Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1683
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Keng keng!
Hai vệt bóng mờ bị Vô Lãng giơ đoản kiếm Thiên Liên lên đỡ.
Đường Nhu đáp trả bằng Đâm Liên Kích là điều không bất ngờ với Giang Ba Đào, hắn đã sớm có cách xử lý. Mượn thế của chiêu Đỡ Đòn, Vô Lãng lùi lại một bước. Và một lần nữa, chiến mâu Hỏa Vũ Lưu Viêm lại đâm tới như dự đoán.
Với trình cá nhân của Đường Nhu, thực hiện combo Bốn Hit Liên Hoàn Trên Không trong một cú nhảy chẳng phải chuyện khó. Đâm Liên Tiếp đã mở đầu hai hit, kế tiếp vẫn còn hai hit nữa.
Việc lùi về cho Vô Lãng thêm không gian thao tác. Thấy hit thứ ba chỉ là đánh thường, hắn bèn thuận tay gạt kiếm. Hàn Yên Nhu đáp xuống đất, không bồi thêm một hit Long Nha như thường lệ. Điều đó không hiệu quả khi Vô Lãng cứ đỡ đòn.
Lạc Hoa Chưởng!
Vừa đặt chân lên đất, cô đã lập tức ra chiêu mới. Lạc Hoa Chưởng có thể gồng tại chỗ, cũng có thể đánh trong lúc lướt lên, khoảng cách giữa Hàn Yên Nhu và Vô Lãng lúc này rất thích hợp.
Vô Lãng tiếp tục lùi về rất nhẹ nhàng, hiển nhiên mọi hành động của Hàn Yên Nhu đều nằm trong tính toán của hắn.
Ầm!
Sóng ma pháp của Lạc Hoa Chưởng tan vào không trung. Tuy rất gần nhau, Hàn Yên Nhu vẫn chưởng hụt. Vô Lãng vung kiếm. Chính vì khoảng cách quá gần, Kiếm Sóng cast nhanh đến mức nào cũng không bằng các chiêu cận chiến, Vô Lãng bèn chọn một hit chém thường. Dù sát thương thấp và sức đè yếu, hit chém thường vẫn gây trở ngại nên buộc phải né. Hàn Yên Nhu lách sang phải, tay vung chiến mâu.
Bá Toái chăng?
Thấy phương hướng Hàn Yên Nhu di chuyển, trong lòng Vô Lãng lập tức hiện lên chiêu này. Xét về tư thế hay góc độ, di chuyển hướng phải luôn là khởi đầu hợp lý cho Bá Toái. Và quả nhiên, Hỏa Vũ Lưu Viêm quét từ dưới lên.
Vô Lãng nhảy một bước dài về phía sau, tránh khỏi Bá Toái. Không gian có được lúc này đã đủ cho hắn thực hiện Kiếm Sóng.
Thiên Liên hất ngược.
Kiếm Sóng Băng Sương!
Hoa tuyết li ti rơi từ thân kiếm, phủ đầy trên đất. Vô Lãng tranh thủ được một hit, nhưng không thoát khỏi ánh mắt Hàn Yên Nhu với góc nhìn bao quát sau khi thu chiêu Bá Toái. Cô né tránh, cướp thế tấn công!
Vô Lãng chưa kịp vào combo đã bị ngăn trở. Đảo mắt, quyền chủ động lại về với Hàn Yên Nhu. Fan Luân Hồi thở dài tiếc nuối, đau từng khúc ruột với diễn biến trên sân trong khi hội tuyển thủ chuyên nghiệp nhìn nhau, trao đổi một nhận định khác biệt.
Quyền chủ động thuộc về Đường Nhu, đó là trên góc độ tấn công và phòng thủ, còn bàn về thế trận thì chưa chắc. Đường Nhu tung hoành một phần là do Giang Ba Đào nhường cô, chứ tính trong mấy pha va chạm từ hit Hào Long Phá Quân đầu game đến hiện tại, Giang Ba Đào có ít nhất hai cơ hội cướp thế chủ động. Nhưng hắn làm ngơ, chỉ khiển Vô Lãng né Hào Long Phá Quân và Bá Toái rồi phản kích.
Có phải vì Giang Ba Đào không bắt kịp cơ hội?
Khả năng không cao. Thế trận không quá phức tạp, người chơi thường còn nhìn ra nữa là tuyển thủ chuyên nghiệp. Vậy vì sao Giang Ba Đào không chịu chớp lấy? Pha phản công sau cú né Bá Toái của hắn đã làm những hoang mang trong lòng các tuyển thủ chuyên nghiệp trở nên sáng tỏ hơn.
Giang Ba Đào muốn đơn giản hóa trận đấu, không muốn sa lầy vào tình thế phức tạp.
Giả sử hắn chộp lấy hai cơ hội kia, thành công thì vào combo, còn nếu thất bại? Nếu hắn thất bại, Đường Nhu có quá nhiều hướng xử lý, sẽ rất khó để đoán ý cô. Vậy nên Giang Ba Đào chỉ phản công ở những lần dễ nắm bắt, dễ kiểm soát. Đấy là đường lối hắn chọn cho trận đấu này.
Đơn giản hóa cục diện, buộc đối thủ hành động một cách tuyến tính, để quyền kiểm soát rơi vào tay mình.
Phải, chỉ mới trao đổi vài chiêu thôi nhưng Giang Ba Đào đã tính đủ đường.
Kiếm Sóng Băng Sương bị né và Đường Nhu lao lên tấn công, Giang Ba Đào tiếp tục lùi về.
Long Nha hay Viên Vũ Côn? Cường Long Áp cũng có khả năng nhất định.
Những combo Đường Nhu có thể sử dụng đều được Giang Ba Đào đưa vào phòng bị.
Long Nha!
Thấy Đường Nhu làm theo đúng dự đoán, Giang Ba Đào càng thêm thoải mái tâm lý, không căng thẳng như fan bên ngoài.
Long Nha không trúng.
Vậy kế tiếp hẳn là Nộ Long Xuyên Tâm?
Quả nhiên, Nộ Long Xuyên Tâm.
Thế là lại không trúng.
Giao Long Xuất Hải? Hoặc có thể là Gió Cuốn Mây Bay?
À, Giao Long Xuất Hải.
Né!
Hàn Yên Nhu liên tục tấn công, Vô Lãng liên tục lùi. Xét theo phương diện hành động, cục diện như nghiêng về một phía. Dù rằng Vô Lãng thỉnh thoảng đánh trả, cũng rất nhanh bị Hàn Yên Nhu cho tắt bếp.
Thế nhưng đến lúc này, cả khán giả bình thường cũng bắt đầu nhận ra, tuy ở thế bị động, Giang Ba Đào lại không phải người đang lo lắng hay rốt suột. Đường Nhu đánh mãi, đánh mãi mà không làm gì được Giang Ba Đào, hiển nhiên hắn chẳng cần cảm thấy áp lực. 7% HP là tất cả những gì Đường Nhu lấy của Giang Ba Đào sau từng ấy thời gian, còn kém rất xa mới san bằng cách biệt.
Đến lúc phản công rồi. Hội tuyển thủ chuyên nghiệp nhìn ra ý đồ của Giang Ba Đào. Trận này, hắn quả thật đã tính rất hay. Hắn biết rõ không nên lấy cứng chọi cứng với Đường Nhu vì chưa chắc có lợi. Đêm nay phong độ Đường Nhu quá tốt, sơ sẩy phát là đi ngay. Vì thế Giang Ba Đào lấy thủ làm công, cố tình dẫn dắt cho Đường Nhu đánh theo ý mình.
Mỗi hit của Đường Nhu đánh ra đều nằm trong dự tính của Giang Ba Đào, giúp hắn tiết kiệm sức phòng thủ, mặt khác tạo gánh nặng lên tâm lý Đường Nhu. Một cách ung dung và từ tốn, Giang Ba Đào dần dần nắm bắt tiết tấu của Đường Nhu, quyết định thời cơ phản công hợp lý nhất cho mình.
Thời cơ đến rồi.
Các tuyển thủ chuyên nghiệp đều nhất trí cách nhìn. Dưới tác động của Giang Ba Đào và lượng mana mất đi, Đường Nhu càng lúc càng ít lựa chọn về kỹ năng sử dụng. Thế tấn công của cô trở nên đơn điệu hơn, dễ đoán hơn rất nhiều, kể cả với khán giả bình thường.
Kế tiếp là Lạc Hoa Chưởng chứ gì?
Mọi người nghĩ.
Ầm! Hàn Yên Nhu tung chưởng.
Tới Cường Long Áp đúng không?
Rầm! Từ trên gõ xuống, Cường Long Áp.
Giờ thì Giang Ba Đào thích bật lúc nào là bật. Đối thủ đã nằm trong lòng bàn tay, muốn ngắt combo của ẻm chẳng phải dễ như đem bàn tay ấy trở ngược thôi sao? Điều quan trọng, chỉ còn là chọn thời điểm phản công nào có sát thương lớn nhất.
Long Nha!
Giữa tiếng xôn xao gọi tên chiêu của khán giả, Hàn Yên Nhu vung chiến mâu, Vô Lãng lách mình né.
Phản công!
Fan Luân Hồi thầm kêu trong lòng. Họ cảm thấy thời cơ không tệ, nhưng Giang Ba Đào dường như chưa ưng ý lắm. Vô Lãng lộn mèo ra sau, tránh hit Viên Vũ Côn kế đó.
Tham quá!
Các tuyển thủ chuyên nghiệp lắc đầu. Tới vậy rồi còn chưa chịu đánh, chẳng lẽ định đợi cơ hội dứt điểm ẻm trong một combo?
Sau Viên Vũ Côn thất bại, Hỏa Vũ Lưu Viêm chĩa thẳng lên trời, Thiên Kích!
Vô Lãng nhảy lùi, hạ thấp đoản kiếm Thiên Liên đề phòng. Vũ khí chạm nhau, Huyễn Văn thuộc tính Ánh sáng ngưng tụ sau lưng được cô bắn về phía hắn không chút chần chừ. Khoảng cách quá gần, tốc độ quá nhanh, Huyễn Văn lại có khả năng tầm nhiệt, Vô Lãng hết cách né, bị nổ vỡ mặt.
"Ha ha ha ha!" Các tuyển thủ chuyên nghiệp bật cười.
"Giang Ba Đào đánh kỹ quá làm gì chứ?" Có người nói.
"Ừ, đỡ làm gì để ra Huyễn Văn, tự mình hại mình."
"Đấy, còn là Huyễn Văn Ánh sáng, cúng cho Đường Nhu cái buff tốc độ đánh."
Các tuyển thủ xôn xao bàn luận, không để ý thấy vài người trong nhóm đang nhíu mày.
Không cần đỡ Thiên Kích thật ư?
Vừa khéo, màn hình điện tử trong nhà thi đấu chiếu lại cảnh này. Tổ ghi hình định chiếu lại pha ném Huyễn Văn của Hàn Yên Nhu, nhưng một số tuyển thủ lại tập trung chú ý vào quá trình sản sinh Huyễn Văn.
Khi Hàn Yên Nhu ra Thiên Kích, khoảng cách đúng là không cần thiết phải đỡ. Nhưng trong lúc mọi người nghĩ vậy, chiến mâu Hỏa Vũ Lưu Viêm đang chĩa lên trời chợt nhích một tí về phía trước. Các tuyển thủ ngạc nhiên chớp mắt, cứ ngỡ mình nhìn lầm.
Vâng, Hỏa Vũ Lưu Viêm thật sự đã nhích đi. Đường Nhu cố ý kềm hãm hit này từ đầu, để dành một khoảng trống nhỏ cho tình huống linh động.
Khi đánh với pháp sư chiến đấu, mọi tuyển thủ chuyên nghiệp đều sẽ cố né tránh việc đỡ các chiêu cấp thấp. Người ta muốn giảm thiểu Huyễn Văn ma pháp ở pháp sư chiến đấu, mà trúng chiêu hoặc đỡ đòn đều là điều kiện sản sinh ra chúng. Đường Nhu lợi dụng tâm lý thường thấy của đối thủ, giả vờ đánh cho Giang Ba Đào không cần đỡ rồi đột ngột biến chiêu...
Nói thì đơn giản, nhưng vào thực chiến phải có trình cá nhân cực mạnh mới kịp thực hiện thao tác.
Huyễn Văn Ánh sáng trúng mục tiêu, Hàn Yên Nhu tiếp tục combo. Tuy vẫn luôn tay xử lý, Vô Lãng trông đã có phần chật vật.
Vẫn chưa chịu phản công à?
Hầu hết mọi người đều tự hỏi vậy. Cùng lúc, một số ít lại đang nghĩ: Phản công nổi không?
Pha biến chiêu Thiên Kích không phải ngẫu nhiên, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, đây có phải lần đầu Đường Nhu biến chiêu?
Vì tổ ghi hình sẽ không chiếu lại các diễn biến quá xa, chỉ các tuyển thủ chuyên nghiệp mới phát hiện điều quan trọng này sau hit Thiên Kích. Tạm thời, họ vẫn chưa có cách xác định đáp án.
Lẽ nào... Giang Ba Đào mãi không chịu phản công không phải vì chờ đợi thời cơ ngon nhất, mà kỳ thực, hắn đang bị chế ngự?
Từ khi nào cơ?
Keng keng!
Hai vệt bóng mờ bị Vô Lãng giơ đoản kiếm Thiên Liên lên đỡ.
Đường Nhu đáp trả bằng Đâm Liên Kích là điều không bất ngờ với Giang Ba Đào, hắn đã sớm có cách xử lý. Mượn thế của chiêu Đỡ Đòn, Vô Lãng lùi lại một bước. Và một lần nữa, chiến mâu Hỏa Vũ Lưu Viêm lại đâm tới như dự đoán.
Với trình cá nhân của Đường Nhu, thực hiện combo Bốn Hit Liên Hoàn Trên Không trong một cú nhảy chẳng phải chuyện khó. Đâm Liên Tiếp đã mở đầu hai hit, kế tiếp vẫn còn hai hit nữa.
Việc lùi về cho Vô Lãng thêm không gian thao tác. Thấy hit thứ ba chỉ là đánh thường, hắn bèn thuận tay gạt kiếm. Hàn Yên Nhu đáp xuống đất, không bồi thêm một hit Long Nha như thường lệ. Điều đó không hiệu quả khi Vô Lãng cứ đỡ đòn.
Lạc Hoa Chưởng!
Vừa đặt chân lên đất, cô đã lập tức ra chiêu mới. Lạc Hoa Chưởng có thể gồng tại chỗ, cũng có thể đánh trong lúc lướt lên, khoảng cách giữa Hàn Yên Nhu và Vô Lãng lúc này rất thích hợp.
Vô Lãng tiếp tục lùi về rất nhẹ nhàng, hiển nhiên mọi hành động của Hàn Yên Nhu đều nằm trong tính toán của hắn.
Ầm!
Sóng ma pháp của Lạc Hoa Chưởng tan vào không trung. Tuy rất gần nhau, Hàn Yên Nhu vẫn chưởng hụt. Vô Lãng vung kiếm. Chính vì khoảng cách quá gần, Kiếm Sóng cast nhanh đến mức nào cũng không bằng các chiêu cận chiến, Vô Lãng bèn chọn một hit chém thường. Dù sát thương thấp và sức đè yếu, hit chém thường vẫn gây trở ngại nên buộc phải né. Hàn Yên Nhu lách sang phải, tay vung chiến mâu.
Bá Toái chăng?
Thấy phương hướng Hàn Yên Nhu di chuyển, trong lòng Vô Lãng lập tức hiện lên chiêu này. Xét về tư thế hay góc độ, di chuyển hướng phải luôn là khởi đầu hợp lý cho Bá Toái. Và quả nhiên, Hỏa Vũ Lưu Viêm quét từ dưới lên.
Vô Lãng nhảy một bước dài về phía sau, tránh khỏi Bá Toái. Không gian có được lúc này đã đủ cho hắn thực hiện Kiếm Sóng.
Thiên Liên hất ngược.
Kiếm Sóng Băng Sương!
Hoa tuyết li ti rơi từ thân kiếm, phủ đầy trên đất. Vô Lãng tranh thủ được một hit, nhưng không thoát khỏi ánh mắt Hàn Yên Nhu với góc nhìn bao quát sau khi thu chiêu Bá Toái. Cô né tránh, cướp thế tấn công!
Vô Lãng chưa kịp vào combo đã bị ngăn trở. Đảo mắt, quyền chủ động lại về với Hàn Yên Nhu. Fan Luân Hồi thở dài tiếc nuối, đau từng khúc ruột với diễn biến trên sân trong khi hội tuyển thủ chuyên nghiệp nhìn nhau, trao đổi một nhận định khác biệt.
Quyền chủ động thuộc về Đường Nhu, đó là trên góc độ tấn công và phòng thủ, còn bàn về thế trận thì chưa chắc. Đường Nhu tung hoành một phần là do Giang Ba Đào nhường cô, chứ tính trong mấy pha va chạm từ hit Hào Long Phá Quân đầu game đến hiện tại, Giang Ba Đào có ít nhất hai cơ hội cướp thế chủ động. Nhưng hắn làm ngơ, chỉ khiển Vô Lãng né Hào Long Phá Quân và Bá Toái rồi phản kích.
Có phải vì Giang Ba Đào không bắt kịp cơ hội?
Khả năng không cao. Thế trận không quá phức tạp, người chơi thường còn nhìn ra nữa là tuyển thủ chuyên nghiệp. Vậy vì sao Giang Ba Đào không chịu chớp lấy? Pha phản công sau cú né Bá Toái của hắn đã làm những hoang mang trong lòng các tuyển thủ chuyên nghiệp trở nên sáng tỏ hơn.
Giang Ba Đào muốn đơn giản hóa trận đấu, không muốn sa lầy vào tình thế phức tạp.
Giả sử hắn chộp lấy hai cơ hội kia, thành công thì vào combo, còn nếu thất bại? Nếu hắn thất bại, Đường Nhu có quá nhiều hướng xử lý, sẽ rất khó để đoán ý cô. Vậy nên Giang Ba Đào chỉ phản công ở những lần dễ nắm bắt, dễ kiểm soát. Đấy là đường lối hắn chọn cho trận đấu này.
Đơn giản hóa cục diện, buộc đối thủ hành động một cách tuyến tính, để quyền kiểm soát rơi vào tay mình.
Phải, chỉ mới trao đổi vài chiêu thôi nhưng Giang Ba Đào đã tính đủ đường.
Kiếm Sóng Băng Sương bị né và Đường Nhu lao lên tấn công, Giang Ba Đào tiếp tục lùi về.
Long Nha hay Viên Vũ Côn? Cường Long Áp cũng có khả năng nhất định.
Những combo Đường Nhu có thể sử dụng đều được Giang Ba Đào đưa vào phòng bị.
Long Nha!
Thấy Đường Nhu làm theo đúng dự đoán, Giang Ba Đào càng thêm thoải mái tâm lý, không căng thẳng như fan bên ngoài.
Long Nha không trúng.
Vậy kế tiếp hẳn là Nộ Long Xuyên Tâm?
Quả nhiên, Nộ Long Xuyên Tâm.
Thế là lại không trúng.
Giao Long Xuất Hải? Hoặc có thể là Gió Cuốn Mây Bay?
À, Giao Long Xuất Hải.
Né!
Hàn Yên Nhu liên tục tấn công, Vô Lãng liên tục lùi. Xét theo phương diện hành động, cục diện như nghiêng về một phía. Dù rằng Vô Lãng thỉnh thoảng đánh trả, cũng rất nhanh bị Hàn Yên Nhu cho tắt bếp.
Thế nhưng đến lúc này, cả khán giả bình thường cũng bắt đầu nhận ra, tuy ở thế bị động, Giang Ba Đào lại không phải người đang lo lắng hay rốt suột. Đường Nhu đánh mãi, đánh mãi mà không làm gì được Giang Ba Đào, hiển nhiên hắn chẳng cần cảm thấy áp lực. 7% HP là tất cả những gì Đường Nhu lấy của Giang Ba Đào sau từng ấy thời gian, còn kém rất xa mới san bằng cách biệt.
Đến lúc phản công rồi. Hội tuyển thủ chuyên nghiệp nhìn ra ý đồ của Giang Ba Đào. Trận này, hắn quả thật đã tính rất hay. Hắn biết rõ không nên lấy cứng chọi cứng với Đường Nhu vì chưa chắc có lợi. Đêm nay phong độ Đường Nhu quá tốt, sơ sẩy phát là đi ngay. Vì thế Giang Ba Đào lấy thủ làm công, cố tình dẫn dắt cho Đường Nhu đánh theo ý mình.
Mỗi hit của Đường Nhu đánh ra đều nằm trong dự tính của Giang Ba Đào, giúp hắn tiết kiệm sức phòng thủ, mặt khác tạo gánh nặng lên tâm lý Đường Nhu. Một cách ung dung và từ tốn, Giang Ba Đào dần dần nắm bắt tiết tấu của Đường Nhu, quyết định thời cơ phản công hợp lý nhất cho mình.
Thời cơ đến rồi.
Các tuyển thủ chuyên nghiệp đều nhất trí cách nhìn. Dưới tác động của Giang Ba Đào và lượng mana mất đi, Đường Nhu càng lúc càng ít lựa chọn về kỹ năng sử dụng. Thế tấn công của cô trở nên đơn điệu hơn, dễ đoán hơn rất nhiều, kể cả với khán giả bình thường.
Kế tiếp là Lạc Hoa Chưởng chứ gì?
Mọi người nghĩ.
Ầm! Hàn Yên Nhu tung chưởng.
Tới Cường Long Áp đúng không?
Rầm! Từ trên gõ xuống, Cường Long Áp.
Giờ thì Giang Ba Đào thích bật lúc nào là bật. Đối thủ đã nằm trong lòng bàn tay, muốn ngắt combo của ẻm chẳng phải dễ như đem bàn tay ấy trở ngược thôi sao? Điều quan trọng, chỉ còn là chọn thời điểm phản công nào có sát thương lớn nhất.
Long Nha!
Giữa tiếng xôn xao gọi tên chiêu của khán giả, Hàn Yên Nhu vung chiến mâu, Vô Lãng lách mình né.
Phản công!
Fan Luân Hồi thầm kêu trong lòng. Họ cảm thấy thời cơ không tệ, nhưng Giang Ba Đào dường như chưa ưng ý lắm. Vô Lãng lộn mèo ra sau, tránh hit Viên Vũ Côn kế đó.
Tham quá!
Các tuyển thủ chuyên nghiệp lắc đầu. Tới vậy rồi còn chưa chịu đánh, chẳng lẽ định đợi cơ hội dứt điểm ẻm trong một combo?
Sau Viên Vũ Côn thất bại, Hỏa Vũ Lưu Viêm chĩa thẳng lên trời, Thiên Kích!
Vô Lãng nhảy lùi, hạ thấp đoản kiếm Thiên Liên đề phòng. Vũ khí chạm nhau, Huyễn Văn thuộc tính Ánh sáng ngưng tụ sau lưng được cô bắn về phía hắn không chút chần chừ. Khoảng cách quá gần, tốc độ quá nhanh, Huyễn Văn lại có khả năng tầm nhiệt, Vô Lãng hết cách né, bị nổ vỡ mặt.
"Ha ha ha ha!" Các tuyển thủ chuyên nghiệp bật cười.
"Giang Ba Đào đánh kỹ quá làm gì chứ?" Có người nói.
"Ừ, đỡ làm gì để ra Huyễn Văn, tự mình hại mình."
"Đấy, còn là Huyễn Văn Ánh sáng, cúng cho Đường Nhu cái buff tốc độ đánh."
Các tuyển thủ xôn xao bàn luận, không để ý thấy vài người trong nhóm đang nhíu mày.
Không cần đỡ Thiên Kích thật ư?
Vừa khéo, màn hình điện tử trong nhà thi đấu chiếu lại cảnh này. Tổ ghi hình định chiếu lại pha ném Huyễn Văn của Hàn Yên Nhu, nhưng một số tuyển thủ lại tập trung chú ý vào quá trình sản sinh Huyễn Văn.
Khi Hàn Yên Nhu ra Thiên Kích, khoảng cách đúng là không cần thiết phải đỡ. Nhưng trong lúc mọi người nghĩ vậy, chiến mâu Hỏa Vũ Lưu Viêm đang chĩa lên trời chợt nhích một tí về phía trước. Các tuyển thủ ngạc nhiên chớp mắt, cứ ngỡ mình nhìn lầm.
Vâng, Hỏa Vũ Lưu Viêm thật sự đã nhích đi. Đường Nhu cố ý kềm hãm hit này từ đầu, để dành một khoảng trống nhỏ cho tình huống linh động.
Khi đánh với pháp sư chiến đấu, mọi tuyển thủ chuyên nghiệp đều sẽ cố né tránh việc đỡ các chiêu cấp thấp. Người ta muốn giảm thiểu Huyễn Văn ma pháp ở pháp sư chiến đấu, mà trúng chiêu hoặc đỡ đòn đều là điều kiện sản sinh ra chúng. Đường Nhu lợi dụng tâm lý thường thấy của đối thủ, giả vờ đánh cho Giang Ba Đào không cần đỡ rồi đột ngột biến chiêu...
Nói thì đơn giản, nhưng vào thực chiến phải có trình cá nhân cực mạnh mới kịp thực hiện thao tác.
Huyễn Văn Ánh sáng trúng mục tiêu, Hàn Yên Nhu tiếp tục combo. Tuy vẫn luôn tay xử lý, Vô Lãng trông đã có phần chật vật.
Vẫn chưa chịu phản công à?
Hầu hết mọi người đều tự hỏi vậy. Cùng lúc, một số ít lại đang nghĩ: Phản công nổi không?
Pha biến chiêu Thiên Kích không phải ngẫu nhiên, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, đây có phải lần đầu Đường Nhu biến chiêu?
Vì tổ ghi hình sẽ không chiếu lại các diễn biến quá xa, chỉ các tuyển thủ chuyên nghiệp mới phát hiện điều quan trọng này sau hit Thiên Kích. Tạm thời, họ vẫn chưa có cách xác định đáp án.
Lẽ nào... Giang Ba Đào mãi không chịu phản công không phải vì chờ đợi thời cơ ngon nhất, mà kỳ thực, hắn đang bị chế ngự?
Từ khi nào cơ?
Bình luận facebook