Sau khi nghe được đại phu đã đến, tất cả mọi người đều cảm thấy thần kinh run lên, Hiên Viên Hạo nhanh chóng đứng dậy, đem lão đại phu chỉ mới vừa được giải thoát ra khỏi tay thuộc hạ A Phúc một cái đã kéo vào trong phòng, lão đại phu cảm giác mình cũng sắp bị người của nhà này giày vò đến chết rồi.
“Đại phu, nhanh lên một chút bắt mạch cho nương tử của ta, nương tử của ta giống như ngã bệnh.” Hiên Viên Hạo vội vàng hướng lão đại phu nói.
“Ai! Tiểu tử, gấp cái gì, lão phu cũng sắp bị các ngươi lôi kéo đến không thở ra hơi rồi, còn bắt mạch cái gì được nữa, nếu thúc giục lão phu nữa, thì cái gì lão phu cũng đều không quản.” Lão đại phu tức giận trợn mắt nhìn Hiên Viên Hạo một cái.
Hiên Viên Hạo ngượng ngùng nhìn lão đại phu một cái, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng ổn định tâm tình, nhìn lão đại phu chầm rì rì mở ra hòm thuốc của mình, lấy ra ngân châm đặt ở đầu giường.
Lão đại phu chậm rãi chẩn mạch cho Nhược Vi đang nằm ở trên giường, sắc mặt không vui không giận, khiến tâm tình của Hiên Viên Hạo thấp thỏm không yên.
Sau khi lão đại phu bắt mạch xong, lại chậm rãi đem ngân châm lấy ra bày đặt trên giường thu vào trong hòm thuốc, làm trái tim nhỏ của Hiên Viên Hạo sợ run lên một cái.
“Đại phu, nương tử của ta rốt cuộc thế nào.” Hiên Viên Hạo thấy lão đại phu vẻ mặt bình tĩnh, lại không nói cho mình Nhược Vi ra sao rồi, vội vàng hỏi.
“Tiểu tử, gấp cái gì, tuổi vẫn còn trẻ cần phải có chút kiên nhẫn chứ, bằng không phu nhân của ngươi về sau lại phải chịu tội.” Lão đại phu chậm rãi nói, vẻ mặt một chút biến hóa cũng không có.
“Đại phu, nương tử của ta ra sao rồi, ông nói rõ ràng đi!” Hiên Viên Hạo rối rắm hướng lão đại phu nói.
“Tiểu tử, tuổi còn nhỏ, sao tính khí lại nóng nảy như vậy! Cái này cũng không tốt đâu.” Lão đại phu tuyệt không sốt ruột nhìn Hiên Viên Hạo nói, Hiên Viên Hạo có loại cảm giác lão đại phu cố ý để cho mình nóng nảy.
“Đại phu, ngài cũng đừng có thừa nước đục thả câu nữa, bằng không con trai của ta sẽ vội chết mất, ngài không cần chấp nhặt với hắn.” Cố Thanh Liên thấy bộ dạng nhi tử cũng sắp nổi giận rồi, vội nói với lão đại phu.
“Ha ha, tiểu tử, lão phu đây chính là muốn tốt cho ngươi, vợ của ngươi hiện tại đã mang thai hai tháng, tính khí của ngươi nếu cứ như vậy nữa cũng không tốt đâu, vợ của ngươi sẽ phải chịu khổ đó, nhưng hôm nay bị động thai khí, chẳng qua vấn đề không lớn, hảo hảo tu dưỡng mấy ngày là được.” Lão đại phu sờ sờ lên râu mép của mình vui vẻ nói.
“Mang thai, nương tử của ta thật sự mang thai.” Hiên Viên Hạo kích động mà hỏi, thận trọng nhìn lão đại phu.
Gương mặt Lão thái thái cũng rất kích động, mặc dù vừa mới bắt đầu đã đoán được phần nào, nhưng vẫn không dám xác nhận, bây giờ nghe lời nói xác định của đại phu, trong đầu vui mừng không thôi, phải biết lão nhân gia bà đây trông mong ngày nay đã rất lâu rồi.
Cố Thanh Liên nghe lời nói của đại phu, lúc mới đầu là chợt sững sờ, sau khi phản ứng kịp, cũng là mặt cười rực rỡ, mình sắp được làm tổ mẫu rồi, về sau sẽ có cháu nội mập mạp để ôm, trong đầu cực kỳ vui mừng.
Hai cha con lão thái gia cùng Hiên Viên Kiệt chờ ở phòng ngoài, dù sao thì nam nữ cũng khác biệt, nghe được âm thanh truyền ra từ bên trong, hai cha con Lão thái gia nghe không rõ lắm, trong lòng nôn nóng vô cùng.
“Thế nào, còn chưa tin y thuật của lão phu?” Lão đại phu bất mãn nhìn Hiên Viên Hạo một cái, thấy dáng vẻ kích động của Hiên Viên Hạo, âm thầm bĩu môi, thầm nghĩ tiểu tử này thật ngốc.
“Không có, không dám, không dám.” Hiên Viên Hạo bị lão đại phu hù dọa vội vàng lắc đầu, còn đâu chút nào phong thái của ngày xưa.
“Hừ, vậy còn nghe được.” Lão đại phu lúc này mới thoả mãn mà gật gật đầu, lại nói Hiên Viên Hạo chuẩn bị giấy và bút mực, viết xuống phương thuốc an thai.
Hai cha con Lão thái gia chờ ở phòng ngoài hoàn toàn bị mọi người bên trong nhà quên lãng, mãi mới chờ được đến lúc thấy một nha đầu đang đi ra ngoài mà gọi lại, từ trong miệng tiểu nha đầu này biết được Nhược Vi mang thai, gương mặt hai cha con đều là vui mừng, mình sắp có cháu (chắt) để ôm rồi.
Nhược Vi nằm ở trên giường, ánh mắt một hồi lâu mới từ hai chữ mang thai này phục hồi lại tinh thần, mình mang thai, sắp được làm mẫu thân rồi, trong bụng của mình có một bảo bối huyết mạch tương liên cùng mình, Nhược Vi khẽ vuốt ve bụng vẫn còn đang rất bằng phẳng mà nghĩ ngợi.
Sau khi phục hồi tinh thần lại thì chính là mừng rỡ như điên, bảo bảo trong bụng chính là người nối dài tình yêu của mình cùng Hạo ca ca, trong lòng Nhược Vi ngọt ngào nghĩ đến, khóe miệng nâng lên một nụ cười vô cùng ngọt ngào.
Nhìn bóng dáng kích động mơ hồ của Hiên Viên Hạo bên ngoài trướng mành, Nhược Vi trong lòng ấm áp, đời này chỉ cần như vậy cũng đã rất đáng giá rồi.
Bình luận facebook