Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 417 “Có phải chị ấy khóc rồi không?”
Hồi đó nếu không vì nghĩ đến nửa đời sau của Ngũ Nhã Phân thì Ngũ Vận Uyển đã tự sát. Bây giờ, làn sóng nước bẩn và ác độc lại tàn nhẫn hắt lên người Ngũ Vận Uyển, đánh cô không còn sức đứng lên.
Nước mắt không ngừng tuôn rơi, tim Ngũ Vận Uyển rất đau, đau như bị ai đấm.
Cô cố kìm nén để không khóc ra tiếng, chạy ra khỏi văn phòng, nhốt mình trong nhà vệ sinh rồi bật khóc nức nở.
VietWriter
Tiểu Lý đứng dậy nhìn bàn làm việc trống không của Ngũ Vận Uyển, nói với Hiểu Mai: “Có phải chị ấy khóc rồi không?”
Hiểu Mai bảo: “Anh im miệng, làm việc đi!”
Hiểu Mai biết lúc này Ngũ Vận Uyển chỉ muốn yên tĩnh một mình, bây giờ cô đến an ủi lại thành ra hỏng bét. Cô thở dài, đây toàn là những chuyện vớ vẩn gì không biết? Cái hố này của chị Vận Uyển thật sâu.
Điện thoại trên bàn của Ngũ Vận Uyển nhấp nháy sáng lên, Nam Ngự gọi tới, còn có Nam Bá gọi tới. Nhưng bây giờ cô chỉ ngồi sụp xuống bồn cầu trong nhà vệ sinh, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Ngũ Vận Uyển ngồi trên nắp bồn cầu nhà vệ sinh, cơ thể không ngừng run lên, cô cảm thấy vô cùng lạnh, toát cả mồ hôi.
Quá khứ giống như một cơn ác mộng đeo bám Ngũ Vận Uyển, ngăn cản cố tận hưởng cuộc sống hạnh phúc. Cô vừa có được tình yêu của Nam Ngự thì lại bị hiện thực tàn khốc đánh gục, nghiền nát.
Hiểu Mai ở trong phòng làm việc thấy đoạn video phỏng vấn trên mạng thì càng tức hơn, cô ấy lớn tiếng mắng: “Đám người này còn có đạo đức không,
đầu ra cái kiểu đào bới, vạch trần khuyết điểm của người khác thế? Bọn họ thì biết sự thật gì, tất cả đều là nhảm nhí! Phì!”.
Toà soạn có buổi lễ khai trương khách sạn cần chụp, đó vốn là việc của Ngũ Vận Uyển. Nhưng Nam Bá biết đã xảy ra chuyện, lại không gọi được cho Ngũ Vận Uyển nên trong lòng rất lo lắng.
Anh ta đến văn phòng thì thấy điện thoại cố ở trên bàn nhưng người thì không thấy đâu. Anh ta hỏi mấy người Hiểu Mai thì Hiểu Mai nói nhỏ cho anh ta rằng Ngũ Vận Uyển có thể đang ở trong nhà vệ sinh, nhưng đi được một lúc rồi, hình như chị ấy đang khóc.
Nam Bá lập tức xoay người đi ra ngoài.
Chị Trịnh nhìn theo bóng lưng Nam Bá suy đoán gì đó, nhưng không nói ra, cô ta cảm thấy ngay từ đầu hai người họ đã rất lạ rồi.
Tiểu Lý nói với chị Trịnh: “Tổng biên tập Nam của chúng ta quan tâm Ngũ Vận Uyển thật đấy, sức hấp dẫn của chị Vận Uyển thật lớn, trước đây em thật sự đã xem nhẹ.”
Nước mắt không ngừng tuôn rơi, tim Ngũ Vận Uyển rất đau, đau như bị ai đấm.
Cô cố kìm nén để không khóc ra tiếng, chạy ra khỏi văn phòng, nhốt mình trong nhà vệ sinh rồi bật khóc nức nở.
VietWriter
Tiểu Lý đứng dậy nhìn bàn làm việc trống không của Ngũ Vận Uyển, nói với Hiểu Mai: “Có phải chị ấy khóc rồi không?”
Hiểu Mai bảo: “Anh im miệng, làm việc đi!”
Hiểu Mai biết lúc này Ngũ Vận Uyển chỉ muốn yên tĩnh một mình, bây giờ cô đến an ủi lại thành ra hỏng bét. Cô thở dài, đây toàn là những chuyện vớ vẩn gì không biết? Cái hố này của chị Vận Uyển thật sâu.
Điện thoại trên bàn của Ngũ Vận Uyển nhấp nháy sáng lên, Nam Ngự gọi tới, còn có Nam Bá gọi tới. Nhưng bây giờ cô chỉ ngồi sụp xuống bồn cầu trong nhà vệ sinh, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Ngũ Vận Uyển ngồi trên nắp bồn cầu nhà vệ sinh, cơ thể không ngừng run lên, cô cảm thấy vô cùng lạnh, toát cả mồ hôi.
Quá khứ giống như một cơn ác mộng đeo bám Ngũ Vận Uyển, ngăn cản cố tận hưởng cuộc sống hạnh phúc. Cô vừa có được tình yêu của Nam Ngự thì lại bị hiện thực tàn khốc đánh gục, nghiền nát.
Hiểu Mai ở trong phòng làm việc thấy đoạn video phỏng vấn trên mạng thì càng tức hơn, cô ấy lớn tiếng mắng: “Đám người này còn có đạo đức không,
đầu ra cái kiểu đào bới, vạch trần khuyết điểm của người khác thế? Bọn họ thì biết sự thật gì, tất cả đều là nhảm nhí! Phì!”.
Toà soạn có buổi lễ khai trương khách sạn cần chụp, đó vốn là việc của Ngũ Vận Uyển. Nhưng Nam Bá biết đã xảy ra chuyện, lại không gọi được cho Ngũ Vận Uyển nên trong lòng rất lo lắng.
Anh ta đến văn phòng thì thấy điện thoại cố ở trên bàn nhưng người thì không thấy đâu. Anh ta hỏi mấy người Hiểu Mai thì Hiểu Mai nói nhỏ cho anh ta rằng Ngũ Vận Uyển có thể đang ở trong nhà vệ sinh, nhưng đi được một lúc rồi, hình như chị ấy đang khóc.
Nam Bá lập tức xoay người đi ra ngoài.
Chị Trịnh nhìn theo bóng lưng Nam Bá suy đoán gì đó, nhưng không nói ra, cô ta cảm thấy ngay từ đầu hai người họ đã rất lạ rồi.
Tiểu Lý nói với chị Trịnh: “Tổng biên tập Nam của chúng ta quan tâm Ngũ Vận Uyển thật đấy, sức hấp dẫn của chị Vận Uyển thật lớn, trước đây em thật sự đã xem nhẹ.”
Bình luận facebook