-
Chương 696-700
Chương 696 Thu phục Tề lão (1)
- Chỉ cần giải độc cho chúng ta, chúng ta sẽ xem như chuyện ngày hôm nay không phát sinh, nếu không chúng ta nhất định sẽ đi luyện dược sư hiệp hội tố giác các ngươi.
Hai người khác cũng giận dữ hét lên.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng nói:
- Cho dù các ngươi đi luyện dược sư hiệp hội cáo tốt, tố cáo chúng ta hạ độc cũng phải có chứng cứ. Ah, đúng rồi, quên nói cho các ngươi một sự kiện, Thất Thải Độc Tâm Đan cũng giống như Chân Ngôn Đan, đều thuộc về đan dược thượng cổ, mà Thất Thải Độc Tâm Đan có một ăặc điểm, sau khi trúng độc cũng chỉ có bản thân mới có thể nhìn thấy dị trạng, người khác tuyệt đối không cách nào tìm kiếm, cho dù là luyện dược sư Vương cấp thất giai cũng như thế, nếu các ngươi không tin có thể tự tìm kiếm cho nhau.
Cái gì? Người khác không thể tìm kiếm?
Ba người Tề lão bán tín bán nghi, lúc này ba người nhanh chóng tụ tập cùng với nhau, bọn họ điều tra lẫn nhau, sắc mặt càng ngày càng kém.
Trong cảm giác của bọn họ, cho dù là điều tra ai cũng không phát hiện trúng độc, thời điêm điều tra mình lại phát hiện trái tim của mình biến thành bảy màu rất rõ ràng.
Loại hiện tượng này làm ba người sợ hãi không thôi.
Diệp Huyền cười nhạt và nói:
- Có lẽ ba người các ngươi cũng phát hiện ta nói sự thật, nói thật, ba người các ngươi phải cảm tạ ta, ta có một đống lớn đan dược, Thất Thải Độc Tâm Đan chỉ là một loại trong đó, nó do bảy loại tài liệu lục giai có độc tính luyện thành, phối hợp với thân phận luyện dược sư của các ngươi, cũng không tính bôi nhọ, trọng yếu nhất là, Thất Thải Độc Tâm Đan sẽ bộc phát vào ba tháng sau, sau ba tháng thì các ngươi đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, người khác tuyệt đối không nhìn ra dấu vết.
- Được rồi, nói nhiều như vậy, miệng cũng hơi khát, ba người các ngươi đi đi.
Diệp Huyền phất phất tay, bộ dạng tiễn khách.
Ba người Tề lão lại như bị sét đánh, bước chân không thể bước đi.
Vừa bước ra ngoài đại biểu bọn họ còn ba tháng ủuổi thọ.
Mọi người lúc này vô cùng rung động nhìn sang Diệp Huyền, Diệp thiếu quả thực là thần, có thể luyện ra độc dược như thế, đây quả thực là muốn mạng người ah.
Trong lúc nhất thời, không khí yên tĩnh làm người ta cảm thấy sợ.
Sắc mặt Tề lão không ngừng biến hóa, sau một lát hắn thở dài một hơi.
- Diệp thiếu, lão hủ phục, nói đi, ngươi chuẩn bị xử trí chúng ta như thế nào?
Rốt cuộc Tề lão hiểu được, Diệp thiếu căn bản không phải bọn họ có thể đối kháng, dùng tạo nghệ luyện dược học của Diệp thiếu, giết chết bọn họ giống như chơi đùa, khó trách hắn lúc trước căn bản không đặt ban thân mình trong lòng.
- Tề lão, chẳng lẽ thật không có biện pháp sao?
Hai gã luyện dược sư trung niên khác âm thầm lo lắng truyền âm nói.
Tề lão lắc đầu:
- Độc dược bực này thần hồ kỳ kỹ, lão hủ chìm đắm luyện dược chi đạo gần năm mươi năm, ta chưa bao giờ nghe nói qua loại độc đan có thể che đậy huyền thức của người khác, chỉ cho phép người trúng độc cảm ứng được, thật đáng sợ...
- Chẳng lẽ luyện dược sư lục phẩm cũng không được?
- Lục phẩm? A, lão hủ cách lục phẩm một bước ngắn, lão phu thân chí không phát hiện ra chút dị thường nào trên người hai ngươi, cho dù là luyện dược sư lục phẩm thật sự tới có thể điều tra ra tình huống thì làm thế nào? Có thể phát hiện trúng độc và có thể giải độc kém xa nhau vạn dặm, khả năng bọn họ có thể giải độc thấp tới đáng thương, hoặc là hai người các ngươi có thể mời luyện dược sư Vương cấp thất giai có lẽ còn có một chút khả năng.
Tề lão nói xong, hắn lắc đầu im lặng, căn cứ Diệp thiếu nói lúc trước, chỉ sợ luyện dược sư Vương cấp thất pâẩm cũng khó giải độc này.
Lúc trước hai tên trung niên luyện dược sư còn hung hăng càn quấy đắc ý lại biến thành sắp khóc, sớm biết như vậy có khác gì giết mình, chính mình rõ ràng còn ngốc núc ních cho rằng có luyện dược sư hiệp hội che chở sẽ không có việc gì.
- Diệp thiếu, Diệp thiếu ah, tại hạ trên có mẹ già, dưới có con thơ, không muốn chết ah.
- Diệp thiếu, ta vừa lấy kiều thê thứ ba mươi tám, còn chưa hưởng dụng thật tố, ta quỳ xuống cầu ngài ah.
- Chúng ta cũng bị Khúc gia che mắt mới làm ra chuyện hồ đồ này, xem phân thượng ta có mẹ già tám mươi, con thơ ba tuổi mà tha cho ta một mạng.
- Đúng vậy, đều là Khúc gia đáng chết, trời đánh, chúng ta cũng chỉ làm thuê cho bọn chúng, không phải bổn ý như thế ah, nếu không như vậy, chỉ cần Diệp thiếu ngài thả tiểu nhân một con đường sống, ta nhất định sẽ hai tay dâng kiều thê thứ ba mươi tám.
Hai gã luyện dược sư trung niên quỳ xuống và gào khóc.
Trước mặt tử vong, không ai có thể bảo trì bình tĩnh như thường.
- Diệp thiếu, ngươi cứ nói đi, cần chúng ta làm cái gì, dùng năng lực của ngươi sẽ không cần đan dược, muốn chúng ta chết bất đắc kỳ tử cũng dễ dàng, lãng phí đan dược trân quý như thế trên người chúng ta, chỉ sợ được không bù mất a.
Ánh mắt Tề lão thâm thúy nhìn Diệp Huyền và nói ra.
- Xem như các ngươi thông minh, ba người các ngươi đi theo ta, La gia chủ, La Tường đại sư, các ngươi cũng tới.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng.
Đúng thế, hắn có thể dễ dàng giết chết ba người Tề lão thần không biết quỷ không hay, thậm chí có thể làm cho người ta không thể hoài nghi La gia.
Hắn cho Tề lão ăn độc dược là có mục đích.
Lúc này sáu người nhanh chóng đi vào một gian phòng nhỏ, chỉ để lại một đám luyện dược sư đang ngây ngốc bên ngàoi.
Trong phòng nhỏ.
- Cái gì? Diệp thiếu, ngươi muốn chúng ta thay ngươi giám thị Khúc gia và Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông?
Hai gã luyện dược sư trung niên sợ hãi nói.
- Như thế nào, khó khăn? Khó khăn các ngươi có thể không làm, hiện tại có thể đi ra ngoài, chính mình đóng cửa, không tiễn.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
- Không đúng vậy a, Diệp thiếu.
Hai người sắp khóc.
- Khúc gia thật sự có một tên Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông, tuy người này là Vũ Vương thất giai, hai chúng ta căn bản không có tư cách gặp được.
- Đúng vậy a, tuy chúng ta là luyện dược sư được Khúc gia bồi dưỡng nhưng không phải nhân vật trọng yếu của Khúc gia, rất nhiều chuyện chúng ta căn bản không tiếp xúc được, bằng không cũng không bị phái tới nơi này nằm vùng La.
Trong lòng hai người sợ hãi đến cực điểm, bảo bọn họ giám thị Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông, không phải muốn bọn họ tìm chết sao?
- Ta cũng không phải các ngươi báo tất cả hành động của hắn cho ta biết, các ngươi chỉ cần thăm dò động tĩnh Khúc gia là được.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
Cuối cùng hai người vẫn đáp ứng yêu cầu của Diệp Huyền, không có biện pháp, không đáp ứng không được ah.
Chương 697 Thu phục Tề lão
Mà Tề lão càng chủ động, không chờ Diệp Huyền hỏi thăm, hắn cũng nói từng tình huống mà hắn biết trong Mộ Dung gia cho hắn nghe.
Mộ Dung gia, biểu hiện ra đi lại tương đối gần với ngũ hoàng tử, nhưng bọn họ vẫn duy trì khoảng cách, làm sinh ý thập phần phức tạp, có tiếp xúc với các thứ khác nhau, sức ảnh hưởng trong đế đô vô cùng to lớn.
Nghe nói Mộ Dung gia có lai vãng với hồn sư tháp của đế đô, nhưng chỉ là nghe đồn, Tề lão không quá hiểu rõ.
- Tề lão, ngươi nói tất cả chuyện Mộ Dung gia ra như vậy, không sợ về sau Mộ Dung gia tìm làm phiền ngươi?
Diệp Huyền giống như cười mà không phải cười hỏi một câu.
- Diệp thiếu, sở dĩ ta nghe theo Mộ Dung gia đến nằm vùng tại La gia nhưng không có hiệu trung với Mộ Dung gia, mà là năm đó lão hủ đã từng được đại ân của Mộ Dung gia, nhân tình này không thể không trả, hiện tại lão hủ cũng sớm giao đan phương Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan cho Mộ Dung gia, có thể nói phần ân tình này đã trả hết, lão hủ và Mộ Dung gia không liên quan với nhau.
Tề lão thành khẩn nói:
- Tạo nghệ của Diệp thiếu, tại hạ thân sinh hiếm thấy, chỉ cần Diệp thiếu có thể dạy ta tri thức luyện dược học, cho dù bảo ta gia nhập La gia cũng chưa hẳn không thể, huống chi tính mạng tại hạ hiện tại còn nằm trên tay Diệp thiếu đấy.
Tề lão rất rõ ràng, muốn mạng sống thì phải hoàn toàn dựa theo Diệp Huyền nói mà làm, cho nên hắn cũng không có lề mề, huống chi Diệp Huyền thể hiện tạo nghệ luyện đan lúc trước cũng làm hắn rung động
Không nói chuyện khác, chỉ bằng việc mình tiếp xúc vói tài liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan vài ngày trước, lại dễ dàng nhìn phá cảnh giới luyện đan của mình không phải luyện dược sư lục phẩm có thể làm được.
Nếu như La gia thực nhận được Diệp thiếu trợ giúp tiến vào thị trường đan dược đế đô, Tề lão hoàn toàn cảm thấy tiền đồ La gia sáng lạn.
Trọng yếu nhất là, Diệp Huyền có danh khí không thể bảo là không lớn, hắn có quan hệ với Luyện Khí Phường Lục Ly đại sư làm vô số người suy đoán, Tề lão cũng có nghe thấy.
Đối mặt thiếu niên như vậy, nếu như đối đãi với hắn như người bình thường, như vậy đến lúc đó chết không biết chết thế nào.
Diệp Huyền lại hỏi một ít tin tức, Tề lão tri vô bất ngôn (không biết không nói), ngôn vô bất tẫn (biết gì nói nấy).
Từ trong miệng Tề lão, Diệp Huyền cũng có hiểu biết sâu hơn về thị trường đan dược đế đô.
Nhìn thấy ba người Tề lão vậy mà ngoan ngoãn thần phục Diệp thiếu, La Mẫn mừng rỡ không thôi.
Sau khi biết rõ Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là Tề lão tiết lộ ra ngoài, ngay từ đầu hắn có tâm đánh chết Tề lão cũng có.
Hắn cũng hiểu, cho dù đánh chết ba người này, đan phương La gia cũng không trở lại, thậm chí còn mang tai họa ngập trời cho La gia.
Lúc trước ở bên ngoài, La Mẫn không thể giết ba người Tề lão, muốn thả củng không xong.
Không nghĩ tới Diệp thiếu xuất mã chưa tới vài phút đã thu phục ba người.
Nếu La gia lại có thêm luyện dược sư cấp bậc La Tường và hai tên luyện dược sư tứ phẩm, trong nội tâm La Mẫn vô cùng hưng phấn.
Việc này có thể xem là nhân họa đắc phúc.
Sau khi giải quyết xong chuyện nằm vùng, Diệp Huyền một mình tìm gian phòng suy nghĩ.
Trải qua tìm hiểu thị trường đan dược đế đô, cùng với Tề lão, La Tường giảng thuật, Diệp Huyền cũng hiểu rõ thị trường đan dược đế đô.
Trong đế đô, bất kể là đan dược cấp thấp hay cấp trung hoặc cấp cao đều thập phần to lớn.
Trong đó sức cạnh tranh của dan dược cấp thấp quá lớn, bởi vậy lợi nhuận cũng không cao.
Mà đan được cấp cao hàm lượng kỹ thuật cao, không phải mỗi một nhà đều có thể có.
Bởi vậy tiến hành phân chia thị trường, trọng yếu nhất chính là đan dược cấp trung.
Đan dược cấp trung chính là đan dược tam phẩm tới ngũ phẩm, đây cũng là phân khúc thu nhập cao nhất, nhu cầu lượng lớn nhất.
Nếu như nói danh tiếng cao, đan dược ở cấp trung sẽ dễ dàng thu tiền tài nhất, bất cứ loại đan dược tinh phẩm nào ra mắt thị trường đều có thể tạo thành oanh động và nổi tiếng.
Thực lực dược phường cả La gia hiển nhiên còn không thể sản xuất đan dược cao cấp, như vậy Diệp Huyền cũng chỉ có thể bắt đầu ngay từ đầu.
Đây cũng là thị trường lợi nhuận cao nhất, cực kỳ có tính phát triển.
Chỉ cần La gia có thể đứng vững ử thị trường này, xua đuổi Khúc gia, chiếm cứ định mức của Tần gia, hơn nữa có Diệp Huyền bồi dưỡng, không qua mấy năm Hạo Thiên đế quốc đế đô nhất định sẽ xuất hiện một hào phú.
Bởi vậy ánh mắt Diệp Huyền bắt đầu nhìn vào thị trường đan dược trung cấp.
Chỉ thị trường đế đô đã có định mức cố định như thùng sắt, Diệp Huyền muốn sát nhập vào bằng cách đả kích Tần gia và Khúc gia là tuyệt độ không được, bởi vậy trừ chuyện đó ra hắn phải có thị trường đặc sắc.
Chỉ có như vậy mới có thể trong thời gian ngắn nhất giúp La gia phát triển nhanh chóng.
Nghĩ tới đây Diệp Huyền lâm vào trong suy nghĩ.
Trong đầu của hắn, các loại đan phương vô cùng nhiều, đan dược thượng cổ, đan dược kỳ lạ nhiều vô số kể.
Nhưng muốn tìm được thứ phù hợp với đế đô Hạo Thiên đế quốc cần phải hao phí một phen công phu.
Đầu tiên là đan dược tấn cấp, rất đơn giản, Tần gia có vài loại bán rất nóng bỏng, hắn đẩy ra vài loại đan dược là có thể áp chế nó.
Giống như đan dược ban đầu ở thành Lam Nguyệt, trực tiếp đánh đan dược cự đầu Vương gia của thành Lam Nguyệt vào tình trạng vạn kiếp bất phục.
Đây chỉ là vì đả kích Tần gia.
Trừ chuyện đó ra hắn còn muốn Khúc gia đóng cửa.
Thị trường đan dược của Khúc gia cũng giống như La gia, tất cả đều sinh tồn trong khe hẹp, lợi nhuận lớn nhất của bọn họ, trừ một loại đan dược tấn cấp hơi đặc sắc ra, còn có một loại đan dược chữa thương trong phạm vi nhỏ cũng thập phần không tồi.
Hai chủng đan dược này chính mục tiêu đả kích trọng điểm của Diệp Huyền.
Sau khi đẩy ra vài loại dan dược này, cũng không thể khiến cho thị trường toàn diện oanh động, tạo thành thanh thế còn chưa đủ đại.
Diệp Huyền không có nhiều thời gian như vậy, hắn không thể cứ ở lại Hạo Thiên đế quốc đế đô, cho nên hắn cần La gia quật khởi trong thời gian ngắn.
Cho nên trừ chuyện này ra, hắn còn phải đẩy ra một loại đan dược làm cho cả đế đô điên cuồng trong thời gian ngắn, có thể trợ giúp La gia tiến vào cao tầng đan dược.
Mà loại đan dược này vẫn không thể ảnh hưởng tới ba đan dược cự đầu khác.
Dù sao La gia còn nhỏ yếu, toàn diện chống lại Tần gia đã là hành vi rất hung hăng càn quấy, nếu như cũng đắc tội cả đan dược cự đầu khác, như vậy La gia cũng không có khả năng lưu lại đế đô.&
Chương 698 Tần gia đối sách
Mấy đại đan đạo thế lực liên hợp, tuyệt đối có thể làm cho La gia biến mất tại đế đô, dù có Luyện Khí Phường chống cũng không được.
Cho dù là Luyện Dược Sư hiệp hội, Hoàng Thất Đan Các hay là Hạo Quang thương hội đều là cự đầu không kém.
Muốn không ảnh hưởng tới thị trường các đan dược cự đầu khác, lại có thể tạo thành oanh động, Diệp Huyền trải qua suy nghĩ và đã nghĩ ra vài loại đan dược.
Đan dược chính là Trú Nhan đan.
Đan dược trú nhan là tài nguyên khan hiếm tại đế đô Hạo Thiên đế quốc, không có một thế lực lớn nào có Trú Nhan Đan hiệu quả tốt.
Hết lần này tới lần khác thị trường của đan dược này cực lớn,.
Thử hỏi trên đời này có nữ nhân nào không yêu cái đẹp, một nữ nhân không muốn thanh xuân vĩnh trú?
Dưới có dân chúng bình thường, trên có hoàng thất quý tộc, lượng mua sắm của nữ nhân trên thị trường là cực kỳ khổng lồ.
Diệp Huyền nhớ rất rõ kiếp trước Huyền Vực xuất hiện qa một loại đan dược vĩnh trú thanh xuân, tẩy đung là đan dược Đế cấp, nó đã làm các nữ Vũ Đế đấu giá điên cuồng, sáng tạo ra con số làm người ta kinh ngạc.
Tuy loại đan dược này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Nhưng Diệp Huyền có thể tưởng tượng, nếu như mình có thể bán ra đan dược làm các nữ nhân có thể trú nhan trong vài chục năm, hoặc là đan dược cải biến da thịt của nữ nhân, mức độ nóng bỏng của nó có thể nghĩ.
Kể từ đó Diệp Huyền lập tức vùi đầu vào trong giai đoạn chuẩn bị khẩn trương.
Hắn chuẩn bị không phải là những loại đan dược khác, mà là đan dược trú nhan.
Trải qua chọn lựa, hắn tập trung vào hai loại đan dược sẽ bán vào trong thị trường.
Mà Diệp Huyền chuẩn bị, La gia cũng chuẩn bị tiến quân chiếm thị trường đan dược.
Lúc này đế đô hào phú Tần gia đang lâm vào bối rối.
Sau khi biết Tần Vũ con mình bị bắt vì có hiềm nghi giết người trong phường thị, sau khi Tần Vũ bị bắt vào Thiên Long vệ, Tần gia gia chủ Tần Phong lập tức xuất quan, hắn đi khơi thông quan hệ.
Tần gia lưng tựa Tam hoàng tử đế quốc, hơn nữa với tư cách đế đô hào phú, nhân mạch của bọn họ lớn không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù có áp lực của Luyện Khí Phường nhưng sau khi Tần gia khơi thông, có hơn nửa chứng cứ là vô hiệu, sau khi bị giam trong Thiên Long vệ một ngày, Tần Vũ lúc này cũng được phóng thích ra ngòi.
Vì thế Cố thống lĩnh còn tự mình tới La gia xin lỗi.
La Mẫn đạt được Diệp Huyền phân phó cho nên không nói gì thêm, ngược lại an ủi Cố thống lĩnh không cần suy nghĩ nhiều, Cố thống lĩnh cũng cảm động không thôi.
Mà Tần thị dược các bị phong cũng tiếp tục buôn bán vào hôm sau.
Ngay sau đó Thiên Long vệ trải qua điều tra cũng tập trung vào hung thủ ám sát Diệp Huyền, chính là huynh đệ Vi gia sát thủ nổi danh gần đế đô, cũng dán lệnh truy nã toàn thành.
Nhưng mà lệnh truy nã còn không có dán ra bao lâu, bên ngoài đế đô có tin tức truyền tới, Thiên Long vệ truy nã huynh đệ Vi gia vậy mà chết trong rừng cây bên ngoài thành.
Bộ dạng huynh đệ Vi gia chết vô cùng dọa người, căn cứ dấu vết cuộc chiến tại hiện trường, nghi là cường giả Vũ Vương thất giai ra tay.
Tin tức này vừa ra làm toàn thành xôn xao.
Cường giả Vũ Vương thất giai chính là cao thủ trong cao thủ trên Mộng Cảnh bình nguyên, nhân vật như thế tuyệt đối không phải người vô danh.
Vì vậy tất cả mọi người mang đầu mâu tập trung vào Tần gia, Tần gia với tư cách đế đô hào phú, gia chủ Tần Phong chính là Vũ Vương thất giai nhất trọng, rất nhiều người suy đoán vô cùng có khả năng là hắn ra tay.
Đối với chuyện này, Tần gia có cực khổ mà không nói được gì.
Cho dù Thiên Long vệ đến cuối cùng không tìm ra chứng cớ xác thực nhưng gần như cả đế đô, đều xem hành vi ám sát tại phường thị là Tần gia làm.
Tuy Tần gia không tổn thất cái gì nhưng thanh danh cũng giảm xuống không ít.
Tần gia phủ đệ.
Tần Phong lúc này triệu tập các trưởng lão trong gia tộc tiến hành thương nghị, thương nghị chuyện lần này.
Trong đại sảnh có một trung niên mặt trắng không râu, hắn có bộ dạng nho nhã và ngồi tại chủ vị của phòng hợp, ánh mắt hắn sắc bén, hắn ngồi tại đó giống như có thể trấn áp thiên hạ.
Người này chính là phụ thân Tần Vũ, đương kim gia chủ Tần gia, Tần Phong.
- Các vị, chuyện ám sát tại phường thị mọi người cũng đều hiểu rõ, căn nguyên chính là La gia, không biết mọi người có ý kiến gì với chuyện này hay không?
Tần Phong ngồi ở chủ vị, hắn nhàn nhạt nói ra, giọng nói của hắn không lớn nhưng mang theo uy áp không cho phép nghi vấn.
- Gia chủ đại nhân, La gia quả thực quá làm càn, chuyện này căn bản không phải Tần gia chúng ta làm, bọn chúng hết lần này tới lần khác chụp cái tội này lên đầu Tần gia chúng ta, hiện tại cả đế đô đều truyền tin tộc trưởng giết huynh đệ Vi gia, quả thực là to gan lớn mật.
Một gã trưởng lão áo bào đỏ căm phẫn nói một câu:
- Tam trưởng lão nói đúng, Tần gia chúng ta đường đường hào phú, khi nào bị người ta vu oan như thế, muốn ta nói, chúng ta phải đi tới trước mặt La gia nói chuyện rõ ràng.
Một trưởng lão khác dùng ánh mắt sắc bén nhìn sang, nói:
- La gia chẳng qua là một thế gia, cũng dám đối nghịch với Tần gia chúng ta, ta nghe nói La gia năm lần bảy lượt gây phiền toái cho Tần Vũ thiếu gia, cho nên mới dẫn phá xung đột như vừa qua, chúng ta không giáo huấn thế gia này, chẳng phải Tần gia chúng ta biến thành trò cười trong đế đô hay sao?
Không ít trưởng lão cũng lên tiếng, tuy nội dung không khác gì nhau lắm, La gia nho nhỏ cũng dám buồn nôn Tần gia bọn họ, tội đáng chết vạn lần.
Tần gia với tư cách đế đô hào phú, không ít trưởng lão có thói quen co cao tại thượng, nếu như bọn họ làm khá tốt, hiện tại hết lần này tới lần khác không phải bọn họ làm, đây là vu hãm nên bọn họ không cách nào tiếp nhận, nội tâm đầy căm phẫn, còn kém bảo Tần Phong ra lệnh đánh thẳng vào La gia.
Đương nhiên cũng có trưởng lão tỉnh táo, nói:
- La gia chỉ là một thế gia, tự nhiên không coi vào đâu, hiện tại La gia đáp quan hệ lên Luyện Khí Phường, cho nên lúc này Thiên Long vệ mới động can qua như thế, bắt Tần Vũ thiếu gia đi.
- Hừ, Lục trưởng lão, ngươi đang sợ La gia sao? Cho dù bọn chúng có quan hệ với Luyện Khí Phường thì thế nào? Chẳng lẽ Luyện Khí Phường có thể quản lên đầu Tần gia chúng ta? Huống chi trước kia chưa từng nghe nói La gia có quan hệ gì với Luyện Khí Phường, nếu không Mộ Dung gia làm sao buông tha La gia, hiện tại đột nhiên xuất hiện chuyện như thế, ai biết trong đó có chuyện ẩn gì bên trong hay không.
Lúc này Tam trưởng lão áo bào đỏ lộ ra vẻ mặt khinh thường.&
Chương 699 Nguồn cung cấp tài liệu (1)
Lục trưởng lão híp mắt lại, hắn cười lạnh và nói:
- Tam trưởng lão, ta chỉ cầu thị mà thôi, nếu La gia không biết điều như thế, tại sao ta không gặp Tam trưởng lão đi giằng co với La gia sau khi xảy ra chuyện này, hình như ta nhớ rõ, loại chuyện này Tam trưởng lão ngươi cảm thấy hứng thú nhất a?
- Hừ, ta không phải vì gia chủ đại nhân sao, lúc trước gia chủ đại nhân đang bế quan, ta làm sao có thể làm xằng làm bậy, hiện tại gia chủ đại nhân xuất quan, một trưởng lão như ta tự nhiên không tiện vượt qua.
Tam trưởng lão không quan tâm.
- Ta lại cảm thấy Tam trưởng lão nói không sai, một tiểu tiểu La gia, có thể có quan hệ gì vớ Luyện Khí Phường chứ.
Lúc này Ngũ trưởng lão quan hệ không tồi với Tam trưởng lão cũng lên tiếng.
Lục trưởng lão cười cười lạnh lùng, nói:
- Thật không, tại sao ta nghe nói thiếu niên La gia kia bị thương, Luyện Khí Phường Lục Ly đại sư tự mình đến nhà xem xét qua, chuyện này rất nhiều người cũng biết, Ngũ trưởng lão ngươi không nên nói không biết.
Ngũ trưởng lão tức giận nói:
- Lục trưởng lão, ngươi luôn mồm Luyện Khí Phường, Luyện Khí Phường, rốt cuộc ngươi là trưởng lão Tần gia hay là chó của Luyện Khí Phường? Tần gia chúng ta làm việc cần phải xem sắc mặt của Luyện Khí Phường hay sao?
- Ngũ trưởng lão, lời này của ngươi là có ý gì, chẳng lẽ ta cân nhắc vì gia tộc là sai hay sao?
Lục trưởng lão cũng bộc phát tức giận.
Tần gia với tư cách hào phú, trong gia tộc tự nhiên có đấu tranh quyền thế, Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão luôn là đối đầu của nhau.
- Đủ rồi, cãi nhau còn ra thể thống gì.
Lúc này có giọng nói tức giận vang lên, cả đại sảnh hội nghị lặng ngắt như tờ.
Tần Phong dùng ánh mắt thất vọng nhìn sang mọi người, trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, đã tới thời điểm này mà đám trưởng lão còn nội đấu với nhau.
- Ngũ trưởng lão, lời này của ngươi có ý gì, chẳng lẽ ta cân nhắc vì gia tộc là sai hay sao?
Lục trưởng lão nghe lời này cũng tức giận không nhỏ.
Tần gia với tư cách hào phú, trong gia tộc tự nhiên có đấu tranh quyền thế, Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão lại không cùng trận doanh với nhau.
- Đủ rồi, cãi nhau còn ra thể thống gì.
Lúc này ở chủ vị có tiếng gầm lên giận dữ, cả đại sảnh hội nghị lặng ngắt như tờ.
Tần Phong dùng ánh mắt lạnh nhạt thất vọng nhìn mọi người ở đây, trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, đều thời điểm này rồi mà những trưởng lão này vẫn nội đấu không ngừng.
Quả thực làm cho hắn quá thất vọng.
Tần Phong cũng biết nếu chuyện này để các trưởng lão nghị luận, cả buổi cũng không thảo luận ra cái gì, nói không chừng còn đánh nhau tàn nhẫn trong phòng hội nghị.
Trên mặt Tần Phong mang theo thần sắc không vui, phất phất tay nói:
- Ý của Tam hoàng tử bảo chúng ta không nên quá giới hạn, tuy La gia dám chụp mũ lên Tần gia của chúng ta nhưng nếu như Tần gia không làm ra một ít phản ứng, như vậy Tần gia chúng ta sẽ biến thành trò cười tại đế đô, về sau nhắc tới Tần gia chúng ta thì ai còn sợ hãi nữa chứ?
- Đương nhiên, chúng ta phản kích cũng không thể ra tay từ phương diện vũ lực, nếu không sẽ làm cho gia tộc gặp phiền toái không cần thiết.
- Kính xin gia chủ đại nhân chỉ điểm.
Một đoàn trưởng lão cũng nói ra.
Tần Phong nhàn nhạt nói ra:
- Ta nghe nói La gia làm sinh ý đan dược, Tần gia chúng ta chính là đan dược cự đầu, muốn diệt một tiểu tiểu La gia, lo gì không có phương pháp?
Tần Phong nói chuyện này làm người trong đại sảnh hưng phấn.
Đúng vậy ah, vũ lực Tần gia vô cùng cường đại nhưng nơi này là đế đô, vũ lực mạnh hơn nữa cũng không khác gì hỗ nhốt trong lồng, không phát ra huy ra ngoài.
Trừ chuyện đó ra, Tần gia cường đại không chỉ là vũ lực, còn có đan đạo.
Hết lần này tới lần khác La gia kia cũng là gia tộc đan đạo, dám chọc giận Tần gia bọn họ như vậy, đây không phải nói rõ muốn chết sao.
Lúc Tần Phong nói ra những lời này, trong đầu rất nhiều trưởng lão đã nghĩ ra biện pháp diệt trừ La gia.
- Tam trưởng lão, chuyện này giao cho ngươi làm, ta hi vọng lần sau ta xuất quan, La gia không thể dừng chân tại đế đô.
Nói xong lời này, Tần Phong trực tiếp rời tiệc tan họp.
Lúc này Tần gia trưởng lão vô cùng hưng phấn, đặc biệt là đôi mắt Tam trưởng lão híp lại thành một tuyến, trong nội tâm đắc ý không nhỏ.
- La gia, hắc hắc, ngươi dám đắc tội với Tần gia chúng ta, ngươi đợi chết đi thôi.
Trong phủ đệ của Tần gia, Diệp Huyền vẫn đang nói chuyện với La gia.
Một ngày nay, đột nhiên La Mẫn tới chơi.
- La gia chủ, có phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không?
Không đợi La Mẫn mở miệng, nhìn thấy vẻ mặt u sầu của hắn, Diệp Huyền đã biết rõ La gia đã gặp chuyện gì đó.
- Diệp thiếu, thời điểm này tới quấy rầy ngươi thật sự là không có ý tứ, tuy ngươi bảo La gia chuẩn bị rất nhiều tài liệu, chúng ta tìm khắp cả đế đô nhưng không tìm được nguồn cung cấp.
La Mẫn y náy nói ra.
- Không tìm được nguồn cung cấp?
Diệp Huyền sững sờ một lúc, nói:
- Là vài loại tài liệu nào không tìm được nguồn cung cấp?
Sau khi đã quyết định tiến quân vào thị trường đan dược, hắn lập tức liệt ra nhiều loại tài liệu bảo La Mẫn trắng trợn thu mua.
Hắn đã chuẩn bị thật tốt, một khi có tài liệu tới sẽ bắt đầu tổ chức luyện dược sư La gia tiến hành luyện chế toàn diện.
Ban đầu Diệp Huyền là chuẩn bị bảo La gia liên hệ ba đại gia tộc Mạc gia tại thành Hắc Thạch.
Vô Không Lĩnh có rất nhiều tài liệu, mà Mạc gia hiện tại đã hoàn toàn khống chế thành Hắc Thạch, tuyệt đối có thể vận chuyển đại lượng linh dược tới cho La gia, hai nhà liên hợp tuyệt đối sẽ tăng lên về chất.
Nhưng mà Vô Không Lĩnh cách nơi này xa xôi, đến một lần cũng cần thời gian hai ba tháng, sau khi tài liệu tới thì hoa cúc cũng vàng.
Bởi vậy những chuyện này chỉ có thể để sau mới làm, tài liệu giai đoạn trước, Diệp Huyền cũng bảo La Mẫn thu mua trong đế đô.
Diệp Huyền xem ra, dùng nhân mạch kinh doanh của La gia tại đế đô nhiều năm, muốn thu mua một ít linh dược cũng không khó khăn gì.
Hắn không nghĩ tới, hiện tại La Mẫn tới lại nói không tìm được nguồn cung cấp.
Hắn hồi tưởng một lúc, trong danh sách mình đưa ra có lẽ không có linh dược nào là loại thưa thớt.
Lại nghe La Mẫn xấu hổ nói:
- Diệp thiếu, không phải vài loại, mà là tất cả tài liệu đều không tìm được nguồn cung cấp.
- Tại sao có thể như vậy, La gia các ngươi kinh doanh tại đế đô lâu như vậy, cho dù không có dược viên cũng có nhà cung cấp ah.
Chương 700 Nguồn cung cấp tài liệu (2)
Sắc mặt La Mẫn biến thành tức giận, hắn nói:
- La gia chúng ta vốn có mầy gia tộc chuyên cung cấp linh dược, thời điểm này ta đi qua mua tài liệu của bọn họ, đối phương nói không có tài liệu chúng ta cần, hơn nữa không chỉ có một nhà, liên tiếp đổi mấy nhà đều không có, kể cả các gia tộc cung ứng linh dược khác cũng như thế...
Không chờ La Mẫn nói xong, Diệp Huyền đã lập tức hiểu ra, đây nhất định là Tần gia làm ra.
Loại tình huống này Diệp Huyền cũng không phải không có nghĩ tới.
Hắn chỉ nghĩ, dù sao Tần gia cũng là một trong các đan dược cự đầu của đế đô, cho dù có sức ảnh hưởng nhưng không tới mức ảnh hưởng tới tất cả gia tộc cung ứng linh dược, hiện tại xem ra hắn đánh giá thấp năng lực của Tần gia.
Nếu như ngay cả tài liệu linh dược không mua được, như vậy hắn nói muốn vào tiến quân vào thị trường đan dược không thể nghi ngờ là chê cười.
- Trừ các nhà cung cấp đế đô ra, chẳng lẽ các nhà cung cấp bên ngoài đế đô cũng không được?
Diệp Huyền cau mày nói một câu.
Gần đế đô có một ít thành trì, khoảng cách đế đô chỉ có hai ba ngày mà thôi, mặc dù hao phí chút thời gian nhưng cũng không quá mức ảnh hưởng đến kế hoạch của Diệp Huyền.
- Diệp thiếu ngươi không biết, Tần gia là đan đạo cự đầu nên lực ảnh hưởng không chỉ tại đế đô, hơn nữa lan ra cả đế quốc, ta thăm dò được tin tức, là Tần gia yêu cầu tất cả các nhà cung ứng chèn ép La gia chúng ta, nếu không sẽ bị Tần gia bọn họ tính sổ.
La Mẫn thở dài nói:
- Nếu như Tần gia chỉ là đan đạo cự đầu thì người bán mặt mũi cho bọn họ không nhiều, thế nhưng mà thủ tịch luyện dược sư của Tần gia đảm nhiệm chức trưởng lão của Luyện Dược Sư hiệp hội đế đô, có tầng quan hệ này, sẽ rất ít có thế lực không cho Tần gia mặt mũi.
Diệp Huyền trầm tư một lát hỏi:
- Ngay cả những nhà cung cấp tài liệu cho La gia các ngươi lúc đầu thực không bán một loại tài liệu nào sao?
La Mẫn cười khổ nói:
- Cửa hàng cung ứng linh dược lớn nhất cho La gia thật ra là do Mộ Dung gia liên hệ, là một trong mấy đại thương hội của Mộng Cảnh bình nguyên, đó là thiên nhai thương hội, nhưng hiện tại tại hạ không thể tiến vào cửa lớn của mấy thương hội này.
Nói đến đây trên mặt La Mẫn mang theo thần sắc phiền muộn, hắn đường đường là gia chủ thế gia, đã khi nào bị khi dễ như thế.
Tuy thiên nhai thương hội là đại thương hội nhưng chỉ có phòng làm việc ở đế đô, trước kia đều là trưởng lão gia tộc liên hệ với thiên nhai thương hội, lúc này gia chủ như hắn tự đi tới vậy mà bị sập cửa vào mặt, La Mẫn tức giận muốn nện cửa hàng của đối phương
La Mẫn vừa nói đến thiên nhai thương hội, Diệp Huyền lúc này nhớ tới cái gì đó, ánh mắt sáng lên:
- Ta nhớ thần hành thương hội cũng là một trong mấy đại thương hội a? Không biết thần hành thương hội có phòng làm việc tại đế đô không?
La Mẫn không biết tại sao Diệp Huyền lại hỏi như vậy, hắn gật đầu và nói:
- Thần hành thương hội cũng là đại thương hội, cũng có phòng làm việc tại đế đô.
- Vậy là tốt rồi.
Diệp Huyền lúc này tươi cười nói:
- Diệp thiếu định hợp tác với thần hành thương hội hay sao?
La Mẫn vội vàng nói:
- Chỉ sợ không được.
- Là vì cái gì?
- Diệp thiếu ngươi khó hiểu tình huống.
La Mẫn giải thích nói:
- Thần hành thương hội và thiên nhai thương hội đều là đại thương hội trong Mộng Cản bình nguyên, cả hai cạnh tranh với nhua rất kịch liệt, trong Hạo Thiên đế quốc chúng ta, thực lực thiên nhai thương hội còn mạnh hơn thần hành thương hội không ít, cho nên trước kia La gia chúng ta vẫn hợp tác với thiên nhai thương hội, chưa từng hợp tác qua với thần hành thương hội cho nên đối phương sẽ không đồng ý.
- Đây chỉ là thứ nhất, thứ hai, thần hành thương hội vốn yếu thế trong đế đô, mà bọn họ làm hết lần này tới lần khác đều làm sinh ý linh dược và đan dược, đối với đan đạo cự đầu Tần gia nói chuyện càng phải cẩn thận và chú ý, cho nên cả hai kết hợp, chỉ sợ thần hành thương hội sẽ không hợp tác với La gia chúng ta.
- Hiện tại biện pháp duy nhất là các thành trì ngoài đế đô, hoặc là hợp tác với thế lực bên ngoài đế đô.
Diệp Huyền lắc đầu, bỗng nhiên đứng lên, nói:
- Còn phải chờ tới khi nào, ngươi không đi thử một lần thì ngươi làm sao biết thần hành thương có đồng ý hợp tác với chúng ta hay không.
Trong nội tâm Diệp Huyền cũng không phải rất có ngọn nguồn, hắn ban đầu có một tầng sâu xa với thần hành thương hội tại thành Hắc Thạch, có lẽ chuyện này có thể chuyển cơ.
La Mẫn thấy Diệp Huyền nói như vậy cũng không nói cái gì nữa, lúc này hắn mang theo Diệp Huyền đi về phía thần hành thương hội.
Không bao lâu hai người đi tới cửa ra vào thần hành thương hội.
Địa chỉ thần hành thương hội nằm ở khu vực náo nhiệt của đế đô, là tòa lầu cao năm tầng vô cùng đại khí.
- Hai vị, xin hỏi tới nơi này có chuyện gì không, nếu như muốn mua sắm linh dược và đan dược thì mời đi cửa chính, chỗ đó có nhân viên tiếp đãi.
La Mẫn và Diệp Huyền đi vào cửa ra vào thần hành thương hội, còn chưa nói gì đã có hai hộ vệ thần hành thương hội đi tới hỏi thăm.
La Mẫn mang Diệp Huyền đến cửa hông lầu các thần hành thương hội mà không phải cửa chính.
Cửa chính là nơi thần hành thương hội mua bán linh dược và đan dược, cửa hông là nơi nhân viên công tác thần hành thương hội hoặc là người có việc cần trao đổi với thần hành thương hội đi vào, mới có thể tìm được người phụ trách thần hành thương hội.
La Mẫn với tư cách là gia chủ La gia, hắn vẫn hiểu rõ những việc này.
- Là như thế này, chúng ta muốn tìm một quản sự của quý thương hội thương thảo một ít sinh ý.
La Mẫn cẩn thận lên tiếng, lời nói không có lực lượng gì, hồn nhiên không có uy thế của gia chủ một nhà.
Thật sự là do hắn bị mấy thế lực lớn cự tuyệt sợ rồi.
- Không biết các hạ muốn tìm vị quản sự nào.
Hai gã hộ vệ nhìn nhau sau đó dò hỏi.
Cho dù cách ăn mặc của La Mẫn hay khí tức đều không giống như là người bình thường, cho nên dù La Mẫn nói cẩn thận nhưng thái độ của hộ vệ vẫn biến hóa.
Hai người nói như thế làm La Mẫn cảm thấy khó khăn.
Nói thật, hắn không biết quản sự nào trong thần hành thương hội cả.
Trong khi La Mẫn chuẩn bị mở miệng nói chuyện...
Lúc này phía đối diện có tiếng nói cực kỳ khó nghe vang lên.
- Hắc, đây không phải gia chủ La gia La Mẫn sao? Trước kia tới thiên nhai thương hội chúng ta cầu kiến không thành, tại sao lại chạy thần hành thương hội đối diện rồi?
- Chỉ cần giải độc cho chúng ta, chúng ta sẽ xem như chuyện ngày hôm nay không phát sinh, nếu không chúng ta nhất định sẽ đi luyện dược sư hiệp hội tố giác các ngươi.
Hai người khác cũng giận dữ hét lên.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng nói:
- Cho dù các ngươi đi luyện dược sư hiệp hội cáo tốt, tố cáo chúng ta hạ độc cũng phải có chứng cứ. Ah, đúng rồi, quên nói cho các ngươi một sự kiện, Thất Thải Độc Tâm Đan cũng giống như Chân Ngôn Đan, đều thuộc về đan dược thượng cổ, mà Thất Thải Độc Tâm Đan có một ăặc điểm, sau khi trúng độc cũng chỉ có bản thân mới có thể nhìn thấy dị trạng, người khác tuyệt đối không cách nào tìm kiếm, cho dù là luyện dược sư Vương cấp thất giai cũng như thế, nếu các ngươi không tin có thể tự tìm kiếm cho nhau.
Cái gì? Người khác không thể tìm kiếm?
Ba người Tề lão bán tín bán nghi, lúc này ba người nhanh chóng tụ tập cùng với nhau, bọn họ điều tra lẫn nhau, sắc mặt càng ngày càng kém.
Trong cảm giác của bọn họ, cho dù là điều tra ai cũng không phát hiện trúng độc, thời điêm điều tra mình lại phát hiện trái tim của mình biến thành bảy màu rất rõ ràng.
Loại hiện tượng này làm ba người sợ hãi không thôi.
Diệp Huyền cười nhạt và nói:
- Có lẽ ba người các ngươi cũng phát hiện ta nói sự thật, nói thật, ba người các ngươi phải cảm tạ ta, ta có một đống lớn đan dược, Thất Thải Độc Tâm Đan chỉ là một loại trong đó, nó do bảy loại tài liệu lục giai có độc tính luyện thành, phối hợp với thân phận luyện dược sư của các ngươi, cũng không tính bôi nhọ, trọng yếu nhất là, Thất Thải Độc Tâm Đan sẽ bộc phát vào ba tháng sau, sau ba tháng thì các ngươi đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, người khác tuyệt đối không nhìn ra dấu vết.
- Được rồi, nói nhiều như vậy, miệng cũng hơi khát, ba người các ngươi đi đi.
Diệp Huyền phất phất tay, bộ dạng tiễn khách.
Ba người Tề lão lại như bị sét đánh, bước chân không thể bước đi.
Vừa bước ra ngoài đại biểu bọn họ còn ba tháng ủuổi thọ.
Mọi người lúc này vô cùng rung động nhìn sang Diệp Huyền, Diệp thiếu quả thực là thần, có thể luyện ra độc dược như thế, đây quả thực là muốn mạng người ah.
Trong lúc nhất thời, không khí yên tĩnh làm người ta cảm thấy sợ.
Sắc mặt Tề lão không ngừng biến hóa, sau một lát hắn thở dài một hơi.
- Diệp thiếu, lão hủ phục, nói đi, ngươi chuẩn bị xử trí chúng ta như thế nào?
Rốt cuộc Tề lão hiểu được, Diệp thiếu căn bản không phải bọn họ có thể đối kháng, dùng tạo nghệ luyện dược học của Diệp thiếu, giết chết bọn họ giống như chơi đùa, khó trách hắn lúc trước căn bản không đặt ban thân mình trong lòng.
- Tề lão, chẳng lẽ thật không có biện pháp sao?
Hai gã luyện dược sư trung niên khác âm thầm lo lắng truyền âm nói.
Tề lão lắc đầu:
- Độc dược bực này thần hồ kỳ kỹ, lão hủ chìm đắm luyện dược chi đạo gần năm mươi năm, ta chưa bao giờ nghe nói qua loại độc đan có thể che đậy huyền thức của người khác, chỉ cho phép người trúng độc cảm ứng được, thật đáng sợ...
- Chẳng lẽ luyện dược sư lục phẩm cũng không được?
- Lục phẩm? A, lão hủ cách lục phẩm một bước ngắn, lão phu thân chí không phát hiện ra chút dị thường nào trên người hai ngươi, cho dù là luyện dược sư lục phẩm thật sự tới có thể điều tra ra tình huống thì làm thế nào? Có thể phát hiện trúng độc và có thể giải độc kém xa nhau vạn dặm, khả năng bọn họ có thể giải độc thấp tới đáng thương, hoặc là hai người các ngươi có thể mời luyện dược sư Vương cấp thất giai có lẽ còn có một chút khả năng.
Tề lão nói xong, hắn lắc đầu im lặng, căn cứ Diệp thiếu nói lúc trước, chỉ sợ luyện dược sư Vương cấp thất pâẩm cũng khó giải độc này.
Lúc trước hai tên trung niên luyện dược sư còn hung hăng càn quấy đắc ý lại biến thành sắp khóc, sớm biết như vậy có khác gì giết mình, chính mình rõ ràng còn ngốc núc ních cho rằng có luyện dược sư hiệp hội che chở sẽ không có việc gì.
- Diệp thiếu, Diệp thiếu ah, tại hạ trên có mẹ già, dưới có con thơ, không muốn chết ah.
- Diệp thiếu, ta vừa lấy kiều thê thứ ba mươi tám, còn chưa hưởng dụng thật tố, ta quỳ xuống cầu ngài ah.
- Chúng ta cũng bị Khúc gia che mắt mới làm ra chuyện hồ đồ này, xem phân thượng ta có mẹ già tám mươi, con thơ ba tuổi mà tha cho ta một mạng.
- Đúng vậy, đều là Khúc gia đáng chết, trời đánh, chúng ta cũng chỉ làm thuê cho bọn chúng, không phải bổn ý như thế ah, nếu không như vậy, chỉ cần Diệp thiếu ngài thả tiểu nhân một con đường sống, ta nhất định sẽ hai tay dâng kiều thê thứ ba mươi tám.
Hai gã luyện dược sư trung niên quỳ xuống và gào khóc.
Trước mặt tử vong, không ai có thể bảo trì bình tĩnh như thường.
- Diệp thiếu, ngươi cứ nói đi, cần chúng ta làm cái gì, dùng năng lực của ngươi sẽ không cần đan dược, muốn chúng ta chết bất đắc kỳ tử cũng dễ dàng, lãng phí đan dược trân quý như thế trên người chúng ta, chỉ sợ được không bù mất a.
Ánh mắt Tề lão thâm thúy nhìn Diệp Huyền và nói ra.
- Xem như các ngươi thông minh, ba người các ngươi đi theo ta, La gia chủ, La Tường đại sư, các ngươi cũng tới.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng.
Đúng thế, hắn có thể dễ dàng giết chết ba người Tề lão thần không biết quỷ không hay, thậm chí có thể làm cho người ta không thể hoài nghi La gia.
Hắn cho Tề lão ăn độc dược là có mục đích.
Lúc này sáu người nhanh chóng đi vào một gian phòng nhỏ, chỉ để lại một đám luyện dược sư đang ngây ngốc bên ngàoi.
Trong phòng nhỏ.
- Cái gì? Diệp thiếu, ngươi muốn chúng ta thay ngươi giám thị Khúc gia và Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông?
Hai gã luyện dược sư trung niên sợ hãi nói.
- Như thế nào, khó khăn? Khó khăn các ngươi có thể không làm, hiện tại có thể đi ra ngoài, chính mình đóng cửa, không tiễn.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
- Không đúng vậy a, Diệp thiếu.
Hai người sắp khóc.
- Khúc gia thật sự có một tên Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông, tuy người này là Vũ Vương thất giai, hai chúng ta căn bản không có tư cách gặp được.
- Đúng vậy a, tuy chúng ta là luyện dược sư được Khúc gia bồi dưỡng nhưng không phải nhân vật trọng yếu của Khúc gia, rất nhiều chuyện chúng ta căn bản không tiếp xúc được, bằng không cũng không bị phái tới nơi này nằm vùng La.
Trong lòng hai người sợ hãi đến cực điểm, bảo bọn họ giám thị Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông, không phải muốn bọn họ tìm chết sao?
- Ta cũng không phải các ngươi báo tất cả hành động của hắn cho ta biết, các ngươi chỉ cần thăm dò động tĩnh Khúc gia là được.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
Cuối cùng hai người vẫn đáp ứng yêu cầu của Diệp Huyền, không có biện pháp, không đáp ứng không được ah.
Chương 697 Thu phục Tề lão
Mà Tề lão càng chủ động, không chờ Diệp Huyền hỏi thăm, hắn cũng nói từng tình huống mà hắn biết trong Mộ Dung gia cho hắn nghe.
Mộ Dung gia, biểu hiện ra đi lại tương đối gần với ngũ hoàng tử, nhưng bọn họ vẫn duy trì khoảng cách, làm sinh ý thập phần phức tạp, có tiếp xúc với các thứ khác nhau, sức ảnh hưởng trong đế đô vô cùng to lớn.
Nghe nói Mộ Dung gia có lai vãng với hồn sư tháp của đế đô, nhưng chỉ là nghe đồn, Tề lão không quá hiểu rõ.
- Tề lão, ngươi nói tất cả chuyện Mộ Dung gia ra như vậy, không sợ về sau Mộ Dung gia tìm làm phiền ngươi?
Diệp Huyền giống như cười mà không phải cười hỏi một câu.
- Diệp thiếu, sở dĩ ta nghe theo Mộ Dung gia đến nằm vùng tại La gia nhưng không có hiệu trung với Mộ Dung gia, mà là năm đó lão hủ đã từng được đại ân của Mộ Dung gia, nhân tình này không thể không trả, hiện tại lão hủ cũng sớm giao đan phương Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan cho Mộ Dung gia, có thể nói phần ân tình này đã trả hết, lão hủ và Mộ Dung gia không liên quan với nhau.
Tề lão thành khẩn nói:
- Tạo nghệ của Diệp thiếu, tại hạ thân sinh hiếm thấy, chỉ cần Diệp thiếu có thể dạy ta tri thức luyện dược học, cho dù bảo ta gia nhập La gia cũng chưa hẳn không thể, huống chi tính mạng tại hạ hiện tại còn nằm trên tay Diệp thiếu đấy.
Tề lão rất rõ ràng, muốn mạng sống thì phải hoàn toàn dựa theo Diệp Huyền nói mà làm, cho nên hắn cũng không có lề mề, huống chi Diệp Huyền thể hiện tạo nghệ luyện đan lúc trước cũng làm hắn rung động
Không nói chuyện khác, chỉ bằng việc mình tiếp xúc vói tài liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan vài ngày trước, lại dễ dàng nhìn phá cảnh giới luyện đan của mình không phải luyện dược sư lục phẩm có thể làm được.
Nếu như La gia thực nhận được Diệp thiếu trợ giúp tiến vào thị trường đan dược đế đô, Tề lão hoàn toàn cảm thấy tiền đồ La gia sáng lạn.
Trọng yếu nhất là, Diệp Huyền có danh khí không thể bảo là không lớn, hắn có quan hệ với Luyện Khí Phường Lục Ly đại sư làm vô số người suy đoán, Tề lão cũng có nghe thấy.
Đối mặt thiếu niên như vậy, nếu như đối đãi với hắn như người bình thường, như vậy đến lúc đó chết không biết chết thế nào.
Diệp Huyền lại hỏi một ít tin tức, Tề lão tri vô bất ngôn (không biết không nói), ngôn vô bất tẫn (biết gì nói nấy).
Từ trong miệng Tề lão, Diệp Huyền cũng có hiểu biết sâu hơn về thị trường đan dược đế đô.
Nhìn thấy ba người Tề lão vậy mà ngoan ngoãn thần phục Diệp thiếu, La Mẫn mừng rỡ không thôi.
Sau khi biết rõ Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là Tề lão tiết lộ ra ngoài, ngay từ đầu hắn có tâm đánh chết Tề lão cũng có.
Hắn cũng hiểu, cho dù đánh chết ba người này, đan phương La gia cũng không trở lại, thậm chí còn mang tai họa ngập trời cho La gia.
Lúc trước ở bên ngoài, La Mẫn không thể giết ba người Tề lão, muốn thả củng không xong.
Không nghĩ tới Diệp thiếu xuất mã chưa tới vài phút đã thu phục ba người.
Nếu La gia lại có thêm luyện dược sư cấp bậc La Tường và hai tên luyện dược sư tứ phẩm, trong nội tâm La Mẫn vô cùng hưng phấn.
Việc này có thể xem là nhân họa đắc phúc.
Sau khi giải quyết xong chuyện nằm vùng, Diệp Huyền một mình tìm gian phòng suy nghĩ.
Trải qua tìm hiểu thị trường đan dược đế đô, cùng với Tề lão, La Tường giảng thuật, Diệp Huyền cũng hiểu rõ thị trường đan dược đế đô.
Trong đế đô, bất kể là đan dược cấp thấp hay cấp trung hoặc cấp cao đều thập phần to lớn.
Trong đó sức cạnh tranh của dan dược cấp thấp quá lớn, bởi vậy lợi nhuận cũng không cao.
Mà đan được cấp cao hàm lượng kỹ thuật cao, không phải mỗi một nhà đều có thể có.
Bởi vậy tiến hành phân chia thị trường, trọng yếu nhất chính là đan dược cấp trung.
Đan dược cấp trung chính là đan dược tam phẩm tới ngũ phẩm, đây cũng là phân khúc thu nhập cao nhất, nhu cầu lượng lớn nhất.
Nếu như nói danh tiếng cao, đan dược ở cấp trung sẽ dễ dàng thu tiền tài nhất, bất cứ loại đan dược tinh phẩm nào ra mắt thị trường đều có thể tạo thành oanh động và nổi tiếng.
Thực lực dược phường cả La gia hiển nhiên còn không thể sản xuất đan dược cao cấp, như vậy Diệp Huyền cũng chỉ có thể bắt đầu ngay từ đầu.
Đây cũng là thị trường lợi nhuận cao nhất, cực kỳ có tính phát triển.
Chỉ cần La gia có thể đứng vững ử thị trường này, xua đuổi Khúc gia, chiếm cứ định mức của Tần gia, hơn nữa có Diệp Huyền bồi dưỡng, không qua mấy năm Hạo Thiên đế quốc đế đô nhất định sẽ xuất hiện một hào phú.
Bởi vậy ánh mắt Diệp Huyền bắt đầu nhìn vào thị trường đan dược trung cấp.
Chỉ thị trường đế đô đã có định mức cố định như thùng sắt, Diệp Huyền muốn sát nhập vào bằng cách đả kích Tần gia và Khúc gia là tuyệt độ không được, bởi vậy trừ chuyện đó ra hắn phải có thị trường đặc sắc.
Chỉ có như vậy mới có thể trong thời gian ngắn nhất giúp La gia phát triển nhanh chóng.
Nghĩ tới đây Diệp Huyền lâm vào trong suy nghĩ.
Trong đầu của hắn, các loại đan phương vô cùng nhiều, đan dược thượng cổ, đan dược kỳ lạ nhiều vô số kể.
Nhưng muốn tìm được thứ phù hợp với đế đô Hạo Thiên đế quốc cần phải hao phí một phen công phu.
Đầu tiên là đan dược tấn cấp, rất đơn giản, Tần gia có vài loại bán rất nóng bỏng, hắn đẩy ra vài loại đan dược là có thể áp chế nó.
Giống như đan dược ban đầu ở thành Lam Nguyệt, trực tiếp đánh đan dược cự đầu Vương gia của thành Lam Nguyệt vào tình trạng vạn kiếp bất phục.
Đây chỉ là vì đả kích Tần gia.
Trừ chuyện đó ra hắn còn muốn Khúc gia đóng cửa.
Thị trường đan dược của Khúc gia cũng giống như La gia, tất cả đều sinh tồn trong khe hẹp, lợi nhuận lớn nhất của bọn họ, trừ một loại đan dược tấn cấp hơi đặc sắc ra, còn có một loại đan dược chữa thương trong phạm vi nhỏ cũng thập phần không tồi.
Hai chủng đan dược này chính mục tiêu đả kích trọng điểm của Diệp Huyền.
Sau khi đẩy ra vài loại dan dược này, cũng không thể khiến cho thị trường toàn diện oanh động, tạo thành thanh thế còn chưa đủ đại.
Diệp Huyền không có nhiều thời gian như vậy, hắn không thể cứ ở lại Hạo Thiên đế quốc đế đô, cho nên hắn cần La gia quật khởi trong thời gian ngắn.
Cho nên trừ chuyện này ra, hắn còn phải đẩy ra một loại đan dược làm cho cả đế đô điên cuồng trong thời gian ngắn, có thể trợ giúp La gia tiến vào cao tầng đan dược.
Mà loại đan dược này vẫn không thể ảnh hưởng tới ba đan dược cự đầu khác.
Dù sao La gia còn nhỏ yếu, toàn diện chống lại Tần gia đã là hành vi rất hung hăng càn quấy, nếu như cũng đắc tội cả đan dược cự đầu khác, như vậy La gia cũng không có khả năng lưu lại đế đô.&
Chương 698 Tần gia đối sách
Mấy đại đan đạo thế lực liên hợp, tuyệt đối có thể làm cho La gia biến mất tại đế đô, dù có Luyện Khí Phường chống cũng không được.
Cho dù là Luyện Dược Sư hiệp hội, Hoàng Thất Đan Các hay là Hạo Quang thương hội đều là cự đầu không kém.
Muốn không ảnh hưởng tới thị trường các đan dược cự đầu khác, lại có thể tạo thành oanh động, Diệp Huyền trải qua suy nghĩ và đã nghĩ ra vài loại đan dược.
Đan dược chính là Trú Nhan đan.
Đan dược trú nhan là tài nguyên khan hiếm tại đế đô Hạo Thiên đế quốc, không có một thế lực lớn nào có Trú Nhan Đan hiệu quả tốt.
Hết lần này tới lần khác thị trường của đan dược này cực lớn,.
Thử hỏi trên đời này có nữ nhân nào không yêu cái đẹp, một nữ nhân không muốn thanh xuân vĩnh trú?
Dưới có dân chúng bình thường, trên có hoàng thất quý tộc, lượng mua sắm của nữ nhân trên thị trường là cực kỳ khổng lồ.
Diệp Huyền nhớ rất rõ kiếp trước Huyền Vực xuất hiện qa một loại đan dược vĩnh trú thanh xuân, tẩy đung là đan dược Đế cấp, nó đã làm các nữ Vũ Đế đấu giá điên cuồng, sáng tạo ra con số làm người ta kinh ngạc.
Tuy loại đan dược này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Nhưng Diệp Huyền có thể tưởng tượng, nếu như mình có thể bán ra đan dược làm các nữ nhân có thể trú nhan trong vài chục năm, hoặc là đan dược cải biến da thịt của nữ nhân, mức độ nóng bỏng của nó có thể nghĩ.
Kể từ đó Diệp Huyền lập tức vùi đầu vào trong giai đoạn chuẩn bị khẩn trương.
Hắn chuẩn bị không phải là những loại đan dược khác, mà là đan dược trú nhan.
Trải qua chọn lựa, hắn tập trung vào hai loại đan dược sẽ bán vào trong thị trường.
Mà Diệp Huyền chuẩn bị, La gia cũng chuẩn bị tiến quân chiếm thị trường đan dược.
Lúc này đế đô hào phú Tần gia đang lâm vào bối rối.
Sau khi biết Tần Vũ con mình bị bắt vì có hiềm nghi giết người trong phường thị, sau khi Tần Vũ bị bắt vào Thiên Long vệ, Tần gia gia chủ Tần Phong lập tức xuất quan, hắn đi khơi thông quan hệ.
Tần gia lưng tựa Tam hoàng tử đế quốc, hơn nữa với tư cách đế đô hào phú, nhân mạch của bọn họ lớn không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù có áp lực của Luyện Khí Phường nhưng sau khi Tần gia khơi thông, có hơn nửa chứng cứ là vô hiệu, sau khi bị giam trong Thiên Long vệ một ngày, Tần Vũ lúc này cũng được phóng thích ra ngòi.
Vì thế Cố thống lĩnh còn tự mình tới La gia xin lỗi.
La Mẫn đạt được Diệp Huyền phân phó cho nên không nói gì thêm, ngược lại an ủi Cố thống lĩnh không cần suy nghĩ nhiều, Cố thống lĩnh cũng cảm động không thôi.
Mà Tần thị dược các bị phong cũng tiếp tục buôn bán vào hôm sau.
Ngay sau đó Thiên Long vệ trải qua điều tra cũng tập trung vào hung thủ ám sát Diệp Huyền, chính là huynh đệ Vi gia sát thủ nổi danh gần đế đô, cũng dán lệnh truy nã toàn thành.
Nhưng mà lệnh truy nã còn không có dán ra bao lâu, bên ngoài đế đô có tin tức truyền tới, Thiên Long vệ truy nã huynh đệ Vi gia vậy mà chết trong rừng cây bên ngoài thành.
Bộ dạng huynh đệ Vi gia chết vô cùng dọa người, căn cứ dấu vết cuộc chiến tại hiện trường, nghi là cường giả Vũ Vương thất giai ra tay.
Tin tức này vừa ra làm toàn thành xôn xao.
Cường giả Vũ Vương thất giai chính là cao thủ trong cao thủ trên Mộng Cảnh bình nguyên, nhân vật như thế tuyệt đối không phải người vô danh.
Vì vậy tất cả mọi người mang đầu mâu tập trung vào Tần gia, Tần gia với tư cách đế đô hào phú, gia chủ Tần Phong chính là Vũ Vương thất giai nhất trọng, rất nhiều người suy đoán vô cùng có khả năng là hắn ra tay.
Đối với chuyện này, Tần gia có cực khổ mà không nói được gì.
Cho dù Thiên Long vệ đến cuối cùng không tìm ra chứng cớ xác thực nhưng gần như cả đế đô, đều xem hành vi ám sát tại phường thị là Tần gia làm.
Tuy Tần gia không tổn thất cái gì nhưng thanh danh cũng giảm xuống không ít.
Tần gia phủ đệ.
Tần Phong lúc này triệu tập các trưởng lão trong gia tộc tiến hành thương nghị, thương nghị chuyện lần này.
Trong đại sảnh có một trung niên mặt trắng không râu, hắn có bộ dạng nho nhã và ngồi tại chủ vị của phòng hợp, ánh mắt hắn sắc bén, hắn ngồi tại đó giống như có thể trấn áp thiên hạ.
Người này chính là phụ thân Tần Vũ, đương kim gia chủ Tần gia, Tần Phong.
- Các vị, chuyện ám sát tại phường thị mọi người cũng đều hiểu rõ, căn nguyên chính là La gia, không biết mọi người có ý kiến gì với chuyện này hay không?
Tần Phong ngồi ở chủ vị, hắn nhàn nhạt nói ra, giọng nói của hắn không lớn nhưng mang theo uy áp không cho phép nghi vấn.
- Gia chủ đại nhân, La gia quả thực quá làm càn, chuyện này căn bản không phải Tần gia chúng ta làm, bọn chúng hết lần này tới lần khác chụp cái tội này lên đầu Tần gia chúng ta, hiện tại cả đế đô đều truyền tin tộc trưởng giết huynh đệ Vi gia, quả thực là to gan lớn mật.
Một gã trưởng lão áo bào đỏ căm phẫn nói một câu:
- Tam trưởng lão nói đúng, Tần gia chúng ta đường đường hào phú, khi nào bị người ta vu oan như thế, muốn ta nói, chúng ta phải đi tới trước mặt La gia nói chuyện rõ ràng.
Một trưởng lão khác dùng ánh mắt sắc bén nhìn sang, nói:
- La gia chẳng qua là một thế gia, cũng dám đối nghịch với Tần gia chúng ta, ta nghe nói La gia năm lần bảy lượt gây phiền toái cho Tần Vũ thiếu gia, cho nên mới dẫn phá xung đột như vừa qua, chúng ta không giáo huấn thế gia này, chẳng phải Tần gia chúng ta biến thành trò cười trong đế đô hay sao?
Không ít trưởng lão cũng lên tiếng, tuy nội dung không khác gì nhau lắm, La gia nho nhỏ cũng dám buồn nôn Tần gia bọn họ, tội đáng chết vạn lần.
Tần gia với tư cách đế đô hào phú, không ít trưởng lão có thói quen co cao tại thượng, nếu như bọn họ làm khá tốt, hiện tại hết lần này tới lần khác không phải bọn họ làm, đây là vu hãm nên bọn họ không cách nào tiếp nhận, nội tâm đầy căm phẫn, còn kém bảo Tần Phong ra lệnh đánh thẳng vào La gia.
Đương nhiên cũng có trưởng lão tỉnh táo, nói:
- La gia chỉ là một thế gia, tự nhiên không coi vào đâu, hiện tại La gia đáp quan hệ lên Luyện Khí Phường, cho nên lúc này Thiên Long vệ mới động can qua như thế, bắt Tần Vũ thiếu gia đi.
- Hừ, Lục trưởng lão, ngươi đang sợ La gia sao? Cho dù bọn chúng có quan hệ với Luyện Khí Phường thì thế nào? Chẳng lẽ Luyện Khí Phường có thể quản lên đầu Tần gia chúng ta? Huống chi trước kia chưa từng nghe nói La gia có quan hệ gì với Luyện Khí Phường, nếu không Mộ Dung gia làm sao buông tha La gia, hiện tại đột nhiên xuất hiện chuyện như thế, ai biết trong đó có chuyện ẩn gì bên trong hay không.
Lúc này Tam trưởng lão áo bào đỏ lộ ra vẻ mặt khinh thường.&
Chương 699 Nguồn cung cấp tài liệu (1)
Lục trưởng lão híp mắt lại, hắn cười lạnh và nói:
- Tam trưởng lão, ta chỉ cầu thị mà thôi, nếu La gia không biết điều như thế, tại sao ta không gặp Tam trưởng lão đi giằng co với La gia sau khi xảy ra chuyện này, hình như ta nhớ rõ, loại chuyện này Tam trưởng lão ngươi cảm thấy hứng thú nhất a?
- Hừ, ta không phải vì gia chủ đại nhân sao, lúc trước gia chủ đại nhân đang bế quan, ta làm sao có thể làm xằng làm bậy, hiện tại gia chủ đại nhân xuất quan, một trưởng lão như ta tự nhiên không tiện vượt qua.
Tam trưởng lão không quan tâm.
- Ta lại cảm thấy Tam trưởng lão nói không sai, một tiểu tiểu La gia, có thể có quan hệ gì vớ Luyện Khí Phường chứ.
Lúc này Ngũ trưởng lão quan hệ không tồi với Tam trưởng lão cũng lên tiếng.
Lục trưởng lão cười cười lạnh lùng, nói:
- Thật không, tại sao ta nghe nói thiếu niên La gia kia bị thương, Luyện Khí Phường Lục Ly đại sư tự mình đến nhà xem xét qua, chuyện này rất nhiều người cũng biết, Ngũ trưởng lão ngươi không nên nói không biết.
Ngũ trưởng lão tức giận nói:
- Lục trưởng lão, ngươi luôn mồm Luyện Khí Phường, Luyện Khí Phường, rốt cuộc ngươi là trưởng lão Tần gia hay là chó của Luyện Khí Phường? Tần gia chúng ta làm việc cần phải xem sắc mặt của Luyện Khí Phường hay sao?
- Ngũ trưởng lão, lời này của ngươi là có ý gì, chẳng lẽ ta cân nhắc vì gia tộc là sai hay sao?
Lục trưởng lão cũng bộc phát tức giận.
Tần gia với tư cách hào phú, trong gia tộc tự nhiên có đấu tranh quyền thế, Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão luôn là đối đầu của nhau.
- Đủ rồi, cãi nhau còn ra thể thống gì.
Lúc này có giọng nói tức giận vang lên, cả đại sảnh hội nghị lặng ngắt như tờ.
Tần Phong dùng ánh mắt thất vọng nhìn sang mọi người, trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, đã tới thời điểm này mà đám trưởng lão còn nội đấu với nhau.
- Ngũ trưởng lão, lời này của ngươi có ý gì, chẳng lẽ ta cân nhắc vì gia tộc là sai hay sao?
Lục trưởng lão nghe lời này cũng tức giận không nhỏ.
Tần gia với tư cách hào phú, trong gia tộc tự nhiên có đấu tranh quyền thế, Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão lại không cùng trận doanh với nhau.
- Đủ rồi, cãi nhau còn ra thể thống gì.
Lúc này ở chủ vị có tiếng gầm lên giận dữ, cả đại sảnh hội nghị lặng ngắt như tờ.
Tần Phong dùng ánh mắt lạnh nhạt thất vọng nhìn mọi người ở đây, trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, đều thời điểm này rồi mà những trưởng lão này vẫn nội đấu không ngừng.
Quả thực làm cho hắn quá thất vọng.
Tần Phong cũng biết nếu chuyện này để các trưởng lão nghị luận, cả buổi cũng không thảo luận ra cái gì, nói không chừng còn đánh nhau tàn nhẫn trong phòng hội nghị.
Trên mặt Tần Phong mang theo thần sắc không vui, phất phất tay nói:
- Ý của Tam hoàng tử bảo chúng ta không nên quá giới hạn, tuy La gia dám chụp mũ lên Tần gia của chúng ta nhưng nếu như Tần gia không làm ra một ít phản ứng, như vậy Tần gia chúng ta sẽ biến thành trò cười tại đế đô, về sau nhắc tới Tần gia chúng ta thì ai còn sợ hãi nữa chứ?
- Đương nhiên, chúng ta phản kích cũng không thể ra tay từ phương diện vũ lực, nếu không sẽ làm cho gia tộc gặp phiền toái không cần thiết.
- Kính xin gia chủ đại nhân chỉ điểm.
Một đoàn trưởng lão cũng nói ra.
Tần Phong nhàn nhạt nói ra:
- Ta nghe nói La gia làm sinh ý đan dược, Tần gia chúng ta chính là đan dược cự đầu, muốn diệt một tiểu tiểu La gia, lo gì không có phương pháp?
Tần Phong nói chuyện này làm người trong đại sảnh hưng phấn.
Đúng vậy ah, vũ lực Tần gia vô cùng cường đại nhưng nơi này là đế đô, vũ lực mạnh hơn nữa cũng không khác gì hỗ nhốt trong lồng, không phát ra huy ra ngoài.
Trừ chuyện đó ra, Tần gia cường đại không chỉ là vũ lực, còn có đan đạo.
Hết lần này tới lần khác La gia kia cũng là gia tộc đan đạo, dám chọc giận Tần gia bọn họ như vậy, đây không phải nói rõ muốn chết sao.
Lúc Tần Phong nói ra những lời này, trong đầu rất nhiều trưởng lão đã nghĩ ra biện pháp diệt trừ La gia.
- Tam trưởng lão, chuyện này giao cho ngươi làm, ta hi vọng lần sau ta xuất quan, La gia không thể dừng chân tại đế đô.
Nói xong lời này, Tần Phong trực tiếp rời tiệc tan họp.
Lúc này Tần gia trưởng lão vô cùng hưng phấn, đặc biệt là đôi mắt Tam trưởng lão híp lại thành một tuyến, trong nội tâm đắc ý không nhỏ.
- La gia, hắc hắc, ngươi dám đắc tội với Tần gia chúng ta, ngươi đợi chết đi thôi.
Trong phủ đệ của Tần gia, Diệp Huyền vẫn đang nói chuyện với La gia.
Một ngày nay, đột nhiên La Mẫn tới chơi.
- La gia chủ, có phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không?
Không đợi La Mẫn mở miệng, nhìn thấy vẻ mặt u sầu của hắn, Diệp Huyền đã biết rõ La gia đã gặp chuyện gì đó.
- Diệp thiếu, thời điểm này tới quấy rầy ngươi thật sự là không có ý tứ, tuy ngươi bảo La gia chuẩn bị rất nhiều tài liệu, chúng ta tìm khắp cả đế đô nhưng không tìm được nguồn cung cấp.
La Mẫn y náy nói ra.
- Không tìm được nguồn cung cấp?
Diệp Huyền sững sờ một lúc, nói:
- Là vài loại tài liệu nào không tìm được nguồn cung cấp?
Sau khi đã quyết định tiến quân vào thị trường đan dược, hắn lập tức liệt ra nhiều loại tài liệu bảo La Mẫn trắng trợn thu mua.
Hắn đã chuẩn bị thật tốt, một khi có tài liệu tới sẽ bắt đầu tổ chức luyện dược sư La gia tiến hành luyện chế toàn diện.
Ban đầu Diệp Huyền là chuẩn bị bảo La gia liên hệ ba đại gia tộc Mạc gia tại thành Hắc Thạch.
Vô Không Lĩnh có rất nhiều tài liệu, mà Mạc gia hiện tại đã hoàn toàn khống chế thành Hắc Thạch, tuyệt đối có thể vận chuyển đại lượng linh dược tới cho La gia, hai nhà liên hợp tuyệt đối sẽ tăng lên về chất.
Nhưng mà Vô Không Lĩnh cách nơi này xa xôi, đến một lần cũng cần thời gian hai ba tháng, sau khi tài liệu tới thì hoa cúc cũng vàng.
Bởi vậy những chuyện này chỉ có thể để sau mới làm, tài liệu giai đoạn trước, Diệp Huyền cũng bảo La Mẫn thu mua trong đế đô.
Diệp Huyền xem ra, dùng nhân mạch kinh doanh của La gia tại đế đô nhiều năm, muốn thu mua một ít linh dược cũng không khó khăn gì.
Hắn không nghĩ tới, hiện tại La Mẫn tới lại nói không tìm được nguồn cung cấp.
Hắn hồi tưởng một lúc, trong danh sách mình đưa ra có lẽ không có linh dược nào là loại thưa thớt.
Lại nghe La Mẫn xấu hổ nói:
- Diệp thiếu, không phải vài loại, mà là tất cả tài liệu đều không tìm được nguồn cung cấp.
- Tại sao có thể như vậy, La gia các ngươi kinh doanh tại đế đô lâu như vậy, cho dù không có dược viên cũng có nhà cung cấp ah.
Chương 700 Nguồn cung cấp tài liệu (2)
Sắc mặt La Mẫn biến thành tức giận, hắn nói:
- La gia chúng ta vốn có mầy gia tộc chuyên cung cấp linh dược, thời điểm này ta đi qua mua tài liệu của bọn họ, đối phương nói không có tài liệu chúng ta cần, hơn nữa không chỉ có một nhà, liên tiếp đổi mấy nhà đều không có, kể cả các gia tộc cung ứng linh dược khác cũng như thế...
Không chờ La Mẫn nói xong, Diệp Huyền đã lập tức hiểu ra, đây nhất định là Tần gia làm ra.
Loại tình huống này Diệp Huyền cũng không phải không có nghĩ tới.
Hắn chỉ nghĩ, dù sao Tần gia cũng là một trong các đan dược cự đầu của đế đô, cho dù có sức ảnh hưởng nhưng không tới mức ảnh hưởng tới tất cả gia tộc cung ứng linh dược, hiện tại xem ra hắn đánh giá thấp năng lực của Tần gia.
Nếu như ngay cả tài liệu linh dược không mua được, như vậy hắn nói muốn vào tiến quân vào thị trường đan dược không thể nghi ngờ là chê cười.
- Trừ các nhà cung cấp đế đô ra, chẳng lẽ các nhà cung cấp bên ngoài đế đô cũng không được?
Diệp Huyền cau mày nói một câu.
Gần đế đô có một ít thành trì, khoảng cách đế đô chỉ có hai ba ngày mà thôi, mặc dù hao phí chút thời gian nhưng cũng không quá mức ảnh hưởng đến kế hoạch của Diệp Huyền.
- Diệp thiếu ngươi không biết, Tần gia là đan đạo cự đầu nên lực ảnh hưởng không chỉ tại đế đô, hơn nữa lan ra cả đế quốc, ta thăm dò được tin tức, là Tần gia yêu cầu tất cả các nhà cung ứng chèn ép La gia chúng ta, nếu không sẽ bị Tần gia bọn họ tính sổ.
La Mẫn thở dài nói:
- Nếu như Tần gia chỉ là đan đạo cự đầu thì người bán mặt mũi cho bọn họ không nhiều, thế nhưng mà thủ tịch luyện dược sư của Tần gia đảm nhiệm chức trưởng lão của Luyện Dược Sư hiệp hội đế đô, có tầng quan hệ này, sẽ rất ít có thế lực không cho Tần gia mặt mũi.
Diệp Huyền trầm tư một lát hỏi:
- Ngay cả những nhà cung cấp tài liệu cho La gia các ngươi lúc đầu thực không bán một loại tài liệu nào sao?
La Mẫn cười khổ nói:
- Cửa hàng cung ứng linh dược lớn nhất cho La gia thật ra là do Mộ Dung gia liên hệ, là một trong mấy đại thương hội của Mộng Cảnh bình nguyên, đó là thiên nhai thương hội, nhưng hiện tại tại hạ không thể tiến vào cửa lớn của mấy thương hội này.
Nói đến đây trên mặt La Mẫn mang theo thần sắc phiền muộn, hắn đường đường là gia chủ thế gia, đã khi nào bị khi dễ như thế.
Tuy thiên nhai thương hội là đại thương hội nhưng chỉ có phòng làm việc ở đế đô, trước kia đều là trưởng lão gia tộc liên hệ với thiên nhai thương hội, lúc này gia chủ như hắn tự đi tới vậy mà bị sập cửa vào mặt, La Mẫn tức giận muốn nện cửa hàng của đối phương
La Mẫn vừa nói đến thiên nhai thương hội, Diệp Huyền lúc này nhớ tới cái gì đó, ánh mắt sáng lên:
- Ta nhớ thần hành thương hội cũng là một trong mấy đại thương hội a? Không biết thần hành thương hội có phòng làm việc tại đế đô không?
La Mẫn không biết tại sao Diệp Huyền lại hỏi như vậy, hắn gật đầu và nói:
- Thần hành thương hội cũng là đại thương hội, cũng có phòng làm việc tại đế đô.
- Vậy là tốt rồi.
Diệp Huyền lúc này tươi cười nói:
- Diệp thiếu định hợp tác với thần hành thương hội hay sao?
La Mẫn vội vàng nói:
- Chỉ sợ không được.
- Là vì cái gì?
- Diệp thiếu ngươi khó hiểu tình huống.
La Mẫn giải thích nói:
- Thần hành thương hội và thiên nhai thương hội đều là đại thương hội trong Mộng Cản bình nguyên, cả hai cạnh tranh với nhua rất kịch liệt, trong Hạo Thiên đế quốc chúng ta, thực lực thiên nhai thương hội còn mạnh hơn thần hành thương hội không ít, cho nên trước kia La gia chúng ta vẫn hợp tác với thiên nhai thương hội, chưa từng hợp tác qua với thần hành thương hội cho nên đối phương sẽ không đồng ý.
- Đây chỉ là thứ nhất, thứ hai, thần hành thương hội vốn yếu thế trong đế đô, mà bọn họ làm hết lần này tới lần khác đều làm sinh ý linh dược và đan dược, đối với đan đạo cự đầu Tần gia nói chuyện càng phải cẩn thận và chú ý, cho nên cả hai kết hợp, chỉ sợ thần hành thương hội sẽ không hợp tác với La gia chúng ta.
- Hiện tại biện pháp duy nhất là các thành trì ngoài đế đô, hoặc là hợp tác với thế lực bên ngoài đế đô.
Diệp Huyền lắc đầu, bỗng nhiên đứng lên, nói:
- Còn phải chờ tới khi nào, ngươi không đi thử một lần thì ngươi làm sao biết thần hành thương có đồng ý hợp tác với chúng ta hay không.
Trong nội tâm Diệp Huyền cũng không phải rất có ngọn nguồn, hắn ban đầu có một tầng sâu xa với thần hành thương hội tại thành Hắc Thạch, có lẽ chuyện này có thể chuyển cơ.
La Mẫn thấy Diệp Huyền nói như vậy cũng không nói cái gì nữa, lúc này hắn mang theo Diệp Huyền đi về phía thần hành thương hội.
Không bao lâu hai người đi tới cửa ra vào thần hành thương hội.
Địa chỉ thần hành thương hội nằm ở khu vực náo nhiệt của đế đô, là tòa lầu cao năm tầng vô cùng đại khí.
- Hai vị, xin hỏi tới nơi này có chuyện gì không, nếu như muốn mua sắm linh dược và đan dược thì mời đi cửa chính, chỗ đó có nhân viên tiếp đãi.
La Mẫn và Diệp Huyền đi vào cửa ra vào thần hành thương hội, còn chưa nói gì đã có hai hộ vệ thần hành thương hội đi tới hỏi thăm.
La Mẫn mang Diệp Huyền đến cửa hông lầu các thần hành thương hội mà không phải cửa chính.
Cửa chính là nơi thần hành thương hội mua bán linh dược và đan dược, cửa hông là nơi nhân viên công tác thần hành thương hội hoặc là người có việc cần trao đổi với thần hành thương hội đi vào, mới có thể tìm được người phụ trách thần hành thương hội.
La Mẫn với tư cách là gia chủ La gia, hắn vẫn hiểu rõ những việc này.
- Là như thế này, chúng ta muốn tìm một quản sự của quý thương hội thương thảo một ít sinh ý.
La Mẫn cẩn thận lên tiếng, lời nói không có lực lượng gì, hồn nhiên không có uy thế của gia chủ một nhà.
Thật sự là do hắn bị mấy thế lực lớn cự tuyệt sợ rồi.
- Không biết các hạ muốn tìm vị quản sự nào.
Hai gã hộ vệ nhìn nhau sau đó dò hỏi.
Cho dù cách ăn mặc của La Mẫn hay khí tức đều không giống như là người bình thường, cho nên dù La Mẫn nói cẩn thận nhưng thái độ của hộ vệ vẫn biến hóa.
Hai người nói như thế làm La Mẫn cảm thấy khó khăn.
Nói thật, hắn không biết quản sự nào trong thần hành thương hội cả.
Trong khi La Mẫn chuẩn bị mở miệng nói chuyện...
Lúc này phía đối diện có tiếng nói cực kỳ khó nghe vang lên.
- Hắc, đây không phải gia chủ La gia La Mẫn sao? Trước kia tới thiên nhai thương hội chúng ta cầu kiến không thành, tại sao lại chạy thần hành thương hội đối diện rồi?
Bình luận facebook