Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 304 Không tệ, không tệ!"
Quân Thường Tiếu thoáng ngẩn ra.
Trong đám đệ tử đông đúc như vậy, nhiều chuyện nhất không ai khác chính là Tô Tiểu Mạt.
Cái tên này còn chưa hỏi thăm, sao cái đại đệ tử cả ngày lạnh băng ít nói của mình lại hỏi trước rồi?
Chẳng lẽ là cái đó đó?
Quân Thường Tiếu nói:
"Cũng không có gì, chỉ nói mấy chuyện ái mộ này nọ, khiến bổn tọa mắc cỡ muốn chết."
"Vậy à?"
Lục Thiên Thiên hờ hững nói.
Quân Thường Tiếu nói tiếp:
"Hầy, ai bảo bổn tọa anh tuấn tiêu sái, ai gặp cũng yêu, ai nhìn cũng mến làm chi."
Hắn vừa truyền âm vừa chăm chú để ý đến biến hóa trên khuôn mặt của Lục Thiên Thiên, kết quả vẫn là vẻ lạnh lẽo băng giá, không có bất kỳ biến sắc nào.
Xem ra mình nghĩ nhiều quá rồi.
Lục Thiên Thiên bảo:
"Hề cung chủ không đơn giản, chưởng môn nhất thiết phải đề phòng."
"Ừm."
Quân Thường Tiếu nói.
Có thể trở thành cung chủ tông môn tứ lưu, hắn tuyệt đối không cho rằng nữ nhân này là người chỉ có sắc đẹp.
"Ba tháng sau Hề cung chủ sẽ đến đến cửa viếng thăm."
Quân Thường Tiếu nói.
Lục Thiên Thiên nhíu mày, nói:
"Hẳn là muốn đến thăm dò xem, Thiết Cốt Phái chúng ta cất giấu bí mật gì đây."
Quân Thường Tiếu nói:
"Môn phái có rất nhiều thứ không thể để cho người ngoài biết được, cho nên đợi khi nàng đến thăm, thứ gì nên biến mất hiển nhiên sẽ biến mất."
"Trải qua trận chiến với Thánh Tuyền Tông, Thiết Cốt Phái nhất định sẽ càng được nhiều võ giả biết đến hơn."
Lục Thiên Thiên nói:
"Đệ tử cho rằng, chưởng môn cần phải mở Đại Trận Hộ Phái mỗi ngày, tránh bị người ngoài trà trộn vào tạo nên hỗn loạn không đáng có."
Quân Thường Tiếu xoa cằm nói:
"Ngươi nói rất có lý."
"Chưởng môn."
Ngay vào lúc này, Tô Tiểu Mạt lập tức truyền âm đến, hỏi:
"Hề cung chủ tìm người nói chuyện gì vậy?"
Quả nhiên.
Cái tên này rõ nhiều chuyện, Quân chưởng môn quả không nói oan cho hắn!
...
Lộ trình từ Thánh Tuyền Tông đến quận Thanh Dương ít nhất phải mất ba bốn ngày.
Bởi vì thắng lớn trở về, cho nên tâm trạng của Quân Thường Thiếu hết sức thoải mái, vì vậy hắn cũng không vội vã chạy về.
Mã Vân Đằng và Vương Đông Lâm đi theo cũng có lộc ăn, vì được thưởng thức trù nghệ của Quân chưởng môn.
"Không tệ, không tệ!"
Sau khi nuốt hết một xâu thịt, Mã trưởng lão khen không dứt miệng: "Lần đầu trên đời lão phu mới biết, hóa ra thịt còn có thể nướng ăn như vậy."
Trong đám đệ tử đông đúc như vậy, nhiều chuyện nhất không ai khác chính là Tô Tiểu Mạt.
Cái tên này còn chưa hỏi thăm, sao cái đại đệ tử cả ngày lạnh băng ít nói của mình lại hỏi trước rồi?
Chẳng lẽ là cái đó đó?
Quân Thường Tiếu nói:
"Cũng không có gì, chỉ nói mấy chuyện ái mộ này nọ, khiến bổn tọa mắc cỡ muốn chết."
"Vậy à?"
Lục Thiên Thiên hờ hững nói.
Quân Thường Tiếu nói tiếp:
"Hầy, ai bảo bổn tọa anh tuấn tiêu sái, ai gặp cũng yêu, ai nhìn cũng mến làm chi."
Hắn vừa truyền âm vừa chăm chú để ý đến biến hóa trên khuôn mặt của Lục Thiên Thiên, kết quả vẫn là vẻ lạnh lẽo băng giá, không có bất kỳ biến sắc nào.
Xem ra mình nghĩ nhiều quá rồi.
Lục Thiên Thiên bảo:
"Hề cung chủ không đơn giản, chưởng môn nhất thiết phải đề phòng."
"Ừm."
Quân Thường Tiếu nói.
Có thể trở thành cung chủ tông môn tứ lưu, hắn tuyệt đối không cho rằng nữ nhân này là người chỉ có sắc đẹp.
"Ba tháng sau Hề cung chủ sẽ đến đến cửa viếng thăm."
Quân Thường Tiếu nói.
Lục Thiên Thiên nhíu mày, nói:
"Hẳn là muốn đến thăm dò xem, Thiết Cốt Phái chúng ta cất giấu bí mật gì đây."
Quân Thường Tiếu nói:
"Môn phái có rất nhiều thứ không thể để cho người ngoài biết được, cho nên đợi khi nàng đến thăm, thứ gì nên biến mất hiển nhiên sẽ biến mất."
"Trải qua trận chiến với Thánh Tuyền Tông, Thiết Cốt Phái nhất định sẽ càng được nhiều võ giả biết đến hơn."
Lục Thiên Thiên nói:
"Đệ tử cho rằng, chưởng môn cần phải mở Đại Trận Hộ Phái mỗi ngày, tránh bị người ngoài trà trộn vào tạo nên hỗn loạn không đáng có."
Quân Thường Tiếu xoa cằm nói:
"Ngươi nói rất có lý."
"Chưởng môn."
Ngay vào lúc này, Tô Tiểu Mạt lập tức truyền âm đến, hỏi:
"Hề cung chủ tìm người nói chuyện gì vậy?"
Quả nhiên.
Cái tên này rõ nhiều chuyện, Quân chưởng môn quả không nói oan cho hắn!
...
Lộ trình từ Thánh Tuyền Tông đến quận Thanh Dương ít nhất phải mất ba bốn ngày.
Bởi vì thắng lớn trở về, cho nên tâm trạng của Quân Thường Thiếu hết sức thoải mái, vì vậy hắn cũng không vội vã chạy về.
Mã Vân Đằng và Vương Đông Lâm đi theo cũng có lộc ăn, vì được thưởng thức trù nghệ của Quân chưởng môn.
"Không tệ, không tệ!"
Sau khi nuốt hết một xâu thịt, Mã trưởng lão khen không dứt miệng: "Lần đầu trên đời lão phu mới biết, hóa ra thịt còn có thể nướng ăn như vậy."
Bình luận facebook