Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 42
"Thế này không được rồi. Có vẻ thuốc đã ngấm vào cơ thể cô ta rồi, tránh đòn cũng không được như trước nữa, ngay lúc này!"
Tên Hứa Thành suy nghĩ trong đầu, dùng kiếm xoẹt ngang qua người cô, cô ngả người ra phía sau, tên Hứa Thành dùng chân đạp cô, cô nhanh mắt liền lấy kiếm đỡ, bản thân lùi về phía sau vài bước
Cạch!
Hứa Thành cắm kiếm xuống đất, giơ tay làm một động tác rất nhanh và dứt khoát
- Biến-Vũ-Kiếm! Thần Long Hộ Giá! Trở về với trời!
Nói rồi dưới đất tên Hứa Thành xuất hiện ma pháp, dưới vòng ma pháp đấy có một con rồng từ từ ngoi lên
"Hừ, dùng chiêu này vẫn chưa ăn thua! Vũ!"
Con rồng kia phun lửa ra phía cô, khói mù mịt bao quanh, Hứa Thành kia đắc ý ngỡ đã chiến thắng ai ngờ... linh thú của cô xuất hiện đỡ 1 đòn hộ cô
- Là.. là Băng Linh Kiếm Vũ!
Mọi người nhôn nhao hết cả lên
- Thiên ca, đây chính là hoàng đại tẩu tương lai đây sao? Được đấy!
A Tú ở bên trên xem, gật đầu vô cùng hài lòng với cô, hắn nhếch mép đắc ý
- Còn phải nói, A Lâm của ta là thiên tài đó! Nhờ nàng ấy mà muội mới có thể tỉnh lại được!
A Tú không nói gì, lặng im tiếp tục xem trận đấu
- Ngươi..... ngươi ăn gian!
Hứa Thành chỉ tay vào mặt cô bực bội nói
- Sao có thể là ăn gian được? Quy tắc được phép sử dụng linh thú mà!
Cô nhún vai tự nhiên nói, kiêu ngạo ngồi lên trên lưng linh thú của mình
- Vậy được, ta sẽ chơi cùng ngươi!
Vừa nói xong, linh thú của tên Hứa Thành xuất hiện, là 1 con rắn có nhiều đầu
"Vũ, dùng tốc độ bay xung quanh con rắn kia, thấy có sơ hở lập tức dùng ngọn băng trên thân phóng xuống đầu mấy con rắn kia, ta sẽ dùng trận pháp bảo vệ ngươi!"
Cô dùng thuật truyền tin cho linh thú của mình nghe
"Rõ"
Linh thú của cô bay lên không trung, tăng tốc bay xung quanh con rắn
- Bảo Hộ Linh Trận! Mở cấm chế!
Toàn bộ thân của linh thú cô đều bao bọc bởi kết giới vững chắc khiến con rắn kia không tài nào tấn công được
"Sơ hở"
Cô nói trong đầu, linh thú của cô nhanh chóng phóng ngọn băng xuống dưới đầu rắn, rồi hạ cánh xuống đất, con rắn kia do đau nên đã dừng việc tấn công lại
- Ta liều với ngươi!
Hứa Thành nổi cơn điên lên, hét to
- Thiên Dục Bất Mãn! Tâm Tịnh Khí An! Lắng Nghe Lời Cầu Của Ta! Vị Thần Của Tự Nhiên!
"Tên này bị tâm thần rồi à? Sử dụng chiêu này chả khác gì đang tự hại chết mình mặc dù có thể đả thương được mình nhưng thế này thì liều quá hóa dại rồi!"
Cô nghĩ, lông mày nhíu lại, bản thân phòng vệ theo tự nhiên
- Băng Linh Kiếm Vũ! Đôi Cánh Lạnh Của Băng! Tiên Biến Hộ Trận Pháp!
Dứt lời 1 cái, cánh của linh thú cô dang rộng ra như đang bảo vệ cô, ngay phút chốc 1 luồng sức mạnh to lớn phóng ra, chống đỡ không được nên cô và linh thú bị bắn ra xa, khói mù bao quanh. Hứa Thành vì sử dụng quá nhiều tiên khí nên bị hộc máu, đôi mắt vẫn hướng cô
- Lần này mình thắng chắc rồi. Thuốc ngấm vào chắc cũng đã có tác dụng!
Nhưng thật xui xẻo, cô vẫn đứng dậy được và đi ra khỏi đám khói trước bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ, trên miệng có 1 dòng máu tuôn ra, cô lau đi nhếch mép cười
- Ngươi cũng thật ngu đấy!
Hết chương 42
Tên Hứa Thành suy nghĩ trong đầu, dùng kiếm xoẹt ngang qua người cô, cô ngả người ra phía sau, tên Hứa Thành dùng chân đạp cô, cô nhanh mắt liền lấy kiếm đỡ, bản thân lùi về phía sau vài bước
Cạch!
Hứa Thành cắm kiếm xuống đất, giơ tay làm một động tác rất nhanh và dứt khoát
- Biến-Vũ-Kiếm! Thần Long Hộ Giá! Trở về với trời!
Nói rồi dưới đất tên Hứa Thành xuất hiện ma pháp, dưới vòng ma pháp đấy có một con rồng từ từ ngoi lên
"Hừ, dùng chiêu này vẫn chưa ăn thua! Vũ!"
Con rồng kia phun lửa ra phía cô, khói mù mịt bao quanh, Hứa Thành kia đắc ý ngỡ đã chiến thắng ai ngờ... linh thú của cô xuất hiện đỡ 1 đòn hộ cô
- Là.. là Băng Linh Kiếm Vũ!
Mọi người nhôn nhao hết cả lên
- Thiên ca, đây chính là hoàng đại tẩu tương lai đây sao? Được đấy!
A Tú ở bên trên xem, gật đầu vô cùng hài lòng với cô, hắn nhếch mép đắc ý
- Còn phải nói, A Lâm của ta là thiên tài đó! Nhờ nàng ấy mà muội mới có thể tỉnh lại được!
A Tú không nói gì, lặng im tiếp tục xem trận đấu
- Ngươi..... ngươi ăn gian!
Hứa Thành chỉ tay vào mặt cô bực bội nói
- Sao có thể là ăn gian được? Quy tắc được phép sử dụng linh thú mà!
Cô nhún vai tự nhiên nói, kiêu ngạo ngồi lên trên lưng linh thú của mình
- Vậy được, ta sẽ chơi cùng ngươi!
Vừa nói xong, linh thú của tên Hứa Thành xuất hiện, là 1 con rắn có nhiều đầu
"Vũ, dùng tốc độ bay xung quanh con rắn kia, thấy có sơ hở lập tức dùng ngọn băng trên thân phóng xuống đầu mấy con rắn kia, ta sẽ dùng trận pháp bảo vệ ngươi!"
Cô dùng thuật truyền tin cho linh thú của mình nghe
"Rõ"
Linh thú của cô bay lên không trung, tăng tốc bay xung quanh con rắn
- Bảo Hộ Linh Trận! Mở cấm chế!
Toàn bộ thân của linh thú cô đều bao bọc bởi kết giới vững chắc khiến con rắn kia không tài nào tấn công được
"Sơ hở"
Cô nói trong đầu, linh thú của cô nhanh chóng phóng ngọn băng xuống dưới đầu rắn, rồi hạ cánh xuống đất, con rắn kia do đau nên đã dừng việc tấn công lại
- Ta liều với ngươi!
Hứa Thành nổi cơn điên lên, hét to
- Thiên Dục Bất Mãn! Tâm Tịnh Khí An! Lắng Nghe Lời Cầu Của Ta! Vị Thần Của Tự Nhiên!
"Tên này bị tâm thần rồi à? Sử dụng chiêu này chả khác gì đang tự hại chết mình mặc dù có thể đả thương được mình nhưng thế này thì liều quá hóa dại rồi!"
Cô nghĩ, lông mày nhíu lại, bản thân phòng vệ theo tự nhiên
- Băng Linh Kiếm Vũ! Đôi Cánh Lạnh Của Băng! Tiên Biến Hộ Trận Pháp!
Dứt lời 1 cái, cánh của linh thú cô dang rộng ra như đang bảo vệ cô, ngay phút chốc 1 luồng sức mạnh to lớn phóng ra, chống đỡ không được nên cô và linh thú bị bắn ra xa, khói mù bao quanh. Hứa Thành vì sử dụng quá nhiều tiên khí nên bị hộc máu, đôi mắt vẫn hướng cô
- Lần này mình thắng chắc rồi. Thuốc ngấm vào chắc cũng đã có tác dụng!
Nhưng thật xui xẻo, cô vẫn đứng dậy được và đi ra khỏi đám khói trước bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ, trên miệng có 1 dòng máu tuôn ra, cô lau đi nhếch mép cười
- Ngươi cũng thật ngu đấy!
Hết chương 42
Bình luận facebook