Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1658
Chương 1645: Nhất Diệp Chi Thu mạnh nhất
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Sự kiện bản đồ có thể nhiễu loạn nhịp đánh, nhưng cũng có thể trở thành yếu tố lợi dụng. Nếu hai tuyển thủ biết sử dụng tiềm năng của các thế lực NPC, đây sẽ là một trận đấu đầy IQ.
Tôn Tường từng cho rằng trong Vinh Quang, không có gì mình không làm được. Nhưng hôm nay, trí não đã chịu rộng mở nói với cậu rằng, những trò bày mưu tính kế không phải sở trường của cậu. Cậu quyết định bước qua chúng, đạp đổ chúng. Ai cản đường ta phải chết, chỉ thế mà thôi!
Các NPC nằm trong phạm vi Đấu Phá Sơn Hà bị hất lên trời. Các tuyển thủ bên ngoài lập tức chú ý quan sát. Họ cần tìm hiểu sức chiến đấu của NPC, thứ khó thể đoán định bằng mắt thường mà cần có va chạm thực thụ. Thái độ của NPC khi bị người chơi tấn công cũng rất quan trọng. Ban đầu Quân Mạc Tiếu và Nhất Diệp Chi Thu bị bán bơ giữa chiến trường, sau đó leo lên vách núi vả nhau ầm ầm, NPC vẫn chỉ lo việc của mình chứ chẳng buồn để mắt. Bây giờ đổi lại họ là người bị đánh, nếu vẫn trơ ra chịu đòn thì chán nhỉ? Một game thuộc hàng kiệt tác như Vinh Quang, trước nay chưa từng thiết kế chi tiết nào thừa thãi, dù trên bản đồ thi đấu hay bản đồ thường.
Đúng như mọi người nghĩ, bị Nhất Diệp Chi Thu tấn công, hai thế lực NPC không ngó lơ nữa mà đồng loạt hướng mục tiêu về phía hắn.
Súng pháo, phép thuật...
Nhất Diệp Chi Thu đáp xuống đất trống, gặp ngay công kích tầm xa. Ngoài sát thương còn có các loại chú thuật khống chế, cho thấy kết cấu nghề của hai quân đoàn NPC rất cân đối.
Vì là điều khá dễ dự đoán, Tôn Tường tính toán khi đạn bay đến Nhất Diệp Chi Thu cũng là lúc Đấu Phá Sơn Hà hoàn tất giai đoạn thu chiêu. Nhất Diệp Chi Thu sải bước né sát thương, cánh tay vung ra triển khai một chiêu Bá Toái, quét về phía các NPC bị hất lên không đang lộp độp rơi xuống đất. Chỉ thấy một vệt màu đen vụt qua, các NPC dính hiệu ứng đẩy văng, bay thẳng vào vách đá nơi Quân Mạc Tiếu đang hí hửng xem diễn trò!
Tôn Tường chưa quên đối thủ thực sự là ai. Cậu vẫn nhớ rõ mình vào trận để làm gì!
Trong lúc thanh lý chướng ngại vật, Tôn Tường đã bắt đầu tấn công ngược Diệp Tu. NPC bị cậu dùng như bom thịt người mà ném, mỗi tội hiệu ứng hất của Bá Toái không quá mạnh nên tốc độ bay không cao, muốn đỡ chỉ cần một hai hit đơn giản, hoặc thậm chí dùng kỹ năng chụp bắt là có thể ném trả. Thế nhưng, Quân Mạc Tiếu lại chọn né tránh. Hắn nhảy khỏi chỗ ngồi, dùng kiếm ninja leo trèo khắp vách núi để không va chạm với bất kỳ NPC nào Nhất Diệp Chi Thu ship tới.
"Ổng định làm gì vậy?"
Hội tuyển thủ chuyên nghiệp cảm thấy khó hiểu. Tôn Tường đã bị hắn đạp vào giếng nước sâu, đây chẳng phải lúc bỏ đá xuống giếng sao? Diệp Tu không những không đánh, còn trốn tránh Tôn Tường, cứ như chỉ muốn giữ mình ngoài cuộc. Mãi đến khi toàn bộ NPC chạm đất, lồm cồm bò dậy tiến đánh Nhất Diệp Chi Thu trong bối cảnh mưa bom lửa đạn của đợt tấn công tầm xa thứ hai, người ta mới nhìn ra vấn đề.
"Khôn vãi!" Họ lắc đầu thổn thức.
Quân Mạc Tiếu giữ mình ngoài cuộc không vì lý do gì khác, mà đơn giản là không muốn can thiệp vào chỉ số thù hận của NPC. Các NPC đang công kích Nhất Diệp Chi Thu, nếu Quân Mạc Tiếu cũng ra chiêu thì rất dễ bị Nhất Diệp Chi Thu mượn gió bẻ măng, điều hướng sát thương về phía NPC. Thế nên Diệp Tu quyết định né tránh, không để xảy ra va chạm dù chỉ một lần, cũng không cho Tôn Tường cơ hội gia giảm trị thù hận.
Ý thức cực nhạy với trị thù hận là thành quả của bao năm sống cùng game, thứ mà Diệp Tu hơn hẳn các tuyển thủ bên ngoài. Việc họ không nhận ra dụng ý của hắn từ sớm là minh chứng cho điều đó.
Cuộc chiến vẫn tiếp tục, nhưng nội dung chính đã trở thành Tôn Tường vs NPC. Còn Diệp Tu? Hắn là khán giả ngồi xem giác đấu, không quên buông lời rác rưởi.
"Bên phải, bên phải kìa!"
"Bên trái, bên trái cơ mà!"
"Trên đầu!"
"Khá đấy chứ!"
"Hướng 14:00."
"Tức là 2:00 đó!"
"Haha, bị lừa nhá!"
"Ý, không tin à?"
Khung chat liên tục nhảy những dòng chữ của "quân sư" Diệp Tu ngồi tít trên cao xem Tôn Tường hỗn chiến với NPC, fan Luân Hồi nhìn mà nổi điên. Phần đông cảm thấy Tôn Tường lành ít dữ nhiều, mà hội tuyển thủ chuyên nghiệp không cho là vậy. Họ phát hiện, Nhất Diệp Chi Thu tuy sa chân đất chết, nhưng HP không tụt quá nhanh, hơn nữa càng chiến càng hăng.
"NPC đánh không đau lắm nhỉ?" Họ xôn xao bàn tán.
Đây là điểm khác biệt giữa mắt nhìn của tuyển thủ chuyên nghiệp và người chơi thường, vì chênh lệch trình sẽ dẫn đến chênh lệch trong đánh giá. Bị nghìn nghịt NPC bao vây, người chơi thường cảm thấy chỉ còn đường chết, nhưng với tuyển thủ chuyên nghiệp thì vẫn nằm trong phạm vi xoay sở.
Các thế lực NPC không vì một Nhất Diệp Chi Thu từ đâu rơi xuống mà quên đi cuộc chiến vốn có. Hai phe vẫn tấn công lẫn nhau, tạo điều kiện cho Tôn Tường lợi dụng.
Bóng lưng ấy càng lúc càng hiện rõ giữa chiến trường. Nơi nào hắn đến, đấu khí ma pháp trải đường hắn đi.
Huyễn Văn không thuộc tính, Huyễn Văn ánh sáng, Huyễn Văn bóng tối, Huyễn Văn lửa, Huyễn Văn băng... Năm dải màu nhất loạt tề tụ, không lụi tàn dù chỉ một giây. Và rồi, một vầng hào quang vàng rực át hết năm màu bừng sáng như dát lên người Nhất Diệp Chi Thu.
Ý Chí Đấu Giả!
Kỹ năng Thức tỉnh của pháp sư chiến đấu, một loại buff kích hoạt bởi cấp độ combo, có thể lên đến level 8 sau bản cập nhật 75. Một kỹ năng thuộc hàng kinh điển, là tình yêu của vô số người chơi Vinh Quang.
Với độ sáng của vầng hào quang óng ánh, Ý Chí Đấu Giả của Nhất Diệp Chi Thu hiện đã đạt đến level cao nhất. Đây là hình ảnh cực kỳ hiếm thấy trong giải đấu chuyên nghiệp, chứ đừng nói đến một trận solo.
Ý Chí Đấu Giả level 8 cần bao nhiêu liên kích?
150!
Điều kiện quá khó, gần như không thể thực hiện trong 1v1. Ai sẽ để đối thủ đánh mình liên tục 150 hit? Khả năng chỉ có bot game, mà muốn chiến thắng một con bot game thì cần gì đến Ý Chí Đấu Giả?
Vì thế, các pháp sư chiến đấu chuyên nghiệp thường không nâng điểm Ý Chí Đấu Giả quá cao. Hầu hết kỹ năng Thức tỉnh đều xịn xò, đi kèm là lượng điểm tiêu hao rất lớn. Nhưng Nhất Diệp Chi Thu là ai? Đấu Thần, nhân vật số một Vinh Quang. Ý Chí Đấu Giả của hắn luôn luôn max cấp.
Ai nâng điểm chiêu này cho hắn? Diệp Tu, mà sau Diệp Tu là Tôn Tường. Với tính tình háo thắng ngày đầu, Tôn Tường không cho rằng mình thua kém Diệp Tu, nên Ý Chí Đấu Giả không những giữ nguyên trạng thái, còn được Tôn Tường nâng thêm một level cho tiếp tục max sau bản cập nhật 75.
Dù đã thay đổi đáng kể sau khi về dưới ngọn cờ Luân Hồi, Tôn Tường vẫn không tẩy điểm Ý Chí Đấu Giả. Một kỹ năng buff sức chiến đấu nhờ vào trình cá nhân? Không gì thích hợp với Tôn Tường hơn thế. Không tính solo, đoàn đội tuy rằng điều kiện cũng khó, nhưng Diệp Tu từng làm được kia mà!
Nhiều người cho rằng Ý Chí Đấu Giả không có giá trị thực tế trên sàn đấu chuyên nghiệp, nhưng trong mắt các tuyển thủ pháp sư chiến đấu, đó là vinh quang thuộc về riêng họ. Vầng sáng óng ánh bừng lên giữa chiến trường là niềm mơ ước khôn nguôi của mọi pháp sư chiến đấu chuyên nghiệp, mặc cho điều đáng buồn là không mấy ai nâng điểm chiêu này.
Mà Tôn Tường, là người có dũng khí biến ước mơ thành sự thực.
Hôm nay, cậu đã làm được.
Đặc thù bản đồ là một việc, nếu bản thân Tôn Tường không kiên định với mục tiêu đặt ra, Nhất Diệp Chi Thu hôm nay sẽ chỉ đạt đến Ý Chí Đấu Giả level 2 hoặc 3 là cùng, nói gì đến hào quang, nói gì đến tỏa sáng?
"Diệp Tu chơi ngu rồi?" Hội tuyển thủ chuyên nghiệp lo ngại.
NPC đánh không đau, cũng không thể khống chế Tôn Tường. Hiến một lượng máu nhất định, Nhất Diệp Chi Thu bước lên đỉnh điểm sức mạnh của một pháp sư chiến đấu. Nếu tiếp tục, các NPC sẽ chỉ còn là giun dế, để lại cho Quân Mạc Tiếu một Nhất Diệp Chi Thu mạnh đến imba.
Một Nhất Diệp Chi Thu mạnh nhất, mạnh hơn cả cha đẻ của hắn là Diệp Tu từng đạt tới.
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Sự kiện bản đồ có thể nhiễu loạn nhịp đánh, nhưng cũng có thể trở thành yếu tố lợi dụng. Nếu hai tuyển thủ biết sử dụng tiềm năng của các thế lực NPC, đây sẽ là một trận đấu đầy IQ.
Tôn Tường từng cho rằng trong Vinh Quang, không có gì mình không làm được. Nhưng hôm nay, trí não đã chịu rộng mở nói với cậu rằng, những trò bày mưu tính kế không phải sở trường của cậu. Cậu quyết định bước qua chúng, đạp đổ chúng. Ai cản đường ta phải chết, chỉ thế mà thôi!
Các NPC nằm trong phạm vi Đấu Phá Sơn Hà bị hất lên trời. Các tuyển thủ bên ngoài lập tức chú ý quan sát. Họ cần tìm hiểu sức chiến đấu của NPC, thứ khó thể đoán định bằng mắt thường mà cần có va chạm thực thụ. Thái độ của NPC khi bị người chơi tấn công cũng rất quan trọng. Ban đầu Quân Mạc Tiếu và Nhất Diệp Chi Thu bị bán bơ giữa chiến trường, sau đó leo lên vách núi vả nhau ầm ầm, NPC vẫn chỉ lo việc của mình chứ chẳng buồn để mắt. Bây giờ đổi lại họ là người bị đánh, nếu vẫn trơ ra chịu đòn thì chán nhỉ? Một game thuộc hàng kiệt tác như Vinh Quang, trước nay chưa từng thiết kế chi tiết nào thừa thãi, dù trên bản đồ thi đấu hay bản đồ thường.
Đúng như mọi người nghĩ, bị Nhất Diệp Chi Thu tấn công, hai thế lực NPC không ngó lơ nữa mà đồng loạt hướng mục tiêu về phía hắn.
Súng pháo, phép thuật...
Nhất Diệp Chi Thu đáp xuống đất trống, gặp ngay công kích tầm xa. Ngoài sát thương còn có các loại chú thuật khống chế, cho thấy kết cấu nghề của hai quân đoàn NPC rất cân đối.
Vì là điều khá dễ dự đoán, Tôn Tường tính toán khi đạn bay đến Nhất Diệp Chi Thu cũng là lúc Đấu Phá Sơn Hà hoàn tất giai đoạn thu chiêu. Nhất Diệp Chi Thu sải bước né sát thương, cánh tay vung ra triển khai một chiêu Bá Toái, quét về phía các NPC bị hất lên không đang lộp độp rơi xuống đất. Chỉ thấy một vệt màu đen vụt qua, các NPC dính hiệu ứng đẩy văng, bay thẳng vào vách đá nơi Quân Mạc Tiếu đang hí hửng xem diễn trò!
Tôn Tường chưa quên đối thủ thực sự là ai. Cậu vẫn nhớ rõ mình vào trận để làm gì!
Trong lúc thanh lý chướng ngại vật, Tôn Tường đã bắt đầu tấn công ngược Diệp Tu. NPC bị cậu dùng như bom thịt người mà ném, mỗi tội hiệu ứng hất của Bá Toái không quá mạnh nên tốc độ bay không cao, muốn đỡ chỉ cần một hai hit đơn giản, hoặc thậm chí dùng kỹ năng chụp bắt là có thể ném trả. Thế nhưng, Quân Mạc Tiếu lại chọn né tránh. Hắn nhảy khỏi chỗ ngồi, dùng kiếm ninja leo trèo khắp vách núi để không va chạm với bất kỳ NPC nào Nhất Diệp Chi Thu ship tới.
"Ổng định làm gì vậy?"
Hội tuyển thủ chuyên nghiệp cảm thấy khó hiểu. Tôn Tường đã bị hắn đạp vào giếng nước sâu, đây chẳng phải lúc bỏ đá xuống giếng sao? Diệp Tu không những không đánh, còn trốn tránh Tôn Tường, cứ như chỉ muốn giữ mình ngoài cuộc. Mãi đến khi toàn bộ NPC chạm đất, lồm cồm bò dậy tiến đánh Nhất Diệp Chi Thu trong bối cảnh mưa bom lửa đạn của đợt tấn công tầm xa thứ hai, người ta mới nhìn ra vấn đề.
"Khôn vãi!" Họ lắc đầu thổn thức.
Quân Mạc Tiếu giữ mình ngoài cuộc không vì lý do gì khác, mà đơn giản là không muốn can thiệp vào chỉ số thù hận của NPC. Các NPC đang công kích Nhất Diệp Chi Thu, nếu Quân Mạc Tiếu cũng ra chiêu thì rất dễ bị Nhất Diệp Chi Thu mượn gió bẻ măng, điều hướng sát thương về phía NPC. Thế nên Diệp Tu quyết định né tránh, không để xảy ra va chạm dù chỉ một lần, cũng không cho Tôn Tường cơ hội gia giảm trị thù hận.
Ý thức cực nhạy với trị thù hận là thành quả của bao năm sống cùng game, thứ mà Diệp Tu hơn hẳn các tuyển thủ bên ngoài. Việc họ không nhận ra dụng ý của hắn từ sớm là minh chứng cho điều đó.
Cuộc chiến vẫn tiếp tục, nhưng nội dung chính đã trở thành Tôn Tường vs NPC. Còn Diệp Tu? Hắn là khán giả ngồi xem giác đấu, không quên buông lời rác rưởi.
"Bên phải, bên phải kìa!"
"Bên trái, bên trái cơ mà!"
"Trên đầu!"
"Khá đấy chứ!"
"Hướng 14:00."
"Tức là 2:00 đó!"
"Haha, bị lừa nhá!"
"Ý, không tin à?"
Khung chat liên tục nhảy những dòng chữ của "quân sư" Diệp Tu ngồi tít trên cao xem Tôn Tường hỗn chiến với NPC, fan Luân Hồi nhìn mà nổi điên. Phần đông cảm thấy Tôn Tường lành ít dữ nhiều, mà hội tuyển thủ chuyên nghiệp không cho là vậy. Họ phát hiện, Nhất Diệp Chi Thu tuy sa chân đất chết, nhưng HP không tụt quá nhanh, hơn nữa càng chiến càng hăng.
"NPC đánh không đau lắm nhỉ?" Họ xôn xao bàn tán.
Đây là điểm khác biệt giữa mắt nhìn của tuyển thủ chuyên nghiệp và người chơi thường, vì chênh lệch trình sẽ dẫn đến chênh lệch trong đánh giá. Bị nghìn nghịt NPC bao vây, người chơi thường cảm thấy chỉ còn đường chết, nhưng với tuyển thủ chuyên nghiệp thì vẫn nằm trong phạm vi xoay sở.
Các thế lực NPC không vì một Nhất Diệp Chi Thu từ đâu rơi xuống mà quên đi cuộc chiến vốn có. Hai phe vẫn tấn công lẫn nhau, tạo điều kiện cho Tôn Tường lợi dụng.
Bóng lưng ấy càng lúc càng hiện rõ giữa chiến trường. Nơi nào hắn đến, đấu khí ma pháp trải đường hắn đi.
Huyễn Văn không thuộc tính, Huyễn Văn ánh sáng, Huyễn Văn bóng tối, Huyễn Văn lửa, Huyễn Văn băng... Năm dải màu nhất loạt tề tụ, không lụi tàn dù chỉ một giây. Và rồi, một vầng hào quang vàng rực át hết năm màu bừng sáng như dát lên người Nhất Diệp Chi Thu.
Ý Chí Đấu Giả!
Kỹ năng Thức tỉnh của pháp sư chiến đấu, một loại buff kích hoạt bởi cấp độ combo, có thể lên đến level 8 sau bản cập nhật 75. Một kỹ năng thuộc hàng kinh điển, là tình yêu của vô số người chơi Vinh Quang.
Với độ sáng của vầng hào quang óng ánh, Ý Chí Đấu Giả của Nhất Diệp Chi Thu hiện đã đạt đến level cao nhất. Đây là hình ảnh cực kỳ hiếm thấy trong giải đấu chuyên nghiệp, chứ đừng nói đến một trận solo.
Ý Chí Đấu Giả level 8 cần bao nhiêu liên kích?
150!
Điều kiện quá khó, gần như không thể thực hiện trong 1v1. Ai sẽ để đối thủ đánh mình liên tục 150 hit? Khả năng chỉ có bot game, mà muốn chiến thắng một con bot game thì cần gì đến Ý Chí Đấu Giả?
Vì thế, các pháp sư chiến đấu chuyên nghiệp thường không nâng điểm Ý Chí Đấu Giả quá cao. Hầu hết kỹ năng Thức tỉnh đều xịn xò, đi kèm là lượng điểm tiêu hao rất lớn. Nhưng Nhất Diệp Chi Thu là ai? Đấu Thần, nhân vật số một Vinh Quang. Ý Chí Đấu Giả của hắn luôn luôn max cấp.
Ai nâng điểm chiêu này cho hắn? Diệp Tu, mà sau Diệp Tu là Tôn Tường. Với tính tình háo thắng ngày đầu, Tôn Tường không cho rằng mình thua kém Diệp Tu, nên Ý Chí Đấu Giả không những giữ nguyên trạng thái, còn được Tôn Tường nâng thêm một level cho tiếp tục max sau bản cập nhật 75.
Dù đã thay đổi đáng kể sau khi về dưới ngọn cờ Luân Hồi, Tôn Tường vẫn không tẩy điểm Ý Chí Đấu Giả. Một kỹ năng buff sức chiến đấu nhờ vào trình cá nhân? Không gì thích hợp với Tôn Tường hơn thế. Không tính solo, đoàn đội tuy rằng điều kiện cũng khó, nhưng Diệp Tu từng làm được kia mà!
Nhiều người cho rằng Ý Chí Đấu Giả không có giá trị thực tế trên sàn đấu chuyên nghiệp, nhưng trong mắt các tuyển thủ pháp sư chiến đấu, đó là vinh quang thuộc về riêng họ. Vầng sáng óng ánh bừng lên giữa chiến trường là niềm mơ ước khôn nguôi của mọi pháp sư chiến đấu chuyên nghiệp, mặc cho điều đáng buồn là không mấy ai nâng điểm chiêu này.
Mà Tôn Tường, là người có dũng khí biến ước mơ thành sự thực.
Hôm nay, cậu đã làm được.
Đặc thù bản đồ là một việc, nếu bản thân Tôn Tường không kiên định với mục tiêu đặt ra, Nhất Diệp Chi Thu hôm nay sẽ chỉ đạt đến Ý Chí Đấu Giả level 2 hoặc 3 là cùng, nói gì đến hào quang, nói gì đến tỏa sáng?
"Diệp Tu chơi ngu rồi?" Hội tuyển thủ chuyên nghiệp lo ngại.
NPC đánh không đau, cũng không thể khống chế Tôn Tường. Hiến một lượng máu nhất định, Nhất Diệp Chi Thu bước lên đỉnh điểm sức mạnh của một pháp sư chiến đấu. Nếu tiếp tục, các NPC sẽ chỉ còn là giun dế, để lại cho Quân Mạc Tiếu một Nhất Diệp Chi Thu mạnh đến imba.
Một Nhất Diệp Chi Thu mạnh nhất, mạnh hơn cả cha đẻ của hắn là Diệp Tu từng đạt tới.