-
#1 Nỗi đau
Có những thứ khi mà không còn hiện diện trên cõi đời này nữa,ta mới cảm thấy sự đau thương không gì sánh bằng....
Và tôi,đã từng như vậy.
Hôm đó là một ngày mưa cuối tháng 8 lúc đó,tôi đang dán mắt vào cuốn sách tôi cho là tâm đắc nhất của mình "Nếu còn có ngày mai" - Sidney Sheldon,thì chuông điện thoại vang lên và phía đầu dây bên kia,không ai khác là bác Minh,bố của Nguyệt,bạn gái tôi,giọng bác nghèn nghẹn,trầm xuống,như thì thầm trong điện thoại
- Dạ,con nghe nè bác
- Kiệt đấy à,giờ con có bận gì không?
- Dạ không bác,con chỉ đang ngồi đọc sách thôi
- Vậy con qua nhà bác ngay được không,bệnh của con Nguyệt đã không còn cứu chữa được nữa rồi,bác sĩ nói nó sẽ ra đi trong hôm nay,nó muốn gặp con lần cuối...
Giọng bác nghẹn lại,tôi nghe như ai đó vừa đâm vào tim mình,tôi cố gắng lắm mới không làm rơi điện thoại,bây giờ giọng tôi cũng nghẹn lại
- Dạ......con qua ngay ạ.
Nói rồi tôi thay chiếc quần đùi bằng chiết quần jeans rồi vác xe đạp qua nhà Nguyệt nhanh nhất có thể,tôi mặc kệ trời mưa,thâm hình tôi ướt sũng khi tới nơi,cũng phải thôi,dù mưa chỉ rơi ít nhưng nhà tôi cách nhà Nguyệt tận 5km,nhưng khi tôi tới nơi thì....đã quá muộn,Nguyệt đã trút hơi thở cuối cùng,tôi tới vừa lúc người ta kéo tấm chăn trắng qua khỏi đầu cô ấy,tôi chết lặng,không đứng vững,tôi quỵ trước ngưỡng cửa nhà cô ấy,bên trong,bác Thủy,mẹ của Nguyệt quỵ xuống bên thân xác vô hồn của Nguyệt,bác Minh thì đứng đó không nói gì và tôi đã thấy những giọt nước mắt của người đàn ông mạnh mẽ ấy,khi thấy tôi bác không nói gì,chỉ đứng đó nhìn tôi rồi cúi mặt xuống lắc đầu,tôi nghẹn nghào:
- Nguyệt ơi.....anh đến chậm mất rồi....Nguyệt ơi....
Tôi và Nguyệt quen nhau từ cuối năm lớp 9, lúc đó tôi học khác trường. Năm đó lớp tôi được vinh dự cử thi cuộc thi nhảy giữa các trường và tôi là một bboy,dĩ nhiên là tôi đứng đầu danh sách được cô chủ nhiệm cử đi thi,sau tôi là Cường,thằng bạn thân của tôi và cũng là một bboy giỏi rồi thêm 5 đứa nữa.Sau 2 tháng luyện tập,chúng tôi lên đường lên tỉnh để chuẩn bị cho cuộc thi ngày mai,chúng tôi được nhà trường bố trí 1 phòng lớn trong 1 khách sạn nhỏ để nghĩ ngơi chuẩn bị tinh thần,lúc đó khoảng 11h cả đám đã ngủ say duy chỉ có thằng Cường là vẫn nằm bấm điện thoại,tui khg ngủ được,không phải vì cuộc thi mà vì thấy khó chịu nên tôi rủ thằng Cường đi ăn rồi làm lai rai 1-2 chai rồi về
- Ê Cường ml,đi ăn khuya không? Sẵn lai rai 1-2 chai rồi về cho dễ ngủ
- Ok thích thì chiều,m khiều thì t chích!
2 đứa tôi phải đi cả cây số mới thấy được cái quán ăn khuya,2 đứa gọi 2 toi phở với 4 chai bia rồi ngồi nhâm nhi tán chuyện,lúc đấy thì một cô gái đi tới,khuôn mặt dễ thương,da trắng,ba vòng thì khỏi bàn..
- Ê Kiệt,thất con bé kia không? ng gì đâu mà dễ thương vl m nhỉ?
- Ngon đó.....ê cá nhau không cu? nếu t có fb lẫn sdt em ý thì m khao t chầu này ok?
- Ok chơi m,coi chừng mang mặt móc quay về nhé hahaha
- Cứ chờ rồi xem nha cu hehe
Tôi đứng dậy tiến lại bàn cô ấy ngồi rồi bắt chuyện,tôi vốn có mã lại là trai sát gái nên những chuyện như này tôi thấy khá thoải mái
- Chào em
- Chào anh!. ẻm đáp gọn lỏn
- Em gặp anh lần nào chưa nhỉ ?. ẻm hỏi
- Chưa,nhưng giờ này mà cô gái như em ra đường không sợ bọn hãm hiếp nó bắt à ?
- Cũng sợ thật,nhưng may thay,khách sạn bọn em ở ngay bên kia đường kìa!. Ẻm vừa nói vừa chỉ sang cái khách sạn 3 sao phía đối diện quán ăn
- Bọn em....ồ thế em đến đây để tham dự cuộc thi ngày mai à?
- Đúng thế anh cũng đến tham dự?
- Ừ,khách sạn của bọn anh cách đây gần cây số
Không đợi ẻm nói tôi tiếp tục
- Nếu em cũng đén dự thi thì giờ cá cược nhau nhé?
- cá cược chuyện gì cơ?. ẻm đáp vẻ ngây thơ
- Nếu như trường bọn anh thắng,em sẽ cho anh sdt và fb của em ok không?
Ẻm nghĩ ngợi giây lát rồi thấy chuyện chúng tôi thắng là bất khả thi nên đồng ý
- Ok thôi,nhưng thua thì đừng có khóc nhé.
- Ok quyết định vậy nhé,giờ anh phải về chỗ ngồi để.tiếp tục bát phở đang ăn dở của mình đây hehe
Ẻm khẻ cười lắc tay tạm biệt tôi
Tôi trở về bàn rồi ngụm 1 ngụm bia,thằng Cường đang cắm cúi ăn thì ngước lên nhìn hỏi:
- Sao thất bại rồi hả cu? Hehe tao đã nói rồi.......
- Thất bại cha m ý,ẻm không cho nhưng cược sẽ cho t khi mình thắng giải mà chuyện đó thì t vs m khỏi lo đúng không?
Thằng Cường nghĩ thấy cũng đúng thì nói:
- Vậy bây giờ như này,chầu này tao khao nhưng nếu m không có sdt với fb ẻm m khao t chầu gấp đôi ok không?. hắn nhìn tôi vẻ nham hiểm
- Ê đm,không chơi lầy nha,mai thi đàng hoàng nha con chó
- M khỏi lo,t có phải loại đó đâu
- Ok vậy chơi m
Ăn xong bát phở tôi với thằng Cường lôi gói Marlboro ra.mỗi đứa một điếu ngồi hút,lúc giật mình quay lại thì ẻm kia đã biến mất,tôi đoán chắc đã về ngủ
Xong tính tiền hết thảy 100k,thằng Cường vừa trả tiền vừa nói:
- Sau này là chầu 200k nha cu
- M khỏi lo,chơi là chịu m
Xong 2 đứa về đánh 1 giấc tới sáng.
Dậy ăn uống xong bọn tôi tranh thủ ôn lại bài diễn vì phòng khá rộng
Vậy là chúng tôi bắt đầu lên đường,nói chung thi khá thoải mái vì chúng tôi được tập luyện bài bản duy chỉ lo vì năm nay có trường xxx, rồi chúng tôi vào chung kết...........
Và tôi,đã từng như vậy.
Hôm đó là một ngày mưa cuối tháng 8 lúc đó,tôi đang dán mắt vào cuốn sách tôi cho là tâm đắc nhất của mình "Nếu còn có ngày mai" - Sidney Sheldon,thì chuông điện thoại vang lên và phía đầu dây bên kia,không ai khác là bác Minh,bố của Nguyệt,bạn gái tôi,giọng bác nghèn nghẹn,trầm xuống,như thì thầm trong điện thoại
- Dạ,con nghe nè bác
- Kiệt đấy à,giờ con có bận gì không?
- Dạ không bác,con chỉ đang ngồi đọc sách thôi
- Vậy con qua nhà bác ngay được không,bệnh của con Nguyệt đã không còn cứu chữa được nữa rồi,bác sĩ nói nó sẽ ra đi trong hôm nay,nó muốn gặp con lần cuối...
Giọng bác nghẹn lại,tôi nghe như ai đó vừa đâm vào tim mình,tôi cố gắng lắm mới không làm rơi điện thoại,bây giờ giọng tôi cũng nghẹn lại
- Dạ......con qua ngay ạ.
Nói rồi tôi thay chiếc quần đùi bằng chiết quần jeans rồi vác xe đạp qua nhà Nguyệt nhanh nhất có thể,tôi mặc kệ trời mưa,thâm hình tôi ướt sũng khi tới nơi,cũng phải thôi,dù mưa chỉ rơi ít nhưng nhà tôi cách nhà Nguyệt tận 5km,nhưng khi tôi tới nơi thì....đã quá muộn,Nguyệt đã trút hơi thở cuối cùng,tôi tới vừa lúc người ta kéo tấm chăn trắng qua khỏi đầu cô ấy,tôi chết lặng,không đứng vững,tôi quỵ trước ngưỡng cửa nhà cô ấy,bên trong,bác Thủy,mẹ của Nguyệt quỵ xuống bên thân xác vô hồn của Nguyệt,bác Minh thì đứng đó không nói gì và tôi đã thấy những giọt nước mắt của người đàn ông mạnh mẽ ấy,khi thấy tôi bác không nói gì,chỉ đứng đó nhìn tôi rồi cúi mặt xuống lắc đầu,tôi nghẹn nghào:
- Nguyệt ơi.....anh đến chậm mất rồi....Nguyệt ơi....
Tôi và Nguyệt quen nhau từ cuối năm lớp 9, lúc đó tôi học khác trường. Năm đó lớp tôi được vinh dự cử thi cuộc thi nhảy giữa các trường và tôi là một bboy,dĩ nhiên là tôi đứng đầu danh sách được cô chủ nhiệm cử đi thi,sau tôi là Cường,thằng bạn thân của tôi và cũng là một bboy giỏi rồi thêm 5 đứa nữa.Sau 2 tháng luyện tập,chúng tôi lên đường lên tỉnh để chuẩn bị cho cuộc thi ngày mai,chúng tôi được nhà trường bố trí 1 phòng lớn trong 1 khách sạn nhỏ để nghĩ ngơi chuẩn bị tinh thần,lúc đó khoảng 11h cả đám đã ngủ say duy chỉ có thằng Cường là vẫn nằm bấm điện thoại,tui khg ngủ được,không phải vì cuộc thi mà vì thấy khó chịu nên tôi rủ thằng Cường đi ăn rồi làm lai rai 1-2 chai rồi về
- Ê Cường ml,đi ăn khuya không? Sẵn lai rai 1-2 chai rồi về cho dễ ngủ
- Ok thích thì chiều,m khiều thì t chích!
2 đứa tôi phải đi cả cây số mới thấy được cái quán ăn khuya,2 đứa gọi 2 toi phở với 4 chai bia rồi ngồi nhâm nhi tán chuyện,lúc đấy thì một cô gái đi tới,khuôn mặt dễ thương,da trắng,ba vòng thì khỏi bàn..
- Ê Kiệt,thất con bé kia không? ng gì đâu mà dễ thương vl m nhỉ?
- Ngon đó.....ê cá nhau không cu? nếu t có fb lẫn sdt em ý thì m khao t chầu này ok?
- Ok chơi m,coi chừng mang mặt móc quay về nhé hahaha
- Cứ chờ rồi xem nha cu hehe
Tôi đứng dậy tiến lại bàn cô ấy ngồi rồi bắt chuyện,tôi vốn có mã lại là trai sát gái nên những chuyện như này tôi thấy khá thoải mái
- Chào em
- Chào anh!. ẻm đáp gọn lỏn
- Em gặp anh lần nào chưa nhỉ ?. ẻm hỏi
- Chưa,nhưng giờ này mà cô gái như em ra đường không sợ bọn hãm hiếp nó bắt à ?
- Cũng sợ thật,nhưng may thay,khách sạn bọn em ở ngay bên kia đường kìa!. Ẻm vừa nói vừa chỉ sang cái khách sạn 3 sao phía đối diện quán ăn
- Bọn em....ồ thế em đến đây để tham dự cuộc thi ngày mai à?
- Đúng thế anh cũng đến tham dự?
- Ừ,khách sạn của bọn anh cách đây gần cây số
Không đợi ẻm nói tôi tiếp tục
- Nếu em cũng đén dự thi thì giờ cá cược nhau nhé?
- cá cược chuyện gì cơ?. ẻm đáp vẻ ngây thơ
- Nếu như trường bọn anh thắng,em sẽ cho anh sdt và fb của em ok không?
Ẻm nghĩ ngợi giây lát rồi thấy chuyện chúng tôi thắng là bất khả thi nên đồng ý
- Ok thôi,nhưng thua thì đừng có khóc nhé.
- Ok quyết định vậy nhé,giờ anh phải về chỗ ngồi để.tiếp tục bát phở đang ăn dở của mình đây hehe
Ẻm khẻ cười lắc tay tạm biệt tôi
Tôi trở về bàn rồi ngụm 1 ngụm bia,thằng Cường đang cắm cúi ăn thì ngước lên nhìn hỏi:
- Sao thất bại rồi hả cu? Hehe tao đã nói rồi.......
- Thất bại cha m ý,ẻm không cho nhưng cược sẽ cho t khi mình thắng giải mà chuyện đó thì t vs m khỏi lo đúng không?
Thằng Cường nghĩ thấy cũng đúng thì nói:
- Vậy bây giờ như này,chầu này tao khao nhưng nếu m không có sdt với fb ẻm m khao t chầu gấp đôi ok không?. hắn nhìn tôi vẻ nham hiểm
- Ê đm,không chơi lầy nha,mai thi đàng hoàng nha con chó
- M khỏi lo,t có phải loại đó đâu
- Ok vậy chơi m
Ăn xong bát phở tôi với thằng Cường lôi gói Marlboro ra.mỗi đứa một điếu ngồi hút,lúc giật mình quay lại thì ẻm kia đã biến mất,tôi đoán chắc đã về ngủ
Xong tính tiền hết thảy 100k,thằng Cường vừa trả tiền vừa nói:
- Sau này là chầu 200k nha cu
- M khỏi lo,chơi là chịu m
Xong 2 đứa về đánh 1 giấc tới sáng.
Dậy ăn uống xong bọn tôi tranh thủ ôn lại bài diễn vì phòng khá rộng
Vậy là chúng tôi bắt đầu lên đường,nói chung thi khá thoải mái vì chúng tôi được tập luyện bài bản duy chỉ lo vì năm nay có trường xxx, rồi chúng tôi vào chung kết...........
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook