2,
Tôi đỏ hoe mắt đi ra từ thang máy khách sạn.
Đẩy cửa bước vào phòng, căn phòng khách sạn tối om không bật đèn.
"Chu Tề anh đang ở đâu, sao không mở . . ."
Tôi chưa nói hết câu thì có người nắm lấy khuỷu tay tối ấn lên cửa, hôn tôi đến choáng váng.
Là hơi thở quen thuộc của Chu Tề.
Tôi và bước tường chỉ cách một bàn tay của Chu Tề.
Phía trước là lửa nóng, phía sau là lạnh buốt.
Cho đến bây giờ, tôi chưa rơi giọt nước mắt nào, nhưng khi vừa chạm vào anh ấy nước mắt không nghe lời men theo gò má chảy xuống.
Nụ hôn đột ngột dừng lại, lòng bàn tay Chu Tề ấm áp che đi đôi mắt tôi, đèn được bật sáng lên, xác nhận tôi đã quen với ánh sáng Chu Tề mới thả tay ra.
"Khương Minh Chi, em đang mang thai mà còn khóc nhè, đúng là không có tiền đồ mà. . ."
Chu Tề búng trán tôi một cái rồi lau đi nước mắt.
Anh nhìn xuống chân tôi rồi cau mày.
Tôi còn chưa kịp nói chuyện, Chu Kỳ đột nhiên sắc mặt âm trầm, khom lưng bế tôi lên đến bên giường khách sạn.
Tôi chợt nhớ ra vừa nãy đi ra ngoài quá gấp, giày cũng không kịp mang.
Chân bị đông lạnh đỏ bừng lên, lại còn nhếch nhác không chịu nổi.
Chu Tề ngồi xổm xuống bên giường lau chân cho tôi, động tác nhẹ nhàng cẩn thận sợ làm đau tôi.
Gian phòng yên tĩnh lạ thường, đến tiếng kim rơi cũng nghe thấy, tôi run run trong giọng của chính mình:
"Chu Tề, chúng ta chia tay đi!"
Chu Tề vẫn bình tĩnh lau chân cho tôi sạch sẽ, anh không ngẩng đầu lên, đưa tay với lấy đôi dép lê mang vào chân tôi.
Cũng không nói chuyện, anh lẳng lặng nhìn tôi, đợi tôi nói câu tiếp theo.
Mắt tôi hơi cay cay, vì những câu nói sắp tới
"Tần Duyệt cùng anh được xào CP rất nhiều, bây giờ chỉ hai người mới có thể . . ."
"Chi Chi, đây là suy nghĩ thật trong lòng em? Nói thật cho anh biết."
Anh ngắt lời tôi trước khi tôi nói xong.
Cổ họng tôi cứng ngắt, những câu cố gắng thuyết phục anh cùng với Tần Duyệt ra thông báo dừng lại trong miệng.
Anh đột nhiên đứng lên ôm chặt tôi.
"Em còn nhớ lần trước bất ngờ mà anh nói muốn tặng cho em vào ngày Sinh nhật anh là gì không?"
Anh cầm chặt tay tôi, mười ngón tay đan chặt vào nhau, trong lòng bàn tay có lớp mồ hôi mỏng.
"Anh dự định ngày Sinh nhật sẽ cùng công ty chấm dứt hợp đồng, rời khỏi ngành giải trí."
Tôi sửng sốt, không dự liệu được Chu Tề nói quà sinh nhật lại là cái này.
“Chi Chi, chuyện này anh sẽ xử lý, em không cần phải mang bất cứ gánh nặng tâm lý gì”.
Anh ôm lấy chân của tôi rồi thay tôi đắp mền, nghiêng người hôn lên trán.
Tôi biết rõ Chu Tề hành sự trầm ổn, gặp chuyện gì cũng có thể hoá nguy thành an.
Tôi chỉ không ngờ lần này phương pháp giải quyết của anh ấy lại thẳng thừng như thế.
Bình luận facebook