Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-8
Chương 8: 15+16
Hôm nay, Hoàng Viêm Triệt trong tâm trạng có chút mệt mỏi liền không muốn đến công ty. Bước chân của hắn cứ như thế vô thức không mà đi đến quảng trường ở trung tâm thành phố từ lúc nào.
Nhìn dòng người nhộn nhịp qua lại như thế, nhưng tâm hắn lại là một khoảng không trống rỗng. Rõ ràng nhiều người như vậy... Tại sao lại không phải là cô ấy?
Hoàng Viêm Triệt ngước nhìn lên bầu trời xanh thẳm kia, thân thể có chút ểu oải... Xem ra nên đến lúc dừng lại rồi! Chờ Hứa Giai Y lâu như thế... Hắn thật sự không còn đủ dũng khí nữa.
Hoàng Viêm Triệt lơ đãng liếc qua dòng người tấp nập bên đường... Trong lòng lại không ngừng cảm khái, hoá ra nhanh như vậy liền sắp đến giáng sinh rồi. Bỗng nhiên, ánh mắt hắn dừng lại ở một bóng lưng có chút quen thuộc đang đứng ở cửa hàng trang sức. Hoàng Viêm Triệt cố gắng nheo mắt, nhìn kỉ vào thân hình mảnh khảnh ấy... Cô ấy thật sự đã trở về hay sao?
Hắn như muốn điên cuồng mà chạy đến gần cô, muốn nhìn thẳng vào khuôn mặt đó... Liệu nó có giống với hình ảnh mà chính mình vẫn luôn nhưng nhớ suốt ba năm qua.
Nhưng khi Hoàng Viêm Triệt hoàn hồn, thì bóng lưng ấy không biết đã rời đi từ bao giờ. Hắn không hề mất bình tĩnh như bình thường, mà ngược lại... Hoàng Viêm Triệt trấn định gọi cho Hàn Nghi- thư kí của mình.
"Hàn Nghi... Tìm Hứa Giai Y về đây!"
"Chúng tôi vẫn đang tìm..."
"Không phải... Dừng việc tìm cô ấy ở nước ngoài đi. Tập trung ở trong nước đặc biệt là ở thành phố của chúng ta!" Hắn cắt ngang giọng thông báo của thư kí. Hoàng Viêm Triệt không tin... Nếu Hứa Giai Y cô ấy còn sống- thì hắn hoàn toàn có thể tìm được cô.
( Truyện chỉ được cập nhật tại Hải Vương Truyện và Facebook: Bánh Bao... Mọi nick khác đều là giả mạo và chưa nhận được sự cho phép của tác giả!)
Chỉ là... Hắn hoàn toàn không ngờ... Sau lần tình cờ ngày hôm đó, Hứa Giai Y lại như một lần nữa biến mất khỏi thế gian này.
Hoá ra... Ông trời cũng thật biết trêu đùa còn người! Vào lúc chính hắn muốn buông tay lại trao cho kẻ si tình này một tia sáng. Rồi cuối cùng lại dập tắt nó?
...
Cuối năm, không khí dần trở nên lạnh lẽo hơn. Năm nay, hắn không đón tết mà lại bay sang Pháp công tác. Hoàng bà bà nhà hắn thậm chí còn không nhịn được mà phàn nàn về chuyện này. Có điều... Hợp đồng lần này thật sự quan trọng! Nếu không có mặt của Hoàng Viêm Triệt thì thật sự không được.
Lần hợp tác này là giữa Hoàng thị và DOVE- công ty thiết kế vừa mới nổi lên cách đây hai năm. Tuy rằng không có tài chính cũng như nền móng vững chắc giống Hoàng thị... Nhưng nó lại rất được kỳ vọng là một công ty có tiềm năng. Ý định lần này của Hoàng Viêm Triệt không đơn giản chỉ là một lần hợp tác, mà thứ hắn muốn chính là DOVE. Thương nhân như Hoàng Viêm Triệt sẽ không bảo giờ để mầm móng hậu hoạ này phát triển, càng không có ý định giúp một công ty có thể trở thành đối thủ của mình.
"Hàn Nghi... Tôi muốn biết thông tin về người đứng đầu của DOVE, các cậu đã điều tra được hay chưa?!"
"Giám đốc... Người này thật sự quá kín đáo! Chúng tôi..." Mạng lưới tìm kiếm của Hoàng Thị thật sự rất lớn, tìm ra thông tin một người thật sự không khó. Nhưng ngoại trừ Hứa Giai Y thì vị lãnh đạo của DOVE này chính là hai kẻ duy nhất mà bọn họ bó tay.
Hàn Nghi vốn đang lo lắng sợ rằng Hoàng Viêm Triệt sẽ nổi giận thì bỗng nhiên điện thoại vang lên tiếng tin nhắn.
"Đã tìm được thông tin của người lãnh đạo DOVE."
Hoàng Viêm Triệt nhìn khuôn mặt mừng như sắp khóc kia của Hàn Nghi liền đoán được nội dung của tin nhắn.
"Vâng... Vâng..."
Nhìn vẻ mặt cứng đờ kia của thư kí khi đọc những thông tin trên điện thoại khiến hắn có chút nhăn mày. Rốt cuộc người đó có bao nhiêu đặc biệt lại có thể khiến vị thư kí nhà mình trở nên mất bình tỉnh như vậy?
Nhưng Hoàng Viêm Triệt nào biết rằng... Nếu hắn nhìn thấy cái này, thì có lẽ vị tổng tài này còn biểu hiện thái quá hơn cả Hàn Nghi.
"Đưa đây tôi xem thử!"
Tên: Hứa Giai Y
Tuổi: 25 tuổi.
Giới Tính: Nữ
Tình trạng hôn nhân: Độc Thân
Công việc: Nhà điều hành và đồng sáng lập DOVE
Bên cạnh là hình của một thiếu nữ cười vui vẻ hướng về ống kính.
Hứa Giai Y... Cô bé của anh...
Thật sự trở về rồi!
Nhìn vẻ sửng sờ kia của Hoàng Viêm Triệt, Hàn Nghi dè chừng lên tiếng.
"Giám đốc... Vậy giờ chúng ta có mua lại DOVE không ạ?"
Hắn liếc nhìn vị thư ký kia đầy vẻ khinh bỉ.
"Mua? Cậu muốn làm vợ tôi phá sản?"
Hoàng Viêm Triệt hắn làm sao có gan mua lại công ty của cô kia chứ? Nếu Tiểu Y Y của hắn muốn Hoàng Thị, hắn liền nhất định sẽ không nói hai lời dâng cho cô... Mua? Hoàng Viêm Triệt căn bản không cần!
Hiện tại trong đầu hắn đang hiện ra vô số hình ảnh trẻ nhỏ không được nhìn,khiến hắn không khỏi nuốt nuốt nước miếng. Tuy rằng rất bỉ ổi! Nhưng mà hắn không thể cưỡng lại được!
Y Y nhà Hoàng Viêm Triệt ấy à, vợ hắn vừa mềm vừa thơm, thân hình lại chuẩn thế kia, làm da thì khỏi phải bàn.. Chỉ cần nghĩ đến thôi, hắn cũng chịu không nổi.
Còn cái công ty kia, lợi nhuận cao thật, nhưng vì nó mà hắn làm vợ tức giận, hậu quả…
Hoàng Viêm Triệt vò đầu bứt tai, tâm lý hắn đang đánh nhau kịch liệt, phân chia lợi ích giữa bai bên, một bên vợ, một bên tiền… Vợ đẹp, tiền nhiều! Tiền nhiều, vợ đẹp…
Cuối cùng, trái tim hắn thắng, cân nặng của tiền không cưỡng lại được sức hút của vợ yêu!
Hoàng Viêm Triệt nắm thật chặt hợp đồng thu mua trong tay, nha mât kiên định lấp lánh nhìn chòng chọc vào số tiền được thư ký ghi rõ bên trên, tự nhủ thầm:
"Tiền yêu dấu, vì vợ ta, vì một tương lai tươi sáng với cái tính phúc được lấp đầy, ta đành hy sinh mi. Thứ lỗi cho ta, mặc dù ta yêu mi, nhưng ta yêu vợ nhiều hơn! Người đi bình an, đừng quay đầu! Nếu không ta sẽ hối hận! Như thế không tốt. Vĩnh biệt ngươi!"
Hoàng Viêm Triệt vừa dứt lời liền mạnh mẽ gập lại bản hợp đồng, vứt mạnh sang cho Hàn Nghi đang ngẩn người nhìn hắn độc thoại. Còn bản thân hắn lại đau khổ dùng tay che những tiếng nấc nghẹn giả tạo đang tuôn ra từ cổ họng.
Hôm nay, Hoàng Viêm Triệt trong tâm trạng có chút mệt mỏi liền không muốn đến công ty. Bước chân của hắn cứ như thế vô thức không mà đi đến quảng trường ở trung tâm thành phố từ lúc nào.
Nhìn dòng người nhộn nhịp qua lại như thế, nhưng tâm hắn lại là một khoảng không trống rỗng. Rõ ràng nhiều người như vậy... Tại sao lại không phải là cô ấy?
Hoàng Viêm Triệt ngước nhìn lên bầu trời xanh thẳm kia, thân thể có chút ểu oải... Xem ra nên đến lúc dừng lại rồi! Chờ Hứa Giai Y lâu như thế... Hắn thật sự không còn đủ dũng khí nữa.
Hoàng Viêm Triệt lơ đãng liếc qua dòng người tấp nập bên đường... Trong lòng lại không ngừng cảm khái, hoá ra nhanh như vậy liền sắp đến giáng sinh rồi. Bỗng nhiên, ánh mắt hắn dừng lại ở một bóng lưng có chút quen thuộc đang đứng ở cửa hàng trang sức. Hoàng Viêm Triệt cố gắng nheo mắt, nhìn kỉ vào thân hình mảnh khảnh ấy... Cô ấy thật sự đã trở về hay sao?
Hắn như muốn điên cuồng mà chạy đến gần cô, muốn nhìn thẳng vào khuôn mặt đó... Liệu nó có giống với hình ảnh mà chính mình vẫn luôn nhưng nhớ suốt ba năm qua.
Nhưng khi Hoàng Viêm Triệt hoàn hồn, thì bóng lưng ấy không biết đã rời đi từ bao giờ. Hắn không hề mất bình tĩnh như bình thường, mà ngược lại... Hoàng Viêm Triệt trấn định gọi cho Hàn Nghi- thư kí của mình.
"Hàn Nghi... Tìm Hứa Giai Y về đây!"
"Chúng tôi vẫn đang tìm..."
"Không phải... Dừng việc tìm cô ấy ở nước ngoài đi. Tập trung ở trong nước đặc biệt là ở thành phố của chúng ta!" Hắn cắt ngang giọng thông báo của thư kí. Hoàng Viêm Triệt không tin... Nếu Hứa Giai Y cô ấy còn sống- thì hắn hoàn toàn có thể tìm được cô.
( Truyện chỉ được cập nhật tại Hải Vương Truyện và Facebook: Bánh Bao... Mọi nick khác đều là giả mạo và chưa nhận được sự cho phép của tác giả!)
Chỉ là... Hắn hoàn toàn không ngờ... Sau lần tình cờ ngày hôm đó, Hứa Giai Y lại như một lần nữa biến mất khỏi thế gian này.
Hoá ra... Ông trời cũng thật biết trêu đùa còn người! Vào lúc chính hắn muốn buông tay lại trao cho kẻ si tình này một tia sáng. Rồi cuối cùng lại dập tắt nó?
...
Cuối năm, không khí dần trở nên lạnh lẽo hơn. Năm nay, hắn không đón tết mà lại bay sang Pháp công tác. Hoàng bà bà nhà hắn thậm chí còn không nhịn được mà phàn nàn về chuyện này. Có điều... Hợp đồng lần này thật sự quan trọng! Nếu không có mặt của Hoàng Viêm Triệt thì thật sự không được.
Lần hợp tác này là giữa Hoàng thị và DOVE- công ty thiết kế vừa mới nổi lên cách đây hai năm. Tuy rằng không có tài chính cũng như nền móng vững chắc giống Hoàng thị... Nhưng nó lại rất được kỳ vọng là một công ty có tiềm năng. Ý định lần này của Hoàng Viêm Triệt không đơn giản chỉ là một lần hợp tác, mà thứ hắn muốn chính là DOVE. Thương nhân như Hoàng Viêm Triệt sẽ không bảo giờ để mầm móng hậu hoạ này phát triển, càng không có ý định giúp một công ty có thể trở thành đối thủ của mình.
"Hàn Nghi... Tôi muốn biết thông tin về người đứng đầu của DOVE, các cậu đã điều tra được hay chưa?!"
"Giám đốc... Người này thật sự quá kín đáo! Chúng tôi..." Mạng lưới tìm kiếm của Hoàng Thị thật sự rất lớn, tìm ra thông tin một người thật sự không khó. Nhưng ngoại trừ Hứa Giai Y thì vị lãnh đạo của DOVE này chính là hai kẻ duy nhất mà bọn họ bó tay.
Hàn Nghi vốn đang lo lắng sợ rằng Hoàng Viêm Triệt sẽ nổi giận thì bỗng nhiên điện thoại vang lên tiếng tin nhắn.
"Đã tìm được thông tin của người lãnh đạo DOVE."
Hoàng Viêm Triệt nhìn khuôn mặt mừng như sắp khóc kia của Hàn Nghi liền đoán được nội dung của tin nhắn.
"Vâng... Vâng..."
Nhìn vẻ mặt cứng đờ kia của thư kí khi đọc những thông tin trên điện thoại khiến hắn có chút nhăn mày. Rốt cuộc người đó có bao nhiêu đặc biệt lại có thể khiến vị thư kí nhà mình trở nên mất bình tỉnh như vậy?
Nhưng Hoàng Viêm Triệt nào biết rằng... Nếu hắn nhìn thấy cái này, thì có lẽ vị tổng tài này còn biểu hiện thái quá hơn cả Hàn Nghi.
"Đưa đây tôi xem thử!"
Tên: Hứa Giai Y
Tuổi: 25 tuổi.
Giới Tính: Nữ
Tình trạng hôn nhân: Độc Thân
Công việc: Nhà điều hành và đồng sáng lập DOVE
Bên cạnh là hình của một thiếu nữ cười vui vẻ hướng về ống kính.
Hứa Giai Y... Cô bé của anh...
Thật sự trở về rồi!
Nhìn vẻ sửng sờ kia của Hoàng Viêm Triệt, Hàn Nghi dè chừng lên tiếng.
"Giám đốc... Vậy giờ chúng ta có mua lại DOVE không ạ?"
Hắn liếc nhìn vị thư ký kia đầy vẻ khinh bỉ.
"Mua? Cậu muốn làm vợ tôi phá sản?"
Hoàng Viêm Triệt hắn làm sao có gan mua lại công ty của cô kia chứ? Nếu Tiểu Y Y của hắn muốn Hoàng Thị, hắn liền nhất định sẽ không nói hai lời dâng cho cô... Mua? Hoàng Viêm Triệt căn bản không cần!
Hiện tại trong đầu hắn đang hiện ra vô số hình ảnh trẻ nhỏ không được nhìn,khiến hắn không khỏi nuốt nuốt nước miếng. Tuy rằng rất bỉ ổi! Nhưng mà hắn không thể cưỡng lại được!
Y Y nhà Hoàng Viêm Triệt ấy à, vợ hắn vừa mềm vừa thơm, thân hình lại chuẩn thế kia, làm da thì khỏi phải bàn.. Chỉ cần nghĩ đến thôi, hắn cũng chịu không nổi.
Còn cái công ty kia, lợi nhuận cao thật, nhưng vì nó mà hắn làm vợ tức giận, hậu quả…
Hoàng Viêm Triệt vò đầu bứt tai, tâm lý hắn đang đánh nhau kịch liệt, phân chia lợi ích giữa bai bên, một bên vợ, một bên tiền… Vợ đẹp, tiền nhiều! Tiền nhiều, vợ đẹp…
Cuối cùng, trái tim hắn thắng, cân nặng của tiền không cưỡng lại được sức hút của vợ yêu!
Hoàng Viêm Triệt nắm thật chặt hợp đồng thu mua trong tay, nha mât kiên định lấp lánh nhìn chòng chọc vào số tiền được thư ký ghi rõ bên trên, tự nhủ thầm:
"Tiền yêu dấu, vì vợ ta, vì một tương lai tươi sáng với cái tính phúc được lấp đầy, ta đành hy sinh mi. Thứ lỗi cho ta, mặc dù ta yêu mi, nhưng ta yêu vợ nhiều hơn! Người đi bình an, đừng quay đầu! Nếu không ta sẽ hối hận! Như thế không tốt. Vĩnh biệt ngươi!"
Hoàng Viêm Triệt vừa dứt lời liền mạnh mẽ gập lại bản hợp đồng, vứt mạnh sang cho Hàn Nghi đang ngẩn người nhìn hắn độc thoại. Còn bản thân hắn lại đau khổ dùng tay che những tiếng nấc nghẹn giả tạo đang tuôn ra từ cổ họng.
Bình luận facebook