-
Chương 691-695
Chương 691 Văn tự bán mình (1)
Cũng không biết trôi qua bao lâu, rốt cuộc động tác của Diệp Huyền dừng lại.
Mùi thuốc thơm ngát tỏa khắp gian phòng, mỗi người ngửi được hương khí, huyền lực trong cơ thể đều rục rịch, có xúc động lao nhanh.
- Thăng Tôn Đan, vậy mà thực luyện chế thành Thăng Tôn Đan.
Tất cả mọi người có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ, nước mắt đầy mặt.
- Loại đan hương này chính là Thăng Tôn Đan cực pâẩm ah.
- Quá không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ thiếu niên này là đan thần chuyển thế?
- Thì ra đan dược vẫn có thể luyện chế như vậy, mở rộng tầm mắt, mở rộng tầm mắt ah.
Vô số luyện dược sư vô cùng rung động, thì thào tự nói, trừ khiếp sợ đã không còn cảm xúc nào khác.
- Thần hồ kỳ kỹ, đáng sợ nhất là hắn một lần gia nhập nhiều tài liệu như thế nhưng không có dẫn phát bạo đan.
- Bạo đan con em ngươi ah, vừa rồi ai nói bạo đan?
Bang bang bồng bồng!
Người vừa mới nói bạo đan bị rất nhiều nắm đấm đánh thành đầu heo.
Dập tắt trận pháp huyền hỏa, mở ra lò đan, mười hai viên Thăng Tôn Đan rơi vào trong tay của Diệp Huyền, từng viên rất tròn và bóng loáng như gương.
Diệp Huyền khinh thường nhìn về phía La Tường:
- Vừa rồi ta tại luyện chế có nhiều luyện dược sư không ngừng kêu gào giống như heo động dục nhưng không ảnh hưởng tới quá trình ta luyện đan, ngươi trình độ không đủ lại trách tội lên thân người khác, các hạ uy phong thật to ah, thủ tịch luyện dược sư của La gia không gì hơn cái này.
Diệp Huyền lúc này nói với La Mẫn gia chủ đang ngây ngốc bên cạnh:
- La gia chủ, dược phường này ta cũng xem qua, ta chỉ đánh giá bốn chữ: cái gì cũng sai, chúng ta trở về đi.
Nói xong Diệp Huyền quay người đi ra bên ngoài.
- Đại sư... Diệp thiếu, dừng bước, dừng bước ah...
Trên mặt La Tường lộ ra thần thái xấu hổ, hắn lập tức chạy về phía trước ngăn cản Diệp Huyền bước ra ngoài, nước mắt nước mũi chảy ròng, hắn nói:
- Là ta có mắt không nhìn được thái sơn, Diệp thiếu tài tình thiên kinh địa vĩ, so với Diệp thiếu, đám luyện dược sư chúng ta căn bản là cặn bã.
- Đúng vậy a, Diệp thiếu chớ đi, chớ đi ah.
- Kính xin truyền thụ chúng ta luyện dược chi đạo.
Một đám luyện dược sư khóc lóc hô hào xông lên, cả đám kích động và gào thét.
Thật sự là do năng lực của Diệp Huyền thể hiện làm bọn họ khiếp sợ, thiếu niên trẻ tuổi như vậy lại có tạo nghệ luyện dược học kinh khủng như thế, nói là đan thần hạ phàm cũng không đủ.
Nếu như nói Diệp Huyền chỉ luyện chế ra ra Thăng Tôn Đan khá tốt, Diệp Huyền vừa mới biểu hiện thủ đoạn quả thực là không gì sánh kịp, hoàn toàn đánh vỡ giác quan luyện chế Thăng Tôn Đan trong lòng bọn họ.
Xem qua Diệp Huyền luyện chế, mọi người chỉ cảm thấy đan đạo chi môn đang từ từ mở ra trước mặt bọn họ.
Mà người mở cánh cửa này ra chính là Diệp Huyền.
- Diệp thiếu, ngươi lưu lại a.
- Chỉ đạo chúng ta luyện dược chi đạo với!
- Diệp thiếu muốn vào thị trường đan dược, chúng ta giơ hai tay, không, cả tứ chi đồng ý.
- Ngũ chi của lão phu đông ý.
- Phương lão, khục khục, cái kia... Ngươi năm nay đã tám mươi bảy, ngũ chi còn cử động được không?
- Ngươi hiểu cái rắm, buôi sáng mỗi ngày của lão phu đều nhất trụ kình thiên.
Các luyện dược sư ở nơi này không ngừng kêu gào, cũng vây quanh Diệp Huyền chật như nêm cối, vẻ mặt bọn họ vui mừng không thôi.
La Mẫn đứng ngoài nhưng lại ngây người, mắt của đám luyện dược sư đều nhìn lên đỉnh đầu, đây là luyện dược sư của gia tộc sao?
Đại đa số người trong bọn họ đều không bán mặt mũi cho mình, hiện tại ở trước mặt Diệp thiếu lại giống như cháu con rùa, hắn có cảm giác không thừa nhận nổi.
- Gia chủ đại nhân, ngươi nhanh nói chuyện thay chúng ta đi.
La Tường thấy La Mẫn không nói cái gì, dốc sức liều mạng truyền âm cho hắn.
- Ah, nha.
La Mẫn lúc này mới kịp phản ứng, hắn vội vàng nói:
- Diệp thiếu, ngươi xem thái độ của bọn họ thành khẩn như vậy, không bằng lưu lại, tiếp tục quan sát một chút đi?
- Đúng thế, tiếp tục quan sát đi, nhanh, mọi người nên bày thứ tốt nhất của mình ra.
La Tường cao giọng nói.
Rất nhanh, một đám luyện dược sư nhanh chóng mặc dược bào mới tinh, hắn vuốt tóc tới mức tỏa sáng, có nữ luyện dược sư liên tục trang điểm và bắt đầu chỉnh sửa dung nhan.
Sau một lát một đám luyện dược sư đồng loạt đứng trước mặt Diệp Huyền, đồng thời xoay người cúi đầu, la lớn:
- Dược phường La gia nhiệt liệt hoan nghênh Diệp thiếu đến chỉ đạo, kính xin Diệp thiếu phê bình nhiều hơn.
Phốc phốc!
La Mẫn gia chủ ngã xuống đất.
Gương mặt Diệp Huyền đầy hắc tuyến, hắn nói:
- Tốt, tốt, tất cả mọi người yên tĩnh một chút, ta ở chỗ này vốn chuẩn bị mang La gia tiến vào thị trường đan dược tại đế đô, cho nên mới đến dược phường nhìn một chút, ấn tượng đầu tiên làm cho ta hết sức không hài lòng.
- Vâng, đó là ta sai.
La Tường vội vàng cúi đầu, xấu hổ nói ra:
- Đối với chuyện này, La Tường ta áy náy sâu sắc, là tạo nghệ luyện đan của ta không được lại trách lên người Diệp thiếu, quả thực là tội ác tày trời, tội đáng chết vạn lần...
La Tường lập tức tự mình nhận lỗi.
La Mẫn nhìn tất cả, chỉ cảm giác đầu óc của mình hoàn toàn không đủ dùng, luận bối phận, La Tường còn cao hơn mình, trong gia tộc thường xuyên không bán sổ sách cho gia chủ, vài chục năm qua hắn lần đầu tiên nhìn thấy La Tường có biểu hiện như vậy.
- Hảo hảo, chuyện tự trách gì đó không cần nhiều lời, ta tới nơi này chỉ muốn biết phương diện tạo nghệ luyện dược học của các ngươi, nhìn xem có tiền đồ phát triển hay không.
Diệp Huyền khoát khoát tay nói ra.
Hắn nói chính là tình hình thực tế, muốn đánh tan Khúc gia ở phương diện tạo nghệ đan dược, đánh bại Tần gia gì đó hắn khẳng định không có lo lắng, đáng tiếc hắn không thể vĩnh viễn ở lại đế đô Hạo Thiên đế quốc.
Cho nên hắn lúc này mới đi xem thực lực của luyện dược sư La gia trong dược phường như thế nào, lại nghiên cứu tiến hành bán đan dược gì.
- Diệp thiếu, ta tới trước, ta là luyện dược sư tứ phẩm đỉnh phong, ta biết luyện chế Tinh Nguyên Đan, Quy Tâm đan tứ phẩm...
- Tại hạ đắm chìm trong đan dược chữa thương hơn ba mươi năm, ta quen thuộc luyện chế các loại đan dược chữa thương... Cũng đạt được bìa danh chín mươi sáu trong thi đấu đan dược chữa thương của luyện dược sư hiệp hội...
- Trời ạ, Bạch lão, thứ tự chín mươi sáu tên không cần lấy ra nói, Diệp thiếu, tại hạ có học lướt qua các loại đan dược kỳ lạ, biết luyện chế các loại Long Hổ Hoàn, Hạo Thiên Thần Du các đan dược bảo vệ sức khỏe, chỉ cần phục dụng đan dược tại hạ luyện chế nhất định long phi hổ mãnh liệt, kim thương bất đảo.&
Chương 692 Văn tự bán mình (2)
- Từ lão nhị, khoác lác cũng không thể như vậy, lần trước lão tử phục dụng đan dược của ngươi cũng không có kéo dài thời gian, ngược lại sớm tước vũ khí đầu hàng, bị thê tử đạp một cước xuống giường, hiện tại còn nói ra tai họa người.
Một đám luyện dược sư điên cuồng xông tới, kiệt lực biểu hiện bản thân mình trước mặt Diệp Huyền.
Diệp Huyền đầu đầy mồ hôi lạnh, vội vàng khoát tay quát to:
- Được rồi, không cần nói, ai ở xa hơn tránh ra, đều cút ra ngoài cho ta, tìm vị trí ngoan ngoãn ngồi xuống.
Yên lặng, lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người là nhanh chóng tìm bồ đoàn ngồi xuống, yên tĩnh lắng nghe như học sinh tiểu học.
Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Các ngươi chính là luyện dược sư La gia, xem mặt mũi La gia, các ngươi có vấn đề gì có thể nói ra, bản thiếu gia có thể hơi tốn chút thời gian giải quyết cho các ngươi.
- Diệp thiếu đại sư, ta muốn hỏi, vừa rồi ngươi luyện chế chúng ta cũng đều nhìn thấy, Thăng Tôn Đan chính là đan dược ngũ phẩm đỉnh cấp, ngài mới ban đầu cho nhiều tài liệu vào như thế, vì sao lại luyện chế thành công?
Một tên luyện dược sư cố lấy dũng khí cẩn thận hỏi nghi hoặc của mình.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người nín thở tập trung tâm thần lắng nghe, đồng loạt nhìn về phía Diệp Huyền, cả đám vãnh tai hỏi thăm nghi hoặc của bản thân, ngay cả hít thở cũng không dám, tất cả mọi người im lặng có thể nghe được tiếng kim rơi.
- Vị luyện dược sư này, vừa rồi khẳng định không có chăm chú quan sát ta luyện chế a!
Diệp Huyền lạnh lùng nói ra.
- Đúng không?
Tên luyện dược sư lúc này sắp khóc:
- Diệp thiếu, vừa rồi ngài giảng giải nhưng ta không có hiểu rõ.
Tuy Diệp Huyền luyện chế có giải thích giảng lược một phen nhưng chỉ một chút liền ngừng, dùng tạo nghệ của bọn họ như lọt vào sương mù, căn bản không cách nào hiểu toàn diện.
- Đúng vậy a, Diệp thiếu, chúng ta vẫn có chút không hiểu rõ.
- Rốt cuộc trong đó đã xảy ra chuyện gì?
Một tên luyện dược sư khóc hô.
Diệp Huyền cau mày, nói:
- Xem ra trụ cột của ngươi cũng như La Tường, đều rất yếu ah.
La Tường cười khổ một tiếng, hắn cũng không dám có chút phản bác, Diệp thiếu nói đúng, hắn đau khổ nghiên cứu Thăng Tôn Đan thật lâu nhưng tới bây giờ lại không luyện chế thành, mà Diệp thiếu tiện tay đã luyện chế thành công, so với Diệp thiếu trụ cột của hắn yếu muốn chết.
Diệp Huyền thở dài một hơi nói:
- Nếu trụ cột của mọi người yếu kém như vậy, ta cũng bồi bổ cho các ngươi một khó, luyện chế bất cứ đan dược gì, trên thực tế bản chất đều là kết hợp các loại khí tức linh dược trong tài liệu, Thăng Tôn Đan cũng không ngoại lệ, trái lại nó còn tương đối đặc thù...
Diệp Huyền không ngừng giảng giải, dần dần cả gian phòng đều lâm vào yên tĩnh, rất nhiều luyện dược sư nhíu mày suy nghĩ, trong đó một lão hói đầu vừa lắng nghe vừa nhổ tóc, lúc này một đống tóc rơi xuống, đã sắp biến thành đầu trọc.
La Mẫn ngây ngốc nhìn Diệp Huyền giảng giải, hắn nhìn nhiều luyện dược sư lắng nghe, đầu óc ngây ngốc.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Diệp Huyền giảng giải như vậy một giờ, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần, yên lặng không nói gì.
Diệp Huyền dừng nói, toàn trường lúc này vang lên tiếng sợ hãi thán phục.
- Sâu sắc, quá sâu sắc.
- Lão phu trở thành luyện dược sư hơn bốn mươi năm, lần đầu tiên nghe được bài giảng sâu sắc như thế, lần thứ nhất hiểu chân lý luyện đan, ta sống nhiều năm trên thân chó...
- Diệp thiếu, lúc nào ngươi có thể giảng bài tiếp.
- Đúng vậy Diệp thiếu, cầu Diệp thiếu nói tiếp.
Vô số luyện dược sư liên tục kêu to, Diệp Huyền giảng giải đã làm bọn họ nhìn thấy luyện dược chi đạo, đó là đại đạo sáng ngời, một cánh cửa đang mở ra trước mặt bọn họ.
- Sợ rằng mọi người không biết, hiện tại La gia đã phục thuộc ta, chỉ cần mọi người ở lại La gia, về sau ta rãnh rỗi sẽ nói tiếp.
Diệp Huyền cười nhạt nói.
- Còn có chuyện tốt như vậy, La gia chủ, hiệp ước của ta và La gia còn nửa năm ah, ta yêu cầu lập tức ký hiệp ước mười năm, đãi ngộ không thay đổi.
- Dựa vào, thời điểm này còn dám nói đãi ngộ, ngươi không phải ngu ngốc chứ, La Mẫn gia chủ, ta không muốn một phân tiền, miễn phí bán mình cho La gia mười năm.
- Mới mười năm, đúng là không thành ý, La gia chủ, ta muốn ký hai mươi năm.
- Lão tử trả bất cứ giá nào, ký ba mươi năm.
Một đám ngoại tịch luyện dược sư không ngừng kêu gào.
Những luyện dược sư này sở dĩ gia nhập La gia, trừ có thể kiếm lấy thù lao, thu hoạch tài nguyên ra, có thể học tập được cái gì mới là thứ bọn họ xem trọng nhất.
Thế giới luyện dược sư còn phong bế hơn cả võ giả, cũng không thể trao đổi, không có dạy bảo vững chắc, một gã luyện dược sư muốn dựa vào bản thân mình tấn cấp độ khó to lớn, khó giống như lên trời.
Hôm nay nhìn thấy Diệp Huyền thần hồ kỳ kỹ luyện chế đan dược như vậy, tất cả mọi người ở đây không ngừng điên cuồng.
Lúc trước chỉ nhìn Diệp Huyền luyện chế một lần đã làm cho bọn họ có cảm giác thể hồ quán đỉnh, lĩnh ngộ đại lượng đồ vật trước kia không có lĩnh ngộ ra.
Vửa rồi Diệp Huyền giảng giải cũng giải quyết được nhiều vấn đề mà bọn họ chưa từng hiểu ra, nghe vua nói một buổi như đọc sách mười năm, dùng những lời này hình dung là tuyệt đối chính xác.
Nếu như có thể vẫn đi theo Diệp Huyền như vậy, tiền đồ tương lai của bọn họ tươi sáng hơn gấp mười lần, gấp trăm lần.
La Mẫn gia chủ bị mọi người bao quanh làm ngây ngốc.
Những luyện dược sư này mình cần phải dụ dỗ nuông chiều mới có thể lưu bọn họ lại, còn phải cho bọn họ đãi ngộ thập phần hài lòng.
Có thể nói ít nhất một nửa thu nhập của gia tộc đều dùng cung cấp nuôi dưỡng những luyện dược sư nơi đây.
Lúc nào những luyện dược sư cao quý tích cực ký hiệp nghị với La gia chứ.
Thẳng đến khi La Mẫn cho phép bọn họ yêu cầu, một đám luyện dược sư mới dần dần ổn định lại.
Diệp Huyền lúc này mới phất phát tay, nói:
- Tuy các ngươi là luyện dược sư La gia nhưng ta cũng cần biết rõ thực lực các ngươi như thế nào, các ngươi không cần báo ra cấp bậc bản thân, mọi người chỉ cần phóng thích huyền thức thích hợp bao phủ ta là được, về phần năng lực các ngươi ta sẽ biết.
Cho dù là luyện dược sư đồng cấp có thể luyện chế đan dược cũng sẽ có khác nhau, Diệp Huyền cần thiết biết rõ chính là cường độ huyền thức của mọi người.
- Được rồi, Diệp thiếu muốn biết rõ thực lực của chúng ta.
Trong khoảnh khắc, từng đạo huyền thức lập tức mênh mông như biển lớn bày ra trước mặt Diệp Huyền, các loại huyền thức đều khác nhau, có cuồng bạo, có nhu hòa, có hung hăng càn quấy, có nội liễm.
Chương 693 Cũng tạm được
Diệp Huyền mở thần linh đồng thị ra, huyền thức ngũ phẩm đỉnh phong của mình dung nhập vào trong huyền thức của mọi người.
Sau một lát hắn đã hiểu rõ huyền thức của mọi người rành mạch.
Không thể không nói nội tình của La gia vẫn có một ít, đúng như La Mẫn gia chủ đã nói, La Tường đạt tới ngũ phẩm đỉnh phong, trừ việc đó ra, luyện dược sư tứ phẩm có gần mười người, luyện dược sư tam phẩm hơn ba mươi người, còn có hơn trăm tên luyện dược sư nhị phẩm.
Thực lực như vậy còn mạnh hơn luyện dược sư cả Lưu Vân quốc một ít, đặt trong nơi như Hạo Thiên đế quốc cũng chỉ có thể xem là thế lực tam lưu.
- Diệp thiếu, thực lực chúng ta thế nào, có thể lọt vào pháp nhãn của ngươi hay không?
Rất nhiều luyện dược sư trong phòng đều khẩn trương nhìn Diệp Huyền, sợ hắn không hài lòng tức giận phẩy tay áo bỏ đi.
- Cũng tạm được, miễn cưỡng coi như cũng được.
Diệp Huyền gật đầu nói.
Mọi người liên tục thở phào một hơi, lúc này chán nản ngồi xuống nhưng trên mặt tươi cười như hoa.
Cũng tạm được, miễn cưỡng coi như cũng được, hai cách nói không có ca ngợi nhưng đổi lại người khác nói bọn họ như vậy đã sớm bị thóa mạ không thương tiếc, nhưng Diệp Huyền nói như vậy, tảng đá lớn trong lòng bọn họ cũng rơi xuống.
Ít nhất trong nội tâm Diệp thiếu bọn họ “Coi như cũng được.
- La Mẫn gia chủ, ta nhớ La gia các ngươi luyện chế hẳn là phân công ah, không biết phụ trách luyện chế Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan hạch tâm là những người nào? Giới thiệu cho ta nhận biết một chút.
Đột nhiên Diệp Huyền nói ra.
La Mẫn không biết Diệp Huyền vì cái gì hỏi như vậy nhưng hắn vội vàng giải thích.
- Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là đan dược trọng yếu của La gia chúng ta, người phụ trách chủ yếu là La Tường, trừ hắn ra còn có năm tên luyện dược đại sư tứ phẩm tham gia vào trong đó.
La Mẫn cũng điểm ra năm người.
Năm người bị điểm tên hưng phấn dứng ra, bộ dạng ưỡn ngực ngẩng đầu giống như tiếp nhận khen thưởng.
- Ân.
Diệp Huyền gật gật đầu, ánh của hắn nhìn lên thân ba người.
- Ba vị đại sư này, không biết các ngươi phụ trách cái gì trong dược phường.
Mọi người liên tục quay đầu nhìn sang, chỉ thấy ba tên luyện dược sư không chút thu hút, dường như là luyện dược sư tam phẩm trong dược phường, tới đây cũng một thời gian ngắn.
Một người trong đó mọi người tương đối quen thuộc, hắn là người hiền lành trong dược phường, đã công tác tại dược phường năm sáu năm, niên kỷ cũng có hơn sáu mươi, tất cả mọi người xưng hắn là Tề lão.
Còn có hai người hẳn là năm trước mới gia nhập vào, tính cách hai người này hơi lạ cho nên mọi người trong khoảng thời gian ngắn không muốn biết tên hai người bọn họ.
Tề lão kích động đi tới và nói:
- Diệp thiếu, lão phu Tề Tam, là luyện dược sư tam pâẩm, ta phụ trách xét duyệt và luyện chế đan dược.
Hai người khác là luyện dược sư trung niên, bọn họ nhìn nhau, trong ánh mắt lộ ra thần thái khẩn trương, cả hai chắp tay nói:
- Diệp thiếu, hai chúng ta phụ trách luyện chế Ngưng Huyết đan của dược phường và con đường cung ứng trao đổi.
Diệp Huyền lộ ra thần thái bừng tỉnh đại ngộ, nói:
- Khó trách, như vậy xem ra Tề Tam ngươi phụ trách hẳn là xét duyệt Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, mà hai người này phụ trách con đường cung ứng...
- Ah...
Sắc mặt ba người thay đổi.
Những luyện dược sư khác trong phòng đều khó hiểu nhìn sang, không biết Diệp Huyền nói thế có ý gì.
Trước mắt bao người, Tề lão cười khổ một tiếng, mở miệng nói ra:
- Diệp thiếu nói giỡn, Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là cơ mật hạch tâm của gia tộc, đều là La Tường đại sư tự mình xét duyệt,một luyện dược sư tam phẩm như ta làm sao có thể tiếp xúc.
Hai tên luyện dược sư trung niên hần sắc càng khẩn trương, ngượng ngập vừa cười vừa nói:
- Tề lão nói đúng, Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan đều là do La Tường đại sư tự mình phụ trách, hai chúng ta nào có tư cách ah.
Ánh mắt Diệp Huyền lập tức phát lạnh, cười lạnh nói:
- Nếu các ngươi không tiếp xúc thì không ai có tư cách, như vậy tại sao trên người của ngươi có khí tức linh dược của hai loại đan dược kia?
Xoạt!
Toàn trường lập tức xôn xao, kể cả La Mẫn và La Tường và những ngời khác đều nhìn sang ba người, ánh mắt biến thành lăng lệ ác liệt.
- Ta... Chúng ta, không có ah...
Hai gã luyện dược sư trung niên bối rối phản bác, ánh mắt cũng hơi lập loè.
Mà Tề lão thì sững sờ một lúc, chợt cười khổ:
- Diệp thiếu, lời này của ngươi nghiêm trọng, nguyên vật liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là cái gì thì lão phu không rõ, cũng chưa sờ quà, nếu quả thật có chuyện đó cũng là lão phu trong lúc vô tình xét duyệt có nhiễm qua.
- Diệp thiếu, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ ba người này có vấn đề?
La Mẫn âm thầm truyền âm cho Diệp Huyền, nội tâm của hắn cực kỳ khó hiểu, tuy hắn dẫn Diệp thiếu đi xem Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan nhưng không có nói cho hắn biết tài liệu của đan dược, Diệp thiếu làm sao biết được tài liệu trong đó
Hoặc là nói Diệp thiếu chỉ hoài nghi ba người sau đó lừa gạt bọn họ.
La Tường cũng nghi hoặc truyền âm cho La Mẫn:
- Gia chủ, chẳng lẽ ngươi nói tài liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan cho Diệp thiếu biết?
La Mẫn lắc đầu, nghi ngờ nói:
- Ta căn bản không có ah.
Thấy ba người phủ nhận, đột nhiên Diệp Huyền cười nhạt và nói:
- Ah, nói như vậy chẳng lẽ là ta tính sai?
- Nhất định là như vậy.
Hai gã tluyện dược sư trung niên thở ra một hơi.
Diệp Huyền gật gật đầu, chậc chậc cười nói:
- Vậy cho dù ta tính sai nhưng ta lại khó hiểu, hai người các ngươi rõ ràng là luyện dược sư tứ phẩm, vì sao lại giả thành luyện dược sư tam phẩm chứ?
- Cái gì? Hai người này là luyện dược sư tứ phẩm?
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người.
- Làm sao ngươi biết...
Hai gã luyện dược sư trung niên khiếp sợ thốt ra, sau khi nói xong mới cảm thấy không đúng, trong mắt bối rối lại xuất hiện, lắp bắp nói:
- Hai người chúng ta vài ngày trước mới đột phá tứ pâẩm, còn chưa tới bẩm báo...
Nếu như lúc này La Mẫn còn không biết hai người này có vấn đề thì hắn làm gia chủ trên thân chó.
- Người đâu, bắt hai người này lại.
Hắn gầm lên một tiếng, lập tức có vài tên luyện dược sư long tinh hổ mãnh nhào tới.
Hai người kia vận dụng huyền lực bộc phát muốn chạy trốn khỏi nơi này, ở nơi này thì làm sao chạy thoát, sau một lát đã bị trói lại.
- La Mẫn gia chủ, ngươi làm cái gì vậy?
- Hai người chúng ta là ký kết hiệp nghị luyện dược sư với La gia, cũng không phải là bán mình cho các ngươi, La gia các ngươi có tư cách gì giam giữ chúng ta?
Chương 694 Chân Ngôn Đan (1)
- Chúng ta cần một giải thích.
Hai gã luyện dược sư liên tục gầm lên.
- Ha ha, lát nữa ta cho các ngươi giải thích.
Diệp Huyền xùy cười một tiếng, chợt nhìn về phía Tề lão:
- Ngươi bây giờ có cần giải thích với ta hay không
Tề lão bộ dáng ngây thơ, hắn sợ hãi nơm nớp lo sợ nói:
- Lão hủ nghe không hiểu Diệp thiếu nói gì.
- Còn giả vờ?
Diệp Huyền híp mắt thản nhiên nói:
- Ngươi là một luyện dược sư ngũ phẩm giả thành luyện dược sư tam phẩm lâu như thế không mệt sao?
- Cái gì?
Mọi người càng chấn động không nhỏ, liên tục nhìn về phía Tề lão: Tề lão dĩ nhiên là luyện dược sư ngũ pâẩm, không có khả năng ah, hắn làm trong dược phường sáu năm, nếu như là luyện dược sư ngũ phẩm sẽ không ai biết sao?
Huống chi hắn là luyện dược sư ngũ phẩm, có cần thiết lưu lại La gia làm luyện dược sư tam phẩm, hắn còn làm nhiều năm như vậy sao?
- Diệp thiếu, có phải người lầm hay không?
La Mẫn và La Tường đều khó có thể tin nói ra.
- Có lầm hay không cứ bắt hắn lại là biết.
Diệp Huyền cười lạnh nói.
La Mẫn và La Tường lập tức như lâm đại địch, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tề lão.
- Không cần gia chủ cùng La Tường đại sư động thủ.
Trên mặt trung thực Tề lão xuất hiện một tia giận dữ, nghĩa chính ngôn từ nói:
- Diệp thiếu, lão hủ kính nể tạo nghệ luyện dược học của ngươi nhưng lão hủ chỉ là một luyện dược sư tam phẩm, hôm nay tự trói ở đây, nếu như lát nữa Diệp thiếu không cho ta lời giải thích, ta chết cũng không nhắm mắt.
Nói xong ở trước mặt bao người, Tề lão lại không phản kháng và bị trói.
Bộ dạng vô cùng căm phẫn làm nội tâm mọi người đang nói thầm, có phải Diệp thiếu lầm hay không?
Diệp Huyền liếc hắn một cái, hắn cười ha ha không nói gì, hắn đi tới trước mặt hai luyện dược sư trung niên và nói:
- Các ngươi không phải cần giải thích sao, ta hiện tại cho các ngươi gairi thích.
Vừa dứt lời, đột nhiên trong tay Diệp Huyền xuất hiện bốn viên đan dược, cho mỗi người ăn hai viên.
- Ngươi muốn làm gì?
Hai người thống khổ giãy dụa, qua một lúc bọn họ bình tĩnh lại, ánh mắt mê ly giống như mất hồn.
- Hiện tại ta hỏi các ngươi trả lời, hai người các ngươi là gia tộc nào phái tới?
Diệp Huyền lạnh lùng hỏi.
Hai người trăm miệng một lời:
- Khúc gia!
Xoạt!
Cả gian phòng lập tức xôn xao, mọi người khó tin nhìn canh này, Diệp thiếu cho hai người kia ăn đan dược gì, lúc này mới mấy giây mà hai người biến thành bộ dáng như vậy.
Cả đại sảnh ầm ĩ, hai người kia không cảm nhận được chút nào, ánh mắt ngây ngốc.
- Khúc gia bảo các ngươi tới đây làm gì?
- Khúc gia bỏa chúng ta tiềm phục tại La gia, vận chuyển tình báo cho bọn họ, hơn nữa ăn cắp bí phương Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan.
- Các ngươi trộm được chưa?
- Đạt được tài liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan nhưng không có phương pháp luyện chế, Khúc gia bảo chúng ta tiếp tục ẩn nấp.
Cứ như vậy Diệp Huyền một hỏi một đáp, hai người nhanh chóng nói ra tất cả nghi vấn.
Lúc này săc smawtj La Mẫn và La Tường tái nhợt, sát cơ bắn ra bốn phía.
La Mẫn phẫn nộ, là Khúc gia phái nằm vùng vào gia tộc ăn cắp bí phương của gia tộc mình, mà La Tường tức giận chính là hai gia hỏa này ẩn nấp đã hai năm, thậm chí cũng đã ăn cắp được tài liệu, bản thân mình hoàn toàn không biết gì cả.
Sau khi hỏi một phen, đột nhiên Diệp Huyền lại điểm một cái:
- Ngươi... Ngươi đã làm gì chúng ta? Vì cái gì vừa rồi ngươi có thể khống chế tư duy của chúng ta?
Hai người tỉnh táo lại, trong mắt xuất hiện thần thái sợ hãi.
Vừa rồi bọn họ nhìn rõ mọi thứ trước mắt, cũng nghe được câu hỏi diệp Huyền rõ ràng, bọn họ rõ ràng không muốn nói ra đáp án nhưng không thể khống chế ý thức của mình.
Hai người cũng là luyện dược sư tứ phẩm, chưa từng nghe nói qua trên đời có đan dược như vậy, chuyện vượt qua lẽ thường như thế làm nội tâm bọn họ sợ hãi không nhỏ.
- Hiện tại đến phiên ngươi.
Diệp Huyền đi tới trước mặt Tề lão.
Vẻ mặt Tề Tam cực kỳ đáng chát, đôi mắt không còn đục ngầu như lúc trước, ngược lại là tinh mang lập loè:
- Ngươi có thể nói cho ta biết hay không, ngươi lúc trước cho bọn họ phục dụng đan dược có phải là đan dược thượng cổ trong truyền thuyết —— Chân Ngôn Đan?
- Ngươi là một luyện dược sư tam phẩm mà kiến thức không tồi a?
Diệp Huyền chê cười nói một câu.
- Không ngờ là Chân Ngôn Đan, lão hủ còn tưởng rằng loại đan dược này tồn tại trong truyền thuyets.
Tề lão nghe xong rung động nói một câu.
- Nếu ngươi nghe nói qua Chân Ngôn Đan, như vậy cũng nên biết hiệu quả của nó.
Diệp Huyền lúc này cầm hai viên đan dược.
- Không cần cho ta ăn, ta nói.
Tề lão khổ sở nói:
- Ta là luyện dược sư của Mộ Dung gia, tới nơi này cũng là vi bí phương Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, ta khác với hai tên đồ đần kia, ta chẳng những biết rõ tài liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, ta cũng thăm dò ra phương pháp luyện chế hai loại đan dược này.
Nói đến đây trên mặt Tề Tam đắng chát càng lớn.
- Vốn ngày mai ta cũng đã chuẩn bị rời khỏi La gia, không nghĩ tới hôm nay bị ngươi đánh lên.
- Cái gì, Tề lão là người của Mộ Dung gia?
- Khó mà tin nổi, Tề lão gần đây nhân duyên rất tốt, không nghĩ tới hắn lại làm ra chuyện này.
- Hắn biết cả bí phương Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan.
Đám người lập tức xôn xao, so sánh với hai người kia, Tề lão có thời gian ở lại trong La dài nhất, quan hệ với mọi người cũng tốt nhất, mọi người dù thế nào cũng không ngờ Tề lão lại là người Mộ Dung gia phái tới nằm vùng.
- Nói như vậy, Tần gia có Hồi Quang Đan và Trừ Chướng Đan là Mộ Dung gia đưa cho bọn chúng?
La Mẫn lạnh lùng nói, trong ánh mắt bắn ra hung quang.
Tề lão lắc lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, lúc trước ta tiếp nhận mệnh lệnh chính là thăm dò bí phương Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, ta đã đắc thủ hai loại đan dược này từ năm năm trước, hơn nữa giao cho Mộ Dung gia, về phần Tần gia có đan dược là Mộ Dung gia giao cho hay không thì ta cũng không rõ ràng, theo ta được biết, Mộ Dung gia và Tần gia có hợp tác trong bóng tối.
- Tốt cho một Mộ Dung gia.
La Mẫn cắn răng, tròng mắt như nứt ra.
Tề lão đã gia nhập La gia sáu năm trước, khi đó chính là thời điểm La gia và Khúc gia dần dần kịch liệt với nhau, La Mẫn thật không ngờ từ khi đó Mộ Dung gia cũng đã biết đan phương của La gia, đã có suy nghĩ vứt bỏ bọn họ.
Chương 695 Chân Ngôn Đan (2)
- Diệp thiếu, các ngươi muốn biết ta đều nói, hiện tại tha ta ra được chứ?
Tề lão lắc đầu nói ra:
- Kỳ thật lão hủ cũng không muốn là địch với các ngươi, ta từng nhận ân tình của Mộ Dung gia, bọn họ phân phó, ta không thể không đi làm.
- Thả ngươi đi, ngươi cảm thấy có thể sao?
La Mẫn gia chủ phẫn nộ nói ra, trong mắt bắn ra sát cơ hận không thể giết Tề lão ngay lập tức.
Cũng bởi vì hắn mà đan dược tổ truyền La gia mới luân lạc ra ngoài, cũng tạo thành tổn thất không thể đo lường được.
Tề lão thở dài nói:
- La Mẫn gia chủ, ta biết rõ ngươi rất hận ta, nhưng ngươi có thể giết ta được sao? Quên nói cho ngươi biết, vừa rồi Diệp thiếu nói đúng, lão hủ kỳ thật không phải là luyện dược sư tam phẩm, ta là luyện dược sư ngũ phẩm có đăng ký tại luyện dược sư hiệp hội đế đô.
- Nếu ngươi dám động tới ta, Mộ Dung gia nhất định sẽ chọc chuyện này tới luyện dược sư hiệp hội, đến lúc đó La gia các ngươi có bối cảnh lớn hơn nữa cũng khó trốn diệt vong.
- Dù sao lão phu cũng chỉ là luyện dược sư ký kết hiệp ước với La gia các ngươi, chỉ là quan hệ khế ước, không có quan hệ chủ tớ, các ngươi căn bản không có tư cách xử trí lão phu.
La Mẫn nghe nói như thế sắc mặt cứng đờ, đôi mắt đỏ bừng gần như phun ra lửa.
- Đúng, chúng ta là luyện dược sư đăng ký tại luyện dược sư hiệp hội, và các ngươi chẳng qua chỉ là quan hệ khế ước, các ngươi căn bản không có tư cách xử trí chúng ta, nếu dám giết chúng ta, một khi bị luyện dược sư hiệp hội điều tra ra, các ngươi chết chắc rồi.
Hai gã luyện dược sư trung niên khác hiện tại kích động lên tiếng.
- Hai người các ngươi cũng muốn học lão hủ?
Tề lão khinh thường nhìn hai người, nói:
- Lão hủ chính là luyện dược sư ngũ phẩm, là trung thượng tầng của luyện dược sư hiệp hội, hai người các ngươi chỉ là luyện dược sư tứ phẩm, luyện dược sư hiệp hội cũng không coi trọng cỡ nào, nhưng lão hủ xảy ra chuyện gì, một khi Mộ Dung gia báo cáo luyện dược sư hiệp hội, La gia tất nhiên sẽ lâm vào trong vòng xoáy nguy cơ.
Tuy Tề lão bị trói tại đó nhưng thần sắc của hắn không có kinh hoàng.
Sắc mặt La Mẫn càng thêm khó coi.
Với tư cách một đan dược thế gia, hắn làm sao không rõ Tề lão nói không phải là chuyện giật gân.
Tề lão cũng không phải là luyện dược sư do La gia bồi dưỡng ra, mà là mời từ bên ngoài đến, cũng chỉ có quan hệ khế ước với La gia mà thôi.
Trên đại lục, luyện dược sư địa vị tôn quý, nếu La gia bọn họ một mình xử tử luyện dược sư, một khi bị thẩm tra sẽ hài cốt không còn.
Luyện dược sư hiệp hội chính là tổ chức khổng lồ nhất trên đại lục, luyện dược sư hiệp hội tại đế đô, đừng nói La gia, cho dù là Luyện Khí Phường cũng hoàn toàn không dám đắc tội.
- Các ngươi ăn cắp đan phương La gia chúng ta, có lý nào lại như vậy? Cho dù đi tới luyện dược sư hiệp hội, các ngươi cũng không có gì để nói.
La Tường cũng tức giận không nhẹ, hắn lạnh lùng nói.
- Vậy thì giao chúng ta cho luyện dược sư hiệp hội đi.
Hai gã luyện dược sư trung niên lập tức kêu to, bọn họ biết rõ ở lại La gia cũng chỉ có con đường chết, nhưng đi luyện dược sư hiệp hội tối đa cũng chỉ bị tước đoạt huy chương luyện dược sư mà thôi, hơn nữa còn phải qua thẩm tra.
Chuyện bọn họ ăn cắp đan dược của La gia căn bản không có chứng cớ, rất có thể đến cuối cùng chỉ là cảnh cáo.
Nội tâm La Mẫn lúc này vô cùng xoắn xuýt, hắn hận không thể đánh chết ba người tại chỗ, nhưng hắn biết rõ chính mình căn bản không thể làm như vậy.
Thời khắc mấu chốt hắn chỉ có thể nhìn sang Diệp Huyền xin giúp đỡ
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- La gia chủ, luyện dược sư có thân phận tôn quý, không thể tùy tiện đánh chết, nếu như vậy thả hai người này ra đi, bằng không sau này luyện dược sư hiệp hội truy cứu, chúng ta cũng không dễ làm.
Mọi người nghe được Diệp Huyền nói thế liền sững sốt.
Mà La Mẫn và La Tường cũng trợn mắt há hốc mồm.
- Ha ha, Diệp thiếu nói đúng, không hổ là đại sư, biết rõ tác phong của luyện dược sư hiệp hội.
- Sớm biết như vậy còn không bằng làm sớm, làm trái tim nhỏ bé của chúng ta nhảy loạn không ngừng.
Hai gã luyện dược sư trung niên lập tức hưng phấn nói ra, dương dương đắc ý.
- La Mẫn gia chủ, ngươi còn không mở trói cho hai vị này?
Diệp Huyền thấy La Mẫn bất động liền mở miệng nhắc nhở, La Mẫn lúc này mới cắn răng thả hai người ra.
Lúc này Diệp Huyền đi tơi trước mặt Tề lão sau đó vừa cười vừa nói:
- Còn vị luyện dược sư ngũ pâẩm này, La gia càng không thể đắc tội, cũng nên mở trói.
Ba!
Đột nhiên hắn điểm vào ngực của Tề lão, Tề lão không tự chủ há miệng ra, trong ánh mắt hoảng sợ của hắn, Diệp Huyền cong ngón tay búng ra, một viên đan dược màu đen bay vào trong miệng của hắn.
Sau khi làm xong tất cả, Diệp Huyền mới thoải mái nhàn nhã cởi bỏ dây thừng của Tề lão.
- Ngươi, ngươi cho ta ăn cái gì?
Tề lão được thả ra, hắn kinh sợ nói:
- Ah, không có gì, các hạ đã biết thượng cổ Chân Ngôn Đan, như vậy không biết có từng nghe qua Thất Thải Độc Tâm Đan chưa?
- Thất Thải Độc Tâm Đan?
Tề lão nghi ngờ nói ra, hiển nhiên chưa từng nghe nói qua loại đan dược này, sắc mặt của hắn biến thành khó coi.
Hai tên luyện dược sư trung niên vốn vội vàng muốn rời đi, sau khi nhìn thấy điểm này liền dừng bước.
Lúc trước Diệp Huyền cho bọn họ ăn hai viên đan dược, có một viên giống như đúc viên Diệp Huyền đưa cho Tề lão ăn.
Tuy mấy người chưa nghe qua Thất Thải Độc Tân Đan là đan dược gì nhưng nghe qua danh tự cũng biết đó là độc đan lợi hại.
Ba người vội vàng tập trung tâm thần quan sát thân thể của mình, sau khi xem xét ba người giật mình, trong huyền thức của ba người, trái tim bọn họ có bảy màu giống như nấm độc.
- Hi!
Ba người không tự chủ hít khí lạnh không thôi.
Một người trong đó lập tức kinh hãi nói:
- Thất Thải Độc Tâm Đan là cái gì? Ngươi lại dám độc hại chúng ta?
Cho bọn họ ăn độc đan thì thả bọn họ ra ngoài có gì khác nhau chứ?
Sắc mặt Tề lão hết sức khó coi, âm trầm nói:
- Diệp thiếu, lão hủ bội phục thực lực ngươi, hành vi hạ độc của ngươi bị luyện dược sư hiệp hội thẩm tra, biết rõ có hậu quả gì hay không, chỉ cần ba người chúng ta đi lyện dược sư hiệp hội nói ra việc này, La gia cũng sẽ gặp tai hoạ ngập đầu.
- Đúng thế, nhanh chóng giải độc cho chúng ta, nếu không La gia các ngươi sắp không may.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, rốt cuộc động tác của Diệp Huyền dừng lại.
Mùi thuốc thơm ngát tỏa khắp gian phòng, mỗi người ngửi được hương khí, huyền lực trong cơ thể đều rục rịch, có xúc động lao nhanh.
- Thăng Tôn Đan, vậy mà thực luyện chế thành Thăng Tôn Đan.
Tất cả mọi người có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ, nước mắt đầy mặt.
- Loại đan hương này chính là Thăng Tôn Đan cực pâẩm ah.
- Quá không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ thiếu niên này là đan thần chuyển thế?
- Thì ra đan dược vẫn có thể luyện chế như vậy, mở rộng tầm mắt, mở rộng tầm mắt ah.
Vô số luyện dược sư vô cùng rung động, thì thào tự nói, trừ khiếp sợ đã không còn cảm xúc nào khác.
- Thần hồ kỳ kỹ, đáng sợ nhất là hắn một lần gia nhập nhiều tài liệu như thế nhưng không có dẫn phát bạo đan.
- Bạo đan con em ngươi ah, vừa rồi ai nói bạo đan?
Bang bang bồng bồng!
Người vừa mới nói bạo đan bị rất nhiều nắm đấm đánh thành đầu heo.
Dập tắt trận pháp huyền hỏa, mở ra lò đan, mười hai viên Thăng Tôn Đan rơi vào trong tay của Diệp Huyền, từng viên rất tròn và bóng loáng như gương.
Diệp Huyền khinh thường nhìn về phía La Tường:
- Vừa rồi ta tại luyện chế có nhiều luyện dược sư không ngừng kêu gào giống như heo động dục nhưng không ảnh hưởng tới quá trình ta luyện đan, ngươi trình độ không đủ lại trách tội lên thân người khác, các hạ uy phong thật to ah, thủ tịch luyện dược sư của La gia không gì hơn cái này.
Diệp Huyền lúc này nói với La Mẫn gia chủ đang ngây ngốc bên cạnh:
- La gia chủ, dược phường này ta cũng xem qua, ta chỉ đánh giá bốn chữ: cái gì cũng sai, chúng ta trở về đi.
Nói xong Diệp Huyền quay người đi ra bên ngoài.
- Đại sư... Diệp thiếu, dừng bước, dừng bước ah...
Trên mặt La Tường lộ ra thần thái xấu hổ, hắn lập tức chạy về phía trước ngăn cản Diệp Huyền bước ra ngoài, nước mắt nước mũi chảy ròng, hắn nói:
- Là ta có mắt không nhìn được thái sơn, Diệp thiếu tài tình thiên kinh địa vĩ, so với Diệp thiếu, đám luyện dược sư chúng ta căn bản là cặn bã.
- Đúng vậy a, Diệp thiếu chớ đi, chớ đi ah.
- Kính xin truyền thụ chúng ta luyện dược chi đạo.
Một đám luyện dược sư khóc lóc hô hào xông lên, cả đám kích động và gào thét.
Thật sự là do năng lực của Diệp Huyền thể hiện làm bọn họ khiếp sợ, thiếu niên trẻ tuổi như vậy lại có tạo nghệ luyện dược học kinh khủng như thế, nói là đan thần hạ phàm cũng không đủ.
Nếu như nói Diệp Huyền chỉ luyện chế ra ra Thăng Tôn Đan khá tốt, Diệp Huyền vừa mới biểu hiện thủ đoạn quả thực là không gì sánh kịp, hoàn toàn đánh vỡ giác quan luyện chế Thăng Tôn Đan trong lòng bọn họ.
Xem qua Diệp Huyền luyện chế, mọi người chỉ cảm thấy đan đạo chi môn đang từ từ mở ra trước mặt bọn họ.
Mà người mở cánh cửa này ra chính là Diệp Huyền.
- Diệp thiếu, ngươi lưu lại a.
- Chỉ đạo chúng ta luyện dược chi đạo với!
- Diệp thiếu muốn vào thị trường đan dược, chúng ta giơ hai tay, không, cả tứ chi đồng ý.
- Ngũ chi của lão phu đông ý.
- Phương lão, khục khục, cái kia... Ngươi năm nay đã tám mươi bảy, ngũ chi còn cử động được không?
- Ngươi hiểu cái rắm, buôi sáng mỗi ngày của lão phu đều nhất trụ kình thiên.
Các luyện dược sư ở nơi này không ngừng kêu gào, cũng vây quanh Diệp Huyền chật như nêm cối, vẻ mặt bọn họ vui mừng không thôi.
La Mẫn đứng ngoài nhưng lại ngây người, mắt của đám luyện dược sư đều nhìn lên đỉnh đầu, đây là luyện dược sư của gia tộc sao?
Đại đa số người trong bọn họ đều không bán mặt mũi cho mình, hiện tại ở trước mặt Diệp thiếu lại giống như cháu con rùa, hắn có cảm giác không thừa nhận nổi.
- Gia chủ đại nhân, ngươi nhanh nói chuyện thay chúng ta đi.
La Tường thấy La Mẫn không nói cái gì, dốc sức liều mạng truyền âm cho hắn.
- Ah, nha.
La Mẫn lúc này mới kịp phản ứng, hắn vội vàng nói:
- Diệp thiếu, ngươi xem thái độ của bọn họ thành khẩn như vậy, không bằng lưu lại, tiếp tục quan sát một chút đi?
- Đúng thế, tiếp tục quan sát đi, nhanh, mọi người nên bày thứ tốt nhất của mình ra.
La Tường cao giọng nói.
Rất nhanh, một đám luyện dược sư nhanh chóng mặc dược bào mới tinh, hắn vuốt tóc tới mức tỏa sáng, có nữ luyện dược sư liên tục trang điểm và bắt đầu chỉnh sửa dung nhan.
Sau một lát một đám luyện dược sư đồng loạt đứng trước mặt Diệp Huyền, đồng thời xoay người cúi đầu, la lớn:
- Dược phường La gia nhiệt liệt hoan nghênh Diệp thiếu đến chỉ đạo, kính xin Diệp thiếu phê bình nhiều hơn.
Phốc phốc!
La Mẫn gia chủ ngã xuống đất.
Gương mặt Diệp Huyền đầy hắc tuyến, hắn nói:
- Tốt, tốt, tất cả mọi người yên tĩnh một chút, ta ở chỗ này vốn chuẩn bị mang La gia tiến vào thị trường đan dược tại đế đô, cho nên mới đến dược phường nhìn một chút, ấn tượng đầu tiên làm cho ta hết sức không hài lòng.
- Vâng, đó là ta sai.
La Tường vội vàng cúi đầu, xấu hổ nói ra:
- Đối với chuyện này, La Tường ta áy náy sâu sắc, là tạo nghệ luyện đan của ta không được lại trách lên người Diệp thiếu, quả thực là tội ác tày trời, tội đáng chết vạn lần...
La Tường lập tức tự mình nhận lỗi.
La Mẫn nhìn tất cả, chỉ cảm giác đầu óc của mình hoàn toàn không đủ dùng, luận bối phận, La Tường còn cao hơn mình, trong gia tộc thường xuyên không bán sổ sách cho gia chủ, vài chục năm qua hắn lần đầu tiên nhìn thấy La Tường có biểu hiện như vậy.
- Hảo hảo, chuyện tự trách gì đó không cần nhiều lời, ta tới nơi này chỉ muốn biết phương diện tạo nghệ luyện dược học của các ngươi, nhìn xem có tiền đồ phát triển hay không.
Diệp Huyền khoát khoát tay nói ra.
Hắn nói chính là tình hình thực tế, muốn đánh tan Khúc gia ở phương diện tạo nghệ đan dược, đánh bại Tần gia gì đó hắn khẳng định không có lo lắng, đáng tiếc hắn không thể vĩnh viễn ở lại đế đô Hạo Thiên đế quốc.
Cho nên hắn lúc này mới đi xem thực lực của luyện dược sư La gia trong dược phường như thế nào, lại nghiên cứu tiến hành bán đan dược gì.
- Diệp thiếu, ta tới trước, ta là luyện dược sư tứ phẩm đỉnh phong, ta biết luyện chế Tinh Nguyên Đan, Quy Tâm đan tứ phẩm...
- Tại hạ đắm chìm trong đan dược chữa thương hơn ba mươi năm, ta quen thuộc luyện chế các loại đan dược chữa thương... Cũng đạt được bìa danh chín mươi sáu trong thi đấu đan dược chữa thương của luyện dược sư hiệp hội...
- Trời ạ, Bạch lão, thứ tự chín mươi sáu tên không cần lấy ra nói, Diệp thiếu, tại hạ có học lướt qua các loại đan dược kỳ lạ, biết luyện chế các loại Long Hổ Hoàn, Hạo Thiên Thần Du các đan dược bảo vệ sức khỏe, chỉ cần phục dụng đan dược tại hạ luyện chế nhất định long phi hổ mãnh liệt, kim thương bất đảo.&
Chương 692 Văn tự bán mình (2)
- Từ lão nhị, khoác lác cũng không thể như vậy, lần trước lão tử phục dụng đan dược của ngươi cũng không có kéo dài thời gian, ngược lại sớm tước vũ khí đầu hàng, bị thê tử đạp một cước xuống giường, hiện tại còn nói ra tai họa người.
Một đám luyện dược sư điên cuồng xông tới, kiệt lực biểu hiện bản thân mình trước mặt Diệp Huyền.
Diệp Huyền đầu đầy mồ hôi lạnh, vội vàng khoát tay quát to:
- Được rồi, không cần nói, ai ở xa hơn tránh ra, đều cút ra ngoài cho ta, tìm vị trí ngoan ngoãn ngồi xuống.
Yên lặng, lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người là nhanh chóng tìm bồ đoàn ngồi xuống, yên tĩnh lắng nghe như học sinh tiểu học.
Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Các ngươi chính là luyện dược sư La gia, xem mặt mũi La gia, các ngươi có vấn đề gì có thể nói ra, bản thiếu gia có thể hơi tốn chút thời gian giải quyết cho các ngươi.
- Diệp thiếu đại sư, ta muốn hỏi, vừa rồi ngươi luyện chế chúng ta cũng đều nhìn thấy, Thăng Tôn Đan chính là đan dược ngũ phẩm đỉnh cấp, ngài mới ban đầu cho nhiều tài liệu vào như thế, vì sao lại luyện chế thành công?
Một tên luyện dược sư cố lấy dũng khí cẩn thận hỏi nghi hoặc của mình.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người nín thở tập trung tâm thần lắng nghe, đồng loạt nhìn về phía Diệp Huyền, cả đám vãnh tai hỏi thăm nghi hoặc của bản thân, ngay cả hít thở cũng không dám, tất cả mọi người im lặng có thể nghe được tiếng kim rơi.
- Vị luyện dược sư này, vừa rồi khẳng định không có chăm chú quan sát ta luyện chế a!
Diệp Huyền lạnh lùng nói ra.
- Đúng không?
Tên luyện dược sư lúc này sắp khóc:
- Diệp thiếu, vừa rồi ngài giảng giải nhưng ta không có hiểu rõ.
Tuy Diệp Huyền luyện chế có giải thích giảng lược một phen nhưng chỉ một chút liền ngừng, dùng tạo nghệ của bọn họ như lọt vào sương mù, căn bản không cách nào hiểu toàn diện.
- Đúng vậy a, Diệp thiếu, chúng ta vẫn có chút không hiểu rõ.
- Rốt cuộc trong đó đã xảy ra chuyện gì?
Một tên luyện dược sư khóc hô.
Diệp Huyền cau mày, nói:
- Xem ra trụ cột của ngươi cũng như La Tường, đều rất yếu ah.
La Tường cười khổ một tiếng, hắn cũng không dám có chút phản bác, Diệp thiếu nói đúng, hắn đau khổ nghiên cứu Thăng Tôn Đan thật lâu nhưng tới bây giờ lại không luyện chế thành, mà Diệp thiếu tiện tay đã luyện chế thành công, so với Diệp thiếu trụ cột của hắn yếu muốn chết.
Diệp Huyền thở dài một hơi nói:
- Nếu trụ cột của mọi người yếu kém như vậy, ta cũng bồi bổ cho các ngươi một khó, luyện chế bất cứ đan dược gì, trên thực tế bản chất đều là kết hợp các loại khí tức linh dược trong tài liệu, Thăng Tôn Đan cũng không ngoại lệ, trái lại nó còn tương đối đặc thù...
Diệp Huyền không ngừng giảng giải, dần dần cả gian phòng đều lâm vào yên tĩnh, rất nhiều luyện dược sư nhíu mày suy nghĩ, trong đó một lão hói đầu vừa lắng nghe vừa nhổ tóc, lúc này một đống tóc rơi xuống, đã sắp biến thành đầu trọc.
La Mẫn ngây ngốc nhìn Diệp Huyền giảng giải, hắn nhìn nhiều luyện dược sư lắng nghe, đầu óc ngây ngốc.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Diệp Huyền giảng giải như vậy một giờ, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần, yên lặng không nói gì.
Diệp Huyền dừng nói, toàn trường lúc này vang lên tiếng sợ hãi thán phục.
- Sâu sắc, quá sâu sắc.
- Lão phu trở thành luyện dược sư hơn bốn mươi năm, lần đầu tiên nghe được bài giảng sâu sắc như thế, lần thứ nhất hiểu chân lý luyện đan, ta sống nhiều năm trên thân chó...
- Diệp thiếu, lúc nào ngươi có thể giảng bài tiếp.
- Đúng vậy Diệp thiếu, cầu Diệp thiếu nói tiếp.
Vô số luyện dược sư liên tục kêu to, Diệp Huyền giảng giải đã làm bọn họ nhìn thấy luyện dược chi đạo, đó là đại đạo sáng ngời, một cánh cửa đang mở ra trước mặt bọn họ.
- Sợ rằng mọi người không biết, hiện tại La gia đã phục thuộc ta, chỉ cần mọi người ở lại La gia, về sau ta rãnh rỗi sẽ nói tiếp.
Diệp Huyền cười nhạt nói.
- Còn có chuyện tốt như vậy, La gia chủ, hiệp ước của ta và La gia còn nửa năm ah, ta yêu cầu lập tức ký hiệp ước mười năm, đãi ngộ không thay đổi.
- Dựa vào, thời điểm này còn dám nói đãi ngộ, ngươi không phải ngu ngốc chứ, La Mẫn gia chủ, ta không muốn một phân tiền, miễn phí bán mình cho La gia mười năm.
- Mới mười năm, đúng là không thành ý, La gia chủ, ta muốn ký hai mươi năm.
- Lão tử trả bất cứ giá nào, ký ba mươi năm.
Một đám ngoại tịch luyện dược sư không ngừng kêu gào.
Những luyện dược sư này sở dĩ gia nhập La gia, trừ có thể kiếm lấy thù lao, thu hoạch tài nguyên ra, có thể học tập được cái gì mới là thứ bọn họ xem trọng nhất.
Thế giới luyện dược sư còn phong bế hơn cả võ giả, cũng không thể trao đổi, không có dạy bảo vững chắc, một gã luyện dược sư muốn dựa vào bản thân mình tấn cấp độ khó to lớn, khó giống như lên trời.
Hôm nay nhìn thấy Diệp Huyền thần hồ kỳ kỹ luyện chế đan dược như vậy, tất cả mọi người ở đây không ngừng điên cuồng.
Lúc trước chỉ nhìn Diệp Huyền luyện chế một lần đã làm cho bọn họ có cảm giác thể hồ quán đỉnh, lĩnh ngộ đại lượng đồ vật trước kia không có lĩnh ngộ ra.
Vửa rồi Diệp Huyền giảng giải cũng giải quyết được nhiều vấn đề mà bọn họ chưa từng hiểu ra, nghe vua nói một buổi như đọc sách mười năm, dùng những lời này hình dung là tuyệt đối chính xác.
Nếu như có thể vẫn đi theo Diệp Huyền như vậy, tiền đồ tương lai của bọn họ tươi sáng hơn gấp mười lần, gấp trăm lần.
La Mẫn gia chủ bị mọi người bao quanh làm ngây ngốc.
Những luyện dược sư này mình cần phải dụ dỗ nuông chiều mới có thể lưu bọn họ lại, còn phải cho bọn họ đãi ngộ thập phần hài lòng.
Có thể nói ít nhất một nửa thu nhập của gia tộc đều dùng cung cấp nuôi dưỡng những luyện dược sư nơi đây.
Lúc nào những luyện dược sư cao quý tích cực ký hiệp nghị với La gia chứ.
Thẳng đến khi La Mẫn cho phép bọn họ yêu cầu, một đám luyện dược sư mới dần dần ổn định lại.
Diệp Huyền lúc này mới phất phát tay, nói:
- Tuy các ngươi là luyện dược sư La gia nhưng ta cũng cần biết rõ thực lực các ngươi như thế nào, các ngươi không cần báo ra cấp bậc bản thân, mọi người chỉ cần phóng thích huyền thức thích hợp bao phủ ta là được, về phần năng lực các ngươi ta sẽ biết.
Cho dù là luyện dược sư đồng cấp có thể luyện chế đan dược cũng sẽ có khác nhau, Diệp Huyền cần thiết biết rõ chính là cường độ huyền thức của mọi người.
- Được rồi, Diệp thiếu muốn biết rõ thực lực của chúng ta.
Trong khoảnh khắc, từng đạo huyền thức lập tức mênh mông như biển lớn bày ra trước mặt Diệp Huyền, các loại huyền thức đều khác nhau, có cuồng bạo, có nhu hòa, có hung hăng càn quấy, có nội liễm.
Chương 693 Cũng tạm được
Diệp Huyền mở thần linh đồng thị ra, huyền thức ngũ phẩm đỉnh phong của mình dung nhập vào trong huyền thức của mọi người.
Sau một lát hắn đã hiểu rõ huyền thức của mọi người rành mạch.
Không thể không nói nội tình của La gia vẫn có một ít, đúng như La Mẫn gia chủ đã nói, La Tường đạt tới ngũ phẩm đỉnh phong, trừ việc đó ra, luyện dược sư tứ phẩm có gần mười người, luyện dược sư tam phẩm hơn ba mươi người, còn có hơn trăm tên luyện dược sư nhị phẩm.
Thực lực như vậy còn mạnh hơn luyện dược sư cả Lưu Vân quốc một ít, đặt trong nơi như Hạo Thiên đế quốc cũng chỉ có thể xem là thế lực tam lưu.
- Diệp thiếu, thực lực chúng ta thế nào, có thể lọt vào pháp nhãn của ngươi hay không?
Rất nhiều luyện dược sư trong phòng đều khẩn trương nhìn Diệp Huyền, sợ hắn không hài lòng tức giận phẩy tay áo bỏ đi.
- Cũng tạm được, miễn cưỡng coi như cũng được.
Diệp Huyền gật đầu nói.
Mọi người liên tục thở phào một hơi, lúc này chán nản ngồi xuống nhưng trên mặt tươi cười như hoa.
Cũng tạm được, miễn cưỡng coi như cũng được, hai cách nói không có ca ngợi nhưng đổi lại người khác nói bọn họ như vậy đã sớm bị thóa mạ không thương tiếc, nhưng Diệp Huyền nói như vậy, tảng đá lớn trong lòng bọn họ cũng rơi xuống.
Ít nhất trong nội tâm Diệp thiếu bọn họ “Coi như cũng được.
- La Mẫn gia chủ, ta nhớ La gia các ngươi luyện chế hẳn là phân công ah, không biết phụ trách luyện chế Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan hạch tâm là những người nào? Giới thiệu cho ta nhận biết một chút.
Đột nhiên Diệp Huyền nói ra.
La Mẫn không biết Diệp Huyền vì cái gì hỏi như vậy nhưng hắn vội vàng giải thích.
- Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là đan dược trọng yếu của La gia chúng ta, người phụ trách chủ yếu là La Tường, trừ hắn ra còn có năm tên luyện dược đại sư tứ phẩm tham gia vào trong đó.
La Mẫn cũng điểm ra năm người.
Năm người bị điểm tên hưng phấn dứng ra, bộ dạng ưỡn ngực ngẩng đầu giống như tiếp nhận khen thưởng.
- Ân.
Diệp Huyền gật gật đầu, ánh của hắn nhìn lên thân ba người.
- Ba vị đại sư này, không biết các ngươi phụ trách cái gì trong dược phường.
Mọi người liên tục quay đầu nhìn sang, chỉ thấy ba tên luyện dược sư không chút thu hút, dường như là luyện dược sư tam phẩm trong dược phường, tới đây cũng một thời gian ngắn.
Một người trong đó mọi người tương đối quen thuộc, hắn là người hiền lành trong dược phường, đã công tác tại dược phường năm sáu năm, niên kỷ cũng có hơn sáu mươi, tất cả mọi người xưng hắn là Tề lão.
Còn có hai người hẳn là năm trước mới gia nhập vào, tính cách hai người này hơi lạ cho nên mọi người trong khoảng thời gian ngắn không muốn biết tên hai người bọn họ.
Tề lão kích động đi tới và nói:
- Diệp thiếu, lão phu Tề Tam, là luyện dược sư tam pâẩm, ta phụ trách xét duyệt và luyện chế đan dược.
Hai người khác là luyện dược sư trung niên, bọn họ nhìn nhau, trong ánh mắt lộ ra thần thái khẩn trương, cả hai chắp tay nói:
- Diệp thiếu, hai chúng ta phụ trách luyện chế Ngưng Huyết đan của dược phường và con đường cung ứng trao đổi.
Diệp Huyền lộ ra thần thái bừng tỉnh đại ngộ, nói:
- Khó trách, như vậy xem ra Tề Tam ngươi phụ trách hẳn là xét duyệt Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, mà hai người này phụ trách con đường cung ứng...
- Ah...
Sắc mặt ba người thay đổi.
Những luyện dược sư khác trong phòng đều khó hiểu nhìn sang, không biết Diệp Huyền nói thế có ý gì.
Trước mắt bao người, Tề lão cười khổ một tiếng, mở miệng nói ra:
- Diệp thiếu nói giỡn, Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là cơ mật hạch tâm của gia tộc, đều là La Tường đại sư tự mình xét duyệt,một luyện dược sư tam phẩm như ta làm sao có thể tiếp xúc.
Hai tên luyện dược sư trung niên hần sắc càng khẩn trương, ngượng ngập vừa cười vừa nói:
- Tề lão nói đúng, Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan đều là do La Tường đại sư tự mình phụ trách, hai chúng ta nào có tư cách ah.
Ánh mắt Diệp Huyền lập tức phát lạnh, cười lạnh nói:
- Nếu các ngươi không tiếp xúc thì không ai có tư cách, như vậy tại sao trên người của ngươi có khí tức linh dược của hai loại đan dược kia?
Xoạt!
Toàn trường lập tức xôn xao, kể cả La Mẫn và La Tường và những ngời khác đều nhìn sang ba người, ánh mắt biến thành lăng lệ ác liệt.
- Ta... Chúng ta, không có ah...
Hai gã luyện dược sư trung niên bối rối phản bác, ánh mắt cũng hơi lập loè.
Mà Tề lão thì sững sờ một lúc, chợt cười khổ:
- Diệp thiếu, lời này của ngươi nghiêm trọng, nguyên vật liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan là cái gì thì lão phu không rõ, cũng chưa sờ quà, nếu quả thật có chuyện đó cũng là lão phu trong lúc vô tình xét duyệt có nhiễm qua.
- Diệp thiếu, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ ba người này có vấn đề?
La Mẫn âm thầm truyền âm cho Diệp Huyền, nội tâm của hắn cực kỳ khó hiểu, tuy hắn dẫn Diệp thiếu đi xem Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan nhưng không có nói cho hắn biết tài liệu của đan dược, Diệp thiếu làm sao biết được tài liệu trong đó
Hoặc là nói Diệp thiếu chỉ hoài nghi ba người sau đó lừa gạt bọn họ.
La Tường cũng nghi hoặc truyền âm cho La Mẫn:
- Gia chủ, chẳng lẽ ngươi nói tài liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan cho Diệp thiếu biết?
La Mẫn lắc đầu, nghi ngờ nói:
- Ta căn bản không có ah.
Thấy ba người phủ nhận, đột nhiên Diệp Huyền cười nhạt và nói:
- Ah, nói như vậy chẳng lẽ là ta tính sai?
- Nhất định là như vậy.
Hai gã tluyện dược sư trung niên thở ra một hơi.
Diệp Huyền gật gật đầu, chậc chậc cười nói:
- Vậy cho dù ta tính sai nhưng ta lại khó hiểu, hai người các ngươi rõ ràng là luyện dược sư tứ phẩm, vì sao lại giả thành luyện dược sư tam phẩm chứ?
- Cái gì? Hai người này là luyện dược sư tứ phẩm?
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người.
- Làm sao ngươi biết...
Hai gã luyện dược sư trung niên khiếp sợ thốt ra, sau khi nói xong mới cảm thấy không đúng, trong mắt bối rối lại xuất hiện, lắp bắp nói:
- Hai người chúng ta vài ngày trước mới đột phá tứ pâẩm, còn chưa tới bẩm báo...
Nếu như lúc này La Mẫn còn không biết hai người này có vấn đề thì hắn làm gia chủ trên thân chó.
- Người đâu, bắt hai người này lại.
Hắn gầm lên một tiếng, lập tức có vài tên luyện dược sư long tinh hổ mãnh nhào tới.
Hai người kia vận dụng huyền lực bộc phát muốn chạy trốn khỏi nơi này, ở nơi này thì làm sao chạy thoát, sau một lát đã bị trói lại.
- La Mẫn gia chủ, ngươi làm cái gì vậy?
- Hai người chúng ta là ký kết hiệp nghị luyện dược sư với La gia, cũng không phải là bán mình cho các ngươi, La gia các ngươi có tư cách gì giam giữ chúng ta?
Chương 694 Chân Ngôn Đan (1)
- Chúng ta cần một giải thích.
Hai gã luyện dược sư liên tục gầm lên.
- Ha ha, lát nữa ta cho các ngươi giải thích.
Diệp Huyền xùy cười một tiếng, chợt nhìn về phía Tề lão:
- Ngươi bây giờ có cần giải thích với ta hay không
Tề lão bộ dáng ngây thơ, hắn sợ hãi nơm nớp lo sợ nói:
- Lão hủ nghe không hiểu Diệp thiếu nói gì.
- Còn giả vờ?
Diệp Huyền híp mắt thản nhiên nói:
- Ngươi là một luyện dược sư ngũ phẩm giả thành luyện dược sư tam phẩm lâu như thế không mệt sao?
- Cái gì?
Mọi người càng chấn động không nhỏ, liên tục nhìn về phía Tề lão: Tề lão dĩ nhiên là luyện dược sư ngũ pâẩm, không có khả năng ah, hắn làm trong dược phường sáu năm, nếu như là luyện dược sư ngũ phẩm sẽ không ai biết sao?
Huống chi hắn là luyện dược sư ngũ phẩm, có cần thiết lưu lại La gia làm luyện dược sư tam phẩm, hắn còn làm nhiều năm như vậy sao?
- Diệp thiếu, có phải người lầm hay không?
La Mẫn và La Tường đều khó có thể tin nói ra.
- Có lầm hay không cứ bắt hắn lại là biết.
Diệp Huyền cười lạnh nói.
La Mẫn và La Tường lập tức như lâm đại địch, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tề lão.
- Không cần gia chủ cùng La Tường đại sư động thủ.
Trên mặt trung thực Tề lão xuất hiện một tia giận dữ, nghĩa chính ngôn từ nói:
- Diệp thiếu, lão hủ kính nể tạo nghệ luyện dược học của ngươi nhưng lão hủ chỉ là một luyện dược sư tam phẩm, hôm nay tự trói ở đây, nếu như lát nữa Diệp thiếu không cho ta lời giải thích, ta chết cũng không nhắm mắt.
Nói xong ở trước mặt bao người, Tề lão lại không phản kháng và bị trói.
Bộ dạng vô cùng căm phẫn làm nội tâm mọi người đang nói thầm, có phải Diệp thiếu lầm hay không?
Diệp Huyền liếc hắn một cái, hắn cười ha ha không nói gì, hắn đi tới trước mặt hai luyện dược sư trung niên và nói:
- Các ngươi không phải cần giải thích sao, ta hiện tại cho các ngươi gairi thích.
Vừa dứt lời, đột nhiên trong tay Diệp Huyền xuất hiện bốn viên đan dược, cho mỗi người ăn hai viên.
- Ngươi muốn làm gì?
Hai người thống khổ giãy dụa, qua một lúc bọn họ bình tĩnh lại, ánh mắt mê ly giống như mất hồn.
- Hiện tại ta hỏi các ngươi trả lời, hai người các ngươi là gia tộc nào phái tới?
Diệp Huyền lạnh lùng hỏi.
Hai người trăm miệng một lời:
- Khúc gia!
Xoạt!
Cả gian phòng lập tức xôn xao, mọi người khó tin nhìn canh này, Diệp thiếu cho hai người kia ăn đan dược gì, lúc này mới mấy giây mà hai người biến thành bộ dáng như vậy.
Cả đại sảnh ầm ĩ, hai người kia không cảm nhận được chút nào, ánh mắt ngây ngốc.
- Khúc gia bảo các ngươi tới đây làm gì?
- Khúc gia bỏa chúng ta tiềm phục tại La gia, vận chuyển tình báo cho bọn họ, hơn nữa ăn cắp bí phương Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan.
- Các ngươi trộm được chưa?
- Đạt được tài liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan nhưng không có phương pháp luyện chế, Khúc gia bảo chúng ta tiếp tục ẩn nấp.
Cứ như vậy Diệp Huyền một hỏi một đáp, hai người nhanh chóng nói ra tất cả nghi vấn.
Lúc này săc smawtj La Mẫn và La Tường tái nhợt, sát cơ bắn ra bốn phía.
La Mẫn phẫn nộ, là Khúc gia phái nằm vùng vào gia tộc ăn cắp bí phương của gia tộc mình, mà La Tường tức giận chính là hai gia hỏa này ẩn nấp đã hai năm, thậm chí cũng đã ăn cắp được tài liệu, bản thân mình hoàn toàn không biết gì cả.
Sau khi hỏi một phen, đột nhiên Diệp Huyền lại điểm một cái:
- Ngươi... Ngươi đã làm gì chúng ta? Vì cái gì vừa rồi ngươi có thể khống chế tư duy của chúng ta?
Hai người tỉnh táo lại, trong mắt xuất hiện thần thái sợ hãi.
Vừa rồi bọn họ nhìn rõ mọi thứ trước mắt, cũng nghe được câu hỏi diệp Huyền rõ ràng, bọn họ rõ ràng không muốn nói ra đáp án nhưng không thể khống chế ý thức của mình.
Hai người cũng là luyện dược sư tứ phẩm, chưa từng nghe nói qua trên đời có đan dược như vậy, chuyện vượt qua lẽ thường như thế làm nội tâm bọn họ sợ hãi không nhỏ.
- Hiện tại đến phiên ngươi.
Diệp Huyền đi tới trước mặt Tề lão.
Vẻ mặt Tề Tam cực kỳ đáng chát, đôi mắt không còn đục ngầu như lúc trước, ngược lại là tinh mang lập loè:
- Ngươi có thể nói cho ta biết hay không, ngươi lúc trước cho bọn họ phục dụng đan dược có phải là đan dược thượng cổ trong truyền thuyết —— Chân Ngôn Đan?
- Ngươi là một luyện dược sư tam phẩm mà kiến thức không tồi a?
Diệp Huyền chê cười nói một câu.
- Không ngờ là Chân Ngôn Đan, lão hủ còn tưởng rằng loại đan dược này tồn tại trong truyền thuyets.
Tề lão nghe xong rung động nói một câu.
- Nếu ngươi nghe nói qua Chân Ngôn Đan, như vậy cũng nên biết hiệu quả của nó.
Diệp Huyền lúc này cầm hai viên đan dược.
- Không cần cho ta ăn, ta nói.
Tề lão khổ sở nói:
- Ta là luyện dược sư của Mộ Dung gia, tới nơi này cũng là vi bí phương Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, ta khác với hai tên đồ đần kia, ta chẳng những biết rõ tài liệu Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, ta cũng thăm dò ra phương pháp luyện chế hai loại đan dược này.
Nói đến đây trên mặt Tề Tam đắng chát càng lớn.
- Vốn ngày mai ta cũng đã chuẩn bị rời khỏi La gia, không nghĩ tới hôm nay bị ngươi đánh lên.
- Cái gì, Tề lão là người của Mộ Dung gia?
- Khó mà tin nổi, Tề lão gần đây nhân duyên rất tốt, không nghĩ tới hắn lại làm ra chuyện này.
- Hắn biết cả bí phương Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan.
Đám người lập tức xôn xao, so sánh với hai người kia, Tề lão có thời gian ở lại trong La dài nhất, quan hệ với mọi người cũng tốt nhất, mọi người dù thế nào cũng không ngờ Tề lão lại là người Mộ Dung gia phái tới nằm vùng.
- Nói như vậy, Tần gia có Hồi Quang Đan và Trừ Chướng Đan là Mộ Dung gia đưa cho bọn chúng?
La Mẫn lạnh lùng nói, trong ánh mắt bắn ra hung quang.
Tề lão lắc lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, lúc trước ta tiếp nhận mệnh lệnh chính là thăm dò bí phương Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan, ta đã đắc thủ hai loại đan dược này từ năm năm trước, hơn nữa giao cho Mộ Dung gia, về phần Tần gia có đan dược là Mộ Dung gia giao cho hay không thì ta cũng không rõ ràng, theo ta được biết, Mộ Dung gia và Tần gia có hợp tác trong bóng tối.
- Tốt cho một Mộ Dung gia.
La Mẫn cắn răng, tròng mắt như nứt ra.
Tề lão đã gia nhập La gia sáu năm trước, khi đó chính là thời điểm La gia và Khúc gia dần dần kịch liệt với nhau, La Mẫn thật không ngờ từ khi đó Mộ Dung gia cũng đã biết đan phương của La gia, đã có suy nghĩ vứt bỏ bọn họ.
Chương 695 Chân Ngôn Đan (2)
- Diệp thiếu, các ngươi muốn biết ta đều nói, hiện tại tha ta ra được chứ?
Tề lão lắc đầu nói ra:
- Kỳ thật lão hủ cũng không muốn là địch với các ngươi, ta từng nhận ân tình của Mộ Dung gia, bọn họ phân phó, ta không thể không đi làm.
- Thả ngươi đi, ngươi cảm thấy có thể sao?
La Mẫn gia chủ phẫn nộ nói ra, trong mắt bắn ra sát cơ hận không thể giết Tề lão ngay lập tức.
Cũng bởi vì hắn mà đan dược tổ truyền La gia mới luân lạc ra ngoài, cũng tạo thành tổn thất không thể đo lường được.
Tề lão thở dài nói:
- La Mẫn gia chủ, ta biết rõ ngươi rất hận ta, nhưng ngươi có thể giết ta được sao? Quên nói cho ngươi biết, vừa rồi Diệp thiếu nói đúng, lão hủ kỳ thật không phải là luyện dược sư tam phẩm, ta là luyện dược sư ngũ phẩm có đăng ký tại luyện dược sư hiệp hội đế đô.
- Nếu ngươi dám động tới ta, Mộ Dung gia nhất định sẽ chọc chuyện này tới luyện dược sư hiệp hội, đến lúc đó La gia các ngươi có bối cảnh lớn hơn nữa cũng khó trốn diệt vong.
- Dù sao lão phu cũng chỉ là luyện dược sư ký kết hiệp ước với La gia các ngươi, chỉ là quan hệ khế ước, không có quan hệ chủ tớ, các ngươi căn bản không có tư cách xử trí lão phu.
La Mẫn nghe nói như thế sắc mặt cứng đờ, đôi mắt đỏ bừng gần như phun ra lửa.
- Đúng, chúng ta là luyện dược sư đăng ký tại luyện dược sư hiệp hội, và các ngươi chẳng qua chỉ là quan hệ khế ước, các ngươi căn bản không có tư cách xử trí chúng ta, nếu dám giết chúng ta, một khi bị luyện dược sư hiệp hội điều tra ra, các ngươi chết chắc rồi.
Hai gã luyện dược sư trung niên khác hiện tại kích động lên tiếng.
- Hai người các ngươi cũng muốn học lão hủ?
Tề lão khinh thường nhìn hai người, nói:
- Lão hủ chính là luyện dược sư ngũ phẩm, là trung thượng tầng của luyện dược sư hiệp hội, hai người các ngươi chỉ là luyện dược sư tứ phẩm, luyện dược sư hiệp hội cũng không coi trọng cỡ nào, nhưng lão hủ xảy ra chuyện gì, một khi Mộ Dung gia báo cáo luyện dược sư hiệp hội, La gia tất nhiên sẽ lâm vào trong vòng xoáy nguy cơ.
Tuy Tề lão bị trói tại đó nhưng thần sắc của hắn không có kinh hoàng.
Sắc mặt La Mẫn càng thêm khó coi.
Với tư cách một đan dược thế gia, hắn làm sao không rõ Tề lão nói không phải là chuyện giật gân.
Tề lão cũng không phải là luyện dược sư do La gia bồi dưỡng ra, mà là mời từ bên ngoài đến, cũng chỉ có quan hệ khế ước với La gia mà thôi.
Trên đại lục, luyện dược sư địa vị tôn quý, nếu La gia bọn họ một mình xử tử luyện dược sư, một khi bị thẩm tra sẽ hài cốt không còn.
Luyện dược sư hiệp hội chính là tổ chức khổng lồ nhất trên đại lục, luyện dược sư hiệp hội tại đế đô, đừng nói La gia, cho dù là Luyện Khí Phường cũng hoàn toàn không dám đắc tội.
- Các ngươi ăn cắp đan phương La gia chúng ta, có lý nào lại như vậy? Cho dù đi tới luyện dược sư hiệp hội, các ngươi cũng không có gì để nói.
La Tường cũng tức giận không nhẹ, hắn lạnh lùng nói.
- Vậy thì giao chúng ta cho luyện dược sư hiệp hội đi.
Hai gã luyện dược sư trung niên lập tức kêu to, bọn họ biết rõ ở lại La gia cũng chỉ có con đường chết, nhưng đi luyện dược sư hiệp hội tối đa cũng chỉ bị tước đoạt huy chương luyện dược sư mà thôi, hơn nữa còn phải qua thẩm tra.
Chuyện bọn họ ăn cắp đan dược của La gia căn bản không có chứng cớ, rất có thể đến cuối cùng chỉ là cảnh cáo.
Nội tâm La Mẫn lúc này vô cùng xoắn xuýt, hắn hận không thể đánh chết ba người tại chỗ, nhưng hắn biết rõ chính mình căn bản không thể làm như vậy.
Thời khắc mấu chốt hắn chỉ có thể nhìn sang Diệp Huyền xin giúp đỡ
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- La gia chủ, luyện dược sư có thân phận tôn quý, không thể tùy tiện đánh chết, nếu như vậy thả hai người này ra đi, bằng không sau này luyện dược sư hiệp hội truy cứu, chúng ta cũng không dễ làm.
Mọi người nghe được Diệp Huyền nói thế liền sững sốt.
Mà La Mẫn và La Tường cũng trợn mắt há hốc mồm.
- Ha ha, Diệp thiếu nói đúng, không hổ là đại sư, biết rõ tác phong của luyện dược sư hiệp hội.
- Sớm biết như vậy còn không bằng làm sớm, làm trái tim nhỏ bé của chúng ta nhảy loạn không ngừng.
Hai gã luyện dược sư trung niên lập tức hưng phấn nói ra, dương dương đắc ý.
- La Mẫn gia chủ, ngươi còn không mở trói cho hai vị này?
Diệp Huyền thấy La Mẫn bất động liền mở miệng nhắc nhở, La Mẫn lúc này mới cắn răng thả hai người ra.
Lúc này Diệp Huyền đi tơi trước mặt Tề lão sau đó vừa cười vừa nói:
- Còn vị luyện dược sư ngũ pâẩm này, La gia càng không thể đắc tội, cũng nên mở trói.
Ba!
Đột nhiên hắn điểm vào ngực của Tề lão, Tề lão không tự chủ há miệng ra, trong ánh mắt hoảng sợ của hắn, Diệp Huyền cong ngón tay búng ra, một viên đan dược màu đen bay vào trong miệng của hắn.
Sau khi làm xong tất cả, Diệp Huyền mới thoải mái nhàn nhã cởi bỏ dây thừng của Tề lão.
- Ngươi, ngươi cho ta ăn cái gì?
Tề lão được thả ra, hắn kinh sợ nói:
- Ah, không có gì, các hạ đã biết thượng cổ Chân Ngôn Đan, như vậy không biết có từng nghe qua Thất Thải Độc Tâm Đan chưa?
- Thất Thải Độc Tâm Đan?
Tề lão nghi ngờ nói ra, hiển nhiên chưa từng nghe nói qua loại đan dược này, sắc mặt của hắn biến thành khó coi.
Hai tên luyện dược sư trung niên vốn vội vàng muốn rời đi, sau khi nhìn thấy điểm này liền dừng bước.
Lúc trước Diệp Huyền cho bọn họ ăn hai viên đan dược, có một viên giống như đúc viên Diệp Huyền đưa cho Tề lão ăn.
Tuy mấy người chưa nghe qua Thất Thải Độc Tân Đan là đan dược gì nhưng nghe qua danh tự cũng biết đó là độc đan lợi hại.
Ba người vội vàng tập trung tâm thần quan sát thân thể của mình, sau khi xem xét ba người giật mình, trong huyền thức của ba người, trái tim bọn họ có bảy màu giống như nấm độc.
- Hi!
Ba người không tự chủ hít khí lạnh không thôi.
Một người trong đó lập tức kinh hãi nói:
- Thất Thải Độc Tâm Đan là cái gì? Ngươi lại dám độc hại chúng ta?
Cho bọn họ ăn độc đan thì thả bọn họ ra ngoài có gì khác nhau chứ?
Sắc mặt Tề lão hết sức khó coi, âm trầm nói:
- Diệp thiếu, lão hủ bội phục thực lực ngươi, hành vi hạ độc của ngươi bị luyện dược sư hiệp hội thẩm tra, biết rõ có hậu quả gì hay không, chỉ cần ba người chúng ta đi lyện dược sư hiệp hội nói ra việc này, La gia cũng sẽ gặp tai hoạ ngập đầu.
- Đúng thế, nhanh chóng giải độc cho chúng ta, nếu không La gia các ngươi sắp không may.
Bình luận facebook