Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1659
Chương 1646: Hắn tính toán điều gì?
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Thiên Kích! Lạc Hoa Chưởng!
Trúng combo nho nhỏ tạo nên bởi hai kỹ năng cấp thấp, một NPC bị hiệu ứng đẩy đầy uy lực của Lạc Hoa Chưởng hất lên không, bay về phía Quân Mạc Tiếu treo mình vắt vẻo trên vách núi.
Lại một đòn tấn công nhằm vào Diệp Tu.
Phần lớn các tuyển thủ chuyên nghiệp cho rằng, Diệp Tu đã rơi vào tình trạng cưỡi hổ khó xuống. Ban đầu còn né đông né tây vì sợ chọc giận NPC, để NPC lấy thịt đè Tôn Tường, ai ngờ NPC quá cùi, Nhất Diệp Chi Thu không sứt mẻ gì nhiều mà còn được feed đầy ô buff.
Huyễn Văn năm loại thuộc tính, Ý Chí Đấu Giả lấp lánh ánh vàng, Nhất Diệp Chi Thu của lúc này đạt đến đỉnh cao trạng thái, cao nhất trong vòng mười mấy năm qua.
Trong trạng thái đỉnh cao ấy, người mà hắn cần đánh bại lại là Diệp Tu, kẻ đã mang hắn đến với cõi đời.
Diệp Tu nên làm gì?
Bắt đầu tấn công? Chắc chắn sẽ ghi điểm xấu trong mắt các NPC. Đối phó NPC và xử lý Nhất Diệp Chi Thu max buff, còn tệ hơn ra tay từ đầu.
Ngoài tiếp tục né tránh, hắn còn cách nào khác?
Đó là ý nghĩ chung của mọi người, mà Diệp Tu thì thích nhất là đi ngược dự đoán. Hiệu ứng đẩy văng của Lạc Hoa Chưởng tuy mạnh, nhưng NPC bay càng cao, tốc độ sẽ càng chậm dần, không gây trở ngại cho Quân Mạc Tiếu duỗi tay tóm lấy, sử dụng Quăng Ném trả hàng cho Nhất Diệp Chi Thu.
Diệp Tu chọn hướng xử lý tệ hại nhất trong cách nhìn của các tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng Tôn Tường đách quan tâm. Cậu đã quyết định không chơi đấu trí với hắn, cậu chỉ tập trung toàn bộ tinh thần vào điều đang làm. Bất kể Diệp Tu xử lý thế nào, Tôn Tường cũng đi theo đúng con đường đã định: Đánh bại hắn, ai cản đường ta phải chết!
Lách mình, Nhất Diệp Chi Thu tránh khỏi NPC bị Quân Mạc Tiếu ném trả. Khước Tà trong tay quét ra, một NPC khác trở thành quả bom thịt người bay về phía Quân Mạc Tiếu.
Vì chủ động tấn công NPC, Quân Mạc Tiếu đang bị các NPC chú ý. Một số tay dài phía dưới chiến trường bắt đầu chọn hắn làm mục tiêu.
Ầm!
Bom thịt người bay đến, Quân Mạc Tiếu né tránh nhờ dự liệu trước. Nhất Diệp Chi Thu lại hất thêm quả thứ hai, Quân Mạc Tiếu vẫn né tránh.
Tôn Tường bắt đầu chuỗi công kích nhằm vào Diệp Tu, nhưng bản thân không vội vàng xông lên mà đặt phần lớn sức lực vào việc xử lý đám NPC bên dưới, hễ có cơ hội là ship tặng Diệp Tu vài quả bom thịt. Trình Diệp Tu có cao đến đâu đi nữa, di chuyển trên vách đá cũng không thể mượt như dưới đất bằng, dần dần luống cuống với luồng bom đạn đến từ hai phía, Tôn Tường và NPC.
"Sao phải khổ thế chứ?" Hội tuyển thủ chuyên nghiệp lại đặt nghi vấn.
Nếu biết sẽ bị đánh, sẽ phải né, trước đó vì sao sử dụng Quăng Ném rước thêm phiền toái làm gì? Nhất Diệp Chi Thu ở dưới, Quân Mạc Tiếu ở trên, thỉnh thoảng quan sát tránh vài quả bom thịt, không khó đến mức cùng đường mà phải lựa chọn ném trả một quả.
"Thật không hiểu nổi!" Mọi người bó tay, không biết Diệp Tu đang nghĩ những gì trong đầu. Trên sóng trực tiếp, hai bình luận viên càng im thin thít. Tuyển thủ chuyên nghiệp còn đoán không ra, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác nào dám phán bậy, dứt khoát làm lơ cho qua chuyện.
Chỉ có Trương Tân Kiệt của chiến đội Bá Đồ, con người chưa bao giờ chủ quan với các chi tiết nhỏ, là đang đắn đo nghiền ngẫm.
"Sao vậy?" Hàn Văn Thanh hỏi. Anh quá hiểu người đồng đội của mình, vừa thấy Trương Tân Kiệt trầm ngâm liền biết hắn có điều suy tư. Anh vừa dứt lời, các tuyển thủ ngồi gần đó cũng quay sang nhìn, bởi tất cả đều có cùng thắc mắc.
"Quân mai phục trên vách núi có lẽ sắp hành động rồi." Trương Tân Kiệt nói.
"Ồ?"
Nghe xong, mọi người lập tức ngước đầu nhìn. NPC trên vách núi từ lúc hai thế lực bên dưới túa ra đã bắt đầu rục rịch, rục rịch mãi từ nãy đến giờ. Họ vẫn chưa có dấu hiệu gì, Trương Tân Kiệt từ đâu nhìn ra manh mối?
"Chúng ta không biết điều kiện nào sẽ kích hoạt NPC trên núi tấn công, nhưng tôi nghĩ không ngoài hai thứ. Một là thời gian, đến giờ sẽ tự động đánh. Hai là số lượng thương vong, khi chết quá nhiều thì cánh quân này sẽ dọn chiến trường." Trương Tân Kiệt phân tích.
Trong đoạn giới thiệu sơ lược, mọi người đều thấy cánh quân mai phục thuộc về thế lực NPC thứ ba và là người thắng cuối cùng. Họ chờ cho hai thế lực bên dưới đánh đến què quặt, từ trên lăn đá xuống, không tốn một binh một tốt mà diệt sạch kẻ địch.
"Diệp Tu đang đợi điều đó xảy ra?" Có người hỏi.
"Trông có vẻ là vậy. Tôi có ghi nhớ thời điểm phục binh tấn công và quân số hai nhóm bên dưới, hai điều kiện này đều sắp đạt đến." Trương Tân Kiệt nói.
"Nhưng rồi sao nữa, cục diện sẽ khác biệt à?" Một nghi vấn khác dấy lên.
Trương Tân Kiệt chỉ im lặng nghĩ ngợi chứ không trả lời, hiển nhiên đây cũng là điều mà hắn chưa thông. Cách Diệp Tu xử lý NPC quá kỳ lạ, ắt phải có liên quan đến quân mai phục, Trương Tân Kiệt chỉ không hiểu hắn sẽ được lợi gì khi thế lực này bắt tay nhập cuộc. NPC chắc chắn sẽ tấn công bất chấp, dù là Quân Mạc Tiếu hay Nhất Diệp Chi Thu cũng ăn đạn như nhau. Rốt cuộc Diệp Tu đang nghĩ gì trong đầu?
Đúng lúc này, bên trên hẻm núi, có viên đá nhỏ bị một NPC bất cẩn đạp trúng. Viên đá lăn lăn rồi rơi xuống đáy vực nơi chiến trường kịch liệt chẳng ai buồn nhìn. Nhưng với quân mai phục trên hai đầu vách núi, nó như một tín hiệu khiến họ đồng loạt có động thái. Không ai bảo ai, họ ló đầu ra và hò nhau lăn đợt đá đầu tiên xuống dưới.
Ầm ầm ầm ầm!
Khắp hẻm núi vang vọng tiếng đá lăn, vô số NPC bị đè thành cháo. NPC trên vách núi hai bên đồng thời xả thêm một loạt kỹ năng tầm xa, tập kích bất ngờ cho hai thế lực phía dưới rối loạn đội hình. Đáng ngạc nhiên là, người bên dưới lại rất bình tĩnh đối phó với biến. Dàn tay dài bắt đầu phản công kẻ địch phía trên, dàn tay ngắn vẫn lao vào nhau tử chiến không ngừng, đồng thời cũng không bỏ quên Quân Mạc Tiếu và Nhất Diệp Chi Thu.
Xung quanh Tôn Tường luôn có NPC ùa lên, nhưng phần lớn sự chú ý của cậu đều đặt trên Quân Mạc Tiếu. Cậu biết quân mai phục trên núi sẽ hành động ở một thời điểm nhất định, mà hai thế lực bên dưới thì tạch khá nhanh. Ngoài thù hận có sẵn giữa các NPC, liệu quân mai phục có sẽ tấn công cậu và hắn? Xem ra là có, nhưng Tôn Tường không quan tâm. Cậu không định lợi dụng bất kỳ tình tiết nào, chỉ chăm chăm quan sát động thái của Diệp Tu.
Đối mặt với đá tảng ùn ùn lăn trên đầu, Quân Mạc Tiếu cũng không cách nào tiếp tục đu bám vách đá. Hắn buộc phải thả mình nhảy xuống.
Quân Mạc Tiếu chạm đất!
Nhất Diệp Chi Thu lao lên!
Quân Mạc Tiếu giáng trả!
Giữa khung cảnh hỗn loạn, kỹ năng từ khắp mọi phía vẫn liên tục ập tới hai người. Hai người mặc kệ hết thảy, chỉ để đối thủ vào mắt, hung hãn xông vào xáp lá cà.
Bá Toái!
Tôn Tường mở đầu bằng cú quét 180 độ, ba NPC xui xẻo trên đường bị hất văng.
Diệp Tu nào phải hiền hòa? Quân Mạc Tiếu rút kiếm, Chém Vỡ Núi! Hắn phi thân qua cú quét của Bá Toái, từ trên cao chém xuống đầu Nhất Diệp Chi Thu.
Lùi!
Nhất Diệp Chi Thu thu chiêu, lùi về sau. Với Huyễn Văn năm màu, Ý Chí Đấu Giả level 8, Nhất Diệp Chi Thu lúc này đạt đến đỉnh cao về sức mạnh và tốc độ, thực hiện mọi thứ nhanh đến lóa mắt.
Một Nhất Diệp Chi Thu như thế, lại thêm quân đoàn NPC quấy rầy, Diệp Tu cứ phải nhất định lao vào đánh?
Rốt cuộc hắn đang nghĩ cái gì?
Hội tuyển thủ chuyên nghiệp xoắn hết cả quẩy. Họ không tin Diệp Tu sẽ đánh một trận vứt sạch đầu óc với Tôn Tường. Nhất định có điều gì đó mà họ đã bỏ lỡ!
Xiên Lên!
Chém Vỡ Núi không trúng, Quân Mạc Tiếu thuận thế hất tiếp một hit Xiên Lên.
Cường Long Áp!
Khước Tà trong tay Nhất Diệp Chi Thu nặng nề đập xuống, lượng buff imba cho hắn tốc độ không gì sánh nổi. Nếu là bình thường, một pháp sư chiến đấu làm sao triển kịp Cường Long Áp khi Xiên Lên của đối thủ đã vào thế?
Cường Long Áp có sức đè cực mạnh, đừng nói vỏn vẹn một hit Xiên Lên, chấp cả năm kiếm khách cùng xiên một lúc cũng bị nó đánh cho tan tác.
Rầm!
Khước Tà nện trên mặt đất sau khi bổ dọc cơ thể Quân Mạc Tiếu. Vậy nhưng Quân Mạc Tiếu không ngã!
Kiếm Ảnh Bước!
Kỹ năng đầu tiên được Diệp Tu chọn ép lên vũ khí cho trận quyết chiến đêm nay đã lộ diện: Kiếm Ảnh Bước của kiếm khách.
Gặp Cường Long Áp nhanh như điện, Quân Mạc Tiếu lấy đâu ra khoảng không thực hiện Kiếm Ảnh Bước? Không, Kiếm Ảnh Bước có lẽ đã bắt đầu từ trước cả Chém Vỡ Núi, chẳng qua Diệp Tu thao tác quá nhanh, hệ thống nhận lệnh nhưng chưa kịp tách bóng, hắn đã hoàn thành nhát chém kế tiếp. Do vậy, người ta chỉ thấy một Quân Mạc Tiếu nhảy lên Chém Vỡ Núi, nhưng đáp xuống lại là cả băng bốn người.
Khi Khước Tà đâm xuyên Quân Mạc Tiếu, Tôn Tường đã cảm thấy sai sai, cuống quýt định ngắt chiêu mà không kịp. Thao tác ngắt chiêu còn chưa xong, Cường Long Áp đã nện xuống đất.
Nguyệt Quang Trảm, Mãn Nguyệt Trảm!
Hai nhát kiếm nối liền cực kỳ đẹp mắt, để lại hai vệt máu trên người Nhất Diệp Chi Thu và hất hắn lên trời.
"Nhất Diệp Chi Thu trong trạng thái này, cậu có chắc mình đủ kinh nghiệm điều khiển?" Diệp Tu chat trên kênh chung.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Thiên Kích! Lạc Hoa Chưởng!
Trúng combo nho nhỏ tạo nên bởi hai kỹ năng cấp thấp, một NPC bị hiệu ứng đẩy đầy uy lực của Lạc Hoa Chưởng hất lên không, bay về phía Quân Mạc Tiếu treo mình vắt vẻo trên vách núi.
Lại một đòn tấn công nhằm vào Diệp Tu.
Phần lớn các tuyển thủ chuyên nghiệp cho rằng, Diệp Tu đã rơi vào tình trạng cưỡi hổ khó xuống. Ban đầu còn né đông né tây vì sợ chọc giận NPC, để NPC lấy thịt đè Tôn Tường, ai ngờ NPC quá cùi, Nhất Diệp Chi Thu không sứt mẻ gì nhiều mà còn được feed đầy ô buff.
Huyễn Văn năm loại thuộc tính, Ý Chí Đấu Giả lấp lánh ánh vàng, Nhất Diệp Chi Thu của lúc này đạt đến đỉnh cao trạng thái, cao nhất trong vòng mười mấy năm qua.
Trong trạng thái đỉnh cao ấy, người mà hắn cần đánh bại lại là Diệp Tu, kẻ đã mang hắn đến với cõi đời.
Diệp Tu nên làm gì?
Bắt đầu tấn công? Chắc chắn sẽ ghi điểm xấu trong mắt các NPC. Đối phó NPC và xử lý Nhất Diệp Chi Thu max buff, còn tệ hơn ra tay từ đầu.
Ngoài tiếp tục né tránh, hắn còn cách nào khác?
Đó là ý nghĩ chung của mọi người, mà Diệp Tu thì thích nhất là đi ngược dự đoán. Hiệu ứng đẩy văng của Lạc Hoa Chưởng tuy mạnh, nhưng NPC bay càng cao, tốc độ sẽ càng chậm dần, không gây trở ngại cho Quân Mạc Tiếu duỗi tay tóm lấy, sử dụng Quăng Ném trả hàng cho Nhất Diệp Chi Thu.
Diệp Tu chọn hướng xử lý tệ hại nhất trong cách nhìn của các tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng Tôn Tường đách quan tâm. Cậu đã quyết định không chơi đấu trí với hắn, cậu chỉ tập trung toàn bộ tinh thần vào điều đang làm. Bất kể Diệp Tu xử lý thế nào, Tôn Tường cũng đi theo đúng con đường đã định: Đánh bại hắn, ai cản đường ta phải chết!
Lách mình, Nhất Diệp Chi Thu tránh khỏi NPC bị Quân Mạc Tiếu ném trả. Khước Tà trong tay quét ra, một NPC khác trở thành quả bom thịt người bay về phía Quân Mạc Tiếu.
Vì chủ động tấn công NPC, Quân Mạc Tiếu đang bị các NPC chú ý. Một số tay dài phía dưới chiến trường bắt đầu chọn hắn làm mục tiêu.
Ầm!
Bom thịt người bay đến, Quân Mạc Tiếu né tránh nhờ dự liệu trước. Nhất Diệp Chi Thu lại hất thêm quả thứ hai, Quân Mạc Tiếu vẫn né tránh.
Tôn Tường bắt đầu chuỗi công kích nhằm vào Diệp Tu, nhưng bản thân không vội vàng xông lên mà đặt phần lớn sức lực vào việc xử lý đám NPC bên dưới, hễ có cơ hội là ship tặng Diệp Tu vài quả bom thịt. Trình Diệp Tu có cao đến đâu đi nữa, di chuyển trên vách đá cũng không thể mượt như dưới đất bằng, dần dần luống cuống với luồng bom đạn đến từ hai phía, Tôn Tường và NPC.
"Sao phải khổ thế chứ?" Hội tuyển thủ chuyên nghiệp lại đặt nghi vấn.
Nếu biết sẽ bị đánh, sẽ phải né, trước đó vì sao sử dụng Quăng Ném rước thêm phiền toái làm gì? Nhất Diệp Chi Thu ở dưới, Quân Mạc Tiếu ở trên, thỉnh thoảng quan sát tránh vài quả bom thịt, không khó đến mức cùng đường mà phải lựa chọn ném trả một quả.
"Thật không hiểu nổi!" Mọi người bó tay, không biết Diệp Tu đang nghĩ những gì trong đầu. Trên sóng trực tiếp, hai bình luận viên càng im thin thít. Tuyển thủ chuyên nghiệp còn đoán không ra, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác nào dám phán bậy, dứt khoát làm lơ cho qua chuyện.
Chỉ có Trương Tân Kiệt của chiến đội Bá Đồ, con người chưa bao giờ chủ quan với các chi tiết nhỏ, là đang đắn đo nghiền ngẫm.
"Sao vậy?" Hàn Văn Thanh hỏi. Anh quá hiểu người đồng đội của mình, vừa thấy Trương Tân Kiệt trầm ngâm liền biết hắn có điều suy tư. Anh vừa dứt lời, các tuyển thủ ngồi gần đó cũng quay sang nhìn, bởi tất cả đều có cùng thắc mắc.
"Quân mai phục trên vách núi có lẽ sắp hành động rồi." Trương Tân Kiệt nói.
"Ồ?"
Nghe xong, mọi người lập tức ngước đầu nhìn. NPC trên vách núi từ lúc hai thế lực bên dưới túa ra đã bắt đầu rục rịch, rục rịch mãi từ nãy đến giờ. Họ vẫn chưa có dấu hiệu gì, Trương Tân Kiệt từ đâu nhìn ra manh mối?
"Chúng ta không biết điều kiện nào sẽ kích hoạt NPC trên núi tấn công, nhưng tôi nghĩ không ngoài hai thứ. Một là thời gian, đến giờ sẽ tự động đánh. Hai là số lượng thương vong, khi chết quá nhiều thì cánh quân này sẽ dọn chiến trường." Trương Tân Kiệt phân tích.
Trong đoạn giới thiệu sơ lược, mọi người đều thấy cánh quân mai phục thuộc về thế lực NPC thứ ba và là người thắng cuối cùng. Họ chờ cho hai thế lực bên dưới đánh đến què quặt, từ trên lăn đá xuống, không tốn một binh một tốt mà diệt sạch kẻ địch.
"Diệp Tu đang đợi điều đó xảy ra?" Có người hỏi.
"Trông có vẻ là vậy. Tôi có ghi nhớ thời điểm phục binh tấn công và quân số hai nhóm bên dưới, hai điều kiện này đều sắp đạt đến." Trương Tân Kiệt nói.
"Nhưng rồi sao nữa, cục diện sẽ khác biệt à?" Một nghi vấn khác dấy lên.
Trương Tân Kiệt chỉ im lặng nghĩ ngợi chứ không trả lời, hiển nhiên đây cũng là điều mà hắn chưa thông. Cách Diệp Tu xử lý NPC quá kỳ lạ, ắt phải có liên quan đến quân mai phục, Trương Tân Kiệt chỉ không hiểu hắn sẽ được lợi gì khi thế lực này bắt tay nhập cuộc. NPC chắc chắn sẽ tấn công bất chấp, dù là Quân Mạc Tiếu hay Nhất Diệp Chi Thu cũng ăn đạn như nhau. Rốt cuộc Diệp Tu đang nghĩ gì trong đầu?
Đúng lúc này, bên trên hẻm núi, có viên đá nhỏ bị một NPC bất cẩn đạp trúng. Viên đá lăn lăn rồi rơi xuống đáy vực nơi chiến trường kịch liệt chẳng ai buồn nhìn. Nhưng với quân mai phục trên hai đầu vách núi, nó như một tín hiệu khiến họ đồng loạt có động thái. Không ai bảo ai, họ ló đầu ra và hò nhau lăn đợt đá đầu tiên xuống dưới.
Ầm ầm ầm ầm!
Khắp hẻm núi vang vọng tiếng đá lăn, vô số NPC bị đè thành cháo. NPC trên vách núi hai bên đồng thời xả thêm một loạt kỹ năng tầm xa, tập kích bất ngờ cho hai thế lực phía dưới rối loạn đội hình. Đáng ngạc nhiên là, người bên dưới lại rất bình tĩnh đối phó với biến. Dàn tay dài bắt đầu phản công kẻ địch phía trên, dàn tay ngắn vẫn lao vào nhau tử chiến không ngừng, đồng thời cũng không bỏ quên Quân Mạc Tiếu và Nhất Diệp Chi Thu.
Xung quanh Tôn Tường luôn có NPC ùa lên, nhưng phần lớn sự chú ý của cậu đều đặt trên Quân Mạc Tiếu. Cậu biết quân mai phục trên núi sẽ hành động ở một thời điểm nhất định, mà hai thế lực bên dưới thì tạch khá nhanh. Ngoài thù hận có sẵn giữa các NPC, liệu quân mai phục có sẽ tấn công cậu và hắn? Xem ra là có, nhưng Tôn Tường không quan tâm. Cậu không định lợi dụng bất kỳ tình tiết nào, chỉ chăm chăm quan sát động thái của Diệp Tu.
Đối mặt với đá tảng ùn ùn lăn trên đầu, Quân Mạc Tiếu cũng không cách nào tiếp tục đu bám vách đá. Hắn buộc phải thả mình nhảy xuống.
Quân Mạc Tiếu chạm đất!
Nhất Diệp Chi Thu lao lên!
Quân Mạc Tiếu giáng trả!
Giữa khung cảnh hỗn loạn, kỹ năng từ khắp mọi phía vẫn liên tục ập tới hai người. Hai người mặc kệ hết thảy, chỉ để đối thủ vào mắt, hung hãn xông vào xáp lá cà.
Bá Toái!
Tôn Tường mở đầu bằng cú quét 180 độ, ba NPC xui xẻo trên đường bị hất văng.
Diệp Tu nào phải hiền hòa? Quân Mạc Tiếu rút kiếm, Chém Vỡ Núi! Hắn phi thân qua cú quét của Bá Toái, từ trên cao chém xuống đầu Nhất Diệp Chi Thu.
Lùi!
Nhất Diệp Chi Thu thu chiêu, lùi về sau. Với Huyễn Văn năm màu, Ý Chí Đấu Giả level 8, Nhất Diệp Chi Thu lúc này đạt đến đỉnh cao về sức mạnh và tốc độ, thực hiện mọi thứ nhanh đến lóa mắt.
Một Nhất Diệp Chi Thu như thế, lại thêm quân đoàn NPC quấy rầy, Diệp Tu cứ phải nhất định lao vào đánh?
Rốt cuộc hắn đang nghĩ cái gì?
Hội tuyển thủ chuyên nghiệp xoắn hết cả quẩy. Họ không tin Diệp Tu sẽ đánh một trận vứt sạch đầu óc với Tôn Tường. Nhất định có điều gì đó mà họ đã bỏ lỡ!
Xiên Lên!
Chém Vỡ Núi không trúng, Quân Mạc Tiếu thuận thế hất tiếp một hit Xiên Lên.
Cường Long Áp!
Khước Tà trong tay Nhất Diệp Chi Thu nặng nề đập xuống, lượng buff imba cho hắn tốc độ không gì sánh nổi. Nếu là bình thường, một pháp sư chiến đấu làm sao triển kịp Cường Long Áp khi Xiên Lên của đối thủ đã vào thế?
Cường Long Áp có sức đè cực mạnh, đừng nói vỏn vẹn một hit Xiên Lên, chấp cả năm kiếm khách cùng xiên một lúc cũng bị nó đánh cho tan tác.
Rầm!
Khước Tà nện trên mặt đất sau khi bổ dọc cơ thể Quân Mạc Tiếu. Vậy nhưng Quân Mạc Tiếu không ngã!
Kiếm Ảnh Bước!
Kỹ năng đầu tiên được Diệp Tu chọn ép lên vũ khí cho trận quyết chiến đêm nay đã lộ diện: Kiếm Ảnh Bước của kiếm khách.
Gặp Cường Long Áp nhanh như điện, Quân Mạc Tiếu lấy đâu ra khoảng không thực hiện Kiếm Ảnh Bước? Không, Kiếm Ảnh Bước có lẽ đã bắt đầu từ trước cả Chém Vỡ Núi, chẳng qua Diệp Tu thao tác quá nhanh, hệ thống nhận lệnh nhưng chưa kịp tách bóng, hắn đã hoàn thành nhát chém kế tiếp. Do vậy, người ta chỉ thấy một Quân Mạc Tiếu nhảy lên Chém Vỡ Núi, nhưng đáp xuống lại là cả băng bốn người.
Khi Khước Tà đâm xuyên Quân Mạc Tiếu, Tôn Tường đã cảm thấy sai sai, cuống quýt định ngắt chiêu mà không kịp. Thao tác ngắt chiêu còn chưa xong, Cường Long Áp đã nện xuống đất.
Nguyệt Quang Trảm, Mãn Nguyệt Trảm!
Hai nhát kiếm nối liền cực kỳ đẹp mắt, để lại hai vệt máu trên người Nhất Diệp Chi Thu và hất hắn lên trời.
"Nhất Diệp Chi Thu trong trạng thái này, cậu có chắc mình đủ kinh nghiệm điều khiển?" Diệp Tu chat trên kênh chung.
Bình luận facebook