi suy nghĩ của những người kiến tạo đã biến mất từ lâu. Nhiều giáo phái bắt rễ quanh dãy núi, nhưng tất cả đều quy phục trước Hội Solari, một tôn giáo thờ mặt trời thống trị vùng đất này. Đại điện của Hội Solari nằm ở sườn đông dãy núi, nơi người ta chỉ có thể đến bằng cách băng qua những cây cầu treo vắt qua vực thẳm, trèo lên những bậc thang do gió khoét vào đá núi và bước trên những gờ đá mỏng manh trên vách núi thẳng đứng được khắc những ký hiệu cổ xưa và những hình nổi to lớn.
Một vài linh hồn can đảm đã cố chiến thắng dãy núi, có lẽ để tìm kiếm trí tuệ hoặc giác ngộ, hoặc để theo đuổi vinh quanh hay khao khát được chiêm ngưỡng đỉnh cao của nó. Những người sống dưới chân núi vẫn cổ vũ cho những con người dũng cảm bắt đầu cuộc hành trình, dù biết rằng phần lớn họ đều sẽ bị dãy núi coi là không xứng đáng. Và như thế đồng nghĩa với cái chết.
Những sườn núi dốc đứng và địa hình xảo trá tại đây đã khiến dãy núi cực kỳ khó chinh phục. Đâu đó, ta lại bắt gặp thi thể không lành lặn của những kẻ xấu số đã thất bại. Leo lên Núi Targon là một thử thách sẽ vắt kiệt mọi thứ của người chấp nhận nó: sức mạnh, nghị lực, quyết tâm và ý chí. Có những người đã leo hàng tuần hoặc tháng, có người thì chỉ một ngày, bởi dãy núi luôn biến đổi. Và ngay cả với những ai đã sống sót lên được đến đỉnh núi, thử thách vẫn chưa kết thúc. Một số người tìm đường lên đến nơi cao nhất, và chỉ thấy nó gần như trống rỗng, một mớ tàn tích bị bỏ hoang cùng những hình khắc mờ nhạt nằm ngoài tầm hiểu biết của con người. Không biết vì lý do gì, ngọn núi thấy họ thiếu đi phần nào đó trong tâm hồn.
Tuy nhiên, với rất ít người khác, nghe nói dãy núi bị che phủ trong một dòng thác ánh sáng mờ ảo, qua đó ta có thể thoáng thấy những kỳ quan và những viễn cảnh xa vời, khung cảnh ẩn hiện của một vùng đất thần bí ở phía trên. Dù đạt được mục tiêu là leo lên đến đỉnh, hầu hết đều thất bại trong thử thách cuối cùng này, họ quay lưng bỏ chạy trong hoảng sợ trước thế giới phi nhân loại. Hiếm người dám tiến bước, và đa số đều không bao giờ quay về, chỉ có một phần nhỏ tái xuất sau đó vài phút, vài năm, hoặc thậm chí vài thế kỷ.
Duy nhất có một điều chắc chắn – những ai quay về đều đã có những sự thay đổi ngoài tầm nhận thức của chúng ta.
Bình luận facebook